Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 25: Chờ hắn về nhà

Tác giả: Cơ Thủy Linh
Chọn tập

  Hôm nay là ngày kết hôn thứ sáu , từ hôm bái kiến cha mẹ đến nay , vẫn không thấy Lạc Ngạo Thực xuất hiện

Sau khi dùng xong bữa ăn sáng , Vũ Nghê đi ra khỏi phòng , đến khuôn viên để hít thở không khí trong lành

Cô không ngừng cảm thán nơi đây . Quả thật làm cho cô phải mở rộng tầm mắt . Khu nhà lớn không tả nổi , sân vườn thiết kế rất trang nhã , thậm chí còn có đường đua ngựa ngoài trời . Một mảng cỏ xanh mơn mởn trải dài , một vài con ngựa mạnh mẽ đang đi dạo trong sân.

Nhìn từ trên xuống dưới , không khó để nhận biết những con ngựa này hoàn toàn có giá trị . Cái “Nhà” này quá lớn , so với nhà của mình , ở đây như là Cung điện Hoàng gia . Mặc dù nhà mình cũng là mở công ty , nhưng căn bản không thể so sánh với Lạc thị

Đứng ngay cạnh bể bơi , Vũ Nghê âm thầm thở dài một cái . Cho dù nơi này có hoàn mỹ thế nào , thì người đàn ông đó vẫn là không yêu cô . Bất quá hắn chỉ cho cô một ‘;danh phận’

“Cô chủ , là điện thoại của cô !” . Người giúp việc đưa điện thoại tới

“Của tôi ?!” Vũ Nghê cầm điện thoại trong tay , xem lại cuộc gọi gần đây.

Đồng thời người giúp việc ở một bên nói :”Là cha của cô chủ gọi đến , Phó tiên sinh bảo là cô chủ gọi lại cho ông ấy ngay !”

Vũ Nghê gật đầu một cái , bắt đầu bấm số.

“Ừ , Vũ Nghê !”

“Cha , con đang định sáng sớm ngày mai về nhà thăm cha !”

Trước đó cha cô bởi vì trở bệnh đột nhiên nằm viện , dù ông đối với cô không được tốt lắm , nhưng phận làm con , cô sao có thể không để ý tới ông cho được

“Vũ Nghê , con đừng quên dẫn Ngạo Thực đi cùng !” Thanh âm của Phó Quảng Nguyên có chút cấp bách.

“Cha , đã xảy ra chuyện gì ?!” Nghe giọng điệu không ổn của ông , Vũ Nghê lo lắng.

“Chuyện này ——” Phó Quảng Nguyên dừng một chút , cuối cùng vẫn nói :”Ngày mai con trở về , chúng ta bàn sau”

“Vâng” Vũ Nghê dịu dàng đáp ứng .

“Nhớ , nhất định phải dẫn Ngạo Thực theo cùng !” Giọng nói có vẻ ra lệnh . Vũ Nghê lại ngẩn người . “Nhưng là dạo này chồng con dường như đang bận rộn công việc”

“Bận rộn công việc . Con nói gì vậy ?! Các con mới cưới nhau , thì con rể cũng phải cùng con về nhà cha mẹ vợ một chuyến , cho dù các con ——”

“Cha , con hỏi ý kiến hắn đã” Cô vội vàng cắt đứt lời nói của cha mình . Cúp điện thoại xuống , tâm tình Vũ Nghê bắt đầu nặng nề . Hắn có thể theo cô về nhà mình sao ?!

Ở nhà chờ đợi một ngày , vẫn không thấy hắn trở lại . Trái tim cảm thấy bất an , Vũ Nghê rốt cuộc nhấn số , nhưng lại không tìm được lý do

Nghe tiếng nhạc thật lâu , rốt cuộc cũng có người bắt máy . “Alô , xin hỏi là ai ?!”

Giọng nói của người trợ lý vang lên . Vũ Nghê nghe được thanh âm của hắn liền hỏi :”Chào trợ lý Lưu , tôi là Phó Vũ Nghê , cho hỏi chồng tôi có ở đây không ?!”

“Bà Lạc ——” Lưu phụ tá lập tức lễ phép gọi , sau đó giải thích mờ nhạt :”Tổng giám đốc đang họp , sợ rằng không thuận tiện trả lời điện thoại”

“Đi họp ?! Đã trễ thế này , Ngạo Thực vẫn chưa ăn tối sao ?!”

Đối phương dừng lại ba giây . “Cũng là chưa ăn , tuy nhiên thư ký sẽ chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho tổng giám đốc , xin bà Lạc cứ yên tâm” Trợ lý Lưu giọng điệu thoáng nhu hòa

“Vậy được rồi” . Vũ Nghê chần chờ chốc lát , sau đó mới nói :”Cậu có thể giúp tôi đem điện thoại chuyển cho Ngạo Thực không ?! Chỉ cần một chút thôi , tôi bảo đảm sẽ không lãng phí thời gian của anh ấy ——”

Chọn tập
Bình luận