Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Âm Dương Miện

Chương 693: Đứa con của Hắc Ám Thiên Cơ

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Cơ Động khẽ chống tay phải trên mặt đất, tay còn lại ôm Thiên Cơ lộn một vòng né tránh, đôi mắt hằn đỏ tơ máu, nội tâm rúng động, đầy thống giận hét lên: “Tại sao lại như thế?”

Cho dù là Hắc ám thánh đồ và Hắc Ám Thiên Cơ đã tiến sát đến, nhưng Cơ Động vẫn canh cánh trong lòng lời chất vấn ấy. Từ đó có thể thấy nội tâm hắn lúc này đau khổ như thế nào.

Bởi vì, người vừa đánh lén Thiên Cơ lại là người mà hắn quá mức quen thân, thân đến nỗi khiến hắn toàn thân như tê dại.

Người vừa công kích khiến hắn bị thương chính là một trong những người mà hắn tín nhiệm nhất. Text được lấy tại Truyện FULL

Người vừa công kích đó, lúc này đã nhanh như tia chớp phóng ra hơn trăm thước bên ngoài, hội hợp cùng mười một thân ảnh vừa xuất hiện. Không chỉ riêng Cơ Động không dám tin, mà ngay cả Trần Tư Tuyền cùng các Quang Minh thánh đồ sau khi chứng kiến sự việc đó, cũng lộ ra thần sắc mê man trong ánh mắt.

Bởi vì, người vừa tập kích Thiên Cơ, đả thương Cơ Động chính là vị đại sư huynh từng vài lần dẫn dắt Thiên Can học viện đại chiến với Hắc ám thánh đồ tại Thánh Tà Đảo, người được gọi một cách vẻ vang là Lôi Đế…

Đúng vậy, chính là Phất Thụy đã đánh lén Thiên Cơ, làm Cơ Động bị thương nặng. Điều này đã chứng minh nguy cơ mà Thiên Cơ đã dự báo là hoàn toàn chính xác. Cơ Động vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra nguy cơ lại bắt nguồn từ sư huynh của mình. Ở trong lòng hắn, Phất Thụy vừa là người sư huynh thân thiết, lại vừa như người cha trên tinh thần. Trong nhóm Thiên Can thánh đồ, hắn mặc dù không phải là một trong thập hệ thuộc tính Ngũ hành, nhưng mỗi người bọn họ đều luôn xem hắn là huynh trưởng của mình. Đặc biệt, cá nhân Miểu Miểu lại càng thầm thương trộm nhớ hắn trong lòng.

Mỗi một lần gặp phải thời điểm nguy hiểm, Phất Thụy luôn là người xông lên đầu tiên, làm tấm bình phong che chắn cho các huynh đệ tỷ muội của mình. Ngờ đâu, giờ đây người phản bội thánh đồ, đưa bọn họ dẫn vào tuyệt cảnh cũng lại là Lôi Đế nổi danh cương trực công chính…

Miểu Miểu thân hình loạng choạng, suýt nữa té ngã trên đất, gương mặt xinh đẹp trong phút chốc trở nên tái nhợt. Nếu không phải Trần Tư Tuyền nhanh tay ôm lấy nàng, thì sợ rằng nàng ngay cả đứng cũng không vững. Câu hỏi thống hận của Cơ Động cũng chính là điều nàng đang tự hỏi. Tất cả Quang Minh thánh đồ cũng không một ai hiểu tại sao lại phát sinh chuyện như vậy?

Trong lòng Cơ Động không phải là không nghĩ tới việc có người trong nhóm Thánh đồ phản bội, nhưng hắn lại nghiêng về Đỗ Minh, Đỗ Hinh Nhi, Lang Thiên Ý, Miểu Miểu… Thậm chí Cơ Động còn cẩn thận ngẫm lại về lai lịch của Trần Tư Tuyền, xem nàng có vấn đề gì hay không. Hắn căn bản chưa bao giờ hoài nghi tới vị sư huynh của mình.

Phất Thụy lúc này đã đứng bên cạnh nhóm Hắc Ám Thiên Can thánh đồ, gương mặt vẫn bình thản, tay cầm Lôi Ngục Thần Phủ. Có thể làm Cơ Động bị thương chính là nhờ vào thần khí này.

Bên cạnh Phất Thụy là Hắc ám Thiên Can Thánh vương Lý Vĩnh Hạo với gương mặt ngơ ngác khó hiểu. Trước sự việc đột ngột đó, không chỉ riêng các Quang Minh thánh đồ, mà ngay cả những Hắc Ám thánh đồ cũng lâm vào tình trạng nghi hoặc không thôi. Bọn họ không hề biết Lôi Đế Phất Thụy thế nhưng lại là phản đồ. Đã nhiều năm tranh đấu liên miên, Lý Vĩnh Hạo vẫn luôn coi Lôi Đế Phất Thụy là đối thủ chính của mình. Giờ đây, người đó lại xuất thủ công kích Quang Minh Thiên Can Thánh vương, sau đó quay sang gia nhập với bọn họ, bảo sao Lý Vĩnh Hạo có thể tin nổi!

Hắc Ám Thiên Cơ âm trầm cất tiếng nói, thanh âm nhàn nhạt vang lên: “Rất tốt, ngươi làm rất tốt”

Một câu nói của Hắc Ám Thiên Cơ khiến cho đám người Cơ Động như gặp phải lôi đình oanh kích, lại nhình thấy vẻ mặt bình thản của Phất Thụy, một chút hi vọng cuối cùng trong lòng bọn họ đã không còn sót lại chút gì.

“Phất Thụy, ta muốn giết ngươi!” Miểu Miểu liều mạng muốn thoát khỏi vòng tay của Trần Tư Tuyền. Trên gương mặt nàng lúc này đã ướt đẫm một tầng lệ mang, trong lòng đau đớn đến chết lặng. Nàng thà rằng chết đi chứ không nguyện ý tin tưởng tình huống phát sinh trước mắt là sự thật.

“Tại sao?”

Câu hỏi đó lại một lần nữa thốt ra từ miệng Cơ Động. Hắn lúc này đã buông lỏng Thiên Cơ ra, hai nắm tay xiết chặt đến mức xương cốt phải vang lên lách cách. Bởi vì tức giận mà thân hình cũng không ngừng run rẩy, tơ máu trong mắt càng lúc càng trở nên đỏ sậm.

Hắc Ám Thiên Cơ khinh thường nói: “Ngươi biết tại sao không? Nói cho các ngươi biết cũng không thành vấn đề. Đơn giản hắn chính là nhi tử của ta!”

Lời vừa nói ra, toàn thể nhóm Quang Minh thánh đồ đều như hóa đá, những Hắc ám thánh đồ cũng đồng dạng như vậy. Ai có thể tưởng tượng được? Ai dám nghĩ Lôi Đế Phất Thụy và Hắc Ám Thiên Cơ có mối liên hệ như thế? Hắn không ngờ lại là con trai của Hắc Ám Thiên Cơ?

Diêu Khiêm Thư mặt không chút máu nói: “Không! Điều này không thể nào! Phất Thụy đại ca sao có thể là nhi tử của ngươi được? Thánh Tà Đảo vẫn còn tồn tại nơi đó, Hắc ám thế giới các ngươi sao có thể tiến vào Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta? Hơn nữa Phất Thụy đại ca năm nay đã hơn ba mươi tuổi, tuyệt đối không thể có chuyện đó!”

Hắc Ám Thiên Cơ cười ha ha, từ giữa vòng vây bảo hộ của Hắc Ám thánh đồ bước ra ngoài, đến bên cạnh Phất Thụy, vẻ mặt ấm áp mỉm cười: “Đám Quang Minh hèn mọn các ngươi chẳng lẽ chưa từng nghe qua câu nói này sao: ‘Tại thế giới này, không gì là không thể xảy ra?’ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục chúng ta, trước là hy sinh thập đại Thiên Cơ để có thể nhất cử xây dựng, nhanh chóng chuẩn bị cho thời điểm này. Các ngươi cho rằng chúng ta chỉ dồn sức lực cho một phương diện đó thôi sao? Không sai, ngươi nói rất đúng! Khi Thánh Tà Đảo vẫn tồn tại thì Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục chúng ta quả thật không thể nào tiến vào Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục của các ngươi. Quy tắc của Thánh Tà Đảo căn bản không cho phép tình huống như thế xuất hiện, nhưng bất kỳ quy tắc nào cũng có chỗ sơ hở của nó!”

Nói tới đây, hắn lại một lần nữa cười lớn, không thèm che dấu sự đắc ý trong lòng: “Các ngươi nhất định không nghĩ tới điểm sơ hở nằm ở chỗ nào đâu. Thật ra, nói thì vô cùng đơn giản! Thánh Tà chiến cứ năm năm lại diễn ra một lần, trong số những Ma sư tham dự chiến tranh chắc chắn sẽ có nữ nhân. Các ngươi vốn không hề biết, kể từ khi ta kế thừa ngôi vị Hắc Ám Thiên Cơ, ta đều luôn tham gia mỗi lần Thánh Tà chiến, chẳng qua là luôn ẩn thân trong giới Ma sư. Mỗi lần tham gia, ta đều âm thầm bắt lấy một nữ Ma sư, để lại mầm mống hắc ám trong cơ thể nàng. Có hắc ám linh hồn của ta làm đường dẫn, khiến cho một trong số các nàng sinh ra Phất Thụy. Phất Thụy vừa ra đời, liền cắn nuốt tất cả sinh mệnh lực của mẫu thân hắn, tự nhiên sẽ có được thiên phú dị bẩm. Thậm chí ngay cả thuộc tính Lôi Điện của hắn cũng là do ta gieo vào cơ thể mẫu thân hắn khi mang thai. Muốn đánh vào nội bộ Quang Minh thánh đồ cũng không dễ dàng, nếu ta để hắn thừa hưởng cực hạn ma lực của một trong thập hệ thuộc tính Quang minh không phải là không được, nhưng điều đó lại lộ ra quá nhiều sơ hở. Cho nên, ta liền gieo vào đó thuộc tính Lôi Điện, thậm chí cả Lôi Ngục Thần Phủ trên tay hắn cũng là do ta cố ý truyền cho hắn, để cho hắn ở trước mặt các ngươi hấp thu cực hạn Dương Lôi ma lực, từ đó dễ dàng tiến sâu vào nội tầng Quang Minh thánh đồ. Hắn vốn là một quân cờ ngầm của ta. Trên người hắn có hắc ám linh hồn của ta, dù cho bị Thánh Tà Đảo cách trở, nhưng chỉ cần dùng một phương thức đặc thù là ta liền có thể liên hệ với đứa con này. Một khi đã nắm bắt hết thảy thì cái gì cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều, có phải không?”

Nói tới đây, ánh mắt của hắn dừng lại trên người Cơ Động, khinh thường nói: “Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi là Thiên Can thánh vương gì gì đó. Tất cả cử động của ngươi đều bị ta nắm rõ thông qua Phất Thụy. Ngươi còn xa xa mới đủ tư cách tạo thành uy hiếp đối với bản tọa.”

Hắc Ám Thiên Cơ sắc mặt đột nhiên trở nên dữ tợn hẳn lên: “Vốn Thánh Tà chiến lần trước, ta đã tưởng nhất định thành công. Chờ đến khi ta thành Thần, lúc đó cả thế giới này đều nằm trong sự khống chế của ta. Khi đó, cho dù đám Quang Minh thánh đồ giả mạo kia không xuất hiện và công kích các ngươi, thì chỉ mình Phất Thụy cũng đủ giúp ta ngăn trở ngươi. Ngươi nghĩ rằng khi đó hắn xuất thủ là nhằm vào ta sao? Không! Ngươi sai lầm rồi!”

Hắn phất tay với Cơ Động: “Công kích lúc đó của hắn hoàn toàn là vì ngăn trở công kích của ngươi. Chuyện Phất Thụy là nhi tử của ta, chỉ có riêng ta và hắn là biết được. Cho dù là bất kỳ thuộc hạ nào của ta tại Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng đều không biết. Chỉ không ngờ, Liệt Diễm nữ hoàng thế nhưng lại không để ý tới tính mạng, mạnh mẽ xuất hiện tại Thánh Tà chiến trường. Hơn nữa còn cường hoành ngăn trở ta thôn phệ con heo Cúc Hoa Trư kia, làm đại nghiệp của ta bị ngăn trở. Hừ! Vậy thì sao chứ? Ta vẫn sống khỏe nơi này, còn nàng ta thì chết thảm. Ha ha… Lần này ta nhất định dùng một mẻ lưới tóm sạch các ngươi, để xem còn ai có thể ngăn cản ta thống nhất toàn bộ thế giới!”

Nghe Hắc Ám Thiên Cơ dông dài xong, mọi người rốt cuộc đã mơ hồ hiểu ra nguyên nhân, ánh mắt nhìn Phất Thụy càng trở nên bén nhọn. Nhất là Miểu Miểu, đôi môi run rẩy, cả người đã hoàn toàn lâm vào một trạng thái nửa điên cuồng. Yêu một tên nam nhân là phản đồ, bảo sao nàng có thể chịu được?

Cơ Động ngưng mắt nhìn Phất Thụy, trong mắt huyết quang hừng hực thiêu đốt: “Những gì hắn nói là sự thật?”

Phất Thụy lãnh đạm nhìn Cơ Động, lạnh lùng nói: “Nếu như không phải là Thiên Cơ Nhãn của Thiên Cơ chảy máu, ta còn dự định dẫn dụ các ngươi tiến sâu thêm một bước nữa… Đến lúc đó, các ngươi một tên cũng đừng mong chạy thoát. Cho dù là hiện tại, các ngươi có thể dựa vào sự chống đỡ của Hồng Liên Thiên Hỏa, nhưng tối đa ngươi cũng chỉ mang theo được một người mà thôi. Quang Minh thánh đồ nếu không thể hội tụ đủ thì Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục các ngươi không có lấy nửa phần cơ hội. Đáng tiếc, mới vừa rồi không thể nhất cử đánh chết hai ngươi.”

Cơ Động khẽ quát: “Ngũ Hành Âm Dương Giới…”

Vừa quát xong, tơ máu đỏ sậm trong mắt hắn liền nhanh chóng trở nên trong suốt, cả người lui về sau một bước, hai cánh tay đồng thời đưa lên cao. Nhất thời, trong đầu nhóm Quang Minh thánh đồ liền nhận được ám hiệu chỉ dẫn của hắn. Mọi người đều đồng loạt đưa tay lên cao, Ngũ hành âm dương tuần hoàn trận pháp trong nháy mắt được triển khai, Ngũ Hành Âm Dương Giới cũng theo đó phóng ra, che chắn cho Thiên Cơ đứng chính giữa.

Hắc Ám Thiên Cơ cùng Hắc Ám thánh đồ hiển nhiên không nghĩ tới ngay tại lúc này Cơ Động lại giành lấy chủ động, nên thoáng lâm vào sững sờ trong phút chốc. Đến lúc Hắc Ám Thiên Cơ vừa muốn phát động, thì lại cảm nhận được một ánh mắt kỳ dị phảng phất như xuất hiện giữa hư không, một quầng kim quang quỷ dị nổ tung trước mắt hắn.

Với tu vi Thánh cấp đỉnh của Hắc Ám Thiên Cơ, vậy mà cũng phải kêu lên một tiếng đau đớn. Mi tâm hắn nhanh chóng tách ra một khe hở, bắn ra một luồng kim quang khác, va chạm cùng quầng kim quang trên bầu trời.

Hắc Ám Thiên Cơ thần hình run rẩy lùi lại phía sau, mà Quang Minh Thiên Cơ cũng toàn thân kịch chấn, thân thể mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất. Máu tươi từ thất khiếu như những con rắn nhỏ ngoằn ngoèo chảy xuống, bộ dạng hết sức dữ tợn và chật vật.

Rất hiển nhiên, Quang Minh Thiên Cơ mặc dù đã đạt được Thiên Cơ Nhãn, nhưng ở phương diện linh hồn vẫn kém Hắc Ám Thiên Cơ một khoảng cách khá xa. Cho dù vậy, hắn giờ đây đã không còn là một gã vô dụng chỉ biết nấp đằng sau nhóm Quang Minh thánh đồ nữa. Đối diện với nguy cơ trước mắt, hắn đã vì nhóm Quang Minh thánh đồ mà tranh thủ chút thời gian.

Thấy Hắc Ám Thiên Cơ bị Quang Minh Thiên Cơ ngăn chặn như vậy, nhóm Hắc Ám thánh đồ liền không tự chủ được ý thức mà chuyển sang người Hắc Ám Thiên Cơ. Không có hắn phân phó, bọn họ không dám mạo muội động thủ. Kể từ khi Hắc Ám Thiên Cơ hấp thu tứ đại thánh thú, ma lực và linh hồn lực của hắn đã đạt tới thánh cấp đỉnh phong. Khắp cả Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, không một ai dám hồ ngôn loạn động trước mặt hắn. Chỉ cần có ai không thuận theo toan tính, hắn lập tức điên cuồng ra tay giết chóc, không một người nào dám ngăn cản. Cho dù là Hắc Ám thánh đồ gần gũi với hắn như thế mà cũng luôn tràn ngập sợ hãi trong lòng.

“Ngu ngốc! Các ngươi còn nhìn cái gì? Còn không động thủ nhanh lên!” Hắc Ám Thiên Cơ gầm lên, thân ảnh gầy ốm lại bay lên trời, giáp trụ tứ sắc bao kín thân hình, uy áp thánh cấp đỉnh tựa như phô thiên cái địa trùng kích tới phía Quang minh Thiên Can thánh đồ. Mục tiêu chính của hắn là Cơ Động. Chỉ cần Cơ Động phân thần, không thể chiếu cố đến đồng bọn thì chắc chắn bất cứ ai trong Quang Minh Thánh Đồ cũng không thể thoát thân. Lúc ấy chỉ cần một mẻ lưới là bắt gọn tất cả, Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục còn có ai có thể chống lại?

Trong tiếng rống giận của Hắc Ám Thiên Cơ, nhóm Hắc Ám thánh đồ đã nhanh chóng triển khai hành động. Quang thải chói mắt từ chuyên chúc thần khí của bọn chúng đồng thời bộc phát. Hắc Ám Thiên Cơ bên kia vừa ra tay thì công kích của bọn họ cũng đã phủ xuống trên người các Quang Minh thánh đồ.

Ngũ Hành Âm Dương Giới có thể được xem là tồn tại vô địch trong giới Ma sư bình thường, nhưng lại chẳng là gì trong mắt Hắc Ám Thiên Cơ. Bằng vào thực lực thánh cấp đỉnh tứ hệ thuộc tính, hắn hoàn toàn nắm chắc việc xé nát vòng phòng ngự Ngũ Hành Âm Dương Giới của Quang minh thánh đồ.

Bất ngờ, điều khiến Hắc Ám Thiên Cơ và Hắc Ám thánh đồ hoàn toàn không tưởng tượng nổi đã xảy ra. Dưới áp chế mạnh mẽ của ma lực thánh cấp đỉnh và linh hồn lực toàn diện của Hắc Ám Thiên Cơ, Ngũ Hành Âm Dương Giới của Quang Minh thánh đồ liền nhanh chóng co rút lại, nhìn qua thì có vẻ như không cách nào ngăn cản nổi, nhưng chỉ một khắc sau đó, một tầng quang hoa chói mắt không hề có dấu hiệu nào báo trước chợt bùng lên từ trên người những Quang Minh thánh đồ. Ngay sau đó, tầng kim quang công kích lên người Quang Minh thánh đồ liền lặng lẽ khuếch tán và tiêu thất trong không trung.

Chọn tập
Bình luận