Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Âm Dương Miện

Chương 637: Hỏa Kiêu Tộc trả thù

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Trên không trung, bốn nghìn đạo quang mang dung hợp lại thành bốn quang trụ, hướng về hỏa trụ cực lớn mà đánh tới.

Cơ Động không phải là không muốn đem lực lượng của bốn nghìn Hỏa Nha dung hợp lại toàn bộ với nhau, nhưng bởi số lượng lớn hơn một nghìn mà điệp gia lại với nhau thì hiệu quả khó mà hiển hiện ra được. Hơn nữa số lượng càng nhiều, lúc điệp gia sẽ vô cùng khó khống chế.

Một nghìn đã là cực hạn, đây chính là quy luật cho bất kỳ binh chủng nào. Ma sư hay là những quân đoàn đặc thù như Kim Cương hay Diệt Tuyệt hay là Hỏa Nha tộc trước mặt cũng chịu sự hạn chế của quy luật này.

Nhưng dù vậy, bốn hỏa trụ kia đánh tới uy lực cũng tương đương với bốn đơn thể Siêu cấp tất sát kỹ rồi, sức công phá của nó quả thật vô cùng kinh người. Ở Địa Tâm thế giới, phần lớn sinh vật đều mang Hỏa thuộc tính, cho nên cũng không tồn tại vấn đề tương sinh tương khắc. Bốn đánh một, mặc dù bất đồng thể tích nhưng khi hai chùm ma lực khổng lồ của song phương va chạm vào nhau, cũng tạo thành một vùng liệt diễm phong bạo vô cùng kinh khủng trong không trung.

Ánh lửa ngập trời, nhiệt độ trong không khí nhanh chóng tăng lên chóng mặt, các nguyên tố khác vốn dĩ đã rất thưa thớt ở Địa Tâm thế giới, lúc này đã bị Hỏa nguyên tố thay thế hoàn toàn.

Bốn nghìn Hỏa Nha bay tán loạn ra bốn phương tám hướng, dư ba của vụ nổ hoàn toàn không gây bất cứ thương tổn nào cho bọn chúng nhưng bốn hỏa trụ khổng lồ cuối cùng đã bị đánh nát.

– Ủa…!

Một tiếng động lạ bất chợt vang lên. Ngay sau đó, những thân ảnh cao lớn liên tiếp xuất hiện ở lối vào thông đạo tầng ba, nhanh chóng lao mạnh ra.

Những thân ảnh ấy chỉ nháy mắt liền xuất hiện trước mặt của các Thiên Can Thánh Đồ và Hỏa Nha tộc, số lượng lên đến hơn ngàn.

Nhìn tướng mạo bọn họ, Cơ Động và các thành viên Thiên Can thánh đồ đã rõ kẻ đến là ai.

Cầm đầu đám người là một kẻ có thân hình cao ba thước, vóc người to lớn, cơ bắp cuồn cuộn, sau lưng lại mọc thêm một đôi cánh khổng lồ. Những đường vân đen nhánh như lưới nhện bao phủ khắp toàn thân và tám cánh tay, giống như Kim Cương ác ma. Hắn nổi bật với cái đầu trọc nhẵn và một con mắt duy nhất, trong con mắt to lớn ấy luôn lập lòe ánh sáng màu đỏ dài chừng một thước. Ba động ma lực hòa lẫn với linh hồn lực làm người khác không dám nhìn thẳng, khí tức khủng khiếp phát ra khiến Cơ Động cũng không khỏi kinh ngạc.

Hỏa Kiêu tộc, chính xác là Hỏa Kiêu tộc rồi! Hơn nữa, vị cầm đầu ấy có lẽ là tộc trưởng của Hỏa Kiêu tộc, một trong ba mươi sáu Đại trưởng lão trọng yếu của Liệt Diễm Thánh Giáo – Hỏa Kiêu Vương.

Khí tức của hắn vô cùng cường đại, thậm chí tu vi có thể trên Chu Tiểu Tiểu đã đạt cấp chín mươi lăm. Bởi vậy có thể thấy được cả Địa Tâm thế giới đến tột cùng mạnh mẽ và cường hãn như thế nào.

Đi theo sau Hỏa Kiêu Vương có mười sáu vị Hỏa Kiêu Lĩnh Chủ. Trong số bọn họ, mặc dù chỉ có hai người có khí tức mạnh hơn tên Hỏa Kiêu Lĩnh Chủ mà Cơ Động đã đánh chết trước kia, nhưng mười người còn lại đang vây quang Hỏa Kiêu Vương kia khi tập hợp lại thì áp lực cũng đã vượt qua lực lượng của bốn nghìn Hỏa Nha. Huống chi đằng sau mười ba người ấy còn có hơn trăm tên Hỏa Kiêu Thống Lĩnh cùng gần ngàn tên Hỏa Kiêu phổ thông có hai cánh.

Trong đám tộc nhân Hỏa Kiêu, Cơ Động đã thấy thấp thoáng hai tên mà hắn đã tha bổng.

Lúc Hỏa Nha Vương thấy Hỏa Kiêu Vương dẫn theo tinh nhuệ tộc nhân của Hỏa Kiêu tộc, hắn không khỏi rùng mình ớn lạnh. Áp bách của chủng tộc cấp cao ở Địa Tâm thế giới đối với chủng tộc cấp thấp khiến hắn hít thở dồn dập hẳn lên. Hắn liền hét lên một tràng dài hòng trấn an linh hồn đang dao động dữ dội của mình.

– Hỏa Kiêu Vương tôn kính! Ngài mang theo nhiều tộc nhân đến lãnh địa Hỏa Nha tộc của ta là có ý gì? Chẳng lẽ ngài đã quên ước thúc của Thánh giáo rồi hay sao? Thượng vị chủng tộc không thể xâm phạm lãnh đại của hạ vị chủng tộc đâu đấy!

Mặc dù Hỏa Nha Vương tu vi đã tương đương với ma thú cấp chín, nhưng chỉ với thực lực ấy thì sao có thể lọt vào mắt của Hỏa Kiêu Vương? Hắn cũng không hề nhìn lấy Hỏa Nha Vương một cái, khinh thường hừ lạnh đáp:

– Ước thúc của Thánh giáo sao? Ngay cả Giáo chủ cũng không trông thấy thì ngươi nói gì đến ước thúc của Thánh giáo? Huống chi loài côn trùng bé nhỏ như ngươi đã hại chết đệ đệ của ta, đến cả Thái Thượng chí tôn Trưởng lão cũng ko cản được việc ta giết hết bọn ngươi đâu! Tốt lắm, bọn tiểu côn trùng Hỏa Nha tộc các ngươi đã ở cả hết đây, khỏi phí công ta kiếm tìm…

… Hỏa Nha tộc vốn dĩ cũng không nên giết hết, ta còn muốn các ngươi vận chuyển Hỏa Tinh quả giúp ta, nhưng những tên rác rưởi đang cầm đầu các ngươi thì một tên ta cũng không để lại, làm tế phẩm cho đệ đệ ta đi! Hỏa Nha Vương, trên người của ngươi có khí tức của đệ đệ ta, ngươi quả nhiên đã ăn tinh hạch của nó…

… Xem ra ta cũng sẽ không giết ngươi. Ta muốn giam ngươi vào trong Xích Hỏa Luyện Ngục ngàn năm, hứng chịu vô tận giày vò mà chết đi mới có thể giải được mối hận trong lòng của Bổn vương.

Khoảng khắc khi Hỏa Kiêu Vương xuất hiện đến khi hắn nói xong, Cơ Động đã đoán được đại khái phần nào. Đại khái rằng kế hoạch của hắn đã thất bại. Hai con Hỏa Kiêu được hắn cố tình thả ra căn bản không dám hồi báo lại Thánh giáo, mà lại kéo theo Hỏa Kiêu Vương cùng tinh nhuệ Hỏa Kiêu tộc nhân đến báo thù.

Đây cũng không phải là do kế hoạch của hắn có vấn đề, mà là chính hắn cũng không thể ngờ tên Hỏa Kiêu Thống Lĩnh mình đã đánh chết lại là đệ đệ của Hỏa Kiêu Vương – Tộc trưởng của Hỏa Kiêu tộc. Có lẽ bởi vì nguyên nhân đấy nên hai tên Hỏa Kiêu kia mới không dám hồi báo sự thật. Tất nhiên một phần nguyên nhân là bởi bọn chúng là tộc nhân của Hỏa Kiêu tộc.

Nhưng… rầm rộ kéo tới thì đã sao?

Cơ Động suy nghĩ xong, liền lệnh cho các cường giả của Hỏa Nha tộc. Bốn nghìn Hỏa Nha nhất tề chậm rãi bay ngược về sau.

Cơ Động sải bước ra từ sườn núi, chân đạp lên không trung bước đi, nhìn qua cũng không nhanh nhưng chỉ với ba bước chân hắn đã xuất hiện trước mặt Hỏa Kiêu Vương chừng một trăm thước.

Thực lực của các Thánh đồ ở thời điểm này đã cao như vậy, chẳng lẽ lại làm tế phẩm cho Hỏa Kiêu tộc sao?

– Khốn kiếp, ngươi dám giết đệ đệ ta?

Hỏa Kiêu Vương trừng mắt quát lớn với Cơ Động, nhưng lại không hề làm ra phản ứng nào. Sau khi âm thầm dùng linh hồn lực của mình công kích Cơ Động, hắn liền giật mình phát hiện linh hồn lực mạnh mẽ của mình lại không cách nào xâm nhập vào đầu tên mang hình hài nam nhân mà hai tên tộc nhân ngu ngốc của mình gọi là Tam Túc Kim Ô.

Mặc dù hắn có khí tức của Tam Túc Kim Ô, nhưng Hỏa Kiêu Vương có thể khẳng định Cơ Động hoàn toàn không phải là Tam Túc Kim Ô.

Cấp độ tu vi như hắn sao có thể dễ bị gạt như vậy được! Hiện tại, Cơ Động đã làm nó sinh ra lòng cảnh giác. Tu vi đạt tới cảnh giới của Hỏa Kiêu Vương hắn thì trên mặt đất cũng chỉ như lông phượng sừng lân mà thôi.

Hỏa Kiêu Vương mặc dầu lớn lối, nhưng hắn tuyệt không phải là kẻ ngu. Linh hồn lực mênh mông như biển rộng của Cơ Động làm hắn sinh ra sự dè chừng cùng sợ hãi rất lớn.

Loại địch nhân nào là địch nhân đáng sợ nhất? Đáp án vô cùng đơn giản, địch nhân không biết mới là đáng sợ nhất.

Đối diện với Hỏa Kiêu Vương, Cơ Động thản nhiên nói:

– Địa Tâm thế giới, cường giả vi tôn. Đệ đệ của ngươi dám nuốt tộc nhân Hỏa Nha tộc của ta, bản thân hắn đã làm trái với quy củ của Thánh giáo. Huống chi, ngươi là cái thứ gì mà chất vấn ta?

– Ha, ha,ha…!

Hỏa Kiêu Vương cuồng tiếu đáp:

– Tên nhân loại bé nhỏ, dám cuồng ngôn trước mặt bổn vương. Ta không cần biết ngươi có phải là Tam Túc Kim Ô hay không, cho dù là sự thật thì chỉ bằng ngươi mà dám chống lại với Hỏa Kiêu tộc ta sao? Hôm nay đám Hỏa Nha này không chỉ chết, mà tên nhân loại như ngươi cũng đồng dạng theo chân bọn chúng!”

– Hỏa Kiêu Vương là của ta, những tên khác giao cho các ngươi. Một tên cũng không lưu lại.

Thanh âm lạnh như băng của Cơ Động quanh quẩn trong không trung, hắn nói bằng ngôn ngữ của nhân loại nên đám Hỏa Kiêu kia dĩ nhiên là nghe không được, nhưng từ sát cơ lạnh băng trong mắt của Cơ Động thì Hỏa Kiêu Vương đã hiểu được ý tứ của lời nói kia. Nó cảm thấy vô cùng khó hiểu, chỉ bằng vài tên nhân loại kia cùng với mấy con côn trùng biết phi hành thì sao có thế ngăn cản sự tấn công của tinh nhuệ tộc nhân Hỏa Kiêu tộc hắn?

Quả thực là quá buồn cười rồi!

– Giết sạch bọn chúng cho ta!

Hỏa Kiêu Vương vung mạnh tay ra hiệu, sau đó liền như tia chớp bắn thẳng đến Cơ Động. Lần này không phải là tinh thần công kích nữa mà chỉ thuần túy là ma lực. Một luồng quang mang bén nhọn như kim thiết trong chớp mắt bắn đến trước mặt Cơ Động.

Lúc trước khi Cơ Động đánh chết Hỏa Kiêu Thống Lĩnh, hắn cũng đã lĩnh giáo kỹ năng thiên phú này. Trong các loài ma thú, hơn chín phần mười là không có Ma vực, trường hợp như Đại Diễn Thánh Hỏa Long hay là Thực Nhật Phượng Hoàng chỉ là rất ít mà thôi.

Bù lại, cơ hồ toàn bộ các loài ma thú đều có kỹ năng thiên phú của mình. Cho dù là một ma thú nhược tiểu nhất cũng không ngoại lệ.

Luồng hỏa quang mà Hỏa Kiêu Vương đánh ra chính là kỹ năng thiên phú của hắn. Chuyện này nói lên nó vô cùng căm hận Cơ Động, đồng thời cũng cực kỳ coi trọng thực lực của hắn.

Cơ Động như một tia sáng lóe lên, hai mắt nhanh chóng chuyển thành màu bạc. Cùng lúc đó cảnh tượng trước mắt của mỗi Thiên Can thánh đồ đều xuất hiện biến hóa.

Lần lượt hiện lên là những vị trí của từng tên Hỏa Kiêu tộc nhân, thực lực mạnh yếu của từng tên, tất cả đều hiện lên trong đầu của các Thánh Đồ. Cơ Động đã đem linh hồn lực của bản thân đem toàn bộ bọn họ nối liền lại với nhau.

Tay phải huơ lên, thân hình Cơ Động nhẹ nhàng chớp động, xông ngay về phía Hỏa Kiêu Vương. Quang mang đỏ chói bắn ra từ trong mắt của Hỏa Kiêu Vương bỗng nhiên đình trệ trên không trung một giây, mục tiêu tỏa định của nó là Cơ Động đã trống rỗng biến mất.

Cơ Động cực kỳ thong dong xuyên qua thiên phú công kích của Hỏa Kiêu Vương, xuất hiện trước mặt hắn, tống cho Hỏa Kiêu Vương một quyền vào ngực.

Hỏa Kiêu Vương liền biến sắc, hiển nhiên là bị sự thần kỳ của Diệt Thần Bích làm kinh hãi, nhưng phản ứng của hắn cũng không vì thế mà chậm lại. Có thể xếp vào mười vị hạch tâm Trưởng lão ở Liệt Diễm thánh giáo trong Địa Tâm thế giới này thì nó đã trải qua không biết bao nhiêu trường chiến đấu cùng giết chóc. Số lượng sinh mạng rơi rụng dưới tay hắn là không sao kể xiết, kinh nghiệm chiến đấu đã dày dạn vô cùng, có thể tính bằng đơn vị hằng trăm năm. Bạn đang xem tại Truyện FULL – sachvui.com

Mắt thấy Cơ Động đã đánh đến trước mắt, một quyền nhìn qua không hề tỏa ra một chút ba động nào nhưng nó cũng không hề dám đón đỡ, nhanh chóng lui ngay về sau mười thước.

Tám cánh tay của Hỏa Kiêu Vương đồng loạt dang rộng về phía trước, mỗi cánh tay bày ra những thủ thế vô cùng quỷ dị, tám thủ thế kết hợp với nhau tạo thành nhất thể trước ngực, nồng đậm ma lực trong nháy mắt bộc phát ra.

Cơ Động nhận ra nhất thể ấy do tám ngọn lửa ngưng tụ mà thành. Tám ngọn lửa này sau khi tổ hợp lại với nhau liền sinh ra một luồng hấp lực cực lớn. Cơ Động chỉ cảm thấy thân thể mình trong nháy mắt chậm lại, chỉ một giây sau, tại địa phương mà tám ngọn lửa dung hợp lại sinh ra một hỏa trụ khổng lồ bắn thẳng vào ngực hắn.

Siêu Tất Sát Kỹ, đúng là Siêu Tất Sát Kỹ. Hỏa trụ này uy thế giống hệt như hỏa trụ đã va chạm vào bốn nghìn Hỏa Nha.

Đây chẳng những là một đơn thể trung cấp Siêu tất sát kỹ, hơn nữa gần như là một Siêu tất sát kỹ được thuấn phát. Dựa vào quan sát tám thủ ấn quái dị kia, Cơ Động mơ hồ đoán được chúng có lẽ tương tự như Ngũ Hành pháp trận vậy.

Trong Địa tâm thế giới, xem ra cũng không hề thiếu những trận pháp tương tự như Ngũ hành pháp trận.

Công kích tới quá nhanh, khoảng cách song phương lại ngắn như thế, Cơ Động liền sử ra Diệt Thần Bích đẩy hắn sang một bên, tránh né tỏa định của kỹ năng thiên phú do Hỏa Kiêu Vương phát ra, thế nhưng vẫn không thoát khỏi vòng tỏa định của Siêu cấp tất sát kỹ này.

Nhưng ngay một khắc này, tròng mắt của Hỏa Kiêu Vương liền chợt co rút lại, một cảnh tượng không cách nào tin được hiển hiện ngay trước mắt hắn.

Trong thời gian ngắn ngủi mà Hỏa Kiêu Vương phát động kỹ năng, Cơ Động đã làm ra một chuỗi phản ứng, Thái Cực Ma Vực hiện lên sau lưng hắn, Âm dương đồng hóa pháp trận theo nó mà phóng xuất.

Cùng lúc đó, quang mang kim sắc của Nguyên Tố Bác Ly cũng đã kịp thời phóng ra nghênh đón Siêu cấp tất sát kỹ của Hỏa Kiêu Vương, mặc dù không thể hóa giải toàn bộ kỹ năng này, nhưng bằng vào năng lực bóc tách cường đại của nó, một bộ phận của Siêu cấp tất sát kỹ kia đã bị nó phân giải đi mất.

Không chỉ có như thế, thân hình vốn đang lao về phía trước của Cơ Động đột nhiên dừng lại. Hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên, Cơ Động chỉ trong nháy mắt liền dừng lại trên không trung, hai tay hợp lại đánh thẳng tới. Sau một khắc, một hỏa trụ khổng lồ màu đen xuất hiện và bùng phát trong không trung.

Chọn tập
Bình luận