Buổi tối hôm đó, Tần Phi Ngữ ra ngoài hẹn hò.
Tần Mẫu nhân lúc Lưu Tuyền không chú ý, lén lút gọi Tần Nham đến phòng của bà.
Lúc Lưu Tuyền xuống lầu phát hiện hai người không ở đây, âm thầm đi đến trước cửa phòng Tần mẫu, quả nhiên trong dự đoán, từ khe cửa khép hờ nhìn thấy Tần mẫu và Tần Nham.
“… Mẹ, mẹ gọi con đến làm gì?” Tần Nham xoa lên đôi mày, ngồi trên ghế sofa đơn trong phòng, “Khoảng thời gian này con rất là bận, bây giờ mệt rồi, muốn về phòng nghỉ ngơi.”
“Vậy con cũng phải đợi mẹ nói xong chuyện này.”
“Nói chuyện gì?”
Tần Mẫu chất vấn Tần Nham, “Tại sao con không cho Lưu Tuyền đi làm?”
Tần Nham ngây người, đẩy đẩy gọng kính trên mắt, “Nguyên nhân này vừa nãy lúc ăn cơm con không phải đã nói qua rồi à, con cần một người vợ có thể quản lý tốt chuyện gia đình, mà không phải là một nữ cường nhân, ở điểm này Lưu Tuyền cô ấy không phải làm khá tốt sao, từ sau khi cô ấy đến nhà, trong nhà đã gọn gàng ngăn nắp rất nhiều so với ngày xưa. Tiểu Tuyền rất chu đáo, mỗi một cái áo sơ mi của con cô ấy đều sẽ ủi thẳng tỉ mỉ, để ở vị trí thấy rõ nhất trong tủ áo… mẹ, con đối với cuộc sống hiện tại rất hài lòng.”
“Con hài lòng, mẹ không hài lòng!” Tần mẫu giận dữ liếc nhìn Tần Nham, “Con á con á, con có phải ngốc không, hai đứa con mới kết hôn bao lâu, con đã giao thẻ lương cho cô ta, con không biết là Lưu Tuyền tiêu tiền lợi hại bao nhiêu, tiền bạc trong tình cảm này không phải cô ta kiếm cô ta không đau lòng đúng không, mẹ nhìn thôi cũng đau lòng lắm rồi. Tần Nham mẹ nói con nghe, người vợ này của con con nhất thiết phải giáo dục tốt lại cho mẹ!”
Tần Nham không nói nên lời.
“Mẹ, con không cho cô ấy đi làm, cô ấy không có nguồn thu nhập, người làm chồng này là con không cho tiền chi tiêu cho gia đình, ai cho tiền chi tiêu cho gia đình? Hơn nữa Tiểu Tuyền là vợ con, con là chồng cô ấy, con kiếm tiền chính là để cho gia đình tiêu, không cho cô ấy tiêu cho ai tiêu? Huống hồ rằng, mẹ nói Tiểu Tuyền xài tiền rất nhiều… con cũng không thấy được có mấy bộ đồ của cô ấy là mua cho bản thân cô ấy, phần lớn đều là mua đồ cho con, còn mua cho mẹ và Phi Ngữ nữa, chuyện này mẹ lại tại sao không thấy nhỉ.”
Lưu Tuyền ở bên ngoài cửa trong lòng hơi ấm áp, bất kể như thế nào, chỉ cần Tần Nham đứng về phía cô, trong lòng cô sẽ không mấy khó chịu nữa.
Tần mẫu trong phòng vẫn cứ bất mãn, nhỏ tiếng nói, “Đó vẫn là cô ta dùng tiền của con mua cho mẹ, chỉ cần là dùng tiền của con mua, đó chính là con mua cho mẹ, liên quan gì đến cô ta!”
Tần Nham bất lực, trầm giọng thêm nhấn mạnh một sự thật, “Mẹ, con và Tiểu Tuyền đã là vợ chồng rồi!”
Tất cả đồ của anh đều là Tiểu Tuyền, đương nhiên cũng bao gồm cả tiền bạc!
“Vậy thì đã sao!” Tần mẫu lạnh hứ một tiếng, “Sao đi chăng nữa con khẩn trương nghĩ cách cho cô ta đi làm đi, mẹ thì không hề ưa cô ta tiêu tiền của con! Con còn nói không muốn tìm nữ cường nhân, vậy Văn Văn không phải nữ cường nhân à!”
Nhắc đến Văn Văn, sắc mặt của Tần Nham tức thì liền trầm lắng xuống!
Tần Mẫu cũng ý thức được bản thân nói sai lời, khẩn trương sửa sai, “Tần Nham, mẹ chỉ là lo lắng cho con…”
“Con biết!” Tần Nham hít một hơi thở dài, cố gắng kiềm chế cảm xúc, ngẩng đầu nhìn thẳng mẫu thân, “Mẹ, chính là tại vì trải qua chuyện của Văn Văn, cho nên con mới biết cưới vợ thì nên cưới người phụ nữ lo gia đình như Tiểu Tuyền vậy! Chuyện này mẹ không cần nói nữa, con đã quyết định rồi, trong nhà không thể thiếu phần tiền lương của Tiểu Tuyền! Còn nữa… con và Tiểu Tuyền đã đăng kí kết hôn rồi, mẹ, xin mẹ đừng có đối xử quá hà khắc với vợ con nữa.”
Hà khắc?
Tần mẫu tức đến không tả được, bà khi nào đối xử hà khắc với Lưu Tuyền rồi.
Không đợi Tần mẫu phản bác, Tần Nham nói tiếp, “Còn bên Phi Ngữ, mẹ, tuy rằng con ở nhà, nhưng thái độ Phi Ngữ đối với Lưu Tuyền có phải nên sửa lại không, Tiểu Tuyền làm sao đi nữa cũng là vợ con, là chị dâu của nó, thái độ của nó đối với chị dâu chính là như thế sao? Mẹ xem xem Phi Ngữ đã bị mẹ chiều chuộng đến thế nào rồi, mẹ, mẹ không quản giáo tốt nữa, sau này nhất định sẽ gây nên phiền phức lớn!”
Sắc mặt Tần mẫu cũng trầm xuống.
Người ta nói cưới vợ về quên mẹ, bà lúc đầu vẫn không tin, bây giờ cũng gọi là có chút cảm xúc rồi.
Lưu Tuyền này mới bước vô nhà được bao lâu, con trai đã bắt đầu thay cô ta nói chuyện.
Bà chỉ là muốn Lưu Tuyền đi làm thôi, con trai đã nói một đống chuyện như thế để chặn họng bà. Bà là vì ai chứ? Còn không phải là vì nó sao, còn không phải là cảm thấy đứa cô nhi Lưu Tuyền này không xứng với con trai mình sao!
Đúng là ở hiền mà không gặp lành!
“Mẹ, con nói thêm một câu… Tiểu Tuyền vào vợ của con, từ ngày hai đứa con bắt đầu đăng kí kết hôn, chúng con đã trở thành một gia đình rồi, đối với một gia đình… mẹ không cần nhất thiết phải phòng bị như thế!”
“Mẹ chẳng phải là vì con tốt sao!”
“Mẹ!” Tần Nham từ sofa đứng dậy, cắn răng nói, “Mẹ nếu như vì con tốt thật, thì đừng đốt lửa đằng sau sân con nữa được không! Mỗi ngày con đi làm tiếp đãi khách hàng đã mệt lắm rồi, không muốn về nhà nghe hai người nói những chuyện bé tí cỏn con như vậy, Tiểu Tuyền đã đầy đủ rồi, cũng đã hiểu chuyện lắm rồi, rốt cuộc mẹ vẫn muốn như thế nào nữa!”
Tần mẫu cũng tức lắm, đứng dậy hét nhỏ với Tần Nham, “Vấn đề này lúc trước khi con kết hôn mẹ đã nói rõ với con rồi, mẹ muốn con tìm một đứa con gái môn đăng hộ đối với nhà mình, nhưng con thì sao, con nhất định không nghe lời mẹ nói, nhất định phải tìm Lưu Tuyền! Cái đồ già khốn nạn Lưu Năng kia, lúc trước ba con đi đến đường cùng đi tìm ông ta giúp đỡ, mặt mũi hắn ta như thế nào con quên rồi à, mẹ chính là không muốn con cưới con gái của Lưu Năng!”
“Đó là chuyện của Lưu Năng, không liên quan đến Tiểu Tuyền!”
“Trong mắt của mẹ, hai người bọn họ là cha con, thì mãi mãi vẫn có liên quan!”
“Bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ cha con rồi!”
“Đoạn tuyệt? Hô hô, quan hệ cha con có thể đoạn tuyệt, huyết thống có thể đoạn tuyệt không? Tần Nham, mẹ là nói rõ cho con đấy, mẹ chính là không thích Lưu Tuyền, bất kế cô ta làm tốt bấy nhiêu, mẹ vẫn là không thích cô ta, nếu không vì nể mặt cô ấy còn chút hữu dụng, mẹ căn bản quan tâm cũng không thèm quan tâm đến nó!”
Mẹ con hai người nhìn nhau, trong một ánh mắt là ngọn lửa, trong một ánh mắt còn lại đều là bất lực.
Tần Nham nhìn thấy mẹ tức giận như thế, nghĩ đến mẹ không mấy dễ dàng nuôi dưỡng anh và em gái khôn lớn, lập tức mềm lòng ngay, anh đi đến bên cạnh Tần mẫu, vỗ vào sau lưng bà giúp bà hạ giận, “Được được được! Mẹ không thích thì không thích, nhưng mẹ à, cho dù mẹ nể mặt quan hệ của Tiểu Tuyền với quốc tế Hoàn Vũ, xin mẹ cũng nên đối xử với cô ấy tốt một chút được không?”
Tần Mẫu nghiến răng, không phải vì điều này, bà có thể nhịn đến bây giờ sao.
Nhìn thấy con trai đã đầu hàng, trong lòng Tần Mẫu cũng gọi là dễ chịu chút, bà nhìn vào đôi mắt của Tần Nham nghiêm túc hỏi anh, “Con còn dự định sống cả đời với Lưu Tuyền thật?”
“Mẹ! Lưu Tuyền khá tốt mà!”
“Được được được, nếu như con muốn ở bên cô ta, vậy mẹ cũng không nói gì nữa, nhưng có duy nhất một điều, cô ta nhất thiết phải đi làm, hai người chúng ta ngày nào cũng ở chung một nhà, có một ngày mẹ nhịn không nỗi thật nữa, con đừng có trách mẹ!”
Tần Nham chỉ có thể thuận theo lời nói của mẫu thân, “Đợi Tiểu Tuyền sinh con xong được không, đợi đứa con có thể rời tay được rồi thì để cô ấy đi ra ngoài làm, như vậy mẹ thấy được không?”
Tần mẫu tức thời không nói nữa.
Lưu Tuyền bên ngoài cửa nghe hết đoạn đối thoại của hai người, im lặng không thành tiếng từ cửa phòng lui ra ngoài.
Cô nhẹ nhàng lên lầu, trong người tim cứ đập thình thịch.
Cô cảm động về sự bảo vệ cô của Tần Nham.
Nhưng…
Nhưng sự thỏa hiệp của Tần Nham với Tần mẫu lại khiến cô bất an.
Tần Nham là một người con hiếu thảo, cô không xác định, nếu như có một ngày hai người phát sinh xung đột thật, Tần Nham sẽ đứng về phía nào.
Lưu Tuyền dựa vào cửa, thời gian cả ngày của hôm nay đã khiến cô hiểu rõ rồi.
Người cô lấy là Tần Nham, chỉ cần Tần Nham đối xử tốt với cô, chẳng sợ mẹ anh gây sự vô cớ như thế nào, cô đều có thể coi như không thấy.
Bây giờ, Tần Nham nói tốt cho cô đã chứng minh được anh là quan tâm cô đấy.
Chỉ điều này thôi, cô có lý do tiếp tục kiên trì nữa.
Còn đối với Tần mẫu và Tần Phi Ngữ…
Lưu Tuyền siết chặt nắm đấm, thì thầm tự nói, “Chỉ là diễn kịch thôi sao, không phải chỉ có hai người biết diễn kịch đâu…”
Cô đã dự tính hết rồi, mỗi ngày thời gian ở nhà của Tần Nham không nhiều, chỉ cần Tần Nham lúc ở nhà cô là bình thường đấy, thời gian còn lại… cô cũng có thể diễn kịch với Tần mẫu và Tần Phi Ngữ! Như vậy, đợi thời gian lâu rồi, rốt cuộc là ai đang tạo phiền phức, trong lòng Tần Nham khẳng định sẽ có suy nghĩ.
…
Ở một bên khác.
Sau khi Tần Nham từ phòng Tần Mẫu đi khỏi, Tần mẫu tức đến trực tiếp làm bể cái đèn bàn của tủ đầu giường!
Tức chết bà rồi!
Đúng là tức chết bà rồi!
Đôi mắt bà đỏ hoe, đứng trong phòng không ngừng thở hỗn hễn!
Cơn lửa trong lòng kia làm sao cũng không dập tắt được!
“Lưu Tuyền, cô đúng thật là thủ đoạn hay! Thủ đoạn hay! Mới kết hôn với con trai tôi được bao lâu thời gian rồi, không ngờ có thể khiến nó chống đối tôi! Lưu Tuyền, con tiện nhân này! Tôi tuyệt đối sẽ không để cô giật lấy con trai tôi đâu!”
Ánh mắt của Tần mẫu điên cuồng, sắc mặt đáng sợ!
Chồng bà chết sớm, sau khi chồng chết chỉ còn lại một trai một gái này, trời sinh bà trọng nam khinh nữ nên coi trọng con trai nhiều hơn so với con gái, huống hồ rằng lúc đó Tần Phi Ngữ còn nhỏ, mỗi ngày chỉ biết đau khổ, quãng thời gian đó bà muốn điên thật rồi.
Lúc đó Tần Nham bắt đầu kiếm tiền nuôi gia đình, con trai không những là trụ cột kinh tế của gia đình, còn trở thành trụ cột tinh thần của cả gia đình!
Còn là một sự ỷ lại của bà đối với con trai!
Từ lúc Tần Nham bắt đầu yêu đương, bà liền bắt đầu hoảng sợ.
Cảm thấy con trai mình lập tức bị người khác giật đi, sau đó Tần Nham sau khi bắt đầu quen với Văn Văn, quả nhiên chứng thực được dự đoán của bà, sau khi quen với Văn Văn, anh chỉ cần có thời gian là liền bước ra ngoài hẹn hò với Văn Văn.
Văn Văn đối xử với bà và Phi Ngữ thật ra cũng không tệ lắm, thu nhập cô cao, thường xuyên mua này mua nọ cho hai người.
Nhưng bà vẫn sắc mặt không tốt với Văn Văn.
Lập tức muốn giật đi con trai bà, bà làm sao có sắc mắt tốt với cô!
Còn bây giờ, không mấy dễ dàng đi được một đứa Văn Văn, không ngờ lại nhảy ra một đứa Lưu Tuyền!
Lúc đầu…
Cho dù là vì Văn Văn, Tần Nham cũng rất ít chống đối bà.
Nhưng bây giờ, anh cùng Lưu Tuyền mới kết hôn hai tháng mấy, không ngờ liền bắt đầu chống đối bà rồi, Tần mẫu cảm giác được sự kinh hãi nghiêm trọng!
Không được!
“Lưu Tuyền, tôi tuyệt đối không để cô giật đi con trai của tôi, tôi không tin là cô ngoan ngoãn thật như bề ngoài vậy, càng không tin cô có thể nhẫn nhịn được gia đình này của chúng tôi, Lưu Tuyền, không ép được cô đi tôi quyết không từ bỏ!”