Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 336

Tác giả: Lý Hạo Nhiên
Chọn tập

Trương Hân hít một hơi dài,từ từ bỏ tay Lãnh Mạc ra,bình tĩnh nói, “Tôi và anh không còn gì để nói nữa.Lãnh Mạc,chúng ta ba lần không hợp,miễn cưỡng ở bên nhau đến cuối cùng cũng chỉ hết lần này tới lần khác phát sinh chuyện giống như thế này mà thôi,đến lúc đó càng khổ sở đã vậy thà chúng ta dứt điểm ngay từ bây giờ còn hơn!Chúng ta chia tay đi.”

Lãnh Mạc cũng nổi điên lên rồi!

Ban đầu anh ấy vốn chỉ định lợi dụng người con gái vừa nãy để làm cho Trương Hân ghen một chút,làm sao biết được sự việc lại phát triển thành ra như bây giờ,anh ấy tự nghĩ bản thân không hề sai!từ đời của ông nội anh gia đình anh đã bắt đầu tham gia vào xã hội đen.Đời ông nội anh chỉ nói tới vợ bé thôi đã không biết được là có mười mấy người,cho đến đời bố anh,càng thái quá,tình nhân của bố anh ở khắp đất nước,ở đâu cũng có người đàn bà của ông ấy,chỉ nói tới con của ông ấy thôi không biết đã sinh ra bao nhiêu người.

Đến đời của anh bây giờ,anh hủy hoại tất cả những người anh em ruột muốn tránh giành vị trí của anh,thành công ngồi vào vị trí xã hội đen số một của cả nước.Lúc bắt đầu ở bên cạnh anh không đếm được có bao nhiêu người phụ nữ.Sau khi gặp Trương Hân số đó cũng không giảm bớt,chỉ tới khi anh ấy nhận thức được Trương Hân đối với anh ất mà nói rất đặc biệt,anh mới từ từ cắt đứt với những người phụ nữ khác,anh vì cô mà đã nhượng bộ rất nhiều rồi,cô vẫn chưa vừa ý!nhất định bắt anh phải chỉ có một mình cô cô mới vui?

Anh tự nhận anh làm không được!

Lãnh Mạc lạnh lùng nhìn Trương Hân,nghiến răng gật đầu, “Được! Lãnh Mạc tôi cũng không phải là người cố sống cố chết,nếu đã muốn chia tay,thế thì có chết cũng không qua lại!”

“Được!” Trương Hân vui vẻ đồng ý.

Lãnh Mạc nhìn cô nghĩ cũng không nghĩ ngay lập tức đồng ý,trong tâm có một ngọn lửa tàn ác vụt cháy!Cô ấy rời khỏi anh vẫn có thể sống,Lãnh Mạc anh rời khỏi người phụ nữ này chẳng lẽ lại không sống nổi hay saoChuyện cười!Anh thả Trương Hân đưa ra yêu cầu, “Hôm nay chuyển hết đồ của cô ra khỏi chỗ tôi!Khi về tôi không muốn nhìn thấy bất kỳ đồ gì của cô tồn tại ở đó nữa!”

“Không cần chuyển!” Trương Hân mở của phòng thay đồ,đi thẳng không quay đầu lại, “Anh thấy không thích cứ vất hết đi,tôi không cần nữa!”

Sắc mặt Lãnh mạc phút chốc lạnh ngắt!

Anh nắm chặt nắm đấm cố gắng khống chế bản thân lắm mới có thể nhịn không bốc đồng đem Trương Hân túm ngược lại mắng cho một trận!

Trương Hân ra khỏi phòng thử đồ,vừa nhìn thấy Tô Tố và An Tiểu Hy nét mặt lo lắng,cô như không có chuyện gì xảy ra cười vui vẻ với hai người họ.Vừa cười vừa đi về phía họ,mỗi tay quàng cổ một người, “Hôm nay để hai em xem chuyện cười rồi,nhưng vẫn phải nói lời cảm ơn với hai em.Việc ngày hôm nay thật sự phải cảm ơn hai em lắm.Hai em vẫn chưa ăn phải không,Ấy… đi,đi lên khu ẩm thực trên tầng bốn,chị mời hai em ăn cơm!”

Tô Tố lo lắng nhìn cô ấy, “Chị,không sao chứ?”

“Không sao không sao!” Trương Hân không sao,vẫn tiếp tục mỉm cười bước về phía trước,hai người kia vẫn ngẩn người đứng yên đó nhìn cô ấy,cô vẫy tay gọi, “Đừng ngẩn ra nữa,nhanh đi thôi.”

Tô Tố và Tiểu Hy nhìn nhau một cái,nhanh chóng đi theo Trương Hân.


…

Hàng ăn Hải sản trên tầng bốn.

Trương Hân tìm một vị trí kín đáo,gọi một bàn đầy ắp hải sản.

Ba người đều là người của công chúng,những người tới ăn nhìn thấy ba người đều ngẩn người ra một chút.Nhưng cũng may khu trung tâm mua sắm này đều toàn nhũng người giàu có,phẩm chất đều cao quý,cùng lắm họ chỉ lịch sự đến hỏi có thể chụp ảnh hay không,được cho phép mới tới gần chụp cùng ba người.

Trương Hân đeo găng tay,cầm lấy một con tôm hùm trong tay,tàn nhẫn tháo bỏ đầu của con tôm hùm!

An Tiểu Hy lúc này rụt cổ lại,Cô đột nhiên có cảm giác sau lưng lạnh rờn rợn.Mà cô còn có cảm giác,cảm thấy như Trương Hân hình như nghĩ con tôm hùm là Lãnh Mạc để đối xử vậy.

Trương Hân nhìn hai người không động tay,nhanh chóng gọi hai người, “Ấy, Hai em đừng khách sáo,ăn nhanh đi chứ.Một bàn đầy như thế này,một mình chị ăn sao hết được.”

Nỗi lo lắng ẩn sâu trong mắt Tô Tố.

Cô hiểu rõ Trương Hân,biết rằng ngay lúc này trong tâm Trương Hân không dễ chịu gì,cô càng hiểu rõ,cô ấy trước mặt những người không tin tưởng không bao giờ để lộ nội tâm.Tô Tố dưới gầm bàn huých huých tay Tiểu Hy,cũng coi như việc gì cũng chưa phát sinh,cười và cũng đeo găng tay vào,nhìn Trương Hân và nói, “Hai bọn em cũng không khách sáo nữa,hôm nay chị chuẩn bị tâm lý mất máu đi nhé.”

Trương Hân hất hất tay,rất hào khí, “Haha!bọn em chỉ cần lo ăn thôi,giá của chị cao lắm,làm sao mà lại có thể bị bọn em ăn một bữa mà đã nghèo được.”

Tiểu Hy hiểu ra ý của Tô Tố,cũng không hỏi nhiều nữa.

Ba người đều rất thích ăn hải sản,nhất là Tô Tố,thích ăn nhất chính là chân cua,cô nhấc bổng một chiếc chân cua lên ăn rất ngon miệng.

Trương Hân một phút phân tâm suýt chút nữa nghĩ đó là Tố Tố.

Dạ dày cô không được tốt lắm,bỏ găng tay đỡ cằm nhìn Tô Tố, “Không biết vì làm sao,bây giờ chị càng nhìn càng thấy em giống hệt Tố Tố… ở bên em bị thật sự thấy bóng hình của cô ấy.Mà bọn em lại còn giống nhau từ tên,Tố Tố cũng thích ăn cua,nhát là chân cua.Bọn em ngay cả cách gặm chân cua cũng giống y hệt nhau,cô ấy nhìn thấy chân ghe yêu thích cũng y như em bây giờ,trước tiên sẽ hít mùi vị của nó,sau đó vẻ mặt rất toại nguyện tách vỏ ăn thịt,thật là quá trùng hợp.”

Tô Tố suýt chút nữa bị thịt cua nghẹn ở cổ họng.

Cô ho nhẹ,bê nước lên uống một ngụm,sau đó mới ngẩng đầu nhìn cô ấy cười, “Cho nên có thể nói… đây chính là duyên phận.”

Trương Hân cũng công nhận thế nên gật đầu lia lịa, “Chị cũng thấy đây là duyên phận rất lớn.”

Ba người ăn hết sạch một bàn đầy ắp hải saen,mặt bàn thành ra rất bừa bãi.Ba người họ bụng cũng đã căng cứng,nhìn bàn ăn,lại nhìn nhau một cái,đột nhiên cười thành tiếng.

Trương Hân vỗ vỗ bụng,mặt rất mãn nguyện, “Haha,từ khi chị vào làng giải trí đều không ăn vui vẻ như thế này,hôm nay cảm ơn hai em đã đi cùng chj.”

Tô Tố lắc lắc đầu, “Việc đi ăn cùng là việc làm người ta luôn cảm thấy vui sướng mà,lần sau chị muốn ăn cứ gọi em,em sẽ đến ăn với chị.”

“Được thôi.”

Trương Hân trả tiền,ba người tới cửa của trung tâm mua sắm đường ai nấy đi, “Có cần chị đưa bọn em về không?”

“Không cần đâu!” Tô Tố chỉ về phía bãi đỗ xe cách đó không xa lắm, “Tài xế đưa bọn em tới,em gọi điện thoại cho cậu ấy là cậu ấy qua bây giờ mà.”

Trương Hân cười đùa, “Vậy chị sẽ không tiễn nữa nhé,đi đây!”

“Bye bye!”

Quay người bước đi,miệng đang cười ngay lập hạ thấp xuống,nụ cười mạnh mẽ ấy cũng vụt tắt,cô mím chặt môi thẳng lưng,cố kìm nén dòng lệ đang trào chực nơi khóe mắt,bước nhanh rời đi.

Tiểu Hy lo lắng nhìn theo bóng hình của Trương Hân rời khuất, “Tố Tố,cậu nghĩ Trương Hân thật sự giống như vẻ bề ngoài không quan tâm như vậy không?Mình nghe tên ong bướm nói hình như cô ấy cũng ở bên người đàn ông đó rất nhiều năm rồi,thời gian lâu dài như vậy,thiết nghĩ chỉ nuôi một con chó một con mèo cũng có tình cảm mà.”

Tô Tố từ trong túi lấy điện thoại ra,gọi cho Tiểu Trần một cuộc gọi cậu ấy tới đón,nghe thấy Tiểu Hy nói vậy,cô thở dài nói, “Sao mà giống như vẻ ngoài vô tư như vậy được,chỉ là Trương Hân chị ấy là người phụ nữ có lòng tự trọng rất cao,không chấp nhận để chúng ta nhìn thấy mặt yếu đuối của cô ấy mà thôi.”

Tiểu Hy kết luân, “Nói chung đàn ông trong nhóm của bọn họ thật sự quá loan rồi!tên ong bướm kia thật ra tâm ý cũng giống như Lãnh Mạc mà thôi,anh ta cũng nghĩ là có nhiều phụ nữ bên cạnh chẳng có gì là sai cả.Thật chịu không nổi nữa.Nhưng hôm nay qua chuyện này,mình càng không còn có ý định muốn gả vào gia đình giàu có nữa!”

Chọn tập
Bình luận