Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phi Thăng Chi Hậu

Chương 685: Chiến tranh toàn diện

Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Chọn tập

Tiếng tay áo phất phơ truyền vào trong tai, Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu lên, đập vào mắt là một khuôn mặt lo lắng.

– Vô Kỵ, ngươi không sao chứ? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Thánh Giả quan tâm hỏi.

– Không có gì.

Phong Vân Vô Kỵ lãnh đạm nói, trong giọng nói lộ ra vẻ mệt mỏi. Thánh Giả rất ít khi nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ mệt mỏi như vậy, trong lòng lại càng thêm lo lắng, đôi môi mấp máy muốn nói rồi lại thôi. Mới vừa rồi mấy tên pháp tư đã kể lại trạng thái khác thường xảy ra trên người Phong Vân Vô Kỵ. Khi bát quái bắt đầu xuất hiện thì trong hư không chỉ hiện lên một điểm sáng trắng nhàn nhạt, nhưng sau khi Phong Vân Vô Kỵ ngồi xuống, theo thời gian trôi qua, một đoàn ánh sáng trắng chói mắt đột nhiên bao phủ lấy thân thể hắn. Trong ánh mắt của đám pháp tu, Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên từ trong hư không biến mất một khoảng thời gian, sau đó khi xuất hiện trở lại thì lập tức mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt, thần sắc cũng trở nên rất kỳ quái.

Đây là nơi sư tôn suy diễn thành thần. Trong lòng Thánh Giả loáng thoáng suy đoán, sự biến mất của Phong Vân Vô Kỵ hẳn là có liên quan rất lớn đến sư tôn. Thậm chí y còn suy đoán, trong khoảng thời gian ngắn ngủi kia, Phong Vân Vô Kỵ rất có thể đã chạm đến dòng sông vận mệnh.

“Sao lại như vậy, y chỉ mới tiếp xúc với đạo tiên đoán của sư tôn trong thời gian ngắn mà thôi.” – Trong lòng Thánh Giả rất tin tưởng vào suy luận này, bởi vì y nhớ kỹ sư tôn đã từng nói, khi một người thông qua đạo của tiên đoán thấy được dòng sông vận mệnh, dấu hiệu đặc trưng là thân thể của người đó sẽ biến mất trong một khoảng thời gian ngắn, dung nhập vào trong dòng sông vận mệnh.

– Thánh Giả đại nhân, chúng ta trở về thôi!

Phong Vân Vô Kỵ dường như không muốn tiếp tục vấn đề này, ngẩng đầu lên nói, sau đó lại cúi đầu xuống lướt qua bên cạnh Thánh Giả.

“Y rốt cuộc đã nhìn thấy gì từ trong năng lượng mà sư tôn để lại?” – Nhìn theo bóng lưng Phong Vân Vô Kỵ, trong lòng Thánh Giả suy nghĩ. So với lúc tới đây, hiện giờ tâm thần của Phong Vân Vô Kỵ lại có vẻ không yên, nhưng hắn đã không muốn nói thì người khác cũng không thể giúp được.

“Ai!” – Trong lòng Thánh Giả thở dài một tiếng, liền xoay người đi theo.

– Tân Tổ đại nhân!

Ở phía trước, mấy tên pháp tu nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ đi tới liền vội vàng hành lễ. Phong Vân Vô Kỵ gật đầu một cái, cũng không nói gì. Thần sắc trên mặt hắn đã tốt hơn nhiều, cũng tỏ ra ung dung hơn, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Mấy tên cao thủ pháp tu liếc nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh ngạc từ trong mắt đối phương.

“Ầm!”

Một đợt tiếng vang lớn truyền đến. Cách vòng xoáy màu đen kia mấy chục dặm, hư không đột nhiên nhộn nhạo như sóng nước. Năm loại ánh sáng màu sắc khác nhau đan xen biến ảo trong hư không. Sau đó chợt nghe một tiếng nổ vang, trong hư không vốn trống rỗng đột nhiên xuất hiện pháp tu đông nghịt. Tất cả pháp tu đều mặc pháp bào, trên tay cầm pháp khí, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt, chiếu rọi khoảng hư không tối đen này hành một hải dương ánh sáng. Liên tục có pháp tu thông qua trận pháp trong vòng xoáy màu đen, xuất hiện trong khoảng hư không đen kịt này. Những pháp tu mới đến lập tức dạt ra hai bên, dần dần biến nơi này thành một hải dương sôi sục.

Phong Vân Vô Kỵ đứng trong hư không, trên con ngươi phản chiếu vô số cao thủ pháp tu. Những cao thủ pháp tu này vừa từ trong ngủ mê tỉnh lại không lâu, ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Kỵ, trong sự trầm ổn lại mang theo vẻ tín nhiệm. Trước đó không lâu, Phong Vân Vô Kỵ dưới tình huống không ngờ đã giành được sự tin tưởng của những cao thủ pháp tu này. Mặc dù hắn không thể hiện ra tu vi pháp thuật mạnh mẽ, cũng không tỏ ra hiểu biết đối với trận pháp công kích của pháp tu, thậm chí cũng không thi triển pháp lực, nhưng giờ phút này tất cả pháp tu lại hoàn toàn thừa nhận địa vị Tân Tổ của hắn. Sự thừa nhận này cũng không hoàn toàn là do di ngôn của Pháp Tổ Phục Hy.

Đạo tiên đoán là pháp thuật mạnh nhất của nhánh pháp tu, cũng là đại biểu cho sự mạnh mẽ của Pháp Tổ Phục Hy. Từ trước đến giờ, sau khi Pháp Tổ Phục Hy qua đời, trong hàng trăm vạn pháp tu lại không người nào có thể thừa kế được năng lực tiên đoán mạnh mẽ của ngài. Chuyện này đối với toàn bộ nhánh pháp tu là một tiếc nuối rất lớn, mà Phong Vân Vô Kỵ đã bù đắp được sự tiếc nuối này. Mặc dù có vẻ như Phong Vân Vô Kỵ vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được đạo của tiên đoán, trên thực tế cũng không ai tin hắn có thể làm được như vậy trong thời gian ngắn, nhưng chỉ cần chạm vào được một chút cũng đã đủ rồi.

Trạng thái khác thường của Phong Vân Vô Kỵ trong hư không, cùng với một vòng ánh sáng trắng xuất hiện ngang trời, tất cả đã sớm truyền khắp pháp tu. Càng có nhiều người đánh thức những pháp tu khác đang còn ngủ say, thông báo tin tức này. Cũng không phải chỉ có Thánh Giả mới biết hiện tượng xảy ra khi tiếp xúc với dòng sông vận mệnh. Hiện giờ toàn bộ tộc pháp tu đều tin tưởng, Tân Tổ Phong Vân Vô Kỵ ở trong hư không đã chạm đến một phần tương lai mà Pháp Tổ Phục Hy nhìn thấy trước khi qua đời.

– Tham kiến Tân Tổ đại nhân!

Sau khi không còn pháp tu nào từ trận pháp to lớn trong hư không bước ra, tất cả pháp tu đều nhìn về phía Phong Vân Vô Kỵ, cung kính quỳ rạp xuống.

– Đứng lên đi!

Giọng nói bình thản của Phong Vân Vô Kỵ vang lên bên tai tất cả pháp tu.

– Tạ ơn Tân Tổ!

Biển người lại nhấp nhô. Một lúc sau, dưới sự thống lĩnh của Phong Vân Vô Kỵ và Thánh Giả, đại quân pháp tu mấy trăm vạn người liền điều khiển pháp khí ánh sáng ngập trời, cuồn cuộn bay về hướng Thái Cổ. Cách một đoạn thời gian, đại quân Pháp tu lại lợi dụng trận pháp không gian mạnh mẽ của pháp tu, nhảy qua một khoảng không gian rất dài. Lộ trình vốn cần thời gian rất lâu đã được rút ngắn đi nhiều.

oOo

Hai dòng thủy triều một đen một trắng cuộn trào đan xen trong hư không, chém giết lẫn nhau. Mỗi ngày đều có vô số yêu ma và thiên sứ tử vong. Nhưng nhờ vào năng lực hồi sinh liên tục của cánh cổng Thiên Đường, cùng với lĩnh vực Tử Vong của Hắc Ám Quân Chủ, đối với đại quân Quang Ám không thể đếm hết thì tổn thất như vậy chỉ giống như hạt cát trong sa mạc.

Phía trên đại quân Quang Ám, khí tức trên người Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ dâng trào, giống như tùy thời sẽ ra tay. Ánh mắt của bọn họ vẫn luôn nhìn chăm chú vào trung tâm chiến trường, nơi năng lượng Quang Ám hỗn loạn nhất, cũng là nơi chiến đấu kịch liệt nhất, đó là nơi phân thân của Quang Minh chư thần và Hắc Ám chư thần đang giao chiến. Trong phạm vi mười cây số chung quanh những Chủ Thần phân thân này hoàn toàn trốn rỗng. Không có bất kỳ yêu ma hay thiên sứ nào dám đến gần vực này, cho dù là cao thủ cấp Thiên Ma Thần cũng theo bản năng tránh né trung tâm giao chiến liên tục nổ tung kia. Ánh sáng và bóng tối ở nơi đó đan vào thành một khúc nhạc chết chóc.

Bất kể là Hư Vô Chi Quân, Sáng thiên sứ, Hắc Ám Quân Chủ hay là Sí thiên sứ đều không có ý nhúng tay vào trận chiến của những Chủ Thần phân thân này. Những cao thủ đỉnh cấp của đại quân Quang Ám này dường như đang yên lặng chờ đợi điều gì.

Liên tục chiến đấu kịch liệt hơn mười ngày, những Chủ Thần phân thân chỉ biết hủy diệt đã sớm bị đào thải, chỉ còn lại tám tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân khí tức mạnh mẽ có mang một phần ý thức và dấu ấn của Hắc Ám Chủ Thần, cùng với sáu tên Quang Minh Chủ Thần phân thân có ý thức tự chủ do Sí thiên sứ kêu gọi đến.

Chiến tranh vẫn tiếp tục. Mặc dù số lượng phân thân của Hắc Ám Chủ Thần xuất hiện tại không gian này nhiều hơn Quang Minh chư thần, nhưng thực lực của Hắc Ám Quân Chủ dù sao cũng có hạn, không thể sánh được với bản thể Sí thiên sứ của Thiên Đường, vì vậy thực lực của phân thân Quang Minh chư thần được kêu gọi ra lại mạnh hơn Hắc Ám chư thần. Xét về tổng thể, hai bên Quang Ám ở một phương diện khác lại đạt đến sự cân bằng.

– Gào!

Mười bốn bóng người to lớn đan xen tung hoành trong lửa thiêng sáng ngời và ngọn lửa địa ngục đầy trời, mỗi một chiêu đều khiến hư không nổ tung. Nhưng đám Chủ Thần phân thân này lại chẳng hề sợ hãi, vẫn giao đấu kịch liệt trong những vết nứt màu đen rộng mấy chục trượng.

Ven rỉa đại quân Hắc Ám, mấy tên Cửu U ma thần bỗng từ các hướng khác nhau nhanh chóng lướt đến, sau khi băng qua đại quân Hắc Ám, đột nhiên dừng lại trước mặt chín tên Hắc Ám Quân Chủ khí tức lạnh giá, sau đó không nhúc nhích.

Ám Cát Cổ Đức đứng ngạo nghễ phía trước chín gã Hắc Ám Quân Chủ, hờ hững nhìn về mười bốn tên Chủ Thần phân thân liên tục gào thét ở trung tâm chiến trường. Sau khi mấy tên Cửu U ma thần kia xuất hiện, hắn liền dời ánh mắt đi.

– Gào!

Mấy tên Cửu U ma thần phát ra những tiếng gầm trầm thấp, trong mắt hiện lên một màu tối tăm mang theo tà ý, sau đó phát ra những luồng sóng ý thức chui vào trong đầu Ám Cát Cổ Đức. Ám Cát Cổ Đức từ từ nhắm hai mắt lại. Sau khi ý thức của mấy tên Cửu U ma thần tràn vào, những hình ảnh bắt đầu xuất hiện trong biển ý thức của hắn, đây là những gì đám Cửu U ma thần đã trải qua lúc trước.

Một lúc sau Ám Cát Cổ Đức mới mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng. Mấy ngày nay hắn đã liên tục phái một số Cửu U ma thần xâm nhập vào các không gian, không ngừng khiêu khích đại quân Thần cấp hậu kỳ của Thái Cổ, lần lượt phân tán lực lượng của bọn họ ra. Mỗi lần Ám Cát Cổ Đức đều phái không quá mười tên Cửu U ma thần, gây cho đại quân của Thái Cổ một loại ảo giác là đám Cửu U ma thần chỉ muốn quấy phá một chút, còn chủ lực thật sự thì đang kịch chiến với đại quân Quang Minh ở trung tâm vũ trụ. Mọi chuyện cũng đang phát triển theo như kế hoạch của hắn. Trong mười mấy ngày sau nhiều lần giao thủ ngắn ngủi, đại quân của Thái Cổ dường như đã dần dần ngầm đồng ý điều này, phần lớn đại quân đã lui về Thái Cổ, chỉ còn lại một số ít cao thủ Thần cấp hậu kỳ đối phó với vài tên Cửu U ma thần đang triển khai tàn sát trong các không gian rải rác.

Ám Cát Cổ Đức cúi đầu trầm tư, trong mắt lộ ra vẻ suy nghĩ. Mọi việc hoàn toàn tiến triển theo như kế hoạch của hắn, nhưng chẳng biết vì sao trong lòng hắn lại loáng thoáng cảm thấy bất an. Mọi chuyện dường như tiến triển quá thuận lợi.

Ngẩng đầu nhìn chín ngôi sao màu sắc càng đậm trên bầu trời, trong lòng Ám Cát Cổ Đức suy nghĩ: “Lực lượng cửu tinh càng ngày càng mạnh, không gian tùy thời sẽ tan vỡ. Đưa đại quân trở về Thái Cổ, tập hợp quân lực cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa hắn không thể nào biết được kế hoạch của ta.”

Nghĩ như vậy, Ám Cát Cổ Đức cuối cùng đã hạ quyết tâm. Liếc nhìn đại quân yêu ma đông nghịt, giờ phút này hắn lại nhớ đến Ma Đế Hoàng, không biết lão hồ ly này ẩn thân ở đây rốt cuộc muốn làm gì, nhưng hiện giờ cũng có thời gian để quan tâm.

“Bồng!”

Ám Cát Cổ Đức bỗng nhiên giơ một tay quá đỉnh đầu, quát lớn:

– Tấn công!

– Gào!

Trong trận doanh của đại quân Hắc Ám, đông đảo Cửu U ma thần đồng loạt gầm lên một tiếng, sau lưng mọc ra những khúc xương bén nhọn, đồng thời trong cơ thể vang lên tiếng xương kêu lốp đốp. Trong tiếng kêu như đậu nổ, thân thể đám Cửu U ma thần không ngừng vươn cao, đồng thời khói đen cuồn cuộn từ trong lỗ chân lông toàn thân tràn ra, trong nháy mắt hợp thành một đám mây xám dày đặc trong đại quân Cửu U ma thần.

“Đùng!”

Trong thủy triều ma khí màu xám cuồn cuộn, sấm chớp đùng đùng, nơi ma khí đi qua hư không phát ra tiếng xì xì như bị ăn mòn.

– Gào!

Sau tiếng gầm rung trời, thủy triều ma khí màu xám mênh mông liền tràn về hướng đại quân Quang Minh.

“Ầm!”

Đối mặt với thủy triều ma khí rợp trời kín đất cuồn cuộn tràn đến, đám thiên sứ ánh sáng liền điên cuồng phát ra những luồng thánh quang chữ thập mãnh liệt. Nhưng khi thánh quang sáng chói đánh vào trong thủy triều ma khí cuồn cuộn, cũng chỉ khiến cho Cửu U ma khí rợp trời kín đất yếu đi một chút.

“Xì xì!”

Tiếng ma quỷ gào thét như biển gầm lướt qua đại quân Quang Minh, bao trùm lấy vô số thiên sứ ánh sáng không kịp tránh né. Trong tiếng kêu thảm thiết, toàn thân đám Quang thiên sứ bốc lên khói xanh, trong nháy mắt bị phân giải bởi tính ăn mòn của Cửu U ma khí. Sau đợt tiếp xúc đầu tiên, hàng vạn thiên sứ ánh sáng đã không còn cả hài cốt, bị Cửu U ma khí ăn mòn sạch sẽ.

– Hỡi chư thần thiên giới cư ngụ trong hải dương ánh sáng, nguyện tên gọi của ngài được mọi người ca tụng, nguyện uy nghiêm của ngài được mọi người tuyên dương…

Tiếng cầu nguyện thành kính vang khắp vũ trụ. Phía sau đám Quang thiên sứ đầu tiên bị Cửu U ma khí ăn mòn phân giải, dưới sự chỉ huy của một tên Tọa thiên sứ cánh lam cao cấp, hàng vạn Quang thiên sứ lập tức quỳ một chân trong hư không, một tay cầm kích thánh quang, một tay vẽ lên trước người, cùng phát động Ánh Sáng Thiên Giới. Đám Quang thiên sứ này xếp thành trận thế trong hư không, hợp thành một chữ thập to lớn dựng thẳng. Khi tiếng cầu nguyện vừa dứt, Tọa thiên sứ cánh lam quỳ ở trung tâm chữ thập liền mở mắt ra, trong mắt bắn ra ánh sáng màu lam rực rỡ, đồng thời thét lớn:

– Ánh Sáng Thiên Giới!

Trong tiếng thét lớn, mấy vạn Quang thiên sứ của Thiên Đường tạo thành một chữ thập to lớn trong hư không, toàn thân bỗng phát ra thánh quang sáng chói. Thánh quang từ trên người hàng vạn Quang thiên sứ phát ra hội tụ với nhau, tạo thành một luồng thánh quang chữ thập to lớn, mang theo tiếng rít chói tai bắn ra, đánh vào thủy triều ma khí cuồn cuộn ở đối diện đang nhanh chóng tràn tới.

“Ầm!”

Hư không rung chuyển, từng mảng lớn không gian vỡ vụn ra. Dưới thánh quang hùng hậu liên tục công kích, thủy triều ma khí cuồn cuộn đang tràn đến như bẻ gãy cành khô cuối cùng đã hơi chậm lại.

– A!

Trong thánh quang chói mắt, đám Quang thiên sứ nhìn thấy cảnh này vừa mới thở phào một hơi, bỗng nhiên trong tai nghe được một trận tiếng rít. Trong ánh mắt hoảng sợ của bọn chúng, những thanh trường kích dày đặc như châu chấu mang theo sấm sét cuồn cuộn đột nhiên bắn ra từ trong thủy triều ma khí lao nhanh, trong nháy mắt đã xuyên qua không gian mấy ngàn trượng, xuất hiện ở trước mắt.

“Ầm ầm ầm!”

Những thanh trường kích sấm sét màu đen dài mấy trượng xuyên qua thánh quang, gọn gàng đâm vào mấy vạn Quang thiên sứ đang chắn trước mặt, dư kình còn tiếp tục bắn về phía trước như vào chỗ không người. Trông thấy Tọa thiên sứ cánh lam sau khi liên tiếp ngăn cản mấy chục cây trường kích sấm sét, đã sắp bị trường kích sấm sét xuyên qua, ánh mắt của Sí thiên sứ Gia Bách Liệt trong trời cao chợt lóe sáng, bàn tay vung lên. Không gian sau lưng Tọa thiên sứ cánh lam liền dao động, một lực hút mạnh mẽ liền kéo tên thiên sứ cánh lam kia vào bên trong.

“Ầm!”

Một bàn tay nhẵn nhụi như bạch ngọc đột nhiên từ trong hư không vươn ra, một chưởng đánh vào thiên sứ cánh lam kia. Một luồng ánh sáng màu đen tỏa ra, trong nháy mắt tạo thành một hố đen bán kính mấy chục trượng trong hư không, bao trùm lấy tên thiên sứ cánh lam kia.

– Ục ục…

Cổ họng của tên thiên sứ cánh lam kia vừa mới phát ra mấy thanh âm, lập tức bị ánh sáng màu đen kia bao trùm, lông vụn đầy trời bắn ra bốn phía. Khi ánh sáng màu đen tan đi, Ám Cát Cổ Đức khoác một bộ áo choàng màu đen rộng thùng thình nhàn nhã bước ra, mỉm cười ngẩng đầu nhìn lên trời, sau đó cất bước đi về phía trước. Hai bên hắn là vô số Cửu U ma thần như tên rời khỏi cung lướt nhanh qua. Trên bầu trời, Ô Liệt Nhĩ vốn không để ý lắm đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt quét qua Ám Cát Cổ Đức, trên mặt hiện lên sát ý dày đặc, nhưng luồng sát ý kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt ngắn ngủi sau đó nhanh chóng biến mất. Ô Liệt Nhĩ lập tức quay đầu đi, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

– Giết!

Cửu U ma thần tham gia trên quy mô lớn đã hoàn toàn phá vỡ cục diện cân bằng của trận chiến. Bị đám Cửu U ma thần kích động, đại quân Hắc Ám liền sôi sục, vô số yêu ma lộ ra răng nanh dữ tợn, gầm thét đập đôi cánh ác ma, như tia chớp vượt qua yêu ma phía trước xông thẳng vào trong đại quân Quang Minh. Bị giết chóc kích động, bản tính hiếu sát của đám yêu ma lại nổi lên.

– Giết!

Trong tiếng la giết rung trời, đại quân Hắc Ám trong nháy mắt đã xông vào trận doanh của Quang Minh Thiên Đường mấy ngàn dặm. Trên chiến tuyến quanh co kéo dài mấy ngàn vạn cây số, những yêu ma phía sau giống như một mũi dùi nhọn cắm sâu vào bên trong.

“Chuẩn bị Ánh Sáng Thẩm Phán!”- Giọng nói của Mễ Già Lặc đồng thời vang lên trong đầu năm tên Sí thiên sứ.

“Vâng thưa đại nhân!” – Đám Sí thiên sứ Ô Liệt Nhĩ và Mai Đan Tá đồng thanh đáp lời.

– Thẩm Phán Chi Chủ ở trên hàng tỉ không gian, nguyện thần uy của ngài giáng lâm, xua tan bóng tối; nguyện uy danh của ngài vang lừng, trừng phạt tất cả tội ác. Người tôn thờ ánh sáng sẽ được hưởng phúc của ngài, kẻ phản bội ánh sáng sẽ bị xét xử. Ánh Sáng Thẩm Phán!

Trong tiếng ngâm xướng vang dội, phía trên đại quân Quang Minh, sáu Sí thiên sứ đồng thời dang hai tay ra, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ thánh khiết. Trong đại quân Quang Minh, những cánh cổng Thiên Đường chợt rung động bắn ra ánh sáng. Một mảng thánh quang hùng hậu đủ khiến vũ trụ biến sắc từ trong hư không phía trên tỏa ra, như dời non lấp biển tràn về phía đại quân yêu ma đại quân đang gào thét lao đến. Trong thánh quang hùng hậu, thấp thoáng có thể thấy được một cái bóng sáng to lớn mờ ảo đứng sừng sững phía trên đại quân Quang Minh.

Đứng trước thánh quang mênh mông khiến trời đất đổi màu này, đám yêu ma đều hoảng sợ thất sắc, cả người run rẩy.

– Chủ Thần thứ mười bốn vĩ đại, xin hãy lắng nghe lời kêu gọi của thần, ban cho tôi tớ ngài sự che chở của thần!

Trước khi thánh quang hủy diệt rợp trời kín đất giáng xuống, tiếng ngâm xướng của Ám Cát Cổ Đức đột ngột vang khắp hư không. Tại khoảnh khắc cuối cùng khi thần chú hoàn thành, hắn bỗng giơ một tay lên quá đỉnh đầu, trong lòng bàn tay có một tia chớp màu vàng nhỏ bé bắn ra. Sau đó một luồng sáng to lớn màu đen từ đỉnh đầu hắn chiết xạ ra khắp nơi. Trước khi Ánh Sáng Thẩm Phán do sáu Sí thiên sứ liên thủ phát động giáng xuống, một mảng ánh sáng tối tăm rộng lớn lập tức bao trùm tất cả Cửu U ma thần vào bên trong.

“Ầm!”

Thánh quang chói mắt như trút nước tràn qua trận doanh của đại quân Hắc Ám, nơi đi qua khiến vô số yêu ma biến thành hư vô. Đứng trước thánh lực mênh mông này, tất cả sự phản kháng đều tỏ ra yếu ớt và vô lực. Dù là lĩnh vực do đám cao thủ yêu ma phát ra, trước mặt Ánh Sáng Thẩm Phán cũng giống như bọt nước trong hồ lần lượt vỡ tan. Trong nháy mắt giữa đại quân Quang Ám đã xuất hiện một khoảng không mấy ngàn cây số, chỉ còn lại Cửu U ma thần do Ám Cát Cổ Đức thống lĩnh đứng trong khu vực trống trải này, cảnh tượng có vẻ rất nổi bật. Mặc dù có thần lực của Chủ Thần thứ mười bốn đến từ Ma Giới che chở, dưới một kích này Ám Cát Cổ Đức vẫn tổn thất mười vạn Cửu U ma thần.

– Giết!

Uy lực của Ánh Sáng Thẩm Phán vừa biến mất, vô số yêu ma liền gầm lên, từ phía sau điên cuồng lao tới, nhanh chóng lấp đầy khoảng trống mấy ngàn cây số kia. Một chiêu này của sáu Sí thiên sứ đã giết chết mấy ngàn vạn yêu ma, nhưng so với đại quân yêu ma vô số kể thì tổn thất này vẫn có thể chấp nhận được. Quân đoàn Cửu U ma thần đang đứng trong hư không nhanh chóng bị đại quân yêu ma cuồn cuộn bao phủ. Đại quân Quang Ám một lần nữa đan xen vào nhau.

Trong thủy triều ma khí màu đen cuộn trào chảy xiết, Ám Cát Cổ Đức nhìn về đại quân hỗn chiến phía trước, ngẫm nghĩ một lúc. Sau đó thừa dịp không có nhiều người chú ý, hắn liền dẫn theo quân đoàn Cửu U ma thần lặng lẽ giết ra khỏi chiến trường vũ trụ hỗn loạn. Hỗn chiến quy mô lớn đã trở thành sự che chở tốt nhất cho hắn.

Nơi bảo tọa màu bạc phía trên đại quân Hắc Ám, Hư Vô Chi Quân khẽ vung vẩy quyền trượng màu bạc trong tay. Chín gã Hắc Ám Quân Chủ hiểu ý, áo bào đen tung bay, lập tức bước nhanh về phía trước mấy bước, sau đó quỳ xuống trong hư không. Tiếng ngâm xướng khàn khàn vang vọng quanh người bọn chúng, ánh sáng màu đen ẩn chứa khí tức hủy diệt mãnh liệt từ trên người tỏa ra, khiến cho hư không liên tục rung chuyển. Hiển nhiên chín gã Hắc Ám Quân Chủ đang hợp sức thi triển một thần thuật công kích to lớn, nhằm để đáp trả lại Ánh Sáng Thẩm Phán của Sí thiên sứ. Phía sau bảo tọa màu bạc lấp lánh của Hư Vô Chi Quân, một bóng đen to lớn tỏa ra khí tức làm người ta run rẩy dần dần trồi lên giữa hư không.

– Ma Đế Hoàng, ngươi có thể ra tay rồi!

Ánh mắt của Xi Vưu lặng lẽ dời khỏi Ám Cát Cổ Đức, xoay người nói với Ma Đế Hoàng bên cạnh.

– Chờ đã, hãy chờ thêm một chút!

Ma Đế Hoàng nhìn về trung tâm chiến trường xa xôi, trong mắt sáng ngời rạng rỡ. Mặc dù trong mắt hắn tràn đầy khát vọng, nhưng thân thể lại không hề nhúc nhích.

– Ngươi còn chờ cái gì?

Xi Vưu khó hiểu lên tiếng hỏi.

– Ngươi không hiểu đâu.

Ma Đế Hoàng vẫn nhìn về nơi Quang Ám đan xen ở phía xa, thần sắc tỏ ra rất kích động. Đột nhiên giống như nhận ra giọng điệu của mình có phần bất kính, hắn vội vàng quay đầu lại giải thích:

– Ma Tổ, đừng hiểu lầm, ta cũng không có ý khác. Ngươi chưa từng trải qua cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, cho nên không hiểu rõ một số thứ. Hiện giờ chỉ là mới bắt đầu, chờ thêm một chút nữa… đợi lát nữa…

Rốt cuộc là đang chờ cái gì, Ma Đế Hoàng vẫn không giải thích rõ ràng, chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên trời giống như đang tìm kiếm thứ gì.

– Gào!

Một trận tiếng rít phát ra từ linh hồn khiến cho Xi Vưu chú ý. Tại trung tâm chiến trường, chín tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân và sáu tên Quang Minh Chủ Thần phân thân xếp thành một hàng đối diện với nhau. Tên Hắc Ám Chủ Thần đứng chính giữa đột nhiên phát ra một tiếng rít chói tai, sau đó biến hóa chợt xảy ra.

Sau khi phân thân của Hủy Diệt Chi Chủ Lạp Đạt Mạn Địch Tư rít lên một tiếng, hai tay đột nhiên vươn ra như chớp, cắm vào phân thân của hai Hắc Ám Chủ Thần bên cạnh. Còn hai tên Chủ Thần phân thân kia lại không hề phản kháng, mặc cho phân thân của Lạp Đạt Mạn Địch Tư hút lấy năng lượng của mình. Khi năng lượng hao hết, những Chủ Thần phân thân này lập tức tiêu tán trong hư không. Sau khi hút lấy năng lượng của hai tên Chủ Thần phân thân, phân thân của Hủy Diệt Chi Chủ lại dùng cách tương tự hấp thu năng lượng của sáu tên Hắc Ám Chủ Thần phân thân còn sót lại. Ở phía đối diện, phân thân của Trật Tự Chi Chủ Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ cũng hấp thu năng lượng của năm tên Quang Minh Chủ Thần phân thân khác. Trên người hai Chủ Thần phân thân tỏa ra ánh sáng tối tăm và thần lực rực rỡ. Thần lực Quang Ám khiến cho cả vũ trụ đều biến ảo.

“Sau khi chiến đấu lâu dài, hình như những Chủ Thần này định dùng phân thân để quyết định thắng bại bước đầu giữa Quang Minh và Hắc Ám.” – Xi Vưu nhìn hai Chủ Thần phân thân được bao phủ bởi ánh sáng ngập trời, yên lặng thầm nghĩ. Những Chủ Thần khác nhau nắm giữ pháp tắc khác nhau, cũng sở hữu thần lực có thuộc tính bất đồng, không thể nào hấp thu lẫn nhau để sử dụng. Nhưng Lạp Đạt Mạn Địch Tư lại có thể thuận lợi hấp thu năng lượng của sáu tên Chủ Thần phân thân khác, cách giải thích duy nhất hợp lý là những Hắc Ám Chủ Thần này đã sớm chuyển hóa thần lực trong cơ thể thành thần lực thuần túy không thuộc tính, nhằm để cho Lạp Đạt Mạn Địch Tư hấp thu.

Chẳng biết từ lúc nào, một áp lực linh hồn nhàn nhạt bỗng từ phía trên truyền đến. Xi Vưu ngẩng đầu lên nhìn lên lời, trông thấy những cặp mắt hoàng kim như ẩn như hiện đang từ trên cao nhìn xuống hai Chủ Thần phân thân ở trung tâm chiến trường.

Hư không rung động kịch liệt. Phân thân của Hủy Diệt Chi Chủ Lạp Đạt Mạn Địch Tư và Trật Tự Chi Chủ Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ gần như đồng thời niệm thần chú cổ xưa.

– Nơi nào có ánh sáng thì nhất định sẽ có bóng tối.

Dưới chân phân thân của Lạp Đạt Mạn Địch Tư bốc lên ngọn lửa hủy diệt hừng hực, vầng trán hắn đột nhiên nứt ra, hiện lên một vết thương màu đen hình chữ thập. Một quả cầu ánh sáng màu đen từ bên trong vết nứt bắn ra, lúc đầu chỉ nhỏ như giọt nước, nhưng trong nháy mắt đã hóa thành một quả cầu đen to lớn, bao trùm lấy phân thân của Lạp Đạt Mạn Địch Tư vào bên trong.

– Nơi nào có bóng tối thì nhất định sẽ có ánh sáng.

Phân thân của Trật Tự Chi Chủ cũng dùng một giọng điệu khác ngâm xướng thần chú cổ xưa. Tại khoảnh khắc hoàn thành thần chú, dưới chân hắn chợt bốc lên lửa thiêng màu vàng của thiên giới, bên trong có vô số ký tự hoàng kim ẩn chứa khí tức thần thánh không ngừng lưu động. Sau lưng phân thân của Trật Tự Chi Chủ, từng đợt lửa thiêng hoàng kim bừng lên, tạo thành một chữ thập lấp lánh to lớn mang theo ký tự của thần.

“Ầm!”

Hai Chủ Thần phân thân một sáng một tối va chạm mạnh vào nhau giữa hư không. Trong tiếng nổ lớn như vũ trụ sơ khai, bóng tối cuồng bạo nhất và ánh sáng yên tĩnh nhất trong vũ trụ này đồng thời bắn lên cao, đan xen vào nhau chiết xạ ra khắp chiến trường.

“Rào rào!”

Khi ánh sáng và bóng tối đạt đến mức mạnh nhất, hư không cũng không thể chịu được loại áp lực cực lớn này. Trong thanh âm giòn giã, hư không trong phạm vi lớn bắt đầu sụp đổ, bóng tối vô tận tràn ra, bao trùm hai Chủ Thần phân thân cùng với vô số yêu ma và thiên sứ chung quanh không kịp tránh né. Những yêu ma và thiên sứ này còn chưa bị hư không tan vỡ bao trùm thì đã bị thần lực Quang Ám phá nát thân thể và linh hồn.

“Rào rào!”

Trong tiếng vang lớn, từng vòng sóng gợn nhàn nhạt lan về bốn phương tám hướng, nơi đi qua khiến cho tất cả yêu ma và thiên sứ hùng mạnh đều hóa thành tro bụi. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối này, tất cả kỹ năng, năng lượng và lĩnh vực đều ảm đạm mất màu. Không gian tiếp tục sụp đổ, vỡ vụn từng vòng, những mảnh vụn không gian bị hút vào trong hố đen to lớn, trôi nổi đến nơi nào không biết. Từ bầu trời nhìn xuống, trong chiến trường rộng lớn đột nhiên xuất hiện một hố đen to lớn bán kính đến trăm vạn cây số, hơn nữa còn không ngừng mở rộng, bên trong ẩn chứa khí tức hủy diệt, chỉ cảm nhận một chút cũng đủ khiến người ta run rẩy.

Đám yêu ma và thiên sứ vốn đang kịch chiến ào ào tránh lui, hoảng sợ kêu gào, bỏ chạy tứ tán.

– Nhanh, nhanh…

Ma Đế Hoàng lại kích động kêu lên, hai bàn tay nắm lại thật chặt, cặp mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào hố đen to lớn kia. Từ trong cặp mắt của hắn, Xi Vưu dường như có thể thấy được bóng dáng của một linh hồn khác.

“Ầm ầm ầm!”

Sau khi yên lặng chốc lát, trung tâm hố đen không ngừng mở rộng cuối cùng bộc phát ra ánh sáng và bóng tối chói mắt. Ánh sáng rực rỡ bắn lên mấy ngàn vạn cây số, cho dù ở ven rìa vũ trụ cũng có thể thấy được ánh sáng ngút trời này.

Ở một hướng cách xa trung tâm vũ trụ, Ám Cát Cổ Đức vừa dẫn theo quân đoàn Cửu U ma thần đi đến nơi này, đột nhiên cảm nhận được Quang Ám thần lực dao động mãnh liệt phía sau, lập tức quay đầu liếc nhìn về hướng trung tâm vũ trụ. Sau đó hắn lại nhìn về phía trước, một tay giơ quá đỉnh đầu, lớn tiếng nói:

– Xuất phát!

Ở phía sau, vô số Cửu U ma thần vung vẩy chiếc đuôi nhọn, hóa thành những tia chớp lướt qua bên cạnh Ám Cát Cổ Đức, nhanh chóng biến mất vào trong bóng tối phía trước.

Cách không gian Thái Cổ mấy chục vạn năm ánh sáng, mấy chục vạn đại quân Thần cấp hậu kỳ đang ẩn giấu khí tức, tụ tập ở một góc bí ẩn này. Khi ánh sáng và bóng tối ngút trời mang theo thần lực dao động mãnh liệt từ trung tâm vũ trụ truyền tới, tất cả cao thủ Thái Cổ đang ngồi xếp bằng trong hư không đều đột ngột đứng lên, giật mình nhìn về phía trung tâm vũ trụ.

– Đây giống như là chiến tranh giữa Chủ Thần.

Độc Cô Vô Thương đứng lên, liếc nhìn về trung tâm vũ trụ, tự lẩm bẩm nói. Ở bên cạnh, Tây Môn Y Bắc áo trắng tóc trắng cũng gật đầu một cái. Ánh mắt dời khỏi trung tâm vũ trụ, Độc Cô Vô Thương lại nhìn về phía trước, trầm giọng nói:

– Ám Cát Cổ Đức chắc là đã hành động, chúng ta cũng xuất phát thôi!

– Vâng thưa đại nhân!

Mọi người đồng thanh đáp lời. Một lúc sau, đại quân Thần cấp hậu kỳ đông đảo liền chia làm mấy ngàn đội, theo các hướng khác nhau nhanh chóng bay đi, trong nháy mắt đã biến mất vào hư không. Sau khi đám cao thủ Thần cấp hậu kỳ rời đi, Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc cũng bay về một hướng khác.

“Nếu như tính toán không sai, không gian này hẳn là có nhiều Cửu U ma thần tụ tập nhất.” – Trong lòng Độc Cô Vô Thương suy nghĩ, cùng với Tây Môn Y Bắc một già một trẻ nhanh chóng biến mất vào trong bầu trời đêm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Tại trung tâm vũ trụ, chiến đấu giữa phân thân của hai Chủ Thần Trật Tự Chi Chủ Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ và Hủy Diệt Chi Chủ Lạp Đạt Mạn Địch Tư cuối cùng đã phân định thắng bại. Khi dao động mãnh liệt của thần lực Quang Ám biến mất, phân thân của Trật Tự Chi Chủ cả người đầy vết thương nhưng vẫn phát ra dao động Quang Minh thần lực nhàn nhạt, đột ngột xuất hiện giữa hư vô rộng lớn. Cả chiến trường đều ngừng lại trong vài giây, sau đó đại quân Quang Minh đều hét lên, vô số Quang thiên sứ quỳ rạp xuống.

– Ca ngợi chủ, ca tụng chủ, nguyện ánh sáng của ngài chiếu rọi khắp vũ trụ, nguyện tên gọi của ngài được tất cả sinh linh kính sợ…

Tiếng thánh ca vang dội hợp thành một dòng sông chảy qua phía trên đại quân Quang Minh. Ở phía trên, đám người đại thiên sứ trưởng Mễ Già Lặc, Sí thiên sứ Ô Liệt Nhĩ, Mai Đan Tá và Gia Bách Liệt đều cúi đầu, thành kính quỳ xuống. Ngay cả Sáng thiên sứ cũng cúi đầu xuống, lộ ra vẻ cung kính.

Còn trong đại quân Hắc Ám lại hoàn toàn yên tĩnh, đại quân đông đảo lại không hề phát ra một chút âm thanh nào. Giữa đại quân Quang Ám là vô số mảnh vụn thi thể trôi nổi, đó là những yêu ma và thiên sứ bị cuốn vào trong trận chiến của hai Chủ Thần phân thân.

“Rào rào!”

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi là cơn giận đến từ vực sâu bóng tối xa xôi. Hành động của đám Quang Minh chư thần tại đại thứ nguyên, cùng với phân thân chiến đấu lần này cuối cùng đã hoàn toàn chọc giận chư thần dưới vực sâu.

Uy nghiêm của chư thần là thần thánh không thể xâm phạm, cho dù kẻ xâm phạm là một tên Chủ Thần khác cũng không thể tha thứ.

“Ầm ầm!”

Sâu trong vũ trụ, một mảng sấm sét màu vàng rợp trời kín đất điên cuồng tràn qua, trong nháy mắt bao trùm phía trên đại quân Hắc Ám. Trong tiếng tia chớp nổ vang, từng khối vẫn thạch màu đen to lớn mang theo khói lửa dày đặc từ sâu trong hư không phía trên lăn xuống. Thoạt nhìn số lượng vẫn thạch phải nhiều đến mấy vạn, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục gia tăng.

“Ầm!”

Phía sau đại quân Hắc Ám, hư không rung lên một chút, sau đó hiện ra một lỗ thủng màu đen to lớn hình nửa vòng tròn, bán kính đạt đến mấy ngàn dặm. Phía sau lỗ thủng màu đen vang lên tiếng rào rào như sóng cả dâng trào, một áp lực mạnh mẽ từ bên trong truyền đến. Xi Vưu đột nhiên xoay người lại, trông thấy một mảng nước đen mênh mông xuất hiện phía sau lỗ thủng màu đen to lớn kia, đó chính là vực sâu bóng tối.

“Rào rào!”

Trong tiếng bọt nước to lớn, từng thân thể màu đen cao mấy ngàn trượng, toàn thân bắp thịt cuồn cuộn từ vực sâu bóng tối đi ra, bước vào trong hư không, đó là Hắc Ám Chi Phó.

Hắc Ám Quân Chủ là tôi tớ của Hắc Ám chư thần, ở bên ngoài quốc độ hầu hạ chư thần, truyền đạt ý chỉ của chư thần.

Hắc Ám Chi Phó tôi tớ của Hắc Ám chư thần, do chư thần sáng tạo ra, ở trong quốc độ hầu hạ Hắc Ám chư thần.

Những Hắc Ám Chi Phó này toàn thân bốc lên ngọn lửa vực sâu hừng hực, bước qua trận doanh Hắc Ám tiến về phía trước, nơi đi qua khiến cho mảng lớn yêu ma bị đạp thành phấn vụn.

– Ha ha ha, chiến, đây mới là thần chiến. Thần chiến mà trẫm chờ đợi cuối cùng đã tới rồi!

Tiếng cười ha hả của Ma Đế Hoàng trong bóng tối có vẻ rất chói tai, nhưng trong lúc hỗn loạn này cũng không ai chú ý tới hắn.

Trong tiếng cười điên cuồng của Ma Đế Hoàng, những vẫn thạch mang theo khói và lửa từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong trận doanh của đại quân Quang Minh. Mỗi khối vẫn thạch rơi xuống đều gây nên một vụ nổ lớn. Trong biển lửa dày đặc, đám Hắc Ám Chủ Thần phân thân hùng mạnh phát ra áp lực nhàn nhạt bỗng từ trong hư không đứng dậy.

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm kinh hãi, ngay cả Xi Vưu cũng cảm thấy kinh ngạc. Y chưa bao giờ nghĩ tới, chiến tranh giữa Chủ Thần chỉ mới giai đoạn đầu mà đã hoành tráng như vậy.

– Gào!

Tiếng rít chói tai đồng thời từ phía trên đại quân Quang Minh truyền đến, từng đoàn ánh sáng như ngọn lửa bốc cháy hừng hực quay cuồng chuyển động, từ sâu trong trời cao rơi xuống trong trận doanh của đại quân Hắc Ám. Phía sau đại quân Quang Minh bỗng nhiên xuất hiện những cánh cổng ánh sáng to lớn cao mấy ngàn trượng, từng tên Quang Minh Chi Phó cao mấy ngàn trượng từ bên trong cánh cổng bước ra.

Ở nơi chân trời, phân thân của đám Chủ Thần vẫn không ngừng từ trong hư không rơi xuống, chậm rãi đứng dậy trong trận doanh của hai bên. Toàn bộ vũ trụ đều bốc lên khói lửa dày đặc giống như ngày tận thế.

– Ha ha ha… bữa tiệc thuộc về bản hoàng cuối cùng đã bắt đầu rồi!

Ma Đế Hoàng cười lớn, thân thể bỗng nhoáng lên lao thẳng về phía trước. Ở phía sau, Xi Vưu nhìn về phía chân trời, sự kinh hãi trong lòng vẫn chưa thể bình lặng được. Đến giờ phút này y mới ý thức được, mức độ thảm liệt của cuộc chiến tranh này lại vượt xa dự tính của mình như vậy.

Chọn tập
Bình luận