Trước sự nghi vấn của Lâm Phiên Phiên, Sở Tường Hùng bất lực lắc đầu, nói: “Anh cũng không rõ lắm, anh chỉ biết được đại khái là Mộng đã từng mang thai, nhưng lại không giữ được, và đây là một trong những nguyên nhân của chuyện này, nhưng mẹ anh và Mộng đều không tin, lúc đó anh lo hai người họ sẽ bị tổn thương nên cũng không dám truy cứu đến cùng, bây giờ nghĩ lại, rất có khả năng chuyện trải qua lần đó đã để lại nỗi đau trong lòng Mộng, do vậy lần này mang thai đã khiến cho Mộng không khống chế được cảm xúc của mình, chà, anh đúng là một người anh không ra gì, từ nhỏ đến bây giờ sự quan tâm của anh đối với Mộng đều không thể sánh được Sở Lý, lần này, anh tin Sở Lý nhất định sẽ gỡ bỏ được nút thắt trong lòng Mộng, bởi vì, nó là người quan tâm Mộng hơn bất kỳ ai. Về điểm này, từ khi Sở Lý còn nhỏ anh đã nhìn ra rồi.”
“Về điểm này em cũng không chút nghi ngờ nào cả, mặc dù con người Sở Lý nhìn có vẻ lạnh lùng khó gần, nhưng nội tâm của chú ấy lại ấm áp hơn bất kỳ ai, đối với người mình quan tâm thì sẽ càng hi sinh tất cả.”
Lâm Phiên Phiên thật lòng khen Sở Lý, sau đó lại nói: “Nhưng hiện giờ thời gian cách buổi hôn lễ càng ngày càng gần, nếu không mau chóng tìm thấy Mộng, em e rằng hôn lễ của hai người họ có thể sẽ không được tổ chức cùng ngày với chúng ta.”
“Chuyện này không sao đâu, Sở Lý và Sở Mộng đều không phải là người quan trọng chuyện này, nếu lần này qua ngày đẹp để kết hôn thì hai đứa nó sẽ tự chọn cho mình một ngày lành tháng tốt khác.”
Hơn bất kỳ ai,trong lòng Sở Tường Hùng kiên định tin tưởng rằng Sở Lý và Sở Mộng sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long, bởi vì tình yêu của họ có được cũng gian nan hơn bất kỳ ai, cuối cùng hôm nay cũng có thể đơm hoa kết trái, đương nhiên bọn họ sẽ hiểu phải trân trọng nó hơn ai hết.
Nghe Sở Tường Hùng nói vậy, Lâm Phiên Phiên cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Nhưng lại không hề ngờ rằng, chuyện này chưa yên mà chuyện khác đã đến, trong khi Lâm Phiên Phiên tạm thời bỏ qua chuyện của Sở Lý và Sở Mộng, chuẩn bị cho người đi đón ông Lâm và Giang Sa lên thành phố để thử váy cưới, thì lại nhận được điện thoại của Giang Sa gọi đến, trong điện thoại Giang Sa ấp a ấp úng nói muốn hủy bỏ hôn lễ với ông Lâm.
Ban đầu Lâm Phiên Phiên còn tưởng Giang Sa hối hận, nhưng không ngờ rằng quyết định này lại là kết quả của việc sau khi đã thương lượng thống nhất với ông Lâm, nhưng cho dù Lâm Phiên Phiên gặng hỏi như thế nào thì hai người họ đều không nói ra nguyên nhân.
Mọi thứ đã sẵn sàng nên dương nhiên Lâm Phiên Phiên không cho phép có bất kỳ sự cố gì, ông Lâm và Giang Sa không nói rõ nguyên nhân thì Lâm Phiên Phiên lại càng muốn biết, nhưng cũng cận kề ngày cưới rồi nên có rất nhiều thứ cô phải chuẩn bị, căn bản không có cách nào khác, vậy là cô chỉ đành tìm đến Mạc Tiên Lầu, để Mạc Tiên Lầu giúp cô tìm hiểu rõ nguyên nhân, Mạc Tiên Lầu không hề chần chừ mà đồng ý ngay, anh cũng rất muốn biết tại sao mẹ của mình lại bỏ cuộc giữa chừng trong thời khắc then chốt như vậy, đây không phải là phong cách hành xử của người mẹ độc lập kiên cường như bà!
Lái chiếc máy bay riêng của mình với tốc độ nhanh chóng mặt, chưa đầy vài chục phút đồng hồ Mạc Tiên Lầu đã nhảy dù xuống thôn Long Giang, chỉ mất nửa giờ đồng hồ là có thể làm rõ nguyên nhân hậu quả, sau đó gọi điện thoại cho Lâm Phiên Phiên Phiên, nói cho Lâm Phiên Phiên biết toàn bộ tình tiết sự việc.
Lâm Phiên Phiên nghe xong, lập tức nổi giận, tức giận đến nỗi bỏ hết mọi chuyện phải chuẩn bị mà nhanh chóng trở về thôn Long Giang.
Thì ra, tất cả mọi chuyện này đều là vì người phụ nữ Lý Mịch Hương!
Một trong những nguyên nhân cụ thể của chuyện này nói ra rất dài, chi bằng bắt đầu nói từ hai tháng trước, sau khi Lý Mịch Hương ký đơn thỏa thuận ly hôn liền cùng Lâm Tinh Tinh đến thành phố M, thành phố M là thành phố lớn xa hoa tấp nập nhất nhì trong nước, không kém gì thành phố B, nhưng đối với Lâm Tinh Tinh và Lý Mịch Hoa mà nói thì thành phố M thật sự xa lạ, một Lâm Tinh Tinh không có tài cán gì căn bản không thể tồn tại được ở đó, công việc lương thấp thì Lâm Tinh Tinh chê bai, công việc lương cao thì họ lại khinh thường bình hoa cảnh như Lâm Tinh Tinh, còn về bà Lâm, ngoài việc ăn bám Lâm Tinh Tinh ra thì bà cũng không làm gì.
Thế là hai người lang thang vật vờ hơn nửa tháng qua tại thành phố B, vẫn là không có một lối thoát nào cả, trong lúc Lâm Tinh Tinh đang vô cùng khó khăn thì cuối cùng cô cũng gặp được người quen, nhưng không biết người quen này là phúc hay là họa đây, người này không ai khác chính là thư ký trưởng của giám đốc cũ tập đoàn FL, là chồng cũ của Đỗ Minh, là chủ nhiệm cấp ba của Lâm Tinh Tinh – Tề Huynh.
Hơn nửa năm trước, dưới một kế hoạch đầy tâm huyết của Lâm Phiên Phiên, đầu tư cổ phiếu của Hoắc Mạnh Lam bị dồn đến cùng đường, cuối cùng bị buộc tội vào tù, nhưng đầu cơ cổ phiếu của anh ta cũng kiếm về được số tiền lên tới mấy chục tỷ nhưng lại bị Tề Huynh hợp tác cùng cô thư ký thân cận của anh Thu Thùy Mỹ cướp mất.
Tề Huynh cùng Thu Thùy Mỹ đã ôm số đó rời khỏi thành phốn B trong đêm, đến thành phố M, trước sự dụ dỗ ngọt ngào của Tề Huynh, Thu Thùy Mỹ đã đầu tư toàn bộ tiền bạc, tài sản cho một công ty của Tề Huynh, chỉ đáng tiếc, mặc dù Tề Huynh có chút thông minh nhưng lại không có tài lãnh đạo, công ty hoạt động chưa đầy hai tháng đã bị thua lỗ toàn bộ tài sản, đến cuối cùng phải tuyên bố đóng cửa, tất cả lại trở về vị trí ban đầu.
Thu Thùy Mỹ loại người phụ nữ biết cách mê hoặc người khác, hơn nữa cũng chẳng phải là thứ phụ nữ đoan chính gì, sao có thể thật thà, ngoan ngoãn chịu khổ cùng Tề Huynh chứ, hơn nữa cũng vì Tề Huynh mà cô bị mất một món tiền lớn, trong lòng cô đã nảy sinh sự bất mãn với Tề Huynh từ rất lâu rồi, vậy nên cô đã âm thầm có một khoản lớn riêng, rồi không chút do dự mà đá Tề Huynh.