Mạc Oanh Oanh hận muốn chết.
Sao cô có thể nghĩ rằng việc mình bị cưỡng bị hiếp còn bị quay video lại là Bạch Linh làm chứ.
Thật tiếc là cô đã đối với Bạch Linh tốt đến vậy.
Nghĩ tới những uất ức những ngày qua, ngày ngày đều không dám ra ngoài, ra ngoài đều bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ soi mói, Mạc Oanh Oanh càng tức giận, càng nghĩ càng tức, cô bước lớn xông vào phòng, trực tiếp xông đến chỗ Bạch Linh, trèo lên giường, căm hận kéo tóc của Bạch Linh.
“Á_Cô bỏ tay ra”
“Bỏ tay? Cô mơ đi” Mạc Oanh Oanh căm hận kéo chặt tóc của Bạch Linh, hận đến nổi cắn chặt răng, “ Bạch Linh à Bạch Linh, tôi thật là mù đã nhìn lầm cô, lúc đầu khi cô vào nhà không ai chấp nhận cô, là tôi dẫn đầu kêu cô một tiếng chị dâu, tôi cực khổ làm công việc của bố mẹ tôi, sau này mới khiến họ chấp nhận cô. Còn cô, chính là báo đáp tôi thế sao? Con đàn bà vô lương tâm như cô, rốt cuộc cô còn làm bao nhiêu chuyện có lỗi với gia đình tôi, hôm nay tôi phải đánh chết cô, nếu không tôi không họ Mạc.”
Mạc Oanh Oanh một tay kéo chặt đầu Bạch Linh, một tay khác tát cho cô ta một cái thật mạnh.
“A_”
Luận tâm kế mười Mạc Oanh Oanh cũng không phải là đối thủ của Bạch Linh, nhưng nếu luận thể lực, Bạch Linh thật sự là đánh không lại Mạc Oanh Oanh, Mạc Oanh Oanh cưỡi lên người Bạch Linh, tát liên tục vào hai má cô, “Khốn nạn, cô ở nhà chúng tôi bảy năm, tôi đã khi nào đối sự tệ với cô, vậy mà cuối cùng cô lại đối với tôi như vậy, cô còn là người không, còn là người không tôi đánh chết cô, đánh chết cô”
“Tầm cứu em, cứu em”
Mạc Tầm lạnh lùng bàng quang đứng nhìn, hoàn toàn không có ý mở lời.
Vợ chồng Mạc đào hận đến ngứa cả răng, hai vợ chồng họ vừa thức dậy nghe nói Mạc Tầm về, còn bị thương,liền xông lên đâu coi tình hình gì, ai ngờ, ở cửa phòng lại nghe đoạn nói chuyện giữa Mạc Tầm và Bạch Linh.
Bất cứ người làm cha mẹ nào cũng không thể tha thức cho người đã bày kế mưu hại con gái mình như vậy.
Hơn nữa, Bạch Linh không chỉ hại con gái họ, còn khiến họ mất mặt, quan trọng hơn, Khiến cổ phiếu khó khăn lắm mới ổn định lại được của Mạc Thị là rớt giá ”Ting Ting” vậy, người này thật sự là không thể tha thứ.
Trong phòng đều là tiếng kêu thảm thiết của Bạch Linh.
Vợ chồng Mạc Đào chạy đến cạnh giường, nhìn đống tư liệu trên giường, đưa tay ra lấy, càng xem lòng hai người họ càng kinh sợ.
Trời ơi.
Đây đều là thứ gì đây.
Bên cạnh họ lại chứa chấp một người đàn bà ác như con rắn độc, Mạc phu nhân càng sợ hơn đến nổi đổ cả mồ hôi lạnh, Bạch Linh ngay cả ba mẹ nuôi của họ cũng không tha, nếu mà khoan dung cho cô ta tiếp tục ở lại Mạc Gia, sau này người thê thảm nhất có thể chính là hai vợ chồng họ?
Vợ chồng hai người họ hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều là sự kinh sợ.
Mạc phu nhân sợ đến cả người run lên, “Mạc Tầm, không thể dễ dàng tha cho Bạch Linh như vậy, con đàn bà này quá độc ác, tha cho ả chỉ khiến ả càng thêm hận chúng ta, mọi hành động việc làm của ả đều đủ cho ả bị giam cầm trong ngục cả đời, chúng ta mau đưa ả đến đồn cảnh sát đi.”
Lúc này Mạc Oanh Oanh cũng đã đánh mệt rồi, hai tay cô đều đánh đến tê hết cả rồi, mà Bạch Linh trên giường kia cảng thảm hơn, khuôn mặt chỉ to bằng bàn tay ấy giờ đây sưng như đầu heo, mặt đỏ như lửa, nhìn vào vô cùng khủng khiếp.
Mạc Oanh Oanh trút hơi thở từ trên giường bò xuống, nghe thấy lời mẹ nói, cô không do dự đáp lại đầu tiên,”Anh, mẹ nói không sai, con đàn bà này thù rất dai, giữ cô ta lại chắc chắn sẽ không lường được hậu quả về sau.”
Khuôn mặt của Mạc Tầm trầm tư không nói lời nào.
“Tầm…”Bạch Linh cố gắng gượng dậy từ giường bò lên, nắm lấy áo của Mạc Tầm, nước mắt rơi đầy mặt, lần này cô vừa rơi nước mắt, kích thích vào các vết thương trên mặt, nhất thời khiến cả người cô run lên, “Tầm… đừng làm vậy với em, em làm tất cả đều vì anh, em động thủ với ba mẹ nuôi em, vì họ đáng chết, nếu như họ không đến buổi tiệc đính hôn của chúng ta, vậy chúng ta đã là vợ chồng chưa cưới, còn có ông anh, trước tình huống đó, là anh nói với em nếu ông anh không còn, vậy mọi nguy cơ đều sẽ được hóa giải, nên em mới tìm hết mọi cách sai người đi giết ông, thật sự em vì muốn tốt cho anh, em làm mọi chuyện đều vì anh mà.”
“Cô tốt kiểu đó, tôi không cần” Mạc Tầm lạnh lùng hất tay cô ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, “Bạch Linh, hôm nay tôi coi như nhìn thấu con người thật của cô, bảy năm nay cô ngụy trang giỏi thật, cô không mệt sao, cứ giấu giấu giếm giếm như vậy, cô không mệt? Giờ tôi thật sự không biết người đàn bà yếu đuối ở cùng tôi bảy năm qua có phải là cô hay là đó vốn không phải là con người thật của cô, người tôi quen gần bảy năm, vốn dĩ chính là một con người cô tự vẽ ra.”
“Không không phải vậy, em thật sự yêu anh… Mạc Tầm, em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, em thừa nhận, em đối với người khác có phần nhẫn tâm, nhưng đó là do họ có lỗi với em trước, em mới đối phó với họ, nhưng em chưa từng nghĩ sẽ tổn hại đến anh, tâm nguyện lớn nhất đời em là được kết hôn với anh, sau đó hai người chúng ta anh thì đi làm, mỗi ngày em ở nhà đợi anh về, em sẽ nấu ăn giặt giũ, làm một người mẹ hiền vợ tốt… em cũng không muốn giết người, là họ bức e. em luôn cẩn thận dè dặt không để anh phát hiện, chính là lo sợ sau khi anh phát hiện anh sẽ rời bỏ em…”
Bạch Linh cứng miệng đáp lại, “Em không cố ý lừa anh đâu, anh tin em, anh tin em được không”
“Tin? Cô cảm thấy tôi còn tin một người đàn bà lừa tôi đến bảy năm?” Mạc Tầm cười lạnh, “Bạch Linh, cô coi tôi là đồ ngốc sao.”
Trái tim Bạch Linh thoáng chút rơi vào vực sâu không đáy.
Mặt cô đau rát như lửa đốt, nhưng loại đau đớn này, vẫn mãi không đau bằng một phần vạn nỗi đau của con tim.
Cô ngây người ngã xuống giường, cả người như muốn phát điên.
Tại sao lại như vậy
Sao có thể như vậy
Mọi thứ vốn đang yên ổn mà, tại sao bỗng chốc lại biến thành như thế chứ
Cô nhìn vào đáy mắt không có chút tiếc thương của Mạc Tầm, trái tim bị đóng thành mảng băng, anh… vốn dĩ không hề yêu cô…
Haha
Thực là nực cười
Sao có chuyện nực cười đến vậy
“Mạc Tầm… anh nói tôi ác, nói tôi vô tình, vậy anh thì sao?” Bạch Linh lại ngồi dậy lần nữa, trừng mắt nhìn Mạc Tầm, ánh mắt sắc bén lên, “ Chuyện anh làm với tôi có thể tha thứ sao? Anh luôn miệng nói vì chữa bệnh cho tôi mà tiếp cận Tô Tố, nhưng anh lại yêu cô ta, khó khăn lắm con Tô Tố đó chết đi, anh lại yêu một người khác cũng tên Tô Tố, tôi yêu anh, tôi không muốn mất anh, nên tôi giả vờ như không biết, chỉ có thể tự dằn vặt hận bản thân mình lúc anh thất thần, tôi cứ cho rằng sự dịu dàng của tôi có thể làm anh tan chảy, nhưng anh thì sao… anh một lần rồi lại lần nữa phản bội tôi, anh không chỉ phản bội tôi về mặt tình cảm, mà thân thể anh cũng phản bội tôi.”
Bạch Linh cắn răng, trong khẩu khí toàn mang ý trách móc hận thù, “Tối hôm qua anh lên giường cùng người phụ nữ khác, anh tưởng tôi không biết sao nhưng tôi yêu anh, tôi vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ có thể đứng tại chỗ ban đầu chờ đợi anh, đợi anh quay đầu, tôi ác với người khác, nhưng mỗi đối với anh, trái tim chân thật này đều dành cho anh, chưa từng làm chuyện có lỗi với anh, nhưng anh thì sao, chính anh lại là đối xử với tôi như thế đó? Mạc Tầm, anh thật sự xứng với lòng tốt của tôi sao”