Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Âm Dương Miện

Chương 498: Lang Tà dẫn đường

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Đứng ở trước cửa và hai bên tường Thiên Can học viện đều không phải là người bình thường. Liệt Địa Long hùng tráng tản ra khí thế ép người, ở trước mỗi một đầu Liệt Địa Long là một gã chiến sĩ quân đoàn Kim Cương thân hình vạm vỡ, được võ trang đầy đủ từ trên xuống dưới. Ít nhất ba con đường chung quanh đã bị hạn chế thông hành, không khí trang nghiêm khiến cho mọi người chịu áp lực cực lớn.

Nhìn thấy quân đoàn Kim Cương ở bình nguyên trên và trong thành thị hoàn toàn là hai loại cảm giác. Trên đại bình nguyên mênh mông vô bờ, quân đoàn Kim Cương làm cho người ta rung động, nhưng đó là lực rung động của một tập thể tinh nhuệ. Mà ở chỗ này lại có thể cảm giác được mức độ cường đại của mỗi một chiến sĩ quân đoàn Kim Cương. Có Liệt Địa Long làm bối cảnh, còn có chiến chùy bọn họ đặt trên mặt đất, khí thế đại lục đệ nhất quân đoàn ở trong thành thị nhỏ hẹp này được thể hiện ra toàn bộ.

Những học viên Sí Hỏa học viện đã bao giờ thấy qua trường hợp như vậy chứ? Mọi người nhất thời câm như hến, ánh mắt không hẹn mà cùng chuyển lên trên người Cơ Động.

Vào lúc ấy, kèm theo tiếng bước chân vững chãi vang lên, ba vị Thống soái quân đoàn Kim Cương đã bước nhanh tới trước mặt Cơ Động. Người cầm đầu chính là quân đoàn trưởng quân đoàn Kim Cương, một người có địa vị hết sức quan trọng tại Trung thổ đế quốc, Lang Tà.

Hắn dẫn theo hai gã thuộc hạ bước nhanh tới Cơ Động trước mặt mới dừng bước, đột nhiên tiến tới một bước, giáp trụ toàn thân phát ra một trận thanh âm trầm thấp, quỳ một gối xuống mặt đất, hô lên: “Quân đoàn trưởng Quân đoàn Kim Cương, Lang Tà tham kiến thiếu chủ !”

Theo sau hành động Lang Tà, ngay tại chỗ có ba trăm chiến sĩ quân đoàn Kim Cương cùng với hai vị Thông soái động tác đều một nhịp, sải bước ra trước quỳ gối, đầu gối va chạm mặt đất phát ra âm thanh trầm trọng có lực. Rung động nhất chính là kèm theo bọn họ quỳ xuống, Liệt Địa Long ở sau lưng cũng đồng thời rống lên giận dữ, thanh âm vang dội kinh tâm động phách: “Tham kiến thiếu chủ!”

Những học viên đứng phía sau lưng Cơ Động bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người, đây là một chi cương thiết hùng binh đó? Đạo hùng binh cường đại có cự long làm thú cưỡi thế mà cũng bái lạy Cơ Động lão sư? Tâm tình bọn họ lúc này hoàn toàn rối loạn khó nói lên lời, trong tâm can bỗng dưng có một cổ cảm giác đặc thù đang hừng hực thiêu đốt.

“Lang tướng quân, sao ngài lại tới đây?” Cơ Động tiến lên mấy bước, đưa tay đỡ Lang Tà đứng lên. Vị đại tướng đế quốc này chính là phụ tá đắc lực nhất của ông nội lại xuất hiện ở nơi này, hắn cũng tương đối kinh ngạc.

Lang Tà đứng lên, mỉm cười nói: “Thiếu gia hôm nay tới để sáng tạo kỳ tích, Lang Tà có thể nào không đến chứng kiến chứ? Hôm nay Bình Đẳng Vương điện hạ và Thái Tử điện hạ cũng tới, quân đoàn Kim Cương chúng ta sẽ đảm nhiệm công tác bảo vệ nơi này.” Thật ra bảo vệ Bình Đẳng Vương và Thái Tử không cần chính hắn tự thân xuất mã. Cho dù đế quốc hoàng đế đi tuần tra hắn cũng có thể không ra mặt, để cho thủ hạ chiến sĩ thủ hộ là được rồi. Phải biết rằng hắn cũng là một cường giả gần bước vào cấp bậc Chí Tôn.

Cơ Động nói: “Lang tướng quân quá khách khí. Ta là vãn bối làm sao phiền ngài đại giá quang lâm đây!”

Lang Tà than nhẹ một tiếng, nói: “Thiếu gia lấy ơn báo oán Lang Tà vô cùng cảm kích. Thẳng thắn mà nói, ta thật sự hi vọng thiếu chủ có thể đáp ứng đề nghị của Bình Đẳng Vương điện hạ, tiếp nhận vị trí đời sau Bình Đẳng Vương. Nếu như vậy, vị trí Bình Đẳng Vương chúng ta chắc chắn càng lúc càng huy hoàng!”

Cơ Động yên lặng lắc đầu: “Trách nhiệm trên người ta đã đủ nhiều rồi!”

Lang Tà mỉm cười nói: “Không nói mấy thứ này nữa, ta dẫn đường cho thiếu chủ đây!” Vừa nói dứt lời Lang Tà vung tay lên, tất cả chiến sĩ quân đoàn Kim Cương và tọa kỵ của bọn hắn đồng thời đứng dậy, chỉnh tề tránh ra hai bên, trong nháy mắt đã sắp xếp trận hình hoàn chỉnh. Hoàn toàn bao phủ Cơ Động và nhóm học viên của hắn vào chính giữa, hộ vệ ba mươi người bọn hắn đi tới Thiên Can học viện.

Cơ Động trong lòng chợt chuyển, hiểu ra ý tứ Lang Tà tại sao phải làm như vậy, có lẽ hắn đang tạo thế cho mình và học viên Sí Hỏa học viện. Thân là quân đoàn trưởng quân đoàn Kim Cương, hắn căn bản không cần phải làm như vậy, ông nội cũng sẽ không bảo hắn đi làm loại chuyện tình vô vị này. Đây là ý của hắn, nếu tìm hiểu nguyên nhân thì chỉ có một, hẳn là bởi vì Lang Thiên Ý. Lấy sự hiểu biết thế cục của Lang Tà nhất định là đoán được mục đích mà hắn để cho Lang Thiên Ý gia nhập. Một danh sách Thiên Can Thánh đồ có giá trị to lớn cỡ nào đây? Đây là hành động Lang Tà dùng để báo đáp mình.

Quân đoàn trưởng quân đoàn Kim Cương tự mình dẫn đường, không phải là vấn đề vinh quang mà mấu chốt nhất chính là địa vị tôn quý. Trong toàn bộ Trung thổ đế quốc, người có thể nhận được tiếp đón long trọng như thế chỉ sợ chỉ có một mạch Bình Đẳng Vương, coi như là hoàng đế cũng không được.

Tiến vào Thiên Can học viện, hai bên con đường rộng rãi, cứ cách 20 thước lại có một chiến sĩ quân đoàn Kim Cương đứng hộ vệ. Nơi Cơ Động đi qua các chiến sĩ nhanh chóng hành lễ, tựa như sóng biển một đường tiến vào trong. Rất nhiều học viên và giáo sư Thiên Can học viện đều ở cách đó không xa nhìn qua bên này, ánh mắt của bọn hắn đều mờ mịt. Bình Đẳng Vương điện hạ không phải đã tới rồi sao? Đến tột cùng là đại nhân vật nào mà có thể dẫn động khí thế kinh người thế kia?

Đoàn người đi tới thao trường Thiên Can học viện. Nơi này đã sớm chuẩn bị kỹ càng, chung quanh thao trường đứng đầy học viên Thiên Can học viện. Bên trong tự nhiên đã có chiến sĩ quân đoàn Kim Cương xếp hàng chỉnh tề, trên đài chủ tịch đã có không ít người ngồi.

Ngồi ở vị trí trung ương là ba người, theo thứ tự là Bình Đẳng Vương – Cơ Vân Sinh, Thái Tử Trung thổ đế quốc – Cơ Dạ Thương cùng với viện trưởng Thiên Can học viện – Cơ Minh Bộ. Ở trong hàng ghế này còn có hội trưởng Ma Sư công hội – Hi Lạc, phó hội trưởng Ốc Phật. Phía sau mới tới các sư phụ Thiên Can học viện và một vài trưởng lão Ma Sư công hội.

Thấy Lang Tà tự mình dẫn đường cho Cơ Động, sắc mặt Cơ Minh Bộ rõ ràng hơi khó coi. Hắn có thể ngồi ở vị trí trung ương dĩ nhiên không phải vì thân phận hắn là viện trưởng Thiên Can học viện, mà là vì thân phận thúc tổ Bình Đẳng Vương của hắn, chính là tổ phụ đương kim hoàng đế Trung thổ đế quốc.

Lang Tà dẫn Cơ Động đi thẳng đến giữa thao trường, Cơ Động ra hiệu không cần đi về phía trước nữa, lúc này Lang Tà mới đi lên trên đài chủ tịch, khẽ hành lễ với Cơ Vân Sinh rồi ngồi xuống ở hàng ghế thứ nhất.

Ở một bên thao trường, một vị sư phụ Thiên Can học viện là Hoàng Lập Tân tự mình dẫn dắt nhóm Thổ hệ. Ba mươi học viên Âm Dương học đường đã sớm chuẩn bị xong. Ở nơi đó Cơ Động còn chứng kiến Lôi Đế Phất Thụy mà hắn muốn nhìn thấy nhất.

Đầu tóc Phất Thụy rối bời đã cắt gọn, khôi phục lại bộ dạng tóc ngắn chỉnh tề, ánh mắt hắn không còn trống rỗng nữa. So sánh với trước kia thì thâm thúy hơn rất nhiều. Thấy Cơ Động, hắn chỉ khẽ gật đầu, hai luồng tinh mang từ trong con ngươi chợt lướt qua biểu thị chiến ý mãnh liệt.

Một đám Thiên Can Thánh đồ không có ngồi trên đài chủ tịch mà đứng chung một chỗ với Phất Thụy. Cơ Động nhìn thấy rõ ràng Miểu Miểu đứng gần Phất Thụy, Lang Thiên Ý đứng chung một chỗ cùng bọn họ. Tất cả bọn họ đều đang quan sát Cơ Động, ánh mắt A Kim và Lam Bảo Nhi cơ hồ đồng thời rơi vào trên người Trần Tư Tuyền ở bên cạnh Cơ Động. Nhìn nàng và Cơ Động mặc một bộ trang phục tình lữ, ánh mắt hai nàng không hẹn mà cùng âm trầm xuống. Nhất là A Kim, trong đáy mắt bắn ra từng đợt hàn khí lạnh lẽo, thậm chí còn có một tia sát cơ.

A Kim động sát ý Cơ Động tự nhiên cảm thấy, lấy mức độ hiểu rõ của hắn đối với A Kim, trừ phi Vĩnh Hằng Khải của Trần Tư Tuyền có thể khôi phục toàn bộ ma lực, còn không thì chết chắc rồi. Hắn không khỏi theo bản năng cau mày lại.

Trần Tư Tuyền tựa như không chú ý tới ánh mắt A Kim, khuôn mặt vẫn luôn mỉm cười, yên lặng đi theo Cơ Động.

Hoàng Lập Tân bước nhanh tới trước mặt Cơ Động, khi hắn thấy Cơ Động được Lang Tà dẫn đường, còn có thành viên quân đoàn Kim Cương không ngờ cung kính đến thế. Thần sắc trên mặt hắn theo đó xuất hiện một ít biến hóa. Người trẻ tuổi này hình như trêu chọc không nổi rồi?

“Phó viện trưởng Cơ Động, hoan nghênh thành viên Sí Hỏa học viện đi tới Thiên Can học viện tiến hành trao đổi học tập. Phương thức trao đổi cứ dựa theo ngày hôm qua chúng ta ước định để tiến hành. Nếu mọi người đã tới đông đủ, bây giờ chúng ta bắt đầu chứ?”

Cơ Động lắc đầu nói: “Xin chờ một chút, đợi thêm hai người nữa !”

Hoàng Lập Tân sửng sốt, nhìn thoáng qua hướng đài chủ tịch, khó xử nói: “Hình như không tốt lắm. Người xem, Bình Đẳng Vương điện hạ, Thái Tử điện hạ cùng với hội trưởng Ma Sư công hội cũng đã tới. Chờ đợi thêm nữa, ta sợ…”

Cơ Động lạnh nhạt nói: “Bọn họ sẽ hiểu. Ta nói các hạ cứ chờ thêm một lúc!”

Hoàng Lập Tân thân là sư phụ một hệ của Thiên Can học viện, cường giả tám quan cứ bị nói không nể mày nể mặt như vậy, có thể nói là nhiều năm chưa từng gặp được một lần. Nhưng mà hiện tại hắn phát tác không được, đành phải gật đầu bất đắc dĩ, nói: “Vậy thì chờ một lúc vậy.” Trong lòng hắn lại thầm nghĩ, đây là ngươi nói muốn chờ, Bình Đẳng Vương là ông nội ngươi, còn người của Ma Sư công hội chẳng lẽ cũng phải chờ luôn hay sao? Hơn nữa, Cơ Động hắn tại sao không đi qua hành lễ Bình Đẳng Vương điện hạ?

Vừa nghĩ ánh mắt hắn vừa rơi vào một đám học viên Sí Hỏa học viện đứng phía sau Cơ Động, nhìn thấy toàn bộ học viên này mặc ma lực khải giáp, không khỏi toát ra một tia khinh thường. Có ma lực khải giáp thì thế nào? Vũ khí ma lực cũng không thể hoàn toàn bù đắp chênh lệch ma lực giữa hai bên. Huống chi, học viên Âm Dương học đường chúng ta cũng không phải không có trang bị khải giáp ma lực mà? Học viên Âm Dương học đường hễ xếp hạng trước mười đều có khải giáp ma lực toàn thân, hạng trên mười cũng có khải giáp ma lực loại nhẹ. Trang bị tuyệt đối không dưới Sí Hỏa học viện.

Hoàng Lập Tân rất rõ ràng điểm này, mà trong lòng viện trưởng Cơ Minh Bộ lại đang kiềm nén một bụng oán khí. Ngày hôm qua Cơ Động rời đi, Cơ Minh Bộ triệu tập các vị sư phụ và toàn bộ học viên Âm Dương học đường, hạ lệnh liều mạng trận này, hôm nay đánh một trận chỉ có thể thắng không cho phép bại. Người nào không toàn lực ứng phó sẽ trực tiếp khai trừ ra khỏi Thiên Can học viện. Lãnh lão sư phụ Quý Thủy hệ đặc biệt đi tìm thủ tịch Âm Dương học đường là Lãnh Nguyệt nói chuyện rất lâu. Hôm nay tiến hành thi đấu trao đổi, đối với Thiên Can học viện xem như tình thế bắt buộc phải thắng. Về phần trận thứ hai giữa Cơ Động và Phất Thụy, bất luận ai thắng ai bại cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với Thiên Can học viện. Phất Thụy hay Cơ Động thua cũng là mặt mũi Chúc Dung mà thôi. Dù sao hai người bọn họ đều là đệ tử Chúc Dung.

Cơ Động tuyệt đối không có gấp gáp, hai mắt chậm rãi nhắm lại yên lặng chờ đợi.

Trên đài chủ tịch, Cơ Minh Bộ đã hơi bất mãn nói: “Chuyện gì xảy ra? Hắn ta đang chờ cái gì? Chẳng lẽ cho rằng chúng ta nhiều người như vậy còn phải có chờ đợi thầy trò học viện bên hắn hay sao?”

Cơ Vân Sinh bất đắc dĩ nói: “Thúc tổ, cứ chờ một chút đi. Ta tin tưởng Cơ Động làm như vậy nhất định có đạo lý của hắn.”

Cơ Minh Bộ hừ lạnh một tiếng lầm bầm: “Ngươi có đứa cháu tốt lắm, nhưng mà cũng kiêu ngạo vô cùng nha! Một tên không hề biết đến tôn ti trật tự? Ngươi biết ngày hôm qua hắn đi tới học viện nói với ta cái gì không?”

Cơ Vân Sinh cười khẽ nói: “Thúc tổ, đứa nhỏ Cơ Động này ta cũng không có biện pháp gì hết. Hắn từ nhỏ không lớn lên ở bên cạnh ta, chịu đựng không ít đau khổ. Hiện tại hắn cũng không bị Bình Đẳng vương phủ ước thúc. Huống chi thân phận của hắn ngay cả ta cũng phải kiêng kỵ mấy phần, ngài không nên quên hắn là Thánh vương của Thiên Can Thánh đồ thế hệ này!”

Sắc mặt Cơ Minh Bộ khẽ biến đang muốn nói gì đó, trong lúc bất chợt Cơ Động đứng trên thao trường mở mắt ra nhìn lên không trung. Vào lúc này một luồng sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống. Nhìn qua giống như là một quả cầu màu vàng kim cực to. Nó vừa hạ xuống, cảm giác trầm trọng giống như núi lớn đè xuống đầu mọi người.

Bình Đẳng Vương – Cơ Vân Sinh là người đầu tiên đứng lên, mặc dù trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trong đó ý tứ châm chọc lại càng rõ ràng hơn, mỉm cười nói với Cơ Minh Bộ ở bên cạnh: “Ta nghĩ người mà Cơ Động chờ đợi đã đến!”

Nhìn thấy luồng sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, sắc mặt Cơ Minh Bộ nhất thời trở nên khó coi rồi, hắn làm sao không biết ai tới chứ?

Luồng sáng không có hạ xuống trên đài chủ tịch, mà hạ thẳng xuống trước người Cơ Động. Trước mắt mọi người tia sáng từ từ biến mất hiện ra hai thân ảnh. Chính là vợ chồng Thiên Cương miện hạ – Cơ Trường Tín và Đại Cát miện hạ – Thượng Quan Ngâm Không. Khí tức Chí Tôn cường giả khiến cho toàn bộ Thiên Can học viện tràn ngập trong không khí áp bách nặng nề. Mọi người trên đài chủ tịch lúc này vội vàng đứng dậy, rời khỏi đài chủ tịch đi xuống nghênh tiếp. Ở trước mặt cường giả Chí Tôn còn có ai dám tiếp tục ngồi đây?

“Huyền tổ !” Cơ Động khom mình hành lễ.

Cơ Trường Tín khẽ mỉm cười, nói: “Chúng ta tới không muộn hả?”

Ánh mắt Cơ Động và Cơ Trường Tín khẽ lướt qua nhau, hắn dĩ nhiên biết đây là huyền tổ đang tạo thế cho mình. Nhìn tia khích lệ trong mắt Cơ Trường Tín, hắn kiên định gật đầu, bày ra sự tự tin của mình cho Cơ Trường Tín biết.

Thượng Quan Ngâm Không mỉm cười nói: “Ha hả, thằng nhỏ này rất tốt, bất luận sự tình biến thành thế nào, huyền tổ mẫu cũng sẽ ủng hộ ngươi !”

Ánh mắt Cơ Động bất chợt nhu hòa hơn rất nhiều, chỉ yên lặng gật đầu.

“Bái kiến lão chủ nhân!” Tất cả chiến sĩ quân đoàn Kim Cương chịu trách nhiệm duy trì trật tự được Lang Tà hướng dẫn toàn bộ quỳ rạp xuống đất. Lần này không phải giống như lúc trước tiếp đãi Cơ Động, chỉ quỳ một gối, mà là hai đầu gối đồng thời cắm xuống đất. Trong mắt mỗi một chiến sĩ quân đoàn Kim Cương đều lộ ra tia sáng nóng bỏng. Truyện được copy tại Truyện FULL

Bất luận người nào cũng phải tôn trọng cường giả, huống chi cường giả ở trước mắt chính là lão chủ nhân của bọn họ đây? Cường giả Chí Tôn chân chính, một trong những người đứng đầu thiên hạ đương thời, đồng thời cũng là thần thủ hộ Trung thổ đế quốc.

“Tất cả đứng lên đi!” Cơ Trường Tín cười một tiếng hai tay phất nhẹ, nhất thời một luồng sáng màu vàng lấy thân thể hắn làm trung tâm từ từ khuếch tán ra, nâng đỡ tất cả chiến sĩ quân đoàn Kim Cương đứng lên. Chỉ riêng ngón này cũng đủ để rung động toàn trường rồi.

Ở trong một sát na này, Cơ Động đột nhiên hiểu ra một chuyện, lúc trước Lang Tà dẫn dắt quân đoàn Kim Cương, sợ rằng không chỉ đơn giản tạo thế cho mình như vậy. Đồng thời cũng muốn chính hắn hiển lộ thực lực đời sau của Bình Đẳng Vương trước mặt toàn bộ quân đoàn Kim Cương, chân chính chinh phục những chiến sĩ cường đại này.

Chọn tập
Bình luận