Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 162: Nảy sinh ý tưởng 

Tác giả: Cơ Thủy Linh
Chọn tập

Hai chữ ‘đê tiện’ như kích thích cô , đôi mắt bồ câu vì thế trợn to :”Tại sao em phải trả lời , anh nghĩ anh là gì của em ?! Lạc Ngạo Thực , so với kinh tởm anh không khác là bao . Mỗi lần bị anh chạm vào , em phải buồn nôn mấy ngày , tắm táp mấy lần biết không ?! Mau thả em ra !”

“Kinh tởm ?!” Ánh mắt đen láy chậm rãi trừng lên , tựa hồ như đang muốn giết một người

“Đúng vậy , chính là ghê tởm . Anh với những cô gái mại dâm đầu đường xem ra thật sự rất giống , hai người cùng nhau kết hợp có lẽ trở nên hoàn mỹ !” Giọng nói của cô ngày càng to hơn , vẻ mặc tương đối giận dữ !

Anh có thể chịu đựng rất nhiều khuyết điểm của cô , nhưng không thể nào bỏ qua lời nói cay độc hơn rắn , nhất là cô lại dám lấy anh ra so sánh như thế , điều này liệu có dễ dàng thứ tha ?!

“Tốt , em đã có ý như vậy , anh lại không ngại đụng chạm thân thể của em . Phó Vũ Nghê , em cho rằng mình là người tốt , thân thể sạch sẽ hay sao ?! Anh đây vẫn còn nhớ rõ , vào một ngày của sáu năm trước , không phải chính em dẫn dụ anh leo lên giường , khi đó em so với gái rẻ tiền , lắm lúc còn hạ tiện hơn !” Lạc Ngạo Thực lớn tiếng gầm nhẹ , sau đó dùng lực cố định hai tay cô , bàn tay to lớn mò mẫm thắt lưng quần jean

Chỉ vài động tác nhẹ nhàng , chiếc quần của cô đã bị anh kéo xuống đùi !

“Đừng . . . em không muốn. . .” Vũ Nghê hoảng sợ lắc đầu

Bàn tay to tham lam thăm dò bên trong quần lót của cô , dùng sức lượn lờ nơi u cốc đẹp đẽ

“Ư. . . . . . đau . . . . . .” Vũ Nghê thống khổ rên rỉ , lông mày nhỏ nhắn nhăn lại . “Anh . . . buông em . . . . ư . . . .ra”

Động tác của anh như muốn trả thù lời nói khi nãy , bàn tay cố gắng dùng lực vuốt ve ~ sau đó trực tiếp cởi chiếc quần jean cùng chiếc quần lót quăng trên mặt đất .

“Anh so sánh em không khác gì gái mại dâm , thế tại vì sao còn cố chạm vào ?!” Bị ép đến trên giường lớn , Vũ Nghê châm chọc nói . Cô hy vọng mượn cớ kích thích , để anh buông tha cho mình

“Tối hôm nay đáng lẽ tìm được một người cho mình , cuối cùng lại bị chính em phá hỏng . . . . . .” Lúc nói chuyện , anh cũng đồng thời cởi ra cái quần của mình . Sau đó đem lấy thằng nhỏ xâm nhập giữa hai chân cô , anh tạm buông lỏng cánh tay cô ra , khống chế hai chân phía dưới , dùng sức nâng lênbr />

Khi chỗ kín của anh mới vừa tiếp xúc âm đạo ươn ướt , chỉ một giây sau , anh đã trực tiếp đưa vào khe hẹp xinh đẹp kia

“Ưm. . . ” Thân thể cô bất chợt cong lên rồi hạ xuống , hình thể bây giờ giống như rắn cố sức giãy dụa , vòng eo trắng mịn đôi lúc co quặp lên xuống không ngừng .

Hai cơ thể tuyệt mỹ hòa quyện vào nhau , hình ảnh đẹp mắt của người phía trên dùng lực đung đưa ra vào , khi đến cao trào lại ra sức đẩy mạnh một cái , ép người bên dưới gần như kiệt sức . . . . . .

Anh một bên lắc hông , một bên nhìn vào gương mặt cô giễu cợt :”. . . .Không tìm được người khác , nên tìm em thay thế . Cho dù em không tốt , nhưng cũng là phụ nữ , tác dụng đều như nhau . Chỉ cần anh cảm thấy thoải mái , anh cũng không cần phải nghĩ nhiều như vậy !”

Bị anh làm thành thế này , cô cũng không còn sức cãi cọ , đến giận cũng không còn mấy phần cảm giác . Chợt ánh mắt cô nhìn thấy trâm cài trước ngực , cánh tay nhỏ nhắn giơ lên chạm vào

Vũ Nghê vô cùng phối hợp , cô vờ rên rỉ một tiếng , sau đó run rẩy hỏi :”Lạc Ngạo Thực , có phải anh thường tìm đến tình một đêm không ?!”

Chọn tập
Bình luận
× sticky