Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vô Hạn Khủng Bố

Chương 107: Giá trị của việc liều mạng

Tác giả: Zhttty
Chọn tập

Đám ong mật khổng lồ nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại, sau mấy giây mọi người bỗng nghe thấy một loạt âm thanh ghê người, đó là âm thanh của vô số con ong khổng lồ cũng vỗ cánh, chỉ nghe không cũng đủ làm người bình thường sợ nhũn cả ra, cùng lúc ấy, đám ong bên ngoài viện nghiên cứu đã bắt đầu lao tới chỗ bốn người.

Trịnh Xá quát lớn:

– Dẫn nổ đi!

Vương Hiệp quả thật có thiên phú về việc bày bố và cài đặt thuôc nổ, trong mười phút ngắn ngủi hắn đã hoàn toàn cải tạo xong mấy quả bom khói, sửa đổi đồng hồ của mấy quả bom hẹn giờ, biến chúng thành bom điều khiển được, hơn nữa còn lấy ra một lượng lớn thuốc nổ, để khi bom nổ cũng không nổ tan cả bom khói mà chỉ dẫn cháy. Thiên phú như vậy làm Trịnh Xá có chút không thể tưởng tượng nổi, bất quá, Sở Hiên và Bá Vương lại có vẻ rất thản nhiên, có lẽ trong mắt họ, loại thiên phú như vậy cũng là chuyện đương nhiên, nếu không thì không có tư cách làm lính đặc chủng sử dụng thuốc nổ.

Khi Trịnh Xá hét lên, Vương Hiệp lập tức bấm nút, nhất thời quanh viện nghiên cứu bùng lên mấy đám khói dày đặc, chẳng những chắn hết hắn cùng Bá Vương mà còn bao phủ khắp viện nghiên cứu.

Lúc này tiếng vù vù của bầy ong dần dần trở nên rõ ràng, nhìn lại, mọi người chỉ thấy một luồng sóng màu đen từ trong viện nghiên cứu điên cuồng lao ra. Không ngừng có ong to bằng bàn tay bay tới, đến càng về sau, thể tích ong càng lớn, đám ong lính lớn nhất có con to bằng cả cánh tay người trưởng thành. Cùng với đàn ong, từ trong viện nghiên cứu cuối cùng cũng có rất nhiều khói bốc lên, Trịnh Xá hít sâu một hơi, cõng Sở Hiên sau lưng lao đi.

Hai người vừa ra khỏi màn khói, xung quanh đã có hơn trăm con ong thợ lao vào, nhưng Sở Hiên đã rút coilgun, ngoài mặt trước, hắn đưa súng liên tục bắn sang hai bên và đằng sau. Kể cũng kỳ lạ, bầy ong dày đặc như vậy mà không một con nào có thể tới gần hắn, toàn bộ bị đạn bắn ra tứ tung phá nát.

Khi Trịnh Xá lao ra khỏi màn khói đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, đồng thời vận hành khinh công, giống như một trận gió ào tới trước. Chỉ sau mấy giây hắn đã xông đến chỗ cánh cửa bị đạn bắn vỡ, nhảy vọt vào trong.

Trong viện nghiên cứu khói bụi dày đặc, nếu là người bình thường căn bản có đưa tay sát mắt cũng không nhìn thấy gì. Không chỉ như thế, trên tường còn tràn nhập chất lỏng nhớp nháp, chẳng hề có chút hương vị ngọt ngào của mật ong thông thường làm từ phấn hoa, chất lỏng này mang theo mùi máu tươi nồng nặc vô cùng, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện chất nó hoàn toàn được tạo thành bởi huyết tương đặc sệt!

Trịnh Xá bất chấp tất cả, tốc độ tăng đến mức cực hạn, lao tới trước, hơn nữa vì đang mở cơ nhân tỏa hắn không ngừng đạp vào vách tường hoặc cột mượn phản lực tiến tới. Cứ như vậy, tốc độ của hắn được gia tăng rất nhiều, tối đa chỉ mất hai mươi giây, hắn đã từ cổng viện nghiên cứu chạy vào đến đại sảnh.

Khung cảnh trong đại sảnh đã hoàn toàn biến đổi, chỗ nào cũng thấy các khoang hình lục giác, bên trong có đặt những quả trứng ong to như trứng đà điểu, hoặc ấu trùng khổng lồ, đông đúc dày đặc làm Trịnh Xá trong lòng phát lạnh. Không chỉ như thế, do mặt đất cũng toàn các tổ hình lục giác nên tốc độ của hắn nhất thời giảm xuống, một bước đặt xuống là lập tức ngập trong huyết tương, nơi nay so với sào huyệt của Alien còn khiến người ta dựng tóc gáy hơn.

Giờ phút này, hắn và Sở Hiên đều không thể nói chuyện, khi hắn đứng lại nhìn quanh, Sở Hiên liền chỉ sang phía bên trái, Trịnh Xá hiểu ý, dưới chân đạp mạnh một chiếc tổ vỡ tan, đồng thời hắn cũng nhảy vọt lên. Bay ra xa gần bảy mét, hắn lại đưa chân đạp vào vách tường, sau khi phá vỡ một tổ ong nữa, hắn cùng Sở Hiên đã lọt sang phía sau, chỗ đó là một căn phòng chứa tài liệu nhỏ, lúc này cả căn phòng đã không còn nhìn ra bộ dạng gì, tất cả tài liệu đã biến mất, trên nền huyết tương màu đỏ nhớp nháp chảy tràn, trong không khí ngoài khói đen còn mang theo một mùi thối kinh khủng.

Trịnh Xá không cần Sở Hiên nhắc nhở, hắn lập tức lấy Heat Hawk trong Nạp giới ra vung lên bắt đầu dọn sạch các tổ ong xung quanh căn phòng. Đột nhiên, đinh một tiếng, hai người giật mình, Trịnh Xá vội đưa tay vào trong huyết tương dùng sức kéo mạnh, lôi ra một két bảo hiểm đã bị ăn mòn mất bên ngoài.

Hiện tại đã qua một phút, Trịnh Xá không chần chừ vung Heat Hawk chém xuống, vừa đủ chém vỡ vỏ ngoài két bảo hiểm, Sở Hiên cũng nhảy xuống, hai bên không cần trao đổi, Trịnh Xá lao ra ngoài cửa, còn Sở Hiên thì bắt đầu kiểm tra hơn trăm tập hồ sơ bên trong két….

“Thời gian… Thời gian!”

Bản thân Trịnh Xá có thể nín thở năm phút thậm chí lâu hơn, nhưng Sở Hiên thì không có khả năng kéo dài như vậy, lúc này đã qua một phút mười giây, hắn phải giải giải quyết ong chúa trog vòng một phút sau đó mang Sở Hiên rời khỏi đây, nếu không kể cả không bị bầy ong mật khổng lồ này giết chết thì Sở Hiên cũng chắc chắn sẽ bị khói làm ngạt chết hoặc bí thở mà chết…

Thực tế, đại sảnh viện nghiên cứu rất rộng, ít nhất cũng phải hơn một nửa sân bóng đá, có điều nơi này vốn là trụ sở nghiên cứu và hồi sinh khủng long, nếu quá nhỏ thì mới khiến người ta kỳ quái. Bất quá, chính vì nơi này rất to lớn mà chỗ nào cũng đầy các tổ ong hình lục giác nên mới khiến người ta nổi da gà, lọt vào tầm mắt, đâu đâu cũng là những lỗ nhỏ, cảm giác thật sự rất khó chịu, Trịnh Xá đang ở trong hoàn cảnh như vậy mà hắn vẫn phải không ngừng tìm kiếm ong chúa.

Đột nhiên, một tràng tiếng vù vù truyền tới, Trịnh Xá vội ngẩng đầu nhìn lên, mấy con ong cực kỳ to lớn đang từ trần nhà bay tới chỗ hắn. Mấy con ong này thật sự quá to lớn, so với đám ong lính lúc trước còn lớn hơn nhiều, gần bằng nửa người hắn, hơn nữa rõ ràng chúng không bị khói làm ảnh hưởng, từ rất xa đã có thể nhìn thấy Trịnh Xá, liên tục lao tới, hơn nữa tốc độ cũng nhanh vô cùng.

Trịnh Xá bỗng nhớ lại trước khi tiến vào, Sở Hiên có nói qua với với hắn, ong chúa khác với kiến chúa, ong chúa tuyệt không phải là một con bọ cái chỉ biết sinh sản mà ngược lại, khả năng công kích chiến đấu của nó cao nhất trong đàn. Hơn nữa, ngoài ong chúa ra, theo đặc tính của ong mật, hắn là phải có mười con ong đực hoặc nhiều hơn bảo vệ nó, bọn chúng là ong vua, thể tích cũng lớn hơn ong thợ rất nhiều, luôn bảo vệ ong chúa.

-… Không chỉ như thế, kỳ thật, lực lượng và sức phản ứng của côn trùng cũng mạnh hơn động vật có vú chúng ta nhiều. Một con kiến có thể nâng được vật nặng gấp mười lần bản thân nó, chuyện này đối với loài người, mà không chỉ loài người, tất cả các sinh vật khác đều không thể làm được. Mặc dù không thể chắc chắn sau khi côn trùng biến lớn, tốc độ và lực lượng của chúng nó cũng tăng theo cấp số nhân nhưng ít nhất có thể khẳng định, ở cùng thể tích, lực lượng và sức phản ứng của động vật có vú tuyệt đối không thể so sáng với côn trùng, tuyệt đối không!

Trịnh Xá chỉ kịp nhớ tới đoạn đối thoại này, kể cả với sức phản ứng của hắn khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất cũng không kịp tỉnh táo lại, hắn vừa đưa Heat Hawk chắn trước người, một con ong đực đã đưa ngòi đánh thẳng tới. Một cỗ cự lực truyền đến, Trịnh Xá không ngờ thiếu chút nữa là không giữ nổi Heat Hawk, lực lượng này quá mạnh, nếu như hắn chỉ sử dụng nội lực và trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất với tình huống hiện tại, lực lượng của hắn gấp vài lần người bình thường thì con ong đực này… ít nhất phải mạnh gấp mười lần người bình thường!

– A!

Trịnh Xá bị đẩy lùi lại mấy mét, mặc dù chiến lực của đám côn trùng này vượt qua dự liệu của hắn, nhưng dù sao hắn cũng đã trải qua vô số lần khảo nghiệm sinh tử, mở đường máu giữa vô số quái vật, Alien Quỷ Hồn, zombier, Licker, Nemesis, thậm chí là các cường giả khác. Có thể nói, những quái vật hắn từng đối mặt không thể kém hơn đám côn trùng khổng lồ trước mặt, nên sau khi bị đẩy văng ra, không đợi chúng lao tới, hắn đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, cánh tay căng phồng lên đồng thời lực phản ứng thần kinh cũng bắt đầu nhanh chóng tăng cường, khi một con ong đực khác xông đến, hắn đưa ngang lưỡi búa quét qua, chém nó thành hai đoạn.

Nguy hiểm nghĩa là phần thưởng, hơn nữa trải qua vô số lần sinh tử tồn vong, không biết từ lúc nào hắn đã mạnh hơn, mạnh hơn, càng mạnh hơn! Cho dù không sử dụng kỹ năng Bạo tạc, không sử dụng thể tiến hóa của Bạo tạc, sức chiến đấu của hắn vẫn đủ để đối kháng với đám côn trùng khổng lồ kinh khủng này. Nếu đổi sang thành viên khác trong đội, ví dụ như Bá Vương mà tới đây, kể cả uy lực súng đạn của hắn đủ mạnh, nhưng với lực phản ứng thần kinh của hắn có lẽ không thể nhìn rõ động tác của ong đực, thân mình cũng bị ngòi ong xuyên thủng rồi…

Khoa học có thể sử dụng, nhưng không phải là tất cả, tiến hóa và mạnh mẽ lên, đây mới là biện pháp tốt nhất để đối mặt với hiểm nguy!

Trịnh Xá lại hung hăng chém đôi một con ong đực, dưới chân dùng sức đạp mạnh, lao về hướng bọn chúng bay ra lúc trước…

Tốc độ của ong đực thật sự quá nhanh, nếu chỉ nói về tốc độ, so với Trịnh Xá lúc mở cở nhân tỏa tầng thứ nhất còn hơn ba phần, tốc độ và lực phản ứng của côn trùng thực sự là cao hơn động vật có vú rất nhiều. Hơn thế nữa, mấy con ong này thân thể to lớn, lực lượng cũng đồng dạng mạnh đến mức khoa trương, một con lao tới đánh lén Trịnh Xá, bị hắn dự cảm được tránh sang một bên, nó đâm sầm xuống đất trượt ra hơn mười mét, dọc đường các tổ ong đều bị đập nát, mà con ong đực này không ngờ vẫn bình yên vô sự, từ trong huyết tương bay ra, cường độ thân thể thật sự đã vượt quá sự tưởng tượng của Trịnh Xá.

Trịnh Xá vừa tiến tới vừa công kích, vừa không ngừng nhẩm tính thời gian còn lại, bởi vì đến cuối cùng nếu quả thực là không kịp, hắn chỉ có thể sử dụng kỹ năng Bạo tạc tiến hành công kích… thậm chí là sử dụng Hủy diệt, biến cả viện nghiên cứu này thành bình địa.

“Còn bốn mươi hai giây… Bảy con ong đực…”

Trịnh Xá không ngừng đếm ngược, kỳ thật, sau khi tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tốc độ của hắn đã vượt xa đám ong đực này, nhưng hắn không dám vượt hẳn qua chúng, bởi vì không dám chắc khi lũ ong này không đuổi kịp hắn thì có quay lại tấn công Sở Hiên đang ở trong căn phòng kia không. Vì vậy, hắn chỉ có thể lên tục dây dưa công kích lũ ong, khiến chúng không thể phân tâm tới căn phòng nhỏ kia.

Không thể không nói, sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thức hai, lực lượng và tốc độ của Trịnh Xá đã tăng đến mức đáng sợ, đặc biệt là sau khi trải qua rất nhiều khảo nghiệm, nhận thức và khả năng điều khiển tầng thứ hai của hắn đã vô cùng thuần thục. Mỗi lần bị đám ong tấn công, hắn đều có thể dựa vào bản năng tránh né, sau đó quay Heat Hawk lại phản công, trước khi chúng kịp lùi lại, hắn thường là đã dễ dàng chặt đứt đôi một con.

Thời gian còn lại hai mươi bảy giây, bảy con ong đực cũng chỉ còn có hai, nhưng hai con cuối cùng này đột nhiên lăng không bay lên, trong lòng Trịnh Xá liền sinh ra dự cảm cực kỳ nguy hiểm nên hắn lập tức không nghĩ ngợi gì lùi lại phía sau. Nhưng tốc độ thối lui của Trịnh Xá vẫn hơi chậm, vừa mới đi được mấy mét, chân trái hắn đã đau đớn kịch liệt, nửa thân dưới con ong đột nhiên đứt ra, phần đuôi co rút lại mang theo ngòi độc đâm vào đùi hắn, may mắn là hắn tránh kịp, phần đuôi đứt ra của con ong kia lướt qua cạnh người hắn, đập tan vài mét tổ hình lục giác.

Trịnh Xá không suy nghĩ, lập tức rút mũi châm ra, cái ngòi này nối với tuyến độc, khi đâm vào cơ thể sẽ liên tục bơm chất độc vào, chỉ trong nháy mắt cả bắp đùi hắn đã tê dại, còn may là lực miễn dịch và sức sống tế bào của hắn rất kinh người, nếu không thỉ không phải chỉ có mỗi bắp đùi tê đi.

“Thời gian… Còn hai mươi lăm giây, không còn nhiều nữa…”

Trịnh Xá càng lúc càng lo lắng, chân đạp lên huyết tương không ngừng lao đi, mỗi bước đều ngập tới tận bắp chân. Chạy ra phía sau hướng đám ong đực mấy giây, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy một con ong khổng lồ to hơn cả thân người ở phía trên đầu, con ong này treo ngược trên trần nhà hướng về phía hắn, khi Trịnh Xá vừa nhìn thấy, nó đã xông tới.

Tiếng sắt thép va chạm nhau đánh choang một cái, Trịnh Xá vừa đưa Heat Hawk chắn trước người, ngòi ong đã đâm vào, nhưng chuyện làm hắn thấy kinh khủng là, chiếc châm không ngờ đâm xuyên qua lưỡi Heat Hawk làm bằng hợp kim Gundarium dày tới mấy cm. Mũi châm cách mặt Trịnh Xá có vài phân, hắn cơ hồ có thể thấy nọc độc màu đen nhỏ ra, nếu không đỡ kịp một cú này, rất có thể đầu hắn đã vỡ tan rồi.

“Hồng… hồng viêm!”

Trịnh Xá tâm niệm chợt động, hắn vội sử ra kỹ năng hồng viêm, nhưng con ong mật vốn gần như dán vào hắn bỗng lùi bắn lại, tốc độ so với Trịnh Xá mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai còn nhanh hơn vài phần, hồng viêm bắn ra căn bản không thiêu đến người nó.

Con ong mật khổng lồ không chỉ có tốc độ kinh người mà hình như còn rất biết cân nhắc tình huống, khi trên người Trịnh Xá có ngọn lửa đỏ máu là nó liên tục lùi ra bức hắn không thể không đình chỉ hồng viêm, mà mỗi lần châm độc đâm tới chỗ hắn là lại lưu lại một lỗ thủng nhỏ trên Heat Hawk, uy lực khiến Trịnh Xá vô cùng sợ hãi. Hai bên giằng co hơn mười giây, tốc độ Trịnh Xá thật sự không bằng ong chúa, chỉ riêng việc phòng ngự đã khiến hắn thần kinh căng thẳng, mà sau mấy lần công kích không hiệu quả, vai trái hắn rút cuộc cũng bị ong chúa đâm trúng một chút. Chỉ trong nháy mắt, trên vai hắn đã có một lỗ thủng, hơn nữa cả cánh tay cũng biến thành đen thui, bếu không phải hắn lập tức sử dụng hồng viêm đuổi ong chúa chạy ra, nhìn cái miệng đầy răng lớn cắn tới (ong có răng?) thì đầu hắn chắc chắn chỉ còn một lửa, hoặc không được đến một nửa….

“Không còn cách nào, sử dụng Bạo tạc đi… Nếu chỉ sử dụng hai, ba giây, cơ bản không gây ảnh hưởng lớn đến chạy trốn…”

Thời gian không còn tới mười giây, động tác của Trịnh Xá đột ngột dừng lại, mà ong chúa thì vẫn như cũ không thèm để ý, lập tức lao tới. Đúng lúc nó sắp tới gần, từ giữa trán Trịnh Xá một đường màu đỏ chạy xuống, một đạo khí lưu từ phía dưới bốc lên, hai bên hội tụ tại trái tim, tiếp đó…

Trịnh Xá chỉ cảm thấy xung quanh phảng phất như chậm hẳn lại, lúc trước hắn rất khó khăn để bắt kịp động tác của ong chúa, gần như chỉ nhìn được một nửa một nửa dựa vào cảm giác thì bây giờ trong mắt hắn động tác của nó so với người bình thường còn chậm hơn. Nghênh tiếp châm độc ong chúa đâm tới, Trịnh Xá đưa Heat Hawk chắn trước người, mặc cho mũi châm đâm vào, tiếp đó, tay hắn vận đầy nội lực ăn mòn, vặn mạnh chiếc châm một phát, kéo nó cong vòng trên lưỡi Heat Hawk. Ong chúa lập tức định chạy ra ngoài nhưng cái ngòi của nó đã dính cứng lại, vũ khí lợi hại bây giờ trở thành trói buộc, ong chúa chỉ có thể dùng lực lượng cực mạnh lôi kéo cả Trịnh Xá bay lên.

Lúc này Trịnh Xá đang trong trạng thái Bạo tạc, thời gian với hắn chính là tính mạng, hắn căn bản mặc kệ động tác của ong chúa, dưới chân dùng sức đạp mạnh, lao tới trên người nó, hai tay điên cuồng oanh kích. Trong trạng thái lực lượng mạnh gấp mười lần bản thân hắn lúc bình thường, mỗi quyền đánh xuống phảng phất như đạn pháo, chỉ hai phát, ong chúa đã bị lực lượng khổng lồ cắt đứt thành hai đoạn. Không dừng lại, Trịnh Xá dùng một chân đạp mạnh, biến cả thân trước ong chúa cùng những tổ hình lục giác trong phạm vi mấy mét thành bụi phấn, thậm chí cả nền hợp kim dưới tổ ong cũng bị đạp lõm xuống mấy phân…

Mặc dù chỉ kéo dài ba giây, nhưng vừa giải trừ trạng thái, Trịnh Xá vẫn cảm thấy toàn thân mêm nhũn, chỉ muốn ngã quỵ xuống đất. Vai và đùi trái hắn vừa đau vừa tê dại, cảm giác khó chịu này làm hắn gần như muốn rống lên, bất quá hắn vẫn dựa vào ý chí đau khổ chống đỡ, bắt đầu điên cuồng chạy tới chỗ Sở Hiên.

Lần này không cần tìm kiếm gì cả, toàn lực chạy, kết quả là sau vài giây hắn đã vọt vào phòng còn Sở Hiên cả người run rẩy cầm một tập tài liệu. Bên cạnh két bảo hiểm lúc trước có thêm hai chiếc két nhỏ nữa, tổ ong trên nền cũng có dấu bị lôi lên, xem ra Sở Hiên không tìm được tài liệu trong chiếc két bảo hiểm lúc trước nên hắn chỉ có thể tìm kiếm các vị trí trong phòng cuối cùng mới lấy được bản ghi chép đang cầm.

Trịnh Xá mặc kệ đây có phải là bản ghi chép chính thức hay không, thấy Sở hiến đã sắp lâm vào trạng thái hít thở không thông, hắn vội vàng ôm lấy Sở Hiên, hơn nữa bắt đầu không ngừng truyền nội lực sang. Việc này hắn đã thí nghiệm trên người gã thanh niên tóc vàng, nội lực quả nhiên giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, không ngờ có thể thật sự truyền sang cơ thể người khác, mà cùng lúc đó hắn cũng bắt đầu điên cuồng chạy đi.

Sở Hiên từ từ bớt co rút, hai mắt cuối cùng cũng mở ra, khi hắn mở mắt lập tức nhìn tập tài liệu trên tay, đến khi thấy tài liệu vẫn nguyên vẹn, hắn mới hướng sang bên ngoài viện nghiên cứu, coilgun lại được lấy ra, có điều cánh tay cầm súng của hắn nhìn qua có vẻ run rẩy vô lực.

Trịnh Xá cứ như vậy, ôm theo một người cướp đường mà chạy, mắt thấy khói từ trong viện nghiên cứu bay ra đã càng lúc càng nhạt, hắn thậm chí có thể nghe được tiếng đập cánh vù vù vang lên không ngớt bên ngoài. Thanh âm này thật sự khiến người nghe lạnh gáy, có thể khiến người ta tưởng tượng ra tình cảnh hàng vạn con công trùng đang bao quanh cắn xé cơ thể. Mặc dù ong đực và ong chúa quả thật rất lợi hại, nhưng so ra, điểm khủng bố chân chính của ong mật phải là đám ong thợ to bằng bàn tay ở ngoài kia!

Hai người Trịnh Xá không ngừng chạy trốn, mặc dù nội lực của hắn liên tục truyền vào cơ thể sở Hiên nhưng sắc mặt Sở Hiên đã bắt đầu từ từ trắng bệch, thậm chí cả hắn cũng thấy lồng ngực bức bối, khó chịu, dưỡng khí trong cơ thể đã sắp hao hết. Đến lúc này hai người rút cuộc cũng xuyên qua lớp khói dày đặc, chạy ra khỏi viện nghiên cứu.

“Hoàn thành tình tiết kịch bản, mỗi người trên đảo được 4000 điểm thưởng, hai chi tiết kịch tình cấp C, lấy được vật phẩm kịch bản, sơ đồ tiến hóa gen sinh vật…”

Hai người Trịnh Xá vừa lao ra ngoài vội há mồm thở vài hơi thật mạnh, hiện tại hai người vẫn trong trạng thái mở cơ nhân tỏa nên sau khi hít chút không khí vào đã nhìn thấy màn khói xung quanh bắt đầu tản mát. Vô số ong mật khổng lồ xung quanh đang cố lao tới, may mắn là vẫn còn một chút khói chặn chúng lại còn cách đó không xa, Vương Hiệp cùng Bá Vương đang giơ súng lên trời bắn kịch liệt.

Trịnh Xá dùng sức dưới chân, thân thể như lưu phong lao tới chỗ hai người, sau mấy giây đã tới nơi. Hắn vừa đặt Sở Hiên xuống lập tức đứng lên Goblin glider. Nhưng vừa đặt chân lên, toàn thân hắn đã run rẩy kịch liệt, ba người còn lại bấy giờ mới nhìn rõ bắp đùi và vai trái hắn vừa đen vừa sưng phù, nhìn như đã sắp hoại tử.

Bá Vương và Vương Hiệp đồng thời móc chủy thủ quân dụng, liếc mắt trao đổi rồi Bá Vương khẽ dừng lại, Vương Hiệp bước tới chỗ Trịnh Xá, rạch hai nhát lên vai hắn, chỗ sưng đen bị cắt ra thành một vết hình chữ thập, huyết dịch màu đen lập tức chảy ra, hơn nữa máu đen này còn mang theo mùi hạnh nhân[11]. Vương Hiệp cùng Bá Vương đều biến sắc, Vương Hiệp đang định ghé miệng hút vết thương thì Trịnh Xá đã dùng tay còn lại lấy mấy ống thuốc giải độc, nói:

– Không sao cả, cắt miệng vết thương ra là được rồi, ta có thuốc giải độc… Hiệu quả rất cao, chỉ là không thể điều khiển glider được.

Sở Hiên yên lặng đứng lên glider, hai mắt mờ mịt, nói:

– Ta đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất… Để ta điều khiển.

Chờ sau khi Vương Hiệp rạch mấy chỗ sưng đen trên vai và đùi Trịnh Xá ra, hắn liên tiếp tiêm hai ống thuốc giải độc, ba người mới bước lên vòng dây thừng. Tiếp đó chỉ thấy Sở Hiên khởi động Goblin glider bay lên trời, từ trong vòng vây của vô số ong mật to bằng bàn tay, theo hướng đám khói bay lên, lao vọt ra ngoài, kỹ thuật điều khiển thậm chí có thể so được với Trịnh Xá đã thuần thục glider, không hề dao động, bay thẳng tới trước, chỉ sau mấy giây đã đạt tới tốc độ tối đa.

– Không được… So với chúng nó, tốc độ chúng ta hơi chậm…

Sở Hiên vừa điều khiển glider vừa lẩm bẩm.

Ba người phía dưới nghe vậy đồng thời quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy một mảng đen kịt toàn ong đang đuổi theo, tình cảnh kinh khủng đến mức nào? Nếu như mặt trời đang ở hướng đó thì màn đen này thật sự có thể che lấp hết ánh sáng, đừng nói là bốn người, kể cả là khủng long rơi vào tay lũ ong này cũng tuyệt đối chết không có chỗ chôn.

Bá Vương quát lớn, xuay người, đưa railgun nhắm thẳng về hướng đó. Đây là một món vũ khí xung mạch gia tốc sử dụng đạn hình châm, về nguyên lý kỳ thật rất giống vũ khí Gauss, bất quá do năng lượng gia tốc được đổi thành sóng xung mạch nên lực phản chấn giảm bớt, mà uy lực cũng mạnh hơn vũ khí Gauss một chút.

Chỉ thấy Bá Vương vừa bóp cò, tiếng súng lập tức vang lên ầm ầm, so với đạn nổ bình thường còn to hơn nhiều, viên đạn phá vỡ bức tường âm thanh gây ra tiếng nổ cực lớn, hơn nữa ở đây còn là vô số viên đạn phá vỡ không khí. Từ góc nhìn của mọi người, không khí ở chỗ nòng súng không ngờ xuất hiện gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, giống như nhìn qua bếp lửa ra xa, không khí trở nên vặn vẹo.

Ở phía xa lập túc có hàng loạt ong mật bị đạn bắn trúng, uy lực của railgun thật sự rất mạnh, xác đán ong như mưa rơi ào ào xuống đất. Nhưng dù như vậy, chỗ ong này so với cả một tổ ong khổng lồ chỉ là một phần cực kỳ ít, mà lũ ong ở ngay phía đầu vẫn như cũ, không ngừng tiếp cận. Đến khi bầy ong còn cách bốn người vài trăm mét, Vương Hiệp chợt lấy ra một quả bom hẹn giờ, ấn mấy phát rồi vung tay ném thẳng về phía đàn ong.

Goblin glider vừa bay ra một đoạn, từ phía sau liền truyền tới một tiếng nổ vang rền, không chỉ như thế, luồng khí bốc lên còn cuốn tới chỗ bốn người làm glider hơi mất thăng bằng, nhưng Sở Hiên phản ứng rất nhanh, chân khẽ đạp, lại ổn định lại.

– Uy lực này…

Trịnh Xá hít vào một hơi, sắc mặt quái dị hỏi:

– Uy lực ày không khỏi quá kinh khủng chứ? Ít nhất cũng phải có ba quả bom mới có thể tạo thành vụ nổ như thế này.

Từ vị trí mọi người nhìn lại, một đám mây nhỏ hình nấm vẫn đang bốc lên cao, đám ong khổng lồ chỗ đó đã sớm bị nổ tung hoặc chết cháy, cũng có rất nhiều ong ở xung quanh vụ nổ bị sóng xung kích đánh tan. Tóm lại, một phát nổ này gần như giết chết tất cả lũ ong đang đuổi phía sau Goblin glider, còn bầy ong lớn hơn thì lại cách xa, trong thời gian ngắn không thể đuổi kịp mọi người.

Vương Hiệp cười hắc hắc đáp:

– Không sai, là lượng thuốc nổ của ba quả bom hẹn giờ, chỉ cần cải tiến một chút là có thể yên tâm sử dụng loại bom này, chỉ có điều là phải ném ra rất xa, hoặc phải di động với tốc độ cao giống như vừa rồi mới có thể sử dụng, nếu không chỉ xung động lan đến từ vụ nổ cũng đủ giết chúng ta rồi.

Trịnh Xá thở phào một hơi, vỗ vỗ vai Vương Hiệp, cánh tay và đùi hắn đã khôi phục như bình thường, hiệu quả của thuốc giải độc cực kỳ tốt, hơn nữa, mấu chốt là sức miễn dịch và khả năng hồi phục của bản thân hắn cũng rất mạnh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này đã cơ bản khôi phục sức chiến đấu.

Trịnh Xá đang cười bỗng hưng phấn nói với Sở Hiên:

– Quá tuyệt vời! lại được một vật phẩm kịch bản nữa, mau nói bản sơ đồ tiến hóa gen sinh vật này có tác dụng gì đi! Là có thể tự do sắp xếp gen của bản thân sao? Vậy không phải mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư…

Sở Hiêp đáp:

– Không có khả năng, chẳng qua chỉ là bản công thức giải thích làm thế nào để chế thuốc quay ngược gen sinh vật về thời cổ đại thôi, tối đa là thêm mấy phần phục hồi gen của các dạng sống thời viễn cổ, cùng biện pháp làm biết mất các đoạn gen ngắt quãng, nhưng mà… nó hẳn là có liên quan đến tình tiết kịch bản thứ ba của bộ phim kinh dị này.

Ba người đều sững sờ, họ ngây ngốc nhìn nhau, theo như tình huống đã biết lúc trước, bộ phim này thực tế chỉ có hai tình tiết kịch bản, một là chuyện xảy ra sau Jurassic Park 2, cũng là những gì diễn ra trên đảo này. Hai là chuyện phát sinh trên hòn đảo diễn ra phim Jurassic Park 1, đảo Nublar, trước mắt còn chưa biết chỗ đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng hẳn cũng phải là tình tiết kịch bản mới đúng, có điều ngoài hai hòn đảo này ra, chẳng lẽ còn có đảo thứ ba nữa sao?

Tiếng của Sở hiên tiếp tục vang lên:

– Trịnh Xá, ngươi có cảm thấy thiếu một chuyện không? Tất cả chúng ta đều không nhận được thời gian cho nhiệm vụ lần này, nói cách khác, cho dù chúng ta ở lại thế giới này nghỉ ngơi mười năm cũng rất có khả năng vẫn sống sót, chỉ cần không tới đảo Sorna hoặc làm chuyện gì ảnh hưởng là được, là như vậy phải không?

Trịnh Xá ngẩn người, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút rồi ngạc nhiên nói:

– Đúng là nhiệm vụ phim kinh dị lần này không hề hạn chế thời gian, nếu như vậy… chúng ta có thể ở lại đây rèn luyện một thời gian không? Mặc dù nội lực và năng lượng Vampire trong người ta tiến bộ rất chậm nhưng thật ự chỉ có tự mình rèn luyện tiến bộ lên mới có thể siêu việt cường hóa, nếu có nhiều thời gian thì…

– Không thể, trước đây mặc dù ta đã từng hoài nghi như vậy nhưng biết tại sao ta muốn mọi người nhanh chóng lên tàu vận tái tới hòn đảo này không? Bởi vì ta cảm thấy có chuyện quỷ dị, xét theo hành vi của Chủ Thần trước đây, sơ hở lớn như vậy khó có thể xuất hiện, mà trong thế giới Jurassic Park 2, chúng ta chỉ cần lén vào viện bảo tàng trộm mấy quả trứng T-rex là chúng ta có thể an toàn hoàn thành bộ phim này, nhiệm vụ dễ dàng như vậy nhưng sao Chủ Thần lại không quy định hạn chế thời gian? Lúc đó ta đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, trong đó tình huống khả thi chỉ có một… Đó chính là nếu chờ tại thành phố, hoặc chờ tại thế giới này, chúng ta sẽ cực kỳ, cực kỳ nguy hiểm!

Sở Hiên chậm rãi nói:

– Không biết các ngươi có chú ý không, chúng ta càng đi sâu vào đảo Sorna, số lượng côn trùng cổ đại càng nhiều, hơn nữa không chỉ có ong mật khổng lồ, trước đó chúng ta cũng vài loại, số lượng chúng so với côn trùng bình thường càng nhiều, càng đông đúc, thân thể khổng lồ, hơn nữa số lượng rất đông, biết chuyện này nói lên điều gì không? Nói lên rằng chúng nó còn đang tiến hóa… tiến hóa đến khi thích ứng với tỷ lệ dưỡng khí tại thế giới này mới thôi. Đợi đến khi đám côn trùng này hoàn thích nghi, chúng nó sẽ bắt đầu sinh sản hàng loạt, hơn nữa kết quả chỉ có một, chính là rất có thể hủy diệt toàn bộ xã hội loài người. Vì vậy mới nói, nếu như chúng ta chờ đợi tại thế giới này thì thời gian càng lâu, cơ hội sống sót càng nhỏ, nếu chúng ta chờ năm năm, vậy khắp thế giới chỗ nào cũng toàn là côn trùng khổng lồ, mà chúng ta cũng không lấy được trứng T-rex, kết quả là hưởng thụ mấy năm bình yên rồi chết hết tại thế giới này, đạo lý chỉ đơn giản như vậy, nguy hiểm ngang bằng với phần thưởng, câu nói này cũng đồng dạng áp dụng cho thời gian an toàn hưởng thụ.

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn lập tức đại ngộ:

– Ta biết rồi, tình tiết kịch bản thứ ba mà ngươi nói cần phải hoàn thành tình tiết thứ nhất mới có thể xuất hiện,hơn nữa phải hoàn toàn hiểu được sự nguy hiểm của đám côn trùng này trong tương lai, hoàn toàn giải mã ý nghĩ của bản ghi chép này mới có thể hoàn thành… Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – https://sachvui.com

– Không sai, giao tài liệu ghi chép này cho chính phủ loài người của thế giới này thay đổi vận mệnh trong tương lai côn trùng cổ đại có thể hủy diệt xã hội loài người, đây là hàm ý của tình tiết kịch bản, thay đổi hướng phát triển của kịch bản…

Sở Hiên lạnh lùng đẩy kính mắt, đứng trên glider, thản nhiên nói.

Chọn tập
Bình luận