Những câu nói chất vấn của Diệp Chức Nhân khiến cho tâm của Tư Vũ nháy mắt nhảy lên. Chính mình chưa từng chủ động nhắc tới những năm gần đây đã trải qua như thế nào? Chưa từng chính thức nói cho anh biết rằng anh chính là người đàn ông duy nhất của cô.
Hiện tại trong lòng cô thì anh có ý nghĩa như thế nào?
Tư Vũ đứng lặng tại bên ngòai văn phòng Tổng Giám Đốc, khẩn trương nghe cuộc đối thọai bên trong.
**********************************************************************
Bên trong văn phòng….
Bùi Tạp Tư nheo lại ánh mắt, đè thấp đôi má đang tràn ngập khí thế có thể khiến cho ngừơi ta sợ hãi. “Thế thì sao? Cho tới bây giờ tôi cũng không hề nghĩ tới việc vợ mình có phải cũng chỉ có tôi là người đàn ông duy nhất hay không? Lý do là tôi thích là thích Lạc Tư Vũ, tôi yêu là yêu Lạc Tư Vũ, tôi không cần cô lo lắng. Còn nữa, Lạc Tư Vũ là lọai phụ nữ như thế nào thì người hiểu biết nhất chính là tôi, đừng có viện vào những tấm ảnh cô chụp cô ấy cùng tên Ryan kia cùng nhau thân mật, cho dù là hình ảnh cô ấy cùng người đàn ông khác ở trên giường thì tôi cũng sẽ không tin tưởng.”
“Ha ha, Bùi Tạp Tư, anh thật là một người đàn ông hào phóng.”
“Không phải tôi hào phóng đại lượng, mà người tôi yêu là cô ấy, Lạc Tư Vũ không phải là lọai phụ nữ như cô nói.” Bùi Tạp Tư thở dài một hơi. “Diệp Chức Nhân, thật ra cô cũng không phải là lọai phụ nữ xấu, tôi xin nhắc cô một câu, coi như là lời khuyên của tôi với cô đi, cô hãy an phận làm vợ của người đàn ông Hàn Quốc kia đi, nếu cô cứ cố chấp tiếp tục làm ầm ỹ đến nỗi gà bay trứng vỡ thì sự việc sẽ đi đến tình trạng thảm hơn nữa.”
Diệp Chức Nhân bỗng chốc im lặng, anh nói cũng đúng, bỗng nhiên cô ta chảy ra hai dòng nước mắt. “Bùi Tạp Tư, thật sự kiếp trước em thiếu nợ anh.” Nói xong, cô ta không ngỏanh đầu lại mà đi thẳng ra khỏi văn phòng.
Vừa mới đẩy ra cánh cửa, bắt gặp Tư Vũ đã đứng ở đó hồi lâu.
Cô ta giương lên đôi mắt đã đỏ hồng nhìn Tư Vũ, nghẹn ngào nói: “Lạc Tư Vũ, anh ấy thật sự yêu cô, cô thật là có khí phận thật tốt, tôi thật sự hâm mộ cô, tôi hy vọng cô có thể quý trọng anh ấy. Đương nhiên, nếu có một ngày cô không còn yêu anh ấy nữa, chỉ cần cô gọi cho tôi một cuộc điện thọai, tôi nhất định vứt bỏ tất cả mà chạy tới yêu người đàn ông này.”
Nghe được những lời này của cô ta, Tư Vũ cũng hiểu được rốt cuộc ngừơi phụ nữ này cũng đã buông tha cho chồng mình rồi. “Cô cứ yên tâm làm vợ của ngừơi đàn ông Hàn Quốc kia đi, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Bùi Tạp Tư, nhất định không để cho người phụ nữ khác có cơ hội cứơp anh ấy khỏi tay tôi đâu.”
“Chúc cô may mắn.” sau khi bỏ lại bốn chữ này, Diệp Chức Nhân chạy ra khỏi công ty của Bùi Tạp Tư.
Đi tới người đàn ông đang sờ sờ chiếc mũi của mình tựa như đang xấu hổ nói “Ha ha, em về rồi à?”
Hai mắt Tư Vũ tóat ra một tầng hơi nước, nhưng nhịn không được nở ra một nụ cười. “Chuyện ảnh chụp là sao? Em cùng với Ryan có ôm ấp thân mật với nhau sao?”
Bùi Tạp Tư nhướng nhướng đôi mày kiếm, dương lên đôi má nói. “Chính mình đã làm ra chuyện gì còn không biết hay sao mà lại không hề xấu hổ chạy tới hỏi anh? Vừa ra khỏi cửa liền đi gặp tình nhân, anh nghĩ em thật sự coi như anh đã chết phải không?”
Tư Vũ tiện tay cầm một cái khăn lông hướng miệng của anh đang ba hoa ấn cho một cái. “Không nên nói bậy bạ được không? Cái gì mà xem anh như chết rồi? Anh cứ nói đến những điềm xấu như thế làm gì? Anh nghĩ rằng em và anh một nhà ba người chúng ta đã chịu đựng những thương tổn vừa qua chưa đủ phải không?”
Một nhà ba người đều đã từng “tá túc” một thời gian dài trong bệnh viện, hơn nữa lại là nằm một lúc ba người, điều này khiến cho tòan bộ bác sĩ lẫn y tá trong bệnh viện đã quen mặt nay còn quen mặt hơn nữa. Nếu là nguyên thủ quốc gia đối với ba nhân khẩu trong nhà cô quen mặt lại thân quen hơn thì cô thật sự rất cao hứng nha, nhưng thực tế lại là bác sĩ đó. Vẫn nên cảm tạ trời đất.
Bùi Tạp Tư dùng lực lắc lắc đầu, đẩy ra tay vợ. “Ờ, hôi quá đi, đó là cái khăn lau bàn, em có phân biệt được hay không?”
“Ha ha, ai biểu anh nói lung tung, anh mà còn nói lung tung như thế nữa thì em sẽ dùng khăn này đối phó anh đó.” Tư Vũ cười hì hì nói, vui vẻ là lọai tình cảm không lời nào có thể miêu tả được. Nguyên lai Bùi Tạp Tư yêu cô không hề so đo, vừa rồi những lời nói của anh nói với Diệp Chức Nhân thật sự đã khiến cho cô rất cảm động.
Bùi Tạp Tư nheo lại ánh mắt, xấu xa nói. “Tốt thôi, em dùng chiếc “khăn” ấy lau miệng của anh, anh sẽ dùng miệng này hôn em, cho em có chạy cũng không chạy thóat được mùi này. Vợ chồng chúng ta nên “có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia” đi.” Lời nói vừa dứt, anh bắt đầu chụp lấy cô.
“A… anh thật là xấu xa, anh đừng có làm bậy nha.” Tư Vũ thét to.
“Không kịp nữa rồi.” Bùi Tạp Tư dễ dàng bắt được cô, anh áp chế gương mặt cô lại đồng thời hôn trụ đôi môi đỏ mọng của vợ mình.
Ban đầu Tư Vũ còn phản kháng lại, từ từ trở nên thuận theo, sau cùng cả hai tay ôm chặt gương mặt anh, kích động hôn đôi môi chồng mình.
Sau một lúc thì nụ hôn dài kết thúc, Bùi Tạp Tư rốt cuộc cũng buông lỏng cô.
Tư Vũ mê mang nhìn anh, chớp chớp đôi mắt. “Tạp Tư, anh thật sự không ngại em….em trước kia có hay không một ngừơi đàn ông khác?
“Chuyện đã qua thì cho nó đi qua đi, anh chỉ nhìn thấy người phụ nữ ở hiện tại, nếu sau này em thật sự yêu một người đàn ông khác, anh nhất định sẽ sử dụng “bạo lực gia đình” đối với em” Bùi Tạp Tư quay mặt đi, giả vờ mượn hành động ủy khuất để che dấu khuôn mặt đang xấu hổ của mình.
“Chẳng lẽ anh không hiếu kỳ sao?” Tư Vũ thắc mắc hỏi. Chuyện này thì cô cũng nên cùng anh tâm sự một lần, dù sao thì bọn họ cũng là vợ chồng mà? Mà chuyện này lại là chuyện trọng yếu, là cửa ải mà cô phải đối mặt.
“Anh chẳng ham tò mò về chuyện này.” Bùi Tạp Tư tỏ ra không quan hệ, không có vẻ gì là đau khổ.
“Có phải anh cho rằng anh không yêu em sâu đậm cho nên mới không cần đúng không? Là người đàn ông thì không thể nào không để ý đến chuyện này? Dù có không cần thì cũng không thể không tò mò?” Tư Vũ cố ý hỏi.
“Em…..cô nàng này….thật sự không biết phân biệt mà.”
Tư Vũ bỗng nhiên bổ nhào vào lòng anh, ngẩng mặt nhìn. “Em từ trước đến nay chỉ có duy nhất yêu một ngừơi đàn ông, em chưa từng yêu người khác. Năm đó em và anh khi cùng nhau quan hệ thì em vẫn còn là xử nữ (cô gái còn trinh), Lâm Hiên chưa từng chạm qua em, chưa từng có.”
Ngay khi vừa nói chuyện, đôi mắt trong suốt của Tư Vũ tràn ngập cảm giác chân thành.
Bùi Tạp Tư đương nhiên tin tưởng cô, chỉ có điều anh không hề biểu hiện ra ngòai sự hưng phấn của mình, có chăng chỉ là cảm giác đau lòng. “Tư Vũ, vì sao anh không phát hiện ra em sớm hơn kia chứ? Nếu như thời gian có thể trở lại mười một năm trước, anh nhất định cướp em trở về, không cho tên khốn Lâm Hiên kia hành hạ em.”
Tư Vũ lắc lắc đầu, vẻ mặt thản nhiên nói: “Trước đây vận mệnh em không tốt, vì cái gì mà muốn gả em cho một tên biến thái, làm hại em lãng phí tuổi thanh xuân đẹp nhất cho hắn ta. Nhưng hiện giờ em không hề óan giận số phận, cũng không trách ai cả. Em cực kỳ may mắn vì người đó là Lâm Hiên. Bởi vì là hắn nên em mới có thể mang những thứ tốt đẹp nhất của em giao cho anh.” Tư Vũ kiễng chân chủ động hôn trụ đôi môi của Bùi Tạp Tư. “Vì thế hiện giờ em đang rất cao hứng, cực kỳ cảm tạ vận mệnh của mình. Tuy hạnh phúc này tới chậm một chút nhưng rốt cuộc em cũng đã đợi được rồi.”
“Tư Vũ, xin em tin tưởng anh, anh sẽ dùng hết thời gian ở hiện tại và tương lai yêu em, sẽ không để cho em phải chịu bất kỳ ủy khuất nào nữa cả.” Bùi Tạp Tư thề thốt.
“Chúng ta cùng nhau “tạo” em bé đi.” Cô đã nghĩ thông suốt, tưởng niệm đứa con đã mất không bằng vợ chồng cô cố gắng tạo ra một sinh mệnh nữa.
Bùi Tạp Tư sắc mặt có phần thay đổi, kinh ngạc nhìn vợ. “Muốn đứa bé sao? Hay là thôi đi, anh thấy chúng ta có một đứa con gái là tốt rồi.” Trời ạ, hiện giờ thì “bạn tốt” Jerry bỗng chống đã hóa thành vú em rồi, anh ấy vừa mới gọi điện thọai than vãn rằng đã hai ngày anh ấy không được ngủ rồi, khổ sở như thế, vô tích sự như thế anh thật sự không ham nha…..
Hết chương 483.