Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Âm Dương Miện

Chương 481: Ba tháng huấn luyện

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

hững học viên của hai ban còn lại ồn ào tranh luận không ngớt. Mặc dù yêu cầu của Sí Hỏa học viện không cao như Thiên Can Học Viện, nhưng để có thể vào được nơi này, hầu hết bọn họ đều phải có thiên phú không tồi cũng như chịu khó tu luyện. Việc khắc khổ tu luyện không thể làm khó được bọn họ, thành quả của việc tu luyện mới chính là thứ họ truy cầu. Giờ đây, Cơ Động đã cho bọn họ một cơ hội tiến nhanh đến những ước mơ ấy.

Ba tháng gian khổ tu luyện rồi cũng sẽ trôi qua. Chỉ cần nghĩ đến việc ba tháng sau có thể luận bàn với những học viên thiên tài trong Âm Dương học đường của Thiên Can học viện, bọn họ ai nấy đều hừng hực chiến ý.

Tất cả học viên có mặt ở nơi đây, không một ai dám hoài nghi tính chân thực trong lời nói của Cơ Động. Trận đánh hôm qua giữa Cơ Động và Hiên Viên Hâm cộng với biểu hiện xuất sắc của các học viên Ban một chính là minh chứng hùng hồn nhất.

Nhìn ánh mắt sáng rực của đám học viên, Cơ Động gật đầu hài lòng nói:

– Tốt lắm! Chỉ cần các ngươi cố gắng hết mình, sẽ có một ngày trong tương lai các ngươi nhận ra rằng tất cả những cố gắng ngày hôm nay là đáng giá đến thế nào. Hiện tại ta bắt đầu chia tổ, lần phân tổ này không giống như biên chế trong lớp học, mà dựa vào thuộc tính ma lực của mỗi cá nhân. Cứ ba người tạo thành một tổ, do một học viên của Ban một làm tổ trưởng. Riêng tổ Ất Mộc hệ sẽ có bốn người, do Trần Tư Tuyền làm tổ trưởng. Học viên Ban một có nhiệm vụ truyền đạt lại những tâm đắc về phương pháp vận hành Ngũ hành tương sinh pháp trận của mình cho những tổ viên cùng hệ. Đây là bài học mà sáng hôm nay các ngươi sẽ phải hoàn thành. Đến chiều, ta sẽ hướng dẫn các ngươi làm sao kết hợp lại thành tuần hoàn.

Phương pháp tu luyện mới chính thức được bắt đầu. Cơ Động ngày hôm nay đã khác hẳn so với Cơ Động lúc mới được phân công làm lão sư. Ít nhất thần trí hắn lúc này đã khôi phục lại như bình thường. Vì lo lắng cho hắn, nên Chúc Dung mới an bài để hắn đứng lớp dạy học như thế.

Ngũ hành tương sinh tuần hoàn mặc dù có uy lực vô song, nhưng vẫn cần nhiều tiến hành thực nghiệm. Chỉ có kiểm nghiệm thực tế mới chứng minh được trận pháp này có thể sử dụng rộng rãi trong giới Ma sư hay không.

Sự thật đã chứng minh việc thực nghiệm là vô cùng cần thiết. Sau ngày huấn luyện đầu tiên ở học viện, Cơ Động đã phát hiện ra nhược điểm của Ngũ hành tương sinh tuần hoàn pháp trận.

Nếu nói đơn giản, thì nhược điểm này đối với Cơ Động cũng chẳng phải là lớn lao gì. Nó xuất hiện ngay khi vừa mới hình thành vòng tuần hoàn đầu tiên của Ngũ Hành tương sinh.

Cơ Động phát hiện rằng, với một nhóm năm ma sư có thuộc tính Dương hay Âm sẽ rất khó hoàn thành một vòng tương sinh tuần hoàn. Dù sao cấp bậc ma lực của bọn hắn cũng không ai giống ai, mỗi cá nhân đều có một phương thức vận hành riêng của mình. Sau nhiều lần kết hợp, đám học viên Ban hai và Ban ba vẫn không thể tự mình hoàn thành tuần hoàn. Mặc dù các học viên Ban một đã tận tình đem tất cả những kinh nghiệm của bản thân nói ra toàn bộ, nhưng bọn họ vẫn không thể làm được.

Chỉ suy nghĩ trong chốc lát, Cơ Động đã hiểu ra điểm mấu chốt của vấn đề. Vấn đề nằm ở chính tinh thần lực của bọn họ. Lúc trước, các học viên Ban một có thể hoàn thành vòng tuần hoàn chính là nhờ được Tinh Thần Lực của Cơ Động dẫn dắt. Có được lộ tuyến và phương thức luyện tập trong linh hồn, bọn họ chỉ việc nương theo mà hoàn thành hai vòng Âm – Dương tuần hoàn. Nhưng một khi Cơ Động thu hồi tinh thần lực, những học viên đó lại như gà mắc tóc, không cách nào hoàn thành được nữa. Đây chính là một ví dụ rõ ràng về tác dụng tăng cường tinh thần lực của Linh Hồn Tuyền Qua.

Vì để chứng thực suy nghĩ của mình, Cơ Động lại một lần nữa dùng Tinh Thần Lực tiến hành hướng dẫn học viên của Ban hai và Ban Ba luyện tập trận pháp. Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, được sự hướng dẫn bằng tinh thần lực của Cơ Động, mặc dù đám học viên mới vẫn còn đôi chỗ vấp váp, nhưng lại thành công trong việc hoàn thành tuần hoàn.

Sau khi phát hiện vấn đề, Cơ Động lập tức đến tìm Chúc Dung, đem vấn đề này nói rõ cho lão biết.

Nghe xong, Chúc Dung cau mày:

– Xem ra, muốn phổ biến Ngũ hành tương sinh trận pháp phải giải quyết được hai vấn đề. Điều đầu tiên là những gì con vừa nói, cần phải có một người sở hữu tinh thần lực cường đại làm đạo sư. Việc thứ hai chính là nhóm năm ma sư này thủy chung luôn phải tu luyện cùng một chỗ với nhau, nếu như tách ra thì huấn luyện sẽ không còn hiệu quả. Xem ra, bất kì điều gì tồn tại trên thế gian này đều có đạo lý của nó. Lực lượng cường đại đến mấy vẫn luôn ẩn chứa những nguy cơ. Bất luận tổ hợp được phân công chặt chẽ như thế nào đi nữa, chỉ cần có một thành viên ngã xuống, lập tức tương sinh tuần hoàn trận pháp cũng tan rã theo. Cơ Động, ma sư cấp bậc bao nhiêu mới có thể dùng tinh thần lực hướng dẫn học viên hoàn thành pháp trận Ngũ hành tương sinh?

Cơ Động không chút nghĩ ngợi đáp lời:

– Cửu quan chí tôn cường giả.

Chúc Dung nghe thế liền giật mình hỏi:

– Phải cần đến cường giả cấp Chí tôn ư?

Cơ Động gật đầu khẳng định:

– Trừ phi là những vị ma sư có kỳ ngộ cực lớn, bằng không chỉ có cường giả cấp Chí tôn mới có được Tinh thần lực khổng lồ như thế. Khống chế linh hồn là một việc làm hết sức nguy hiểm, rất dễ làm cho người hướng dẫn bị tinh thần lực cắn trả. Hơn nữa, nếu như không đủ tinh thần lực mà cố tiến hành chỉ dẫn, tương sinh tuần hoàn cũng khó có thể hình thành.

Chúc Dung trầm ngâm:

– Đây đúng là một vấn đề nan giải. Ngũ hành tương sinh tuần hoàn pháp trận này còn cần quá nhiều yếu tố phụ trợ mới có thể thống nhất luyện tập. Con cứ tiếp tục dạy ba mươi học viên ấy cho tốt. Kế hoạch vẫn không thay đổi, ba tháng sau dẫn bọn họ đi đến Thiên Can Học Viện tiến hành luận bàn. Đến lúc đó, chắc hẳn lão sư và sư mẫu của ngươi cũng sẽ có mặt.

*******

Ba tháng sau.

“Tương sinh tuần hoàn, sinh sinh bất tức. Nhật nguyệt luân chuyển, phân thân thác ảnh.”

Cơ Động đứng im lìm trên sân tập rộng rãi, chỉ có tiếng nói lạnh băng của hắn cứ quanh quẩn không dứt trong không trung.

Trần Tư Tuyền vẫn đứng bên cạnh Cơ Động, cặp chân mày nhăn lại mang theo vẻ nhàn nhạt ưu thương. Từ ba tháng trước, ngày Cơ Động bắt đầu dạy cho ba mươi người ở nơi đây cũng là ngày hắn vạch rõ giới hạn với nàng. Mặc dù trên danh nghĩa là một mình hắn hướng dẫn nàng tu luyện, nhưng thực tế cả hai người căn bản không hề có một lần tiếp xúc riêng nào. Mỗi ngày, khi các học viên khác mải mê luyện tập tương sinh tuần hoàn thì Cơ Động mới quay sang chỉ điểm đôi chút cho nàng. Nàng có thể cảm nhận được sự băng giá trong từng cử chỉ và hành động của hắn. Nàng không biết là mình nên vui sướng hay thống khổ nữa. Thời gian cứ từng ngày trôi đi, nhưng giữa nàng và hắn không hề có một chút tiến triển nào về mặt tình cảm. Nàng luôn luôn hi vọng sẽ được cùng hắn quay trở lại quãng thời gian trước đây, được nhìn thấy hắn luôn vui vẻ. Nhưng những thứ ấy giờ đây chỉ còn là một hi vọng xa vời mà thôi.

Mặc dù Trần Tư Tuyền đã có những hiểu biết nhất định về tình yêu của loài người, nhưng dẫu sao nàng cũng chỉ là Liệt Diễm chuyển thế trong thân xác một cô bé còn trong trắng. Làm thế nào để theo đuổi một nam nhân? Vì vấn đề này, nàng thậm chí đã hỏi tất cả những nữ hài tử cùng phòng, nhưng không ai có thể trả lời nàng. Quả thật trong mắt các nữ học viên ở đây, Cơ Động lão sư của bọn họ chính là một gã quái thai, được Đông Mộc Thánh nữ xinh đẹp vô ngần theo đuổi mà lại thờ ơ đến lạnh lùng. Thật sự làm cho người ta khó tin đến cùng cực.

Trên bãi tập, ba mươi học viên tạo thành sáu vòng tương sinh pháp trận, sắp thành hình lục giác, âm dương xen kẽ nhau. Cơ Động đã vận dụng sự luân hồi của nhật nguyệt để hướng dẫn các học viên áp dụng vào trận pháp âm dương tuần hoàn của mình.

Cơ Động cũng giữ lời hứa dạy Phân Thân Thác Ảnh cho bọn hắn, chẳng những học viên Ban một được học, mà ngay cả học viên Ban hai và Ban ba cũng được hắn đối xử bình đẳng. Tuy nhiên, tu vi bọn họ còn quá nông cạn nên không thể phát huy hết uy lực của thân pháp này.

Trên sân tập, sáu trận pháp nhanh chóng di động như những bánh răng to lớn đang xoay tròn theo bộ pháp của đám học viên, những thân ảnh loang loáng di động tạo nên vô số ảo ảnh. Dù di chuyển với tốc độ nhanh, nhưng sáu phân trận ấy vẫn duy trì tốt khoảng cách lẫn nhau cũng như giữ vững âm dương tương hỗ.

Khuôn mặt Cơ Động vẫn lạnh băng, không hề có bất kì sắc thái tình cảm nào, nhưng Trần Tư Tuyền vẫn đọc được sự hài lòng từ trong ánh mắt hắn. Bất cứ ai đã gặp qua những học viên này cách đây ba tháng, chắc chắn giờ đây sẽ kinh ngạc đến tột đỉnh. Mỗi một học viên đều gầy rộc đi thấy rõ nhưng ánh mắt lại sắc bén hơn trước rất nhiều. Dường như bọn họ đã nhiễm phải phong thái của vị Cơ Động lão sư.

Trận pháp lại vận chuyển, các học viên ai nấy khí độ trầm ngưng, rất có phong phạm của cường giả. Đại trận do sáu tiểu trận hợp thành lại càng toát ra khí thế sắc bén, ẩn giấu bên trong một nguồn ma lực càng lúc càng lớn mạnh. Cho dù là Cơ Động hay Trần Tư Tuyền cũng không dám xem thường.

Chỉ ngắn ngủi ba tháng, nếu như dùng một câu để hình dung ba mươi học viên này, thì đó chính là “thoát thai hoán cốt”. Cho dù bản thân các học viên cũng không biết thực lực hiện tại của mình đã đến mức nào. Họ chỉ biết trong ba tháng này thực lực của mình đã đại tăng vọt. Chỉ xét riêng về ma lực, mỗi học viên đều đã đề thăng lên hai cấp. Tốc độ đề thăng như vậy là điều mà không một ai trong bọn họ dám nghĩ tới. Giờ đây, sự tín phục đối với Cơ Động đã được bọn họ biến thành sùng bái. Trong lòng bọn họ, Cơ Động lão sư chính là một vị thần. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tháng đầu tiên của ba tháng huấn luyện địa ngục, các nữ đệ tử không biết đã khóc thảm bao nhiêu lần, đám nam học viên cũng gần như không thể trụ vững. Nhưng cho dù bọn họ muốn thối lui, Cơ Động cũng không cho họ cơ hội đó. Sang tháng thứ hai, Cơ Động bắt đầu cho họ đi thí luyện thực chiến. Chính thời gian thí luyện này đã làm lòng tin của bọn họ kiên định hơn rất nhiều. Thí luyện khá đơn giản, chỉ đơn giản là săn giết ma thú, thu hoạch tài liệu để làm cho mỗi người một bộ ma khải. Mặc dù chỉ là bộ giáp nhẹ bảo vệ một số nơi trọng yếu trên cơ thể, nhưng một bộ ma khải như thế có giá trị rất cao, dù có là Lục quan ma sư cũng chưa chắc có thể có được. Trong chính lần thí luyện đấy, ba mươi người tạo thành đại trận, trong tình huống không có tinh thần lực của Cơ Động hướng dẫn đã giết được một con Thất giai ma thú. Thành tích đó là chưa từng có trong Sí Hỏa học viện. Khi đó bọn họ mới cảm giác được việc đối kháng với Âm Dương học đường đã không còn là mơ ước.

Sau hai tháng, không cần Cơ Động phải ép buộc, bọn họ ai nấy đều tự giác tiến hành tu luyện, cố gắng hoàn thành triệt để từng nhiệm vụ mà Cơ Động giao cho. Kết thúc tháng thứ hai, phần thưởng cho sự cố gắng của bọn họ chính là bộ pháp Phân Thân Thác Ảnh. Ngoài ra còn có thêm hai kỹ năng, nam học viên được truyền thụ Liệt Dương Phệ, nữ học viên được truyền thụ Ám Nguyệt Trảo. Chẳng qua hai kỹ năng đó được Cơ Động căn cứ vào thuộc tính của mỗi người mà tiến hành điều chỉnh cho phù hợp. Sau khi được Cơ Động điều chỉnh, hai kỹ năng Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Trảo tự nhiên là có khác biệt rất lớn so với khi Cơ Động thi triển.

Hai kỹ năng này nguyên bản vốn là kỹ năng chiến đấu cận thân, nhưng khi Cơ Động truyền thụ cho đám học viên đã biến đổi thành kỹ năng viễn công. Mục đính của Cơ Động chính là cho bọn họ một phương thức để ngưng tụ ma lực tương sinh khi vận chuyển trận pháp. Hình thức công kích tuy khác với nguyên bản nhưng vẫn giữ lại đặc tính của Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Trảo, không hề khác với tên gọi của hai kỹ năng đó.

– Cơ Động lão sư, viện trưởng cho mời ngài!

Một lão sư trung niên đi đến bên cạnh Cơ Động nói.

– Cảm ơn!

Nét mặt lạnh băng của Cơ Động lúc này mới được hắn thu liễm lại vài phần. Cơ Động gật đầu với vị lão sư kia, sau đó quay sang nói với Trần Tư Tuyền:

– Ngươi ở lại tiếp tục chỉ đạo các đồng học luyện tập. Ta đi một lát sẽ trở về.

– Vâng ạ!

Trần Tư Tuyền gật đầu, dùng ánh mắt mắt ôn nhu trả lời hắn.

Cơ Động nói xong liền xoay người đi, vị lão sư trung niên tới báo tin kia nhìn thoáng qua ba mươi học viên trong sân, ánh mắt tỏa ra sự hâm mộ mãnh liệt. Năng lực của Cơ Động bây giờ đã được toàn bộ học viện công nhận. Không chỉ là các học viên hi vọng có thể nhận được sự chỉ điểm của hắn, mà ngay cả những lão sư trong học viện cũng hận không thể trở thành học sinh của hắn. Hôm qua, Chúc Dung tuyên bố phong Cơ Động làm Phó viện trưởng của Sí Hỏa học viện, ba ngày sau dẫn dắt ba mươi học viên đến Thiên Can học viện tiến hành luận bàn. Đối với quyết định này của Viện trưởng, không có bất kì một người nào phản đối.

Cơ Động đi tới phòng làm việc của Chúc Dung, không đợi hắn kịp gõ cửa, từ bên trong đã truyền ra thanh âm của Chúc Dung:

– Cơ Động, vào đi!

Cơ Đông mở cửa. Vừa nhìn vào trong phòng làm việc, hắn nhất thời sửng sốt. Trong phòng làm việc của Chúc Dung, ngoại trừ Chúc Dung còn có một người khác, cũng có thể nói là người quen của hắn.

– Hắc hắc, Cơ Động tiểu tử, không nghĩ tới là ta sao?

Người đến không ai khác, chính là vị Hội trưởng của thương hội Ngốc Có Tiền, cường giả Chí tôn Canh Kim hệ – Truyền Tống Miện Hạ Chu Tiểu Tiểu.

Vóc người Chu bé nhỏ càng ngày càng phì nộn, thân thể khổng lồ của hắn đứng trong phòng làm việc của Chúc Dung tạo cho người ta một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa.

– Chu hội trưởng, ngươi vẫn mạnh khỏe chứ? Ngươi làm sao biết lão sư ta ở đây? Ngươi tới Nam Hỏa đế quốc tìm Sư Tổ của ta sao?

Cơ Động ngạc nhiên hỏi liền một tràng. Đối với tên mập này, hắn cũng có vài phần hảo cảm. Ít ra mập mạp cũng không làm bộ làm tịch, hơn nữa thực lực lại vô cùng cường đại.

Chu Tiểu Tiểu cười hắc hắc:

– Không, lần này ta tới không phải để tìm Triêu Dương đại ca. Ta tới đây đặc biệt là để gặp ngươi đó!

– Ngươi tìm ta?

Cơ Động hướng mắt về phía Chúc Dung dò hỏi, Chúc Dung hiển nhiên cũng không biết cái tên Chu mập này đến đây với mục đích gì, đành khẽ lắc đầu.

Chu Tiểu Tiểu nói tiếp:

– Đúng là ta tới đây tìm ngươi. Chẳng lẽ ngươi đã quên chuyện chúng ta trao đổi lần trước rồi sao? Thập đại danh tửu mà ngươi nhờ ta tìm đã có một chút tung tích rồi!

– Hả?

Cơ Động thất kinh, trong mắt không khỏi toát ra vẻ vui mừng. Thập đại danh tửu chính là tâm nguyện cuối cùng của Liệt Diễm, cũng có thể nói là chuyện trọng yếu nhất trong lòng hắn bây giờ. Hắn sở dĩ không lập tức đi tìm ngay bởi vì hắn đã có hai loại trong trữ vật thủ trạc rồi, chỉ cần tìm được A Kim là có thể cầm về. Vì vậy, trong hai năm tới hắn vẫn không cần quá gấp gáp. Giờ đây nghe Chu mập nói đã biết tung tích của các loại khác, hắn làm sao mà không vui mừng cho được?

– Nhưng mà ngươi chưa từng xem qua Danh Tửu Lục mà?

Cơ Động nghi ngời hỏi vặn.

Chu Tiểu Tiểu vỗ vỗ cái bụng tròn vo của mình mà đáp:

– Ngay cả chút bổn sự đó mà ta cũng không có, Mập Mạp ta sống cũng uổng công lăn lộn giang hồ rồi. Ta đã phái người đến Điều Tửu Sư Công Hội lấy Danh Tửu Lục rồi nhóc con à!

Chọn tập
Bình luận