Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phi Thăng Chi Hậu

Chương 482: Truyền thuyết của Thiên Ma Tộc

Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Chọn tập

Thái Cổ đã tồn tại rất lâu, mà nơi duy nhất ghi chép về lịch sử Thái Cổ là Thánh điện lại chỉ mới được thành lập sau cuộc chiến thần ma lần đầu tiên. Còn trước đó, tất cả mọi người đều không có thói quen ghi lại những sự kiện xảy ra trước đây, dù sao sinh mệnh của bọn họ cũng gần như vô hạn. Nhưng sau cuộc chiến thần ma, nhân tộc tử thương thảm trọng, rất nhiều lịch sử cũng theo những con người dùng kể chuyện làm phương thức truyền đạt này chôn vùi vào trong vực sâu của thời gian.

Có rất nhiều sự kiện, Thánh điện gần như đều ghi lại một cách không rõ ràng, rất ít khi miêu tả chính xác một chuyện xảy ra khi nào, đến nỗi những thứ này gây cho người đời sau rất nhiều hoang mang.

Chẳng hạn như tranh đấu giữa pháp võ hay Thiên Ma tộc náo loạn Thái Cổ, rốt cuộc chuyện nào xảy ra trước và sau, những điều này đều không thể kiểm tra được.

Vô số năm trước, Thiên Ma tộc khống chế Thái Cổ, không ai có thể địch nổi, cho dù là khi bốn tộc Chiến, Phong, Hỏa, Thủy cường thịnh nhất cũng không thể đối kháng với bọn họ. Chỉ cần cao tầng của Thiên Ma tộc ra lệnh, cả Thái Cổ sẽ lập tức máu chảy thành sông. Đó là một thời đại hỗn loạn, khắp nơi trên Thái Cổ đều bốc lên ngọn lửa chiến tranh.

Khi ngọn lửa chiến tranh dày đặc nhất, thậm chí lan đến gần cả Ma Giới. Khi đó Thiên Ma tộc trong lúc vô ý đã phát hiện ra không gian này, bọn họ gọi nó là “Thiên Ma giới”, cái tên này nghe nói là do người đứng đầu của Thiên Ma tộc, cũng là tộc nhân vĩnh hằng đặt cho.

Sau đó mới chứng nhận, không gian kia trên thực tế chính là Ma Giới ngày nay. “Thiên Ma giới”, “Thiên Ma tộc”, hai cái tên này đều dùng từ “Thiên Ma” làm đầu, dẫn đến rất nhiều suy đoán.

Trong các lời đồn, có một chuyện lưu truyền địa rộng nhất, cũng là đáng tin nhất.

Thiên Ma tộc vốn là một tộc nhỏ không đáng kể, thế lực kém xa Thái Cổ tứ tộc, không cần nói đến Chiến tộc cường đại nhất. Lúc đầu Thiên Ma tộc chỉ có mấy chục người, nhiều nhất chỉ có thể xem như là một quần thể nhỏ, còn không coi là một thế lực. Tất cả đều thay đổi từ khi một vị khách không mời đột nhiên xuất hiện, người này về sau chính là tộc trưởng của Thiên Ma tộc.

Lần đầu tiên tộc trưởng Thiên Ma tộc xuất hiện trước mặt tộc nhân thì vẫn là một người trẻ tuổi, lúc đó Thiên Ma tộc cư ngụ trong một hang động. Ngày ấy trời mưa to tầm tã, chỉ thấy một tia sét màu đen xẹt qua bầu trời, sau đó trước mặt đám người Thiên Ma tộc bỗng xuất hiện một người trẻ tuổi mặt đầy bá khí, trong tay trái của y cầm một chiếc mũ giáp tán phát ra khí tức cực kỳ tà ác và u ám …

Rất lâu sau này tộc trưởng Thiên Ma tộc mới nói cho mọi người trong tộc, khôi giáp này chính là vật từ xa đến, y chỉ ngẫu nhiên được.

Sau khi tộc trưởng Thiên Ma tộc có được vật này, thực lực đột nhiên tăng vọt, kéo theo thực lực của Thiên Ma tộc cũng mạnh lên. Trong thời gian ngắn, bọn họ bắt đầu nhòm ngó đến ngôi vị chủng tộc cường đại nhất Thái Cổ.

Dựa vào khôi giáp này, Thiên Ma tộc đã nghiên cứu ra Thiên Ma giáp có thể ngăn cản hầu hết ngoại lực công kích, cùng với Thiên Ma tâm pháp. Tộc trưởng Thiên Ma tộc cũng nhờ vào khải giáp này tung hoành thiên hạ, ngồi vững trên ngôi vị thiên hạ đệ nhất cao thủ.

Khi Thiên Ma tộc cường thịnh nhất đã từng xâm nhập vào “Thiên Ma giới”, cũng chính là Ma Giới, đánh tan A Tu La ma tộc đang trên đà hưng thịnh, hàng phục tộc trưởng của bọn họ là A Tu La đại đế.

Vì để bày tỏ sự thần phục và tôn kính đối với Xi Vưu, A Tu La tự đem bội kiếm của mình là A Tu La kiếm đưa đến nơi ở của Xi Vưu tại Thái Cổ, tất cả A Tu La ma tộc đều thần phục dưới trưởng Xi Vưu. Sau khi quyền khuynh Thái Cổ, Thiên Ma tộc lại dùng cường thế hàng lâm Ma Giới, trong thời gian cực ngắn chinh phục hơn phân nửa Ma Giới, khiến cho danh tiếng của bọn họ vang khắp cả hai giới.

Vì lúc đó tộc trưởng của Thiên Ma tộc tên là Xi Vưu, cho nên của bộ chiến giáp cùng y chinh chiến thiên hạ cũng được gọi là “Xi Vưu chiến giáp”. Bởi vì nhuốm máu quá nhiều, Xi Vưu chiến giáp vốn từ màu đen sậm đã biến thành màu đen hồng, giống như đang nhỏ máu.

Sau đó nghe đồn Hiên Viên hoàng đế thần công đại thành, cùng Xi Vưu quyết chiến ba mươi ngày đêm, cuối cùng đã chiến thắng. Niệm tình đối phương vốn cùng một gốc, Hiên Viên hoàng đế cũng không giết mà đem Xi Vưu cùng với chiến giáp của y phong ấn tại hai nơi, phái cao thủ trông coi.

Bởi vì Xi Vưu chiến giáp có quan hệ trọng đại, phân nửa lực lượng của Thiên Ma tộc đến từ bộ chiến giáp không biết lai lịch này, cho nên sau khi Thánh điện phong ấn chiến giáp càng phái trọng binh canh gác, để phòng ngừa chiến giáp tà ác nhuốm đầy máu tươi của tộc nhân này thấy lại ánh mặt trời.

Thanh Y sứ giả vừa nhìn đã nhận ra Xi Vưu chiến giáp mấy chục vạn năm trước bị người ta phá vỡ phong ấn cướp đi.

Ánh mắt vừa nhìn đến Xi Vưu chiến giáp đen hồng đầy những mũi nhọn dữ tợn kia, Thanh Y sứ giả liền run lên, trong lòng bỗng vang lên một tiếng gầm trầm thấp, giống như ma quỷ đang kêu gào. Y kinh hãi không khỏi quay sang hướng khác, trong đầu không tự chủ nhớ lại cảnh tượng năm xưa khó có thể quên.

Ngày mà Xi Vưu chiến giáp thất tung, cả Thánh sơn ầm ầm rung chuyển như sắp sụp đổ, tiếng chuông cảnh báo không ngừng vang lên. Trong ký ức của Thanh Y sứ giả, ngọn đèn chong ở nơi bị các chưởng khống giả của Thánh điện nghiêm cấm bất cứ kẻ nào tới gần đột nhiên không gió tự tắt. Những hiện tượng dị thường này đã kinh động cả Thánh điện, Thánh sơn trở nên hỗn loạn, sau đó lập tức phái một nhóm đông người đi đến nơi phong ấn, Thanh Y sứ giả cũng nằm trong số đó.

Nơi phong ấn máu chảy thành sông, rất nhiều siêu cấp cường giả đã trấn thủ ở nơi này vô số năm toàn bộ nằm trên đất, bụng rách toang, máu chảy đầy đất, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

“Bách!”

Một thị thể mà Thanh Y sứ giả vốn cho rằng đã chết đột nhiên cử động, một tay bắt lấy mắt cá chân của y, sau đó một khuôn mặt đầy máu cực kỳ thống khổ với mái tóc rối bời từ trong đống thi thể ngẩng lên, thều thào nói ra một câu cuối cùng:

– Chiến giáp lâu đời… tà khí, tự có… ma linh. Thiên Ma tộc đột nhiên xuất… hiện… đột nhiên… nổi loạn, chúng ta bất ngờ không… không kịp đề phòng…

Người nọ còn chưa nói xong đã khô kiệt nguyên thần chết đi. Sau đó Thánh điện căn cứ vào lời nói của cao thủ trấn thủ nơi này, cùng với trong phạm vi trăm dặm chung quanh nơi phong ấn bị hóa thành một phiến ao đầm không một ngọn cỏ, côn trùng đều chết, cuối cùng phán đoán: Từ khi Thánh điện thi hành chính sách máu tanh tới nay, giết chóc tăng nhiều, tà khí trong thiên địa cũng theo đó tăng lên. Xi Vưu chiến giáp được xưng vô thượng chí bảo của tà ma hai đạo, trai qua năm tháng dài đằng đẵng, mặc dù bị phong ấn vẫn có thể tự động hấp thu tà khí. Được tà khí tôi luyện, hơn nữa vốn đã uống nhiều máu người, cho nên đã có linh trí nhất định.

Ma linh này lâu ngày tích lũy tà khí trong trời đất, lại biết nhịn nhục để chờ thời khắc này. Nhân thủ của Thánh điện đang phản kích Thiên Ma tộc, đâu ngờ tới công kích chí mạng lại đến từ phía sau.

Những điều này Thanh Y sứ giả về sau mới biết được.

– Mọi người cẩn thận! Xi Vưu chiến giáp này chính là vật của Thiên Ma tộc trưởng, hơn nữa đã có ma linh, Hình Thiên không nhất định có thể khống chế được. Thánh điện có lệnh, người nào đoạt lại Xi Vưu chiến giáp Thánh điện sẽ có trọng thưởng!

Thanh Y sứ giả cao giọng hét lên.

– Trọng thưởng, hà hà, trước tiên bản tọa sẽ thưởng cho ngươi…

Hình Thiên đứng giữa hư không, giáp vai trên người rung lên phát ra tiếng leng keng, khi tức tà ác màu đen dày đặc từ trong thân thể cao lớn của hắn tỏa ra, bao phủ lấy thân hình.

“Két!”

Một tiếng rít vang lên, cột khí màu đen chọc trời ầm ầm tan vỡ. Bóng đen tà ác như ẩn như hiện phía sau sau cột khí mang theo tà khí hùng hậu trong trong trời đất, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Hình Thiên.

“Bùng!”

Gió lớn nổi lên, áo choàng sau người Hình Thiên tung bay phần phật. Lúc áo choàng cuộn lên, Hình Thiên đột nhiên đưa tay về hướng Thánh điện Thanh Y sứ phía xa, hừ lạnh một tiếng:

– Không biết sống chết!

Sau đó năm ngón tay bỗng nhiên mở ra. Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, trước mắt mọi người, Thanh Y sứ giả không kịp kêu lên tiếng nào, duới tác dụng của một lực lượng vô hình thân thể liền nổ tung bắn về bốn phía, từng chùm lớn máu tươi tràn ngập không trung, hình thành một đoàn sương máu.

“Thú vị! Thú vị!” – Trong bóng tối, đệ nhất phân thần đè thấp áo choàng nhìn Hình Thiên bá khí ngập trời, khóe miệng lộ ra một nụ cười, hai con ngươi màu đen kia quan sát rõ ràng chiến giáp của Hình Thiên ẩn bên dưới sương đen: “Xi Vưu chiến giáp? Hà hà, thứ mạnh như vậy, kẻ này sao bây giờ mới dùng? Xem ra chỉ sợ là có tác dụng phụ.”

Ánh mắt không ngừng đảo qua mũ giáp và giáp vai của Xi Vưu chiến giáp, đệ nhất phân thần càng nhìn càng thích. Đã từng sở hữu Sát Lục chiến giáp, hắn cảm nhận được rõ ràng năng lượng kinh người ẩn chứa trong khôi giáp không biết nhuốm quá bao nhiêu máu tanh này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

– Ồ?

Đệ nhất phân thần đột nhiên kêu khẽ một tiếng, trong đầu giống như nhớ đến điều gì: “Khôi giáp này chỉ có giáp vai và mũ giáp, hơi kỳ lạ, hình như là một bộ phận của một bộ chiến giáp hoàn chỉnh nào đó. Chẳng lẽ trong này còn có bí ẩn gì?”

– Hừ, Xi Vưu chiến giáp là vật của chúa thượng, vốn đã nhận chủ, sử dụng chiến giáp này cần phải hiến tế linh hồn. Mối nhục hôm nay bổn tọa nhất định phải báo thù, hiến tế thì đã làm sao. Hừ, tất cả những kẻ đối địch với Thiên Ma tộc, đối địch với Hình Thiên ta đều phải chết. Chiến Đế… lúc trước bản tọa có giao ước với ngươi, không ngờ ngươi lại ám toán ta, còn đánh chết minh hữu của bản tộc, phá hư liên minh giữa bản tộc và minh hữu. Người đầu tiên bản tọa muốn giết chính là ngươi!”

– Kẻ lừa dối bản tọa phải chết!

Hình Thiên dữ tợn quát một tiếng, bỗng nhiên đưa một tay lên quá đỉnh đầu. Ở phía trên, tại trung tâm vòng xoáy mây đen không ngừng hút lấy tà khí vô cùng vô tận lệ trong trời đất, một tia dét to lớn bỗng nhiên giáng xuống, vẽ ra một vết tích ngoằn ngèo trong hư không, sau đó bay vào trong lòng bàn tay của Hình Thiên.

– Ha!

Hình Thiên quát lớn một tiếng, tay phải thuận thế vung xuống. Một đoàn mây đen tràn ngập khí tức cực độ tà ác từ lòng bàn tay bắn ra, mang theo lực lượng tà ác trong bóng tối tràn về phía Chiến Đế đang ôm Chiến Phi nơi trung tâm của Cửu Châu tế đàn.

– Bảo vệ đế quân!

Một tiếng thét rung trời vang lên. Những đệ tử Chiến tộc không để ý đến thương thế, từng người hét lớn vọt lên không, lao về phía Hình Thiên.

– Lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn là hành vi của kẻ tiểu nhân, chúng ta nếu nhìn thấy tất không thể ngồi yên.

Trông thấy Hình Thiên đột nhiên có thêm Xi Vưu chiến giáp, thực lực tăng mạnh, trước tiên lại muốn giết chết Chiến Đế tâm thần đang lơ đãng, rốt cuộc cũng có cao thủ tiềm tu không nhịn được ra tay tương trợ, lời còn chưa dứt thân hình đã vọt lên không, lao về phía trước người Chiến Đế.

“Bùng bùng!”

Công kích do Hình Thiên phát ra lại không đến xỉa đến công kích của mọi người, trực tiếp xuyên qua, khí đen xuyên thủng từng thân thể đang ngạc nhiên giữa hư không. Chỉ nghe những tiếng nổ vang, mọi người vốn không ngờ tới công kích của Hình Thiên lại quỷ dị như vậy, thân thể trong nháy mắt bị khí đen xuyên thủng, máu thịt toàn thân nổ tung thành một chùm tro bụi bạo tản ra, chỉ còn lại từng bộ xương màu đen như diều đứt dây rơi lả tả trên mặt đất.

“Ầm!”

Chiến Đế không quay đầu lại, tư thế cũng không hay đổi, một tay giơ lên phía sau người, một phiến khí trắng mờ mịt phát ra nghênh đón công kích của Hình Thiên. Hai đoàn sương màu đen trắng va chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ vang.

“Phụt!”

Chiến Đế ngửa đầu phun ra một ngụm máu tươi. Một lực mạnh từ phía sau truyền đến, Chiến Đế kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể vẫn giữa nguyên tư thế bắn về phía trước, sau mấy trăm trượng mới chống một tay xuống đất ổn định lại thân hình, mái tóc dài sau đầu phất qua trước trán, theo gió lay động, từng dòng máu loãng từ ven đế bào màu trắng chảy xuống.

Chiến Phi nằm trong lòng Chiến Đế vẫn bất động như trước, tư thế vẫn không thay đổi giống như không bị bất cứ ảnh hưởng gì. Dưới mái tóc dài che phủ, trong mắt Chiến Đế thoáng hiện lên vẻ tức giận, nhưng khi nhìn đến Chiến Phi lại trở nên ôn nhu như nước.

“Xuýt!”

Những tiếng hít hơi lạnh vang lên từ bốn phía, ngay cả đệ nhất phân thần cũng hơi kinh hãi. Ánh mắt quét qua những bộ xương màu đen xám rơi lả tả trên mặt đất, trong mắt hiện lên vẻ đăm chiêu, hắn lại nhớ tới Khô Lâu Thập Tự kiếm đã mất đi. Những ma tộc bị Khô Lâu Thập Tự kiếm chém qua đều sẽ trong nháy mắt bị hút hết tinh khí, thân thể hóa thành một đoàn tro bụi.

“Kẻ này tu luyện ma công gì, sao lại tương tự như Hấp Tinh đại pháp của ta như vậy?” – Đệ nhất phân thần suy nghĩ, cúi đầu tránh những bóng người giận dữ xẹt qua trên đầu, trong lòng lại hoàn toàn bình tĩnh. Hắn chậm rãi bước đi trong bóng đêm, không khiến cho bất cứ ai chú ý, tiến về nơi cuối cùng mà khí tức của đệ tam phân thần còn lưu lại.

Bất kể Xi Vưu chiến giáp quỷ dị hay là trường chém giết này, nếu là đệ nhất phân thần trước đây nhất định sẽ rất hưng phấn, nhưng hiện tại những thứ này đều không thể khiến cho hắn hứng thú, bởi vì cảm giác nguy cơ sinh tồn đã che phủ tất cả.

Lượn qua vài chỗ tối đen, đệ nhất phân thần đi đến trước hố sâu to lớn kia. Hai bóng người quen thuộc đang đứng ven miệng hố, đệ nhất phân thần rất nhanh nhớ lại thân phận của bọn họ: Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương. Hai người dường như đều có chút mất hồn, không hề phát hiện ra bên cạnh có thêm một người, hoặc có thể nói là đã nhận ra nhưng cũng không phản ứng.

“Đệ tam phân thần thật đúng là may mắn!” – Đệ nhất phân thần liếc nhìn hai người một cái, trong lòng hơi chút cảm thán. Ba phân thần vốn cùng một thể, đệ nhất phân thần và Phong Vân Vô Kỵ cũng có cảm thụ giống nhau đối với hai người này. Trên thực tế, Đệ nhất phân thần nói là cần đệ tam phân thần trợ giúp, thực ra vẫn hi vọng Vô Kỵ có thể phái hai thuộc hạ đắc lực này đến chỗ hắn. Nhưng hiện tại đệ tam phân thần sống chết chưa biết, đệ nhất phân thần cũng không còn lòng dạ nào quan tâm những chuyện này.

Không hề do dự, đệ nhất phân thần liền hóa thành một bóng đen từ ven miệng hố thả người xuống, bay vào trong hố đen sâu hút kia…

Gần như đồng thời, cách hố sâu hơn ba mươi trượng, Cổ Vu lòng có dự cảm bỗng nhiên xoay người lại, trong ánh mắt hỗn độn lóe lên ánh sáng màu xanh lục, gây cho người ta một cảm giác xuyên thấu tất cả, không chỗ nào không quan sát được.

– Ồ!

Cổ Vu kêu một tiếng, ánh mắt của y rõ ràng xuyên thấu qua tầng nhất, nhìn thẳng vào hai bóng người trong lòng đất. Mặc dù đệ nhất phân thần đã cố gắng che giấu, nhưng căn bản không thể nào qua được hai mắt của Cổ Vu: “Không ngờ lại là một phân thần khác của Vô Kỵ, sao y lại ở đây?”

Nhưng rất nhanh sự chú ý của Cổ Vu liền dời sang chỗ Hình Thiên. Trải qua cuộc chiến thần ma, y đã thấy quá nhiều tộc nhân ưu tú chết đi, trong lòng từ lâu đã chết lặng. Đối với y, bi thương cho người chết còn không bằng nghĩ cách làm sao để giảm bớt thương vong, cứu vớt tộc nhân.

Tay phải khô gầy như que củi nắm chặt lục ngọc khô lâu trong tay, một ma hồn cường đại đang ở bên trong gào thét.

– Giết giết giết! Những kẻ đối nghịch với Thiên Ma tộc ta, toàn bộ giết hết! Giết giết giết, những kẻ không thần phục Thiên Ma tộc ta, toàn bộ giết hết…

Hình Thiên đứng giữa hư không, chiến giáp dữ tợn rung lên, kể cả bàn tay đang nắm chặt cũng dần dần run rẩy, càng ngày càng kịch liệt. Hình Thiên giống như lâm vào một loại trạng thái điên cuồng, toàn thân phát ra khí tức cực kỳ không ổn định.

Từ bốn phương tám hướng, tà khí kinh người tràn ngập trong trời đất giống như dịch thể hội tụ đến, không ngừng chảy vào chiến giáp trên vai Hình Thiên. Chiến giáp kia đón lấy nguyên khí chí âm ch1i tà trong thiên địa, phát ra tiếng hút giống như trẻ con, lại mang theo tiếng kêu như cú đêm vô cùng kinh khủng.

Từ bốn phương, từng đạo bóng người lướt qua trên bầu trời, người chưa đến kình khí hùng hậu đã phát ra, không khí ầm ầm rung chuyển.

– Nếu các ngươi muốn chết, bản tọa sẽ thành toàn các ngươi!

Hình Thiên bỗng nhiên bước ra một bước, một tay nắm lại giơ lên quá đỉnh đầu, sau đó gập khuỷu tay vung xuống. Chúng cường giả lơ lửng tại không trung đột nhiên khựng lại, sau đó quanh người đột nhiên xuất hiện một đoàn sương mù nồng đậm. Theo cánh tay Hình Thiên vung xuống, những người tiềm tu đầy trời giống như một túp lều bị lực mạnh xé rách phân thành nhiều mảnh. Chỉ nghe những tiếng nổ giòn, từng người hóa thành tro bụi tản ra đầy trời, chỉ còn lại những bộ xương khô rơi xuống.

“Ầm!”

Gần như đồng thời, công kích như dời non lấp biển do những người tiềm tu đầy trời phát ra cũng đánh mạnh vào người Hình Thiên. Dùng Hình Thiên làm trung tâm, hư không trong trăm trượng ầm ầm vỡ vụn, hóa thành một phiến hư vô hoàn toàn. Thế nhưng trong nháy mắt, một lực lượng còn mạnh hơn quét qua không gian, không gian vỡ vụn một lần nữa cấu tạo lại. Tại trung tâm của phiến không gian vốn vỡ vụn kia, Hình Thiên chỉ trời đạp đất, bá khí vô song, toàn thân không hề có vết thương nào.

– Thiên hạ này vốn thuộc về Thiên Ma tộc chúng ta. Hôm nay Chí Tôn đã ngã xuống, còn ai có thể áp chế Thiên Ma tộc ta. Trước đây tộc ta mất đi Thiên Ma thánh khí, cả tộc từ trên xuống dưới thực lực giảm đi phân nửa, hôm nay thánh khí đã tìm về, còn ai là đối thủ của chúng ta!

Hình Thiên lộ ra bá khí:

– Niệm tình các ngươi cũng là đồng tộc, bản tọa cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục Thiên Ma tộc chúng ta, sau đó do Thiên Ma tộc chúng ta thống lĩnh ứng phó với cuộc chiến thần ma, hoặc là bản tọa sẽ giết sạch các ngươi lập tức! Hừ, giết giết giết, giết sạch người trong thiên hạ!

– Hừ!

Từ chân trời phía xa bỗng vang lên một tiếng hừ lạnh, thanh âm cũng không lớn, nhưng lại vang lên bên tai mọi người, chấn nhiếp nhân tâm. Tất cả những người nghe được tiếng hừ lạnh này đều nhịn không được tâm thần lay động, trong biển ý thức như có tiếng sấm nổ tung.

– Hình Thiên, chẳng lẽ ngươi cho rằng mình là Xi Vưu sao? Cho dù ngươi có được Thiên Ma thánh khí như ngươi nói thì thế nào? Vô thượng ma khí bậc này ngươi có khả năng sử dụng sao? Giết hết người trong thiên hạ? Hà hà, không biết mặc Xi Vưu chiến giáp vào, ngươi có xứng làm đối thủ của ta không!

Tại nơi chân trời phía bắc Đao vực, một phiến ánh sáng đỏ bừng bắn lên, chiếu khắp trời cao, vị tanh nồng đậm khó ngửi từ xa xa truyền đến, khiến cho người ta hít thở không thông.

Trong hệ phái tự do, một số lão giả tóc trắng sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm về phía bắc Đao vực, nơi bóng người tại trung tâm ánh đỏ đang chậm rãi bước tới…

Chọn tập
Bình luận