Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 401: Giang sơn như thử đa kiều (1)

Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Chọn tập

Vương Siêu phát hiện gần đây mặt mũi của mình càng lúc càng lớn, đặc biệt là khi giao tiếp với những lãnh đạo xã đoàn có thế lực lớn.

Lúc mình bắt đầu xuất đạo, còn bị rất nhiều người ngầm gọi là tiểu bạch kiểm của Đường môn, là kẻ dựa vào đàn bà mà được thượng vị. Ít nhất thì cha của Hoắc Linh Nhi cho rằng như vậy.

Nhưng hiện tại, ai còn cho rằng hắn là loại tiểu bạch kiểm nữa?

Một mình đánh với sáu vị danh gia quyền pháp, oanh sát Tư Đồ gia, thế lực mạnh nhất của Hồng môn nước Mỹ, Đại Đường Song Long lợi hại nhất của nước Mỹ trước sau đều chết trong tay hắn, lại dương oai Đại Quyển bang, giao thủ với thủ lĩnh tập đoàn ám sát GOD, buộc tập đoàn ám sát lớn nhất thế giới này phải giải tán, nhận được lời mời dự tiệc của hai đại bang hội Thanh bang và Hoa Thanh bang, được họ tán dương là “cao thủ đệ nhất thiên hạ”.

Uy phong này, thanh danh này, thực lực này, có thể nói, Vương Siêu hiện tại đã chân chính bước vào đỉnh phong trong đời người của hắn. Ít nhất, trong xã đoàn của người Hoa trong toàn thế kỷ, trong giới võ thuật thời đại lấy hắn làm chủ đã bắt đầu.

Còn loại đỉnh phong này có thể kéo dài được bao lâu, có thể chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, hoặc cũng có thể là kéo dài vĩnh viễn. Không ai có thể nói rõ được. Có lẽ rất rất nhiều người đang dõi theo biến hóa này.

Nhưng không thể phủ nhận, danh vọng hiện tại của hắn đã dần dần bắt đầu vượt qua cảĐường Tử Trần, khiến người ta có một loại ý thức tiềm ẩn rằng trong Đường môn, hắn chính là cột trụ lớn nhất, ánh sáng của Đường Tử Trần thì lặng lẽ lui về phía sau, càng thêm âm trầm.

“Trên cơ bản, tổng hội Hồng môn là mấu chốt trọng điểm sau cùng, cũng là cửa khẩu quan trọng sau cùng của các bang hội, xã đoàn người Hoa. Yến hội lần này ngoại trừ việc gặp mặt với Nghiêm Nguyên Nghi ra, quan trọng hơn là muốn thấy phong phạm đệ nhất cao thủ của mình. Liêu Tuấn Hoa à Liêu Thuấn Họa, cậu giúp tôi an bài một khảo nghiệm cuối cùng ở đây ư? Sau lần yếu hội này, lại đánh bại thủ lĩnh GOD trên đại hội Võ đạo, như vậy chắc cũng chân chính đạt tới đỉnh phong rồi.”

Vương Siêu cũng biết, thân phận cao thủ đệ nhất thiên hạ của mình đã có được sự công nhận của Chu Hồng Trí cùng với Thanh Bang, Hoa Thanh bang, hai xã đoàn to lớn. Nhưng Hồng môn mạnh nhất cả thiên hạ thì lại chưa nói gì.

Chu Hồng Trí tuy là nguyên lão của Hồng môn, nhưng cũng không đại biểu cho cả Hồng môn được, cả Hồng môn thì quá lớn. Hồng môn trải dài ở khắp nơi trên thế giới, hội viên cả trăm vạn, đối với Hông môn khổng lồ này mà nói, thái độ đối với Vương Siêu luôn có sự bất mãn với cường thế của hắn. Có lẽ là bằng hữu của hắn, nhưng lại rất đố kỵ hắn, vô cùng rắc rối phức tạp.

Khi Vương Siêu bước vào trong xe đội của Hồng môn thì đã hiểu ra rằng, lần này gặp mới với Nghiêm Nguyên Nghi chỉ là thứ yếu, điều quan trong hơn là để uy danh của mình nhận được sự thừa nhận cuối cùng của tất cả người trong Hồng môn.

Thanh Bang, Hoa Thanh bang, Đại Quyển bang đều thừa nhận mình là đệ nhất cao thủ, sau cùng nhận được sự thừa nhận của tổng hội Hồng môn, vậy thì tất cả đều như nước chảy thành sông.

Trên đường không có chuyện gì xảy ra.

Xe đội của Hồng môn chậm rãi chạy men theo đường quốc lộ xây ven bở biển của Honolulu phong cảnh tú lệ. Xe đi rất từ từ, không hề vội vã, để lộ ra địa vị của tổng hội Hồng môn.

Vương Siêu ngồi ở chính giữa trong xe, nhắm mắt dưỡng thần, không nói chuyện với bất kỳ ai. Lãnh đạo cao tầng của tổng hội Hồng môn ngồi cùng xe với hắn cũng không nói chuyện với hắn, cả hai đều im lặng. Bởi vì cái danh đầu cao thủ đệ nhất thiên hạ của Vương Siêu đã tạo cho người ta một loại cảm giác cao vời vợi, phàm nhân không thể tiếp xúc. Cho nên mới sản sinh ra bầu không khí như thế này.

Xe đội đi khoảng mấy chục phút thì dừng lại trước một tòa cao ốc. Tuy so với những kiến trúc khác ở ven biển Honolulu không được tính là cao, nhưng lại rất rộng lớn. Bố cục chỉnh thế khi nhìn vào tạo cho một loại cảm giác như riêng một góc trời.

Phía trước tòa cao ốc là một cầu thang vừa dài vừa rộng, hướng lên phía trên, thông thẳng tới trước cửa. Bước lên cầu thang đi lên trên, liền tạo cho người ta một loại khí thế hào hùng, giống như bước thẳng lên trời.

Sau khi Vương Siêu xuống xe liền dùng mắt đánh giá bố cục của tòa nhà tổng hội Hồng môn.

Kỳ thực loại cao ốc ở Honolulu Hawaii, nơi tấc đấc tấc vàng như thế này không được coi là lớn, cũng không được coi là cao. Ngược lại, luận về diện tích, còn hơi nhỏ. Nhưng chính vì có một loại thiết kế độc đáo, bố cục phong thủy, hoàn toàn thể hiện được ưu thế không gian, khiến một tòa nhà tuy chiếm một diện tích không lớn, cũng không cao nhưng lại có được một khí thế rất hào hùng.

Có thể nhìn ra, kiến trúc sư làm nên tòa kiến trúc này khẳng định là một đại sư phong thủy.

Lúc này, hai bên cầu thang có không ít người đang đứng, ai ai cũng mặc Tây trang màu đen, trên tay đeo khăn lụa màu hồng, với khí thế của mấy trăm người, càng làm tăng thêm sự hào hùng của khung khảnh, trông giống như là đại điển khai quốc, lãnh đạo gặp mặt nhau. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

“Nhân tài trong tổng bộ Hồng môn nhiều quá, khung cảnh như thế này, nhân số không nhiều, kiến trúc cũng không lớn, nhưng lại có thể tạo ra một loại khí phách to lớn, giống như là khung cảnh co cả ngàn vạn người tụ tập, đây cũng là một môn học vấn cao thâm.”

Vương Siêu chỉ nhìn khung cảnh ở bên ngoài yến hội và kiến trúc này là biết trong Hồng môn nhân tài đông đúc.

Học vấn an bài khung cảnh là rất rộng lớn, nếu như là một người không hiểu bố cục tới an bài, dù cho hắn mấy ngàn người cũng chỉ khiến cho khung cảnh giống như cảnh ma chay cưới hỏi lộn xộn ở nông thôn, nếu như là người có thủ đoạn cao minh, cho hắn mấy chục người, cũng đủ để tạo ra một loại khí thế hùng vĩ. Điều này và quyền lý trong võ thuật lại có chỗ giống nhau.

Đúng vào lúc Vương Siêu bước lên cầu thang, trên bình đài ở cửa lớn cầu thang có một nhóm người nghênh đón đứng ra.

Đám người này có nam có nữ, trang phục không chỉnh tề, có người mặt Tây trang đeo caravat, có người mặt Đường trang đi giày vải, lại có người mặc đồ thể thao, có người mặc áo dài, có nữ mặc áo trắng quần trắng, có người mặt lễ phục dạ hội, đủ các loại quần áo. Nhưng, duy có một ngoại lệ là, đám người này ngoại trừ ánh mắt sắc bén, trầm tĩnh, thân thể to lớn mà thâm tàng bất lộ ra, ai ai cũng có một loại vị đạo có thể hất hàm sai khiến người khác. Nhưng không giống như những người tinh nhuệ ở bên ngoài của Hồng môn, chỉ có thể lực, nhưng lại thiếu sự chỉ huy và vô tri vô giác lộ ra một loại dáng vẻ cao cao tại thượng.

Trong đám người này, Vương Siêu chỉ nhìn thoáng qua là phát hiện ra Trình Sơn Minh đang đứng ở điểm lệch về bên trái chính giữa, trừ Trình Sơn Minh ra, không ngờ còn là Tư Đồ Ngọc, người lãnh đạo mới của Tư Đồ gia.

Tư Đồ Ngọc hôm nay mặc áo dài, đi giày cao gót, trông rất ưu nhã, đây là trang phục yến hội tiêu chuẩn. Thấy Vương Siêu xuất hiện, trong mắt lóe lên thần tình phức tạp, cũng không nhận rõ là buồn hay là vui.

Nhìn thấy Trần Sơn Minh và Tư Đồ Ngọc, Vương Siêu biết rằng lần gặp mặt của mình và Nghiêm Nguyên Nghi này đã kinh động đến tất cả cường hào của Hồng môn, tất cả những lão đại có thế lực trong Hồng môn đều có mặt ở đây.

Trình Sơn Minh vốn cũng đang ở Pari, có điều sau khi Hoắc Linh Nhi đánh chết Vũ Văn Chi liền trở về Vancouver, Vương Siêu cũng biết ông ta làm vậy là tránh bị cuốn vào nội đấu của Đường môn.

Có điều hôm nay ông ta lại xuất hiện ở đây, rõ ràng là vì nhận được lời mời đặc biệt của tổng hội Hồng môn.

Nhưng trong đám người này, Vương Siêu lại không nhìn thấy Nghiêm Nguyên Nghi. Có điều đây cũng không phải là điều bất ngờ, Nghiêm Nguyên Nghi tất nhiên sẽ không ra ngoài nghênh đón mình.

“Vương Siêu sư phụ, khó lắm anh mới đến tổng hội Hồng môn một chuyến, xin mời xin mời. Nghiêm đại tiểu thư đang đợi anh ở bên trong đại sảnh.” Bước lên nghên đón trước tiên là một người trung niên mặt trường sam, khung xương rộng lớn, lưng hùm vai gấu.

Địa vị của người trung niên này dường như cao vô cùng, hắn đứng ở chính giữa, sắc mặt thân thiện, nhưng lại có một cỗ khí thế không giận mà uy, khiến người ta khó có thể thân cận, nhưng lại không khiến người ta sợ hãi, khí chất trung dung chi đạo này được nuôi dưỡng tốt vô cùng.

“Anh là?”

Vương Siêu ngẩng đầu lên hỏi.

“Bỉ nhân là phó hội trưởng của tổng hội Hồng môn, Lục Thủ Dương.” Trong lúc Lục Thủ Dương nói, nhìn thấy ánh mắt, sắc mặt của Vương Siêu, âm điệu hơi từ từ hạ thấp xuống.

Người ở bên cạnh đều rất nhạy cảm, chút hạ thấp của âm điệu này đã chứng tỏ rõ ràng Lục Thủ Dương đã có một loại áp lực khi đứng trước Vương Siêu. Ngữ khí dã mềm ra ba phần.

Đây là sự tương tác của trạng thái tinh thần của hai người, Vương Siêu còn chưa có bất kỳ một động tác gì mà Lục Thủ Dương đã tự nhận rơi vào thế hạ phong.

“Thì ra là Triêu Dương Thủ, tôi dã từng nghe nói tới uy danh của Lục sư phụ rồi.” Vương Siêu gật đầu, khi Đường Tử Trần giới thiệu những cao thủ trong tổng hội Hồng môn thế giới cho hắn đã từng nhắc đến nhân vật này.

Trong quyền kinh có nói tới “Triêu dương thủ biến thân phòng thối”, chiêu thức đắc ý của Lục Thủ Dương này chính là “triêu dương thủ”. Phàm là ai giao thủ với hắn, chỉ cần vừa nhấc chân, khẳng định sẽ bị chặn lại, bất kể thối pháp của anh của cao bao nhiêu, mãnh liệt bao nhiêu, chỉ cần thi triển ra trước mặt Lục Thủ Dương, khẳng định sẽ bị chặn lại.

Trong tổng hội Hồng môn thế giới, cao thủ như mây, khá nổi danh là những quyền sư như Ngũ tổ, Ngũ nghĩa, Tam anh, Nhị sư này.

Triêu Dương Thủ Lục Thủ Dương là một trong Ngũ tổ quyền sư của tổng hội Hồng môn, có địa vị cao vợi, công phu bản thân tất nhiên cũng không yếu, là nhân vật tề danh với bọn Lữ Lão Lộc.

Có điều trước mặt dạng cao thủ đệ nhất thiên hạ như Vương Siêu, thanh danh đại quyền sư giống như sao và trăng. Nhưng mọi người có mặt ở đây đều không ngờ rằng, chỉ vừa gặp mặt nói mấy câu, Triêu Dương Thủ Lục Thủ Dương đại danh đỉnh đỉnh ngữ điệu đã biến thành khép nép.

Hai người căn bản là chưa hề giao thủ, thậm chí còn không có địch ý, chỉ là gặp mặt và tiếp đãi rất bình thường. Một người thân kinh bách chiến, tiếng tăm lừng lấy, đại quyền sư nuôi dưỡng được trung dung chi khí liền lộ ra sự thua kém.

Tuy nói rằng tinh khí thần của cao thủ tuyệt đỉnh ngưng luyện thành một mảnh, cùng người khác giao thủ, ánh mắt vừa chiếu ra, địch nhân liền cảm thấy không chịu nổi, điển hình của việc không chiến mà khuất phục người khác.

Nhưng hiện tại còn chưa giao thủ, cũng không có địch ý, cao thủ đã sợ rồi, như vậy thì hình như bị khuất phục dễ dàng quá.

Trên mặt mọi người có mặt ở đây đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.

“Mời.” Đại khái là cảm thấy mình còn tiếp tục nói thêm ở trước mặt Vương Siêu thì sẽ lộ ra cái xấu, tư thái yếu nhược, Lục Thủ Dương cũng không nói nhiều nữa, bước hân nhẹ nhàng dịch sang bên, tránh đường cho Vương Siêu đi vào

“Khách khí rồi.” Vương Siêu gật đầu một cái, bước vào.

Chọn tập
Bình luận
× sticky