– Không được.
Vừa nghe Đằng Xà nói đến đây, Cơ Động cơ hồ là lập tức thốt lên. Ở trong đầu hắn hồi tưởng lại rất rõ ràng bộ dáng thống khổ của Liệt Diễm khi phóng xuất ra một quả Bản Mạng Hồng Liên. Hắn làm sao có thể nhẫn tâm để nàng ta làm lại lần nữa cơ chứ? Không nói trước đến chuyện Liệt Diễm có bằng lòng hay không, ngay bản thân Cơ Động đã tuyệt đối không muốn nhìn thấy bộ dáng thống khổ kia xuất hiện trên người nàng lần nữa.
Bất quá, sau khi thốt ra hai chữ này, trong mắt Cơ Động nhất thời toát ra một tia áy náy:
– Thực xin lỗi, Đằng Xà tiền bối, chuyện này thật sự ta không thể giúp ngài chuyển lời được. Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác nữa sao? Cho dù là lên núi đao, xuống chảo dầu, ta tuyệt đối nguyện ý đi làm giúp ngài. Nhưng mà, chuyện này quả thật là không được.
Đối với Đằng Xà, Cơ Động có thể nói là cảm kích tận đáy lòng. Lúc này tâm tình của hắn vô cùng mâu thuẫn, vừa muốn trợ giúp cho Đằng Xà, nhưng lại không muốn Liệt Diễm thống khổ. Loại cảm giác này khiến cho trong lòng hắn không thể nào quyết định được.
Trong mắt Đằng Xà tràn ngập thất vọng:
– Tiểu Động Động, xem ra ngươi quả thật là biết Liệt Diễm Nữ Hoàng điện hạ. Khó trách, khó trách thiên phú của ngươi lại kinh người như vậy. Ta chỉ xin ngươi đem lời nói của ta chuyển lại cho nàng mà thôi, như vậy cũng không được hay sao?
Cơ Động trầm mặc, nội tâm của hắn không ngừng giãy dụa. Hắn có thể thấy được Đằng Xà đang khát vọng đến cỡ nào. Nhưng mà, bộ dáng thống khổ của Liệt Diễm cũng khắc sâu trong tâm trí hắn. Một bên là thầy tốt, bạn hiền của mình, một bên là hình bóng khắc sâu tận đáy lòng. Hắn thật sự không biết phải lựa chọn như thế nào. Nhìn ánh mắt cầu xin của Đằng Xà, hắn không nỡ nào nói lời cự tuyệt, nhưng hắn biết, nếu như chính mình chuyển lời cho Liệt Diễm, nói không chừng Liệt Diễm sẽ thật sự đáp ứng. Bản Mạng Hồng Liên, chỉ bốn chữ này thôi đã có thể tưởng tượng tầm quan trọng của nó đối với Liệt Diễm. Có thể nói đó chính là thân thể của Liệt Diễm, mất đi một quả hạt sen, tổn thương sẽ trầm trọng đến mức nào?
Đột nhiên đúng lúc này, Cơ Động chỉ cảm thấy ngực trái của mình nóng lên, một tầng hồng quang nhàn nhạt từ trên người hắn dập dờn mở ra, khí tức quen thuộc dâng lên.
– Đằng Xà, ngươi thật sự nguyện ý không tiếc tất cả để trao đổi hay sao?
Thanh âm choáng đầy uy nghiêm của Liệt Diễm vang lên. Cho dù bản thân Đằng Xà là Thiên Can Thần Thú, cảm nhận được khí tức của Liệt Diễm, thần sắc vẫn không khỏi toát ra vài phần cung kính, phần lớn lại là hưng phấn và bất an.
– Đúng vậy, ta bằng lòng.
Đằng Xà giống như là bắt được bảo vật cứu mạng vậy, lập tức trả lời.
– Liệt Diễm…
Cơ Động lo lắng kêu to một tiếng.
Liệt Diễm bình tĩnh nói:
– Cơ Động, không việc gì đâu, ta chỉ tiến hành một sự trao đổi công bằng mà thôi. Đằng Xà, ngươi nghe đây, muốn đổi lấy một quả Bản Mạng Hồng Liên của ta, ta có ba điều kiện.
Tâm tình Đằng Xà đã bình tĩnh lại vài phần, trầm giọng nói:
– Nữ Hoàng điện hạ, xem cứ nói. Chỉ cần là ta có thể làm được, ta nhất định sẽ dốc toàn lực.
Liệt Diễm nói:
– Trong Thập Đại Thiên Can Thần Thú, ngươi là Thần thú duy nhất không bị khế ước phong ấn. Ta muốn ngươi giúp ta đi tìm Ngũ Hành Thần Thạch. Ngươi cũng đã tồn tại từ thời Viễn cổ đến nay, không ai hiểu rõ tình hình đại lục hơn ngươi. Ta tin rằng, đối với ngươi mà nói, đây cũng không phải là chuyện gì quá mức khó khăn cả. Mỗi loại ta muốn một quả, thể tích không được nhỏ hơn một thước lập phương.
Đằng Xà sửng sốt một chút:
– Ngũ Hành Thần Thạch? Ngươi cần Ngũ Hành Thần Thạch làm gì? Ngũ Hành Thần Thạch mặc dù rất tốt, nhưng đối với ngươi mà nói hình như cũng không có bất cứ tác dụng gì thì phải.
Liệt Diễm nói:
– Ta cần để làm gì ngươi không cần phải xen vào, chỉ cần ngươi tìm giúp ta là được rồi. Đó là điều kiện đầu tiên. Điều kiện thứ hai là, ngươi phải tìm cho ta bốn khỏa Cửu Giai Tinh Miện, Quang Minh, Hắc Ám, Bính Đinh Song Hỏa Hệ mỗi loại một khỏa. Ta tin rằng, trong số các thứ mà ngươi cất giữ, chắc là không thiếu thứ này.
Đằng Xà cười khổ, nói:
– Tinh Miện Quang Minh thuộc tính thì ta có, nhưng Hắc Ám thuộc tính thì không. Ngươi cũng biết là ta không được phép gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, càng không thể đặt chân lên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mà.
Lúc này Liệt Diễm thể hiện ra uy nghiêm của Nhất đại Nữ hoàng, thanh âm lạnh lùng nói:
– Cái này là vấn đề của ngươi, ta không quan tâm. Điều kiện cuối cùng là, ta muốn tất cả những Xà Bì của ngươi từ trước đến nay. Nếu ta nhớ không lầm, hẳn là có tám mươi mốt bộ da. Ngươi có thể làm được ba điều kiện này, ta sẽ đưa ngươi một quả Bản Mạng Hồng Liên.
Hô hấp của Đằng Xà trở nên dồn dập hơn:
– Nữ hoàng bệ hạ, yêu cầu của ngài hơi quá hà khắc rồi đó.
Liệt Diễm nhàn nhạt nói:
– Ngươi hẳn là biết rõ, đây là trao đổi đồng giá. Thu thập đủ những thứ đó, ngươi giao cho Cơ Động, ta tự nhiên sẽ nhờ hắn chuyển cho ngươi một quả hạt sen.
Nhìn quang mang do dự trong mắt Đằng Xà, Cơ Động hiểu rõ, những thứ mà Liệt Diễm yêu cầu tuy rằng cực kỳ trân quý, nhưng cũng chỉ có giá trị ngang bằng một quả hạt sen của Liệt Diễm mà thôi. Mà lúc trước chỉ vì để mình không nợ ân tình của Chu Tước, Liệt Diễm đã đưa cho Chu Tước một khỏa. Khó trách Chu Tước lại cảm kích đến như vậy.
Đằng Xà hít sâu một cái, nói:
– Được rồi, để ta tận lực thử xem. Ngũ Hành Thần Thạch không khó kiếm, ta có đủ. Xà Bì của ta cũng có thể cho ngươi. Duy chỉ có Hắc Ám Tinh Miện hơi phiền toái một chút, chỉ sợ chỉ mình Âm Triêu Dương mới có. Ta sẽ nghĩ cách để đổi với hắn vậy.
Liệt Diễm nói:
– Nếu không phải bởi vì ngươi đã làm cho Cơ Động rất nhiều việc, ta đã không trao đổi với ngươi rồi. Bản Mạng Hồng Liên của ta có thể giúp ngươi mở ra một cách cửa cấp bậc mới, có khả năng lĩnh ngộ hay không, phải xem bản thân ngươi thế nào. Ngươi có thể đi rồi, ta có chuyện muốn nói với Cơ Động. Chuyện Cơ Động biết ta, xin ngươi giữ bí mật giúp ta.
Đằng Xà gật gật đầu, lam quang thu liễm, vị Đinh Hỏa Thần Thú nháy mắt đã biến mất không thấy.
– Liệt Diễm, ngươi rất cần những thứ đó sao? Nhưng mà, mất đi một khỏa hạt sen, có ảnh hưởng đến thân thể của ngươi hay không? Truyện được copy tại Truyện FULL
Đằng Xà vừa đi khỏi, Cơ Động đã lập tức hỏi ngay.
Không có Đằng Xà, thanh âm của Liệt Diễm rõ ràng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều:
– Ta đương nhiên rất cần những thứ này, chúng nó có thể bảo hộ cho ta. Ngươi không cần hỏi nhiều, chờ đến khi Đằng Xà đem mấy thứ đó giao cho ngươi, ngươi kêu gọi ta là được.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
– Liệt Diễm, ngươi đã chấm dứt bế quan hay chưa?
Liệt Diễm nói:
– Vẫn còn chưa, ước chừng còn hơn nửa năm nữa. Lần này ngươi đi Thánh Tà Chiến Trường, nhất định phải nhớ kỹ hai điều. Thứ nhất, không được đi vào khu vực trung tâm của Thánh Tà Đảo. Thứ hai, không được tách rời khỏi đồng bạn. Chuyện về Thiên Can Thánh Đồ ngươi không cần quan tâm lắm, cũng không nên tận lực tìm kiếm Thiên Can Thần Trang. Thực lực của ngươi còn chưa đủ.
Trong khóe mắt Cơ Động lóe ra tình cảm ba động mãnh liệt:
– Liệt Diễm, ta muốn gặp ngươi.
Liệt Diễm trầm mặc trong chốc lát, nhẹ giọng nói:
– Đến khi ngươi từ Thánh Tà Chiến Trường lần này trở về, sau đó đi du lịch đại lục một chuyến đi. Lúc đó chúng ta sẽ gặp lại. Trên Thánh Tà Chiến Trường, điều quan trọng nhất ngươi phải nhớ, chính là bảo vệ an toàn của bản thân, không được cậy mạnh. Ta cần phải tiếp tục bế quan.
Quang mang Hồng Liên lặng lẽ rút đi, chỉ còn một mình Cơ Động lặng yên đứng nơi đó. Thật lâu hắn không có bỏ đi. Cho dù chỉ là nghe được thanh âm của Liệt Diễm, cũng đã làm cho tâm tình hắn lay động không yên. Hình ảnh những chuyện phát sinh trong Liên Nghị Vũ Hội không ngừng hiện lên trong đầu hắn. Hắn biết, quan hệ giữa mình và Liệt Diễm đã có một ít biến hóa vi diệu, nhưng vẫn như trước không có bất cứ tiến triển nào đáng kể cả. Đã hơn một năm rồi không có nhìn thấy Liệt Diễm, sự nhung nhớ trong lòng hắn đối với Liệt Diễm sau khi nghe được thanh âm của nàng ta bất chợt bùng nổ mãnh liệt. Mà ngay cả sự hưng phấn vì sắp được đi Thánh Tà Chiến Trường cũng bị sự nhung nhớ đánh tan không còn lại chút gì nữa.
– Tiểu đệ đệ, mau vào đây. Ma lực của ngươi đã khôi phục lại chưa?
Thanh âm của Chúc Diễm từ trong phòng truyền ra.
Cơ Động hồi tỉnh lại, mạnh mẽ đem sự nhung nhớ trong lòng áp chế đi, ổn định lại tâm trí rồi mới bước vào trong.
Nơi này mặc dù nói là Chúc Diễm và Phất Thụy cùng ở, nhưng trên thực tế, Phất Thụy chỉ có một phòng rất nhỏ ở trong góc. Còn phòng của Chúc Diễm thế nhưng lại lớn gấp mười lần phòng Phất Thụy. Trong phòng chỗ nào cũng vương vãi vô số mảnh kim chúc, so với lúc còn ở Thiên Can Học Viện còn hỗn loạn hơn nhiều. Duy chỉ có cái lò rèn khổng lồ kia thì vẫn y như cũ. Lò lửa nóng bỏng đó tựa hồ là trước giờ chưa từng tắt qua lần nào.
Khi Cơ Động vào phòng, Phất Thụy cũng không có ở đó, tựa hồ là đã về phòng mình nghỉ ngơi. Chúc Diễm thì đang đứng đó, hoa tay múa chân tựa hồ rất hưng phấn cười nói sang sảng:
– Ha ha, thật là tốt quá. Lần này sư phụ đúng là rất hào phóng a! Nhiều tài liệu thượng đẳng như vậy, đủ để luyện chế ra nhiều loại vũ khí ma lực cao cấp. Tiểu đệ đệ, ngươi đến rồi. Mau mau khôi phục lại ma lực đi. Tài liệu thượng đẳng sư phụ cấp cho, không có Cực Hạn Chi Hỏa luyện chế đúng là vô cùng uổng phí. Trang bị của Phất Thụy mấy năm nay ta đã làm cho hắn không ít rồi, lần này chủ yếu làm cho ngươi thôi. Đáng tiếc, ngươi còn chưa có tọa kỵ, cũng không cần dùng đến Tinh Hạch, thôi thì dùng để khôi phục ma lực đi. Hiện tại ta và ngươi cần phải thương lượng lại một chút, xem thử cần phải tạo trang bị gì cho ngươi.
Cơ Động lấy ra hai khỏa Tam giai Tinh Hạch, dưới sự trợ giúp của Tinh Hạch phóng xuất ra Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, nhanh chóng khôi phục lại ma lực.
Chúc Diễm ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
– Tiểu đệ đệ, ngươi có cần vũ khí hay không?
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
– Chắc là không cần. Ta cho đến bây giờ đều chưa từng sử dụng qua vũ khí, hai tay của ta chính là vũ khí.
Chúc Diễm gật gật đầu, nói:
– Như vậy cũng được. Bất quá ngươi không cần sử dụng vũ khí cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Chờ đến lúc ngươi có tọa kỵ, vũ khí sẽ cần lắm đó. Ngươi nghĩ xem, sư huynh của ngươi lúc cưỡi Tử Lôi Diệu Thiên Long, nếu như không có một thanh vũ khí dài, ma kỹ của hắn có thể phát huy được mấy thành uy lực? Lại làm sao có thể phối hợp với tọa kỵ đồng bọn của mình chứ? Nhưng chuyện này không cần gấp. Luyện chế vũ khí rất phiền toái, thời gian cũng không còn nhiều nữa, chuyện này để sau hãy nói đi. Ngươi đã có Nhật Nguyệt Song Huy, tạm thời cũng đủ dùng rồi. Lần này ta tính trong thời gian ba tháng còn lại, chế tạo cho ngươi một bộ áo giáp ma lực, vừa phải phù hợp với Chu Tước Nội Giáp của ngươi, vừa không ảnh hưởng đến phi hành. Cứ như vậy, vừa có bộ áo giáp này, cộng thêm Chu Tước Nội Giáp của ngươi, lực phòng ngự đã lên đến khủng bố, đối mặt với ma sư bảy quan cũng không cần phải sợ gì cả. Đương nhiên, ở Thánh Tà Chiến Trường ngươi cũng sẽ không gặp phải ma sư bảy quan đâu.
Cơ Động nghi hoặc nói:
– Vì sao vậy?
Chúc Diễm nói:
– Ngươi quên rồi sao? Dựa theo ước định của Quang Minh, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, chỉ có những ma sư dưới năm mươi tuổi mới có thể gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường. Dưới năm mươi tuổi, giống như sư huynh biến thái của ngươi, tu luyện lên đến bảy quan tuyệt đối là Phượng Mao Lân Giác. Trên Thánh Tà Chiến Trường ẩn chứa đầy các loại tình huống thần kỳ, đối với các ngươi mà nói, đối thủ cực mạnh chính là ma thú, chứ không phải là các ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Cơ Động nói:
– Đại ca, ta kỳ thật cũng chưa hiểu rõ ràng lắm, trên Thánh Tà Chiến Trường, đến tột cùng là như thế nào mới được tính là thắng lợi?
Chúc Diễm nói:
– Đợi đến gần đi mới hỏi, tâm tính của ngươi cũng rất tốt a. Thanh niên giống như ngươi vậy, toàn bộ tâm trí đều tập trung vào tu luyện thật sự quá ít a. Mỗi một lần Thánh Tà Thông Đạo mở ra, sau khi các ma sư trẻ tuổi của hai đại lục tiến vào, Thánh Tà Thông Đạo sẽ tự động đóng lại. Ma sư hai bên sau khi tiến vào Thánh Tà Đảo sẽ được đưa đến một ma trận khổng lồ, từ ma trận đó mỗi ma sư sẽ được truyền tống tùy ý vào bất cứ vị trí nào của vòng thứ nhất Thánh Tà Đảo. À đúng rồi, Thánh Tà Đảo tổng cộng chia làm mười tám vòng, mỗi một vòng hướng vào phía trung tâm mà tiến dần lên, được gọi là Ma Quỷ Thập Bát Hoàn. Càng tiến vào vòng trong, ma thú lại càng cường đại hơn. Trong truyền thuyết, ngay tại khu vực trung tâm của Thánh Tà Đảo có ẩn chứa một bí mật rất lớn. Nhưng bí mật này đến tột cùng là cái gì, cũng không ai biết. Bởi vì khi tiến vào ma trận, truyền tống là tùy ý nên mỗi người đều rất có thể sẽ gặp phải các cao thủ phía địch nhân. Vừa phải đối phó với ma thú, vừa phải đối phó với địch nhân. Ở trên Thánh Tà Đảo bốn mươi chín ngày, nhất thiết phải thu thập được ít nhất một khỏa Tinh Miện có thuộc tính tương phản và mười khỏa Tinh Hạch mới có thể truyền tống ra khỏi ma trận mà trở về. Muốn đạt được Tinh Miện phải giết chết người ở đại lục bên kia. Đến lúc kết thúc ngày thứ bốn mươi chín, ma sư mỗi bên cần phải tụ tập lại để thu hoạch Tinh Miện, Thánh Tà Thiên Bình sẽ tự động xuất hiện. Thánh Tà Thiên Bình sẽ nghiêng về phía nào thu hoạch được nhiều Tinh Miện, Tinh Hạch hơn. Vào lúc này, sẽ xuất hiện một thông đạo đặc thù, bên phía chiến thắng có thể thông qua cái thông đạo này, tránh được sự công kích của các ma thú trên Thánh Tà Đảo, trực tiếp đi thẳng tới đại lục đối diện mà đánh sâu vào. Đó sẽ là các ma sư cực mạnh của một đời tuổi trẻ, cũng là cơ hội duy nhất để phá tan sự phòng ngự của đối phương.
Cơ Động nghi hoặc hỏi:
– Đã bao nhiêu năm nay, không phải cũng chưa có bên nào có thể phá tan sự phòng ngự của đối phương hay sao?
Chúc Diễm cười hắc hắc, nói:
– Có thể phá tan hay không, cũng chưa ai dám chắc cả. Ít nhất so với rất nhiều ma sư thương vong trên Thánh Tà Đảo dưới sự tấn công của ma thú thì ít hơn rất nhiều. Hơn nữa, phương hướng nghiêng của Thánh Tà Thiên Bình cũng đã đại biểu cho sự mạnh yếu đối lập của một đời tuổi trẻ hai bên rồi. Những lần kết thúc Thánh Tà Chiến Trường trước đây, phía bên chiến thắng rất ít khi nào phát động công kích đánh sâu vào phía đối phương, dù sao nguy cơ tiềm ẩn cũng quá lớn. Nhưng mà, song phương vẫn cứ luôn luôn theo đuổi thắng lợi cuối cùng, chính là muốn áp đảo đối phương về mặt khí thế. Cho nên, trận Thánh Tà Chi Chiến này luôn luôn là trận chiến tranh về mặt khí phách của hai đại lục. Dưới tình huống không có tuyệt đối nắm chắc, ai cũng sẽ không thử toàn lực đánh sâu về phía phòng tuyến đối phương. Ngươi không thấy sao, cục diện hòa bình như hiện tại chẳng phải rất tốt sao? Ta vẫn cho rằng, Thánh Tà chiến trường đối với các ma sư trẻ tuổi các ngươi đều là những kỳ ngộ tốt. Trên Thánh Tà chiến trường lúc nào cũng có thể nhặt được đồ tốt a. Các Cao Giai Ma Thú, Tinh Hạch, thi thể bọn chúng đều là các bảo bối hiếm có. Tiểu đệ đệ, lần này ngươi đến đó, đừng quên chuẩn bị thêm một ít vật chứa đồ a!
Nghe lời giải thích tường tận của Chúc Diễm, Cơ Động rốt cuộc có thể coi như có được khái niệm toàn diện về Thánh Tà Chi Chiến.
Chúc Diễm nói:
– Được rồi, không nói đến chuyện đó nữa. Tiểu đệ đệ, để ta đo sơ qua thân thể của ngươi một chút. Năm nay ngươi mười sáu tuổi, dáng người vẫn còn chưa hoàn toàn định hình, đó đúng là một chuyện phiền toái. Ta nhất thiết phải tưởng tượng ra sau này khi ngươi trưởng thành, thân thể sẽ phát triển như thế nào, tránh ảnh hưởng đến vấn đề ăn mặc. Dù sao loại giáp ngoài thân này cũng không thể nào so sánh được so với Chu Tước Nội Giáp của ngươi. May mắn lần này trong số các tài liệu sư phụ đưa có một khỏa Tinh Miện Tân Kim Hệ cực kỳ trân quý. Tuy rằng chỉ có ngũ giai, nhưng như vậy cũng đủ rồi. Dùng Tinh Miện Tân Kim hệ chế tác đồ vật, thứ đó sẽ có tính dẻo dai rất tốt. Hơn nữa sử dụng phương pháp đúc gấp đặc thù của ta sáng chế, bất luận sau này dáng người của ngươi biến hóa như thế nào đi nữa, kiện áo giáp ma lực này cũng sẽ hoàn toàn ôm sát thân thể ngươi.
Vừa nói, Chúc Diễm vừa lấy ra một sợi thước dây thật dài, quấn quanh thân thể Cơ Động, bắt đầu giúp hắn đo đạc cơ thể.