Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 859

Tác giả: Lý Hạo Nhiên
Chọn tập

Bà sao vẫn còn nghĩ về vấn đề này chứ.

Tần Nham đầu đau không chịu được “Mẹ,con kiếm tiền là để cho mọi người tiêu mà, lúc này mẹ còn tính toán tiền hay không tiền gì chứ, còn nữa, Tiểu Tuyền không thể làm được giống như người phục vụ chuyên nghiệp, mẹ chỉ cần nhanh chóng dưỡng bệnh, sau đó chúng ta sớm ra viện về nhà thôi.”

Ra viện ?

Bà ấy còn lâu mới muốn ra viện !

Ra viện rồi sao có thể uy hiếp được nữa. 

“Lưu Tuyền đâu?”

“Cô ấy nguyên đêm qua không nghỉ, hôm nay ở nhà nghỉ ngoài rồi. Mẹ đừng ngóng đợi cô ấy nữa, nếu như thấy người chăm sóc chăm sóc không tốt, để Phi Ngữ tới chắc sóc mẹ nhé,Phi Ngữ là con gái ruột, chăm sóc mẹ, chắc chắn sẽ thoải mái hơn con trai con dâu, việc này quyết định vậy, mẹ đừng nói gì nữa. Mà Tiểu Tuyền cũng không phải không có công việc, tháng nào cô ấy cũng phải giao bản vẽ cho phòng tranh, cũng rất vất vả!”

Mẹ Tần bĩu môi !

Vẽ có vài bức họa, một tháng có thể kiếm được bao nhiêu!

“Xong rồi, ở đây sắp xếp như vậy, con cũng đi đây, mẹ nghỉ ngơi đi nhé. Công ty con cũng đã hai ba hôm nay không đi làm rồi, ngày nào họ cũng gọi điện giục con, còn có rất nhiều hợp đồng cần ký kết, con đi đến công ty trước đây.”

Nghe tới đây, mẹ Tần thấy tim nhói đau rồi. 

“Được được được, thế thì con đi vận việc đi, Tần Nham, hai ngày hôm nay con ngày đêm không ngủ rồi, nhất định phải nhớ tìm thời gian ngủ một chút đi nhé, chú ý bảo trọng sức khỏe đấy!”

Tần Nham cười khắc khổ!

Bây giờ tâm nguyện lớn nhất của anh chính là mẹ anh đừng tự dằn vặt như vậy nữa. 

Anh hai ngày hai đêm không nghỉ vì sao? 

Nói đi nói lại, không phải vì mẹ anh tự tạo thành sao! 

Anh bây giờ không biết phải đối mặt với mẹ anh như thế nào mới được, nói thật, anh bây giờ thà đi làm, cũng không muốn ở đây với bà.

Tần Nham không nói thêm gì rời khỏi bệnh viện. 

Phía bên kia!

Dung gia !

Dung Cảnh ngủ gật kẻ trên lầu, lão thái thái ngay lập tức ngồi không yên. 

Dung tiên sinh nhìn bà một cái đã biết ngay bà nghĩ gì “Bà đó, đừng có đưa ra cái chủ ý kỳ quái gì nữa, nếu không con trai mà biết chắc chắn trong tâm nó sẽ không đồng ý đâu.”

“Nó không đồng ý cái gì, tôi hỗ trợ! hỗ trợ hết mình!”

Lão thiên thái đảo mắt, ngay lập tức đi vào bếp. 

Dung lão tiên sinh không yên tâm cũng đi theo, “Bà định làm gì?”

“Làm đồ ngọt !”

Lão tiên sinh cau mày,“Bà không thể ăn những đồ này mà, lời bác sĩ nói và quên rồi sao? bây giờ lượng đường trong máu của bà cao đến mức nào rồi, bà lại còn dám ăn những thứ này.”

“Aizz da, không phải là tôi ăn !” lão thái thái cườihì hì, “Chúng ta đã rất lâu không đi chào hỏi hàng xóm rồi, làm ít đồ ngọt đi thăm hàng xóm chút !”

Lão tiên sinh nhếch miệng!

Bà ấy rõ ràng biết mẹ Tần đang nằm viện, lại còn nói đi thăm hàng xóm…

Rõ ràng tò mò muốn xem cô nương mà con trai mình để ta tới trong như thế nào !

“Gia Anh à, bà như thế này con trai mà biết được sẽ không vui đâu.”

Lão thái thái mắt lườm một cái, “Hừ! Tôi không tin là ông không tò mò!”

Ông đương nhiên là cũng tò mò!

Ông cùng với vợ mình như nhau, đều nghĩ con trai mình là người đồng tính, thậm chí đối với hôn sự của anh ấy còn không có suy nghĩ gì nữa, ai mà biết được đột nhiên lại thích một cô nương, con trai ông ông biết, nhìn bộ dạng có vẻ rất ôn hoà và dễ gần, nhưng trên thực tế trong thâm tâm anh ấy rất thanh cao đó, có thể lọt được vào mắt anh ấy, thật sự chẳng có bao nhiêu người. 

Cho nên ông đặc biệt cũng rất tò mò, người con gái ưu tú tới như vậy, mới có thể được con trai ông để mắt tới. 

Lão tiên sinh nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng không có ngăn lão thái thái 

Lão thái thái bình thường thích ăn nhất là đồ ngọt, tự mình cũng đã có thể làm được rất tốt, một giờ sau đã có thể nướng nguyên một khay đồ ngọt đầy màu sắc, mùi thơm nức mũi, xốp xốp mềm mềm, vừa mới ra lò còn bốc chút khói nóng, ngửi mùi cũng thấy tương đối ngon rồi.

“Nhanh bê cái khay đó qua đây!”

“Được !”

Lão tiên sinh bê khay tới, lão thái thái đem đồ ngọt từng chiếc từng chiếc một gắp lên đĩa, bày trí còn rất đẹp.

Lão tiên sinh không yên tâm, lại nhắc nhở thêm lần nữa, “Cái đồ này bà không được ăn !”

“Ông cứ yên tâm đi, đồ này là tôi khổ khổ cực cực vì con dâu tương lai làm, sao tôi lại ăn vụng được !”

Lão tiên sinh miệng méo xệch !

Bây giờ là con dâu nhà người ta cơ mà !

Sao lại thành của nhà mình rồi !

“Được, tôi đi chào hỏi hàng xóm đây!”

Lão thái thái bê đĩa đồ vui ha ha đi ra khỏi nhà, trước khi đi vẫn không quên dặn dò lão tiên sinh, “Nếu như con trai thức dậy, thì ông nói tôi ra ngoài đi thăm cháu lớn rồi,biết chưa!”

“Yên tâm đi, khẳng định sẽ không để lộ đâu !”

Lão thái thái ngay lập tức vui vui mừng mừng đi “thăm hỏi hàng xóm”!

Khi Lão thái thái tới Tần gia, vừa vặn Lưu Tuyền cũng thức dậy, cô vừa tắm xong, thay quần áo đi xuống lầu thì đã nghe thấy động tĩnh rồi.

Lưu Tuyền mặc đồ xuống lầu, mắt vừa nhìn ra cửa đã thấy mái tóc bạc trắng của lão thái thái.

“A ô ê——Cháu là con dâu của Tần gia nhỉ!” Lão thái thái cũng nhìn thấy Lưu Tuyền từ trên lầu đi xuống, vừa nhìn thấy thật chặt trách được con mắt lợi hại của con trai bà, cô nương này rất đoan trang thục nữ,ngũ quan không có gì để nói rồi, khí phách cũng đặc biệt dịu dàng, vừa nhìn đã thấy là một người rất h đồng, lão thái thái thích thú khen ngợi, “Dung mạo thật là xinh đẹp.”

Lưu Tuyền nhanh chóng xuống lầu “Ngài là…”

“Ồ, tôi là hàng xóm bên cạnh nhà của các cháu!” Lão thái thái cười chào hỏi“Cháu gọi ta là bác gái là được rồi, hôm nay bác ở nhà không có việc gì làm, làm chút đồ ngọt, làm có hơi nhiều chút nên đem biếu hàng xóm một ít, không làm phiền cháu chứ.”

“Không ạ Không ạ!” Lưu Tuyền nói với dì Trương “Rót chút nước tới đây!”

“Vâng!”

Lưu Tuyền nhanh chóng đỡ đồ ngọt trên tay của lão thái thái, lão thiên thái này nhìn tuổi tác tầm sáu mươi bảy mươi tuổi rồi, thời tiết lạnh như vậy vẫn đem đồ tới tặng, Lưu Tuyền nhìn lão thái thái cong lưng, cảm nhận thấy có khả năng sẽ bị ngã, nhanh chóng đưa tay ra đỡ lão thái thái,“bác gái, bác ngồi đi.”

“Được rồi được rồi !”

Lão thái thái cười híp cả mắt, vừa cười vừa ngồi lên sofa, mắt đảo quanh một vòng, cố ý thăm dò hỏi,“Ấy, sao nhà các cháu hôm nay lại yên tĩnh vậy?”

“Mẹ cháu sức khỏe của bà không được tốt lắm bây giờ đang ở trong viện, Phi Ngữ cũng đang ở đó chăm sóc mẹ cháu, bây giờ trong nhà chỉ có cháu và dì Trương hai người thôi!”

Thế thì tốt quá rồi! 

Dì Trương đưa nước tới, Lưu Tuyền nhanh chóng đưa nước cho lão thái thái, cô nhìn cách ăn mặc của lão thái thái chắc chắn là người ở trong biệt thự không sai, nhưng…

“Bác gái, cháu hình như chưa gặp bác bao giờ.”

Lão thái thái vẫy mạnh tay, cười haha nói, “Bình thường bình thường, bác và chồng bác bình thường không hay ra khỏi nhà, khi ra ngoài đều có lái xe trực tiếp đưa đón, ở trong khu này cũng ít đi lại, cho nên cháu chưa gặp bác bao giờ !”

Thì ra là như vậy.

Lưu Tuyền không còn đề phòng nữa, tính cách của cô vốn yên tĩnh, cũng không phải là người biết ăn nói, nhìn thấy lão thái thái không có ý định rời đi cô cũng không nỡ đuổi người, không khí trong phòng bỗng trở nên khó xử.

Lão thái thái nhìn nhận thấy vậy nhanh chóng chỉ vào chỗ đồ ngọt trên bàn trà, “Tôi vừa mới nướng xong đó, vẫn còn nóng, cháu thử một miếng xem có ngon không.”

“Bác tự làm ấy ạ?”

“Đúng vậy, bác rất thích làm đồ ngọt, làm chắc cũng không đến nỗi tồi đâu, cháu thử xem, nếu thấy ngon lần sau bác lại làm đem qua cho chái một ít.”

Lưu Tuyền có chút không muốn làm mất đi lòng nhiệt tình của lão thái thái.

Cô vốn không thích ăn đồ ngọt, nhưng vẫn rất nể mặt ăn một miếng nhỏ, món bánh ngọt này rất ngon, mùi vị không tồi, ngọt nhưng không ngán, vào miệng là tan ngay. Lưu Tuyền sáng nay mới chỉ ăn có ba quả trứng vịt, bây giờ thật sự cũng có chút đói, ăn một miếng hình như có chút vẫn chưa đủ.

Nhìn thấy vẻ mặt chờ đợi của lão thái thái, Lưu Tuyền nhanh chóng khen ngợi, “Ngon lắm ạ !”

Lão thái thái bây giờ mới thấy nhẹ nhõm “Ngon đúng không, ha ha, bác đã nói khả năng làm đồ ngọt của bác cũng có thể mở tiệm bánh ngọt được rồi, nếu như ngon thì cháu ăn thêm vài cái nữa, các cô gái trẻ như bọn cháu đều đặc biệt thích gầy mà, bánh ngọt này bác không có cho đường, bác làm toàn bằng mật ong, mà lại do tự mình nướng, vừa dinh dưỡng lại an toàn, ăn nhiều cũng không đáng lo ngại đâu.”

“Cảm ơn bác gái !”

“Cảm ơn gì chứ, đều là hàng xóm cả!”

Trong tâm lão thái thái nghĩ, sau này sẽ là con dâu nhà ta rồi, không cần khách khí như vậy.

Lão thái thái càng nhìn càng thấy vừa ý. 

Đứa trẻ này so với người hôm qua bà giới thiệu gặp mặt cho Dung Cảnh tiêu chí hơn hẳn, tính cách cũng rất tốt, dù có nhìn thế nào cũng vẫn thấy tốt !

Thật ra…

Chủ yếu vấn đề chính đều thuộc về Dung Cảnh.

Đừng nói Lưu Tuyền không đẹp. Nếu thật sự cô có thực sự rất xấu đi chăng nữa, đối với lão thái thái mà nói, chỉ cần có thể giải quyết được vấn đề của Dung Cảnh, đó chính là ân nhân rồi! 

Cho nên lão thái thái đối với Lưu Tuyền càng nhìn càng thấy thuận mắt! 

“Bác gái… Trên mặt cháu có dinh gì sao?”

Sao lại thế… dùng ánh mắt rực lửa nhìn cô… Lưu Tuyền nhìn không nổi đưa tay lau mặt, trên mặt không có dính gì mà.

“Không có không có, chỉ là đã rất lâu không nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy thôi…”

Lưu Tuyền mặt đỏ lừ.

Lão thái thái này thật biết khen người!

“Đúng rồi, bác vẫn chưa biết tên của cháu !”

“Cháu tên là Lưu Tuyền!”

“Lưu Tuyền? tên cũng rất dễ nghe !”

Lão thái thái uống một ngụm nước, không ngại ngại ngùng gì dò hỏi “Bác thấy tuổi của cháu cũng không lớn, sao lại chóng vội kết hôn vậy?”

Đợi con trai bà có phải tốt không!

“Qua hết năm nay là cháu tròn hai mươi tư tuổi rồi.”

“Hai mươi tư mà! vẫn còn nhỏ thôi!”

Lưu Tuyền có chút không biết phải trả lời lão thái thái thế nào, chỉ có thể dùng nụ cười để đáp lại.

“Con gái thời bây giờ, rất nhiều người đều ôm cái ý gì mà cả đời sẽ không kết hôn, giống như cháu sớm kết hôn như thế này rất ít gặp thấy rồi…”

Lưu Tuyền chỉ có thể mỉm cười.

Lão thái thái tiếp tục dò hỏi “Không giấu gì cháu, trong nhà ta cũng có một đứa con không có ý định muốn kết hôn, đúng rồi Lưu Tuyền, trong nhà cháu có chị em gái nào vẫn chưa kết hôn không?”

Lưu Tuyền thành thật lắc đầu, sau khi lắc đầu lại gật đầu.

Lão thái thái có chút mơ hồ, rốt cuộc là có hay không đây!

“Cháu… mẹ ruột cháu qua đời sớm, bố ruột cháu lại cưới một người vợ nữa, sinh một người em gái, nhưng tuổi của cô ấy vẫn còn rất nhỏ… cho nên không thể tính vào được.”

Thì ra là như vậy! 

Thật là một đứa trẻ đáng thương.

Lão thái thái gặp không ít trường hợp như thế này, bố đẻ lại lấy vợ, sinh thêm con, tình hình như thế này Lưu Năng ở trong nhà chắc chắn sẽ rất khó xử, mẹ kế dù có tốt,đối với con người trước của chồng thì có thể tốt bao nhiêu? 

Có thể cho cô ấy ăn nó mặc ấm là tốt lắm rồi. 

Lão thái thái thở dài, đưa tay nắm lấy tay của Lưu Năng“Thật là một đứa trẻ có số phận khổ cực… nhưng không sao, năm nay là năm mệnh đó, người ta nói năm mệnh có thể sẽ rất đen đủi, nhưng chưa biết chừng lại đổi mệnh, cháu là một cô gái tốt, khẳng định sẽ đổi mệnh, gặp phải đại may mắn!”

Chọn tập
Bình luận