Thường thì những ngày cuối tuần Vũ Nghê và Quan Tĩnh hẹn gặp nhau ở hội quán bar quen thuộc của thành viên ! Khung cảnh nơi đây vô cùng lãng mạn , tiết tấu âm nhạc ở quán thường chơi là thể loại jazz , khúc nhạc du dương nhẹ nhàng khiến cho người ta cảm giác bình yên . Nơi đây là một địa điểm rất xa hoa , đến cả quầy rượu cũng được thiết kế công phu . Rất nhiều nhân viên công vụ hay tới thư giãn hoặc họp nhóm . Thông thường người ra vào chỗ này đều phải xuất trình thông tin thật kèm giấy CMND , nhằm tránh mọi tổn thất có thể xảy ra ngoài ý muốn . Đây cũng là điểm nổi bật để quán có thể kiểm soát được số lượng khách hàng của mình .
Vì thế cô mới yên tâm chi tiêu cho một loại hạng sang thế này
Vũ Nghê ngồi xuống một cái bàn , gọi ngay một ly nước trái cây . Vốn là hẹn bảy giờ sẽ gặp mặt , thế mà đã hơn bảy giờ rưỡi , cô vẫn chưa thấy Quan Tĩnh xuất hiện
Trong lòng cô đến giờ vẫn băn khoăn chuyện ngày hôm đó , đã là ngày thứ tám sau sự việc ký giả chụp hình trong khách sạn , thế nhưng scandal này hình như đã bị giấu kín , rốt cuộc cô đã có thể thở phào nhẹ nhõm . Bản thân cô thuộc ngành truyền thông , dù là vô tình hay cố ý , nếu mà nắm được một tin chấn động thế này , cho dù phải đối mặt với bao nhiêu áp lực , tin tức cũng sẽ được lan truyền ra ngoài ! Điều này nói lên được giá trị con người của hắn . Lạc Ngạo Thực – hắn quả nhiên lợi hại , có thể dùng thế lực của mình để chôn vùi tất cả .
Có một số tòa soạn thường dùng tin tức lá cải để phá hoại đời sống riêng tư người khác , cũng giống như việc cô và hắn chuyện tình một đêm tại khách sạn , tin này nếu bị tung ra , khác nào tờ báo đó càng nổi tiếng . Vậy mà hắn lại có thể dùng cách của mình triệt tiêu tức khắc . Chắc hẳn phải mất đi không ít nỗ lực và tiền bạc !
Đối với việc lần này , cô thật sự cảm ơn hắn . Chỉ là hai chữ này cô lại không thể nói ra !
Ký ức mắng chửi ai đó cứ văng vẳng bên tai cô [Anh nghe không hiểu à ?! Vậy tôi nói cho anh biết . Lạc Ngạo Thực , để xem lần này ngoài tôi bị bêu xấu ra , anh có bị mất mặt không nhé . Chuyện chúng ta từng là vợ chồng nếu để lộ ra ngoài thì cũng không tồi đâu , để mọi người biết được vì sao chúng ta ly hôn , để mọi người cùng biết tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị là người như thế nào , đã từng bị vợ mình cắm sừng ra sao !]
Vũ Nghê ảo não siết chặt ly thủy tinh , thật hận không thể cắn đầu lưỡi của mình . Cô cũng không biết lúc đó mình suy nghĩ thế nào lại dám nói ra những từ này . Tóm lại cô rất tức giận , giận hắn làm thế với cô ——
‘Cộp cộp cộp’ Âm thanh gót giày gõ trên mặt đất ngày càng đến gần , Quan Tĩnh với trang phục màu đen đi tới , cô đặt mông ngồi vào ghế salon đối diện “Ai nha , xin lỗi , tớ tới trễ !”
Quan Tĩnh xinh đẹp hướng người hầu bàn kêu một ly cooktail , sau đó nhìn về phía Vũ Nghê “Hơ , hai ngày nay cậu làm sao vậy ?! Mấy ngày trước nhìn cậu mặt mày ủ rũ ~ đã xảy ra chuyện gì sao ?!”
“Chuyện công việc thôi , có chút phiền muộn !” Vũ Nghê tránh né ánh mắt của bạn tốt . Loại chuyện đó sao có thể nói ra được chứ , phải giữ kín trong lòng , thế nên cô cố tình thử đổi đề tài “Quan Tĩnh , còn cậu , sao mấy ngày nay chẳng thấy cậu xuất hiện ở nhà tớ vậy !”
Quan Tĩnh vuốt tóc trên trán , lộ ra vẻ đẹp lòe loẹt “Hì , tớ không đến chỗ cậu , đương nhiên là tớ ~ ở cùng người tình rồi !”
Có lẽ vì chuyện tình một đêm với Lạc Ngạo Thực không bị lộ ra khiến cô càng yên tâm hơn , cho nên có chút tò mò với người tình của Quan Tĩnh “Này , người tình của cậu bao nhiêu tuổi rồi , hắn không có giai đình ư ?!”
“Không nói cậu biết . Chỉ là tuổi của hắn không đáng để tớ gọi bằng chú hay bác mà thôi . Hắn có gia đình hay không tớ cũng không rõ , nhưng mà hắn được rất nhiều cô gái yêu mến . Cậu biết không , cái người đàn ông này thật chết tiệt mà , có mấy lần hắn đang say đắm ân ái với tớ , vậy mà hắn dám kêu tên người phụ nữ khác , nghĩ đến lúc đó là tớ muốn đá hắn ra xa . . . . . .” Quan Tĩnh nhỏ giọng quát , cặp mắt xinh đẹp không ngừng tức giận , tựa hồ chuyện này làm cô phát điên.
Nghe Quan Tĩnh nói ra như thế thật khiến Vũ Nghê không muốn chen lời vào , chỉ có thể im lặng lắng nghe
Quan Tĩnh uống xong một hớp cooktail , nuốt chất lỏng chua ngọt xuống cổ , sau đó cong đôi môi đỏ mọng lên :”Vì giữ thể diện cho mình nên tớ mới chịu đựng hắn , chứ tình yêu chỉ là một lời nói dối , tiền bạc mới thật sự quan trọng”
Mặc dù Quan Tĩnh có chút thô lỗ , nhưng không phải là không hợp lý.
Quan Tĩnh đứng lên nghiêng người hướng phía Vũ Nghê , để lộ ra một sợi dây chuyền kim cương trên cái cổ trắng tuyết “Cậu thấy thế nào , đẹp không ?!”
“Harry Winston đó nha !” Vũ Nghê kinh ngạc há hốc miệng , Harry Winston là nhãn hiệu chuyên thiết kế đồ trang sức kim cương cho hoàng gia , giá tiền của nó rất đắt đỏ
“È hèm !” Đôi lông mày của Quan Tĩnh chợt nhíu lại , ngồi trở về vị trí cũ “Cậu thấy thế nào , ra tay rất hào phóng đúng không ! Tớ cũng không nghĩ tới hắn sẽ tặng cho tớ đó
thật xa xỉ đối với tớ !”
“Nhưng mà cậu dự định cùng hắn sống vậy hoài ư ?! Bây giờ mình còn trẻ , nếu chờ thêm mấy năm nữa , cậu tính thế nào ?!” Dù sao thì người phụ nữ cũng nên lập gia đình chứ !
“Dự định ?! Đến lúc đó hẳn hay . Chờ tớ già rồi thì hắn cũng chán , coi như trực tiếp nói lời chia tay , mình còn dùng chiêu nào câu dụ nữa chứ ?!” Khi nói đến đây vẻ mặt Quan Tĩnh có chút cô đơn !
Là bạn với nhau nhiều năm như vậy , Vũ Nghê làm sao không hiểu rõ Quan Tĩnh . Trong lòng cô nói không quan tâm , thật ra lại rất để ý . Nếu không thì tại sao mỗi khi người đàn ông kia vắng mặt hoặc biến mất , cô liền trở nên bất an “Thật ra tớ cảm thấy được cậu có tình cảm với hắn , đúng không ?!”
Quan Tĩnh chợt cười một tiếng , cắt đứt lời nói Vũ Nghê :”Thôi nào , không nói về tớ nữa … Nói chuyện của cậu đi ! Buổi tối đêm đấu giá cậu cùng Lạc Ngạo Thực khiêu vũ , vũ đạo của hắn thế nào ?! Nghe mọi người nói , ngoài vẻ đẹp trai , tài nghệ khiêu vũ của hắn cũng không tồi”
“Hắn nhảy tốt là điều đương nhiên , hồi nhỏ đã được rèn luyện nhiều kỹ năng . Hơn nữa còn có cả giáo viên dạy kèm , lúc hắn học trung học cũng đạt được rất nhiều danh hiệu !” Vì quá chú tâm chủ đề của Quan Tĩnh , Vũ Nghê như quên tất cả , cô cứ luyên thuyên nói mãi , bất cẩn nói ra mọi chuyện
Quan Tĩnh kỳ quái nhìn cô thật lâu “Vũ Nghê , cậu hãy thành thật kể cho tớ nghe , những chuyện này làm sao cậu biết được ?!”
Thình lình cô mới phát hiện mình đã lỡ lời “Chuyện này. . . . . . Tớ từng xem qua bản thông tin về hắn mà !”
“Cậu gạt tớ , nghe giọng điệu của cậu , tớ cảm giác được cậu và Lạc Ngạo Thực quen nhau ?! Cậu dường như rất hiểu rõ hắn !” Quan Tĩnh vô cùng tò mò nhìn Vũ Nghê
“Tớ. . . . . . Tớ. . . . . . Tớ đã từng là . . . . . . người giúp việc cho nhà bọn họ !” Vũ Nghê hoảng sợ nói đến cà lăm
Sự việc kết hôn trước đây dựa trên hình thức người của Chu gia được gả vào Lạc gia , thế nên rất ít người biết ‘Phó Vũ Nghê’ mới chính là vợ của Lạc Ngạo Thực
“Giúp việc ?! Rất kỳ lạ nha , cậu nói thật ư ?!” Quan Tĩnh nheo lại tròng mắt “Hừ , tớ không tin đâu , có phải đêm hôm đó hai người ở cùng một chỗ ?! Cậu hãy thành thật nói cho tớ biết , Với lại . . . . . Đêm hôm đó cậu cũng không có về nhà !”
“Tớ. . . . . . Tớ. . . . . . Tớ và hắn thật sự không có gì !” Vũ Nghê lên tiếng phủ nhận.
Vào lúc đó thì xuất hiện một bóng người đi tới bên cạnh chỗ ngồi của Vũ Nghê và Quan Tĩnh . . . . . .