Sau khi Mạc Tiên Lầu bôi thuốc cho Lâm Phiên Phiên xong liền phóng xe như bay đèo Lâm Phiên Phiên hóng gió hơn hai tiếng ở thành phố B.
Lâm Phiên Phiên ngồi lâu rồi cũng quen dần, cảm thấy khá phấn khích.
Lúc Mạc Tiên Lầu đưa Lâm Phiên Phiên về thì mặt Lâm Phiên Phiên đã hết sưng rồi, nhưng vẫn còn hơi đỏ.
Sở Tường Hùng hỏi thì Lâm Phiên Phiên chỉ nói là bị dị ứng.
Sở Tường Hùng cũng không thắc mắc gì vì nhìn mặt thì rất giống bị dị ứng.
Mạc Tiên Lầu đứng bên cạnh nghe, vẻ mặt như cười như không, Lâm Phiên Phiên cúi đầu không dám nhìn Mạc Tiên Lầu.
Đến tối, Lâm Phiên Phiên mấy lần muốn tìm cơ hội nói chuyện với Sở Tường Hùng về tình hình nhà mình, nhưng những lúc muốn nói lại không biết mở lời ra sao.
Đến lúc cô lấy hết can đảm để nói thì lại đến giờ đi ngủ rồi, trước nụ hôn nóng bỏng của Sở Tường Hùng thì mọi lời nói đều bị chặn đứng.
Sau cuộc mây mưa Sở Tường Hùng ôm Lâm Phiên Phiên mỉm cười, rồi nhanh chóng say giấc.
Ngày đầu tiên trong kế hoạch thẳng thắn của Lâm Phiên Phiên đã chính thức thất bại.
Hôm sau, mặt Lâm Phiên Phiên vẫn còn hơi đỏ, nhưng nhìn chỉ giống trang điểm nhẹ, không ảnh hưởng lớn đến dung mạo.
Sáng sớm Lâm Phiên Phiên đã đến tập đoàn FL, hôm nay là ngày đầu tiền cô đi làm, tuyệt đối không thể đến muộn.
Nhưng không ngờ Đỗ Minh còn đến sớm hơn cô. Cô ấy vẫn tỏa khí chất ngời ngời như hôm qua.
Vừa gặp Lâm Phiên Phiên, Đỗ Minh đã thông báo về nhiệm vụ, phạm vi công việc mà Lâm Phiên Phiên phải phụ trách, chỉ cho Lâm Phiên Phiên một tiếng để tìm hiểu lịch sử và hiện trạng của tập đoàn FL, sau đó cùng cô đi phỏng vấn.
Nhìn những nhân viên mới đến ứng tuyển Lâm Phiên Phiên không khỏi cảm khái, mới ngày hôm qua cô cũng là nhân viên mới đến phỏng vấn, hôm nay cô đã trở thành nhà tuyển dụng.
Nhưng Lâm Phiên Phiên có kinh nghiệm về mảng này nên cũng không lo lắng, mỗi một vấn đề, mỗi nụ cười đều làm rất tốt, có năng lực nhìn người nhất định, hơn nữa nhận xét về người mới đến phỏng vấn rất giống Đỗ Minh, điều này làm Đỗ Minh rất hài lòng.
Sau hai ngày, việc phỏng vấn nhân viên mới giao hoàn toàn cho Lâm Phiên Phiên phụ trách. Lâm Phiên Phiên thấy có thể làm việc tại tập đoàn FL, lại cho cô phụ trách công việc, điều này đối với một người mới như Lâm Phiên Phiên mà nói là sự tín nhiệm và khích lệ vô cùng lớn.
Lúc niềm tin của Lâm Phiên Phiên đã tăng lên gấp bội và cố gắng hết sức thì đến ngày thứ bảy, Lâm Phiên Phiên lại gặp một người ứng tuyển nằm ngoài dự đoán.
“Chị, nhà tuyển dụng sao lại là chị, chị không phải làm việc ở tập đoàn Triệu Thị sao? Tại sao lại ở tập đoàn FL? Tốt quá rồi, có chị ở đây, em không cần phải lo không qua phỏng vấn rồi. Chị ơi. Chị sẽ để em gái thông qua phỏng vấn đúng không?”
Phòng phỏng vấn mở ra, Lâm Tinh Tinh với bộ đầm in hoa xinh đẹp bước vào. Lâm Phiên Phiên ngồi ở vị trí nhà tuyển dụng cảm thấy cực kì đau đầu.
Lâm Phiên Phiên ho một tiếng, nói: “Đây là công ty, ở công ty chỉ có cấp trên cấp dưới, không có chị em, em muốn vào tập đoàn FL thì phải dựa vào năng lực của bản thân. Xin chào, tôi là trưởng phòng hành chính Lâm Phiên Phiên, xin hỏi cô định ứng tuyển chức vụ gì?”
Lâm Tinh Tinh nghe Lâm Phiên Phiên nói thế, sắc mặt tươi roi rói bỗng tối sầm lại, nhưng lời của Lân Phiên Phiên không sai, cô ta chỉ còn cách ngoan ngoãn ngồi đối diện Lâm Phiên Phiên, đáp với vẻ không cam lòng: “Tôi muốn ứng tuyển vị trí thư kí tổng giám đốc”
“Phiền đưa tôi sơ yếu lý lịch.”
Lâm Phiên Phiên bình tĩnh nói.
Ở đại học Lâm Tinh Tinh học chuyên ngành thư ký văn phòng nên Lâm Tinh Tinh ứng tuyển vị trí thư kí tổng giám đốc thì Lâm Phiên Phiên cũng không lấy làm lạ.
Nói đến tổng giám đốc tập đoàn FL, đến nay Lâm Tinh Tinh vẫn từng chưa gặp.
Chỉ nghe nói là một thanh niên anh tuấn tài giỏi, vừa đẹp trai vừa giàu có. Điều khiến mọi người lấy làm lạ đó là thư kí trưởng bên cạnh anh ta không phải là nữ mà là nam. Anh ta tuy chỉ giữ chức tổng giám đốc nhưng tập đoàn FL từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều nghe theo anh ta vì chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn FL là bố anh ta, hơn nữa ông không bao giờ đến công ty.
Lâm Tinh Tinh không chịu đựng được Lâm Phiên Phiên dùng thái độ cấp trên cấp dưới nói chuyện với cô ta, liền đứng phắt dậy, mặt vênh lên nói: “Chị, có cần vậy không, lý lịch của tôi chị rõ hơn ai hết: tên, tuổi, chiều cao, học lực… Chị cái gì cũng biết lại còn ra vẻ không biết, chị cứ nói một lời đi, hôm nay có nhận tôi hay không?”