Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nga Mỵ

Chương 293: Sợ Bóng Sợ Gió Một Hồi

Tác giả: Nga Mi
Chọn tập

Nhìn ngoài mặt, Chiêu Thái tông tổn thất Lâm Tử Mặc tu sĩ Kết Đan hậu kỳ mạnh nhất, phái Thánh Trí chỉ mất Bảo Pháp Hổ, một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ thực lực tương đối kém trong toàn đội.

Nhưng Bạch Tài Giai cho là, Doãn Tử Chương cộng thêm Đề Thiện Thượng, Bảo Pháp Hổ ba người hệ Thủy hợp lực tạo trận pháp, bởi vì Bảo Pháp Hổ trọng thương mà thiếu một góc, uy lực tất nhiên giảm đi rất nhiều.

Hắn nhớ rõ ràng, trên Đại hội đấu pháp, bọn họ dựa vào pháp trận này ngăn cản được công kích cường đại của Thương Bộ Tề áp dụng bí pháp không ai dùng, công kích như vậy hoàn toàn có thể sánh ngang cùng tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mặc dù người phái Thánh Trí bị thương nhưng cũng không thương quá nặng, hơn nữa Doãn Tử Chương còn thừa cơ lên cấp, điều này cũng nói rõ, trận pháp hợp lực này tạo thành thực lực đủ để có thể đến gần tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Không thể không nói, Bạch Tài Giai ở vấn đề này, có chút đánh giá quá cao năng lực của trận pháp.

Bất kể thế nào, trận pháp hiện tại thiếu một người, mà bên này Bạch Tài Giai có Ô Quy, Vương Bá hai sư đệ đứng đầu về pháp lực phòng ngự trong đám tu sĩ Kết Đan Kỳ ở Vũ quốc, Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng hợp lực cũng không uy hiếp được bọn họ.

Cơ U Cốc vừa nhìn “Tường đất” đối diện do hai cự nhân màu vàng đất của Ô Quy, Vương Bá tạo thành từng bước từng bước bức tới hướng bọn họ, mà thân ảnh của hai người Bộ Tử Lương, Bạch Tài Giai hoàn toàn bị che khuất không thấy, trong lòng sinh cảnh giác, thấp giọng nhắc nhở: “Mọi người không nên cao hứng được quá sớm, không có Lâm Tử Mặc, bọn họ có thể sẽ khó đối phó hơn!”

Vào loại thời điểm này, Cơ U Cốc chưa bao giờ nói lời đe doạ giả dối, cho nên dù người tự đại lớn lối nhất Đề Thiện Thượng cũng thu lại ý nghĩ may mắn, bày thế trận đón quân địch.

Ba người Doãn Tử Chương, Đề Thiền Thượng, Thạch Ánh Lục thay nhau phát động công kích hướng về phía hai Cự Nhân màu vàng đất. Nhưng bất kể là pháp lực công kích hay công kích cậy mạnh, đều không có hiệu quả, trên người Cự Nhân màu vàng đất có một tầng huỳnh quang nhàn nhạt, tất cả công kích đều bị bắn ngược trở về nguyên vẹn.

Mà hai Cự Nhân lại không có chút tri giác nào, thân thể không ngừng trở nên to lớn, rất nhanh đã cắt ngang lôi đài thành hai khối, một bên là đám người Đề Thiện Thượng, một bên là Bộ Tử Lương, Bạch Tài Giai.

Hai Cự Nhân tiếp tục to lên. Người phái Thánh Trí cố gắng vòng qua bọn họ cũng bị dùng bọn họ bàn tay như quạt hương bồ cản lại.

Có hư ảnh Cự Nhân này bảo vệ, hai người Ô Quy, Vương Bá hoàn toàn không có chút phản ứng nào đối với ảo thuật của Thạch Ánh Lục, lần đầu tiên bọn họ đụng phải tình huống như vậy.

Bọn họ không cách nào xuyên qua phong tỏa của hai Cự Nhân, từ từ bị bọn họ từng bước ép sát đến một góc lôi đài.

Nếu tiếp tục đi xuống, không cần Bạch Tài Giai và Bộ Tử Lương xuất thủ. Bọn họ sẽ bị bức xuống dưới đài.

Trong lòng Cơ U Cốc rét lạnh, lúc Lâm Tử Mặc còn trên đài, bởi vì hắn tâm cao khí ngạo và có khúc mắc đối với Doãn Tử Chương và Đại hội đấu pháp, hắn có mang theo mấy người này so tài với bọn họ, muốn dùng thực lực đấu pháp thắng bọn họ, và phải thắng đẹp.

Nhưng đổi thành Bạch Tài Giai, lại thực tế giống bọn họ, không để cho đối thủ bất kỳ cơ hội thừa dịp nào. Chỉ cần có thể thắng, dùng thủ đoạn gì cũng không quan trọng.

Thật khiến cho người ta đau đầu!

Cơ U Cốc suy nghĩ một chút đã quyết định, nói: “Tứ sư đệ, tiếp theo phải dựa vào đệ cường công.”

Doãn Tử Chương khẽ gật đầu, cùng Đề Thiện Thượng sẽ phải lướt qua pháp thân Cự Nhân của Ô Quy, Vương Bá, bốn bàn tay quạt hương bồ đồng thời chụp về phía bọn họ, che kín bầu trời trên đầu bọn họ.

Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng không tránh né. Giơ tay ném ra bốn viên linh thạch, những linh thạch này phảng phất mang theo lực hút đặc biệt, nhẹ nhàng dính lên bốn bàn tay to lớn.

Bên dưới Cơ U Cốc đã giơ lên vô số trận kỳ, ngồi một chỗ lưng tựa lưng với Thạch Ánh Lục, Thạch Ánh Lục ngửa đầu hét lớn một tiếng về phía bầu trời : “Bạo!”

Bốn ngọn lửa nóng rực màu xanh biếc bộc phát ra từ trong linh thạch, uy áp cuồng bạo theo đó mà phân tán ra bốn phía.

Hình dáng ngọn lửa này làm cho người ta khắc sâu ấn tượng, mọi người đang chứng kiến loại Thiên Hỏa đủ để hủy thiên diệt địa mà phái Thánh Trí từng phóng ra ở trên Đại hội đấu pháp này thì không nhịn được cùng kêu lên!

Bên cạnh, sáu vị Đạo Quân đang xem cuộc chiến gấp đến độ cả người toát mồ hôi lạnh. Trên đài chính là đệ tử Chiêu Thái tông a! Nếu như phái Thánh Trí thiêu chết bốn đệ tử tinh anh đang sống sờ sờ của Chiêu Thái tông trước mặt mọi người, chuyện gì sẽ xảy ra sau đó quả thực khó mà dự liệu!

Mấy hậu sinh phái Thánh Trí này quá tàn nhẫn không để ý đến hậu quả rồi, lúc trước đã quy định không được phép dùng lại loại linh thạch phong ấn Thiên Hỏa này, bọn họ vì thắng cuộc mà lại công khai không tuân theo quy định!

Hai vị Đạo Quân Cố Vãn và Chúc Bạc cơ hồ lập tức nghĩ đến đủ loại ân oán giữa Doãn Tử Chương và Lâm thị, chẳng lẽ hắn muốn nhân cơ hội báo thù? !

Trên lôi đài trong lòng Ô Quy, Vương Bá hoảng sợ hơn ngàn vạn lần so với bọn hắn. Cấp bậc như Thương Bộ Tề cũng không có năng lực chống cự loại hỏa diễm đáng sợ này của mấy người phái Thánh Trí mà bị chết cháy, một màn kia quá kinh khủng, đó còn là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ!

Thiên Hỏa có thể hoàn toàn thiêu chết tu sĩ Nguyên Anh kỳ, loại tu sĩ Kết Đan đã ngâm trong Kim Thân Tuyền, cường độ thân thể tiếp cận Nguyên Anh kỳ như bọn họ dù sao cũng không phải là Nguyên Anh chân chính, bọn họ hoàn toàn không dám trông cậy thân thể nho nhỏ của mình có thể chịu đựng được Thiên Hỏa.

Hai người theo bản năng dùng sức vung vẩy hai tay muốn hất ra bốn viên linh Thạch thiên hỏa đáng sợ kia, Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng thừa cơ một lần hành động lướt qua đỉnh đầu bọn họ, đến một bên khác của võ đài.

Mọi người kinh hồn chưa bình tĩnh lại được, đã nghe thấy tiếng cười lớn ghê tởm của Đề Thiện Thượng vang lên: “Ngu ngốc! Chỉ một chút linh hỏa thêm máu thú đã bị hù dọa thành như vậy, lá gan các ngươi bị chuột ăn mất rồi à? !”

Hắn vừa cười, vừa không ngừng, ném ra Trận kì nho nhỏ trên tay Cơ U Cốc giao cho hắn, phối hợp chặt chẽ với Cơ U Cốc, vây hai Cự Nhân ở trung tâm.

Ô Quy và Vương Bá sửng sốt một chút, chợt hiểu ra, phát hiện ngọn lửa bộc phát ra từ bốn viên linh thạch mặc dù có uy áp rất dọa người, nhưng uy lực ngọn lửa lại rất kém, cho dù bọn họ không dựa vào pháp thân Cự Nhân này cũng hoàn toàn chịu đựng được.

Uy áp của ngọn lửa đoán chừng là do thúc dục máu của yêu thú lợi hại nào đó mà thành, lúc đầu bị dọa, hiện tại quay lại mới cảm thấy không đúng.

Bị lừa!

Hai người Ô Quy, Vương Bá cực kỳ tức giận, quay người lại muốn tìm hai người bọn họ tính sổ.

Cơ U Cốc mỉm cười nói: “Đối thủ của các ngươi ở chỗ này.”

Theo lời của hắn, hai người chỉ cảm thấy dưới chân hơi chậm lại, thân thể giống như đã rơi vào đại dương mênh mông—— trận pháp Cơ U Cốc và Đề Thiện Thượng hai mặt hợp lực đã phát động.

Sáu vị Đạo Quân sợ bóng sợ gió một hồi, Đạo Quân Chúc Bạc vừa bực mình vừa buồn cười nói: ” Mấy tiểu tử phái Thánh Trí này thật là không gian xảo không được!”

Đạo Quân Tế Tường Tế Lập Tông vuốt râu mép cười nói: “Xem ra bây giờ không ít người lỗ vốn rồi.” Đấu pháp đường của bọn họ làm nhà cái tính toán thu được hơn ngàn vạn linh thạch, trong đó phần lớn là mua Chiêu Thái tông thắng.

Đạo Quân Tận Thiện hiếu kỳ nói: “Các ngươi đặt cược? Mua ai thắng?”

Đạo Quân Nhữ Nhất nói: “Hiển nhiên là có đặt cược, mua đương nhiên là phái Thánh Trí thắng.”

Đạo Quân Cố Vãn và Chúc Bạc làm đại biểu cho Chiêu Thái tông, cảm thấy trên mặt đã không còn chút ánh sáng, nụ cười trên mặt nhất thời bởi vì lời của Nhữ Nhất mà cứng lại.

Đạo Quân Nhân Thiện không tin nói: “Các ngươi lúc trước cũng không có bao nhiêu lòng tin đối với phái Thánh Trí.” Lão nhớ rõ ràng sáu người nơi này đều nhận định phái Thánh Trí thất bại .

Đạo Quân Nhữ Nhất cười đến thần thần bí bí: ” Vị trong cung kia đã bỏ ra số tiền lớn để mua phái Thánh Trí thắng, đương nhiên chúng ta tin vào ánh mắt của lão nhân gia.”

Nhìn ngoài mặt, Chiêu Thái tông tổn thất Lâm Tử Mặc tu sĩ Kết Đan hậu kỳ mạnh nhất, phái Thánh Trí chỉ mất Bảo Pháp Hổ, một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ thực lực tương đối kém trong toàn đội.

Nhưng Bạch Tài Giai cho là, Doãn Tử Chương cộng thêm Đề Thiện Thượng, Bảo Pháp Hổ ba người hệ Thủy hợp lực tạo trận pháp, bởi vì Bảo Pháp Hổ trọng thương mà thiếu một góc, uy lực tất nhiên giảm đi rất nhiều.

Hắn nhớ rõ ràng, trên Đại hội đấu pháp, bọn họ dựa vào pháp trận này ngăn cản được công kích cường đại của Thương Bộ Tề áp dụng bí pháp không ai dùng, công kích như vậy hoàn toàn có thể sánh ngang cùng tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mặc dù người phái Thánh Trí bị thương nhưng cũng không thương quá nặng, hơn nữa Doãn Tử Chương còn thừa cơ lên cấp, điều này cũng nói rõ, trận pháp hợp lực này tạo thành thực lực đủ để có thể đến gần tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Không thể không nói, Bạch Tài Giai ở vấn đề này, có chút đánh giá quá cao năng lực của trận pháp.

Bất kể thế nào, trận pháp hiện tại thiếu một người, mà bên này Bạch Tài Giai có Ô Quy, Vương Bá hai sư đệ đứng đầu về pháp lực phòng ngự trong đám tu sĩ Kết Đan Kỳ ở Vũ quốc, Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng hợp lực cũng không uy hiếp được bọn họ.

Cơ U Cốc vừa nhìn “Tường đất” đối diện do hai cự nhân màu vàng đất của Ô Quy, Vương Bá tạo thành từng bước từng bước bức tới hướng bọn họ, mà thân ảnh của hai người Bộ Tử Lương, Bạch Tài Giai hoàn toàn bị che khuất không thấy, trong lòng sinh cảnh giác, thấp giọng nhắc nhở: “Mọi người không nên cao hứng được quá sớm, không có Lâm Tử Mặc, bọn họ có thể sẽ khó đối phó hơn!”

Vào loại thời điểm này, Cơ U Cốc chưa bao giờ nói lời đe doạ giả dối, cho nên dù người tự đại lớn lối nhất Đề Thiện Thượng cũng thu lại ý nghĩ may mắn, bày thế trận đón quân địch.

Ba người Doãn Tử Chương, Đề Thiền Thượng, Thạch Ánh Lục thay nhau phát động công kích hướng về phía hai Cự Nhân màu vàng đất. Nhưng bất kể là pháp lực công kích hay công kích cậy mạnh, đều không có hiệu quả, trên người Cự Nhân màu vàng đất có một tầng huỳnh quang nhàn nhạt, tất cả công kích đều bị bắn ngược trở về nguyên vẹn.

Mà hai Cự Nhân lại không có chút tri giác nào, thân thể không ngừng trở nên to lớn, rất nhanh đã cắt ngang lôi đài thành hai khối, một bên là đám người Đề Thiện Thượng, một bên là Bộ Tử Lương, Bạch Tài Giai.

Hai Cự Nhân tiếp tục to lên. Người phái Thánh Trí cố gắng vòng qua bọn họ cũng bị dùng bọn họ bàn tay như quạt hương bồ cản lại.

Có hư ảnh Cự Nhân này bảo vệ, hai người Ô Quy, Vương Bá hoàn toàn không có chút phản ứng nào đối với ảo thuật của Thạch Ánh Lục, lần đầu tiên bọn họ đụng phải tình huống như vậy.

Bọn họ không cách nào xuyên qua phong tỏa của hai Cự Nhân, từ từ bị bọn họ từng bước ép sát đến một góc lôi đài.

Nếu tiếp tục đi xuống, không cần Bạch Tài Giai và Bộ Tử Lương xuất thủ. Bọn họ sẽ bị bức xuống dưới đài.

Trong lòng Cơ U Cốc rét lạnh, lúc Lâm Tử Mặc còn trên đài, bởi vì hắn tâm cao khí ngạo và có khúc mắc đối với Doãn Tử Chương và Đại hội đấu pháp, hắn có mang theo mấy người này so tài với bọn họ, muốn dùng thực lực đấu pháp thắng bọn họ, và phải thắng đẹp.

Nhưng đổi thành Bạch Tài Giai, lại thực tế giống bọn họ, không để cho đối thủ bất kỳ cơ hội thừa dịp nào. Chỉ cần có thể thắng, dùng thủ đoạn gì cũng không quan trọng.

Thật khiến cho người ta đau đầu!

Cơ U Cốc suy nghĩ một chút đã quyết định, nói: “Tứ sư đệ, tiếp theo phải dựa vào đệ cường công.”

Doãn Tử Chương khẽ gật đầu, cùng Đề Thiện Thượng sẽ phải lướt qua pháp thân Cự Nhân của Ô Quy, Vương Bá, bốn bàn tay quạt hương bồ đồng thời chụp về phía bọn họ, che kín bầu trời trên đầu bọn họ.

Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng không tránh né. Giơ tay ném ra bốn viên linh thạch, những linh thạch này phảng phất mang theo lực hút đặc biệt, nhẹ nhàng dính lên bốn bàn tay to lớn.

Bên dưới Cơ U Cốc đã giơ lên vô số trận kỳ, ngồi một chỗ lưng tựa lưng với Thạch Ánh Lục, Thạch Ánh Lục ngửa đầu hét lớn một tiếng về phía bầu trời : “Bạo!”

Bốn ngọn lửa nóng rực màu xanh biếc bộc phát ra từ trong linh thạch, uy áp cuồng bạo theo đó mà phân tán ra bốn phía.

Hình dáng ngọn lửa này làm cho người ta khắc sâu ấn tượng, mọi người đang chứng kiến loại Thiên Hỏa đủ để hủy thiên diệt địa mà phái Thánh Trí từng phóng ra ở trên Đại hội đấu pháp này thì không nhịn được cùng kêu lên!

Bên cạnh, sáu vị Đạo Quân đang xem cuộc chiến gấp đến độ cả người toát mồ hôi lạnh. Trên đài chính là đệ tử Chiêu Thái tông a! Nếu như phái Thánh Trí thiêu chết bốn đệ tử tinh anh đang sống sờ sờ của Chiêu Thái tông trước mặt mọi người, chuyện gì sẽ xảy ra sau đó quả thực khó mà dự liệu!

Mấy hậu sinh phái Thánh Trí này quá tàn nhẫn không để ý đến hậu quả rồi, lúc trước đã quy định không được phép dùng lại loại linh thạch phong ấn Thiên Hỏa này, bọn họ vì thắng cuộc mà lại công khai không tuân theo quy định!

Hai vị Đạo Quân Cố Vãn và Chúc Bạc cơ hồ lập tức nghĩ đến đủ loại ân oán giữa Doãn Tử Chương và Lâm thị, chẳng lẽ hắn muốn nhân cơ hội báo thù? !

Trên lôi đài trong lòng Ô Quy, Vương Bá hoảng sợ hơn ngàn vạn lần so với bọn hắn. Cấp bậc như Thương Bộ Tề cũng không có năng lực chống cự loại hỏa diễm đáng sợ này của mấy người phái Thánh Trí mà bị chết cháy, một màn kia quá kinh khủng, đó còn là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ!

Thiên Hỏa có thể hoàn toàn thiêu chết tu sĩ Nguyên Anh kỳ, loại tu sĩ Kết Đan đã ngâm trong Kim Thân Tuyền, cường độ thân thể tiếp cận Nguyên Anh kỳ như bọn họ dù sao cũng không phải là Nguyên Anh chân chính, bọn họ hoàn toàn không dám trông cậy thân thể nho nhỏ của mình có thể chịu đựng được Thiên Hỏa.

Hai người theo bản năng dùng sức vung vẩy hai tay muốn hất ra bốn viên linh Thạch thiên hỏa đáng sợ kia, Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng thừa cơ một lần hành động lướt qua đỉnh đầu bọn họ, đến một bên khác của võ đài.

Mọi người kinh hồn chưa bình tĩnh lại được, đã nghe thấy tiếng cười lớn ghê tởm của Đề Thiện Thượng vang lên: “Ngu ngốc! Chỉ một chút linh hỏa thêm máu thú đã bị hù dọa thành như vậy, lá gan các ngươi bị chuột ăn mất rồi à? !”

Hắn vừa cười, vừa không ngừng, ném ra Trận kì nho nhỏ trên tay Cơ U Cốc giao cho hắn, phối hợp chặt chẽ với Cơ U Cốc, vây hai Cự Nhân ở trung tâm.

Ô Quy và Vương Bá sửng sốt một chút, chợt hiểu ra, phát hiện ngọn lửa bộc phát ra từ bốn viên linh thạch mặc dù có uy áp rất dọa người, nhưng uy lực ngọn lửa lại rất kém, cho dù bọn họ không dựa vào pháp thân Cự Nhân này cũng hoàn toàn chịu đựng được.

Uy áp của ngọn lửa đoán chừng là do thúc dục máu của yêu thú lợi hại nào đó mà thành, lúc đầu bị dọa, hiện tại quay lại mới cảm thấy không đúng.

Bị lừa!

Hai người Ô Quy, Vương Bá cực kỳ tức giận, quay người lại muốn tìm hai người bọn họ tính sổ.

Cơ U Cốc mỉm cười nói: “Đối thủ của các ngươi ở chỗ này.”

Theo lời của hắn, hai người chỉ cảm thấy dưới chân hơi chậm lại, thân thể giống như đã rơi vào đại dương mênh mông—— trận pháp Cơ U Cốc và Đề Thiện Thượng hai mặt hợp lực đã phát động.

Sáu vị Đạo Quân sợ bóng sợ gió một hồi, Đạo Quân Chúc Bạc vừa bực mình vừa buồn cười nói: ” Mấy tiểu tử phái Thánh Trí này thật là không gian xảo không được!”

Đạo Quân Tế Tường Tế Lập Tông vuốt râu mép cười nói: “Xem ra bây giờ không ít người lỗ vốn rồi.” Đấu pháp đường của bọn họ làm nhà cái tính toán thu được hơn ngàn vạn linh thạch, trong đó phần lớn là mua Chiêu Thái tông thắng.

Đạo Quân Tận Thiện hiếu kỳ nói: “Các ngươi đặt cược? Mua ai thắng?”

Đạo Quân Nhữ Nhất nói: “Hiển nhiên là có đặt cược, mua đương nhiên là phái Thánh Trí thắng.”

Đạo Quân Cố Vãn và Chúc Bạc làm đại biểu cho Chiêu Thái tông, cảm thấy trên mặt đã không còn chút ánh sáng, nụ cười trên mặt nhất thời bởi vì lời của Nhữ Nhất mà cứng lại.

Đạo Quân Nhân Thiện không tin nói: “Các ngươi lúc trước cũng không có bao nhiêu lòng tin đối với phái Thánh Trí.” Lão nhớ rõ ràng sáu người nơi này đều nhận định phái Thánh Trí thất bại .

Đạo Quân Nhữ Nhất cười đến thần thần bí bí: ” Vị trong cung kia đã bỏ ra số tiền lớn để mua phái Thánh Trí thắng, đương nhiên chúng ta tin vào ánh mắt của lão nhân gia.”

Chọn tập
Bình luận