Trong một đêm, Tề Huynh mất đi tất cả, điên cuồng, không nghi ngờ gì thêm Lâm Tinh Tinh là kẻ đầu tiên không thể bỏ qua.
Đi làm ở công ty thì chờ ở ngoài, tan làm về nhà thì đợi trước cửa, trong lúc nhất thời, những việc trước kia giữa anh ta và Lâm Tinh Tinh đều bị vạch trần ra, dù sao anh ta đã là lợn chết không sợ nước sôi rồi.
Nhưng đã động đến anh ta thì Lâm Tinh Tinh lại đen đủi rồi.
Về phía Hoắc Mạnh Lam vốn dĩ đã chê cô ta phiền phức, chỉ là mãi không tìm được lý do thích hợp để hủy hôn, thế nên lúc nào cũng cãi nhau với cô ta không ngừng, Tề Huynh giở trò, Hoắc Mạnh Lam căm giận Lâm Tinh Tinh không chung thủy, lập tức đạp bỏ cô ta, muốn lấy lại tất cả sính lễ ngày đó tặng cho Lâm Phiên Phiên sau đó lại chuyển dưới tên Lâm Tinh Tinh từ bà Lâm.
Sở Lý vốn chỉ là muốn Lâm Tinh Tinh làm tình nhân của anh ta, chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến anh ta, đáng tiếc Lâm Tinh Tinh không nhẫn nại được, mất đi chỗ dựa là Hoắc Mạnh Lam, cô ta cần gấp một chỗ dựa khác tốt hơn, không cần nói cũng biết, Sở Lý chính là lựa chọn thứ hai, vì vậy cô ta muốn quyến rũ Sở Lý, rất muốn mình trở thành tình nhân chính thức của Sở Lý, cứ từng bước cho đến lúc trở thành mợ hai của Sở gia!
Mà cô ta cứ như vậy thì trái với hai điều kiện mà ngày đó Sở Lý đã đưa ra.
Vì vậy bị Sở Lý đá không do dự, không những lấy lại thẻ ngân hàng, hủy bỏ vị trí “tình nhân”, đến chức vị thư ký trưởng cấp cao chưa ngồi nóng chỗ được vài ngày cũng nói đuổi là đuổi, sau đó rời khỏi tập đoàn FL.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Tinh Tinh Tiêu mất đi Hoắc Mạnh Lam, mất đi Sở Lý, mất đi công việc, suýt nữa thì phát điên, hơn nữa tên đầu sỏ gây tội Tề Huynh vẫn không bỏ qua cho cô ta, tiếp tục quấy rầy cô ta.
Lâm Tinh Tinh bị dọa một thời gian dài không dám ra ngoài.
Sau đó cô ta không sống nổi ở thành phố B nữa, liền về nhà cũ dưới quê, cũng may Tề Huynh không theo cô về quê.
Lâm Tinh Tinh thấy vậy càng né tránh Tề Huynh, vì vậy ở lại nhà cũ ba năm.
Trong thời gian đó, được bà Lâm sắp xếp cho đi xem mặt không dưới ba mươi lần nhưng Lâm Tinh Tinh đều không xem ai ra gì, một lần cũng không thành công.
Nhưng Lâm Tinh Tinh có bề ngoài xinh đẹp kiều diễm và bộ ngực lớn, đương nhiên đàn ông săn đón theo đuổi cô ta trước giờ không ngừng.
Thế là Lâm Tinh Tinh cứ như vậy sống đần độn ở quê ba năm, cái gì cũng không giành được, chỉ giành được một cái mác xấu trêu hoa ghẹo bướm.
Sau này Lâm Tinh Tinh cuối cùng không trụ nổi nữa lại quay về thành phố B, muốn tái hợp với Hoắc Mạnh Lam, nhưng Hoắc Mạnh Lam lúc đó đã có công ty riêng, thân phận cao giá, mỹ nữ bên cạnh vô số kể, đâu còn liên quan đến cô ta.
Vì vậy cô ta lại tìm Sở Lý, kết quả tình cờ gặp phải Sở Mộng, chẳng nghi ngờ gì nữa cô ta lại lần nữa bị Sở Mộng xử lý một trận ra gì.
Đến bước đường cùng trong nơi tối tăm dường như là ý trời, cô ta cùng đường lại gặp được Giang Sa.
Từ lúc ông Lâm nằm viện, Giang Sa đã bị bà Lâm lừa dối cho rằng Lâm Tinh Tinh là con gái Niêu Niêu, cho nên vừa thấy Lâm Tinh Tinh cuộc sống không tốt, cho Lâm Tinh Tinh dùng thẻ không giới hạn, dùng bao nhiêu cũng được.
Mấy tháng sau đó, Mạc Thiên Dương vì tai nạn xe mà qua đời, Giang Sa quang minh chính đại nhận lại Lâm Tinh Tinh, từ đó Lâm Tinh Tinh chính thức trở thành cô hai Mạc gia!
Mà lúc này, công ty Hoắc Mạnh Lam đang mở rộng, trăm phương ngàn kế mượn hơi của những nhân vật lớn có quyền thế để hùn vốn, vì vậy chuyện Lâm Tinh Tinh trở thành cô hai Mạc gia lộ ra, Hoắc Mạnh Lam lập tức tìm đến cửa.
Vì dỗ dành Lâm Tinh Tinh, thậm chí anh ta không tiếc chia cho Lâm Tinh Tinh 5% cổ phần trong 54% cổ phần còn lại.
Tuy Lâm Tinh Tinh hận Hoắc Mạnh Lam trước đây đã bạc tình với cô ta, nhưng từ trước tới giờ cô ta là loại con gái vừa thấy tiền là sáng mắt lại thích nghe những lời đường mật, Hoắc Mạnh Lam vừa đấm vừa xoa như vậy, cô ta lại lửng lơ trở về vòng tay của Hoắc Mạnh Lam.
Thế là Lâm Phiên Phiên vừa về nước đã thấy Lâm Tinh Tinh trở thành cô hai Mạc gia, hơn nữa trong tay còn nắm 5% cổ phần của công ty Hoắc Mạnh Lam.
Xem xong tất cả tài liệu, Lâm Phiên Phiên nở nụ cười giễu cợt!
Cô đang không tìm được cách nào để lấy 5% cổ phần từ trong tay Lâm Tinh Tinh, không ngờ ông trời lại cho cô một cơ hội tốt!
Lâm Tinh Tinh, Hoắc Mạnh Lam, các người chờ đấy, chờ tôi làm cho các người mất hết tất cả!…
Buổi trưa mặt trời chói lóa, cây cối yên lặng!
Lúc Lâm Phiên Phiên về nhà, ông Lâm đang nghỉ trưa, bà Lâm cũng muốn ngủ, nhưng bà nghĩ ngày mai phải vào thành phố, thế là liền thu dọn hành lý, nhìn thế nào lại thấy Lâm Phiên Phiên không nói không rằng xuất hiện phía sau bà, Lý Mịch Hương kêu lên một tiếng, quần áo trong tay rơi xuống đất.