Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phi Thăng Chi Hậu

Chương 577: Chết! (12)

Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Chọn tập

Phía trước tay phải của Lộ Tây Pháp chưa đến ba tấc, một viên thần cách đột nhiên bắn ra vô số phù văn màu vàng tối. Phù văn hoa lệ trong nháy mắt hình thành một dòng nước nằm giữa thực chất và hư vô.

Trong cơ thể pho tượng thần hoàng kim, ánh sáng vàng ánh kia đột nhiên bừng lên, như hằng tinh nổ tung chiết xạ về bốn phương. Nơi ánh sáng lan đến, tất cả yêu ma đột nhiên không thể động đậy.

“Keng keng keng!”

Những sợi xích tín ngưỡng màu vàng tối trong tay Hắc Ám Quân Chủ đều gãy ngang, từng tấc một vỡ vụn. Chỉ trong khoảnh khắc, chín gã Hắc Ám Quân Chủ đã bị một lực lượng không thể kháng cự đoạt đi quyền khống chế đối với không gian khép kín này.

– Dùng Cứu Thục làm tên, phong ấn!

Chỉ một câu nói đơn giản, trong toàn bộ trong không gian, ở gần thì có Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp, ở xa thì có Tâm Ma đang thi triển Hấp Tinh đại pháp, đột nhiên đều không thể nhúc nhích. Mặc dù bọn họ vẫn có thể cảm giác được chuyện xảy ra chung quanh, nhưng tất cả đều không thể cử động, bao gồm cả Hắc Ám Quân Chủ.

“Ầm!”

Câu nói bảy chữ này giống như tiếng sấm lớn đánh vào trong đầu tất cả mọi người, không ai ngờ được thực lực của Hoàng lại cường đại như vậy.

“Đây chính là lực lượng của Chủ Thần sao?” – Tâm Ma giống như bị giáng một bạt tai thật mạnh.

Trước mặt lực lượng mêng mông và thánh khiết này, tất cả sự phản kháng đều tỏ ra phí công vô ích.

“Cộp! “

Ý niệm vừa động, hai viên thần cách mà mọi người liều chết tranh đoạt liền rơi vào trong tay phải của pho tượng thần hoàng kim. Bên dưới mặt nạ, một đoàn lực lượng thánh khiết lan đến mắt trái, sau đó hai con ngươi một đen một trắng đều biến thành màu trắng sáng.

Trong ánh mắt hoảng sợ và bất an của mọi người, pho tượng thần hoàng kim từ từ khép hai mắt lại.

“Ong!”

Hư không rung động. Chung quanh pho tượng thần hiện ra từng lớp hình chiếu không gian dạng ô vuông, trong mỗi ô vuông đều có một tinh thể hắc ám kim tự tháp bốn mặt lớn bằng hạt sỏi lơ lửng. Những kim tự tháp này không ngừng mở rộng từ trong đến ngoài, trôi nổi chung quanh pho tượng thần hoàng kim.

“Đinh!”

Sau một khắc, pho tượng thần hoàng kim lại mở mắt ra, lần này trong hai con ngươi là một màu vàng ánh mênh mông.

– Gào!

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, pho tượng thần hoàng kim bỗng ngẩng đầu phát ra một tiếng hét lớn. Một cột sáng màu vàng óng ẩn chứa thần lực thuần tuý và hùng hậu từ trong miệng pho tượng thần bắn ra, hóa thành một cột sáng chọc trời xuyên qua không gian, chui vào trong bầu trời vô tận.

Phía trên khoảng hư không khép kín này bỗng xuất hiện một tòa kim tự tháp to lớn màu hoàng kim, mặt ngoài có vô số phù văn màu vàng tối nhanh chóng lưu chuyển.

Trong vô số không gian vũ trụ, những tòa hắc ám kim tự tháp tín ngưỡng do vô số ác ma lưu lạc trong vũ trụ dựng nên, lúc này đồng thời rung động. Trong không gian, mặt đất rạn nứt, bầu trời rung chuyển, mây đen dày đặc mang theo gió lớn hội tụ về phía kim tự tháp.

“Ầm!”

Trong tiếng vang lớn rung trời, từng luồng ánh sáng trắng tràn ra từ trong vô số không gian vũ trụ gieo rắc Quang Ám tín ngưỡng, cùng với nó còn có lực lượng bản nguyên trong không gian.

Những lực lượng bản nguyên vốn dung hợp với không gian, lúc này lại bị những kim tự tháp tín ngưỡng cường hành rút ra, lũ lượt xuyên qua hư không, từ bốn phương tám hướng hội tụ về dưới cái bệ to lớn của kim tự tháp màu hoàng kim trong hư không đen kịt, do thần lực từ trong miệng pho tượng thần hoàng kim phun ra hóa thành.

“Ầm!”

Sau khi cửu tinh ngôi thứ sáu Vi Triệu vừa xuất hiện không lâu, vô số sinh linh vừa chuẩn bị thu hồi ánh mắt, bỗng nhìn thấy một đoàn ánh sáng trắng to lớn vượt qua tưởng tượng từ sâu trong vũ trụ dâng lên, hóa thành một cây cột lớn chọc trời đánh mạnh vào ngôi thứ sáu Vi Triệu vừa mới lao ra khỏi lỗ thủng màu đen.

Giống như một mặt gương, tất cả lực lượng bản nguyên không gian màu trắng bắn đến tinh thể ngôi thứ sáu Vi Triệu bỗng hơi khựng lại, sau đó hóa thành một cột sáng màu trắng thẳng tắp xuyên qua lỗ thủng màu đen to lớn phía sau ngôi sao thứ sáu, chui vào trong không gian đen kịt phía sau.

“Ầm!”

Ánh sáng trắng do vô số lực lượng bản nguyên không gian hội tụ dường như đụng phải thứ gì phía trên, xung kích cường đại gây nên chấn động trong vô số không gian, kéo theo những cơn lốc không gian màu bạc.

Bên trong không gian khép kín, tất cả yêu ma bị phong ấn đều lâm vào một tình cảnh vô cùng kỳ quái.

Vào giờ phút này phong ấn đã khiến cho đám yêu ma trở nên yếu ớt như một đứa trẻ, mất đi sự khống chế đối với tất cả mọi thứ, nhưng đồng thời lại khiến cho ma thức của mọi người dung hợp với pho tượng thần hoàng kim có khí tức hùng hậu và mênh mông này.

Vào giờ phút này, tượng thần hoàng kim giống như đã biến thành một gốc cây lớn chống trời, từng phân nhánh của nó cắm sâu vào trong cơ thể tất cả cường giả yêu ma, không ngừng hấp thu năng lượng trong cơ thể đám người chấn nhiếp một phương này, đồng thời còn hấp thu cả lực lượng linh hồn của bọn họ. Tất cả những thứ này đều biến thành chất dinh dưỡng của gốc cây lớn chống trời kia.

“Ầm ầm!”

Sâu trong bầu trời, phía sau lỗ thủng màu đen bỗng vang lên một chuỗi thanh âm lớn như tiếng sấm, cuồn cuộn như thủy triều truyền khắp tất cả không gian.

Sau đó là một sự yên lặng kéo dài.

Tại Chúng Ma điện thuộc Ma Giới, hàng ngàn cánh cổng ánh sáng lấp lánh hình vòm không ngừng mở ra trên bầu trời. Thiên sứ ánh sáng như thủy ngân từ bầu trời trút ngược xuống, chiến đấu cùng với đọa lạc thiên sứ của Chúng Ma điện. Mỗi giây phút đều có hàng trăm vạn thiên sứ ngã xuống, nhưng còn chưa rơi xuống lại được cánh cổng Thiên Đường và Chúng Ma điện phía dưới hồi sinh, lại quay đầu lao vào trong chiến đấu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://sachvui.com

Phía dưới cánh cổng truyền tống hình vòm lớn nhất, ba Sí thiên sứ là Mễ Già Lặc, Gia Bách Liệt và Ô Liệt Nhĩ đứng trong hư không, ngẩng đầu nhìn về hướng cửu tinh ngôi thứ sáu Vi Triệu, yên lặng không nói gì.

– Ta hình như… cảm nhận được khí tức của Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát đại nhân.

Sau sự yên lặng dài đằng đẵng, Ô Liệt Nhĩ cuối cùng lên tiếng.

– Không thể nào, Cứu Thục Chi Chủ đại nhân đã chết rồi.

Gia Bách Liệt nói một cách khẳng định.

– Bẩm báo cho Trật Tự Chi Chủ đại nhân đi…

Mễ Già Lặc đột nhiên nói.

Trong lúc ba tên Sí thiên sứ nói chuyện, phía trên đỉnh đầu, một tia chớp thật nhỏ mắt thường gần như khó phát giác bỗng bắn ra từ phía sau lỗ thủng màu đen, lặng lẽ vượt qua hơn nửa vũ trụ, đánh xuống kim tự tháp màu hoàng kim to lớn phía trên không gian khép kín.

“Ầm!”

Không gian khép kín ầm ầm nổ tung. Một cơn lốc mây sét to lớn xuất hiện trên đỉnh đầu pho tượng thần hoàng kim, bên trong có đầy những điểm sáng dày đặc như ngôi sao, điểm xuyết thành một vòng xoáy tinh vân to lớn xoay vòng phía trên. Trong tinh vân tiếng sấm vang lên không dứt, vạn tia sét tím nhanh chóng qua lại như con thoi.

“Đây là…”

Trong ánh mắt kinh hãi của đám yêu ma, một quốc độ thuộc về Chủ Thần từ từ mở ra trước mắt bọn họ.

Giờ phút này, chín Hắc Ám Quân Chủ, mười vương triều đại đế, đọa lạc thiên sứ Lộ Tây Pháp và Tâm Ma đều cảm giác được một thứ mà chỉ có Chủ Thần mới cảm nhận được, đó là vũ trụ.

Trong vũ trụ mênh mông, một pháp tắc xuyên qua toàn bộ vũ trụ, chi phối vô số quy tắc, sau khi yên lặng vô số năm giờ phút này lại đột nhiên dao động. Đông đảo quy tắc phụ thuộc vào pháp tắc này đều rung chuyển theo.

Trong tay pho tượng thần hoàng kim, thần cách thuộc về Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát càng trở nên sáng ngời.

“Ầm ầm!”

Trong hư không đen kịt bỗng nổi lên những tia chớp âm trầm và đen tối. Vô số tia chớp hợp thành một tấm mạng nhện to lớn, mang theo thần lực hùng hậu hòa làm một thể với pháp tắc, từ trong những góc vũ trụ tràn về hướng pho tượng thần hoàng kim đang nhanh chóng bành trướng trong không gian khép kín.

Thành thần.

Một Chủ Thần đã ngã xuống, nếu như có được đầy đủ thần lực, lại mở ra con đường dẫn đến quốc độ của Chủ Thần, dùng thần lực vĩnh viễn bình định trong quốc độ của Chủ Thần để thấm nhuần thần cách, vậy thì có thể dựa vào hình thái thứ hai của thần cách để liên hệ với pháp tắc thuộc về hắn trong vũ trụ, lại làm chủ pháp tắc, nhận được thần lực nguyên thủy to lớn hòa làm một thể với pháp tắc.

Khi thần cách nối liền dòng pháp tắc giữa vũ trụ và thần lực, thần cách đã suy sụp sẽ có thể tiến hóa lần nữa, đạt đến hình thái thần cách của Chủ Thần.

Mà khi thần cách của Chủ Thần định hình, Chủ Thần đã chết sẽ có thể ngồi lên địa vị của thần lần nữa.

Phía trên pho tượng thần hoàng kim đã bành trướng đến khoảng mấy ngàn trượng, sấm chớp đùng đùng, gió lớn gào thét, cảnh tượng giống như ngày tận thế. Đám cường giả yêu ma cảm nhận được từng luồng thần lực kinh khủng đang tập trung vào trong cơ thể pho tượng thần hoàng kim này. Hư ảnh màu trắng nhạt phía bên phải tượng thần càng trở nên rõ ràng, còn hư ảnh màu đen bên trái lại trở nên ảm đạm.

Mắt thấy cứ tiếp tục như vậy, chỉ chốc lát nữa, sau khi có được thần lực mênh mông thuộc về pháp tắc giữa vũ trụ, Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát sẽ một lần nữa ngồi lên địa vị của thần, ngay lúc này…

“Ầm!”

Một luồng ánh sáng trắng mang theo lực lượng hủy diệt từ sâu trong vũ trụ bắn ra, trong nháy mắt vượt qua tầng tầng không gian, đánh mạnh vào trên pho tượng thần hoàng kim.

– Tịch Nhĩ Lạc!

Một tiếng kêu gào vang lên, cùng với nó là một tiếng gầm thét giận dữ. Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, liền phát giác lực lượng trói buộc thân thể bỗng biến mất. Nếu như đám pháp tu có mặt ở đây nhất định sẽ nhận ra, luồng ánh sáng trắng kia cũng đã từng xuất hiện tại khoảnh khắc Pháp Tổ sắp thành thần.

Tịch Nhĩ Lạc, Hoang Ngôn Chi Chủ, còn được xưng là Âm Mưu Chi Chủ, một trong Hắc Ám chư thần, có hàng tỉ hóa thân, một năng lực diễn sinh là “lời tiên đoán”.

“Rắc rắc!”

Phía trên pho tượng thần hoàng kim, kim tự tháp to lớn màu hoàng kim ầm ầm vỡ vụn. Bên trái tượng thần hoàng kim, hư ảnh Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát sắp ngưng tụ thành thực thể cuối cùng vỡ tan, hóa thành một luồng sương trắng chui vào trong hư ảnh màu đen bên trái.

– A!

Một tiếng rên rỉ giống như đã ngủ say hàng tỉ năm vang lên giữa hư không. Trong bóng tối có một đoàn khí tức chiến tranh dày đặc tràn ra.

“Chết tiệt, lại tới nữa rồi!” – Giờ phút này, tất cả yêu ma đều không hề nghĩ ngợi, vội vàng chạy trốn về bốn hướng nhanh như chớp.

Nói giỡn sao? Quá trình thức tỉnh của một Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát thiếu chút nữa đã lấy mạng của mọi người, lần này người thức tỉnh không nghi ngờ là ý thức thuộc về Chiến Tranh Chi Chủ Địch Tư Mã Sâm.

“Ầm!”

Đám cường giả yêu ma còn chưa chạy ra bao xa, trong vũ trụ hư không phía tây lại có một luồng ánh sáng trắng bay đến, đánh mạnh vào trên pho tượng thần hoàng kim. Khác với ánh sáng trắng lần trước, trong ánh sáng xuất hiện lần này lại mang theo khí tức dày đặc của chư thần trên Thiên Đường mà mọi người cực kỳ căm ghét.

“Ầm!”

Pho tượng thần to lớn hoàn toàn nổ tung, hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ. Bên trong pho tượng thần, khí tức thuộc về Chiến Tranh Chi Chủ Địch Tư Mã Sâm cũng nhanh chóng biến mất.

Trật Tự Chi Chủ, Phất Lợi Quý Mễ Nhĩ.

Trong hư không xa xôi, một cặp mắt màu vàng ánh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào khoảng hư không này. Ở nơi xa xa đối diện, một cặp mắt màu hoàng kim khác cũng đang nhìn vào nó.

Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát, thành thần thất bại.

Chiến Tranh Chi Chủ Địch Tư Mã Sâm, thành thần thất bại.

Hắc Ám và Quang Minh một lần nữa cân bằng.

Theo tiếng nổ lớn, hai viên thần cách bỗng hóa thành hai vệt sao băng chui vào sâu trong bóng tối, biến mất không còn thấy.

Tại thời không nguyên địa.

Khi Bổn Tôn từ trong màn sáng đi ra, xuất hiện ở trước mắt là một mảng tối tăm vô tận.

Ở một đầu bóng tối lại là ánh sáng vô tận, bên trong loáng thoáng có mười hai hư ảnh to lớn, đó là hải dương ánh sáng nơi Quang Minh chư thần sinh ra; còn ở một đầu khác là một mảng tối tăm như nước, bên trong có mười hai bóng người cao đến vạn trượng đứng sừng sững giữa trời đất, đó là vực sâu bóng tối.

Hai thánh địa đã thai nghén Quang Minh và Hắc Ám chư thần, cách xa nhau khó dùng năm ánh sáng để hình dung, vào giờ phút này lại dùng một phương thức kỳ lạ hiện ra trước mặt Bổn Tôn.

Cách nhau trong gang tấc, cũng là tận chân trời.

Trong cặp mắt Bổn Tôn, ánh sáng màu vàng nhạt càng trở nên sáng ngời. Dần dần trong khu vực tối tăm giữa hải dương ánh sáng và vực sâu bóng tối, hai mươi sáu dòng nước cuồn cuộn màu vàng tối bỗng xuất hiện trong tầm mắt của hắn, đó chính là pháp tắc.

Mỗi dòng pháp tắc đều tương ứng với một vị Chủ Thần.

Sự xuất hiện của Bổn Tôn giống như một cục đá ném vào trong mặt hồ yên tĩnh. Sâu trong vực sâu bóng tối và hải dương ánh sáng, hai mươi bốn hư ảnh to lớn cao hơn vạn trượng bỗng run rẩy một chút. Hư không bắt đầu rung động.

Trông thấy ánh mắt của Chủ Thần sắp nhìn đến đây, nhưng trên mặt Bổn Tôn vẫn không có bất kỳ sự hoảng loạn và khẩn trương nào. Lạnh nhạt và lý trí dường như đã trở thành biểu tình duy nhất của hắn.

Ánh mắt Bổn Tôn ung dung quét qua hai mươi sáu dòng pháp tắc, sau đó dừng lại trong hư vô cách hai mươi sáu dòng pháp tắc này rất xa. Một dòng nước màu bạc khác dần dần hiện ra trong mắt hắn.

“Ong!”

Chân nguyên trong cơ thể Bổn Tôn rung động kịch liệt. Cùng lúc này, hai mươi bốn cặp mắt lạnh như băng cũng từ từ mở ra trong thời không nguyên địa này.

“Cộp!”

Ngay lúc hai mươi bốn cặp mắt chậm rãi mở ra, Bổn Tôn đã đạp bước chân kiên định, không nhanh không chậm đi về hướng dòng nước màu bạc kia.

“Rào rào!”

Chất lỏng màu bạc vẩy ra. Trước khi hai mươi bốn ánh mắt lạnh giá và lý trí như nhìn xuống chúng sinh của nhân gian nhìn đến, thân hình Bổn Tôn cũng đồng thời chui vào trong dòng nước màu bạc kia, chính là thời gian pháp tắc.

Tin tức vô tận về thời gian pháp tắc tràn vào trong đầu Bổn Tôn. Đứng trong dòng nước pháp tắc này, hắn từ từ nhắm hai mắt lại, bắt đầu đắm chìm vào suy nghĩ. Nhưng hắn không chú ý tới, ngay khi nhắm mắt lại, thân thể của hắn lại nhanh chóng phân giải dưới sự ăn mòn của dòng nước màu bạc này, không thể khôi phục lại hình dáng như cũ. Vào giờ phút này, Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công đột nhiên giống như bị phong ấn, không thể phát huy bất cứ tác dụng nào. Cuối cùng thân thể Bổn Tôn hoàn toàn biến mất.

Hai mươi bốn cặp mắt màu hoàng kim lần lượt quét qua nơi Bổn Tôn xuất hiện, nhưng lại không thu hoạch được gì.

Gần như cùng lúc đó, Tâm Ma đang hóa thành một vệt cầu vồng đen chạy trốn đột nhiên dừng bước, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về hư không. Vào giờ phút này hắn bỗng cảm nhận được Bổn Tôn.

Dưới sự quan sát của Tâm Ma, khí tức của Bổn Tôn bỗng nhiên biến mất từng chút một, hoàn toàn biến mất, không còn tồn tại ở bất kỳ góc nào của vũ trụ.

“Ầm!”

Trong đầu như có vô số tiếng sấm nổ tung, Tâm Ma hoàn toàn ngây người: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bổn Tôn làm sao vậy?”

Giờ phút này hắn lại có một cảm giác tay chân lạnh giá chưa bao giờ từng có.

Trên đỉnh đầu, tinh không hoàn toàn vắng lạnh.

Chọn tập
Bình luận