Qúa trình tạo người rất vui vẻ.
Thế nhưng kết quả lại rất khổ!
Vào đêm hôm đó Lục Sâm cố gắng tạo hết một đêm người với Tiểu Thất, kết quả ngày thứ hai bị cảm một cách vẻ vang.
Tiểu Thất mặc bộ đồ ngủ, áy náy ngồi ở đầu giường.
Cô đưa tay sờ trán của Lục Sâm, có chút nóng nha.
“Lục sâm, hay là hôm nay đừng đi làm nha.”
“Không được, hôm nay có một cuộc họp rất quan trọng. Lục Sâm giãy dụa từ trên giường ngồi xuống, nhìn dáng vẻ lo lắng của Tiểu Thất, trong lòng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, chỉ trách máy sưởi đêm qua không có mở, cả người anh chảy mồ hôi, sau khi tắm vậy mà lại bị cảm, sờ sờ đầu Tiểu Thất, “được rồi, đừng lo lắng, chỉ là có chút nóng thôi, bình thường anh không dễ dàng bị cảm, em lấy cho anh hai viên thuốc cảm uống xong sẽ khỏi thôi.”
“Vậy nếu như không khỏi thì sao?”
“Nếu như không khỏi buổi sáng anh họp xong, buổi chiều liền trở về nhà nghỉ ngơi.”
“Được thôi.” Tiểu Thất thỏa hiệp, nhảy xuống giường, “em đi lấy thuốc cho anh, anh đợi em một lát.”
“ừm!”
Không đến hai phút Tiểu Thất liền đem thuốc cảm tới, còn bưng tới một ly nước ấm, mau mau uống! Uống thuốc xong liền rời giường, em xuống dưới lầu mua cho anh chút đồ ăn sáng, anh ăn xong bữa sáng mới đi làm.”
“Được!”
Lục sâm ăn xong bữa sáng liền đi làm, nhưng Tiểu Thất ở trong nhà thế nào cũng không ngủ được.
Lo lắng nha.
Cô và Lục Sâm bên nhau lâu như vậy, vẫn là lần đầu nhìn thấy Lục Sâm bị bệnh đó! Hơn nữa lượng công việc hôm nay của Lục Sâm lại nhiều, người làm bạn gái như cô ngay lúc bạn trai bị bệnh lại không thể ở bên cạnh chăm sóc.
Hơn nữa bị bệnh còn là do cô gây ra.
Haiz ——
Tiểu Thất càng nghĩ càng áy náy, đưa tay cầm di động lên, muốn gọi điện thoại cho Lục Sâm, ngẫm lại anh có nhiều việc như vậy, đành thôi vậy.
Haiz ——
Nhớ tới nhiệt độ trên trán Lục Sâm, Tiểu Thất vén chăn lên ngồi xuống.
Không được không được, cô vẫn nên nhanh chóng ra quán cà phê giúp đỡ, bằng không cứ nghĩ đến Lục Sâm như vậy khẳng định chuyện gì cũng không làm được.
Quán cà phê cách công ty Lục Sâm cũng không xa, chờ lúc Lục Sâm nghỉ trưa cô sẽ lập tức chạy qua, nếu như sức khỏe của anh vẫn chưa khỏe lại, cô mới không mặc kệ nhiều như vậy, nhất định phải dẫn anh đi bệnh viện truyền dịch mới được.
Tiểu Thất chạy tới quán cà phê.
Khó khăn lắm mới vượt qua nguyên buổi sáng trong quán cà phê, đến lúc mười một giờ cô sẽ bắt xe nhanh chóng chạy qua công ty của Lục Sâm.
Lần này chú bảo vệ đã biết Tiểu Thất, không dám cản cô lại.
Tiểu Thất nhanh chóng chạy đến quầy lễ tân của công ty, lại nhanh chóng chạy đến thang máy, vào thang máy rồi bay thẳng đến phong 2lam2 việc của Lục Sâm.
Phòng làm việc của Lục Sâm nối với bộ phận thiết kế, lần trước Tiểu Thất đến qua, ở đây có rất nhiều người đều biết cô, Tiểu Thất thấy được tổng giám Rhona quen thuộc, Rhona nhìn thấy Tiểu Thất lập tức gọi cô lại, “Tiêu tiểu thư… Cô tới tìm tổng giám đốc sao!”
“Đúng, bây giờ anh ấy ở đâu vậy?”
Buổi sáng tổng giám đốc họp xong thấy người không khỏe, Triệu Đào đã đưa tổng giám đốc đi bệnh viện rồi!
Tiểu Thất đột nhiên hoảng sợ!
Vậy mà đến bệnh viện rồi!
Sao cô không hề nhận được tin gì hết vậy!
Tiểu Thất liền bối rối, “bọn họ đến bệnh viện nào vậy?!”
“Hình như là nói đến bệnh viện nhân dân thứ nhất.” Rhona an ủi Tiểu Thất, “đừng quá lo lắng, tôi thấy lúc tổng giám đốc đến bệnh đều là tự mình đi, tình hình chắc không quá nghiêm trọng, Tiêu tiểu thư cũng không cần quá lo lắng!”
Tiểu Thất đã nghe không được lời nói sau đó, xoay người chạy, “tôi hiện giờ sẽ đến bệnh viện xem anh ấy!”
Lúc Tiểu Thất đuổi tới bệnh viện, Lục Sâm đang truyền dịch trong phòng bệnh.
Triệu Đào bước ra từ trong phòng bệnh, nhìn thấy Tiểu Thất mắt anh sáng lên, “Tiêu tiểu thư…”
“Lục Sâm đâu Lục Sâm đâu?”
“Trong phòng bệnh!”
“Anh ấy thế nào?”
Mặt Triệu Đào có chút không được tự nhiên, “Tiêu tiểu thư tự cô vào xem sẽ biết.”
Tiểu Thất căn bản không có chú ý tới sự bất thường của Triệu Đào, đẩy cửa phòng bệnh ra liền vọt vào, nhưng nhìn thấy tình huống trong phòng bệnh, cả người cô cứng đờ.
Trong phòng bệnh trắng như tuyết.
Lục Sâm im lặng nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi, anh nhắm mắt lại, nhìn qua rất mệt mỏi. Hơn nữa cái ghế bên cạnh giường bệnh, Triệu Đình Đình lại ngồi đó, lúc này Triệu Đình Đình cầm trong tay một cái khăn ấm, vẻ mặt lo lắng nhìn Lục Sâm, bộ dáng đó biểu cảm đó, thật giống như hai người bọn họ mới là một đôi tình nhân vậy.
Tim Tiểu Thất đột nhiên xiết chặt.
Nghe được tiếng đẩy cửa, Lục Sâm và Triệu Đình đình đều nhìn qua, nhìn thấy Tiểu Thất, trên mặt Lục Sâm hiện lên một tia bối rối rõ rệt, anh dường như sợ Tiểu Thất sẽ không vui vậy, vội vàng giải thích, “Triệu Đào đưa anh đến bệnh viện, kết quả lại gặp phải Đình Đình ở cửa bệnh viện, cậu ấy thấy anh không khỏe, nhất định phải đi theo xem thử!”
“Ừm!”
Thì ra là vậy.
Trong lòng Tiểu Thất suy cho cùng vẫn có chút không thoải mái, cô đi đến cạnh giường, ngồi ở mép giường, đưa tay dò xét nhiệt độ trên trán của Lục Sâm, “sao vẫn còn nóng như thế! Bác sĩ nói thế nào?”
Lục sâm nhìn Tiểu Thất tựa hồ đã tin lí do thoái thác của anh, hơi thở phào, “không sao, bác sĩ nói chỉ là phát nhiệt, truyền xong ba bình dịch thì sẽ không sao nữa.”
Tiểu Thất lúc này mới thở phào.
“Không sao là tốt!”
Cô xoay người, nhìn một chút Triệu Đình đình không biết làm sao, nhẹ nói, “Triệu tiểu thư, cám ơn cô đã chăm sóc bạn trai em!”
Tiểu Thất cố tình nhấn mạnh ba chữ “bạn trai”.
Triệu Đình Đình là người thông minh, sao lại không rõ, cô khéo léo cười cười, “không có gì, dù sao cũng là bạn học cũ, chị thấy cậu ấy đi lại không tiện lắm, Triệu Đào một người lo không nổi cho nên mới ra tay giúp đỡ, cảm ơn vẫn là khỏi.” Triệu Đình Đình đem cái khăn trong tay đưa cho Tiểu Thất, xoay qua nhìn về phía Lục Sâm, “nếu bạn gái cậu đã tới, vậy tớ sẽ không ở lại làm kỳ đà cản mũi, tớ đi trước.”
Lục Sâm nhàn nhạt “ừ” một tiếng.
Triệu Đình Đình cầm lấy túi xách đặt trên tủ đầu giường, quay người liền rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi cô ta đi Tiểu Thất cũng không có biểu thị gì, cầm khăn vắt khô nước, đặt lên trán Lục Sâm.
“Tiểu Thất…” Lục Sâm thăm dò kêu một tiếng, “em không hỏi xem tình hình sao?”
“Có cái gì để hỏi, lời của anh nói chẳng lẽ em còn không tin sao.” Tiểu Thất lườm anh một cái, “nhưng em có lời muốn giáo huấn anh!”
“Ừ?”
Tiểu Thất chống nạnh đứng lên, trừng mắt với Lục Sâm, “anh nói anh xem, cũng đến bệnh viện rồi sao không cho em biết, nếu không phải em không yên tâm đến công ty anh xem, em còn không biết anh đến bệnh viện đâu, kết quả lại còn thật đúng lúc gặp được Triệu Đình Đình, thật đúng là đáng ghét, đoạt mất việc mà bạn gái như em nên làm! Haiz, nhưng chuyện hôm nay vẫn là phải cảm ơn chị ta, bằng không anh ngã rồi thì làm sao đây!
Trong chốc lát, trong lòng Lục dường như có ngàn vạn cây kim đang chích anh, đau chi chít.
“Lục Sâm, dù sao em không thích Triệu Đình đình này, anh hứa với em, sau này cũng không cho anh qua lại với cô ta, có nghe hay không? Trừ phi là không cẩn thận gặp phải, cái loại mà nhất định phải chào hỏi!”
“… được!”
Tiểu Thất cùng Lục Sâm truyền dịch trong phòng bệnh, cô bình thường là một người đặc biệt cẩu thả, thế nhưng đối với chuyện của Lục Sâm cho tới bây giờ đều rất cẩn thận, con mắt nhìn chằm chằm vào bình truyền dịch, sợ chất lỏng bên trong đừng chảy hết.
Con mắt của Lục sâm một tấc cũng không rời khỏi người Tiểu Thất.
Tiểu Thất cúi đầu xuống liền thấy ánh mắt chăm chú của Lục Sâm.
Cô sờ sờ mặt, “sao thế? Trên mặt em có cái gì sao, sao nhìn em như thế?”
“Không có, chỉ là cảm thấy em rất xinh đẹp.”
“Ha ha, anh mới phát hiện à, em vốn chính là Tiểu Thất xinh đẹp nhất xinh đẹp nhất trên thế giới!”
Lục Sâm cười ra tiếng.
Lục Sâm đổi một bình nước muối, trong lúc đó Triệu Đào cũng về tới phòng bệnh, hai người trao đổi ánh mắt chỉ họ mới hiểu được.
“Tiểu Thất…”
“Ừm?”
“Anh có chút đói bụng rồi, em giúp anh ngoài mua chút đồ lên ăn có được không?”
Tiểu Thất nghe xong lập tức liền đứng lên, lúc cô bệnh đều không muốn ăn đồ, Lục Sâm muốn ăn đồ nói rõ là chuyện tốt nha.
Cô lập tức nhảy dựng lên, “anh muốn ăn cái gì, em lập tức đi mua giúp anh.”
“Muốn ăn chút cháo thịt nạc trứng bách thảo.”
“Dạ, anh đợi em một chút, em lập tức đi mua giúp anh!” Tiểu Thất xách cái túi hấp tấp xông ra phòng bệnh.
Tiểu Thất cũng là không thông minh.
Cô cũng không nghĩ, nếu như bình thường có Triệu Đào ở đây, Lục Sâm xưa nay cũng không để cô ra ngoài mua đồ, nhưng hôm nay lại ngoại lệ.
Đợi Tiểu Thất ra khỏi cửa, nụ cười trên mặt Lục Sâm mới từng tấc từng tấc rơi xuống.
Triệu Đào nhìn thấy trong lòng khó chịu, “Lục tổng, thật sự không nói cho Tiêu tiểu thư biết sao?”
“Không cho phép nói cho cô ấy biết!”
Lục Sâm xoa xoa mi tâm, “đem tất cả văn bản có thể nhìn thấy đều tiêu hủy, chuyện này không cho phép để bất kì ai biết! Hai ngày nữa giúp tôi đặt vé máy bay đi Thụy Sĩ, tôi muốn đi Thụy Sĩ một chuyến!”
“… Dạ!” Triệu Đào gật đầu, bên Triệu tiểu thư…”
“Giúp tôi cảm ơn cô ấy!”
“… Dạ!”
Triệu Đào liên tục thở dài.
…
Không đến hai mươi phút, Tiểu Thất liền bưng một phần cháo thịt nạc trứng bách thảo nóng hổi trở về, “Lục Sâm, em trở về rồi.”
Trên mặt Lục Sâm lần nữa lộ ra nụ cười ôn nhu.
“Có mệt hay không?”
“Không mệt không mệt, bên ngoài vẫn còn hơi lạnh, em cố ý dùng quần áo bọc lấy cháo đem tới, hiện giờ vẫn còn nóng hổi, anh tranh thủ ăn! Không được không được, bây giờ anh cũng ngã bệnh rồi, tầm quan trọng của người bạn gái như em sẽ bộc lộ ra, để em đút anh ăn, ha ha!” Tiểu Thất mở hộp cơm ra, ngồi ở mép giường lấy thìa ra múc một muỗng cháo, “nào, nếm thử cháo tình yêu do bạn gái anh mang về!”
Lục Sâm bất đắc dĩ ăn một miếng.
“Thế nào, mùi vị vẫn được chứ?” Tiểu Thất chờ mong nhìn Lục Sâm.
“Hình như không có vị gì.”
“Không thể nào!” Tiểu Thất lại múc một muỗng, nửa tin nửa ngờ bản thân nếm thử một miếng, “ăn rất ngon nha, giống với với mùi vị trước kia… Có phải do anh bị cảm, cho nên trong miệng không có vị, mới cảm thấy không được muì vị?”
“Cũng có khả năng!”
Dù sao anh phải ăn nhiều chút, buổi sáng anh ăn cũng không nhiều.
“Ừm!”
Hai người một người đút một người ăn, thỉnh thoảng nhìn nhau, trong ánh mắt tất cả đều là sự yêu thương và quyến luyến của đối phương.
Bầu không khí ấm áp không tưởng nổi
Triệu Đào bên cạnh nhìn thấy màn ấm áp này hốc mắt lại hơi ửng đỏ… Tại sao lại có nhiều chuyện không tốt xảy ra như vậy, đều xảy ra ở trên người Lục tổng, chuyện này cũng quá không công bằng với anh rồi!