Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Âm Dương Miện

Chương 218: Cửu giai đỉnh cấp,Bá Vương Lôi Hỏa Long

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Cơ Động mang theo Lam Bảo Nhi rốt cuộc đã bay qua ba ngọn núi, tiến vào thung lũng tại tầng tám Thánh Tà Đảo. Hiện ra trước mắt hắn là một cái thung lũng, diện tích rất lớn. Chung quanh cái thung lũng có nhiều dãy núi bao quanh. Trong thung lũng sinh trưởng khá nhiều loại thực vật xanh tốt. Chẳng qua lúc này Cơ Động cũng không có tâm trí đâu mà thưởng thức cảnh đẹp. Khi ánh mắt hắn vừa mới liếc nhìn về phía thung lũng, liền nhìn thấy ngay Phất Thụy.

Một tiếng sấm lôi đình nổ vang lên, thế nhưng cũng không phải là do Phất Thụy phát ra. Ngay tại trung tâm của thung lũng kia, một đầu ma thú mà Cơ Động chưa từng bao giờ gặp qua đang ngạo nghễ đứng đó. Tiếng sấm đủ để so sánh với đỉnh cấp Tất Sát Kỹ chính là từ trong miệng nó phát ra.

Nếu kêu Cơ Động hình dung đầu ma thú trước mắt này là gì, như vậy trong ấn tượng của hắn, tại thời kỳ khủng long thời thượng cổ ở kiếp trước, có một loại khủng long tên gọi Khủng Long Bạo Chúa có hình dáng y hệt như con ma thú trước mắt này.

Nhưng mà cho dù là Khủng Long Bạo Chúa, cũng sẽ không có được uy thế như đầu ma thú trước mắt này.

Đầu ma thú giống Khủng Long Bạo Chúa này, thân thể cao hơn sáu mươi thước, cả người đứng thẳng tựa như một tòa nhà hai mươi tầng cao chọc trời vậy. Từ đầu kéo dài đến hết phần đuôi thô to của nó, ước chừng hơn một trăm thước. Trong thung lũng lúc này, vô số thực vật đã bị con ma thú này quần nát thành một đống hỗn độn.

Toàn bộ con ma thú có một màu đen tuyề. Khắp nơi trên thân thể là vô số gai nhọn nổi lên, trên đỉnh mỗi cái gai nhọn đều toát ra ma lực ba động mãnh liệt, lóng lánh quang mang màu lam tím.

Bộ dáng dữ tợn của nó khiến người ta chỉ cần nhìn qua thôi cũng đã kinh hãi rồi.

Cơ Động mặc dù cũng không biết đây là loại ma thú gì, nhưng sự cường đại của nó cũng đủ khiến hắn chấn động.

Con ma thú này bởi vì toàn thân đều có gai nhọn đâm tua tủa, nên có thể nói là không có sơ hở. Chỉ thấy nó khẽ há to miệng ra, một luồng hào quang màu lam tím đã phá không mà ra, công kích thẳng đến Phất Thụy đang cưỡi Tử Lôi Diệu Thiên Long phiêu phù giữa không trung. Lôi điện phun ra từ điện, đã tương đương với đỉnh cấp Tất Sát Kỹ. Thực lực như thế cường hãn đến mức nào?

Nhưng mà, Lôi Đế cũng không hổ là Lôi Đế. Sắc mặt Phất Thụy trầm ngưng, không vui không giận, mắt thấy luồng lôi điện kia đánh tới, thanh Lôi Đình Chiến Phủ thản nhiên chém ra. Tử Lôi Diệu Thiên Long bên dưới cũng đồng thời phóng xuất ra một đạo lôi điện, dung hợp với lôi điện do Lôi Đình Chiến Phủ bắn ra. Một tiếng nổ ầm vang lên, công kích của đầu ma thú kia va chạm với lôi điện của Phất Thụy, phát ra tiếng nổ long trời lở đất.

Ít nhất từ tình huống trước mắt mà xem, Phất Thụy tạm thời còn bình an vô sự. Nếu nói đầu ma thú khổng lồ kia có khuyết điểm gì, chỉ sợ chính là nó không thể bay. Với thực lực của Phất Thụy, cho dù không thể giết được nó, nhưng tự bảo vệ mình cũng có thừa. Nếu như hắn muốn bỏ đi, đầu ma thú kia cũng không cách nào cản được. Từ tình thế trước mắt mà nói, thực lực đầu ma thú kia ít nhất cũng đạt đến Cửu Giai. Mà cho dù là Cửu Giai Ma Thú, có mấy con được khí tức cường đại như nó chứ?

Trong thân thể tráng kiện khổng lồ hơn sáu mươi thước kia, chứa đựng biết bao nhiêu ma lực cơ chứ?

Thấy Phất Thụy cũng không có chuyện gì, Cơ Động nhẹ nhàng thở ra một hơi, vội vàng thu liễn hai cánh, hạ xuống một sườn núi gần đó, buông Lam Bảo Nhi ra, bình tĩnh quan sát tình hình bốn phía.

Vừa mới bắt đầu quan sát, hắn đã lập tức kinh hãi. Ở nơi này cũng không phải chỉ có một mình Phất Thụy. Ở hai bên vách đá ngay sau lưng Phất Thụy, ít nhất có hơn một trăm ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Cơ Động liếc mắt một cái đã thấy Dạ Tâm đang đứng trên đỉnh núi phía sau. Bọn họ tựa hồ như đang áp trận cho Phất Thụy.

Mà ở ngay đối diện bọn họ, trên đỉnh núi bên kia thung lũng, cũng đồng dạng có hơn trăm người đang lẳng lặng đứng đó. Âm Dương Miện trên đỉnh đầu mỗi người đều tản mát ra một vòng hắc quang nhàn nhạt. Đúng là các ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.

Khó trách vì sao dọc đường đi hắn cũng không hề gặp phải địch nhân nào, hóa ra tuyệt đại đa số ma sư của hai phía đều đã tụ hợp ở nơi này. Có thể nói, hiện tại trong thung lũng này, đã tập trung toàn bộ ma sư tinh nhuệ tham gia Thánh Tà Chiến Trường lần này của hai mảnh đại lục.

Phất Thụy rõ ràng cũng không có dốc toàn lực đi đối phó đầu ma thú kia, hiển nhiên là bởi vì cố kỵ đám địch nhân ở đối diện. Hắn là nhân vật chủ chốt của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, một khi thực lực bị tổn thất, như vậy kết quả cuối cùng chính là thất bại chung cuộc. Đầu ma thú này đến tột cùng là có gì đặc biệt, sao lại có thể hấp dẫn sự chú ý của cả hai bên như thế?

Cực Hạn Dương Hỏa quá mức sáng rọi, ngay khi Cơ Động vừa bay đến đây, Phất Thụy cũng đã nhìn thấy hắn. Từ ma lực ba động tản mát ra trên người Cơ Động, Phất Thụy liền rõ ràng, Tiểu sư đệ của mình đã khôi phục lại thực lực. Trong lòng hắn nhất thời vui vẻ hẳn ra. Hắn hiểu rất rõ ràng thực lực của Cơ Động, hơn nữa, trước đây Cơ Động từng phát ra một kích uy lực tương tự như Siêu Tất Sát Kỹ. Có tiểu sư đệ ở đây, cục diện trước mắt sẽ dễ dàng ứng phó hơn rất nhiều.

Cơ Động quay sang nói với Lam Bảo Nhi:

– Bảo Nhi, ngươi sang chỗ Dạ Tâm sư tỷ đứng đi. Ta cần phải phối hợp với sư huynh động thủ, chỉ sợ không lo cho ngươi được.

Lam Bảo Nhi gật gật đầu:

– Ngươi nhất định phải cẩn thận đó. Bên kia có nhiều địch nhân lắm.

Nói xong nàng lập tức phóng người lên, chạy về phía Dạ Tâm. Nhìn theo bóng lưng Lam Bảo Nhi, trong lòng Cơ Động không khỏi thầm than:

– Bảo Nhi, ngươi đúng là một cô nương thiện lương, chu đáo. Đáng tiếc chúng ta hữu duyên vô phận. Thật xin lỗi.

Vừa nghĩ, Cơ Động đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Phất Thụy trên không trung, cao giọng hô:

– Sư huynh, ta giúp ngươi một tay.

Vừa nói, Cơ Động vừa phóng người lên, hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, bay về phía Tử Lôi Diệu Thiên Long.

Hai sư huynh đệ có thể nói là tâm ý tương thông. Ngay lúc Cơ Động vừa phóng người lên, Phất Thụy thúc Tử Lôi Diệu Thiên Long, ngang nhiên bay thẳng về phía con ma thú khổng lồ kia. Quang mang chói mắt phát ra từ Lôi Đình Chiến Phủ cùng với lôi điện trên người Tử Lôi Diệu Thiên Long đồng thời phóng thích, long nhân nhất thể, ầm ầm chém xuống. Truyện được copy tại Truyện FULL

Tuy rằng đây chỉ là một công kích bình thường, nhưng mà Lôi Đế Phất Thụy kết hợp với Bát Giai Ma Thú Tử Lôi Diệu Thiên Long, cho dù là một công kích bình thường nhất của hắn, cũng tương đương với Tất Sát Kỹ do hắn thi triển. Đây chính là tầm quan trọng của ma thú tọa kỵ. Thực lực của ma sư dưới sự trợ giúp của ma thú, nếu biết vận dụng đúng cách, nhất định có thể tăng lên gấp mười lần.

Đầu quái thú kia cũng thập phần kiêng kỵ Phất Thụy, đó chính là địch nhân đầu tiên bị lôi điện của mình oanh kích mà vẫn còn sống. Nhất là trên đỉnh núi chung quanh thung lũng lại xuất hiện nhiều người như vậy, khiến cho nó bồn chồn bất an. Nó đã từng mấy lần thử phá vòng vây bỏ chạy, nhưng mà, bất luận nó chạy về phía nào, đều bị hàng trăm ma sư đồng loạt phát động ma kỹ công kích liên hồi, khiến cho nó làm cách nào cũng không thể phá vây chạy ra được.

Đối mặt với công kích bất chợt của Phất Thụy, nó tự nhiên cũng không rảnh rỗi đến Cơ Động đang bay lên kia. Há miệng phun ra một đạo lôi điện nữa, một thanh âm nổ vang kịch liệt lại vang ra.

Lúc này đây Cơ Động chính là ở sát bên luồng lôi điện uy mãnh kia. Hắn chỉ cảm thấy nguyên tố ma lực trong không khí nháy mắt hỗn loạn. Ngay tại nơi va chạm giữa lôi điện của Phất Thụy cùng với của con ma thú kia, một cỗ hấp lực khổng lồ chợt bùng phát ra, tựa hồ như tất cả mọi thứ chung quanh đều như muốn bị hút vào trong phạm vi luồng lôi điện kia vậy.

Phát động Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, thân hình Cơ Động lóe lên, đã đến được chỗ của Phất Thụy, ngồi trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, ngay sau lưng Phất Thụy. Hai sư huynh đệ gặp nhau, tâm tình Phất Thụy rất vui vẻ, ha ha cười. Tử Lôi Diệu Thiên Long nháy mắt dang rộng cặp cánh, lóe một cái đã phiêu phù giữa không trung.

Đám ma sư hai phía đang quan chiến bên ngoài đồng thời đều toát ra thần sắc giật mình. Lôi Đế Phất Thụy không chỉ tiếng tăm lẫy lừng trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, trong số các tinh anh của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng không ai không biết đến danh tiếng của hắn. Thế nhưng bọn họ chưa ai từng gặp qua người thứ hai ngồi trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, ngay phía sau Lôi Đế Phất Thụy cường hãn kia. Bộ Quân Ma Âm Dương Khải trên người Cơ Động phát ra quang mang màu xích kim chói mắt, hơn nữa lúc nãy cả người bốc lên kim sắc hỏa diễm huyễn lệ. Mặc dù trên Âm Dương Miện trên đỉnh đầu hắn cũng chỉ có bốn quan, thế nhưng khi hắn phóng người lên, lại bộc phát ra một loại áp lực vô hình khiến người khác kinh hãi.

Thanh âm nghị luận đồng thời vang lên ở hai bên ngọn núi. Đa số mọi người đều đang dự đoán thân phận của Cơ Động. Một số đệ tử Âm Dương Học Đường bên phía Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục từng gặp qua Cơ Động thì không khỏi mở to hai mắt. Bọn họ tuy rằng cũng không biết thực lực Cơ Động cường đại đến mức nào, nhưng trong trí nhớ bọn họ vẫn còn nhớ rõ trước đây tại Liên Nghị Vũ Hội, Cơ Động chỉ mới đột phá ba quan đã một kích giết chết Thứ tịch Âm Dương Học Đường Cơ Dật Phong, ma lực lên đến năm mươi tám cấp. Mặc dù lúc đó Cơ Dật Phong cũng không có công kích, chỉ có thể thụ động phòng thủ, nhưng dưới tình huống chênh lệch gần ba quan, có thể đột phá Tất Sát Kỹ phòng ngự của Mậu Thổ Hệ, một kích tất sát Cơ Dật Phong, chuyện này trong Âm Dương Học Đường cũng gây nên một trận sóng giá khủng khiếp. Lúc này thực lực Cơ Động đã tăng lên đến Tứ Quan bốn sao rưỡi bốn mươi chín cấp ma lực, thực lực hiển nhiên là sẽ tiến bộ rất nhiều. Bởi vậy đám đệ tử Âm Dương Học Đường cũng không ai dám coi thường hắn.

Về phần trong đám ma sư Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, có hai đạo thân ảnh mà Cơ Động quen biết lúc này đang đứng trong một góc tối trên đỉnh núi. Nhìn thấy Cơ Động xuất hiện, nữ tử tóc dài màu xanh biếc dáng người nóng bỏng nhịn không được kinh hô một tiếng. Đúng là Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử.

Đứng cách Hạt Tử không xa, Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng:

– Nhìn qua tên tiểu gia hỏa kia thực lực lại tăng lên nữa rồi. Lúc trước ngươi ngăn không cho ta giết hắn. Nếu lúc đó ngươi để ta sớm ra tay, nhân lúc Lôi Đế chưa đến xử lý hắn, lúc này cũng đâu có phiền toái như vậy đâu. Thực lực của hắn mặc dù còn kém Lôi Đế, nhưng về tiềm lực rõ ràng càng đáng sợ hơn Lôi Đế rất nhiều. Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ Thánh Vương…

– Đủ rồi, im lặng theo dõi cuộc kỳ biến đi.

Trong bóng tối, một thanh âm trầm thấp vang lên. Hàn Vũ nhất thời im lặng, thần sắc rõ ràng toát ra vài phần cung kính.

Một lần nữa bay lên không trung, Phất Thụy đặt thanh Lôi Đình Chiến Phủ khổng lồ của hắn nằm ngang lên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long:

– Tiểu sư đệ, thân thể ngươi đã khôi phục hoàn toàn chưa?

Cơ Động gật đầu, nói:

– Sư huynh yên tâm, đã không thành vấn đề nữa rồi. Hiện tại đủ sức để đánh một trận đại chiến nữa.

Phất Thụy ha ha cười:

– Được, vậy để hai sư huynh đệ chúng ta cùng nhau kháng địch đi.

Cơ Động hạ giọng hỏi:

– Sư huynh, tình huống hiện tại thế nào rồi?

Phất Thụy trầm giọng nói:

– Tình huống không tốt lắm. Cục diện giằng co trước mắt đối với đám chúng ta mà nói là cực kỳ bất lợi. Ngươi cũng thấy đó, mục tiêu công kích của đầu ma thú này chính là ta. Mà thực lực bên ta mặc dù không sợ đám người Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục kia, nhưng mà đám Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ bọn hắn đều có mặt hết ở đây. Mới năm năm không gặp, thực lực bọn chúng tăng lên cực kỳ nhanh. Tổng hợp thực lực mà nói, chúng ta chưa chắc có thể chiếm được ưu thế. Ta nghe nói đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ của đại lục chúng ta cũng đã gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường rồi phải không? Bọn họ vào đây bằng cách nào? Ngươi biết không?

Cơ Động nói:

– Bọn người đó tâm cao khí ngạo, tự cho mình là nhất. Sư huynh đừng trông cậy bọn họ có thể hỗ trợ gì. Không gây phiền toái cho chúng ta đã là tốt lắm rồi. Bọn họ có thể tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, hẳn là bởi vì ngoài Thánh Tà Thông Đạo, trên Thánh Tà Đảo còn có các Truyền Tống Pháp Trận do các Thiên Can Thánh Đồ đời trước lưu lại, bằng vào Ngũ Hành Pháp Trận tương ứng mà truyền tống vào đây. Sư huynh, đây là đầu ma thú gì? Sao trong quyển Ma Thú Bảo Lục của không có nhìn thấy?

Phất Thụy nói:

– Còn này là một đầu ma thú biến dị. Nếu ta nói ra bản thể của nó, ngươi khẳng định là biết ngay. Đó là Bá Vương Liệt Hỏa Long.

– Đây là Bá Vương Liệt Hỏa Long?

Cơ Động chấn động.

– Bá Vương Liệt Hỏa Long ta đương nhiên biết. Căn cứ vào Ma Thú Bảo Lục của Sư tổ, đây là một loại Á long, bản thân không thể bay, thuộc loại Địa Long. Bá Vương Liệt Hỏa Long khi trưởng thành chiều dài khoảng mười thước, chiều cao tám thước. Lực công kích trên mặt đất tương đối cường hãn. Nhưng thân hình nó to lớn, lại chậm chạp. Trong Lục Giai Ma Thú, cũng chỉ là loại trung bình mà thôi. Nhưng bọn chúng thích sống thành bầy đàn, một khi gặp phải chúng, chỉ cần nhanh chóng chạy đi, rời khỏi phạm vi lãnh địa chúng là không còn nguy hiểm.

Phất Thụt có chút tán dương, gật gật đầu, nói:

– Đúng vậy, cái ngươi nói chính là đặc tính của Bá Vương Liệt Hỏa Long, một chút cũng không sai.

Cơ Động nói:

– Nhưng mà, đầu ma thú này thân hình lại lớn gấp mười Bá Vương Liệt Hỏa Long. Con quái vật khổng lồ này lại là do Bá Vương Liệt Hỏa Long biến dị thành hay sao? Chuyện này thật sự khó tin. Bá Vương Liệt Hỏa Long bất quá chỉ là Lục Giai Ma Thú, còn còn này phỏng chừng có tu vi đến Cửu Giai rồi. Hơn nữa, nó lại là Lôi thuộc tính, còn Bá Vương Liệt Hỏa Long lại là Bính Hỏa thuộc tính a!

Phất Thụy nói:

– Chẳng những nó có tu vi Cửu Giai, hơn nữa đã cực kỳ gần Thập Giai nữa. Ta có thể khẳng định nói với ngươi, nó chính là Bá Vương Liệt Hỏa Long biến dị mà thành. Nhưng ngươi nhầm rồi, nó cũng không phải là Lôi thuộc tính, mà là Lôi Hỏa song thuộc tính. Đây mới là chỗ đáng sợ nhất của nó. Nếu chỉ đơn giản là Cửu Giai ma thú đơn thuộc tính mà nói, ta đã sớm ra hạ thủ rồi. Ta và Lôi Đình kết hợp, đánh chết Cửu Giai Ma thú mặc dù có chút khó khăn, nhưng cũng không quá nguy hiểm. Nhưng thực lực của con ma thú này quả thật ngoài dự liệu của ta. Tên của nó có thể gọi là Bá Vương Lôi Hỏa Long.

Ma thú hai thuộc tính? Ma thú như vậy đây là lần đầu tiên Cơ Động nhìn thấy, không khỏi nghi hoặc hỏi:

– Sư huynh, chẳng lẽ con ma thú này đã bị ảnh hưởng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới nên đã sinh ra biến dị hay sao?

Phất Thụy nói:

– Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới khẳng định là có ảnh hưởng. Tất cả các ma thú trên Thánh Tà Đảo đều phải chịu ảnh hưởng của Lôi ma lực khủng bố này, cho nên mới càng cường đại hơn so với các ma thú cùng loại bên ngoài. Nhưng mà cũng không có khả năng tạo thành tăng phúc lớn như thế. Phải biết rằng bản thân Bá Vương Liệt Hỏa Long cũng không có khả năng tu luyện vượt cấp bao nhiêu. Nếu như ta đoán không lầm, con Bá Vương Lôi Hỏa Long này khẳng định là đã ăn phải một thứ gì đó, nên mới xuất hiện biến dị lớn đến như thế. Có thể khiến một đầu ma thú Lục Giai bình thường tiến hóa thành một đầu Cửu Giai Song thuộc tính ma thú, chỉ sợ thứ mà nó ăn ít nhất cũng có thể so sánh với Thần Khí. Bởi vậy giá trị của con Bá Vương Lôi Hỏa Long này vượt xa các Cửu Giai Ma Thú bình thường nhiều. Hơn nữa, thân thể nó sau khi biến dị đã choáng đầy Lôi thuộc tính, cho nên ta mới có hứng thú với nó đến như vậy.

Nghe Phất Thụy nói thế, Cơ Động liền hiểu rõ, cũng giống như lúc trước khi mình đánh chết Minh Âm Ma Lang, từ trên người nó nhặt được Thiên Chi Ngọc vậy, trong người con Bá Vương Lôi Hỏa Long này rất có thể có thứ mà Phất Thụy rất muốn có.

Trên Thánh Tà Đảo rộng lớn này, chỉ sợ tất cả các kỳ ngộ đều phải liên quan đến ma thú. Bất luận là thứ gì tồn tại trên này, đều rất có khả năng bị ma thú nuốt đi mất. Trừ khi giống như nữ tử bị đóng băng kia, đã bị vô số băng tuyết bao phủ, mới có thể giữ được nguyên trạng.

Chọn tập
Bình luận