Uy nghiêm của Chủ Thần không thể xâm phạm. Khi người thừa kế thần cách duy nhất xuất hiện, mà phía bên kia không Chủ Thần tương ứng sinh ra, sự cân bằng sẽ bị phá vỡ. Khi ánh sáng và bóng tối mất cân bằng, Chủ Thần sẽ phải nhúng tay vào, từ đó dẫn đến thần chiến. – [bí mật của chư thần]
Sự xuất hiện của Bổn Tôn đã trở thành mồi lửa giữa Quang Ám chư thần, sự cân bằng đã bị phá vỡ, một cơn bão mới đang chờ bộc phát.
Tại thời không nguyên địa.
Trong bóng tối và hư vô mênh mông, mười hai bóng đen to lớn đứng sừng sững ở hai đầu hư không. Hai luồng dao động tinh thần mạnh mẽ đang trao đổi với nhau, người lãnh đạo của hai bên Quang Ám đang tiến hành một lần đàm phán cuối cùng.
– Hắn… phá hư sự cân bằng… nhất định phải bị hủy diệt, nếu không… thần chiến…
Giọng nói của Hủy Diệt Chi Chủ Lạp Đạt Mạn Địch Tư lạnh lẽo và cứng rắn. Đối với Hắc Ám chư thần, bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy một Cứu Thục Chi Chủ mới được Quang Ám chư thần thừa nhận.
– Sự cân bằng… đã bị phá hư… quyết định… đã đưa ra… không thể thu hồi.
Giọng nói của Trật Tự Chi Chủ cũng lạnh lẽo như vậy, trong giọng nói lộ ra sự kiên quyết không hề nhượng bộ Hủy Diệt Chi Chủ.
Sau cuộc đàm phán ngắn gọn là sự yên tĩnh dài đằng đẵng, hai bên Quang Ám đều trầm mặc. Sau khi yên ổn hàng tỉ năm, hai bên đều hiểu ý nghĩa của vài câu đối thoại ngắn gọn này.
Chiến tranh giữa chư thần, không ngày không đêm.
Thần chiến, không có kẻ thắng.
Sau sự yên tĩnh dài đằng đẵng, giọng nói của Hắc Ám chư thần ầm ầm như sấm lan ra trong bóng tối và hư vô mênh mông, thanh âm lạnh như băng kia chính thức tuyên bố bắt đầu một cuộc thần chiến:
– Vậy thì… chiến tranh đi!
Lời nói vừa dứt, mười hai bóng đen mờ mịt của Hắc Ám chư thần lấn lượt biến mất. Ở một đầu hư không khác, Quang Minh chư thần do Trật Tự Chi Chủ Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ cầm đầu đứng yên hồi lâu, sau đó bóng dáng khổng lồ cũng từ từ biến mất khỏi hư không.
Lần đàm phán cuối cùng của Quang Ám chư thần đã thất bại, hải dương ánh sáng và vực sâu bóng tối yên tĩnh hàng tỉ năm lại chìm vào trong cơn lốc chiến tranh. Đối với chuyện này mồi dẫn lửa là Bổn Tôn lại chẳng hề hay biết, vẫn không ngày không đêm hấp thu lực lượng tín ngưỡng trên vô số tinh cầu, do đông đảo tín đồ tôn thờ Cứu Thục Chi Chủ, khát vọng được cứu rỗi sinh ra.
Mà vào lúc này, Ám Cát Cổ Đức ở Ma Giới lại tiếp nhận một mệnh lệnh của Chủ Thần thứ mười bốn, dẫn theo đông đảo Cửu U ma thần bước vào hư không. Công chúa Phượng Phi của Thái Cổ lặng lẽ rời khỏi Kiếm các. Trong hư không, chư thần hiện thân khiến cho Tâm Ma hoảng sợ bỏ chạy. Xi Vưu lại gặp được Ma Đế Hoàng giống như số mạng, hai cường giả ma đạo xảo trá đầy dã tâm bắt đầu một đoạn thời gian hợp tác lâu dài. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong hư không mênh mông cách xa trung tâm vũ trụ, Ma Đế Hoàng không ngừng chạy trốn, liên tiếp thay đổi hơn mười địa phương mới ngừng lại trong một vành đai vẫn thạch khác.
Bóng đen chợt lóe lên, Xi Vưu mặc áo bào xám không nhanh không chậm đi theo sau người Ma Đế Hoàng. Nhìn thấy Ma Đế Hoàng phía trước ngừng lại, y cũng ngừng theo, nhìn chăm chú vào bóng lưng Ma Đế Hoàng hồi lâu một cách kỳ dị, sau đó nói:
– Còn muốn trốn sao?
Ma Đế Hoàng nghe vậy, lúc này mới nhớ tới sau người còn có một Ma Tổ Xi Vưu. Trong lòng hắn cả kinh, đột nhiên xoay người lại, cặp mắt đen kịt xoay một vòng trong hốc mắt, nhìn chằm chằm vài đối phương nói:
– Xi Vưu, ngươi còn theo ta làm gì?
– Hợp tác.
Xi Vưu liếc nhìn Ma Đế Hoàng một cái, hai tay áo vung lên, đứng chắp tay nói:
– Không phải ta đã sớm đề cập với ngươi rồi sao?
– Hợp tác à?
Ma Đế Hoàng nhìn Xi Vưu từ trên xuống dưới một lần, trực tiếp từ chối:
– Ngươi đi đi, chúng ta không thể nào hợp tác!
Sự truy đuổi của Tịch Nhĩ Lạc khiến Ma Đế Hoàng tỏ ra có vẻ tâm thần không yên, căn bản không có lòng dạ nào suy nghĩ đề nghị của Xi Vưu. Trước giờ sự hợp tác giữa cường giả Ma Giới đều rất khó hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau. Hơn nữa năng lực cao thâm khó lường mà Xi Vưu thể hiện ra cũng làm cho Ma Đế Hoàng rất e ngại. Bên người có một tên cường giả ma đạo đỉnh cao như vậy, dù sao cũng không phải là chuyện làm cho người ta thoải mái. Hơn nữa đối với Ma Đế Hoàng, nếu như đã một mình chờ đợi mấy trăm triệu năm, vậy thì cũng không ngại một mình chờ đợi tiếp. So với việc hợp tác với người khác, Ma Đế Hoàng càng tin tưởng vào bản thân mình hơn.
– Bản tọa còn chưa nói ra nội dung hợp tác, ngươi vội vã từ chối làm gì? Hơn nữa ý kiến mà bản tọa đề xuất, ngươi tốt nhất nên suy nghĩ một chút.
Xi Vưu nói một cách uy nghiêm, ý tứ uy hiếp mười phần.
Ma Đế Hoàng không nói gì, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Xi Vưu, ý niệm trong lòng không ngừng xoay chuyển. Đối với Ma Đế Hoàng, có thể ẩn nhẫn hơn trăm triệu năm, dĩ nhiên không hề khó chịu vì sự ngạo mạn này của Xi Vưu. Đối với hắn, những thứ như “tức giận” chỉ là biểu hiện của sự không chín chắn. Là một kẻ gian xảo đầy dã tâm, hắn đang suy nghĩ xem những lời này của Xi Vưu có mấy phần là thật.
– Nói đi, ngươi muốn hợp tác thế nào?
Ma Đế Hoàng còn chưa mở miệng, giọng nói khàn khàn của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc đã tự động vang lên.
– Hà hà!
Xi Vưu cười lạnh một tiếng, lại có vẻ hứng thú nhìn chăm chú vào đầu Ma Đế Hoàng, dường như muốn nhìn thấu linh hồn kia trong đầu hắn:
– Vị này là phân thân biến dị của Hắc Ám Chủ Thần phải không?
– Chuyện này không liên quan đến ngươi!
Con ngươi Ma Đế Hoàng đột nhiên co lại, sát ý trong mắt tăng mạnh, bàn tay dưới tay áo bào rộng thùng thình nắm chặt phát ra tiếng lốp đốp giòn giã, dường như muốn ra tay.
“Tịch Nhĩ Lạc!” – Gần như ngay khi giọng nói của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc vang lên, một giọng nói khác liền cắt ngang.
“Ngươi muốn làm gì vậy?” – Ma Đế Hoàng ngẩn ra, sau đó giận tím mặt, dùng một tia ý niệm đi vào biển ý thức, quát lên với phân thân biến dị trong đầu: “Vào thời điểm này, chúng ta cần phải tùy thời ứng phó bản thể đáng chết kia của ngươi đuổi giết, ngươi còn muốn bên cạnh có thêm một nhân tố nguy hiểm như vậy, ngươi chê chúng ta chết không đủ nhanh sao? Trước giờ Ma Tổ Xi Vưu vốn không phải là nhân vật đơn giản, dã tâm của hắn so với chúng ta chỉ cao hơn chứ không thấp. Một kẻ mạnh mẽ lại có dã tâm như vậy, chúng ta làm sao có thể yên tâm hợp tác với hắn?”
“Đúng như ngươi nói, chúng ta cần phải tùy thời ứng phó Âm Mưu Chi Chủ đuổi giết. Nếu như lúc này còn đắc tội với một nhân vật mạnh mẽ như vậy, đó chính là cực kỳ bất trí. Xem thử hắn nói gì trước đã, nếu như có được một trợ thủ mạnh mẽ như vậy, có lẽ dã tâm của chúng ta sẽ dễ dàng thành công hơn cũng không chừng.” – Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc không nhanh không chậm nói. Về mặt này, khi không có nguy hiểm đến thân thể, cái linh hồn đầy dã tâm này hiển nhiên nhìn xa hơn so với Ma Đế Hoàng xa một chút, cũng ít e ngại hơn một chút.
Xi Vưu ở bên cạnh không nói lời nào, yên lặng chắp tay đứng một bên, trong lòng hiểu rõ hai tên đầy dã tâm này nhất định là đang tranh luận trong biển ý thức. Một lúc sau, nhìn thấy cuộc tranh luận dường như đã dừng lại, y mới lạnh nhạt nói:
– Cuộc chiến thần ma cũng sắp bộc phát, mà hai người các ngươi lại ẩn nấp trong hư không này, trốn tránh khắp nơi, e rằng có mưu đồ không nhỏ. Nếu như nói các ngươi chỉ đơn giản là trốn tránh Tịch Nhĩ Lạc đuổi giết, đừng nói là ta, có lẽ chính các ngươi cũng không tin. Không biết hai người các ngươi ẩn nhẫn như vậy, rốt cuộc là muốn có được thứ gì?
Liếc nhìn Ma Đế Hoàng một cái, Xi Vưu cũng không có chờ bọn hắn trả lời, liền trực tiếp vạch trần dự định của Tịch Nhĩ Lạc và Ma Đế Hoàng:
– Hôm nay Cứu Thục Chi Chủ và Chiến Tranh Chi Chủ đã qua đời, trong vũ trụ thiếu mất hai vị Chủ Thần, có lẽ hai người các ngươi là nhằm vào đây.
Thân hình Ma Đế Hoàng run lên. Bị mộ người khác vạch trần âm mưu mà mình trăm phương ngàn kế muốn che giấu, đó không phải tư vị dễ chịu gì. Trong đầu Ma Đế Hoàng, phân thân biến dị lúc đầu còn ung dung, lúc này cũng đã bắt đầu đề phòng Xi Vưu. Luận về độ gian xảo, vị Tà Chủ của Thái Cổ là Xi Vưu này vốn không dưới hai người bọn họ.
– Xi Vưu, ngươi rốt cuộc có ý gì?
Ma Đế Hoàng lạnh lùng nói. Đối với hai kẻ đầy dã tâm, không có gì đáng sợ hơn phải đối mặt với một kẻ tâm cơ còn sâu hơn, hơn nữa lại nắm giữ bí mật của mình. Huống hồ mình ẩn nhẫn lâu như vậy cũng không bị ai phát giác ra trong đầu ẩn giấu linh hồn của Chủ Thần, mà Ma Tổ này dường như vừa đến đã khám phá ra bí mật của mình, ngược lại mình gần như không biết chút gì về hắn. Đối với Ma Đế Hoàng, tình huống này gần như đã đạt tới giới hạn khoan nhượng của hắn. Nhìn nam tử mặc áo bào xám trước mắt, trong lòng Ma Đế Hoàng sinh ra một loại xung động mãnh liệt muốn hủy diệt đối phương.
– Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Con ngươi Ma Đế Hoàng co lại, trong lòng càng tràn ngập sát khí thì ngược lại càng bình tĩnh hơn.
– Ngươi không cần cẩn thận như vậy. Với thực lực của ngươi vốn không thể chiến thắng được bản tọa.
Xi Vưu lạnh lùng nói:
– Nếu như bản tọa muốn, bây giờ có thể lập tức giết chết ngươi. Nếu như ngươi không tin thì cứ việc thử một lần!
– Ngươi muốn gì? Lại muốn có được gì từ chúng ta? Hợp tác như thế nào? Chúng ta làm sao có thể tin tưởng ngươi? Dù sao thực lực của ngươi quá mạnh, bản thân việc này cũng là một nhân tố bất an.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc lại lên tiếng.
Sự quả quyết và dứt khoát của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc khiến Xi Vưu hơi bất ngờ, trầm tư một chút, sau đó nghiêm túc nói:
– Rất đơn giản, ngươi trốn ở trong vũ trụ hư không, chẳng qua là chờ đợi cuộc chiến thần ma bộc phát. Quang Ám chư thần vì tranh đoạt tín ngưỡng, nhất định sẽ chia ra rất nhiều phân thân tham gia vào trận chiến này. Nếu như bản tọa đoán không sai, phân thân của Tịch Nhĩ Lạc trong đầu ngươi chắc hẳn đã sinh ra một viên thần cách. Sở hữu viên thần cách này, cũng đồng nghĩa có năng lực áp chế những Chủ Thần phân thân khác, từ đó lần lượt hấp thu thần lực của bọn chúng, đạt được mục đích gia tăng sức mạnh. Mà hợp tác với bản tọa, các ngươi muốn lén lút hấp thu những Chủ Thần phân thân khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Không ngại nói cho các ngươi biết một năng lực của bản tọa.
Xi Vưu ngẩng đầu lên, nhìn chín ngôi sao lấp lánh ở nơi cao vô hạn, tay áo đột nhiên vung lên, lớn tiếng nói:
– Năng lực của Bản tọa chính là lợi dụng lực lượng của cửu tinh, tuyệt đối khống chế một khoảng không gian, ngăn cản bất kỳ người nào theo dõi, bao gồm cả Chủ Thần.
Theo sau tay áo Xi Vưu vung lên, cửu tinh phía trên hư không vô tận bắt đầu lập loè. Phía trên đỉnh đầu hai người ánh sáng biến ảo, chín loại lực lượng màu sắc khác nhau đồng thời từ bốn phương tụ đến, bao phủ không gian phạm vi mấy vạn cây số. Mà bên ngoài khoảng không gian này lại trở nên càng tối đen hơn.
Ma Đế Hoàng nhắm mắt cảm thụ một chút, khi mở mắt ra lần nữa thì trong con ngươi tràn đầy kinh hãi. Trong cảm giác của hắn, khu vực này đã hoàn toàn cách ly khỏi khoảng vũ trụ ban đầu. Chủ Thần có khả năng theo dõi hay không thì hắn không biết, nhưng hắn lại phát hiện ma thức của mình không thể nào xuyên qua khoảng hư không được cửu tinh bao bọc này, ma thức vừa vượt qua phạm vi này liền bị hấp thu không giới hạn.
– A!
Ma Đế Hoàng ngơ ngác nhìn hư không phía trên, trong lòng không ngừng dao động. Năng lực này của Xi Vưu quả thật có đủ sự dụ hoặc. Chủ Thần phân thân và bản thể của chư thần trong quốc độ có một sự liên hệ kỳ diệu, nếu như đồng thời đối mặt với mấy phân thân, hoặc là năng lượng của Chủ Thần phân thân quá mạnh, sẽ khiến cho bản thể của chư thần trong quốc độ phát hiện, từ đó ra tay can thiệp. Bản thân việc này rất nguy hiểm. Dù sao Ma Đế Hoàng cũng đã trải qua cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, đã biết tình cảnh triển khai thần chiến giữa chư thần. Lúc mới bắt đầu, phân thân do chư thần chia ra không phải từng cái, mà là cả một đám lớn.
Với năng lực này của Xi Vưu, Ma Đế Hoàng căn bản không tìm được lý do để từ chối. So với sự hấp dẫn này, nhân tố không ổn định là Xi Vưu ngược lại không còn quan trọng như vậy.