Giao thủ trên mặt nước!
Chân đạp nước, cố gắng để cho thân thể chìm xuống nước, điều ấy cũng cần công phu đan kình mới có thể làm được, muốn nước không quá đầu gối, thân thể hất về phía trước, động tác tự nhiên, có cách tiến thối, càng cần công phu cương kình.
Chẳng những như thế, sau khi bước trên mặt nước, còn cần phải tiến hành chiến đấu nguy hiểm! Mặt nước rất mềm, hơn nữa thập phần chảy xiết, để ổn định được cơ thể đã là điều khó khắn, chứ đừng nói là dùng sức mượn lực có tính chất mãnh liệt, và động tác có tính chất kỹ xảo. Bởi vì kể cả là quyền pháp đã luyện đến cảnh giới tối cao, cũng phải làm đến nơi đến chốn mới có thẻ phát huy ra nét tinh diệu của chiêu thức bản thân, còn có cả ưu thế tốc độ. Nếu không làm đến nơi đến chốn, chẳng khác nào là xây lâu đài trên cát, hết thảy đều là giả dối, đõ cũng là lỹ lẽ căn bản thông thường.
Dưới hoàn cảnh như vậy tiến hành giao thủ, khó khăn rất lớn, là thử thách đối với con người, có thể nói là không thể tượng tượng nổi.
Sau khi thủ lĩnh GOD nói ra đề nghị này, có thể nói đã đẩy cuộc chiến đấu giữa hai người lên một trình độ nguy hiểm nhất từ trước tới nay.
Vương Siêu đối với việc vận lực, lao nhanh, ra quyền và các động tác khác khi ở trên sông biết rất rõ ràng rằng sẽ khó khăn, hắn sở trường nhất, đắc ý nhất đó là thân pháp “Tri Thù Đạp Thủy”, chính do luyện tập trên biển rộng ở Nam Dương, đương nhiên hiểu rõ chiến đấu trên sông nguy hiểm.
Hơn nữa giao thủ trên mặt nước nhược điểm lớn nhất chính là thân pháp dù hay cũng không thể linh hoạt bằng trên mặt đất.
Nếu như hắn có thể thoáng cái một giây nhảy hai ba mươi met trên đất liền, như vậy trên mặt nước, tốc độ của hắn sẽ bị giảm đi rất nhiều! Tối đa, tối đa so với người bình thường chạy bộ mau hơn một chút.
Tốc độ như vậy, nếu như gặp phải đấu súng, không nói Thương vương Trình Sơn Minh, kể cả mấy tay súng mới qua huấn luyện cũng có thể bắn trúng thân thể hắn.
Điểm này mới chính là cái trí mạng nhất.
Thế nhưng, đối mặt với đề nghị khiêu chiến của thủ lĩnh GOD, Vương Siêu dĩ nhiên không thể lùi bước. Vô luận loại giao thủ luận võ nào, hắn cũng không sợ bất cứ ai, quyền pháp, quyền ý của hắn cho tới nay chính là dựa vào lực lượng, dựa vào đại thế áp1p người ta, chắc chắn, bao quát, như trời và đất, không ai có thể đủ sức rung chuyển.
Về phần mới vừa rồi thủ lĩnh GOD nói hắn và Đường Tử Trần cùng đánh, mỗi người đều có nỗi bận tâm, tâm lý có chỗ sơ hở, cho nên lần giao thủ này tất sẽ thất bại, Vương Siêu cũng không hơi đâu để tâm, chứ đừng nói là rung chuyển nổi tâm linh hắn. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
Chiến thuật tâm lý đối với hắn không có bất cứ hiệu quả nào.
Đối với việc đấu khẩu trước khi đấu võ, chiến thuật tâm lý làm suy yếu đi khí thế đối phương, hắn khinh thường việc áp dụng nó. Dùng lời của hắn mà nói thì chính là “Quang thuyết bất luyện giả bả thức. Thủ để thượng kiến chân chương.”
Sau cơn mưa tầm tã, mực nước sông Xen tăng vọt, nước chảy xiết tạo thành từng vòng nước xoáy, đảo lộn như bông hoa lớn, như con quái thú không rõ tên ẩn núp nơi đáy nước sâu, khiến người ta liếc mắt nhìn qua kinh tâm động phách, thế nhưng Vương Siêu cứ như vậy lặng lặng đứng ở giữ dòng nước, không nhúc nhích, nước chảy có xiết thêm hắn cũng không rời, dù cho dòng nước cuốn xoáy chung quanh chỗ hắn thế nào, cũng giống như gặp phải một mạch nước ngầm cực lớn thắt lại, biến mất không còn thấy tăm hơi.
Nếu như lúc này có người nhìn thấy hắn cắm hai ngón chân vào dưới mặt nước, sẽ phát hiện, mười ngón chân của chân hắn chỉ đang vận động cực nhanh, mỗi đầu ngón chân đều làm động tác gảy, khua trên dưới mặt nước, cùng lúc đó, bắp đùi của hắn co rụt lại căng ra, dùng một loại lực lượng cực lớn khuấy lên bọt nước, diu trì sự thăng bằng và nổi của thân thể.
Người mà công phu luyện đến trình độ này như hắn, lực lượng của mỗi đầu ngón chân, thậm chí so với lực lượng cánh tay của một tráng hán hãy còn lớn hơn rất nhiều, ngón chân bắn ra cũng có thể tạo ra trận gió chấn động kịch liệt!
Hơn nữa lực lượng của mỗi bắp đùi hắn cũng có thể so với một con trâu cày ruộng.
Mười ngón chân không ngừng khua nước, tương đương với tác dụng đồng thời của mười cánh tay của tráng hán, luồng lực lượng cực đại này khấy tung bọt nước, tự nhiên có thể thân thể con người nâng lên.
Cũng chính là bởi công phu luyến đến cả trên ngón chân, mỗi đầu ngón chân đều có lực lượng cường đại, cho nên trong lúc Vương Siêu chiến đấu, dưới chân nhẹ nhàng móc một trảo, người phi đi như một mũi tên, như lui mà tiến.
Bất quá, rất hiển nhiên, cần ở trên mặt nước đứng như vậy, thể lực tiêu hao cũng là rất lớn. Nếu như không phải không có thể lực đá phá hư không, kiến thần bất phôi chống đỡ, vài lần cũng không thể còn kình lực.
“Đến đây đi, ta chờ ngươi.”
Sau khi Vương Siêu đi tới giữa sông, chỉ nói một câu, lập tức không nói nữa.
Trên mặt sông dòng nước chảy xiết, khí tức khi nói cũng có thể khiến cho thân thể không yên.
Lần này, thủ lĩnh GOD không nói gì thêm, chỉ là hàng lông mày dài rung động nơi khóe mắt, đột nhiên trong lúc đó, y chuyển động, nhảy vào trong nước, y cũng không phải bước bằng hai chân, hơn nữa thân thể kịch liệt khòm xuống, bụng tựa hồ rủ xuống trên mặt nước! Hai tay cũng cắm vào trong nước, hai tay hai chân liên tục bò tới, phi nhanh cấp tốc trên mặt nước bằng với tốc độ của con báo.
Nằm sấp! Nằm sấp! Nằm sấp! Nằm sấp! Nằm sấp!
Nước bắn tung tóe trên mặt nước vọt lên thành từng vòng sóng trắng.
Tứ chi phi vọt tới, hai tay hai chân liên hoàn chuyển động, tốc độ cực nhanh! Thời gian cơ hồ loáng cái, thủ lĩnh GOD đã vọt ra giữa sông, dùng thế va đụng mãnh liệt nhắm về hướng Vương Siêu, sau đó đúng lúc định trụ khoảng cách hai xích đối chiến hữu hiệu, thân thể hơi thẳng ra, đứng thẳng, phảng phất như một con gấu nâu đang nằm bò tự nhiên đứng thẳng, lồng ngực đẩy ra một chưởng mạnh, đánh về phía lồng ngực Vương Siêu.
Những động tác liên tiếp, bò sát phi nhanh! Đánh, dừng, đứng thẳng, xuất chưởng, đả kích! Thân pháp dĩ nhiên là công phu “Tri Thù Đạp Thủy” của Vương Siêu.
Thủ lĩnh GOD mới vừa chỉ hơn một giờ trước cùng Vương Siêu giao thủ vài lần, đã hiểu biết về tuyệt đỉnh thân pháp “Tri Thù Đạp Thủy”, ai cũng chẳng ngờ tới, trong vòng cái chưa đến một giờ đồng hồ, y đã nắm bắt được rõ ràng kỹ xảo và phương pháp vận dụng kình lực trong đó, đến lúc đối chiến trên mặt nước, nhất cử đã thi triển ra.
Trong nháy mắt y lao nhanh xung kích vào, vận dụng xảo diệu thân phap “Tri Thù Đạp Thủy”, quả nhiên là khá đỉnh cao, không hề kém so với kẻ bản thân sáng chế ra bộ thân pháp này – Vương Siêu!
Trong cú xung kích trong chớp mắt kia, ngay cả ánh mắt Đường Tử Trần ở bờ bên kia nhìn tình huống cũng căng cả ra.
Đường Tử Trần không tham gia trận đấu, nàng áp trận, cũng đồng thời nhìn chăm chú mật thiết vào tình huống chung quanh. Nàng và thủ lĩnh GOD đối đầu đã nhiều năm, biết rõ kẻ này rất lợi hại, tuyệt đối nếu không nắm được một phần tình huống sẽ không quyết đấu đến chết.
“Tiểu đội Luân Hồi, thủ hạ cường đại nhất của ngươi, cũng nên ra đi.” Lúc Vương Siêu và thủ lĩnh GOD giao thủ trong nháy mắt đó, Đường Tử Trần rũ mí mắt xuống, buông lỏng tinh thần bản thân, nàng tựa hồ cũng không quan tâm đến thắng lợi cuối cùng của cuộc chiến này, lại tựa hộ như đã dự đoán được kết quá của cuộc chiến này.
“Pang!”
Đối mặt với việc đối phương thi triển ra thân pháp do mình sáng chế rồi lại công kích chính mình, trong ánh mắt Vương Siêu không có chút nào kinh ngạc, tựa hồ đã sớm dự liệu được, hết thảy đều lộ ra vẻ đương nhiên.
Sau khi quyền pháp đã đến cảnh giới tối cao, hết thảy đạo lý đều là tương thông, năm đó một chút Thái Cực, Bát Quái, Hình Ý Đại Danh Gia Môn, cũng đều nhắc đến khái niệm tam quyền nhất thể. Khi quyền pháp đã đạt đến như Vương Siêu, Đường Tử Trần, cảnh giới loài người như thủ lĩnh GOD, thì bất cứ đả pháp, bộ pháp nào, chỉ cần xem qua một lần, sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, cũng có thể hiểu rõ ràng đến tám chín phần mười.
“Hỏa Lý Tài Liên” cùa thủ lĩnh GOD, sau khi Vương Siêu ở tại trận thấy được, hiểu được nét tinh túy, ngay sau đó trong cuộc chiến với Thích Vĩnh Sắc đã thi triển ra sát chiêu thối pháp phát ra linh quang “Bộ Bộ Sinh Liên”.
Bản thân mình có thể thấy được rõ ràng quyền pháp đối phương, Vương Siêu cũng không cho rằng đối phương là kẻ năng lực suy nghĩ kém cỏi, đều là hạng cường giả đỉnh cao, nếu điểm này làm cũng không xong thì đã không có được thành tựu hôm nay.
Nhận định đúng đắn đối thủ, sau đó định vị cho mình một tâm lý, đó là cần học hỏi trong thực chiến, với điều này, vô luận là Vương Siêu, hay thủ lĩnh GOD tự xưng là thần đều làm rất khá.
“Vù! Vù!” Cuồng phong mang theo bọt nước trắng xóa đánh tới trước mặt, trước mắt Vương Siêu xuất hiện một màn nước trong suốt, trong màn nước, lại ẩn giấu một trảo sắc bén, thế trảo này, ngón tay thon dài, mong tay như dao, sắc bén cuốn khúc, xuyên thẳng đến cổ họng.
Đó đương nhiên là thế trảo của thủ lĩnh GOD, sau khi vọt tới, đẩy chưởng biến thành vi sĩ thủ (khẽ nâng tay), tạo thành trảo, bằng vào thế trảo sắc bén, hòng cứng rắn muốn cắt đứt cổ họng Vương Siêu.
Trên mặt nước, dưới chân mềm nhũn, không cách nào duỗi chân mượn lực lượng để gia tăng lực đả kích của nắm tay, cứ như vậy, không có chân kình, lực lường đòn quyền nhỏ đi rất nhiều, với thân thể của Vương Siêu, chịu phải một quyền cũng không thể bị thương, đối với điểm này, thủ lĩnh GOD biết rất rõ ràng, cho nên sau khi y đẩy chưởng, biến hóa thành thế “Tỏa Hầu” (khóa cổ họng) trong Ưng Trảo Quyền.
Vô luận là Vương Siêu hay là y, cốt tủy đều đã cường tráng đến trình độ không thể tượng tượng nổi, móng tay, răng cửa những thứ đó tất cả đều cứng rắn, sắc bén, răng cửa có thể gọt sắt cắt ngọc, móng tay có thể xuyên xuyên đá xuyên gỗ.
Đối mặt với thế trảo nhắm yết hầu này, Vương Siêu không thể di chuyển, hai chân dưới nước đột nhiên tung ra một trảo, ngón chân nhất thời giống như cú đấm, gắt gao nhón!
Nếu như lúc này có người có thể xem được chân Vương Siêu, sẽ nhạc nhiên mà phát hiện, chân của hắn lúc này cùng với tay không có gì khác biệt! Ngón chân thắt chặt nắm chắc, lòng bàn chân cuốn khúc, so với như người ta tạo thành nắm đấm quả thực không phân biệt nổi.
Ngón chân, lòng bàn chân, linh hoạt đến trình độ như vậy.
Trên thế giới, một số thượng sư tu hành yoga cũng từng biểu diễn qua động tác linh hoạt của chân và tay. Ngón chân chính là ngón tay, nhưng mà nếu như thấy được ngón chân vê nhón nặn quyền của Vương Siêu lúc này, nhất định sẽ kinh ngạc mà phục sát đất.
Ngón chân trảo, lòng bàn chân quyển (cuốn)! Trong nháy mắt, bàn chân Vương Siêu biến thành một quả cầu thịt, sau đó, “Phanh!” Ngón chân văng ra, bàn chân giãn ra, nửa mình dưới nước lập tức phát nổ làn nước sông, giống như phá bằng ngư lôi.
Dựa vào lần nổ mạnh của bàn chân vê thành quyền, thân thể Vương Siêu ở trên mặt nước thật giống như ca-nô cấp tốc trượt đi, mỗi lần là hơn mười mét, thật xa mới tránh né được một trảo công kích của thủ lĩnh GOD.
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Vương Siêu vừa lui, vậy mà thủ lĩnh GOD như bóng với hình! Thân thể vừa khom xuống, tứ chi trên mặt nước tựa như con nhện! Lặp lại vọt tới đây, trong nháy mắt đã đến trước mặt Vương Siêu, toàn thân lại đứng thẳng, cũng như vậy quét ngang một trảo, lần này là trực tiếp nhắm thẳng vào mặt Vương Siêu!
Không thể không nói, Tri Thù Đạp Thủy, động tác tứ chi lao vọt tới, vô cùng nguyên thủy, như dã thú, vô cùng khó coi. Lúc Vương Siêu trên mặt đất thi triển, toàn bộ cơ thể hơi cong xuống, biên độ cũng không có lớn như vậy, chỉ dựa vào chỉ phong công kích, bằng không toàn bộ tứ chi chạm đất, đúng là quá chướng tai gai mắt.
Nhưng khó coi thì khó coi, loại thân pháp này lại vô cùng thực dụng! Nhất là với tình huống đọ sức trên mặt nước hiện tại mà nói, quả thực là một loại thân pháp hoàn mỹ nhất.
Người khác thấy được cái hay thì lấy, thủ lĩnh GOD hiển nhiên không cố kỵ chút nào, trong chiến đấu sinh tử đã không còn chú trọng ưu nhã, hào phóng, mỹ quan hay phong độ.
Với trảo nhắm vào mặt của thủ lĩnh GOD, lần này Vương Siêu lại không né tránh, tay hướng về phía trước nâng một cái, tung một trảo, phát sau mà đến trước, chộp tới cổ tay của đối phương, cánh tay còn lại liên hoàn tấn công, cũng vô cùng khéo léo, chụp vào bắp đùi thủ lĩnh GOD.
Lần hắn phát lực này, thân thể mạnh mẽ trầm xuống, dòng nước lập tức bao phủ đến đầu gối.
Cũng là lần chìm này, vừa lúc tránh khỏi một trảo vào mặt của thủ lĩnh GOD.
Trên mặt nước, có thể cả trên lẫn dưới chìm nổi được, đây là một hoàn cảnh tuyệt diệu.
Cao thủ giao chiến, lợi dụng hoàn cảnh đấu trường xảo diệu, cũng là một khâu quan trọng. Vương Siêu thân là cường giả như thế, chẳng có lý do gì không chú ý tới điểm này.
Một trảo nhắm mặt Vương Siêu vô ích, động mạch cổ tay mắt thấy sẽ bị thế trảo của Vương Siêu móc rách nát, đột nhiên trong lúc đó thủ lĩnh GOD quơ quơ, cổ tay lập tức tựa như cái cổ con rắn, hơi mở ra theo hướng nằm ngang, thịt cùng gân đều chen chúc hướng ra ngoài!
Công phu thoáng qua này thật sự là quá xảo diệu, vừa mang hình rắn, lại hình như con lươn trơn trượt, đúng lúc từ trong kẽ hỡ móng tay và đầu ngón tay xuôi xuống.
Cảm giác trong thoáng chốc, chính là con cá chui qua kẽ hở của tấm lưới, trốn thoát mất.
Bí thủ trong Thông Bối Triền Quyền, “Tàm Ti Khiên” (dẫn sợi tơ)!
Sau khi tránh được thế trảo của Vương Siêu, thủ lĩnh GOD không mảy may để ý tới đòn công kích trảo thối (ra trảo bằng chân) phía dưới, cổ tay vừa thoáng một cái, ngón giữa ngón trỏ sau đó bắn nhanh ra giống như kiểu rắn độc đột nhiên thè ra đầu lưỡi phân nhánh!
Khéo léo quỷ bí, trơn trượt…..
Công phu chiêu thức tay “Tàm Ti Khiên” này ngay cả Vương Siêu cũng chưa từng thấy qua, rất là đúng lúc, khéo léo vô cùng!
Nếu như nói quyền pháp Vương Siêu, lớn, dầy, cao! Ba chữ vận dụng tới cực điểm, như vậy đòn “Tàm Ti Khiên” mới vừa rồi này chính là đúng lúc, độ tinh vi, mềm mại đạt tới cực điểm!
“Xoạt Xoạt!” ngón tay của thủ lĩnh GOD đã điểm lên trên cánh tay Vương Siêu! Đầu ngón tay sắc nhọn như kiếm, cứng rắn cắm xuyên vào!
Cùng lúc ấy, một trảo của Vương Siêu cũng lướt vút qua đã móc trúng bắp đùi đối phương, huyết nhục lập tức tung tóe!
Chiến đấu trên mặt nước, là việc nguy hiểm trước nay chưa từng có! Giao thủ chỉ trong phút chốc, hai người bỗng chốc đều đã đánh trúng đối phương