– …Nói thật, Vương đối vương, binh đối binh cũng không phải kế hoạch ban đầu của ta.
Chờ sau khi Trịnh Xá đã đi xa, clone Sở Hiên mới quay đầu lại nhìn mấy người trước mặt, hắn đẩy đẩy mắt kính, nói:
– Lúc trước ta chuẩn bị dùng ưu thế sức mạnh của toàn đội tới chiến đấu với Trung Châu đội. Khi thực lực chênh lệch tới một trình độ nhất định thì tất cả mọi âm mưu đều chỉ là trò cười, nhưng đến sau này tính toán đó lại biến thành Vương đối vương, binh đối binh.
Sở Hiên ngoắc tay gọi mấy người sau lưng, nhóm Trương Hằng cũng không do dự, lập tức lao ra ngoài kho hàng, bên ngoài đó chính là chiến trường của bọn hắn. Bốn thành viên Ác Ma đội lúc trước đã thể hiện sức mạnh, không nghi ngờ gì, bọn hắn đều là thành viên chủ chiến của Ác Ma đội… Nhân số so với Sở Hiên phỏng đoán thì có chút chênh lệch, ít nhất là La Cam Đạo cũng không tồn tại, bất quá, Hạo Thiên lại có mặt trong đó…
– Ồ? Vậy bắt đầu thay đổi suy nghĩ từ lúc nào?
Sở Hiên ra dấu gọi mọi người xong mới quay sang phía clone, hỏi.
– Bắt đầu từ lúc đoạt được Phong Thần bảng.
Clone Sở Hiên căn bản không chút giấu giếm, trực tiếp trả lời
– Phong Thần bảng?
Sở Hiên gật đầu nói:
– Là Phong Thần bảng bí ẩn nhất trong Phong Thần diễn nghĩa? Đây là nguyên nhân ngươi có thể toàn tri toàn năng ở một mức độ nhất định phải không? Nó có tác dụng gì? Giống như trong Phong Thần diễn nghĩa, hay là như trong một bộ truyện tranh[77]? Một khi viết tên ai lên trên, người đó sẽ tử vong? Vũ khí xác suất nhân quả…
Clone Sở Hiên lắc đầu đáp:
– Đúng là vũ khí xác suất nhân quả. Giống như ngươi và ta đều đã biết, nghịch chuyển nhân quả là đặc trưng lớn nhất của vũ khí xác suất nhân quả, mà Phong Thần bảng thì chính là vũ khí xác suất nhân quả đỉnh cao được thiết kế để nghịch chuyển tất cả mọi sự vật, bao gồm không gian, thời gian, năng lượng, thậm chí là cả vũ trụ. Giống như kế hoạch hoàn thiện loài người của Adam là sản phẩm cuối cùng của Thánh nhân và người tu chân phương Tây, Phong Thần bảng này cũng là sản phẩm cuối cùng của Thánh nhân và người tu chân phương Đông. Cái viết tên vào là tử vong như ngươi vừa nói lúc nãy chẳng qua chỉ là một công năng rất không quan trọng của Phong Thần bảng mà thôi.
– Phong Thần bảng bao gồm hai bộ phận, một là nguồn năng lượng để khởi động Phong Thần bảng, hai là chủ thể sử dụng nguồn năng lượng đó để đảo ngược nhân quả. Năng lượng dùng để khởi động Phong Thần bảng gọi là điểm nhân quả, khi người với người tiếp xúc, hoặc làm một số việc nào đó, chỉ cần có thể thay đổi xung quanh hoặc khiến ai đó biến đổi thì đều có thể sinh ra điểm nhân quả. Cũng như ta và ngươi đã biết, thời gian có thể chữa trị tất cả, đó chính là lý thuyết “trượt vỏ chuối” đơn giản. Cho dù ngươi có thể đảo ngược thời gian, quay về thế giới một trăm năm trước, khi ngươi muốn giết chết một nhân vật có thể quết định lịch sử, hoặc là gây thay đổi nào đó trong lịch sử thì ngươi làm thế nào cũng không thể hoàn thành mục đích, có khi chỉ giẫm phải một mảnh vỏ chuối mà ngã chết, mà Phong Thần bảng lại vừa đúng là thứ có thể đảo ngược loại nhân quả này. Không cần biết là chuyện gì, chỉ cần ngươi có thể tạo ra biến động lớn, hoặc là sinh ra nhân quả tương tác với người khác, ví dụ như ngươi đánh một quyền giết chết người khác, hoặc là biến hắn thành kẻ bán thân bất toại, buộc thân nhân hắn phải chăm lo cho hắn suốt quãng đời còn lại, hay là nuôi dưỡng một đứa trẻ lang thang, cho nó được giáo dục cao cấp, tất cả đều có thể sinh ra điểm nhân quả, thậm chí là ném một quả bom hạt nhân xuống một thành phố lớn cũng có thể tạo ra rất nhiều điểm nhân quả…
– Nhưng rất đáng tiếc, bọn ta không thể làm như vậy để thu hoạch điểm nhân quả, đây là vấn đề thứ hai của Phong Thần bảng, sử dụng năng lượng. Một khi có được điểm nhân quả là có thể khởi động Phong Thần bảng, nó có thể hoàn thành nhiệm vụ ngươi yêu cầu…. Không có chuyện một phần hay là đại đa số, chỉ cần có yêu cầu, kể cả ngươi muốn thành thần nó cũng có thể hoàn thành, nhưng sẽ căn cứ theo trị số entropy của vũ trụ để quyết định số điểm nhân quả cần tiêu hao. Như chúng ta đã biết, vũ trụ được sinh ra từ vụ nổ của một chất điểm, sau đó entropy của vũ trụ không ngừng gia tăng, từ nhân đến quả, quả đó lại là khởi đầu của vô số nhân mới. Toàn vũ trụ chỉ có một xu hướng từ có trật tự biến thành vô trật tự, mà Phong Thần bảng thì lại là vũ khí có thể đảo ngược quá trình ấy. Chuyện như ngươi nói, viết tên ai lên người đó sẽ tử vong, ngoài ra căn cứ theo những gì chúng ta biết về Phong Thần bảng trong Phong Thần diễn nghĩa thì người đó còn chết trong tình huống cực kỳ hợp lý, cũng tức là hợp với thiên đạo tự nhiên, việc này có thể coi là… Phong Thần bảng làm đảo ngược giá trị entropy, cả vũ trụ sẽ bài xích món vũ khí này cùng người sử dụng nó. Chủ Thần không gian đã diễn tả kết quả bị vũ trụ bài xích, đó là cực kỳ đen đủi, thậm chí đến lúc cực đoan sẽ biểu hiện bằng cái chết. Những gì diễn ra trong loạt phim Final Destination chính là kết quả của việc bị vũ trụ bài xích. Mà nếu nói theo nhân quả, bọn ta nhận được điểm nhân quả để sử dụng Phong Thần bảng, vậy thì nhận được điểm nhân quả cũng sẽ bị vũ trụ bài xích, nhận được càng nhiều thì càng bị bài xích mạnh. Do vậy đến tận bây giờ bọn ta vẫn không có đủ điểm để viết tên Trung Châu đội các ngươi, thậm chí là sáng tạo một cường giả tầng thứ tư trung cấp cũng không đủ.
Sở Hiên nghe tới đây liền gật đầu, nói:
– Như vậy quan sát cự ly xa hoặc là toàn tri một cách đơn giản sẽ không tạo thành quá nhiều chướng ngại, bởi vì trước khi bộ phim kinh dị này bắt đầu chúng ta cũng không ở cùng một không gian vũ trụ. Cho dù các ngươi biết được tất cả những chuyện về bọn ta thì giữa chúng ta vẫn không có nhân quả gì để tính toán, các ngươi cũng không bị không gian vũ trụ đang ở bài xích… Vì thế sau khi có được Phong Thần bảng, ngươi nhất định là đã cẩn thận quan sát bọn ta, biết được đẳng cấp thực lực cụ thể mới có quyết định Vương đối vương, binh đối binh đúng không? Vậy thì sao bây giờ lại phải nói với ta những chuyện này? Chỉ vỏn vẹn cho ta biết công dụng của Phong Thần bảng sao?
– Tạo hóa ngọc điệp!
Ánh mắt clone Sở Hiên vụt biến thành cuồng nhiệt, nói:
– Là vũ khí xác suất nhân quả đỉnh cao, Phong Thần bảng thực chất là thứ được Thánh nhân và người tu chân phương Đông tạo ra để đối phó với kẻ chế tạo cái hộp, thậm chí là vượt ra ngoài cái hộp, ý nghĩa của nó tuyệt đối không chỉ vẻn vẹn là để làm vũ khí cho tiểu đội luân hồi. Bất quá, vũ khí không thể sử dụng thì căn bản chẳng có chút ý nghĩa nào, Phong Thần bảng này không hoàn chỉnh. Cũng giống như những gì chúng ta biết trong thần thoại, ngoài Phong Thần bảng thần bí vô song ra, còn có một thứ khác cũng kỳ bí khôn lường, đó là Tạo hóa ngọc điệp. Trong thần thoại, chúng ta chỉ biết nó là tiên thiên thần khí, có thể nhìn thấu cả vũ trụ, đạt tới cấp độ đại đạo. Đương nhiên, đây là hệ thống thần thoại phương Đông của chúng ta, cái gọi là đại đạo huyền bí mơ hồ đó kỳ thực theo suy luận logic và phán đoán tư duy mà nói, căn bản không thể thừa nhận chính xác, không bằng nói rằng, đại đạo…. Thực chất chính là cái hộp, như vậy Tạo hóa ngọc điệp hẳn phải là mấu chốt để phá vỡ cái hộp. Mà tạo hóa vốn cũng là một cách để gọi của nhân quả, nói cách khác, Thánh nhân và người tu chân của chúng ta sớm đã lưu lại vũ khí xác suất nhân quả cuối cùng này cùng chìa khóa để khởi động nó trong thần thoại. Phong Thần bảng cần có Tạo hóa ngọc điệp để khởi động, như vậy mới có thể đạt tới hoàn mỹ, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của hiệu ứng vũ trụ bài xích… Ta muốn Tạo hóa ngọc điệp trong tay ngươi!
– Được thôi.
Sở Hiên cũng không chần chừ, trực tiếp lấy Tạo hóa ngọc điệp vẫn không cách nào phân tích được trong túi không gian ra, đoạn ném sang cho clone của hắn, đồng thời cũng nói:
– Giao dịch này rất hợp lý, ngươi nhường cho Trung Châu đội bọn ta quyền được đấu một trận công bằng, còn ngươi thì có được Tạo hóa ngọc điệp. Nhưng muốn sử dụng được nó thì còn phải đánh bại hoàn toàn Trung Chây đội bọn ta, nếu không, Phong Thần bảng hoàn chỉnh này sẽ thuộc về bọn ta.
Clone Sở Hiên nhận lấy Tạo hóa ngọc điệp, đưa sang cho Trương Tiểu Tuyết đứng bên cạnh rồi mới nói:
– Mặc dù ta cho Trung Châu đội quyền đánh một trận công bằng nhưng vẫn có một số việc vượt ra ngoài dự đoán của ta, thế nên mới biến thành cục diện thắng bại năm năm như trước mắt. Từ điểm này mà nói, ta đã thua một hiệp, thua trước biến số…
Điểm này, Sở Hiên trong lòng cực kỳ rõ ràng, đó chính là thực lực của Trung Châu đội so với Ác Ma đội đúng là yếu hơn một chút. Nếu là trước khi Ác Ma đội có được Phong Thần bảng thì hắn cũng không ngại tận dụng lợi thế có hai trí giả của Trung Châu đội để tiến hành một lần hợp tác bố cục, giống như những gì hắn đang để Tiêu Hoành Luật làm hiện tại. Làm như thế Trung Châu đội sẽ có 50% chiến thắng Ác Ma đội, còn về Vương đối vương, binh đối binh thì là tình huống có lợi nhất với Trung Châu đội, Ác Ma đội chiếm được “thế” mạnh hơn chắc chắn là sẽ tránh không để tình huống này phát sinh.
Đến khi Ác Ma đội có được Phong Thần bảng… Đó là một bước ngoặt, khiến thực lực Ác Ma đội càng thêm mạnh mẽ, nhưng cũng là biến số đột ngột tăng mạnh.
Dùng Phong Thần bảng biết được chân tướng Liên minh Thiên sứ cùng kế hoạch hoàn thiện loài người của Adam, clone Sở Hiên không thể không tìm cách tiêu diệt Thiên Thần đội, hoặc là hạ thấp uy hiếp từ Thiên Thần đội xuống mức thấp nhất, đây là biến số thứ nhất. Biến số thứ hai là hậu quả sử dụng Phong Thần bảng, một khi có được thứ này thì người nắm giữ nó không cần biết có sử dụng hay không, chỉ cần phát sinh quan hệ với người khác là sẽ tạo thành tích lũy điểm nhân quả, dẫn tới sự bài xích của vũ trụ. Mà căn cứ theo quan hệ nhân quả, có Ác Ma đội thì mới có người nắm giữ Phong Thần bảng, cho nên toàn bộ Ác Ma đội sẽ là đối tượng bị bài xích, đây là biến số thứ hai, may mắn. Biến số thứ ba là clone Sở Hiên biết trước được thực lực Trung Châu đội, đặc biệt là vấn đề liên quan đến cấp độ sức mạnh của Trịnh Xá. Ngoài clone Trịnh Xá ra, có thể nói, trong toàn thế giới luân hồi không còn tìm được ai có thể địch lại hắn được nữa. Cho nên, nếu clone Trịnh Xá đã có thể dễ dàng chiến thắng Trịnh Xá bản chính thì tại sao còn phải mạo hiểm lựa chọn hỗn chiến? Tuy hỗn chiễn gần như tuyệt đối có thể chiến thắng Trung Châu đội nhưng Ác Ma đội thắng thảm sẽ còn lại được mấy người? Đây cũng chính là ý Sở Hiên bản chính muốn nói với mấy người Trung Châu đội lúc trước, kinh nghiệm quyết định tư tưởng, Ác Ma đội tin tưởng tuyệt đối vào clone Trịnh Xá, còn Trung Châu đội cũng tin cậy như thế với Trịnh Xá bản chính… Do đó, Vương đối vương, binh đối binh mới có tiến hành hoàn hảo, đây là biến số thứ ba, quân bài lớn nhất của hai bên, Trịnh Xá.
– Biết bây giờ ta đang nghĩ gì không?
Sở Hiên nhìn hai người trước mắt, bình thản nói. Đồng thời hai tay hắn khẽ rung, hai khẩu coilgun lập tức rơi xuống, tên này đã bày thế khởi đầu của Gunkata. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
– ….Là về tính hình chiến đấu của phân đội kia phải không? Đó là lý do vì sao ta muốn ngươi giao ra Tạo hóa ngọc điệp để bù đắp. Tuy không biết ngươi rút cuộc đã để lại chỉ thị gì cho phân đội kia của Trung Châu đội nhưng nếu đã muốn tiêu diệt Thiên Thần đội, lại còn phải đối mặt với tất cả thành viên phi chủ chiến của Ác Ma đội mà ta phái đi, trước khi chiến đấu của chúng ta kết thúc, bọn chúng không cách nào rời xa chỗ đó được. Lại cộng thêm virus siêu cấp ngươi phóng ra, có lý do để tin rằng, đám vật hy sinh đó về cơ bản là chết chắn rồi. Kết quả trận chiến cuối cùng… Sẽ cho chúng ta quyết định!
Trong lúc nói, clone Sở Hiên cũng rung hai tay, hai khẩu coilgun rơi xuống tay hắn. Tư thế hắn bày ra cũng là mở đầu của Gunkata giống hết như Sở Hiên bản chính, hai người ngoài quần áo khác nhau ra thì phảng phất như ảnh phản chiếu trong gương.
“…Ngươi quả nhiên là thất bại rồi. Nếu chỉ coi thành viên thành viên phi chủ chiến là vật hy sinh thì clone của ta, ngươi thật sự thất bại rồi…”
“Kinh nghiệm quyết định tư tưởng, đây mới là chuyện ta đang nghĩ…”
Sở Hiên nhắm mắt lại, đến khi mở ra, hai mắt hắn đã biến thành nhiệt huyết sôi trào, tiếp đó hắn chĩa súng vào hai người trước mặt, bóp cò.
Kinh nghiệm quyết định tư tưởng… Hai người hoàn toàn giống nhau, trong hai hoàn cảnh khác nhau, hình thành nên hai con người hoàn toàn khác nhau…
Lại nói về clone Sở Hiên, hắn quả nhiên không hề thông báo tin tức về Trung Châu đội cho bốn người còn lại. Ngoài Trương Tiểu Tuyết nắm giữ Phong Thần bảng biết được chi tiết những chuyện đã xảy ra thì bốn người kia đều bị che giấu. Bốn người này bao gồm clone Minh Yên Vi và clone Hạo Thiên, hai người còn lại thì thành viên Trung Châu đội chưa từng gặp qua, gồm một nam tử cầm cổ kiếm cùng một thiếu nữ mặc áo hoa. Phản ứng của bốn người đều cực nhanh, vừa thấy không thích hợp lập tức phân tán ra bốn phía xung quanh, chỉ tiếc là gần đó không có tinh thần lực khống chế giả, vì thế họ cũng không thể thông qua xiềng xích tâm linh để biết được rút cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Đến khi từ trong kho hàng có bốn người phóng ra, bọn họ mới đình chỉ suy nghĩ, cẩn trọng quan sát bốn thành viên Trung Châu đội.
“Sở Hiên đến cùng là đang nghĩ cái gì vậy? Trước sau điều đi hai nhóm người, chỉ lưu lại mấy người chúng ta thủ ở đây… Chẳng lẽ bọn ta bị hắn tính kế vứt bỏ?”
Trong lòng bốn người đều âm thầm suy nghĩ, bất quá khi bốn thành viên Trung Châu đội xuất hiện, ánh mắt hai người trong đó lập tức sáng lên, ngoài clone Minh Yên Vi nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, tên cầm cổ kiếm cũng khóa chặt lấy La Ứng Long.
Người ở vào cấp độ như Trương Hằng và La Ứng Long đều vô cùng mẫn cảm với những gì như sát khí. Trương Hằng vốn là xạ thủ tầm xa, đối với hắn những thứ như cảm giác thật sự đã thành bản năng, còn La Ứng Long thì là cường giả tu chân cấp nguyên anh trở lên, cảm tri nhạy bén tự nhiên là không cần phải nói. Bị hai người kia gắt gao khóa chặt, Trương Hằng cùng La Ứng Long đã nhanh chóng trốn vào khu vực cao ốc dày đặc ở bên cạnh. Hai người Trình Khiếu và Imhotep hơi thoáng ngẩn ra rồi một người vận hành Nam Đẩu thủy điểu quyền tung người chạy đi, người còn lại trực tiếp biến thành bão cát biến mất.
“Trương Hằng…”
Minh Yên Vi hai mắt mang đầy tơ máu, phảng phất như sắp trào cả ra ngoài. Nàng nhìn về hướng Trương Hằng đằng xa, khẽ lẩm bẩm mấy câu, tiếp đó cầm cây cung lớn màu trắng bên tay lên, giương cung bắn ra một mũi tên năng lượng. Bụp một tiếng thanh thúy, mũi tên bay lên trên không mấy trăm mét rồi trực tiếp phát nổ, một bông hoa năng lượng màu trắng tiêu tán giữa không trung. Bấy giờ, Minh Yên Vi mới cầm cung đuổi theo sát Trương Hằng, cũng tiến vào khu vực nhà cửa san sát.
Ba người còn lại của Ác Ma đội đều yên lặng chờ đợi tại chỗ. tuy lúc này bọn họ không cách nào trao đổi nhưng với thành viểu đội Ác Ma vốn lấy pháp tắc của rừng rậm làm cơ sở sinh tồn mà nói, trong bất kỳ tình huống ác liệt nào, chiến đấu, phối hợp, sinh tồn, thậm chí là cả trao đổi, bọn họ đều có một hệ thống đặc biệt của riêng mình. Mũi tên Minh Yên Vi bắn ra vừa rồi đại biểu nàng đã tìm thấy con mồi của mình, ngoài ra còn là tuyên bố mồi săn cá nhân. Nếu có thành viên khác trong đội muốn nhúng tay vào… Kẻ đó sẽ phải đối mặt với hai kẻ địch, một là Minh Yên Vi, hai là thành viên Trung Châu đội kia.
“….Ngoài tên biến thái Triệu Chuế Không đó, không ngờ thật sự lại có người sử dụng tuyên bố cá nhân này?”
Ba người còn lại đều kinh ngạc không thôi, phải biết rằng tuyên bố các nhân này ngoài biểu thị đối với kẻ địch không chết không thôi ra, còn là sự khiêu chiến với các thành viên khác trong đội. Đây là đoàn đội áp dụng phát tắc của rừng rậm, muốn sống sót thì phải mạnh hơn, độc hơn, đáng sợ hơn kẻ khác, ngoài bố cục của Sở Hiên ra, cả Ác Ma đội không hề cấm đoán các thành viên trong đội chiến đấu với nhau, ví dụ như Triệu Chuế Không từng lợi dùng tuyên bố cá nhân này liên tục phế bỏ mấy cường giả mới tiến vào Ác Ma đội… Là phế bỏ chứ không phải giết chết, nguyện vọng lớn nhất của mấy người đó trước khi chết, có lẽ chính là có thể được chết…
Ba người còn lại không phải cường giả mới tiến vào, cũng không phải loại tay mơ ngoài mạnh trong yếu gì. Bọn họ là đội viên chủ chiến của Ác Ma đội, cũng biết rõ thực lực của Minh Yên Vi, tự nhiên là không thể trong lúc đại quyết chiến với Trung Châu đội như thế này mà lại làm những việc ngu ngốc như đi quấy rầy người khác, hiện tại họ còn nhiệm vụ khác quan trọng hơn…. Trung Châu đội vẫn còn ba thành viên.
Nam tử cầm kiếm hít sâu một hơi, tiếp đó chợt ngửa mặt lên trời hét lớn, đồng thời tung trường kiếm ra giữa không trung. Thanh trường kiếm không hề phát ra ánh thép xanh như bình thường mà tỏa ra một màu xám trắng quỷ dị, hắn cứ như vậy đạp lên trường kiếm, bay đi xa.
“Còn hai tên…”
Hai thành viên còn lại của Ác Ma đội, Hạo Thiên cùng cô gái áo hoa đều thầm nói. Họ biết nam tử cầm kiếm kia chắc chắn là lựa chon tu chân giả La Ứng Long vừa mới gia nhập Trung Châu đội, như vậy Trung Châu đội sẽ còn lại hai người…
“….Còn lại thì phải trông vào Sở Hiên thôi…”
Hạo Thiên và cô gái áo hoa cùng yên lặng liếc nhìn phía kho hàng, đó là nơi cường giả đứng thứ hai của Ác Ma đội chiến đấu… Có lẽ, sau khi có được Phong Thần bảng, thực lực của hắn đã đủ sức khiêu chiến Trịnh Xá…
Đương nhiên, Triệu Chuế Không tuy gọi là có thực lực đứng hàng thứ tư nhưng tất cả mọi người đều không dám khinh thường hắn, thậm chí là cả clone Trịnh Xá. Thực lực của hắn sở dĩ còn xếp sau cả La Cam Đạo có được EVA 01, nguyên nhân quan trọng nhất là từ sau khi hắn nhận được tin tức nào đó trong một vài thế giới phim kinh dị trước liền không tùy tiện ra tay với người khác nữa… Mà cũng chẳng có ai dám động võ với hắn…
-….Hai người hợp thể…
Triệu Chuế Không mỉm cười nhìn thiếu nữ trước mặt, nhẹ nhàng nói:
– Tinh thần thể, hoặc có thể nói là ánh sáng tâm linh của chúng ta có khuyết điểm trí mạng, cũng tức là không hoàn chỉnh. Điểm này hẳn là vì phương pháp bồi dưỡng chúng ta ngay từ ban đầu đã sai lâm. Ánh sáng tâm linh là một chỉnh thể, từ thân thể tới linh hồn, là tiêu chí lớn nhất của sinh vật sống tiến hóa. Nếu như chỉ vỏn vẹn là vì hiệu quả sức mạnh to lớn và mở cơ nhân tỏa của ánh sáng tâm linh thì những sinh vật sống được chế tạo ra vì mục đích đó về căn bản chỉ có thể gọi là những kẻ dị dạng, cũng chính là chúng ta…
Triệu Chuế Không ngắm nhìn con dao găm màu đỏ sậm trong tay, mỉm cười tự giễu, nói:
– Xem ra chúng ta đều sử dụng một biện pháp giống nhay, đó là hoàn thiện ánh sáng tâm linh. Do chúng ta không được hoàn chỉnh nên mới có thể sớm sử dụng sức mạnh vượt xa trình độ mở cơ nhân tỏa của mình lúc đó, nhưng cũng như vậy, vì không hoàn chỉnh nên tuổi thọ, tinh thần, thậm chí là cả ánh sáng tâm linh của chúng ta đều có hậu họa rất lớn, đến một lúc nhất định, chúng ta sẽ….
Nói tới đây, Triệu Chuế Không thoáng nhắm mắt lại rồi lại mở ra, trên mặt đầy nét cười ấm áp.
-…Cho nên, quả táo nhỏ của ta, có biết vì sao ta cứ mãi không giết muội không? Bởi vì chúng ta đều là kẻ ánh sáng tâm linh có khuyết điểm, cho dù là dùng phương thức hai “bản thân” để hoàn thiện bộ phận thiếu hụt đó thì chúng ta chung quy vẫn là bản không hoàn chỉnh. Không cần biết là sức mạnh, ý chí tâm linh cứng cỏi hay là cường độ cơ thể, thân là đối tượng bồi dưỡng thành thể tiến hóa hoàn mỹ, chúng ta đều là những kẻ thất bại… A a, quả táo nhỏ thân yêu của ta, khi muội còn non nớt ta vẫn luôn bảo tồn muội thật kỹ càng, đến bây giờ muội cuối cùng cũng trưởng thành rồi. Quả táo nhỏ đáng yêu của ta cuối cùng cũng đã có thể ăn được rồi, cực phẩm đồng nhan cự nhũ cơ mà…
Nói đến đây, nửa thân dưới Triệu Chuế Không không ngờ lại từ từ cứng lên. Lời nói nghe qua thì đúng là rất kiên quyết, dứt khoát, có điều tên khốn này quả thật là có khuynh hướng biến thái, trong thời khắc quan trọng chuẩn bị quyết đấu thế này vậy mà lại làm ra chuyện như vậy, đúng là quá…
– Ôi, ca ca, huynh cuối cùng thì vẫn bị tâm ma nuốt chửng rồi…
Khác với Triệu Chuế Không bình tĩnh đứng ở trên đường, không chút động đậy, Triệu Anh Không lại ẩn nấp trong những tòa nhà đổ nát xung quanh. Thanh âm của nàng không ngừng từ bốn phía truyền lại, nơi giọng nói phát ra không lúc nào thôi biến hóa, khiến người khác căn bản không thể cảm nhận được vị trí của nàng.
– Tâm ma? Không, đây có lẽ mới thật sự là ta, quả táo nhỏ đáng yêu… Trong chúng ta chỉ có một người có thể sống sót, rút cuộc là muội ăn ta? Hay là để ta ăn muội đây? Đến lúc đó chúng ta sẽ là bản hoàn chỉnh thực sự. Cái gì mà Trịnh Xá, Sở Hiên, tu chân, EVA, tất cả đều là kẻ yếu không thể so sánh được với chúng ta. Hưng phấn chưa? Ra nước chưa? Quả táo nhỏ đáng yêu của ta…
Vừa dứt lời, Triệu Chuế Không phảng phất như biến thành một chuỗi ảo ảnh, dùng tốc độ mắt thường khó có thể theo kịp, bắn thẳng về phía giọng nói Triệu Anh Không vang lên. Ánh dao màu đỏ máu lóe lên, con dao màu đỏ sậm vậy mà lại chém ra được đao mang đỏ máu dài tới mấy mét. Ầm ầm mấy tiếng, những tòa nhà trong vòng một trăm mét phía trước đao mang không ngờ lại đồng thời sụp đổ, mỗi khối bê tông cốt thép đều biến thành hạt bụi. Đây đã không đơn giản là bị dao găm chém qua nữa mà là một loại năng lượng tương tự như ánh sáng tâm linh…. Hoặc có thể nói, đây là ánh sáng tâm linh của Triệu Chuế Không.
– Quả táo nhỏ của ta, so với ánh sáng tâm linh gần như kỳ tích có thể hấp thu tất cả mọi loại năng lượng của muội, ánh sáng tâm linh của ta thật sự quá tầm thường, chỉ vỏn vẹn biểu hiện ra dưới dạng niệm động lực mà thôi, cho nên khi đối mặt vơi quả táo nhỏ, ta luôn rất là tự ti mà…
Triệu Chuế Không mỉm cười, lại vạch qua một luồng đao mang đỏ máu, một loạt nhà cửa khác cách chỗ hắn một trăm mét đồng loạt sụp đổ, bê tông cốt thép lại biến thành cát bụi. Tên này cứ bình thản đứng tại chỗ, nhìn qua giống như toàn thân đầy sơ hở nhưng Triệu Anh Không ẩn nấp trong đống đổ nát lại căn bản không dám công kích.
“Quá mạnh mẽ…. Kỹ năng mạnh hay yếu có liên quan tới người sử dụng cùng phương thức sử dụng. Cho dù là ánh sáng tâm linh biểu diện dưới phương thức bình thường nhất nhưng ca ca vẫn thật sự là mạnh đến mức đáng sợ…”
Tốc độ Triệu Chuế Không nhanh đến đến biến thái, đó là tốc độ mà Triệu Anh Không lúc này hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, vì thế người vốn thích cận thân chiến đấu như nàng bây giờ lại ẩn nấp đi, dẫn dắt Triệu Chuế Không vốn thích đánh lén ám sát tới tấn công nàng… Đương nhiên, nếu chỉ có tốc độ không thôi thì Triệu Anh Không đã từng trải nghiệm qua Hủy diệt của Trịnh Xá cũng không phải là không có sức phản kích, nhưng Triệu Chuế Không lại không chỉ vẻn vẹn có tốc độ. Ánh sáng tâm linh của hắn biểu hiện ra dưới dạng niệm động lực, được hắn sử dụng bằng một phương thức nào đó, loại niệm động lực ấy liền chấn động với tốc độ cực cao. đúng vậy, chính là chấn động, khi niệm động lực tồn tại dưới dạng sóng chấn động quanh người hắn, uy lực liền giống như bao quanh cơ thể hắn là vô số bức tường laser. Đại khái là ngoài trừ loại cực tốc cực mạnh như trạng thái Hủy diệt của Trịnh Xá có thể công phá tầng bảo vệ đó ra thì những người khác gần như không thể làm gì nổi hắn.
Ở vào đẳng cấp này như bọn họ, nói một cách đơn giản là đối với cường giả tầng thứ tư, sức mạnh thật sự ngoại trừ lực lượng tuyệt đối trên thực chất, còn bao gồm cả khả năng khống chế cùng phương thức sử dụng lực lượng.Về hai điểm này mà nói, Triệu Chuế Không đều là siêu cấp cường giả hạng nhất.
“Quả nhiên là vẫn quá miễn cường. Ý thức hoàn chỉnh tạm thời hình thành bằng phương thức dung hợp của ta hiện tại chung quy vẫn không bằng được nhân cách và thân thể hoàn chỉnh hình thành bằng phương thức cắn nuốt của hắn. Hơn nữa, ta cũng đã quá lâu không giao đấu với người khác, ngủ say thời gian dài khiến thức lực ta giảm xuống ba phần so với lúc đỉnh cao, còn hắn… Ca ca của ta, thực lực của huynh cũng không ngừng tăng cường…”
Hai người đã giằng co ở đây khá lâu, Không biết tại sao, hai ngươi cũng không tiến vào trạng thái giao chiến, từng câu, từng câu nói chuyện, thỉnh thoảng xuất kích một chiêu nhưng cả hai đều cố ý khắc chế một cách kỳ lạ. Điểm này Triệu Anh Không căn bản là nghĩ mãi mà không hiểu được, chỉ là tiềm thức nói với nàng, không thể nhanh chóng phân thắng bại như vậy…
Đúng lúc này, ở phía xa đột ngột bùng lên một luồng sáng cức mạnh, nhất thời phía chân trời như xuất hiện một vầng mặt trời chới mắt. Đó không phải là ánh sáng phát ra từ vụ nổ kịch liệt, mà là một loại ánh sáng lạnh không mang theo nhiệt độ. Theo ánh sáng đó đột ngột bùng lên, chấn động kịch liệt từ khoảng cách rất xa truyền loại, phảng phất như một cơn động đất, chỉ là mức độ rung động cũng không quá gấp gáp, theo ánh sáng dần dần ảm đạm, luồng chấn động cũng từ từ bình tĩnh lại.
Luồng sáng đó vừa mới hơi dịu đi, ở một hướng khác, một ngọn lửa màu đen to lớn đột nhiên phóng thẳng lên không trung, phảng phất như nuốt chửng cả một phần tư bầu trời ở hướng đó. Đến khi một luồng sức mạnh cực lớn phá tan ngọn lửa đen ra thì từ hướng đó liền truyền lại cảm giác áp bức càng thêm kịch liệt. Không biết tại sao, Triệu Anh Không chỉ cảm thấy khí thế từ phía đó giống như một ngọn núi lớn đè xuống, cho dù cách nhau xa cả mấy chục kilomet, luồng uy áp đó vẫn không thể địch lại nổi.
– Cuối cùng cũng bắt đầu rồi à?
Triệu Chuế Không cũng thôi vẻ điên cuồng, hai mắt hắn hơi thoáng vô thần nhìn sang bên đó. Đến khi luồng áp bức kia khẽ giảm đi, hắn đột nhiên lại bật cười cuồng dại, trong phạm vi mười mét xung quanh người hắn xuất hiện từng luồng xung động phảng phất như nước chảy có thể thấy được bằng mắt thường, hắn đã toàn lực sử dụng ánh sáng tâm linh.
“Cuối cùng cũng bắt đầu sao?”
Trong lòng chợt lóe lên một tia minh ngộ kỳ lạ, Triệu Anh Không cũng yên lặng bước ra khỏi đống đổ nát, hai tay cầm thanh kiếm Excalibur trong suốt, mắt nhìn chằm chằm vào Triệu Chuế Không.
– Bắt đầu đi, ca ca, trận chiến cuối cùng này… Cũng là trận đấu cuối cùng của chúng ta, bắt đầu đi!
Quay ngược lại trước lúc Hắc viêm bộc phát một thời gian, Trịnh Xá sau khi nhận được bản đồ vị trí từ clone Sở hiên liền lập tức sử dụng Goblin glider bay về phía phòng thí nghiệm số 7. Lối vào sơn cốc chỗ đó cũng là nơi clone của hắn đang trấn giữ, đó là chiến trường cuối cùng để hai người bọn hắn quyết đấu… Cũng là trận đánh quan trọng nhất quyết định thẳng lợi của trận chiến cuối cùng…
“Clone của ta, những gì ngươi ban cho ta trong Resident Evil 2, đau khổ, sỉ nhục, cùng với cảnh tỉnh… Đến bây giờ ta cuối cùng cũng có thể trả lại tất cả cho ngươi rồi! Ta phải đánh bại người, cùng với sự kiên trì đau khổ gần như bệnh hoạn của ngươi! Còn cả một điểm quan trọng nhất, ta phải để Trung Châu đội trở thành đỉnh cao của thế giới luân hồi này!”
Trịnh Xá trong lòng ngổn ngang trăm mối, hắn chỉ cảm thấy trong ngực như có một ngọn lửa đang phun trào, vô số quá khứ hiển hiện ra trước mắt. Bắt đầu từ lúc tiến vào Resident Evil 1, cho đến từng lần liều mạng chiến đấu cùng đồng đội, rồi lại tới hy sinh và tử vong của chiến hữu, điếu thuốc hút dở của Trương Kiệt, thập tự hồi sinh của Chiêm Lam. Lại tới cảm giác bất lực trong Resident Evil 2, cảm giác tuyệt vọng đến cùng cực khi trơ mắt nhìn đồng bị giết ngay trước mặt, bản thân thì bị đánh bại mà không có sức hoàn thủ… Cuối cùng cũng phải đối mặt rồi, kẻ mạnh nhất trong cả thế giới luân hồi, một “bản thân” khác đang đứng ở đỉnh cao, kẻ ôm theo bi kịch cùng thù hận mà tồn tại… Cuối cùng cũng thật sự đối mặt rồi!
Mắt thấy sơn cốc càng lúc càng gần, Trịnh Xá đã dần dần rời khỏi ngoại vi thành phố, đột nhiên từ hai bên trái phải có ba người hai nam, một nữ bay tới. Cô gái đang dùng quét hình tinh thần lực khóa chặt hắn, hai người đàn ông kia thì một trái một phải điều khiển máy phi hành cá nhân lao về phía hắn. Khí thế của hai người này đều không yếu, nhất thời tuy chưa thể khẳng định thực lực của họ đến mức nào nhưng rất có khả năng đã đạt tới trình độ cơ nhân tỏa tầng thứ ba đỉnh cao, thậm chí là tầng thứ tư…. Bọn ho là hảo thủ hàng đầu, cũng tuyệt đối là thành viên chủ chiến trong tiểu đội luân hồi.
– Là thành viên Ác Ma đội? Chẳng trách clone Sở Hiên dễ dàng bị ta tìm thấy như vậy, chẳng trách trong số sáu người trong thành phố không có tinh thần lực khống chế giả, hóa ra đều bị Sở Hiên điều đến đây ngăn cản ta?
Trịnh Xá trong lòng máy động, lập tức nhận ra lai lịch của ba người này. Ngoài trừ Thiên Thần đội có thực lực thế này ra, trùng hợp đợi ở đây ngăn cản hắn như vậy, hơn nữa còn có thực lực mạnh mẽ như vậy, ngoài Ác Ma đội ra, không còn ai khác có thể làm được. Mục đích của clone Sở Hiên đã vô cùng rõ ràng, hắn muốn dùng ba vật hy sinh này để làm suy yếu thực lực của Trịnh Xá… Đây mới là đòn mai phục của clone Sở Hiên với Vương đối vương, binh đối binh sao?
“Ngu xuẩn, không hiểu tính người… Hay là còn có bố cục khác?”
Trịnh Xá thầm chửi một câu. Hắn đã không còn tâm trí đâu để mà suy nghĩ tới âm mưu, bố cục gì nữa. Trong thời khác quan trọng sắp sửa quyết chiến này, toàn bộ tâm thần của hắn chỉ còn lại có chiến đấu, cho dù là thêm ba gã cản trở nữa cũng không thể ngăn cản hắn tiến tới…
– Cút ra!
Trịnh Xá rút Hổ hồn đao, hét lớn một tiếng, đồng thời hai mắt biến thành một mảng trong suốt. Đó không phải vẻ mờ mịt khi mở cơ nhân tỏa, cũng không phải kích động chiến ý nồng nặc, cũng không phải tỉnh táo, trấn định, đó là một loại trong sáng, thuần khiết không cách nào diễn tả được, phảng phất như cả thế giới đều thu nhập vào bên trong. Cùng lúc đó, trên người hắn bùng lên một cảm giác áp bức không thể hình dung nổi, trước khi hai người kia từ hai bên trái phải hợp vây tới, hắn đã trực tiếp xuyên qua khe hở giữa họ lách ra ngoài, cũng không để ý tới cử động của ba người chỉ điều khiển Goblin glider càng bay càng xa. Hai người bay lên trên đó không ngờ lại đứng ngây ra giữa không trung, không chút cử động, đến khi Trịnh Xá đã bay đi xa mấy nghìn mét, cô gái kia mới nôn nóng kêu lên:
– Các ngươi điên rồi sao? Mau đuổi theo tấn công hắn! Nhiệm vụ Sở Hiên giao cho chúng ta là tận lực tiêu hao sức mạnh của hắn, các ngươi sẽ bị Sở Hiên…
– Thật đáng sợ…
Hai người kia cũng không truy kích Trịnh Xá mà phảng phất như cảm thấy rét buốt, toàn thân run rẩy kịch liệt, trong đó một người thì thào nói:
– Thật đáng sợ, cảm giác như đã chết qua một lần vậy, nếu tấn công hắn… Chúng ta sẽ bị giết trong nháy mắt. Cái gì mà thực lực chỉ ở trình độ Triệu Chuế Không, đang lừa nhau à, sức mạnh đó… Rõ ràng là đã ở cấp độ của đội trưởng rồi…
Trịnh Xá lúc này lại không nghe thấy những gì ba người phía sau thì thào bàn tán, thật sự kết quả dễ dàng vượt qua sự ngăn cản của họ thế này không hề khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì… Ba người này cũng không phải thành viên Trung Châu đội, hoặc có thể nói clone Sở Hiên không hiểu tính người, hắn chỉ tính toán như máy móc để ba người này phục kích tiêu hao thực lực Trịnh Xá. Trên thực tế, thực lực ba người cũng không yếu, nếu thật sự chính diện nghênh chiến với ba người thì thực lực hắn ít nhất cũng bị tiêu hao mất một phần. Đáng tiếc là, độ đoàn kết trong đội của bọn họ chung quy vẫn giống như trong Resident Evil 2, Ác Ma đội bất quá chỉ là một đội ngũ tôn sùng pháp tắc rừng rậm, đoàn kết với nhau bằng sức mạnh mà thôi…
Nhưng thật sự là đơn giản như vậy sao? Kẻ kia dù sao cũng là Sở Hiên cơ mà. Kể cả clone Sở Hiên có thể cũng không giống Sở Hiên bản chính, một lòng truy cầu tình cảm và cảm giác, nhưng… Trí giả mạnh nhất của thế giới luân hồi này, mưu kế của hắn thật sự chỉ đến mức ấy thôi sao? Chắc chắn là phải còn một đòn chân chính nữa…
Mang theo nghi hoặc như vậy, Trịnh Xá bay về phía sơn cốc phát ra luồng khí thế. Vừa rồi khi khí thế hắn bộc phát, ở phía này cũng đồng dạng tỏa ra một luồng khí thế kinh thiên, cô tuyệt, bạo lệ, cường đại…
Cùng lúc đó, từ đỉnh núi ở lối vào sơn cốc, một luồng lửa đen kịt xộc thẳng lên trời. Hỏa diễm màu đen như vô cùng vô tận, phóng lên cao đến mấy nghìn mét, phảng phất như muốn nuốt chửng cả bầu trời. Đỉnh núi cũng bị ngọn lửa vô biên đó bao trùm toàn bộ, Trịnh Xá nếu tiếp tục lái glider bay tới sẽ đâm sầm vào bức màn lửa đen đó.
– Kẻ thù định mệnh của ta… Ta tới đây!
Trịnh Xá hét lớn một tiếng, nội lực cùng năng lượng vampire trong cơ thể vụt chuyển động, đồng thời cơ nhân tỏa cũng không ngừng khai mở. Chỉ trong vài hơi thở, hắn đã tiến vào trạng thái Tiềm long biến, đồng thời cũng sử dụng sức mạnh cấp độ Hủy diệt, vận chuyển toàn thân. Sau khi truyền chân nguyên lực vào Hổ hồn đao, hắn vung đao bổ thẳng xuống, sức mạnh khổng lồ mang theo lực cắn xé của chân nguyên lực, chặt đứt ngang giữa luồng lửa đen, cả người cũng không chút do dự, xuyên thẳng qua màn chắn bằng lửa kia.
Đỉnh núi nhỏ này đã bị thiêu đốt thành dạng như thủy tinh, sành sứ. Ngọn lửa đen đó cũng thật kỳ diệu, có thể thiêu đốt mọi vật mà không làm bị thương chủ nhân, khi nó rút đi thậm chí còn kéo theo cả nhiệt độ lưu lại trên đất núi, Trịnh Xá đặt chân lên đỉnh núi chỉ cảm thấy một mảng lạnh lẽo. Ngọn lửa đầy trời lúc trước đã hoàn toàn biến mất không thấy tung tích, phảng phất như cảnh tượng hỏa diễm trùng thiên vừa rồi chỉ là ảo giác
Trên đỉnh núi, clone Trịnh Xá tay cầm cự kiếm bốc lửa, bộ dạng hắn vẫn như thế, mặt mang vết sẹo, ánh mắt đầy sát phạt, cùng với ngọn lửa đen như tự có sinh mệnh dập dờn quanh người và đôi cánh đen tuyền.
– Đến rồi à? Bản chính, ta đã đợi ngươi lâu rồi…
– Đúng, ta đã đến… Clone, ta cuối cùng cũng đã đến!