Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vô Hạn Khủng Bố

Chương 209: Tìm kiếm cùng đánh cắp mật mã

Tác giả: Zhttty
Chọn tập

Bên trong trụ sở nghiên cứu này có sự biến đổi rất lớn, có thể đi sâu xuống dưới lòng đất mấy trăm mét, đều là tầng ngầm được xây dựng bí mật, diện tích rộng lớn, hoàn toàn đủ thu nhận tất cả khu vực lều bạt của dân chúng bên ngoài.

Trên đường đi Trịnh Xá rất rò mò, hắn ra hiệu cho Chiêm Lam kết nối ý thức hắn với Tiêu Hoành Luật, tiếp đó tò mò hỏi:

“Nói chúng ta tự xưng là người chính phủ tương lai phái tới là chủ ý của Sở Hiên, nếu không thật sự không thể nào giải thích được vấn đề lai lịch của chúng ta, hơn nữa chúng ta còn phải dựa vào chính phủ Mỹ hỗ trợ để đánh trận này nên càng cần một thân phận quan trọng, nhưng mà… Ngươi cảm thấy lời bịa đặt này thật sự thích hợp không? Đặc biệt là vừa rồi viên phó tổng thống kia nói ở đây có “hy vọng” cuối cùng của loài người, nhưng chúng ta căn bản không biết cái “hy vọng” đó là gì cả, Sở Hiên vậy mà lại chẳng giải thích lấy một câu, ngươi không cảm thấy chuyện đó cùng thân phận chúng ta rất không phù hợp sao? Hơn nữa từ tương lại trở về thế giới này tiến hành chiến tranh, ta cảm thấy cái cớ này thật sự có quá nhiều sơ hở…”

Tiêu Hoành Luật thở dài đáp:

“Đây chính là chỗ cao minh của Sở Hiên, còn nhớ cái kế hoạch trong lòng hắn không? Chính là kế hoạch trộm lấy mật mã vũ khí hạt nhân, ngươi nghĩ vấn đề hạt nhân có liên quan đến vận mệnh cả nhân loại lại có thể dễ dàng trộm được như vậy sao? Những chuyện khác không dám nói, chí ít là với kỹ thuật hacker của hắn tuyệt đối không thể trộm được, nếu không loài người trong thế giới hiện thực đã sớm diệt vong rồi, chỉ cần một tên hacker lén trộm mật mã khống chế vũ khí hạt nhân, sau đó khẽ ấn một cái là được… Chính vì thế, Sở Hiên hẳn là vì kế hoạc đánh cắp mật mã nên mới đề nghị chúng ta đưa ra cái thân phận chiến sỹ tương lai hoang đường hết cỡ này.”

Càng nói Trịnh Xá càng thấy hồ đồ, hắn vừa đi vừa mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, năng lực mô phỏng khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba lại thêm hắn thực lực đại tiến, có trình độ mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư sơ cấp, cơ bản sẽ mô phỏng được từ 50% đến 60%, vì thế lúc này hắn cũng dứt khoát mô phỏng Tiêu Hoành Luật.

“Ý ngươi là, thân phận chiến sỹ tương lai này… ngay từ đầu đã là một bố cục của Sở Hiên?”

Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi kỳ quái hỏi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – https://sachvui.com

Tiêu Hoành Luật gật đầu đáp:

“Không sai, kế hoạch của hắn hẳn là sẽ do ngươi nói rằng chúng ta là chiến sỹ tương lai, chuyện này chắc chắn là trăm chỗ sơ hở. Sơ hở đầu tiên là loài người tương lai dùng biện pháp gì để ngăn cản bức xạ làm biến hình vũ khí đây? Nếu không thể ngăn cản thì vũ khí chúng ta mang tới có tác dụng gì? Nếu có thể ngăn cản thì tại sao hắn lại nói như vậy tại hội nghị? Ta chỉ có thể nghĩ tới một khả năng duy nhất… Âm mưu!”

“Âm mưu?”

Trịnh Xá được Tiêu Hoành Luật nhắc nhở lập tức bừng tỉnh, nói:

“Ta hiểu rồi! Hắn muốn cố ý để lộ sơ hở trí mạng, khiến chính phủ Mỹ biết rằng chúng ta không phải chiến sỹ từ tương lai gì cả, sau đó để chính phủ Mỹ phái người giám sát chúng ta, có thể là nghe lén, camera hoặc một số biện pháp khác. Đến lúc ấy hắn sẽ cố ý ra vẻ đã lấy được mật mã vũ khí, hơn nữa bắt đầu sửa đổi hệ thống, để cho nhân viên giám sát của chính phủ Mỹ biết được…. Một người bị ăn trộm thì việc đầu tiên chắc chắn không phải báo động gì đó mà là xem thử xem đồ của mình rút cuộc là có bị trộm hay không, cho dù địa điểm họ xem xét chắn chắn là sẽ rất bí ẩn nhưng dù có bí ẩn đến mức nào cũng không thể tránh được quét hình tinh thần lực của Chiêm Lam… Tuyệt vời! Bố cục này quá tuyệt vời!”

Tiêu Hoành Luật có chút ảm đạm nói:

“Không sai, bố cục này quả thật rất tuyệt, hơn nữa điểm mấu chốt nhất chính là nếu mật mã không bị sửa đổi, vậy việc Sở Hiên cố ý để lộ ra cũng có thể khiến chính phủ Mỹ cho rằng hắn đang nhắc nhở bọn họ một cách khéo léo. Lại cộng thêm chúng ta chiến đấu vì loài người, cho dù không phải chiến sỹ tương lai nhưng thực lực cùng trang bị của chúng ta thật sự mạnh hơn người của thế giới này rất nhiều nên nhiệm vụ tập kích cũng chỉ có thể giao cho chúng ta, cái cớ này chẳng qua chỉ là công cụ để liên lạc với chính phủ Mỹ thôi, cho dù chúng ta không phải chiến sỹ tương lai đi nữa thì có làm sao? Sở Hiên… Hắn thật sự rất tài giỏi.”

Trịnh Xá cười cười an ủi:

“Ngươi cũng đâu có kém, ít nhất cũng trong thời gian ngắn đã tỉnh táo lại, không chỉ hiểu được tình huống từng bước bố cục của Sở Hiên mà còn biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Ha ha, quá tốt rồi, sau này nếu tên khốn đó có suy tính âm mưu gì đó, ngươi nhất định phải nhắc nhở ta trước, lần sau phải cho hắn chịu khổ một lần xem.”

Tiêu Hoành Luật lắc lắc đầu, khẽ ngắt một sợ tóc trán xuống, nói:

“Thật sự rất bất đắc dĩ, nếu chỉ là suy luận phân tích không thôi, đứng ở cùng vị trí với Sở Hiên, lấy được cùng số lượng tin tức để phân tích… Ta nghĩ dù với trí thông minh của ngươi đi nữa cũng có thể thấy được chút mánh khóe…”

“Này, nói cho rõ ràng xem, dù với trí thông minh của ta đi nữa là thế nào! Chẳng lẽ trí tuệ của ta thật sự kém cỏi vậy sao?”

Trịnh Xá lập tức nổi giận, quát lên trong ý thức.

“….Ngươi hy vọng có thể dùng cơ bắp mà suy luận sao?”

Tiêu Hoành Luật khoát tay nói:

“Nếu chỉ là phân tích, người đứng cạnh hắn chắc chắn là sẽ thấy rất rõ ràng, đương nhiên, trừ phi hắn đem cả người phe mình tính toán cả vào trong bố cục… Nêu không trình độ tính toán, bày bố như vậy ta có thể phân tích ra rất rõ ràng, nhưng phân tích và làm là hai chuyện khác hẳn nhau… Ta có thể nghĩ tới chuyện vũ khí hạt nhân, cũng có thể nghĩ tới chuyện nhất định phải trộm được mật mã này, nhưng có lẽ ta không thể làm tới mức tùy tâm sở dục thiết kế bố cực như vậy. Hơn nữa ngay từ đầu đã tính toán, hẳn là ngay từ lúc hắn muốn ngươi lấy thân phận chiến sỹ tương lai đã bắt đầu tính kế, chuyện như vậy ta không làm được…”

Trịnh Xá hạ hỏa xuống, cười nói:

“Không sao cả, người có thể làm tới mức như ngươi đã là rất rất ít rồi, ngươi ít nhất cũng đứng trong hàng ngũ năm người thông minh nhất các tiểu đội luân hồi, nhưng người như Sở Hiên thì ta đã gặp qua bao nhiêu người cũng chỉ có một mình hắn, cái này không thể so sánh…”

Tiêu Hoành Luật lại cười lạnh nói:

“Sao ngươi biết ta nhất định sẽ kém hắn? Hừ, chúng ta cứ xem tiếp đi, tư duy nhanh không nhất định là đại biểu cho sợ vượt trội, hắn nghĩ tới mật mã vũ khí hạt nhân, ta chẳng lẽ lại không thể nghĩ tới thứ khác? Chúng ta cứ đi rồi biết!”

“Nói như vậy, Tiêu Hoành Luật quả nhiên là có kế hoạch gì đó? Chỉ hy vọng hai người bọn họ sẽ không vì cố thể hiện tài trí mà làm liên lụy tới đoàn đội…. Khốn thật, các đội các muốn có một trí giả như vậy mà không được, Trung Châu đội chúng ta thì lại vì có thêm một trí giả mà đau đầu, đúng là có phúc mà không được hưởng…”

Trong lòng Trịnh Xá thầm nghĩ, theo thang máy không ngừng đi xuống, mọi người đã từ tầng lầu phòng hội nghị xuống sâu dưới đất mấy trăm mét, mà thang máy vẫn còn đang tiếp tục đi xuống. Mấy chục giây sau động cơ mới kịch một tiếng, dừng lại, tiếp đó cửa mở ra, bên ngoài thang máy là vô số nhân viên đang bận rộn liên tục, có quân nhân, có học giả, cũng có người mặc trang phục bình thường, từ thang máy nhìn ra nơi đây thuần túy là một quảng trường khổng lồ, xung quanh cũng có khá nhiều lối đi nhưng so với quảng trường này thì rất nhỏ bé.

Ngoài ra, nhóm Trịnh Xá còn nhìn thấy “hy vọng” cuối cùng của loài người, có lẽ đây mới đúng là một loại hy vọng. Đó là hai robot đã hư hỏng quá nửa nằm giữa quảng trường, trong đó một robot thể tích rất lớn, nhìn hình dạng hẳn là thủ lĩnh Autobot Optimus Prime, robot kia thì nhỏ hơn khá nhiều, thân màu vàng sáng, có lẽ là Bumblebee. Hai robot mặc dù toàn thân hư hỏng nhưng vẫn có thể cử động cùng nói chuyện, hai Autobot này không ngờ vẫn còn sống.

Tổng thống tạm quyền của nước Mỹ Aslan Roosevelt thở dài nói:

– Đây là hy vọng cuối cùng của loài người, hai Autobot còn sống sót, chính khối năng lượng Energon trong ngực họ bảo vệ căn cứ này, giúp nó không chịu ảnh hưởng từ bức xạ của Allspark. Ở căn cứ số hai còn có một Autobot khác, ba người họ trong trận chiến tranh đoạt Allspark với Decepticon mặc dù trọng thương cùng tiêu diệt rất nhiều robot Decepticon nhưng cuối cùng vẫn hoàn toàn thất bại, Allspark bị mất, Autobot gần như bị tiêu diệt toàn bộ…

Sở Hiên gật đầu nói:

– Như vậy vấn đề an toàn cho vũ khí của chúng ta đã được giải quyết, những Autobot này chắc chắn là có cách bảo vệ cho vũ khí, ít nhất là có thể bảo đảm an toàn cho một lượng nhỏ vũ khí… Bây giờ chỉ còn lại một vấn đề, làm thế nào tìm được căn cứ của Decepticon? Đoạt lại Allspark hoặc là triệt để phá hủy.

Aslan thở dài nói:

– Cái đó thì không nghĩ ra được cách nào, chỉ có thể để quân đội dùng hết khả năng phái lính trinh sát ra, nhưng kết quả cuối cùng của các trinh sát này rất có thể sẽ là… Ai, tóm lại các vị cứ đi gặp Optimus trước đã, có lẽ mọi người có thể thương lượng được biện pháp gì đó, hơn nữa ba Autobot này, rất có thể họ sẽ…

Aslan cũng không nói hết câu, chỉ liên tiếp thở dài rồi quay người đi về phía hai Autobot. Hơn mười người đi tới cạnh Optimus Prime, người ông ta đầy thương tích, thậm chí hai chân cũng biến mất, Optimus ngẩng đầu nhìn mọi người, thậm chí còn rất lễ độ cất tiếng chào Aslan.

Sau khi Aslan kể vấn đề vũ khí của mấy người Sở Hiên ra, Optimus lập tức trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng:

– Lấy nguồn năng lượng Energon trong ngực tôi ra, dùng nó bức xạ vũ khí của các vị một lần, năng lượng ôn hòa của Autobot có thể ngăn cản năng lượng điên cuồng của Decepticon, chỉ có như vậy mới có thể mang vũ khí tới gần bọn chúng…

Bumblebee ở bên cạnh đột nhiên nói:

– Không được, nếu cứ như vậy anh sẽ chết mất!

Optimus nhìn sang Bumblebee rồi đột nhiên cúi đầu nhìn mấy người Trịnh Xá nói:

– Từng có một cậu bé loài người cùng chúng tôi kề vai chiến đấu, dù đến lúc nguy hiểm nhất, tuyệt vọng nhất cậu ta vẫn không giao Allspark cho Megatron, đến cuối cùng lại là chúng ta đã phụ sự kỳ vọng của cậu ấy, khiến cái chết của cậu ấy phải uổng phí. Lúc đó cậu ta từng nói “Không có hy sinh, không có thắng lợi”, câu nói này, bây giờ tôi cũng muốn nói, không có hy sinh, không có thắng lợi… Những con người dũng cảm, hãy phá hủy Allspark đi, đừng để con người phải gánh chịu sai lầm của robot chúng tôi… Bumblebee, tôi rất vui vì được cùng làm việc với an, những người bạn đã hy sinh, tôi không thể để sự hy sinh của họ phải uổng phí!

Optimus Prime muốn hy sinh bản thân để thành toàn cho loài ngươi nhưng không phải nói hy sinh là có thể để hắn hy sinh luôn, dù sao thì hắn cùng Bumblebee cũng phải bảo vệ căn cứ này. Theo như hắn nói thì, nguồn năng lượng Energon trong ngực mỗi robot đều là một spark thu nhỏ, chỉ là không kỳ diệu được như Allspark, nhưng cũng có thể sinh ra một loại phóng xạ, khiến máy móc xung quanh tiến vào trạng thái bảo vệ bức xạ, không bị phóng xạ của Allspark biến đổi.

– Theo như Optimus nói, bức xạ cũng chia làm hai tình huống, giống như chúng ta gọi là một âm một dương vậy. Nếu phóng xạ của Autobot là dương thì phóng xạ của Decepticon là âm, do đó nếu hai bên lại gần nhau thì dù đối phương biến thành xe cộ hoặc vũ khí cơ giới khác cũng có đều có thể cảm ứng được. Nói cách khác, sau khi vũ khí công nghệ cao của chúng ta được năng lượng của Autobot bức xạ, kế hoạch đánh lén cơ bản có thể hủy bỏ, đến lúc đo dù tìm được đại bản doanh của Decepticon thì chúng ta cũng chỉ có thể dùng tên lửa hạt nhân công kích sau đó tiến hành cường công. Cứ như vậy, tính số liệu tối thiểu thì có lẽ chúng ta cũng phải ngạnh chiến một nghìn robot Decepticon hoặc càng nhiều hơn, trận chiến này chúng ta khó mà chịu đựng nổi, do đó…

– Phải tiến hành tác chiến nhử mồi.

Sở Hiên nhìn những người trước mắt, vừa ăn chuối tiêu vừa nói.

Trịnh Xá kỳ quái nhìn quả chuối trong tay Sở Hiên, trong đầu thầm nghĩ tên khốn này sao lại đổi sang ăn chuối tiêu? Bất quá đây là chuyện ngoài lề, vấn đề liên quan đến sự sinh tồn của đoàn đội hắn vẫn phải hỏi rõ ràng, vì thế hắn lập tức nói:

– Có người làm mồi nhử, kéo phần lớn robot Decepticon rời khỏi chỗ Allspark, chuyện như vậy ta có thể hiểu được, cho nên cái này càng cần hai người ngươi cùng Tiêu Hoành Luật bàn bạc kỹ càng, xem xem làm thế nào sắp xếp hoàn hảo kế hoạch lần này. Ngoài ra còn một chuyện nữa, đó là liên quan tới Optimus Prime…

Trịnh Xá ngó nghiênh xung quanh, có chút xấu hổ cười nói:

– Không nói dối mọi người, kỳ thật trước khi xem Transformers người đóng ta từng xem cả anime Transformers, từ bé ta đã rất sùng bái Optimus, đến khi hắn chết trong phim thì từ đó về sau ta cũng không xem Transformers nữa, vì thế ta muốn…

Sở Hiên phất tay nói:

– Kỳ thật, muốn cứu Optimus cũng không khó, phóng xạ cũng là một loại năng lượng, mà năng lượng vừa khéo là thứ trước mắt chúng ta có thể khống chế tốt nhất…. Lấy được chiếc nhẫn tối cao, nội lực của ngươi hoàn toàn có thể chuyển hóa thành phóng xạ, thậm chí còn có thể chuyển đổi thành hình thức bức xạ của Decepticon, chỉ tiếc là chúng ta không có cách nào lấy được hình thái của loại phóng xạ này. A… Ta hiểu rồi.

Sở Hiên đột nhiên lộ ra vẻ bừng tỉn đại ngộ, bóp bóp trán khẽ lẩm bẩm.

Đã lâu lắm rồi Trịnh Xá không nhìn thấy động tác đó của Sở Hiên, hắn cơ bản đều vô thanh vô tức đã hiểu rõ mọi chuyện, rất ít khi lộ vẻ đột nhiên bừng tỉnh như vừa rồi, mặc dù Trịnh Xá cũng không biết hắn rút cuộc là nghĩ ra được chuyện gì.

– Đây là tác phẩm của Thánh nhân tầng thứ năm, giống cái mặt nạ ngươi lấy được lúc trước, đều là đồ do Thánh nhân tầng thứ năm chế tạo ra, chỉ là cũng đều không phải sản phẩm trọn vẹn. Nói như, những đạo cụ kịch bản chúng ta lấy được rất có thể cũng đều là sản phảm như vậy, ví dụ như chiếc nhẫn tối cao chuyển đổi năng lượng, mặt nạ vàng có thể để người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư thể nghiệm sức mạnh của tầng thứ năm, cùng cả Ngọn giáo của thần Osiris, Vòng tay của thần Anubis, xét đến cùng đều là vũ khí hoặc vật phẩm lấy khống chế năng lượng làm chủ, mà Thánh nhân muốn nói với chúng ta cái gì… Có lẽ chúng ta ngay từ đầu đã hoàn toàn sai! Chúng ta đều sai lầm rồi! Có lẽ, Chủ Thần không gian căn bản không phải trại huấn luyện do các Thánh nhân xây dựng nhằm tạo ra Thánh nhân mới… Có lẽ, đây là nơi dung thân cuối cùng mà họ xây dựng để lưu lại di ngôn?

Tiếp đó Sở Hiên lại nhíu mày, dù với trí tuệ của hắn đi nữa, muốn từ chút tin tức hiện có trong tay để tìm được chân tướng thì đã không phải chuyện sinh vật có thể làm được, trừ phi là “thần” toàn tri toàn năng. Nhưng Sở Hiên tốt xấu gì cũng cần có tin tức mới có thể suy luận được tới chân tướng, vì thế nhất thời hắn bị thông tin này làm khó.

– Thánh nhân đến cùng là muốn nói cho chúng ta biết cái gì? Chiếc nhẫn, Ngọn giáo thần Osiris, mặt nạ vàng, cùng cả tu chân có thể liên quan đến sự diệt vong của Thánh nhân, rút cuộc là các Thánh nhân muốn nói với chúng ta cái gì?

Mắt thấy lông mày Sở Hiên càng lúc càng nhíu chặt, Trịnh Xá vội vàng nói:

– Việc này tạm thời bỏ qua, trước tiên cứ nói đến chuyện chúng ta đang phải đối mặt đã. Nếu vấn đề Optimus đã được giải quyết thì vấn đề của chúng ta hiện tại là thế nào hoàn thành kế hoạch nhử mồi, hơn nữa nếu làm mồi thì chắc chắn là sẽ cực kỳ nguy hiểm, thực lực không đủ căn bản không thể hoàn thành. Việc này tốt nhất là giao cho ta, thực lực của ta hẳn là có thể hoàn thành nhiệm vụ này…

Sở Hiên lại dứt khoát phản đối:

– Không được, sức cận chiến của ngươi cực kỳ quan trọng, khi tiến hành đột kích tác chiến cần phải dùng tới. Ngươi đại khái phải đối mặt mới mấy chục robot Decepticon hoặc càng nhiều hơn điên cuồng ngăn cản, nhiệm vụ của ngươi là đánh bại bọn chúng đoạt lấy Allspark, cho nên người làm mồi nhử không thể là ngươi, nhân tuyển cho nhiệm vụ này….

“Mẹ kiếp, không cần nói, chắc chắn là ta, Sở Hiên tên khốn này không biết là hận ta đến mức nào, lần nào cũng để tam làm khó ta…”

La Cam Đạo đang thầm oán hận thì sở Hiên lại quay sang Tiêu Hoành Luật nói:

– Nhiệm vụ mồi nhử này giao cho ngươi, ngươi có thể lựa chọn người thích hợp trong đồi, ngoại trừ Trịnh Xá, Zero, Chiêm Lam ra, ngươi được phép chọn ra ba trong số những người còn lại. Những chuyện khác ta mặc kệ nhưng nhất định phải tiến hành tấn công trong vòng một tiếng đồng hồ sau khi tên lửa hạt nhân công kích, phải dẫn được trên 70% số robot ra ngoài. Đây là nhiệm vũ của các ngươi nên ta không quan tâm tới quá trình nhưng khi đội ngũ bọn ta tiến hành tập kích thì số lượng robot bảo vệ Allspark không thể vượt quá 30% tổng thể, đã hiểu chưa?

Những lời này mang chút tác phong quân đội, không cần biết ngươi sắp xếp thế nào, chỉ quan tâm tới kết quả ra sao, mà Tiêu Hoành Luật cũng lập tức đáp ứng.

Sở Hiên nhìn Trịnh Xá đang muốn nói lại thôi, hắn quả quyết nói:

– Chuyện này không có gì đáng nói, theo số lượng đội viên của chúng ta tăng lên, thực lực đoàn đội tăng lên thì đồng thời cũng phải tiến hành tái phân phối lại đội ngũ. Trung Châu đội hình thành hai tiểu đội phối hợp với nhau, hướng đi này là không thể tránh khỏi, mà sức chiến đấu của Trung Châu đội cũng được tăng cường rất nhiều. Thế giới Transformers lần này cũng không có nguy hiểm, vừa khéo có thể để chúng ta luyện tập một lần…

Tình huống cơ bản là như vậy. Trịnh Xá, La Cam Đạo, bắt đầu từ chiều hôm nay, hoạt động tìm kiếm trong vòng năm ngày sẽ do các ngươi tiến hành, trong năm ngày này ta cũng phải tiến hành kế hoạch của ta. Đến ngày thứ ba, Trịnh Xá ngươi phải đưa Chiêm Lam trở về căn cứ này, không cần biết có tìm được vị trí Allspark hay không, các ngươi nất định phải trở về…

Trịnh Xá đáp ứng mấy câu này của Sở Hiên, đồng thời cũng cười khổ không ngừng, thế giới Transformers lần này thật sự không có nguy hiểm sao? Mấy chục triệu robot tồn tại, lại còn nơi cất giấu Allspark có Decepticon tụ tập, sức chiến đấu của lũ robot này, bất kỳ dạng nào cũng đủ khiến Trung Châu đội lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Có lẽ trước mắt ưu thế duy nhất của Trung Châu đội là lấy được “thế” của thế giới này, không cần biết là chính phủ nước Mỹ, hay là vũ khí hạt nhân còn chưa lấy được, đây đều là “thế” mà Trung Châu đội đang có được, mà Sở Hiên cũng cho rằng đó là nhân tố quan trọng có thể xoay chuyển tình hình, mấu chốt là phải xem hắn làm thế nào khống chế cái “thế” này.

Một phe khác, Tiêu Hoành Luật sau khi tiếp nhận nhiệm vụ Sở Hiên giao cho cũng lâm vào trầm tư, trong lòng lại càng thấp thỏm bất an.

“….Hắn giao nhiệm vụ tạo mồi cho ta, chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra kế hoạch của ta? Không thể nào? Kế hoạch này ta thậm chí chưa từng để lộ một chút manh mối, hắn dù thần kỳ đến đâu cũng không thể nào phát hiện ra mới đúng, tại sao hắn lại làm như vậy chứ?”

Mặc kệ thế nào, đến ngày thứ hai Trịnh Xá mang theo Chiêm Lam, La Cam Đạo điều khiển robot, chia làm hai hướng bay đi, nhất định phải tìm được nơi robot tập trung số lượng lớn trong vòng năm ngày. Đương nhiên, trước khi Trịnh Xá rời đi đã dùng chiếc nhẫn chuyển hóa một lượng lớn năng lượng Energon, chiếu xạ hoàn toàn lớp vỏ ngoài cho robot của La Cam Đạo thành đặc trưng của Autobot, như vậy chỉ cần đến gần nơi Decepticon tập trung đông đảo thì số robot đó chắc chắn sẽ đi đầu tấn công hắn, cũng giúp hắn khỏi phải tới mỗi thành phố lại phải hạ thấp xuống tấn công.

Thời gian trôi nhanh, trong những ngày này ngoài ba người đi ra ngoài hành động thì chín người còn lại đều ở lại trong căn cứ, bọn họ không có cử động gì đặc biệt mà quân đội Mỹ cũng không khống chế quá mức với họ. Ngược lại, Sở Hiên lấy ra một số vật phẩm công nghệ cao khiến các nhân viên nghiên cứu lập tức như điên cuồng, vùi đầu vào nghiên cứu, ví dụ như một mảnh kim loại giống như sắt vụn thực tế lại là tài liệu kim loại cực kỳ hiện đại, con người hoàn toàn không cách nào chế tạo ra được. Đó là một mảnh hợp kim Gundarium Sở Hiên trực tiếp lấy xuống từ robot của La Cam Đạo, với trình độ khoa học của loài người hiện tại chắc chắn là không thể bắt chước được, cũng càng khiến ánh mắt của quân đội Mỹ tập trung vào người Sở Hiên.

– Tiếp theo thì sao? Ngươi làm nhiều chuyện như vậy là muốn có được mật mã hạt nhân? Đó là mật mã động, dùng một lần là bỏ, mỗi quả đạn lại cần một mật mã mới, ngươi có thể đảm bảo đánh cắp được tất cả mật mã?

Trịnh Xá tò mò hỏi Sở Hiên.

Sở Hiên lắc đầu đáp:

– Đương nhiên là không thể lấy trộm tất cả mật mã, cho nên căn bản không phải trộm mà là khống chế điểm khởi tạo mật mã, do vấn đề bảo mật vũ khí hạt nhân, muốn từ bên ngoài đánh cắp mật mã gần như là không có khả năng, nhưng nếu từ trong nội bộ thì sao đây? Khi ông ta dùng chìa mở vali hạt nhân[34] chứa máy tính tạo mã, đó chính là lúc chúng ta ra tay… Chiêm Lam, Triệu Anh Không, bắt đầu hành động đi.

Chọn tập
Bình luận