Bùi Tạp Tư nói rất hợp tình hợp lý, làm cho Lạc Tư Vũ bắt đầu tức giận, dựa vào đâu mà Bùi Tạp Tư làm ra vẻ giữa bọn họ chẳng có chuyện gì phát sinh trước đó cả. Có phải anh tìm lầm người rồi không? Đáng ra phải là Diệp Chức Nhân đi cùng anh mới đúng? “Tối hôm nay tôi tăng ca, không có thời gian!” Lạc Tư Vũ cố gắng trấn tĩnh giọng nói của mình, nhưng sự thật trong lòng của cô run rẩy khi nghe giọng của Bùi Tạp Tư. Mà cảm xúc của cô bị chi phối vì cuộc điện thoại bất thình lình của anh gọi tới.
“Thật là không có thời gian sao? Hay em vẫn muốn cự tuyệt anh vì nghĩ anh chỉ nói cho lấy lệ?” Tiếng nói trầm của Bùi Tạp Tư mang chút sủng nịnh, thật ra từ sớm anh đã lường trước được tình huống cô sẽ cự tuyệt mình.
“Có thể là thật cũng có thể là cái cớ, chuyện này hẳn không quan trọng?” Lạc Tư Vũ lại nổi giận vì anh cứ luôn tự cho mình là đúng.
Bùi Tạp Tư lập tức bỏ đi giọng nói phớt đời của mình mà thay vào đó là một giọng nghiêm túc: “Lạc Tư Vũ, thật sự là tối nay anh cần em theo giúp anh tham dự, anh biết em hiện tại đang hận anh….“
“Tôi không có hận anh…” Lạc Tư Vũ lập tức phản bác lại cắt ngang lời Bùi Tạp Tư, giọng nói rất nhanh.
“Tôi đối với anh bây giờ không hận cũng không còn yêu!” Cô nói rất cứng rắn. Thật sự không còn thương anh sao? Nếu đúng như lời nói ra là không thương thế thì sao trong lòng lại nhớ rõ rằng đã 15 ngày rồi anh không gọi điện thoại cho cô?
Trong ánh mắt Bùi Tạp Tư dâng lên niềm chua xót. “Anh hiểu, nhưng ý anh là, em tạm thời bỏ qua chuyện này được không? Cứ sắm vai là một diễn viên, tối nay cứ ở bên cạnh anh tham dự, có được không? Dù sao thì bây giờ, em vẫn còn đang là vợ anh!” Trong lời nói của Bùi Tạp Tư mang theo ý cầu xin Lạc Tư Vũ.
Nghe giọng điệu ưu thương của Bùi Tạp Tư khiến cho lòng của Lạc Tư Vũ lại xúc động. Không, cô tuyệt đối không thể mềm lòng. Bùi Tạp Tư đã phản bội hôn nhân của bọn họ, anh làm mất đi đứa con của cả hai, vậy thì ở anh có gì đáng giá làm cho cô buông xuôi? Tình huống hiện tại, cô vì cái gì phải cùng anh tham dự tiệc? Muốn cho cả thế giới biết cô rất đáng thương sao? Yêu cầu của Bùi Tạp Tư rất ích kỷ!
Đè xuống nỗi ủy khuất trong lòng, Lạc Tư Vũ tiếp tục duy trì vẻ bình tĩnh hiện tại. “ Tôi thật sự bận công việc, không còn cách nào khác! Thật ra đối với loại yến tiệc như thế này, anh hoàn toàn để thư ký đi cùng!”
“Đối phương yêu cầu phải là vợ của anh…!”
“Anh có thể thuê một diễn viên giả mạo vợ anh. Đương nhiên, nếu anh không đủ kinh phí để mướn thì tôi có thể cho anh mượn tiền, đưa cho tôi số tài khoản của
Anh đi! Mướn người khác diễn trò, không phải cô, cũng có thể tham dự được. “Dù sao thì bên ngoài không biết vợ của Bùi Tạp Tư trông như thế nào!”
Lời nói của Lạc Tư Vũ rất tuyệt tình lại xa cách, mang theo sự khinh miệt làm cho lòng của Bùi Tạp Tư rất đau đớn, cũng làm cho sự tự tôn của anh tổn thương khiến tức giận: “Tiền không cần em đưa cho anh, tự anh tìm là được rồi!” Đồng thời cũng khiến Bùi Tạp Tư thêm bối rối, chẳng lẽ thật sự Lạc Tư Vũ không muốn quay lại sao?
Lạc Tư Vũ thật sự không yêu anh?
“Tốt lắm, khi nào rảnh thì anh cứ gọi điện cho tôi, chúng ta bàn công việc.”
“Tút… tút…” Bùi Tạp Tư không cho cô có cơ hội thốt thêm những lời tuyệt tình với anh, trực tiếp cúp điện thoại trước.
Lạc Tư Vũ sau đó bỏ điện thoại xuống, nằm xoài lên bàn làm việc. Thật sự cô rất đáng chết, rất vô dụng, cô cảm thấy rất ghét chính bản thân mình. Bùi Tạp Tư phản bội cô, là anh phá hư tình yêu của cô thế mà cô vẫn không thể phản bội lòng mình.
Hơn nữa, Lạc Tư Vũ cũng không muốn ép buộc một người đàn ông không yêu mình, nếu anh không yêu cô, có phải cô nên buông anh ra không?
Cứ tưởng rằng nước mắt không còn để trào nữa, nhưng không ngờ đã làm ướt cả mặt bàn.
Tại Biệt thự Lục Dã bên bờ biển, đèn được thắp sáng, ánh sáng của ngọn đèn càng tô đậm thêm sự sang trọng của Biệt thự, bề mặt nước trong hồ bơi bị gió đêm thổi làm nổi lên những gợn sóng! Trong sự phản xạ trên bề mặt bể bơi hiện lên bóng hình người tham dự yến tiệc trong những bộ quần áo sang trọng, tiếng cười nói rôm rả, phong thái duyên dáng hòa hợp với nhau.
Bên trong bể bơi đa số là khách quý, có các nhân vật máu mặt trong thương giới, còn trong giới nghệ thuật đa số là nhân vật nổi tiếng. Không khí bên trong rất xa xỉ và sang trọng, vừa mới bước vào Lạc Tư Vũ cảm thấy rất áp lực, cô muốn đứng lên trốn chạy nỗi xúc động trong lòng!
Hiện giờ cô cảm thấy trước kia khi cùng Bùi Tạp Tư tham dự yến tiệc còn sang trọng hơn buổi tiệc hôm nay rất nhiều. Vận trên người bộ y phục màu trắng, Lạc Tư Vũ ngước nhìn Ryan so với cô cao hơn cả một cái đầu nói: “Tổng Giám Đốc, không phải anh nói tham gia buổi tiệc sinh nhật của cậu anh à? Em không nghĩ nó lại long trọng đến vậy!” Khó trách sếp của cô vừa rồi cố ý mang cô đi mua lễ phục, sau đó còn làm kiểu tóc công phu cho cô.
“Ha ha… em đừng lo lắng, cứ giao cho anh, chỉ cần em nhớ rõ em đang là bạn gái của anh là được rồi!” Ryan cười thần bí, anh cố tình thân mật nói với Lạc Tư Vũ: “Lạc Tư Vũ, em nên kêu anh là Ryan! Lát nữa em không nên kêu anh là Tổng Giám Đốc đâu đấy!”
Lạc Tư Vũ thử mở miệng, bối rối kêu tên của anh “Ry..an!”
”Được rồi, chúng ta qua đó đi!” Ryan kéo cánh tay cô quàng vào khủy tay của mình.
Lạc Tư Vũ đang cầm quà sinh nhật trong tay, khẩn trương để cho bạn trai “giả” tùy ý nắm, hướng phía bãi cỏ xanh cạnh bể bơi đi đến, nơi đó mọi khách quý đang tụ tập nói chuyện rôm rả…
Ngồi cạnh bãi cỏ xanh là một người đàn ông đầu tóc bạc, tinh thần sảng khoái mười phần là chủ nhân của buổi tiệc Chung Thiên Long, đang bất mãn nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, “Thế nào, có phải anh thấy tôi già rồi không đủ tư cách mời cho nên anh không cho vợ đi cùng à?”
Bên ngoài mọi người đang cười nói vui vẻ, lại thêm sự kiện kia khiến chỉ trong một đêm Bùi Tạp Tư trở thành trắng tay, đang là tiêu điểm của mọi người, rất nhiều người tò mò muốn biết anh có dám mang vợ đến không. Vậy mà Bùi Tạp Tư lại một mình tham dự, hiện tại anh đang làm trò cười cho mọi người.
Xem ra trước đây khi Bùi Tạp Tư được mọi người tán tụng, chỉ như vậy thôi? Ít nhất bọn họ “quậy” ở bên ngoài cũng không bị vợ phát hiện, hai bên vợ và tình nhân đều yên bình!
Bùi Tạp Tư đương nhiên cảm nhận được sự cười nhạo của mọi người dnahf cho mình, nhưng anh cố ý xem nhẹ điểm này, trả lời lại câu nói của Chung Thiên Long: “Không phải đâu ạ, vợ cháu hôm nay cơ thể không được khỏe, cho nên cô ấy không thể tới tham dự được…”
“Ôi, tiếc quá, hôm nay vợ chồng chúng tôi cứ nghĩ sẽ gặp mặt được cả hai cô gái, một là vợ anh đó Bùi Tạp Tư và cô gái kia là bạn gái của cháu trai tôi!” Chung Thiên Long đang nói chuyện bỗng xoay người, nhìn vợ mình.
“Chờ thêm vài ngày nữa xem, vợ chồng cháu nhất định sẽ đến diện kiến hai bác!” Bùi Tạp Tư giảo hoạt đáp lại.
Đúng lúc này, bỗng vang lên âm thanh từ xa xa…
“Cậu, cháu ở đằng kia nghe cậu nói muốn gặp bạn gái của cháu, xem ra hôm nay nếu không đáp ứng yêu cầu của cậu, thì chắc cậu sẽ không bỏ qua thì phải!”