Nếu như Hỏa Điện Thử Vương có thể bình tĩnh mà không ngừng thay đổi phương hướng và xông ra ngoài, thì trong thời gian ngắn Cơ Động cũng không có cách nào bắt được nó. Đáng tiếc, lúc này trong lòng của Hỏa Điện Thử Vương đã vô cùng rối loạn, nên khi phải đối mặt với nguy hiểm như vậy, nó chỉ theo bản năng mà hướng về phía ngược lại toàn lực chạy trốn thôi.
Ngay lúc nó đang dùng toàn bộ sức lực để tăng tốc độ tới cực hạn, bỗng dưng lực kéo phía sau lại đột nhiên biến mất, khiến cho tốc độ của Hỏa Điện Thử Vương nhất thời tăng lên đến một trình độ chưa từng có, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung bay vút ra.
– Rầm!!!
Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên giữa không trung, không khí trong sân giống như bị nổ tung ra, các cường giả đang quan chiến ở ngoài xa cũng có thể cảm giác được một cổ khí lưu mãnh liệt đập thẳng vào mặt, giống như bị tát ấy. Còn Hỏa Điện Thử Vương ở trên không trung kia lại trong một tư thế quái dị ngừng lại, thân thể giật giật liên tục rơi thẳng xuống dưới.
Bóng ma trong lòng nó đã khiến nó mất đi phương hướng, hơn nữa Diệt Thần Dẫn lại khiến nó chạy trốn chỉ theo một phương hướng cố định. Nhưng khi tốc độ của nó tăng lên đến cực hạn thì thứ chờ đợi nó chính là Diệt Thần Bích vô ảnh vô hình kia.
Diệt Thần Bích cũng không tính là quá kiên cố, nhiều nhất chỉ giống như một bức tường mà thôi, nhưng với lấy tốc độ của Hỏa Điện Thử Vương như vậy mà đâm vào, không khác gì một chiếc phi cơ đang bay ở tốc độ cao đâm phải một con chim nhỏ, kết quả chính là cả hai đều vẫn lạc như nhau. Hỏa Điện Thử Vương lúc này cũng giống như vậy, cho dù thân thể thập giai của nó không bị thương trí mạng, nhưng cũng phải thất điên bát đảo.
Nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, lại phát động Đằng Xà Thiểm, sau khi Hỏa Điện Thử Vương rơi xuống được chừng năm thước, Cơ Động liền dễ dàng nắm được cổ nó, bình thản nhưng lại tràn đầy ngạo nghễ, linh hồn ba động lại truyền ra khắp toàn trường:
– Ta đã nói rồi, ta chính là khắc tinh của ngươi.
Hắn dĩ nhiên sẽ không nói cho đám cường giả Địa Tâm mình như thế nào mà làm được chuyện này, nhưng hắn quả thật đã làm được. Hỏa Điện Thử Vương giãy dụa vài lần nhưng cuối cùng cũng rơi vào trong tay Cơ Động.
Cặp mắt ti hí của Hỏa Điện Thử Vương cho tới lúc Cơ Động đáp xuống đất vẫn còn đang quay tròn, nó còn chưa tỉnh lại sau cú va chạm trên không trung. Cơ Động giơ tay trái lên, rót một cổ linh hồn lực vào đầu nó thì mới giúp nó ổn định tâm thần một chút. Cho dù là như vậy, Hỏa Điện Thử Vương cũng cảm thấy thân thể mình giống như bị thân thể to lớn của Hỏa Ma đập vào vậy, toàn thân đau nhức không gì tả được.
Cơ Động nhẹ vẫy tay phải, đem nó quăng xa ra mười thước trên mặt đất, nói:
– Ngươi thua rồi!
Chỉ nói ra ba chữ đơn giản như thế xong, hắn liền chậm rãi đi từng bước trở về chỗ mình đứng lúc trước.
Cả quá trình chiến đấu của hắn nếu như muốn dùng lời nói để hình dung thì chỉ có thể dùng năm chữ “Lão ưng bắt gà con” là thích hợp nhất. Ngoại trừ ba vị Thái thượng Chí Tôn Trưởng lão của Liệt Diễm Thánh giáo ở trên không trung mới miễn cưỡng nhìn ra một chút manh mối, còn những cường giả Địa Tâm khác căn bản không rõ chuyện gì đã xảy ra, lại càng không biết rõ hắn làm sao mà bắt được Hỏa Điện Thử Vương.
Chiến thắng mà không bại lộ quá nhiều thực lực, trận chiến này đối với Cơ Động mà nói thì không thể hoàn mỹ hơn, từ đầu tới cuối hắn cũng không thi triển ra bất kỳ loại hình công kích nào, chỉ lúc cuối cùng khi bắt được Hỏa Điện Thử Vương, hắn mới dùng ma lực khống chế thân thể nó để nó không cách nào phản kháng mà thôi. Trước mắt của bao người mà có thể đánh bại được một đối thủ có cấp bậc như Hỏa Điện Thử Vương, lại có thể che dấu năng lực của bản thân tốt như vậy, không thể nghi ngờ là hắn đã làm không thể tốt hơn. Ánh mắt của các cường giả Địa Tâm nhìn Cơ Động cũng hoàn toàn phát sinh biến hóa, cơ hồ như liệt hắn vào cấp bậc cường giả với đại biểu của ba đại tộc.
Ánh mắt của Hỏa Linh Vương và Hỏa Ma Vương cơ hồ đều nhìn về phía Cơ Động. Lúc trước, Cơ Động đột nhiên bộc phát ra linh hồn lực như vậy khiến cho bọn họ có chút rung động. Bốn chữ “Tinh Thần ma vực” đồng thời hiện ra trong đầu của hai vị đại cường giả này.
Cuộc tuyển chọn lại tiếp tục, mấy trận còn lại cũng không có gì đặc sắc, kẻ có thực lực mạnh hơn đều giành được thắng lợi cuối cùng, còn người yếu tất bị đào thải. Năm mươi hai cường giả tham gia cuộc thi, giờ chỉ còn lại hai mươi sáu cường giả đi tiếp vào vòng tuyển chọn thứ hai. Trong vòng tuyển chọn thứ nhất, cả ba đại biểu của Hỏa Linh tộc đều vào được vòng trong, Hỏa Liên tộc chỉ có một mình Hồng Diễm nên tất nhiên là cũng thông qua rồi. Còn trong mười người của Hỏa Ma tộc thì có chín người giành thắng lợi, chỉ có một người bị đào thải. Chỉ tính riêng ba đại tộc cùng với ba người Cơ Động thì đã chiếm hết mười sáu vị trí. Mười tên cường giả Địa Tâm còn lại không ai khác mà chính là mấy hạch tâm trưởng lão xếp hạng ở đầu. Có thể đến được nơi đây không còn người yếu, nên càng về sau thì chiến đấu chắc chắn cũng càng thảm thiết hơn.
– Vòng tuyển chọn thứ nhất đã kết thúc, chuẩn bị tiến hành rút thăm để tiến hành vòng thứ hai.
Thanh âm nhàn nhạt của Hỏa Linh Vương lại vang lên. Thế giới Địa Tâm cũng không có nhiều lễ nghi phiền phức như ở thế giới nhân loại, cuộc thi tuyển chọn này cũng không có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi, mà các vòng đấu cứ liên tục được tiến hành, nên thời gian nghỉ ngơi sẽ càng ngày càng ít.
Có được kinh nghiệm khi rút thăm ở vòng thứ nhất, nên sau khi nghe Hỏa Linh Vương nói, hai mươi sáu tên cường giả vào được vòng hai đều đồng thời tiến lên, cố gắng chiếm lấy một vị trí tốt nhất. Vào lúc này thì Hỏa Ma tộc với nhân số tham gia đông đảo liền biểu hiện ra ưu thế, dựa vào thân thể không lồ, bọn hắn hết sức phân tán ra, tranh thủ ngăn cản những người khác. Còn cái tên Hỏa Ma có hình thể khổng lồ nhất cũng đang rất nôn nóng, ánh mắt của nó thủy chung dừng lại ở trên người Hồng Diễm; mặc dù ba người Cơ Động biểu hiện không tầm thường, nhưng tên Hỏa Ma mạnh nhất này vẫn luôn coi đối thủ lớn nhất của hắn là Hồng Diễm của Hỏa Liên tộc.
Đối mặt trận hình sẵn sàng của đám cường giả tham gia thi đấu, Hỏa Linh Vương ngược lại không nôn nóng chút nào, thản nhiên nói:
– Ta đã nói rồi, mỗi một hình thức rút thăm sẽ không giống nhau, các ngươi lại đây gần thế để làm gì chứ? Ở trên mặt đất trước cầu treo của Hỏa Linh thành, ta vừa mới dùng linh hồn báo cho tộc nhân chuẩn bị xong hai mươi sáu khối tinh nham, các ngươi bây giờ có thể đi lấy chúng. Sau khi trở về liền xác định được vị trí rút thăm của mình.”
Thanh âm của Hỏa Linh Vương vừa dứt, thì trừ Phất Thụy ra, tất cả các cường giả dự thi cơ hồ như ngay lập tức bay đi, buồn bực nhất lại chính là Hỏa Ma tộc. Lúc trước vì chiếm vị trí có lợi nên bọn họ đều là người ở phía trong nhất, vì thế khi phát động tốc độ thì tất nhiên sẽ không nhanh được, hơn nữa với hình thể khổng lồ của bọn họ thì tốc độ cũng không phải là năng lực mà họ am hiểu nhất. Trong lúc nhất thời, chín Hỏa Ma lại tụt về phía sau.
Hỏa Linh Vương nhìn Phất Thụy đứng yên không nhúc nhích, khẽ nhíu mày: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
– Ngươi không đi sao?
Phất Thụy cười hắc hắc, nói:
– Tốc độ của ta vốn chậm, dù sao thì chạy cũng không hơn bọn họ, còn khối cuối cùng chính là của ta rồi, đồng bọn của ta sẽ giúp ta mang về.
Ma lực của Phất Thụy mặc dù là đã tiêu hao hầu như không còn, nhưng lúc trước hắn ở trên sàn đấu đánh chết Địa Ngục Tam Đầu Khuyển lại khiến cho người khác có ấn tượng sâu sắc. Một kích Lôi Ngục Diệt Ma Phá kia cho dù là ba Thái thượng Chí tôn trưởng lão cũng không thể hoàn toàn nắm chắc là có thể đón đỡ mà không tổn hao gì. Hắc động mang theo lôi quang kia khiến cho mọi người đều cảm thấy run rẩy từ sâu trong linh hồn.
Phất Thụy dứt khoát thong thả ngồi xuống, tay cầm lấy Lôi Ngục Thần Phủ. Nơi này mặc dù không có Lôi nguyên tố, nhưng Lôi Ngục Thần Phủ chính là được sinh ra từ Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, bản thân nó chính là Lôi nguyên tố ngưng kết tới cực hạn, vì thế đối với Phất Thụy có tác dụng bổ sung nhất định. Hắn cũng không định tiếp tục tham chiến, có thể chiến thắng cường giả Địa Tâm như Địa Ngục Tam Đầu Khuyển có tu vi không thua kém gì Thiên Can Thần thú, Phất Thụy đã rất hài lòng với bản thân mình. Phải biết rằng, nơi này chính là thế giới Địa Tâm không hề có Lôi nguyên tố để bổ sung.
Người đầu tiên đến Hỏa Linh thành cũng không phải là Cơ Động. Toàn diện gia tốc là có thể biết ai am hiểu tốc độ nhất. Nếu như Hỏa Điện Thử Vương lúc trước có thể đi tới cửa ải này, thì không thể nghi nờ nó chắc chắn sẽ là người đến trước tiên. Đáng tiếc, nó đã thua, còn lúc này, đến Hỏa Linh thành đầu tiên có hai người, một chính là Hồng Diễm, người còn lại chính là A Kim.
Nếu như ở hình dạng nhân loại thì tốc độ của A Kim tất nhiên sẽ kém hơn Cơ Động. Nhưng ngàn vạn lần đừng quên, Long tộc là loài phi hành trời sinh, mà nàng lại đã thức tỉnh huyết mạch Tổ Long, nên với năng lực phi hành mạnh mẽ, lại học được ở Cơ Động một chút kỹ xảo từ Đằng Xà Biến, hơn nữa nàng lại được Cơ Động dùng linh hồn lực phụ trợ phương vị cho nàng cùng với Phi Hành pháp trận, nàng chính là người đến được đầu tiên cùng với Hồng Diễm.
Hai mươi sáu khối tinh nham đang xuất hiện ở trước mắt. Linh hồn lực của Cơ Động vào giờ khắc đã không hề giữ lại chút nào mà lại tăng lên đến cực hạn. Hắn ở phía sau A Kim và Hồng Diễm chừng năm thước, cũng coi như là đội thứ hai đến nơi, nhưng hắn hiểu rõ rằng, nếu muốn nắm giữ vận mệnh của cuộc thi ở trong tay mình, chỉ có người đầu tiên lấy được tinh nham mới có thể làm được.
A Kim cũng không có đi tranh đoạt với Hồng Diễm, mà tiện tay vung trảo lên đã có ba khối tinh nham ở trong tay; ở bên kia, Hồng Diễm cũng đã chọn được một khối tinh nham cho mình. Khi quay người trở về, chạy song song với nàng, A Kim đột nhiên cảm giác được ánh mắt của Hồng Diễm dường như đang trao đổi gì đó với Cơ Động.
Đối với việc Cơ Động đạt thành hiệp định với Hỏa Liên tộc, các Thiên Can Thánh Đồ cũng không hề hay biết. Cơ Động cũng không nói gì, bởi hắn sợ đồng bọn sẽ cho rằng vì quan hệ của mình với Liệt Diễm mà không chú ý tới đại cục, huống chi, cái loại liên hiệp này, người biết càng ít thì càng tốt.
Một khi đám đồng bọn biết được tình hình, vạn nhất từ trên thần sắc hiện ra cái gì đó làm bại lộ chuyện này, thì đó là chuyện hắn không hề mong muốn chút nào.
Rất nhanh, đám cường giả lấy được tinh nham đã quay trở lại lối vào tầng mười sáu. A Kim cầm ba khổi tinh nham đưa cho Cơ Động và Phất Thụy mỗi người một khối, rồi ba người đứng chung vào một chỗ.
Tên Hỏa Ma cao lớn nhất ở trong đám đại diện của Hỏa Ma tộc, mặc dù có song hỏa che dấu thân thể, không thể nhìn thấy bộ dáng của hắn, nhưng từ khí tức trên người hắn thì có thể nhìn ra hắn đối với kết quả của vòng rút thăm này rất không hài lòng.
Thật ra thì khối tinh nham ở trong tay mỗi cường giả nhìn qua đều giống nhau như đúc, từ bên ngoài mà xem thì căn bản không thể phân biệt ra được cái gì. Chỉ có thể dùng linh hồn cẩn thận dò xét mới có thể phát hiện sự khác biệt rất nhỏ ở trong đó. Mà lúc cướp đoạt tinh nham chỉ là trong nháy mắt, sao có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế thì có mấy người có thể kịp dò xét và xác định đây? Dù sao, cái này không chỉ phải phán đoán vị trí của mình, mà còn phải phán đoán đối thủ nữa. Đến cuối cùng, tuyệt đại đa số mọi người chỉ có thể trông vào vận khí của bản thân mà thôi.
– Đem ma lực của các ngươi rót vào trong tinh nham, tất sẽ có thứ hiện ra.
Hỏa Linh Vương chỉ thị.
Mọi người đem ma lực rót vào trong tinh nham, nhất thời, mười ba đạo kim quang cùng với mười ba đạo hắc quang cơ hồ là đồng thời từ trong tinh nham phóng ra, mỗi một đạo quang mang ở trên không trung lại là mấy con số từ một đến mười ba. Các cặp đấu của vòng thứ hai đã được xác định.
Cơ Động cùng với Phất Thụy đồng thời lấy được số 1, số 1 màu vàng cùng với số 1 màu đen.
A Kim lấy được lại là số 3, đối thủ của nàng chính là một tên Hỏa Ma lĩnh chủ. Còn Hồng Diễm bắt được chính là số 7, đối thủ cũng là một Hỏa Ma lĩnh chủ.
Nhìn thấy các cặp đấu như vậy, ánh mắt của Hỏa Linh Vương hơi co rút lại một chút, nhìn Cơ Động đầy thâm ý, còn hơi thở của Hỏa Ma Vương rõ ràng là nặng nề một chút mới khôi phục lại bình thường.
Không thể nghi ngờ, chuyện này đối với đám Cơ Động mà nói thì bọn họ đã lấy được những lá thăm không thể tốt hơn.
Không chỉ có Cơ Động mà ngay cả A Kim với Hồng Diễm cũng như thế. Tiến vào vòng thứ hai, toàn bộ hai mươi sáu người đều là cường giả trong cường giả. Đám hạch tâm trưởng lão tiến vào thứ hai này, từ thực lực mà nhìn thì không hề yếu hơn những Hỏa Ma lĩnh chủ bình thường kia, hơn nữa năng lực lại khác nhau. Vì thế, lựa chọn Hỏa Ma lĩnh chủ ngược lại nếu so với bọn họ thì dễ dàng đối phó hơn một chút, dù sao thì năng lực của Hỏa Ma tộc cũng chính là thừa kế năng lực của hai đại quân vương. A Kim đối với những kỹ năng này tất nhiên sẽ càng thêm quen thuộc, còn về phần Hồng Diễm thì mức độ quen thuộc tất nhiên so với A Kim thì sẽ hơn rất nhiều.
Để mình với Phất Thụy đồng thời chọn lấy số 1, thì cũng không quá khó khăn. Dù sao thì chỉ cần có thể khám phá được sự huyền bí trong mấy khối tinh nham này, cộng với việc A Kim xông lên trước tiên thì chuyện này liền thực hiện được. Nhưng để A Kim và Hồng Diễm chia ra cho đối thủ cho riêng mình thì lại cực kỳ khó khăn. Ở một khắc kia, Cơ Động chẳng những phải để cho các nàng chia ra lựa chọn tinh nham của chính mình, mà còn phải phán đoán xem người nào bắt được tinh nham tương ứng với các nàng. Cái phán đoán này chỉ có thể hoàn thành trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, đối với vị trí của mọi đối thủ cũng phải có phán đoán cực kỳ chính xác mới được.
Ánh mắt Hỏa Linh Vương xuất hiện biến hóa cố nhiên là vì A Kim, nhưng hắn tất nhiên sẽ không ngờ tới, thật ra thì ngay cả con số của Hồng Diễm cũng là do Cơ Động thông qua linh hồn liên lạc mà nói cho nàng biết.
– Vòng thứ hai, trận thứ nhất, bắt đầu.
Hỏa Linh Vương lại tiếp tục tuyên bố.
Phất Thụy vui vẻ giơ tinh nham trong tay mình, nhìn về phía Cơ Động cười hắc hắc, nói:
– Ta nhận thua!
Nói xong liền ném đi tinh nham, còn mình lại trở về đám Thiên Can Thánh Đồ ở bên kia. Cơ Động ở vòng thứ hai không chiến mà thắng, trực tiếp tiến vào mười ba thứ hạng đầu.
Rất rõ ràng, chuyện này là cố ý. Bất quá trong lòng âm thầm sợ hãi chính là tình huống như vậy cũng xảy ra ở trận thứ hai. Tên Hỏa Ma đặc biệt cao lớn kia gặp đối thủ cũng đồng dạng là tộc nhân của nó, đối phương cũng tự động nhận thua mà thông qua. Hiển nhiên, Hỏa Ma tộc cũng hiểu rõ rằng, trong vòng này bọn họ đã không thể nào đi tiếp hết toàn bộ. Như vậy, sao không để cho tộc nhân có hi vọng nhất tiết kiệm lực lượng để đối phó với cuộc tranh tài ở vòng sau.