“Thế lực dưới tay Trần tỷ, cũng chính là thủ hạ của ta. Trong tương lai ta phải quản lý số quân này, cho nên phải uy hiếp một chút, để khỏi không thể phục chúng, về sau tạo thành hỗn loạn”.
Vương Siêu không có giác ngộ gì, trong lòng chỉ suy nghĩ theo lẽ thường, Đường Tử Trần cũng chính là hắn.
Hắn khi làm huấn luyện viên, biết làm lãnh đạo trong quân đội quan trọng nhất là cái gì, chính là phải làm cho bộ hạ thành tâm thật ý phục ngươi. Hoặc là quân pháp tàn khốc, hoặc là dùng chính trị để tẩy não, hoặc là đãi ngộ tốt, hoặc là bản thân có bản lĩnh.
Chẳng qua Vương Siêu đối với bốn loại trên, thì đến ba loại không am hiểu.
Trong Học viên quân sự các huấn luyện viên khi huấn luyện bộ hạ rất tàn khốc, một chút không đúng, liền bị đánh thừa sống thiếu chết, bắt đứng tấn, hít đất, mang vật nặng chạy, muốn mất cả nửa tính mạng. Thậm chí bị nhốt vào thủy lao sống không bằng chết. Làm như vậy hắn cũng làm không được.
Còn nói về chính trị, như Tào Nghị kia làm công tác chính trị tư tưởng cho người ta, làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, mang ích lợi của dân tộc đại nghĩa quốc gia đặt ở trên người, lúc nào cũng có thể khẳng khái vì nghĩa. Điểm này Vương Siêu cũng làm không được.
Còn đối với đãi ngộ, Vương Siêu hiện tại tuy có chút tiền, chẳng qua đều là do khi chơi Mạt chược thắng Trình Sơn Minh, Trần Ngả Dương hai tỷ phú này tám trăm vạn đôla, xem qua nhiều thì có nhiều, nưhng thật ra cũng không tính là gì. Hơn nữa mấy cô gái này, rõ ràng không thể dùng tiền mà điều khiển được.
Hơn nữa Vương Siêu cũng không có sức mê hoặc, vừa động là mỹ nữ cũng phải phủ phục dưới chân.
Nghe thấy cô gái này muốn so súng, Vương Siêu vạn vạn lần cũng không thể so.
Khẩu 95 thức này đã được nâng cấp, tính năng được nâng cao, không phải trải qua tập luyện cả ngàn vạn lần thì không thể sử dụng thành thạo được. Cho dù hắn võ công cao cường, nhưng muốn nắm giữ vũ khí hiện đại cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Càng huống chi, mấy cô gái này cũng là kẻ dùng súng lão luyện, ánh mắt lợi hại, Vương Siêu cảm giác rất rõ ràng, chỉ cần tư thế của mình khi cầm tới súng, các nàng sẽ nhận ra ngay đây là người lão luyện hay là tay mơ, tập tức sẽ lộ ngay.
Một Thiếu tướng huấn luyện viên giải phóng quân, mà không biết dùng súng. Điều này mà nói ra ngoài không khéo có người cười chết cũng nên.
“Hừ! Với cường độ cùng tố chất thân thể của các ngươi. Muốn chân chính dùng súng còn hơi sớm” Vương Siêu không cầm súng, chỉ lạnh lùng cười.
“Ngươi nói cái gì?” Bốn cô gái, cả Tạ Lỵ gương mặt thường xuyên lạnh như băng đều lập tức thay đổi sắc mặt!
Có địch ý!
Địch ý mãnh liệt!
Vương Siêu lời vừa ra khỏi miệng, trên người liền cảm giác được lành lạnh! Lỗ chân lông toàn thân liền dựng lên một chút.
Năm cô gái này khi tức giận biểu hiện cũng không giống các cô gái bình thường như “mày liễu gương lên” “mắt hạnh trừng từng”.
Mà là ánh mắt khép lại thành một khe hở, thật giống như một con mèo hoang hung dữ đang phủ phục trong góc tối âm u sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Như mèo yêu nấp trong góc tối! Các nàng không có uy thế của hổ, nhưng càng thêm âm trầm quỷ di, như yêu như ma.
Năm cặp mắt, mười đạo ánh mắt như đao như gương chém lên trên người hắn. Giống như muốn đem hắn cắt thành từng khúc thịt.
“Thậy uy phong, sát khí rất dữ!”
Vương Siêu trong lòng âm thầm kinh ngạc, hắn là người thân kinh bách chiến, lập tức cảm giác được địch ý cùng sát khí nồng đậm.
Nếu nói năm cô gái này vừa phóng thích ra khí chất nữ binh mạnh mẽ. Nhưng sau khi sắc mặt biến đổi, hiện tại thật giống như nữ yêu ma từ trong luyện ngục địa phủ hấp hồn ăn thịt người mà đi ra.
Chỉ cần hiện tại hơi chút động, Vương Siêu không do dự về việc những cô gái này sẽ xông lên đem mình chặt thành từng mảnh nhỏ.
Đây là khí chất của những người đã giết người rất nhiều, tâm thần lãnh khốc đến cực điểm mới có thể xuất ra được.
Vương Siêu cũng nghe nói qua, năm đó Nhật Bản đặc biết bồi dưỡng các nữ sát thủ, từng có huấn luyện chuyên môn giết người, moi tim, móc ruột, ăn thịt uống máu người, đem nhân tính của bản thân giết chết đi mà trở thành yêu ma giết người không gớm tay, cũng chính là một loại Ninja. Tưởng Giới Thạch khi còn là lãnh đạo của Quốc dân đảng nhiều lần bị ám sát, bên trong quân đội cũng có rất nhiều cao thủ đã từng nếm qua, một khi đối mặt, đã bị mấy sát thủ không còn nhân tính này hoàn toàn đoạt đi sự can đảm.
Đánh người trước tiên là đánh vào sự can đảm, một cao thủ mà bị đoạt đi can đảm, thực lực ít nhất cũng giảm đi một nửa. Bởi vì hai quyền sư luận võ, luôn là người với người, nhưng động thủ với yêu ma lãnh khốc mất đi nhân tính, tâm lý luôn phải chịu áp lực. Cho dù đã đạt tới hóa kình, cũng khó mà không dao động.
Nghe đồn năm đó đệ nhất cao thủ trong quân đội của Quốc dân đảng, đồ đệ của Yến tử Lý Tam “Tái ly miêu” Đoạn Vân Bằng khi bảo hộ Tưởng Giới Thạch, đã bị nữ sát thủ như vậy đánh bị thương gân chân. Cho nên sau này ám sát lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc không thành công bị bắt xử bắn.
“Năm cô gái này nhất định đã chịu huấn luyện cực kỳ tàn khốc, hoặc là gặp phải sự tình thảm tuyệt nào đó, mới có thể có được khí chất như yêu như ma như vậy”.
Lúc này, cả khu vực không một tiếng động, cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Tựa hồ nhiệt độ giảm xuống rất nhanh, đem cả thanh âm đông đặc lại.
Vốn khi Tạ Lỵ dẫn Vương Siêu tới, còn có rất nhiều người đang huấn luyện đến xem, cũng có chút thanh âm, nhưng khi năm nữ nhân này biến đổi sắc mặt, lập tức thở cũng không dám thở mạnh. Trên mặt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Ngươi không biết chúng ta đã chặt bao nhiêu cái đầu người treo ở trên cây?” Cô gái vừa mới muốn cùng Vương Siêu đọ súng kia thể hiện ra bộ dáng dữ tợn không hợp với tuổi. Đồng thời đưa tay áp xuống bao da ở dưới bắp đùi.
Trong bao da dĩ nhiên là chủy thủ quân dụng cực kỳ sắc bén.
Trong khi nói chuyện, vô thanh vô tức, chủy thủ như ảo thuật đã xuất hiện trên tay, xương sống cũng hạ xuống người nàng ta như một viên đạn toàn thân bắn vọt về phía trước, chủy thủ chém về phía yết hầu của Vương Siêu.
Nếu như vừa rồi thủ đao của cô gái chỉ là ba phần thực lực, thì hiện tại chính là mười phần thực lực! So với lúc nãy nhanh hơn rất nhiều, ra tay cũng sắc bén gấp bội.
Lời còn chưa dứt, đao phong sắc bén quất tới làm cho lỗ chân lông tại yết hầu của Vương Siêu cũng rung động lên!
Vương Siêu đối mặt với chủy thủ sắc bén như vậy chém vào yết hầu, một thế Hầu hình né tránh, cả người co lại, đột nhiên xuất chưởng một thế “Thâu đào trảo tước thế” đánh lại.
Phành!
Cô gái như bị một đầu máy xe lửa đụng vào tại đương trường, lăng không bay lên, dính vào trên vách thủy tinh cách đó bảy tám thước, mềm nhũn ra mà rơi xuống.
Cô gái vừa rơi xuống đất, cố gắng giãy dụa đứng lên, lại thấy toàn thân đều mềm nhũn ra, một chút kình lực cũng không xuất ra được. Thật giống như một chàng trai một đêm làm mười phát hai chân như muốn nhũn ra, thiếu chút nữa là tinh tẫn nhân vong.
Chẳng qua tấm thủy tinh cũng không có bể, thân thể của nàng chỉ là như nhũn ra, cũng không có hộc máu cùng bị thương.
Đây là quyền kình của Vương Siêu đã đến mức cương nhu tinh tế, khảm ly giao dung, dung hợp đã tới cảnh giới tối cao, “Thâu đào trảo tước thế” vừa rồi vốn là độc chiêu công kích hạ âm. Chẳng qua hắn cải biến một chút, trên cổ tay nâng lên hai tấc, dùng Thái Cực Thôi tống kình đánh vào đan điền của cô gái.
Một đòn này đã đem khí huyết của nàng đánh tan, cũng khiến cho bụng dưới của nàng chấn động nhẹ.
Tuy đụng vào tường cũng không bị thương nhưng thật giống như được xoa bóp toàn thân mềm ra, rất thoải mái.
Người luyện Thái Cực quyền đến đỉnh điểm, dùng tảng đá ném vào cửa kính, tảng đá khi đụng vào mặt kính liền nhẹ nhàng rơi xuống mà kính không ảnh hưởng. Đó là dùng xảo kình để tống đi.
Trong khi Vương Siêu phát kình, làn da ở hai bên eo, phía sau lưng, gáy đồng thời giật lên, bốn thanh chủy thủ quân dụng săc bén đã hướng tới các bộ vị này.
Cùng lúc đó, trán cũng rung lên, huyệt Thái Dương gồ lên, các bộ vị này rõ ràng đang bị người khác dùng súng nhắm vào.
Trong nháy mắt, các bộ vị trên thân thể đều bị công kích, các hướng tựa hồ đều bị phong tỏa.
Thì ra Tạ Lỵ cầm đầu bốn “nữ yêu ma” dùng chủy thủ cùng súng đồng thời phát động.
Chẳng qua bốn cô gái này nhanh nhẹn mau lẹ, nhưng Vương Siêu so với các nàng còn nhanh hơn, cơ hồ chỉ trong 0.01 giây, Vương Siêu liền xông tới trước ngực Tạ Lỵ, cả người Tạ Lỵ như là một tờ giấy bay lên, bị Vương Siêu tông hai chân bay lên khỏi mặt đất.
Đồng thời Vương Siêu luân chuyển kình lực, Tạ Lỵ khi hai chân trời khỏi mặt đất, thân thể liền chuyển, bị Vương Siêu cướp được vị trí sau lưng.
Thế là cả người của nàng trở thành một tấm chắn, chắn trước mặt Vương Siêu. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
Trong khoảnh khắc, Vương Siêu đã tránh khỏi sự tập trung công kích của súng và chủy thủ, thoát khỏi vòng vây, hai chân xoay chuyển, người co lại, giống như một con diều hâu bay lượn xuyên qua lại trong rừng, chuyển qua phía sau lưng của ba cô gái.
Cánh tay mở ra, giống như mãng xà quấn quanh, sau khi trói chặt eo của hai cô gái, nhất tề dùng kình, hai cô gái toàn thân như không có sức nặng, như hai người nộm bị cắp ở dưới nách.
Lúc này, cô gái cuối cùng xoay người lại, là một khẩu súng, nhưng ngón tay trong khoảnh khắc bóp cò, đã bị Vương Siêu một cước đá vào cổ tay, khẩu súng đã bị đá bay đi, rồi thuận thế một cước đá tới. Cô gái này cũng giống cô lúc nãy, bị đá vào bụng bay bổng lên, va vào bức tường thủy tinh mà rơi xuống.
Đồng thời, Vương Siêu mượn lực thân thể lui về phía sau, mang theo hai người kẹp ở hai bên nách như tia chớp xông về phía Tạ Lỵ vừa mới phục hồi tinh thần lại.
Liên tiếp hai bước, đem nàng ta bức vào góc tường, dùng thân thể khóa lại, một chút cũng không thể nhúc nhích.
Đồng thời, Vương Siêu cũng đem hai cô gái kẹp ở hai bên nách thả xuống, cùng Tạ Lỵ một chỗ, mở rộng song chưởng bức vào góc, không thể thi triển một cái gì được.
Cơ hồ chỉ ngắn ngủn ba đến năm giây, Vương Siêu phát động như sấm sét, dùng thân thể bức ba cô gái ép vào góc tường, trong đó hai cô đã bị đánh tan kình lực cùng gân cốt, toàn thân mềm nhũn ra.
Năm “nữ yêu ma” giết người vô số trong tay Vương Siêu, giống như là năm hình nộm bị đùa bỡn vậy.
“Ta nói rồi, tố chất thân thể của các ngươi vẫn chưa là gì. Trong mắt ta, có súng hay không cũng vậy mà thôi”.
Vương Siêu thân thể lui về phía sau, hai tay thu lại, dùng chân tùy tay hất lên thanh chủy thủ vừa mới đánh cho rơi xuống, cầm ở nơi tay, dùng ngón tay đột nhiên búng ra, đánh trên thân chủy thủ.
Rắc! Thanh chủy thủ cứng rắn đã bị búng gãy, nửa thanh văng tít ra ngoài xa.
“Bắt đầu từ bây giờ, ta huấn luyện các người, các người không phục, có thể đánh lén ta bất cứ lúc nào, kể cả lúc ăn ngủ tiêu tiểu đều có thể. Cũng có thể dùng súng lẫn đao, ta nếu bị các ngươi giết chết, thì tính là ta không giỏi, học nghệ không tinh. Nhưng cấm dùng lựu đạn, shotgun, hỏa tiễn, lựu đạn khói, bom khí độc các loại vũ khí có sức sát thương lớn”.
Cho phép đánh lén bất cứ lúc nào là khi Tôn Lộc Đường dạy đồ đệ cũng đưa ra quy củ này. Chẳng qua Vương Siêu cũng không thể không đinh lại quy củ, đánh lén cũng không thể làm loạn, giống như ngoài súng ra còn có lựu đạn quăng tới, lựu đạn một khi nổ tường cũng phải sập. Vương Siêu cũng không phải là thần tiên, cũng khó có thể tránh khỏi, còn có shotgun, cũng là bắn ra đạn chùm, đối với quyền sư mà nói, là vũ khí có tính sát thương trí mạng.