Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 261

Tác giả: Lý Hạo Nhiên
Chọn tập

Cô nhìn vào cái cặp đựng đầy đồ ăn vặt, im lặng nuốt nước miếng.

Thế này thì quá nhiều rồi

Mới đi học một ngày mà

Tô Tố đổ hết đồ ăn vặt trong cặp ra, khóe miệng càng giật giật, những đồ ăn vặt này tất cả đều là một số nhãn hiệu nước ngoài, vả lại cái nào cũng đắt, một cặp đồ ăn vặt thế này… trước kia cô làm thêm một tháng cũng mua không nổi.

Con nít bây giờ đều giàu đến thế sao

Tô Tố cảm thấy cô cần phải nói chuyện lại với Cảnh Thụy.

Cô ho nhẹ một tiếng, sắp xếp lại chút ngôn từ, “ Cảnh Thụy a…”

“ Mami không cần nói con đều biết.”

“ A hả?”

Cô còn chưa nói mà, nó biết rồi? Tô Tố ôm cậu nhóc ngồi vào trên đùi cô, “ Vậy con nói cho mami nghe con biết gì rồi?”

“ Sau này không lấy đồ ăn vặt của người khác cho.” Cảnh Thụy cúi đầu xuống như đã làm sai chuyện gì.

Ách…

Cô liền nói với Cảnh Thụy, “mami không phải ý này, bạn học cho con đồ ăn ngon đó là thích con, nhưng chúng ta cũng không thể cứ nhận lấy đồ của người ta hoài, qua hai ngày nữa mami mua cho con chút đồ ăn ngon, hoặc là hai ngày nữa đoàn làm phim của mami nghỉ lễ, mami nướng một chút điểm tâm cho con mang theo cho các bạn ăn. Cảnh Thụy à, mami muốn nói với con là, con bây giờ tuổi còn nhỏ, ưm… chơi đùa với bạn bè thì có thể, nhưng chúng ta phải đối đãi mỗi bạn đều giống nhau, đừng bao giờ chỉ đối xử tốt với một bạn, biết không?”

Cảnh thụy vốn hướng nội, có bạn nhỏ chơi đùa với nó Tô Tố vẫn rất vui, cô chính là sợ đứa con này trưởng thành quá sớm, lỡ mà yêu sớm… A pipipi, con nít bốn tuổi yêu sớm cái quỷ

Cô lần nữa căn dặn Cảnh Thụy, “ Dù sao thì Cảnh Thụy phải đối xử như nhau với các bạn, không thể chỉ đối xử tốt với bạn nữ nào đó, biết không?”

“ Ừm, con biết rồi.”

Cảnh Thụy luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, nếu đã hứa rồi Tô Tố cũng yên tâm..

“ Mami mami, vậy những đồ ăn vặt này thì sao?” Tiểu Thất ghé vào cặp liền chảy nước miếng.

“ Con nói thử?”

“ Mami, Tiểu Thất phân tích một chút nha. Daddy không ăn đồ ngọt đúng không, anh trai cũng không thích ăn đồ ăn vặt, vậy cái này một cặp đồ ăn vặt lớn thế, nếu như không ăn không phải lãng phí sao?”

“ Tô Tố buồn cười nhìn con bé đang có suy nghĩ kì quái, “Cho nên, con thấy những thứ này nên xử sao?”

Tiểu Thất ba la ba la đem hết đồ lên ghế sofa, nhịn đau chia cho Tô Tố hơn phân nửa, còn lại tự mình dùng vạt áo dưới bọc lại, “ mami, cách tốt nhất chính là hai người chúng ta chia ăn hết, mami lấy nhiều, Tiểu Thất lấy chút téo là được rối.”

Chút téo…

“ Hận không thể cởi quần áo xuống bọc đi nhiều như vậy, Còn không biết xấu hổ nói là một chút téo.”

Tô Tố lắc đầu, cô nhìn một chút nguyên liệu của đồ ăn vặt, để lại những thứ con nít ăn được, tất cả những thứ là sô cô la tất cả đều cất lại, “ Những thứ này con không thể ăn, thứ khác cho con hết, nhưng mỗi ngày chỉ cho phép ăn một cái, Cảnh Thụy con giúp mami giám sát nó.”

“ A a a, mami không thể làm thế, Tiểu Thất thích ăn sô cô la.”

“ Hoặc là không ăn, hoặc là chỉ những thứ này, con chọn đi.”

Cô bé cúi đầu ủ rũ im lặng ôm chặt đồ ăn vặt Tô Tố đã chọn ra. Tô Tố đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu hỏi tiểu Thất, “ Cảnh Thụy nhận được nhiều đồ ăn vặt thế, con không nhận được sao?”

Tiểu Thất lập tức tức giận, ngửa cằm nhỏ hai lớp tức giận nói, “ bạn bé cũng thật quá đáng, những bạn nữ kia nhìn thấy anh trai đẹp trai, đưa hết đồ ăn ngon cho anh trai, bạn trai đưa hết đố ăn ngon cho bạn nữ xinh đẹp trong lớp, sau đó những bạn nữ đó liền tặng hết cho anh trai, tiểu Thất cái gì cũng không có nhận được hừ hừ hừ, bọn nó quá trông mặt mà bắt hình dong, tiểu Thất hiện tại dáng dấp hơi tròn trịa, nhưng daddy nói như vậy dễ thương nha, bọn nó sao lại không nhìn thấy tiểu Thất đáng yêu hừ daddy đẹp trai như vậy, mami xinh đẹp như vậy, sau này Tiểu Thất lớn lên chắc chắn cũng là đại mỹ nữ, đến lúc đó cho con đồ ăn ngon, con cũng không thèm nhìn bọn nó một cái.”

Tô Tố bật cười, nhóc quỷ.

Trong lúc nói chuyện, Tiêu Lăng đã nấu xong mì, “ Có thể ăn rồi.”

Cảnh thụy cùng tiểu Thất vào trong phòng bếp lấy chén đũa, Tiêu Lăng dùng mâm vớt mì ra, trong căn hộ không có bàn ăn, chỉ có một cái quầy bar thật dài, trên kệ quầy bar còn chất đống rượu đỏ, vị trí này thật không tệ, đã có thể ăn cơm, lại có thể uống rượu. Tiêu Lăng đem bưng cái mâm đến quầy bar, tụi nhỏ cũng đã bày xong bát đũa.

Mì nấu từ canh nguyên chất, vừa mở nắp ra Tô Tố đã ngửi được mùi thơm.

“ Mau rửa tay ăn cơm.”

Tô Tố nhảy từ trên ghế sofa xuống chạy chậm đến quầy bar nhìn,sợi mì màu trắng bốc lên hơi nóng mờ mịt, trên canh loãng màu trắng trôi nổi mấy quả trứng ốp la, phía trên là một chút hành lá, mùi thơm xông vào mũi, dù là là ngoại hình hay mùi thơm đều không tệ.

Tô Tố hào phóng giơ ngón tay cái lên với Tiêu Lăng, “ rất lợi hại.”

Tiêu Lăng cởi tạp dề, thúc giục bọn họ, “ mau đi rửa tay.”

Tô Tố dắt hai đứa nhỏ vào phòng vệ sinh rửa tay, lúc đi ra Tiêu Lăng đã múc xong mì, mỗi chén đều đựng một quả trứng gà, Tiểu Thất reo hò một tiếng, bổ nhào vào quầy bar liền bắt đầu ăn.

“ Ưm… Daddy hôm nay làm ăn ngon hơn thường ngày, tiến bộ nha.”

Tiêu Lăng cầm chén ăn từ từ, cười nhận lấy lời khen của Tiểu Thất.

Tô Tố đã đói đến không chịu nổi, nếm thử một miếng nhỏ, sợi mì dai dai ăn sướng miệng, trứng gà còn màu vàng lòng đào, ngay cả hành lá cũng chín vừa.

“ thế nào?”

Tô Tố liên tục gật đầu, “ Thật không tệ”

Tiêu Lăng thở phào, cười ra tiếng.

Anh nhìn vào ba mẹ con ăn vui vẻ, mi tâm cũng nở nụ cười dịu dàng, cuối cùng cũng hiểu những người làm mẹ vì cái gì nguyện ý một ngày đều ngâm mình trong phòng bếp chuẩn bị thức ăn cho con cái và chồng, nhìn bọn họ ăn vui thế, sẽ có cái cảm giác thỏa mãn kì lạ.

Ăn cơm xong, Tô Tố chủ động nhận việc rửa chén, Tiêu Lăng liền dựa vào bên cửa nhìn nàng rửa.

Loại cảm giác này mới là cuộc sống, tự mình nấu ăn mới có khói lửa, mới có cảm giác nhà.

Chờ rửa xong đã là mười giờ rưỡi.

Tiểu Thất và cảnh thụy thường ngày đều là chín giờ hơn đi ngủ, lần này kéo hơn một tiếng, hai đứa này đều bắt đầu ngáp. Tiêu Lăng bước đến trước mặt hai người, “ Đi, daddy tắm cho con, sau đó đi ngủ.”

Tô Tố sững sờ, “ anh tắm cho Tiểu Thất và Cảnh Thụy?”

Tiêu Lăng nhún vai, “ Mấy ngày nay đều anh tắm cho tiểu Thất, nhưng Cảnh Thụy không cho anh tắm. Nói nó là nam tử hán muốn tự mình tắm.”

“ Vậy cũng không được. Tô Tố trừng anh một cái, bước đến cạnh cô bé ngồi xổm xuống, “ Tiểu Thất, con cũng đã tròn bốn tuổi, là đứa trẻ lớn, không thể để con trai tắm rửa cho con, daddy cũng không được, đi, mami dẫn con đi tắm.”

Cô bé buồn ngủ đến mắt mở không ra, ôm lấy cổ Tô Tố để cô ôm vào trong phòng tắm.

Trong lòng Tiêu Lăng đều đang chảy máu,anh là ba ba của con, sao lại không thể tắm rửa cho con,vả lại bọn Tiểu Thất mới bốn tuổi bốn năm trước lúc bốn tuổi anh đều không có làm tốt trách nhiệm người cha, hiện giờ còn trông cậy vào việc bù đắp tốt cho con, sao lại không cho ăn biểu hiện tốt một chút a.

Anh đi theo hai mẹ con vào phòng tắm, vừa muốn nói gì tranh thủ một chút, liền nghe được cô bé nói với Tô Tố, “ Mami, Tiểu Thất rất nhớ mami, hôm nay mami ngủ chung với Tiểu Thất và anh trai được không ạ?

Tiêu Lăng xém chút nôn ra máu, vậy còn anh?

Chọn tập
Bình luận
× sticky