Trước đây Diêu Khiêm Thư chế tạo trận bàn cho Doãn Tử Chương còn bao gồm một trận pháp truyền tống trận, điểm cuối cùng của truyền tống trận này chính là vòng tay đồng của Chu Chu. Mới đầu luyện chế trận bàn này với mục đích truyền tống thần hồn Doãn Tử Chương, bây giờ Cơ U Cốc liền lợi dụng trận bàn này tiến hành một vài cải biến kết quả bây giờ chỉ cần dùng đầy đủ linh thạch để khởi động trận bàn, mọi vật trong phạm vi pháp lực của trận bàn sẽ bị dịch chuyển .
Chu Chu chính là người đưa ra sáng kiến này, chính vì điều này mà còn được Đề Thiện Thượng khen ngợi khoa trương một trận.
Cũng may là còn phát hiện ra được điểm tốt của trận bàn đang có trong tay, nếu không bằng vào thực lực và sự hiểu biết của Cơ U Cốc đối với trận đạo thì tuyệt đối không thể nào có thể trong thời gian ngắn ngủi trong vòng vài ngày làm ra được trận pháp truyền tống trận tuyệt đối tinh vi như vậy.
Bảo khố hoàng tộc Đan Quốc thiết kế phòng hộ trong lỏng ngoài chặt, bên trong bảo khố trừ pháp trận cấm chế cấm di chuyển bảo vật ra thì không tiếp tục có những chướng ngại nào cả.
Ba người Đề Thiện Thượng bình tĩnh tập trung bố trí từ tầng thứ nhất trở lên, cố hết sức để cho phạm vi pháp lực của trận bàn càng rộng lớn hơn, mà Chu Chu và Doãn Tử Chương trong nháy mắt đã tiến lên đến tầng thứ ba ——nếu như không ngoài ý muốn, Long đan và Hư Không Toại Hỏa chắc đều ở đây!
Bởi vì Kim Ban Yêu Chu cũng ở chỗ này, hai người sợ kinh động đến Kim Ban Yêu Chu có thể sẽ khiến nó khởi động cấm chế trong bảo khố cho nên cố ý cẩn thận che dấu đi hơi thở, từ từ tiến lại gần.
Tình trạng tầng thứ ba hoàn toàn khác với tầng thứ nhất và tầng thứ hai, ở hai tầng đầu tiên được đặt từng dãy giá đựng đồ rất lớn, phía trên được bày các loại ngọc giản công pháp, đan dược, pháp bảo, bùa, trận bàn cùng trận kỳ, tài liệu luyện khí, xương cốt các loại yêu thú quý hiếm, trứng thú quý hiếm cùng rất nhiều loại khoáng vật…….., tùy tiện một vật cũng có giá trị liên thành.
Vậy mà tầng thứ ba chỉ có thưa thớt mấy cái quặng Ngọc Thạch cùng với Băng Ngọc trụ trong suốt, bên trong cột trụ được phong ấn cũng là những kỳ trân dị bảo chỉ tồn tại trong truyền thuyết, ánh sáng bảo vật bắn ra bốn phía làm người ta hoa mắt chóng mặt.
Chu Chu và Doãn Tử Chương cẩn thận đánh giá các bảo vật này, trong lòng rung động khó có thể miêu tả. Khó trách được ở đây được đặt rất ít báu vật. Thật sự những bảo vật này mỗi một vật quá quý giá ít nhất chúng có thể được so sánh cùng với Tiên khí, linh dược cửu phẩm trở lên, đây là sự tồn tại quá mức cường đại.
Linh khí của chúng quá mức nồng đậm, một tầng giá có thể chứa đựng mười vật đã là cực hạn, nếu nhiều hơn nữa thì cho dù phong ấn cường đại đến đâu thì cũng không ngăn cản được linh khí của chúng va chạm với nhau, một khi điều này xảy ra thì nó sẽ khiến tòa bảo khố này bị phá hủy.
Kim Ban Yêu Chu đang đứng trước Băng Ngọc trụ thứ ba phía bên trái, xung quanh Ngọc trụ này tỏa ra khí lạnh khủng khiếp đủ để khiến thần hồn bị đóng băng, bên phía bên cạnh lại là Liệt hỏa dữ dội mạnh đến mức đốt cháy thiên địa không sót lại chút nào.
Khí lạnh âm hàn được tỏa ra từ một viên châu đen nhánh to như một quả đào, bên ngoài mặt của viên châu còn tỏa ra một tầng ánh sáng trắng bạc nhàn nhạt.
Hạt châu đen nhánh như mực, nhưng lại hết sức kỳ ảo sâu xa đến nỗi không thể miêu tả được. Một viên châu nho nhỏ như một hắc động bên trong được cất giấu một vũ trụ có vô số ngân hà, huyền diệu đến nỗi nếu nhìn nhiều sẽ có cảm giác như thần hồn đang bị cuốn hút vào bên trong vũ trụ nho nhỏ đó.
Để chống lại sức mạnh của hạt châu bên cạnh nó có một tinh trụ Liệt hỏa chứa hỏa khí cuồng bạo. Tinh trụ phát ra uy lực dữ dội hoàn toàn có thể sánh ngang với Thiên hỏa, đúng lúc lại chống lại được khí lạnh âm hàn mà Long đan tỏa ra nếu không chỉ bằng một Băng Ngọc trụ bên ngoài làm sao có thể phong ấn uy lực kinh khủng của Long đan.
Tất nhiên, mặt khác có thể thấy tình huống ngược lại cũng tương tự như vậy.Nếu như không có Long Đan ở chỗ này, tinh trụ Liệt Hỏa cũng không thể nào mà cam chịu bị phong ấn ở chỗ này.
Đáng tiếc là tinh trụ Liệt Hỏa này cũng không phải là Hư Không Toại Hỏa.
Ngay phút đầu tiên khi Chu Chu nhìn thấy tinh trụ Liệt Hỏa kia trong lòng liền cực kì thất vọng. Doãn Tử Chương nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, âm thầm truyền âm nói: “Không sao, nhất định chúng ta sẽ tìm được Hư Không Toại Hỏa.”
Chu Chu đành bất đắc dĩ cố gắng khôi phục lại tinh thần gật đầu.
Kim Ban Yêu Chu đến sớm hơn bọn họ một bước hưng phấn đến mức hai mắt đỏ lên: “Là Phượng Tủy! Không thể tin được lại là Phượng Tủy! Ha ha ha! Thật sự là trời cũng giúp ta! Nơi này không chỉ có Long Đan mà còn có cả Phượng Tủy!”
Phượng Tủy?! Chu Chu và Doãn Tử Chương liệc mắt nhìn nhau.Khó trách được khi Long Đan bị trấn áp thì ra lại là Phượng Tủy có cùng một đẳng cấp với Long Đan, có thuộc tính tương sinh tương khắc.
Bàn về trình độ trân quý thì Phượng Tủy không hề thua kém Long Đan cho dù là một phần nhỏ, Phượng Tủy chính là máu huyết của Phượng Hoàng lúc niết bàn trọng sinh ngưng luyện mà thành, thuộc tính hoàn toàn trái ngược với Long Đan, là kì trân dị bảo Chí Dương Chí Liệt trong thiên địa.
Kim Ban Yêu Chu không giống như đám người Chu Chu cả gan làm loạn. Hắn cùng với Trương Lãng chỉ muốn ăn trộm Long Đan sau đó cao chạy xa bay, cho lên phương thức hắn lấy trộm bảo vật cũng hoàn toàn khác, hắn chỉ muốn tập trung tinh lực giải trừ liên lạc giữa cấm chế bảo khố cùng với Long Đan, sau đó liền thong dong bình tĩnh lấy đi Long Đan.
Mặc dù bọn họ không biết trấn áp Long Đan sẽ là vật gì nhưng vẫn có sự chuẩn bị cho tình huống này.
Mà Kim Ban Yêu Chu giờ phút này đang khẩn trương nhìn chằm chằm một con tiểu Yêu Chu ngũ sắc đang nằm ở trên Băng Ngọc trụ.
Loại Yêu Chu nhỏ này rất có đặc biệt, tên là Ngũ Sắc Ma Chu, bàn về thực lực thì không đáng để nhắc tới nhưng trời sinh lại có năng lực dị năng hết sức cường đại—— tơ nhện mà nó phun ra có thể chặt đứt hết mọi liên lạc của cấm chế.
Kim Ban Yêu Chu vì hôm nay đã chuẩn bị tỉ mỉ mấy trăm năm, cân nhắc tất cả các tình huống có thể xảy ra biến hóa rất nhiều lần chỉ là không hề nghĩ tới chính là ngoài nó vẫn còn những người khác đánh chủ ý tới bảo khố, hơn nữa đánh bậy đánh bạ lại biết được toàn bộ kế hoạch của bọn nó, hơn nữa còn lợi dụng tu vi thấp của Trương Lãng mà thành công mai phục để làm Hoàng Tước ở sau.
Ngũ Sắc Ma Chu chuẩn bị thật tốt liền bắt đầu nhả tơ vừa bò vòng quanh Băng Ngọc trụ, nó nhả tơ tốc độ không nhanh chậm rãi bò một vòng lại một vòng quanh Băng Ngọc trụ khiến Kim Ban Yêu Chu gấp gáp đến nỗi đầu đầy mồ hôi, ngay cả Chu Chu và Doãn Tử Chương đứng ở chỗ tối cũng thấy tâm mình đập thùng thùng như nổi trống.
Bên ngoài chỉ có duy nhất một mình Hàn Độc Yêu Chu, nếu ngộ nhỡ sau khi dược tính của Xích Diễm thảo hết tác dụng thì nhất định bọn họ sẽ rất là thảm hại.!
Thời gian từng giây từng phút đi qua, Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc cùng Thạch Ánh Lục đã bố trí xong dưới hai tầng dưới liền lặng lẽ tiến lên hội hợp với Chu Chu cùng với Doãn Tử Chương.
Trong lúc năm người ẩn thân ở cầu thang từ tầng hai hướng lên tầng ba liền cùng nhau theo dõi Ngũ Sắc Ma Chu không nhanh không chậm bò trên bề mặt Băng Ngọc trụ.
Mọi người quá tập trung tinh thần xem nên không có chú ý tới ánh mắt của Đề Thiện Thượng trở lên quỷ dị khi nhìn thấy Phượng Tủy, ở giữa mi tâm của hắn lờ mờ hiện lên ấn ký mầu đỏ….
Rắc! Sau một tiếng vang nhỏ Ngũ Sắc Ma Chu rốt cuộc cũng dừng lại, từng vòng quấn quanh Băng Ngọc trụ chợt lóe lên tia sáng ngũ sắc, cấm chế của Long Đan và Phượng Tủy hoàn toàn bị giải trừ!
Kim Ban Yêu Chu vui mừng như điên liền thu hồi Ngũ Sắc Ma Chu đang hấp hối vì sức mạnh bị hao tổn quá mức, lấy ra hai cái hồ lô một đỏ một đen, đem miệng hồ lô hướng về phía Long Đan và Phượng Tủy sau đó nó liền lui về phía sau hai bước, hai tay tụ khí kết ấn ngưng thần khẽ quát một tiếng “Phá”!
Một tiếng vỡ vụn vang lên Băng Ngọc trụ bị phá, Long Đan Phượng Tủy phá cột trụ mà thoát ra.
Một âm một dương, hai luồng hơi thở cường đại một nóng một lạnh tỏa ra bốn phương tám hướng, linh khí cả tòa bảo khố chấn động, mọi người loáng thoáng nghe thấy tiếng rồng ngâm và tiếng phượng hót.
Doãn Tử Chương đột nhiên nhướng mày, truyền âm tới phía bốn người nói: “Hành động đi, dược tính trên người Hàn Độc Yêu Chu sắp bị giải trừ rồi!”
Trước đây Diêu Khiêm Thư chế tạo trận bàn cho Doãn Tử Chương còn bao gồm một trận pháp truyền tống trận, điểm cuối cùng của truyền tống trận này chính là vòng tay đồng của Chu Chu. Mới đầu luyện chế trận bàn này với mục đích truyền tống thần hồn Doãn Tử Chương, bây giờ Cơ U Cốc liền lợi dụng trận bàn này tiến hành một vài cải biến kết quả bây giờ chỉ cần dùng đầy đủ linh thạch để khởi động trận bàn, mọi vật trong phạm vi pháp lực của trận bàn sẽ bị dịch chuyển .
Chu Chu chính là người đưa ra sáng kiến này, chính vì điều này mà còn được Đề Thiện Thượng khen ngợi khoa trương một trận.
Cũng may là còn phát hiện ra được điểm tốt của trận bàn đang có trong tay, nếu không bằng vào thực lực và sự hiểu biết của Cơ U Cốc đối với trận đạo thì tuyệt đối không thể nào có thể trong thời gian ngắn ngủi trong vòng vài ngày làm ra được trận pháp truyền tống trận tuyệt đối tinh vi như vậy.
Bảo khố hoàng tộc Đan Quốc thiết kế phòng hộ trong lỏng ngoài chặt, bên trong bảo khố trừ pháp trận cấm chế cấm di chuyển bảo vật ra thì không tiếp tục có những chướng ngại nào cả.
Ba người Đề Thiện Thượng bình tĩnh tập trung bố trí từ tầng thứ nhất trở lên, cố hết sức để cho phạm vi pháp lực của trận bàn càng rộng lớn hơn, mà Chu Chu và Doãn Tử Chương trong nháy mắt đã tiến lên đến tầng thứ ba ——nếu như không ngoài ý muốn, Long đan và Hư Không Toại Hỏa chắc đều ở đây!
Bởi vì Kim Ban Yêu Chu cũng ở chỗ này, hai người sợ kinh động đến Kim Ban Yêu Chu có thể sẽ khiến nó khởi động cấm chế trong bảo khố cho nên cố ý cẩn thận che dấu đi hơi thở, từ từ tiến lại gần.
Tình trạng tầng thứ ba hoàn toàn khác với tầng thứ nhất và tầng thứ hai, ở hai tầng đầu tiên được đặt từng dãy giá đựng đồ rất lớn, phía trên được bày các loại ngọc giản công pháp, đan dược, pháp bảo, bùa, trận bàn cùng trận kỳ, tài liệu luyện khí, xương cốt các loại yêu thú quý hiếm, trứng thú quý hiếm cùng rất nhiều loại khoáng vật…….., tùy tiện một vật cũng có giá trị liên thành.
Vậy mà tầng thứ ba chỉ có thưa thớt mấy cái quặng Ngọc Thạch cùng với Băng Ngọc trụ trong suốt, bên trong cột trụ được phong ấn cũng là những kỳ trân dị bảo chỉ tồn tại trong truyền thuyết, ánh sáng bảo vật bắn ra bốn phía làm người ta hoa mắt chóng mặt.
Chu Chu và Doãn Tử Chương cẩn thận đánh giá các bảo vật này, trong lòng rung động khó có thể miêu tả. Khó trách được ở đây được đặt rất ít báu vật. Thật sự những bảo vật này mỗi một vật quá quý giá ít nhất chúng có thể được so sánh cùng với Tiên khí, linh dược cửu phẩm trở lên, đây là sự tồn tại quá mức cường đại.
Linh khí của chúng quá mức nồng đậm, một tầng giá có thể chứa đựng mười vật đã là cực hạn, nếu nhiều hơn nữa thì cho dù phong ấn cường đại đến đâu thì cũng không ngăn cản được linh khí của chúng va chạm với nhau, một khi điều này xảy ra thì nó sẽ khiến tòa bảo khố này bị phá hủy.
Kim Ban Yêu Chu đang đứng trước Băng Ngọc trụ thứ ba phía bên trái, xung quanh Ngọc trụ này tỏa ra khí lạnh khủng khiếp đủ để khiến thần hồn bị đóng băng, bên phía bên cạnh lại là Liệt hỏa dữ dội mạnh đến mức đốt cháy thiên địa không sót lại chút nào.
Khí lạnh âm hàn được tỏa ra từ một viên châu đen nhánh to như một quả đào, bên ngoài mặt của viên châu còn tỏa ra một tầng ánh sáng trắng bạc nhàn nhạt.
Hạt châu đen nhánh như mực, nhưng lại hết sức kỳ ảo sâu xa đến nỗi không thể miêu tả được. Một viên châu nho nhỏ như một hắc động bên trong được cất giấu một vũ trụ có vô số ngân hà, huyền diệu đến nỗi nếu nhìn nhiều sẽ có cảm giác như thần hồn đang bị cuốn hút vào bên trong vũ trụ nho nhỏ đó.
Để chống lại sức mạnh của hạt châu bên cạnh nó có một tinh trụ Liệt hỏa chứa hỏa khí cuồng bạo. Tinh trụ phát ra uy lực dữ dội hoàn toàn có thể sánh ngang với Thiên hỏa, đúng lúc lại chống lại được khí lạnh âm hàn mà Long đan tỏa ra nếu không chỉ bằng một Băng Ngọc trụ bên ngoài làm sao có thể phong ấn uy lực kinh khủng của Long đan.
Tất nhiên, mặt khác có thể thấy tình huống ngược lại cũng tương tự như vậy.Nếu như không có Long Đan ở chỗ này, tinh trụ Liệt Hỏa cũng không thể nào mà cam chịu bị phong ấn ở chỗ này.
Đáng tiếc là tinh trụ Liệt Hỏa này cũng không phải là Hư Không Toại Hỏa.
Ngay phút đầu tiên khi Chu Chu nhìn thấy tinh trụ Liệt Hỏa kia trong lòng liền cực kì thất vọng. Doãn Tử Chương nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, âm thầm truyền âm nói: “Không sao, nhất định chúng ta sẽ tìm được Hư Không Toại Hỏa.”
Chu Chu đành bất đắc dĩ cố gắng khôi phục lại tinh thần gật đầu.
Kim Ban Yêu Chu đến sớm hơn bọn họ một bước hưng phấn đến mức hai mắt đỏ lên: “Là Phượng Tủy! Không thể tin được lại là Phượng Tủy! Ha ha ha! Thật sự là trời cũng giúp ta! Nơi này không chỉ có Long Đan mà còn có cả Phượng Tủy!”
Phượng Tủy?! Chu Chu và Doãn Tử Chương liệc mắt nhìn nhau.Khó trách được khi Long Đan bị trấn áp thì ra lại là Phượng Tủy có cùng một đẳng cấp với Long Đan, có thuộc tính tương sinh tương khắc.
Bàn về trình độ trân quý thì Phượng Tủy không hề thua kém Long Đan cho dù là một phần nhỏ, Phượng Tủy chính là máu huyết của Phượng Hoàng lúc niết bàn trọng sinh ngưng luyện mà thành, thuộc tính hoàn toàn trái ngược với Long Đan, là kì trân dị bảo Chí Dương Chí Liệt trong thiên địa.
Kim Ban Yêu Chu không giống như đám người Chu Chu cả gan làm loạn. Hắn cùng với Trương Lãng chỉ muốn ăn trộm Long Đan sau đó cao chạy xa bay, cho lên phương thức hắn lấy trộm bảo vật cũng hoàn toàn khác, hắn chỉ muốn tập trung tinh lực giải trừ liên lạc giữa cấm chế bảo khố cùng với Long Đan, sau đó liền thong dong bình tĩnh lấy đi Long Đan.
Mặc dù bọn họ không biết trấn áp Long Đan sẽ là vật gì nhưng vẫn có sự chuẩn bị cho tình huống này.
Mà Kim Ban Yêu Chu giờ phút này đang khẩn trương nhìn chằm chằm một con tiểu Yêu Chu ngũ sắc đang nằm ở trên Băng Ngọc trụ.
Loại Yêu Chu nhỏ này rất có đặc biệt, tên là Ngũ Sắc Ma Chu, bàn về thực lực thì không đáng để nhắc tới nhưng trời sinh lại có năng lực dị năng hết sức cường đại—— tơ nhện mà nó phun ra có thể chặt đứt hết mọi liên lạc của cấm chế.
Kim Ban Yêu Chu vì hôm nay đã chuẩn bị tỉ mỉ mấy trăm năm, cân nhắc tất cả các tình huống có thể xảy ra biến hóa rất nhiều lần chỉ là không hề nghĩ tới chính là ngoài nó vẫn còn những người khác đánh chủ ý tới bảo khố, hơn nữa đánh bậy đánh bạ lại biết được toàn bộ kế hoạch của bọn nó, hơn nữa còn lợi dụng tu vi thấp của Trương Lãng mà thành công mai phục để làm Hoàng Tước ở sau.
Ngũ Sắc Ma Chu chuẩn bị thật tốt liền bắt đầu nhả tơ vừa bò vòng quanh Băng Ngọc trụ, nó nhả tơ tốc độ không nhanh chậm rãi bò một vòng lại một vòng quanh Băng Ngọc trụ khiến Kim Ban Yêu Chu gấp gáp đến nỗi đầu đầy mồ hôi, ngay cả Chu Chu và Doãn Tử Chương đứng ở chỗ tối cũng thấy tâm mình đập thùng thùng như nổi trống.
Bên ngoài chỉ có duy nhất một mình Hàn Độc Yêu Chu, nếu ngộ nhỡ sau khi dược tính của Xích Diễm thảo hết tác dụng thì nhất định bọn họ sẽ rất là thảm hại.!
Thời gian từng giây từng phút đi qua, Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc cùng Thạch Ánh Lục đã bố trí xong dưới hai tầng dưới liền lặng lẽ tiến lên hội hợp với Chu Chu cùng với Doãn Tử Chương.
Trong lúc năm người ẩn thân ở cầu thang từ tầng hai hướng lên tầng ba liền cùng nhau theo dõi Ngũ Sắc Ma Chu không nhanh không chậm bò trên bề mặt Băng Ngọc trụ.
Mọi người quá tập trung tinh thần xem nên không có chú ý tới ánh mắt của Đề Thiện Thượng trở lên quỷ dị khi nhìn thấy Phượng Tủy, ở giữa mi tâm của hắn lờ mờ hiện lên ấn ký mầu đỏ….
Rắc! Sau một tiếng vang nhỏ Ngũ Sắc Ma Chu rốt cuộc cũng dừng lại, từng vòng quấn quanh Băng Ngọc trụ chợt lóe lên tia sáng ngũ sắc, cấm chế của Long Đan và Phượng Tủy hoàn toàn bị giải trừ!
Kim Ban Yêu Chu vui mừng như điên liền thu hồi Ngũ Sắc Ma Chu đang hấp hối vì sức mạnh bị hao tổn quá mức, lấy ra hai cái hồ lô một đỏ một đen, đem miệng hồ lô hướng về phía Long Đan và Phượng Tủy sau đó nó liền lui về phía sau hai bước, hai tay tụ khí kết ấn ngưng thần khẽ quát một tiếng “Phá”!
Một tiếng vỡ vụn vang lên Băng Ngọc trụ bị phá, Long Đan Phượng Tủy phá cột trụ mà thoát ra.
Một âm một dương, hai luồng hơi thở cường đại một nóng một lạnh tỏa ra bốn phương tám hướng, linh khí cả tòa bảo khố chấn động, mọi người loáng thoáng nghe thấy tiếng rồng ngâm và tiếng phượng hót.
Doãn Tử Chương đột nhiên nhướng mày, truyền âm tới phía bốn người nói: “Hành động đi, dược tính trên người Hàn Độc Yêu Chu sắp bị giải trừ rồi!”