Tô Tố vẫn không tin.
Như cô nhìn thấy, cô thừa nhận dung mạo này của bản thân đích thực không tồi, nhưng ở đây là trong nước đâu có phải nước ngoài, người trong nước đều cảm thấy không cần biết chỉ là phụ nữ đã ly hôn rồi, giá trị bản thân tự động rớt xuống. Tình trạng này của cô so với ly hôn rồi càng khoa trương.
Chưa kết hôn đã có bầu, lại còn hai con.
Cô là một người mẹ độc thân, cho dù bản thân có giỏi giang như thế nào, cũng đều bị người khác xem thường, tình trạng của cô, đàn ông bình thường tuyệt đối không thể chấp nhận.
Mộ Bạch…
Cô tiếp xúc với Mộ Bạch không nhiều, nhưng Mộ Bạch cho cô cảm giác không tồi, phong cách hiền hòa thanh lịch, khi cười lên giống như cậu bé ánh nắng, anh ấy như thế làm sao có thể sẽ thích cô? Cùng1lắm là hôm nay thấy tổ chức cuộc họp báo, là bạn bè có chút thương hại cô mà thôi.
Ừm
Nhất định là thế
Thấy khuôn mặt cô ấy không tin, Tiểu Hy chỉ có thể trợn mắt lên.
Người ta biểu hiện rõ ràng như thế à
Thôi vậy thôi vậy, cô không quản nữa, đằng nào cô vẫn nhìn tốt về sư huynh Mộ Bạch, về sau bọn họ không phải vẫn còn phải quay phim sao, vừa đúng lúc có cơ hội tìm hiểu, nếu như có thể nhân công phu quay phim tình cảm hai người tăng lên, khiến Tô Tố quên đi Tiêu Lăng tên tồi tệ đó thì tốt quá rồi.
…
Buổi chiều 2 giờ đúng
Tiêu Lăng ở trong khách sạn đã tiếp xong nước, mảnh kính vỡ trên tay phải đều đã được gắp ra cẩn thận, dùng gạc màu trắng bao bọc lại, anh ngòi trên ghế so-pha một bên tiếp dung dịch một bên sử dụng1máy tính xách tay phát lại nội dung trong buổi họp báo hôm nay.
Trong phòng vệ sinh, nhân viên làm việc của khách sạn đang tiến hành dọn dẹp và khử độc.
Căn phòng này là điểm bắt đầu duyên phận của anh và Tô Tố, cũng là nơi trùng phùng lần nữa của họ, nhưng vừa rồi Đường Sảng dám vấy bẩn nơi này, Tiêu Lăng dứt khoát không có phương pháp nào nhẫn nhịn chịu đựng.
“Tiêu thiếu gia, đã quét dọn sạch sẽ rồi ạ”
“Khử độc một lần nữa”
Nhân viên làm việc sững lại, lập tức nói, “thưa vâng ạ”
Nhân viên làm việc lại đẩy xe dọn dẹp, cẩn thận khử độc một lần nữa từng góc của phòng vệ sinh.
“Tiêu thiếu gia…”
“Được rồi, cô đi ra đi”
“Vâng ạ”
Nhân viên làm việc rời đi, Tiêu Lăng tiếp tục xem video của cuộc họp báo, anh đưa tay ra xờ lên khuôn mặt của Tô Tố trên màn hình, trong5mắt có chút ảm đạm. Tô Tố, em cuối cùng đến khi nào thì mới tình nguyện tha thứ cho anh?
Anh bây giờ đặc biệt nhớ về thời gian ngọt ngào cùng với em trước đây
Rõ ràng mới qua thời gian 2 tháng ngắn ngủi, đến bản thân anh cũng không nghĩ sẽ chìm sâu xuống, đồng thời không thể giải thoát chính mình. Kể cả 5 năm trước… 5 năm trước khi người con gái đó bỏ đi anh cũng chỉ là tức giận, nhưng bây giờ, anh càng nhiều hơn đó là hối hận và đau lòng, mỗi ngày hàng đêm khi đi ngủ đều mất ngủ, nhớ về giọng nói dung mạo nụ cười của cô, nhớ về hai đứa con trai con gái dễ thương của anh.
Ông nội thường nói với anh niềm vui gia đình, anh toàn không cho là đúng, nhưng bây giờ anh phát hiện, anh muốn cuộc sống chính là những tháng2ngày như thế, có vợ có con, hàng ngày đi làm về nhà Tiểu Thất sẽ như bay chạy lại đổ nhào vào trong lòng anh chào đón anh, Cảnh Thụy tuy không nói cười tùy tiện, khuôn mặt nhỏ bé lạnh như băng, nhưng khi nhìn thấy anh băng cũng giã đông, còn Tô Tố… cô ấy sẽ ở trong hoa viên yên tĩnh tưới hoa, hình ảnh vừa ấm áp vừa mỹ lệ đẹp đẽ.
Nhưng bây giờ… những điều này giống như là mong ước quá xa vời
Tiêu Lăng xoa tâm lông mày.
Chuông cửa reo lên, sau đó là âm thanh của mở cửa phòng.
Động tác của Tiêu Lăng ngừng lại.
Người có được thẻ phòng của anh chỉ có thư ký Trương và Tiểu Trần, cánh cửa mở ra, quả nhiên thư ký Trương đến rồi, anh thu lại tâm trạng ưu tư, đóng máy tính lại.
“Tra ra chưa?”
“Đã tra xong rồi” thư ký Trương tiến vào trong phòng, đóng9cánh cửa khóa lại xong, nhing thấy Tiêu Lăng đang tiếp dung dịch, trong mắt lướt qua kinh ngạc, nhưng thông minh không có hỏi, cô đứng cạnh ghế so-pha nhẹ giọng trả lời, “chúng tôi đã tra ra tài khoản gửi tiền cho nữ nhà báo, sau đó hiện thị là tài khoảng của hải ngoại”
Sắc mặt của Tiêu Lăng trầm xuống.
Tài khoảng hải ngoại?
Thời gian này Mạc Oanh Oanh không phải là du lịch nước ngoài sao
“Còn gì nữa?”
“Tài khoản hiện thị là tên của một người đàn ông, vẻ ngoài thì với Tô tiểu thư không có chút liên quan nào, nhưng vẫn còn có một tin tức nữa… theo như chúng tôi điều tra, Mạc tiểu thư 3 ngày trước đã về nước rồi”
Tiêu Lăng trầm lặng xuống
“Tổng tài?”
“Tôi biết rồi, cô đi ra ngoài đi”
Thư ký Trương lo lắng nhìn Tiêu Lăng, “còn một chuyện nữa, Trương Hân tiểu thư thời hạn hết thúc hợp đồng1với công ty quản lý Thiên Vũ đã đến, đồng thời đã đưa ra tin đồn không tiếp tục gia hạn với công ty quản lý Thiên Vũ nữa, Tổng tài, chúng ta bỏ qua cành ô-liu này sao?”
Thực tế chuyện của Tinh Quang Tiêu Lăng cơ bản không quản, chuyện nhỏ này tất nhiên có phó Tổng tài đi làm.
Nhưng Tiêu Lăng trước đây có đặc biệt dặn dò qua thư ký Trương, bảo thư ký Trương chú ý tình hình của Trương Hân, vì vậy thư ký Trương mới có câu hỏi này.
Trương Hân
Tiêu Lăng đến bây giờ vẫn còn nhớ trước đây Tô Tố khóc lóc cầu xin anh, việc bảo anh tìm người bảo vệ Trương Hân và Trương Việt, nhưng anh trước đâu điều tra qua tất cả tài liệu của Tô Tố, phát hiện một vấn đề khác lạ, đó chính là trước khi Tô Tố vào Tinh Quang, hoàn toàn không hề có chút kết giao nào với Trương Hân và Trương Việt, cũng có thể nói rằng bọn họ cơ bản không quen biết nhưng Tô Tố cũng sẽ không vô duyên vô cớ cầu xin anh, chẳng lẽ bên trong có chuyện gì mà anh không biết?
Tiêu Lăng từ máy tính ngẩng đầu, “thư ký Trương, anh trai cô trước đây quen biết Tô Tố không?”
Anh trai của thư ký Trương chính là Trương Việt
Thư ký Trương đẩy đẩy cặp kính trên sống mũi, vô cùng khẳng định trả lời, “anh trai tôi khẳng định không quen biết Tô tiểu thư của bây giờ”
Tiêu Lăng tóm được kẽ hở trong lời nói của cô, “cái gì gọi là Tô tiểu thư của bây giờ?”
Thư ký Trương thở dài nói, “Tổng tài ngài chắc cũng biết anh trai tôi trước khi nhảy qua Tinh Quang là ở trong công ty quản lý Thiên Vũ làm người quản lý của nghệ sĩ, anh ấy cùng Trương Hân tiểu thư cũng ở đó quen biết, nhưng đóng góp thành công quen biết của họ lại là một người khác. Tổng tài ngài còn nhớ nghệ sĩ trước đây anh trai tôi quản lý không?”
“Không biết” chuyện trong giới giải trí anh rất ít hỏi han
“Anh trai tôi trước đây quản lý một nữ nghệ sĩ, cũng tên là Tô Tố. Thười điểm cô ấy mới ra mắt cũng vừa là lúc anh trai tôi vào Thiên Vũ làm người quản lý, anh trai tôi tất nhiên trở thành người quản lý của cô ấy, Trương Hân tiểu thư là bạn tốt nhất của Tô tiểu thư đó, quan hệ rất thân thiết với Tô tiểu thư đó, lâu dần lâu dần, anh trai tôi và Trương Hân cũng trở thành ban bè rất tốt. Nhưng thật đáng tiếc… hồng nhan bạc mệnh, hai tháng trước Tô tiểu thư đó bỗng qua đời rồi”
Trong đầu Tiêu Lăng lướt qua rất nhiều hình ảnh, anh muốn tóm lấy nhưng lại tóm không được.
Anh cau mày thật chặt, trong lòng có chút cảm giác buồn, nhưng không thể nói là tại sao. Giọng nói của anh có chút khô cạn, “vì vậy nói… nữ nghệ sĩ đó cũng tên là Tô Tố?”
“Vâng”
Trương Hân và Trương Việt là bạn tốt của Tô Tố đã qua đời đó, nhưng Tô Tố của bây giờ… tại sao lại muốn anh bảo vệ họ?
Lại còn bỗng qua đời?
Anh bỗng nhớ lại 2 tháng trước cùng Tô Tố hiện trường trùng phùng tại đây, đó là ngày thứ hai sau khi họ thể hiện cảm xúc mạnh mẽ, trên ti vi vừa đúng lúc đưa tin tin tức Tô Tố qua đời, anh nỗ lức hồi tưởng, anh là có nhớ Tô Tố đó, bởi vì mang thai đẻ con tại trong chung cư phát hiện xác chết.
Anh nhớ… Mạc Tầm bởi vì Bạch Linh mà đi cám dỗ người phụ nữ đó… hình như cũng gọi cái tên này.
Trong đầu Tiêu Lăng bỗng nhiên có một suy nghĩ vô cùng kỳ lạ, khi suy nghĩ đó xuất hiện, cả người nh đều cứng đơ lại, ngồi tại đó giống như một bức tượng điêu khắc.
“Tổng tài?”
“Thư ký Trương, đi giúp tôi điều tra một người”
“Tồng tài ngài nói”
“Tô Tố”
Thư ký Trương căng mắt lên, “Tô tiểu thư?” tài liệu của Tô tiểu thư không phải đã giao toàn bộ cho Tổng tài rồi sao?
“Không không phải là Tô Tố này, là… cái người đã qua đời rồi”