Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 316: Ai gieo hạt giống, ai hiểu rõ

Tác giả: Cơ Thủy Linh
Chọn tập

Lạc Ngạo Thực cầm gạt tàn chỗ Lâm Dương vừa ngồi, đặt trước mắt từ từ xoay tròn, trong lòng cảm thấy nghi ngờ. Quan sát lâu như vậy, anh phát hiện Lâm Dương thích hút ba loại thuốc lá. Ba loại này được hút xen kẽ, vô cùng có quy luật!

Nhưng ba loại này, đều tìm thấy được đầu thuốc trong gara của anh….

Cốc cốc cốc…..

Sau ba tiếng gõ cửa, Lưu Lập đẩy cửa vào, sải bước đến bên cạnh Lạc Ngạo Thực, ghé sát tai anh nhỏ giọng thì thầm!

Lạc Ngạo Thực nghe xong, hai mắt càng lúc càng mê muội, nhưng trong sự mê muội đó lại vô cùng tỉnh táo, gạt tàn thuốc trong tay rơi xuống sàn nhà…..

***

“Người phụ nữ kia thật đáng ghét, tại sao lại quấn lấy anh? Em thật sự muốn bay về cạnh anh, để nhìn rõ mặt mũi cô ta” Vũ Nghê tức giận nói, thứ yêu thích của mình bị dòm ngó, lớn miệng tranh giành, ai có thể không tức giận?

“Ngoan, không được trở về, bây giờ em ngồi xe lửa anh rất lo, máy bay lại không thể đi. Em cứ yên tâm ở lại bên đó” Lạc Ngạo Thực vội vàng phản đối, bây giờ cô trở lại, không chừng sẽ gặp nguy hiểm!

“Vậy….em không ở bên cạnh anh, họ đều cho rằng có chuyện gì xảy ra thì sao?” Cô cần phải cho mọi người biết quyền sở hữu của bản thân, đó mới quan trọng.

“Ha ha, bà xã yên tâm, hãy đem toàn bộ tinh thần và sức lực để chăm sóc con gái trong bụng, được không?”

Vũ Nghê vuốt ve chiếc bụng còn bằng phẳng của mình, hạnh phúc nói: “Làm sao anh biết là con gái? Nếu là con trai thì sao?”

“Anh cảm nhận được, chắc chắn đó là con gái! Chỉ một đứa con là đủ, sẽ là một nàng công chúa xinh đẹp như em” Anh giống như nhìn thấy hình ảnh con gái mình, nụ cười trên mặt kéo tới mang tai, chỉ có thể dùng từ rực rỡ để hình dung!

“Giống em? em xinh đẹp sao?”

“Tất nhiên, nếu không tại sao anh lại bị em mê hoặc?” Những lời này giống như những giọt mật ong, ngọt ngào vô cùng.

Vũ Nghê không ngừng cười duyên, như một thiếu nữ mười sáu tuổi đối diện với lời khen của người khác phái, “Anh gạt ai chứ, nhưng mà, em cảm giác đứa trẻ này sẽ là con trai”

“Không, không… cảm giác của em không đúng, chuyện này anh rõ nhất” Lạc Ngạo Thực vội vàng bác bỏ lời cô, kiên trì quan điểm của mình!

“Hứ, đứa trẻ là ở trong bụng em, tất nhiên em sẽ cảm nhận rõ ràng hơn”

“Nhưng em đừng quên, ai là người gieo hạt, so với em đương nhiên anh hiểu rõ nhất” Anh lại bác bỏ quan điểm của cô, lời nói kiên định tràn đầy sức mạnh!

“Anh biết mới lạ” Vũ Nghê nhỏ giọng nói. “Dù thế nào em cũng nghĩ đây nhất định là con trai” Mỗi lần tưởng tượng về hình dáng đứa trẻ, trong đầu cô đều hiện lêb bé trai mập mạp, cho tới bây giờ cô chưa bao giờ nghĩ là con gái.

“Được rồi, được rồi. Cho dù là trai hay gái thì em cũng phải chăm sóc thật tốt cho anh, đây chính là nhiệm vụ của em, biết không?”

“Biểt rồi, biết rồi, cục cưng ở trong bụng em, anh yên tâm đi” Vũ Nghê nói những lời bảo đảm với người ở đầu dây bên kia.

Cúp điện thoại với gương mặt hạnh phúc, cô đi vào trong phòng nước, liền bắt gặp Diêu Hân và Ngữ Sướng đang trò chuyện, một xướng một phụ họa nói….

“Ôi, cô đã đọc thông tin về chủ nhiệm chương trình tin quốc tế chưa? Thoạt nhìn Cố Gia thật sự là một người đàn ông tốt, hơn nữa anh ta và vợ còn được mọi người công nhận là cặp vợ chồng kiểu mẫu. Nhưng tại sao anh ta có thể thích một cô gái như vậy nhỉ? Cũng chỉ vì cô ta mà ly hôn với vợ, phải biết rằng vợ anh ta nổi tiếng xinh đẹp hiền lành” Diêu Hân kinh ngạc nói, dáng vẻ không tài nào hiểu.

À, chuyện chủ nhiệm chương trình tin tức quốc tế ngoại tình sao? Chính là người trước sau như một khiêm tốn cẩn thận lại là một người chủ nhiệm tài năng. Vũ Nghê vừa thầm giật mình, vừa đi về phía lối ra! Đúng như lời Diêu Hân nói, người chủ nhiệm kia khiến cho nhiều người không thể tin nổi, không ngờ anh ta lại làm ra chuyện này!

Ngữ Sướng liếc mắt nhìn thấy Vũ Nghê, nói đông nói tây. “Loại chuyện này, không thể nhìn người mà biết lòng được, cũng như nước biển không thể đo lường! Càng là những người tài năng, thì càng dễ dàng gây ra chuyện hơn. Trước đó cũng đã có một số bài báo đăng tải, có điều mọi người không tin, ngay cả vợ anh ta cũng vậy”

“Không có lửa làm sao có khói, ôi, sau này tôi phải chọn bạn trai thật cẩn thận” Diêu Hân nói.

“Những chuyện thế này, người phụ nữ phải giám sát chồng chặt chẽ. Khi được người khác nhắc nhở phải biết ơn, đừng coi người ta thành người châm ngòi ly gián. Đợi đến khi người chồng ngả bài, người vợ mới tin đó là sự thật! Giống như vợ của chủ nhiệm vậy, ha ha….”

Vũ Nghê trở lại chỗ ngồi, trong đầu vẫn đang suy nghĩ đến chuyện ngoại tình của vị chủ nhiệm chương trình tin tức quốc tế, vậy…. hiện giờ vợ của anh ta nhất định rất đáng thương?

Đúng lúc này, điện thoại Vũ Nghê bỗng nhiên vang lên!

Giờ này ai còn gọi điện thoại?

Là một số điện thoại lạ hoắc!

“Xin chào, xin hỏi là ai?” Cô khách sáo hỏi.

“Cô là Phó Vũ Nghê phải không?”

“Vâng” Vũ Nghê nhíu mày. Giọng nói này rất trẻ, có chút ngông cuồng khiến cho người ta không thể thoải mái

“Tôi là chồng của Lâm Dương, chắc cô Phó không biết Lâm Dương là ai?” Phút chốc Vũ Nghê liền trở nên căng thẳng, chồng của Lâm Dương tại sao lại gọi điện thoại cho cô? “Tôi nghĩ chúng ta không có chuyện gì để nói với nhau. Thật xin lỗi….”

“Ha ha….” Anh ta cất giọng cười rất khó nghe, trong tiếng cười vang lên giọng nói thô tục: “Chồng cô và vợ tôi ngoại tình với nhau…”

“Im ngay, tôi không muốn nghe chuyện này, tôi không tin” Bàn tay đặt trên bàn, xiết chặt thành nắm đấm!

“Cô cho rằng tôi đang lừa cô, hay là cô đang tự lừa chính bản thân mình? Nói cho cô biết, đây là sự thật, tôi gọi điện thoại cho cô hoàn toàn không có ý gì khác, chỉ là tôi không muốn ly hôn, xin cô hãy quản chồng mình thật tốt….”

Vũ Nghê tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng xung quanh đều là đồng nghiệp, cô không thể hét lên như vậy!

Sau khi Chu Mặc nói với cô mấy câu, liền cúp điện thoại!

Một cảm giác sợ hãi chưa từng có dâng lên trong lòng Vũ Nghê, nếu như nói trước đây cô không tin, vậy hiện giờ cô đã trở nên nghi ngờ! Đột nhiên, cô từ trên ghế đứng lên, đi ra khỏi phòng làm việc….

Không được, cô nhất định phải hỏi rõ ràng, nhất định phải tìm người phụ nữ có tên Lâm Dương!

Chọn tập
Bình luận