Dưới sự năn nỉ khổ sở của Tần Nham. Lưu Tuyền rốt cuộc cũng không có rời khỏi Tần gia.
Nhưng Tần Nham rốt cuộc cũng chưa tìm được một cách nào có thể giải quyết được sự việc trước mắt, Lưu Tuyền không biết thỏa hiệp lần này của bản thân sẽ đổi lại chuyện gì sẽ xảy ra lần sau.
“Tần Nham, anh nên suy nghĩ cách giải quyết đi…”
“Em yên tâm, anh khẳng định sẽ tìm được một cách giải quyết tốt sự việc trước mắt.”
Lưu Tuyền cười nhạt, không ôm kì vọng bất kì nào.
Bây giờ cô vẫn còn mềm lòng với Tần Nham, vẫn còn biết đau lòng, cho nên cô không bỏ đi được.
Nhưng cô có một điềm báo, sớm muộn có một ngày, trái tim cô sẽ triệt để tan nát, như lời của Dung Cảnh nói vậy, đợi đến lúc tình yêu của cô dành cho Tần Nham triệt để tiêu hao hết, chính là lúc cô có thể thật sự rời khỏi.
…
Lưu Tuyền rốt cuộc không có đến đến bệnh viện.
Trong bệnh viện Tần Phi Ngữ không thể không đến chăm sóc Tần mẫu.
Nhìn thấy Tần Phi Ngữ, Tần mẫu nhìn ra ngoài cửa, đợi đến nửa ngày cũng không đợi được bóng dáng của Tần Nham hay là của Lưu Tuyền.
“Mẹ, đừng nhìn nữa, anh con cùng với con tiện nhân Lưu Tuyền kia có đến đâu.”
“Anh con đâu, còn con tiện nhân kia nữa!”
Tần Phi Ngữ nhún vai, “Anh con đi tìm hộ lý cho mẹ rồi, Lưu Tuyền… ở nhà đang ngủ đấy!”
Tần mẫu giận đến nghiến răng.
Bà đã như thế rồi, con tiện nhân kia không ngờ còn có thể ngủ ngon được!
“Anh con không quản quản nó à?”
“Quản?” Tần Phi Ngữ cười lạnh ngồi bên giường, “Mẹ không biết đâu, sau khi con về nhà bảo Lưu Tuyền đến chăm sóc mẹ, mẹ biết con tiện nhân kia nói làm sao không? Trước mặt con và anh con nói sống chết của mẹ không có liên quan gì đến cô ta, còn nói cho dù mẹ chết rồi cô ta cũng sẽ không thèm đến nhìn mặt mẹ!”
Tần Phi Ngữ thêm mắm thêm muối nói tiếp, “Con tiện nhân này đúng là gan càng ngày càng to, tức hơn nữa vẫn là anh trai con, cô ta đã nói chuyện khó nghe như vậy rồi, anh con không ngờ không có biểu hiện gì, đúng là tức chết con rồi.”
Tần mẫu nửa người nằm trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch, cả khuôn mặt đáng sợ hẳn lên, “Anh con không có cho con tiện nhân kia đến chăm sóc mẹ à?”
“Không có!” Tần Phi Ngữ mím môi, “Lúc chúng con về nhà, Lưu Tuyền cả đêm không về, anh con lúc đầu còn giận dữ lắm, kết quả là hai người sau khi về phòng, cũng không biết Lưu Tuyền nói gì với anh con, anh con không ngờ lại một lòng một dạ hướng về cô ta. Anh con nói rồi, Lưu Tuyền có chuyện của bản thân cần làm, không thể đến chăm sóc mẹ, cho nên anh ấy mới đi tìm hộ lý cho mẹ.”
Tim của Tần mẫu đang co giật kịch liệt.
Bà bấu chặt cái ga giường của giường bệnh, sắc mặt đáng sợ đến dọa người.
“Tiện nhân! Con tiện nhân này, khẳng định là nó lại bỏ thuốc mê gì cho anh con rồi, cho nên anh con mới làm như thế! Con tiện nhân này đã hại mẹ ra nông nỗi này, đã họa hại gia đình chúng ta ra nông nỗi này, không ngờ còn an tâm nằm ngủ ở nhà, chúng ta đâu phải là cưới con dâu về, căn bản là cưới một con sao chổi về! Con tiện nhân này cũng thấy ghét như Văn Văn! Không! Cô ta còn thấy ghét hơn Văn Văn! Đừng để mẹ nắm được nhược điểm của cô ta, nếu không mẹ nhất định chính tay ám chết nó!”
Tần Phi Ngữ cũng nói, “Mẹ mẹ nói không sai, đều là con tiện nhân đó hại gia đình mình ra nông nỗi này, nhưng may mà anh con vẫn còn chút lý trí, không có triệt để mặc kệ chúng ta! Mẹ, con thấy gần đây anh con khẳng định sẽ không chuyển đi, lần này của mẹ, đúng thật cá cược đúng rồi.”
Nói đến đây, trên mặt Tần mẫu lộ ra một nụ cười nhạt nhòa, “Đó là đương nhiên, trong lòng con trai mẹ rốt cuộc cũng quan tâm mẹ đấy, chỉ riêng điều này thôi, mẹ có thể để con tiện nhân kia chịu thua triệt để!”
Tần mẫu không mấy dễ dàng tìm được cách đối phó hai người này, bà bây giờ là nhắm chuẩn rồi, tuyệt đối tuyệt đối không thể để Tần Nham chuyển ra ngoài, sau này… chỉ cần Tần Nham đề xuất chuyển nhà, bà sẽ lập tức tự tử, bà không tin là, những lần như thế này, Tần Nham còn dám có suy nghĩ gì khác!
Ánh mắt của Tần mẫu vừa xoay, đột nhiên nghĩ ra điều gì, “Con vừa nãy nói gì? Lưu Tuyền cả đêm không về nhà?”
“Đúng ạ!” Tần Phi Ngữ cắt một trái táo đưa cho Tần mẫu, Tần mẫu lắc đầu ra hiệu không ăn, Tần Phi liền tiện thể cắn một miếng, vừa ăn vừa nói, “Con đoán là, khẳng định là ra ngoài lăng nhăng rồi, mẹ cũng bị cô ta hại đến tự tử rồi, trong lòng cô ta không biết đắc ý biết bao, đoán là còn hi vọng mẹ chết sớm nữa đấy, chúng con đã hỏi dì Trương rồi, chiều hôm qua sau khi chúng con đến bệnh viện Lưu Tuyền đã ra khỏi nhà, ai cũng không biết là cô ta đi đâu, sáng hôm nay con cùng với anh con về đến nhà một tiếng mấy hơn, cô ta mới về!”
Tần mẫu tít mắt cũng không biết là đang nghĩ gì.
“Mẹ…”
“Phi Ngữ, hôm qua cô ta có phải là đi tìm Tiêu Tiểu Thất kia không?”
“Không đâu! Lúc cô ta về còn mặc bồ đồ lúc tối hôm qua đi, nếu như là đi tìm Tiêu Tiểu Thất, vậy Tiêu Tiểu Thất không thể không thay đồ mới cho cô ta được!”
“Trên người có mùi rượu không?”
“Không có, chắc là không phải đi uống rượu.”
Tần mẫu đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tần Phi Ngữ cười lạnh, “Chị dâu này của con ở cả thành phố A này cũng chỉ có Tiêu Tiểu Thất một người bạn này thôi, con nói nó không có tìm Tiêu Tiểu Thất, cũng không có đi quán bar uống rượu, một người phụ nữ… có thể ở ngoài chơi đến cả đêm không về? Cô ta một người có gì đâu chơi?”
Tần Phi Ngữ ngây người, táo cũng không ăn nữa, chụm gần Tần mẫu, “Mẹ, ý của mẹ là… con tiện nhân Lưu Tuyền này ở bên ngoài có tình nhân?” Tần Phi Ngữ vừa nói bản thân cũng không tin lắm, “Không phải đâu, con tiện nhân này tuy rằng tâm tư hơi nhiều chút, nhưng con nhìn cô ta đối xử với anh con… vẫn là thấy thật lòng đấy! Hơn nữa điều kiện nhà chúng ta tốt đến thế, anh con cũng đối xử không tệ với cô ta, cô ta không có lý do gì ra ngoài tìm đàn ông cả!”
“Đây nói không chừng!” Tần mẫu cười lạnh một tiếng, “Gia đình của con Lưu Tuyền đâu phải là con không biết, con tiện nhân này từ nhỏ đã không bị gia đình coi trọng, lúc đi học Lưu Năng một đồng xu cũng không giúp đỡ qua cô ta, con nói cô ta một đứa con gái xinh đẹp trẻ tuổi, còn có thể có cách nào kiếm được tiền?”
Tần Phi Ngữ lập tức liền nghĩ bậy liền.
Đúng rồi!
Học phí ngành thiết kế của trường đại học A không phải gia đình thông thường có thể đóng nổi, con tiện nhân Lưu Tuyền này ở đó đi học được ba năm, những học phí này đều là từ đâu ra? Nói cô ta làm bán thời gian kiếm được? Hô…cô mới không tin đâu, nhiều tiền như thế làm bán thời gian làm đến chừng nào?
Tần Phi Ngữ đột nhiên nghĩ đến tin đồn lưu truyền ở trường đại học A, “Mẹ… con nghe nói… nghe nói á, cũng không biết là thật hay giả, nghe nói sinh viên trường đại học A một người lại đẹp hơn một người, và người giàu bây giờ á, chính là thích bao nuôi sinh viên trẻ tuổi xinh đẹp, đặc biệt là trường đại học A, con nghe nói, trong đó đặc biệt là những người học nghệ thuật, bị bao nuôi dễ dàng nhất…”
Hai mẹ con nhìn nhau, gần như nhận định rằng Lưu Tuyền khẳng định là bị bao nuôi qua.
Tần Phi Ngữ nuốt nước bọt, “Mẹ, nếu như như thế, vậy anh con chẳng phải là đã bị cắm sừng lâu rồi à? Không đúng không đúng, mẹ, chúng ta còn quên một chuyện, Lưu Tuyền nếu như quen biết Tiêu Tiểu Thất, có thể học phí của cô ta là do gia đình của Tiêu Tiểu Thất chi trả đấy, đây cũng nói không chừng.”
“Không thể nào!” Tần mẫu một miệng phủ nhận, bà nhìn vào Tần Phi Ngữ hỏi, “Nhà chúng ta cũng gọi là giàu có đúng không?”
Tần Phi Ngữ gật đầu.
“Nếu như bạn con đi học không có tiền, con sẽ tài trợ nó không?”
Đầu của Tần Phi Ngữ lắc như là cái trống lắc tay.
Làm sao có thể được!
Nhà cô có giàu đâu phải là do gió thổi đến, dựa vào gì mà cho người ta tiêu hả!
Thêm nữa là, một người ngay cả học phí cũng đóng không nổi, Tần Phi Ngữ cô mới không làm bạn với cô ta.
Đầu óc của Tần Phi Ngữ đột nhiên lóe lên, “Mẹ, mẹ nói Tiêu Tiểu Thất kia ngốc à, làm sao cùng người phụ nữ Lưu Tuyền này làm bạn bè được, theo con thấy, bạn bè gì đều là giả hết, Tiêu Tiểu Thất kia khẳng định là muốn dùng Lưu Tuyền để tỏa sáng bản thân, tình bạn của phụ nữ không phải đều như thế à, ai lại thật lòng thật dạ xem đối phương là bạn thân chứ! Bây giờ có một câu nói khá thịnh hành, phòng lửa phòng trộm phòng bạn thân, cho nên á, con thấy Tiêu Tiểu Thất kia căn bản là không thật lòng thật dạ làm bạn với Lưu Tuyền.”
Tần mẫu cũng bổ sung một câu, “Cho nên học phí của cô ta không thể nào là Tiêu Tiểu Thất chi trả!”
“Vậy anh con chẳng phải là bị lừa dối sao?”
Tần mẫu giận dữ cắn răng, “Nếu không làm sao nói con tiện nhân này kiên nhẫn đến thế. Phi Ngữ, mẹ giao một nhiệm vụ cho con, con đi tìm người theo dõi con tiện nhân này, 24 tiếng không được gián đoạn, nếu như là hồ ly, đuôi hồ ly nhất định sẽ lộ ra thôi. Chúng ta cứ đợi sự việc sắp sáng tỏ thật rồi, đến lúc đó bản mặt thật của cô ta sẽ bị anh con thấy được, mẹ xem anh con còn say mê cô ta nữa không!”
Tần Phi Ngữ vứt đi trái táo trên tay, nghiêm túc gật đầu, “Mẹ cứ yên tâm, chuyện này con khẳng định để tâm làm tốt, con tiện nhân kia nếu như có làm một chút chuyện có lỗi với anh con, con nhất định sẽ bắt cô ta phải trả giá đắt!”
“Mẹ đợi tin tức tốt của con!”
Nếu nói tư duy của Tần mẫu kì dị, vậy không thể không nói Tần Phi Ngữ đúng thật là con gái ruột của bà ta, tư duy của hai mẹ con không ngờ lại giống nhau như vậy.
Chỉ dựa trên phỏng đoán của mình, hai người gần như đã định tội cho Lưu Tuyền rồi.
Đến lúc trưa, Tần mẫu vẫn đang truyền dịch, Tần Nham dẫn theo một hộ lý, đi đến trong phòng bệnh.
Nhìn thấy Tần Nham, Tần mẫu không hề cho anh một chút sắc mặt tốt.
“Đến rồi…”
“Uhm!” Tần Nham dẫn hộ lý vào, hộ lý là một phụ nữ trung niên 40 mấy tuổi, Tần Nham giới thiệu với hai người, “Mẹ, đây là hộ lý mà con tìm cho mẹ, họ Phương, mẹ gọi dì ấy là dì Phương được rồi! Dì Phương đã có kinh nghiệm 20 mấy năm chăm sóc bệnh nhân, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mẹ. Dì Phương, đây là mẹ con, công việc của dì chính là chăm sóc tốt mẹ con trong khoảng thời gian mẹ con nằm viện là được rồi.”
“Vâng ạ.”
Dì Phương cười chào một tiếng với Tần mẫu, liền cười tít mắt đi làm việc.
“Hộ lý… hộ lý này rất mắc à?”
“Không mắc! Một ngày 500 tệ!”
“500?” Tần mẫu trố to mắt, kinh ngạc từ trên giường ngồi dậy ngay, “Vậy mà còn không mắc? Một ngày 500 tệ, vậy cả tháng không phải là 15000 tệ à, Tần Nham, tiền công này bằng với nhân viên văn phòng cao cấp đấy, không cần, mẹ không cần hộ lý! Mắc quá rồi!”
“Mẹ…”
“Con đừng nói nữa, trong nhà đâu phải là không có người! Con hãy để Lưu Tuyền đến bệnh viện chăm sóc mẹ, sao đi chăng nữa cô ta ở nhà rảnh rỗi vẫn là rảnh rỗi, hơn nữa mẹ là mẹ chồng cô ta, thương nặng đến thế, cô về tình về nghĩa cũng nên đến chăm sóc mẹ đấy!”