Một lúc sau, Sở Mộng và Sở Lý sau khi nhận được tin Sở Quy Thôn bị mất tích đã nhanh chóng tới bệnh viện, mà ngay lúc này, dưới sự giúp đỡ của giám đốc bệnh viện, cuối cùng mọi người cũng đã tìm ra chân tướng sự việc từ CCTV của bệnh viện. Sở Quy Thôn lại một thân một mình đi ra khỏi bệnh viện!
Trong CCTV có thể thấy rõ ràng Sở Quy Thôn mặc bộ vest chỉnh tề, tóc tai chải gọn gàng, đi giày da sáng bóng, cả người toát ra vẻ hào nhoáng, không hề giống như một người bệnh nhân đã bị hôn mê, sau mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc lại yên tâm phần nào, vì Sở Quy Thôn đã tỉnh lại là một chuyện đáng mừng.
Sở Mộng nhìn chằm chằm vào thời gian hiển thị trên màn hình CCTV nói: “Khoảng mười giờ sáng bố đã ra khỏi bệnh viện, bây giờ đã là mười một giờ ba mươi, ông ấy đã đi được một tiếng ba mươi phút rồi, bây giờ chúng ta mới biết, mọi người nói xem, bố tỉnh lại lại không nói cho chúng ta biết ngay mà lại một mình bỏ đi, ông ấy… muốn làm gì vậy?”
Lúc Sở Quy Thôn chưa tỉnh lại, Sở Mộng ngày đêm mong ngóng ông ta có thể có chuyển biến tốt, thế nhưng hôm nay khi Sở Quy Thôn tỉnh lại, trái tim của Sở Mộng lại đầy ắp lo lắng, phải biết rằng lúc đầu Sở Quy Thôn khi biết được thân thế của cô ta mới tức giận đến mức phải nhập viện, bây giờ Sở Quy Thôn đã khỏi bệnh, không biết sẽ đối xử như thế nào với cô ta và Sở Tường Hùng đây?
Những lo lắng của Sở Mộng cũng giống như suy nghĩ của Sở Lý, anh ta trầm ngâm đi ra ngoài gọi một cú điện thoại, hạ thấp giọng nói rất khẽ vài câu rồi nhanh chóng tắt máy, nhưng Lâm Phiên Phiên vẫn nghe thấy, Sở Lý đang dặn dò người đi tìm tung tích của Sở Quy Thôn, không cần biết đối phương có yêu cầu như thế nào thì phải nói cho anh ta biết trước tiên.
Sở Tường Hùng lo lắng ngồi xuống ghế sofa, không hề lên tiếng, những lo lắng của Sở Mộng và hành động của Sở Lý anh nhìn thấy lại thấy đau lòng, anh biết từ khi chân tướng sự việc bị vạch trần, hai người họ và Sở Quy Thôn không còn có thể trở lại như trước nữa, mà giờ đây Sở Quy Thôn đã tỉnh lại, còn một thân một mình bỏ đi, hơn nữa ăn mặc lại chỉnh tề trang trong như vậy, Sở Tường Hùng có thể đoán được Sở Quy Thôn sợ nên đã muốn làm một chuyện, mà chuyện đó đối với ông ta là rất quan trọng, nhưng không biết chuyện đó có liên quan gì tới Sở Mộng đây?
Trong lúc này, những người trong phòng đều đầy ắp những tâm sự riêng, bầu không khí trở nên trầm lắng.
Mà hiệu suất làm việc người của Sở Lý cũng rất nhanh, chưa đầy năm phút đã gọi điện thoại cho Sở Lý, Sở Lý chỉ nói vài câu, lập tức thay đổi sắc mặt, gương mặt nghiêm túc nhìn Sở Tường Hùng, Lâm Phiên Phiên và Sở Mộng nói: “Chúng ta nhanh bật ti vi lên xem.”
Nói xong, nhanh chóng mở ti vi ở trong phòng bệnh VIP lên, chuyển tới kênh của đài A, đây là kênh thông tin của thành phố A, những tin tức mới nhất của thành phố A đều được phát sóng trực tiếp trên kênh này.
Ti vi được mở lên, mấy người Sở Tường Hùng đều hoảng hốt tới mức đứng hẳn dậy.
“Bố, là bố, sao bố lại lên ti vi?” Sở Mộng kinh ngạc lên tiếng.
Đúng vậy, vào lúc này Sở Quy Thôn lại đang lên sóng truyền hình, nhìn có thể thấy hình như đang tổ chức họp báo!
Lâm Phiên Phiên hoảng hốt, ngay lập tức nghĩ tới một khả năng, biến sắc nói: “Ông ấy đang yên đang lành lại tổ chức họp báo, không phải là muốn nhân cơ hội này trả lời những lời đồn đại thất thiệt bên ngoài không?”
Nếu Sở Quy Thôn lại nói hết sự thật trên đài truyền hình chỉ vì muốn báo thù, vậy thì Sở Tường Hùng sau này còn có chỗ đứng ở thành phố A nữa không đây?
Lâm Phiên Phiên nghĩ tới đây, Sở Tường Hùng, Sở Lý, Sở Lý ba người cũng nghĩ tới, bốn người liếc mắt nhìn nhau, nhíu chặt mày đầy bất đắc dĩ, buổi họp báo của Sở Quy Thôn đã bắt đầu, họ muốn ngăn lại cũng không còn kịp nữa rồi.
Nhưng khi Sở Quy Thôn đứng lên bục, những câu hỏi liên tiếp của phóng viên bên dưới đã được ông ta trả lời hết, khiến Sở Tường Hùng, Lâm Phiên Phiên, Sở Lý và Sở Mộng vô cùng ngạc nhiên, bởi vì kết quả nằm ngoài sự dự đoán của mọi người, hay là có thể nói nằm ngoài dự đoán của Sở Quy Thôn.
Sở Quy Thôn tổ chức họp báo là vì liên quan đến những tin đồn thất thiệt về thân thế của Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên, nhưng ông ta lại không hề tiến hành trả đũa, mà lại cố gắng hết sức giải thích để cứu vãn tất cả.
Sở Quy Thôn không hề nhắc tới Hứa Bành, càng không hề nói “đứa trẻ trong ống nghiệm”, ông ta thừa nhận với mọi người rằng Sở Tường Hùng và Sở Lý không phải là con ruột của ông ta, mà là con của người bạn chiến đấu đã cùng vào sinh ra tử với ông ta, vì muốn chăm sóc tốt cho con của người bạn chiến đấu đã hi sinh, nên ông ta đã đổi tên những đứa trẻ này theo họ của mình, và nuôi dưỡng chúng như là con ruột của mình vậy.
Kể từ đó, những tin đồn về Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên là anh em ruột nhanh chóng bị xóa bỏ, hơn nữa sau này Sở Mộng và Sở Lý cũng có thể yêu thương nhau một cách công khai, không ai có thể rèm pha gì nữa.
Nhưng như vậy lại khiến Sở Lý phải chịu thiệt thòi, anh ta chính là con đẻ của Sở Quy Thôn, nhưng Sở Quy Thôn vì muốn bảo vệ Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên nên phải làm như vậy.
Lâm Phiên Phiên chưa từng có cảm giác như lúc này, thì ra những lời bịa đặt lại có lúc dễ lọt tai tới vậy, cũng không ngờ rằng Sở Quy Thôn lại có thể có chỗ đáng mến tới như vậy, thì ra cuối cùng ông ta cũng còn có lương tâm.
Sở Tường Hùng và Sở Mộng cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng vô cùng hổ thẹn vì họ đã nghĩ sai về Sở Quy Thôn, nhưng thực ra cũng không thể trách họ, vì dù sao trước đây Sở Quy Thôn cũng không như vậy, nhưng chỉ sau một cơn bệnh nặng ông ta đột nhiên lại thay đổi, sự thay đổi này khiến họ thấy bất ngờ.