Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 205: Miễn cưỡng giải thích

Tác giả: Cơ Thủy Linh
Chọn tập

Hai ngày qua chung sống trong sự im lặng , anh và cô tựa như hai người xa lạ . Chỉ có tối đến là anh ngang ngược lôi cô vào phòng , sau đó điên cuồng đòi hỏi .

Dưới sự giày vò tra tấn khiến trên người cô xuất hiện nhiều vết ân ái , vết mới đè lên vết cũ. Nhìn vào thân thể mình , Vũ Nghê hồi tưởng lại hình cảnh Tưởng Vũ Hàng tổn thương Quan Tĩnh .

Rõ ràng anh không quan tâm cảm xúc của cô , hại cô mỗi ngày đi làm đều phải dùng đến kem che khuyết điểm . Loại kem này khá nổi tiếng , hỗ trợ hiệu quả trong việc che đi dấu vết

Còn khoảng 20′ nữa phải vào quay hình , Vũ Nghê xem lại mình trong gương , đồng thời trên miệng liên tục chửi rủa ai đó .

Chợt điện thoại đặt ở trên bàn vang lên .

Là Tưởng Vũ Hàng !

Vũ Nghê hơi do dự , sau đó mới bắt điện thoại :”Alô . . . . . .”

“Anh bây giờ đang ở bãi đậu xe , có một việc anh muốn nói em biết !” Âm thanh trầm thấp truyền đến .

“Em sắp phải quay hình rồi . . . . . .”

“Đừng cự tuyệt anh . . . . . . Ha ha , anh vừa mới phát hiện một vật ở nhà Quan Tĩnh , là Lạc Ngạo Thực để quên . . . . . .”

Mặc dù không muốn gặp anh ta , nhưng mà cô vẫn bước vào thang máy , đi đến chỗ hẹn .

Đối với việc này Vũ Nghê chẳng mấy quan tâm , chỉ là cô muốn gặp anh để nói rõ ràng , nếu anh đã có lựa chọn sống cùng Quan Tĩnh , thì nên hết lòng chăm sóc cô ấy .

Tin tin ——

Tiếng kèn xe kêu lên , Tưởng Vũ Hàng mở cửa xe , Vũ Nghê trực tiếp ngồi vào .

Anh liếc nhìn cô một cái , tỏ vẻ như không đồng tình :”Trời đã chuyển sang mùa đông , em lại không biết chăm sóc bản thân , cứ mặc quần áo mỏng manh như vậy , cảm lạnh thì sao ?!”

Vũ Nghê không thèm để ý đến sự lo lắng của Tưởng Vũ Hàng , nói rõ quan điểm của mình :”Em không cần biết Lạc Ngạo Thực để quên cái gì , mục đích em xuống gặp anh là để khuyên anh , đừng có âm mưu đối với Quan Tĩnh ——”

“Ha ha. . . . . . âm mưu ?! Anh vì MBS nên mới để ý cô ấy , bản thân cô ấy cũng hiểu rõ . . . . . .”

“Bất kể là như thế nào , bây giờ hai người đã sống cùng nhau !” Vũ Nghê tức giận hô to . “Tại sao anh lại không biết quý trọng người đang yêu mình . . . . . .”

“Chuyện này không cần em phải thay anh lo lắng , tốt nhất là nên lo cho bản thân mình đi . . . . . .” Tưởng Vũ Hàng chợt dừng lại , sau đó ấn nút . . .

Trong xe lập tức vang lên một đoạn nói chuyện , cuộc hội thoại khiến trái tim Vũ Nghê quặn đau , không cách nào tiếp nhận . . . . . .

Thì ra anh ta không phải bởi vì Lạc Dật mới ép cô trở về , mà vì muốn Quan Tĩnh trở nên hạnh phúc , mới miễn cưỡng chấp nhận cô ?!

Thì ra anh ta chịu đựng thỏa hiệp sống chung , tất cả chỉ là giả tạo , duy nhất chỉ có mình cô yêu anh !

Vũ Nghê nhắm mắt dựa trên vách tường của trường quay , đau khổ che miệng . Tất cả chỉ là hư ảo , từ chuyện Quan Tĩnh cho đến Tư Vũ , làm sao mà cô có thể chịu nổi ?!

Tiếng bước chân trầm ổn quen thuộc dừng lại ở trước người cô , cô chậm rãi mở mắt

Liên tục ba ngày anh không đón cô tan sở , mím môi nhìn người đang tựa vách tường . . . .

Vũ Nghê không có lựa chọn nào khác là phải ngoan ngoãn ngồi vào xe Lạc Ngạo Thực , trở lại biệt thự !

Bởi vì Lạc Dật , cô không thể có lựa chọn nào khác !

Ban đêm , anh lại lần nữa cúi đầu thấp xuống , áp sát vào mông của cô , bàn tay ngang ngược linh hoạt tháo chiếc quần ngủ ——

Cô không những không cự tuyệt , thậm chí còn nâng mông lên , phối hợp để anh dễ dàng cởi xuống .

“Đối mặt với một người mình không yêu thích , còn có thể giữ vững ham muốn , một mực chấp nhận uất ức . . . . . . xem ra anh cực khổ rồi !” Giễu cợt , phá vỡ bầu không khí trầm mặc giữa hai người .

“Đúng là như thế thật !” Anh cố ý hùa theo . . . trêu tức cô !

Anh thừa nhận , mặc dù anh chưa bao giờ nói lời yêu cô , thế nhưng giây phút nghe được anh thừa nhận , lòng cô chợt đau như cắt , nội tạng bên trong trở nên buốt nhói .

“Thật ra anh không cần phải chịu đựng như vậy , cho dù không xuất phát mối quan hệ này , em cũng sẽ không bao giờ rời anh và Lạc Dật !”

“Không đời nào , anh hiểu rõ em , một ngày không chạm vào em , trong lòng em sẽ rất khó chịu , nơi này cũng vậy . . . . . .” Lạc Ngạo Thực dùng ngón tay thọt vào chỗ bí ẩn , tà ác hỏi :”Có đúng hay không ?!”

Shit , chẳng lẽ mình nói sai sao ?! Ngày ngày điên cuồng chiếm hữu cô ấy , cô ấy lại thích nói bóng nói gió khó giải thích được

Tựa như trả thù , anh cũng không thèm quan tâm tới vùng kín vẫn đang khô ráo , ngón giữa thô bạo đưa thẳng vào trong .

“Ưmm. . . ” Vũ Nghê đau đớn cong thân thể lên , nhưng lại vô tình kẹp chặt bàn tay to kia , cảm giác căng đau chua xót khiến cô thở dốc . Mấy ngày hôm nay anh ta cố ý yêu cầu thô bạo , hễ chỗ nào sưng lên đau đớn , anh liền dã man xông vào .

“Quá khô rồi. . . . . . Vũ Nghê , xem ra anh chiều chuộng em đến hư rồi , kích thích em thế này , em cũng không có cảm giác , một chút ẩm ướt bên trong cũng không chảy ra !” Một bên anh tà ác giễu cợt , một bên chuyển động ngón tay .

“Đừng di chuyển nữa , em đau . . . . . .” Cô khéo léo đấm vào vai anh .

“Không di chuyển nữa , một hồi em lại càng đau , không phải sao ?!” Ngón tay anh đưa vào rút ra , đồng thời bắt cặp thêm một ngón khác , đưa vào bên trong âm đạo của cô ~

Nơi ấy càng nở rộng ra , dần dần trở nên ươn ướt.

Xác định là đã đủ trơn , anh mới nâng thân thể mình lên , bên dưới hướng về phía cô .

Nhắm ngay mục tiêu , bằng vào cảm giác nhạy bén , trực tiếp xông vào bên trong thân thể Vũ Nghê . . .

Không để cho cô quá nhiều cơ hội đau đớn , anh dùng tốc độ di chuyển nhanh nhất khiến cô mau chóng thích ứng sự hiện hữu của mình !

Chẳng lẽ anh đối với cô chưa đủ tốt ?! Vì cớ sự gì hành động cùng với lời nói gần đây của cô trở nên như vậy ?! Cô thật làm anh tức đến điên lên . Loạn tưởng , hoài nghi ?! Cô dám đem anh xúc phạm , rốt cuộc cô muốn anh phải thế nào ?!

Bàn tay to lớn tùy ý nhào nặn , vuốt ve bầu ngực trắng noãn , mục đích là để tạo ra dấu vết ân ái , lưu lại càng lúc càng nhiều . Để khi cô nhìn vào đó , luôn phải nhiệt tình nhớ anh , không thể nào quên . . . . . .

Thân thể truyền tới đau đớn khiến Vũ Nghê nức nở nghẹn ngào , uất ức mở miệng :”Bởi vì anh không yêu em , cho nên không quý trọng em , tựa như lặp đi lặp lại nhiều lần bắt nạt em , khiến em thương tổn , có đúng hay không ?! Nếu như , nếu như là người phụ nữ anh thích , liệu anh có làm như vậy ?!”

Vũ Nghê run rẩy thì thầm , giống như từng nhát dao nhỏ ghim vào ngực anh , khiến anh mất đi sức lực . . . . . . Chỉ mới thỏa mãn một lần , anh đã phá lệ tự động lật người xuống , xem như đã hoàn thành xong nhu cầu hôm nay .

Nhìn thấy đầu vai cô không ngừng lay động , anh liền ôm chặt thân thể nhỏ bé từ phía sau lưng :”Rốt cuộc em muốn nghe anh nói gì ?!”

“. . . . . . Không muốn nghe , không nghe gì cả !” Cô chần chờ , sau đó hồi đáp . Khi nghe được cuộc đối thoại kia , cô còn mong đợi điều gì ?!

Anh chợt thở dài , quyết định chịu đựng tính khí kia , cánh môi nhẹ nhàng khẽ chạm vành tai nhỏ nhắn :”Có thật em không muốn biết ?! Vũ Nghê , em có biết không , ý nghĩ của em thật quá xa mức tưởng tượng , làm anh lấy làm kinh ngạc , mở rộng tầm mắt !” Cô lầu bầu , tránh né cảm giác không ngừng tê dại ở tai .

Vũ Nghê , mày đúng là điên rồi , dưới tình huống này , sao còn có thể dễ dàng rung động ?!

“Bây giờ anh mới biết rằng , thì ra ý nghĩ của em so với anh , tà ác hơn nhiều ——”

“Thế nào gọi là tà ác ?! Em chưa hề có ý nghĩ nào như thế cả !” Vũ Nghê phủ nhận nói.

“Còn nói không có ?! Em cho rằng anh và Tư Vũ là quan hệ gì ?! Chính là quan hệ máu mủ !” Giảm hẳn tính nóng nảy , tình ý sâu sa nói :”Chung một dòng máu họ hàng !” Cố ý nhắc nhở cô một lần nữa .

“Đó chính là tình thân . Anh tự mắt chứng kiến Tư Vũ lớn lên , dù có khốn kiếp thế nào , Lạc Ngạo Thực này cũng không bao giờ đen tối như thế ! Nói cho em biết , không có , bây giờ không có , sau này cũng không . Nếu như em còn nhắc đến đề tài nhạy cảm này , sẽ biết tay anh . . . . . .” Chết tiệt , chỉ là đơn giản giải thích , mà cũng rất miễn cưỡng . Đem chủ đề này nói ra khiến anh lại nổi da gà.

“Vậy tại sao trong lòng cô ấy chỉ có mình anh ?! Vì sao trên miệng luôn gọi anh trai . . . . . .” Vũ Nghê chua xót hỏi . Cho dù là vai vế em gái , cô cũng không thể chịu được !

“Con bé là người bệnh , ai biết trong lòng nó nghĩ cái gì ?! Có lẽ nó luôn nghĩ mình vẫn còn nhỏ , tuổi thơ mỗi ngày la hét , đùa giỡn cùng anh !” Lạc Ngạo Thực có chút phát điên , nếu như anh biết tại sao thì tốt rồi !

Vũ Nghê kéo cao chăn , không nhịn được thắc mắc :”Vậy anh có yêu mến người nào hay không ?!”

“Không cần phải nghĩ tới , nhưng mà anh biết mình sẵn lòng gần gũi người nào !” Bây giờ còn hỏi anh vấn đề này ?! Não cô nhất định là hư mất rồi .

“Là ai ?!” Cô thật sự muốn biết , là người nào đã đánh cắp được trái tim anh !

“Không biết !” Lạc Ngạo Thực tức giận rống lên , sau đó đem cự long to lớn , lần nữa hướng về phía Vũ Nghê ——

********************************************

Mặc dù Tư Vũ có chứng tự kỷ , nhưng mà không phải cô ấy ngu ngốc , tính cách vẫn có sở thích như bao người khác . Ví như , cô cũng biết lật xem tạp chí , nghe nhạc , dạo phố mua sắm , thích đi các tiệm làm tóc ở trong thành phố , bảo dưỡng mái tóc cho đến móng tay móng chân

Mười giờ sáng , Tư Vũ ăn mặc chỉnh tề , đi ra bên ngoài nhà chính , vừa vặn tài xế lái xe đến đón . Cửa xe Bentley phút chốc mở ra , cô khép nép ngồi vào bên trong , đi cùng với Tư Vũ còn có bà Vương

Xe có mặt tại trung tâm mua sắm sang trọng , Tư Vũ theo thói quen đi đến các quầy bán hàng , quẹt thẻ điên cuồng , mua sắm những thứ xa xỉ .

Tư Vũ không phải là người vung tiền như rác , có điều nếu là món đồ cô thích thì mới chi tiêu mạnh thế .

“Cô chủ , tôi thấy hôm nay nơi này hình như vẫn chưa có mặt hàng quần áo nào mới , thế cô còn muốn tiếp tục mua sắm hay không ?!” Bà Vương đi theo bên cạnh nhỏ giọng hỏi .

Dường như nghe hiểu lời nói của bà Vương , Tư Vũ xoay người , bước đến cửa thang máy , trực tiếp đi về phía hội quán SPA ——

Nhân viên thẩm mỹ dùng tinh dầu xoa bóp , lại bôi thêm thứ kem dưỡng da , đắp lên một lớp mặt nạ trên mặt khách hàng , nhìn đồng hồ , sau đó đi ra khỏi phòng.

Thời gian này theo như bài bản , nhân viên phải để khách hàng nghỉ ngơi !

Nhắm mắt an dưỡng , hít nhẹ mùi hoa oải hương nhẹ nhàng lan tỏa trong bầu không khí yên tĩnh .

Cửa phòng bỗng nhiên mở ra , một người phụ nữ cao gầy mặc một âu phục màu đen , đầu đội mũ , quấn thêm một cái khăn choàng ở cổ đi tới . Chậm rãi ngồi vào chiếc ghế salon , bắt chéo chân , khoe ra đôi vớ mỏng đen cùng với bắp đùi thẳng tắp .

“. . . . . . Tư Vũ , thì ra em cũng thích chỗ SPA này . . . Thật khéo nha . . .” Người phụ nữ thủ thỉ nói , phát ra tiếng cười đểu giả

“. . . . . .” Tư Vũ không hề nhúc nhích , cũng không biết là cô có nghe được lời kia hay không !

“Thật ra thì . . . . . . da em cũng đã đẹp rồi , không cần thiết phải đi SPA đâu . . . Ai da ~~ thời điểm em ở đây phung phí tiền bạc , không biết rằng đứa nhỏ kia khổ cực thế nào đây . . . . . .”

“A . . . ” Tư Vũ thét lên chói tai , thân thể bắt đầu uốn éo

Bàn tay trắng noãn đè thân thể cô lại , nhẹ nhàng trấn an :”Không nên kích động , ha ha , kích động sẽ ảnh hưởng đến trị liệu làn da , tốt nhất đừng có lãng phí tiền bạc oan uổng !”

“Ư . . . Oa . . .”

“Tư Vũ , em nên chăm sóc tốt khuôn mặt và thân thể của mình đi , như vậy mới có cơ hội thu hút được Lạc Ngạo Thực ~~ Em cứ thế này , anh trai của em sẽ càng yêu thích Vũ Nghê . . . . . . Cô ta quá đẹp , dáng người lại hoàn hảo , không phải sao ?! Nếu như chị đoán không lầm , bầu ngực cô ta chắc là size E . . . . . . Em nên học hỏi cô ta , hỏi thăm thử xem , làm cách nào lại được như thế !”

“A . . . . . .” Tư Vũ lần nữa kích động la lên

“Đừng sợ , chị có biện pháp giúp em đuổi người phụ nữ kia đi . . . . . .” Khuôn mặt trang điểm lộ ra tà ác . Mình không tin rằng không thể đuổi được Vũ Nghê ! (Ờ , để coi đuổi bằng cách nào =]])

Chọn tập
Bình luận
× sticky