“Bộp bộp!”
Huyết nhục dày đặc rơi lả tả xuống mặt đất, rất nhiều khối thịt giống như vẫn còn nhúc nhích, nhưng chủ nhân của chúng đã chết đến mức không thể chết thêm.
Sương máu lưa thưa trong nháy mắt trở nên vô cùng đậm đặc. Sương máu không ngừng bốc lên cao, nhưng nồng độ của nó thì lại không giảm xuống bao nhiêu. Bội Lý Tư đứng trên đỉnh núi cao nhìn thấy cảnh này cũng kinh hãi không thôi.
Gió lặng lẽ thổi qua, sương máu cũng theo đó dập dờn, Phong Vân Vô Kỵ thân mặc hắc bào đứng giữa trường giết chóc, vẻ mặt lạnh lùng không gì sánh được.
“Phù!”
Phong Vân Vô Kỵ thở ra một hơi, thần sắc có chút thu liễm lại, áo bào khẽ rung lên, một luồng sương máu nồng đậm từ bên dưới tuôn ra.
“Cộp cộp!”
Phong Vân Vô Kỵ đạp xuống những bước chân kiên định, đi ra bên ngoài. Đột nhiên trong lúc này…
“Bồng bồng bồng!”
Từng thanh âm phá đất vang lên. Bùn đất và nham thạch quanh người bỗng nhiên xuất hiện từng huyệt động, những bóng người mặc hắc bào từ bên dưới bay ra, vẽ nên những vòng cung tại không trung, cuối cùng dừng lại vây quanh Phong Vân Vô Kỵ.
– Chúng ta chờ ngươi đã lâu rồi, Sát Lục chi ma!
Một tên ma tộc cao lớn đứng đối diện với Phong Vân Vô Kỵ, phía sau vang lên một tiếng “rập”, đôi cánh ác ma đã bung ra:
– Ngươi đã phá hủy trật tự ở nơi này, điều này không thể tha thứ.
Phong Vân Vô Kỵ cúi đầu xuống, lạnh lùng nói:
– Ai định ra trật tự?
Tất cả ma tộc đều giật mình, hiển nhiên không ngờ Phong Vân Vô Kỵ lại hỏi điều này. Cuối cùng tên ma tộc có đôi cánh ác ma lên tiếng:
– Nơi này là lãnh địa của mười bảy vị Đại Ma Thần. Mười bảy vị Đại Ma Thần định ra trật tự ở đây. Ngươi giết chóc không hề lý do, ngay cả một số ma tộc cấp thấp cũng không tha, điều này không được phép. Kẻ phá hư trật tự nhất định phải bị trừng phạt.
– Vậy sao?
Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu lên, khóe miệng lộ ra thần sắc trào phúng:
– Nếu như mười bảy vị Đại Ma Thần có thể định ra trật tự và quy tắc ở đây, vậy thì hiện tại ta cũng định ra trật tự của mình, ở đây lời nói của ta chính là trật tự. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Ánh mắt của tên ma tộc kia lộ ra vẻ thương hại, lắc đầu nói:
– Ngươi không phải là người đầu tiên, tất cả những kẻ bị giải đến thẩm phán chi địa lúc đầu đều nói như ngươi.
– Thế nào, chỉ bằng vào những con kiến hôi các ngươi mà muốn đối phó ta?
Phong Vân Vô Kỵ khinh thường nói.
– Không sai! Chúng ta đích xác chỉ là những con kiến hôi, đương nhiên không thể đối phó với ngươi. Chúng ta chỉ là miệng lưỡi của mười bảy vị Đại Ma Thần, mỗi một lần có kẻ phá hư trật tự tiếp nhận trừng phạt đều là do chúng ta đến tuyên bố.
“Ồ?” Điều này lại có chút nằm ngoài dự liệu của Phong Vân Vô Kỵ, nhất thời không hiểu bọn chúng muốn làm gì, những rất nhanh đáp án đã hiện ra trước mắt hắn.
Chỉ thấy tên ma tộc cao to kia mỉm cười vỗ vỗ tay, những ma tộc tu vi khoảng chừng tiếp cận Ma Thần đang bao vây Phong Vân Vô Kỵ đều lần lượt tản ra, từng luồng năng lượng ba động cổ quái xuất hiện chung quanh.
“Xoẹt xoẹt!”
Chung quanh, sương máu bốc lên từng mảng lớn, một cỗ ba động quỷ dị truyền đến. Từ chính giữa những ma tộc vừa mới xuất hiện, không khí bỗng trở nên hỗn loạn, sau đó chung quanh Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên xuất hiện bốn bóng đen cao chừng năm trượng.
Giáp che mặt cổ xưa có khắc những đồ đằng tà dị, phía trước chỉ có một khe hở hình chữ “Y”, còn lại đều là những phiến giáp rất nặng phớt hiện quang mang màu vàng nhạt. Từ hai bên đầu, hai miếng cắt dài khoảng ba thước vươn về phía trước, độ sắc bén còn hơn rất nhiều thần binh.
Bên dưới giáp che mặt là một phiến giáp vai nối liền với hắc bào rộng thùng thình. Hắc bào kia có chút cũ kỹ, giống như đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng, vạt áo rất dài buông xuống mặt đất tạo nên tầng tầng nếp gấp.
– Bốn vị thẩm phán giả sẽ tuyên bố sự trừng phạt đối với ngươi.
Tên ma tộc cao lớn kia nở một nụ cười quỷ dị, đột nhiên một tiếng “xoẹt” vang lên, ngực của hắn đột nhiên nổ tung. Một mũi lưu tinh chùy dài nhọn từ trước ngực hắn lao ra, mà đầu kia lại nằm trong tay của một gã thẩm phán giả.
– Mỗi một lần phục sinh thẩm phán giả đều phải cần máu tươi và huyết nhục…
Tên ma tộc kia lộ ra vẻ tươi cười quỷ dị, giống như điều này đã nằm trong dự liệu của hắn. Những ma tộc khác đang vây quanh Phong Vân Vô Kỵ cũng lần lượt bị bốn tên thẩm phán giả xuyên thủng thân thể, nhưng không một ai phản kháng, hoặc có thể nói là không thể phản kháng được.
“Ầm!”
Sương máu tràn ngập trong nháy mắt đều bốc cháy, từng tên ma tộc lần lượt nổ tung. Trong số bốn tên thẩm phán giả, một tên cầm lưu tinh chùy dài mấy trượng, một tên cầm xích sắt lửa đen quấn quanh mình mấy vòng, một tên cầm một thanh trường kiếm mũi hẹp cổ xưa dài mấy trượng giơ thẳng trước ngực, còn một tên lại để tay không.
Giữa trường nhất thời trở nên vắng lặng, chỉ còn lại Phong Vân Vô Kỵ và bốn thẩm phán giả cao hơn năm trượng. So sánh với bọn chúng, Phong Vân Vô Kỵ còn chưa đứng đến hông.
“Bùng!”
Từng tiếng nổ vang lên, dưới chân bốn tên thẩm phán giả bỗng nhiên bốc lên ngọn lửa màu đen hừng hực, nhanh chóng bao phủ khắp cả toàn thân. Từng chùm sương mù dày đặc từ bên trong khe hở hình chữ “Y” và bên dưới hắc bào phun ra, dung hợp cùng với lửa đen bên ngoài cơ thể, lượn lờ không tan.
“Phừng phừng!”
Bên dưới hắc bào của bốn tên thẩm phán giả, lửa đen tràn ra, từng ngọn hỏa diễm dán vào mặt đất lan về hai bên, bên trong ẩn hiện những ký tự màu vàng.
Vô số tiếng kêu gào của oan hồn từ bên dưới giáp che mặt của bốn tên thẩm phán giả vang lên, như có như không. Thanh âm mặc dù rất thấp nhưng lại có thể nghe được rõ ràng, giống như phát ra từ tận linh hồn.
“Két!”
Bốn tên thẩm phán giả ngước đầu về phía sau, bên trong giáp che mặt phát ra từng thanh âm bén nhọn chói tai. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng rùng mình, ánh mắt xuyên qua khe hở hình chữ “Y” nhìn vào bên trong giáp che mặt, nhưng lại phát hiện bên trong giống như có một vũ trụ khác, trống rỗng không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ma thức của hắn lập tức đảo qua, nhưng cũng giống như xuyên qua một vũ trụ, không hề tiếp xúc với bất cứ thứ gì. Bốn tên thẩm phán giả trước người gây cho hắn một cảm giác phi thường cổ quái.
Không có khí tức sinh mệnh, không có cảm giác huyết nhục, cổ xưa, mờ mịt, âm lãnh, hung tàn, áp lực cực độ. Đây là một cái vỏ rỗng, bên trong dường như có thứ gì đó, nhưng cũng dường như không có thứ gì.
“Két!”
Một tiếng kêu bén nhọn vang lên, đầu của bốn tên thẩm phán giả bỗng nhiên lại nghiêng về phía trước. Từ hai bên nhánh của khe hở hình chữ “Y” vốn đang phun ra khí đen, hai điểm đỏ giống như hai con mắt hẹp dài từ trong bóng tối nổi lên. Gần như đồng thời, một tiếng “bùng” vang lên, lửa đen dưới chân bốn tên thẩm phán giả trong nháy mắt bốc cao mấy chục trượng, thanh thế kinh người.
– Dùng danh nghĩa của thẩm phán chi chủ…
Tên thẩm phán cầm trong tay xích sắt nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kỵ, bên dưới giáp che mặt phát ra tiếng ong ong, mang theo thanh âm như kim loại. Thanh âm vô cùng lớn, ẩn chứa một lực hút cổ quái khiến cho người khác phải khuất phục.
– Kẻ phá hư trật tự…
Một thẩm phán giả khác tay cầm lưu tinh chùy tiếp lời.
– Nhất định phải bị trừng phạt…
Thẩm phán giả để tay trần lên tiếng.
– Đày đến phá diệt chi hải.
Thẩm phán giả hai tay cầm trường kiếm mũi hẹp, dựng thẳng trước ngực nghiêm nghị nói.
– Kẻ phá hư trật tự hãy tiếp nhận trừng phạt!
Bốn tên thẩm phán giả đồng thanh hô lên…
Xa xa, tại một phiến địa vực cách nơi này mấy vạn dặm, tám ngọn núi màu đen thật lớn hình nón đứng sừng sững trên mặt đất. Tám ngọn núi này hình dạng cực kỳ chỉnh tề, mặt bên vô cùng bằng phẳng và ngay ngắn, bốn góc cạnh ngiêng nghiêng dài ngắn như nhau. Mười sáu sợi xích sắt to lớn hừng hực lửa đen địa ngục cố định trên đỉnh của tám ngọn núi, đầu bên kia lại kéo dài về phía trước, cuối cùng nối liền với một tòa kiến trúc thật lớn màu đen hình kim tự tháp.
Phiến khu vực rộng lớn này là nơi bị toàn bộ các vương triều của Ma giới cấm đến gần. Đây là nơi mà ý chí của các Hắc Ám Quân Chủ thể hiện mạnh nhất, Ám Tài, một cơ cấu dưới quyền của các Hắc Ám Quân Chủ, chuyên môn xử lý những tin tức về các đời Sát Lục chi chủ phục sinh và Sát Lục chiến giáp.
Bên trong kim tự tháp tổng cộng có mười ba tầng, càng lên cao thì quyền lợi và địa vị lại càng lớn.
Bên trong tầng thứ mười ba chỉ có mười ba gian phòng tối, đây là nơi ở của người phát ngôn của mười ba vị Hắc Ám Quân Chủ. Mỗi một người phát ngôn đều phụ trách một tầng, còn người phát ngôn của Hắc Ám Quân Chủ thứ mười ba thì lại phụ trách tính chung. Mười ba vị Hắc Ám Quân Chủ từng người phân công, không phân trên dưới.
Bên trong tầng thứ nhất của hắc ám kim tự tháp, một gã nam tử trẻ tuổi anh tuấn có mái tóc màu vàng hình gợn sóng đứng giữa một gian phòng tối tăm, hai bên hắn còn có hai gã pháp sư mặc hắc bào đang nhắm mắt. Chính giữa bọn họ có một màn sáng lờ mờ, giữa màn sáng hiện lên tình cảnh của Phong Vân Vô Kỵ và bốn tên thẩm phán giả.
– Hiềm nghi lớn nhất mà các ngươi nói chính là hắn sao?
Nam tử anh tuấn có mái tóc quăn màu vàng khẽ nhíu mày, quay đầu lại hỏi một gã nam tử trung niên sắc mặt âm u bên cạnh.
– Đúng vậy thưa A Bố La Địch đại nhân tôn kính! Chúng tôi truy tung đã lâu, một đoạn thời gian trước đột nhiên mất đi dấu vết, nhưng gần đây thanh danh của hắn lại nổi lên. Thủ đoạn giết chóc tàn khốc, nhìn chung toàn bộ Ma giới, chỉ có hắn và vài tên ma tộc khác là hiềm nghi lớn nhất về truyền thừa Sát Lục chi chủ.
– Hình như hắn còn không có thân thể Ma Thần… Theo như các ngươi nói, vẫn còn những kẻ hiềm nghi khác sao?
A Bố La Địch lạnh lùng nói.
– Đúng vậy! Tổng cộng có mười ba kẻ hiềm nghi lớn nhất. Đối với tất cả những kẻ này, chúng tôi đều đã phái ra thẩm phán giả tầng thứ chín đi xử lý.
Tên nam tử kia cung kính nói.
– Ừm!
Ngón cái và ngón trỏ của A Bố La Địch khẽ vân vê chiếc cằm, lộ ra thần sắc trầm tư, sau đó gật đầu nói:
– Thà rằng giết lầm còn hơn bỏ sót! Nếu như bọn chúng đã có khả năng, vậy thì hãy hủy diệt toàn bộ … Có điều lần sau không nên dễ dàng phái ra thẩm phán giả! Thẩm phán giả toàn bộ Ám Tài cũng chỉ có trăm người, dùng trong trường hợp này đúng là giết gà dùng dao mổ trâu. Nếu như thẩm phán giả đã ra mặt, vậy thì ta cũng không cần quan tâm nữa.
Dứt lời, A Bố La Địch liền vung áo choàng đi ra bên ngoài, biến mất trong gian phòng tối…
Nhìn theo A Bố La Địch rời đi, tên nam tử trung niên sắc mặt âm u kia liền quay đầu lại, quát lớn với hai gã pháp sư:
– Chuyển đến một kẻ phá hư trật tự khác!
Rất nhanh, hình ảnh trên màn sáng lại biến đổi, xuất hiện bốn thẩm phán giả khác và một tên ma tộc cấp cao…