Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Âm Dương Miện

Chương 562: Cơ Động lão sư, ta muốn thuê ngài làm người yêu của ta

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

– Ta đã nói vô số lần rồi, ta đời này chỉ yêu một mình Liệt Diễm mà thôi, chuyện tình cảm của ta không ai được phép xen vào. Dĩ nhiên ta biết Tư Tuyền thật sự đối tốt với ta, nhưng ta vẫn không thể tiếp nhận tình cảm của nàng. Tư Tuyền à, nếu như vị hôn phu này thật sự đối tốt với ngươi, lại không làm ảnh hưởng đến việc ngươi đi cùng chúng ta thì ta hoàn toàn ủng hộ cuộc hôn nhân này, ủng hộ toàn phần.

– A?

Miểu Miểu che miệng lại, im lặng nhìn Trần Tư Tuyền. Nàng cũng đã biết trước việc Trần Tư Tuyền có hôn ước. Hôm nay chính là nàng và Trần Tư Tuyền một xướng một họa bức bách Cơ Động phải cùng Trần Tư Tuyền trở về Đông Mộc đế quốc giải quyết chuyện hôn nhân, thuận nước đẩy thuyền, vun đắp tình cảm của hai người. Ai ngờ Cơ Động lại cự tuyệt thẳng thừng như vậy. Không những thế hắn còn vạch rõ giới hạn, cự tuyệt Trần Tư Tuyền trước mặt mọi người.

Nhưng ngoài ý muốn chính là khi nghe những lời nói này của Cơ Động, Trần Tư Tuyền cũng không tỏ ra đau đớn, nàng vẫn bình tĩnh nhìn Cơ Động, có chăng chỉ là ánh mắt vô cùng quái dị.

Miểu Miểu ra sức dụi dụi hai mắt mình, thầm nghĩ:

“Có nhầm không vậy trời? Rõ ràng tên khốn Cơ Động đã thẳng thừng cự tuyệt, thế mà trong mắt Tư Tuyền ngược lại trông có vẻ càng yêu hắn hơn thế này. Nha đầu này cũng thật bá đạo nha.”

Miểu Miểu đã không biết một điều, nếu như là một nữ hài tử khác bị Cơ Động cự tuyệt như thế thì chắc chắn sẽ không chịu được nữa, duy chỉ có Trần Tư Tuyền là ngoại lệ. Tuy rằng cự tuyệt thân phận này của nàng nhưng lại hướng thân phận trước kia của nàng bày tỏ tấm lòng. Cơ Động chung thủy một lòng với Liệt Diễm mặc dù khiến Trần Tư Tuyền đau khổ nhưng đồng thời lại vì sự chung thủy của Cơ Động làm cho cảm động. Chuyện phức tạp như vậy cũng chỉ có Trần Tư Tuyền hiểu được mà thôi.

Nói xong những lời như vậy, Cơ Động cũng nhìn chăm chú vào Trần Tư Tuyền. Bất đắc dĩ hắn mới phải nói thế, sau khi nghe Miểu Miểu và Đỗ Hinh Nhi nhắc nhở, hắn hiểu rằng trong mắt đồng bọn của mình, hắn và Trần Tư Tuyền mặc định là một cặp rồi. Nhưng hắn tuyệt đối không hi vọng ý nghĩ này tiếp tục lan tràn trong lòng mỗi người. Hắn cũng đột nhiên nhận ra, mình càng ngày càng không thể rời khỏi Trần Tư Tuyền. Nói ra những lời nói này, một mặt là để cự tuyệt Trần Tư Tuyền, mặt khác cũng là để nhắc nhở trái tim hắn, củng cố địa vị của Liệt Diễm trong lòng hắn.

Nằm ngoài sự toan tính của Miểu Miểu và Cơ Động, trong mắt Trần Tư Tuyền lại trào dâng cảm xúc yêu thương nồng đậm xen lẫn tâm trạng phức tạp, khiến chính Cơ Động cũng phải ngây dại. Sao ánh mắt này lại quen thuộc đến thế, có cảm giác như chính Liệt Diễm đang nhìn hắn vậy. Cơ Động dự định sau khi nói xong những lời đó sẽ rời đi ngay lập tức, nhưng bước chân của hắn lại không sao mà nhúc nhích được. Hắn làm sao có thể bỏ đi khi mà dường như Liệt Diễm vẫn đang chăm chú nhìn hắn đây.

Không một ai có thể tưởng tượng được sự mâu thuẫn trong nội tâm của Trần Tư Tuyền. Khi nàng nghe lời biểu lộ của Cơ Động, nhìn thấy ánh mắt kiên định của hắn, thật sự nàng chỉ muốn hét lên cho hắn biết nàng chính là Liệt Diễm của hắn. Nhưng nàng lại không thể, nói ra chính là hại hắn. Lúc đó, chẳng những nàng không thể ở bên cạnh hắn nữa, lại còn khiến hắn hình thần câu diệt, trọn đời không thể siêu sinh.

Trần Tư Tuyền hít thật sâu, cố gắng bình phục lại nội tâm đầy mâu thuẫn của mình, nói:

– Cơ Động lão sư, ta muốn thương lượng cùng ngài một chuyện.

Theo bản năng Cơ Động hỏi:

– Chuyện gì? Nguồn tại http://Truyện FULL

Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng mân mê hai sợi tóc mai nói:

– Ta muốn thuê ngài.

– Thuê ta sao?

Cơ Động chợt bừng tỉnh trong lòng. Nhìn kiểu gì thì người trước mặt mình cũng là Trần Tư Tuyền chứ không phải là Liệt Diễm yêu dấu. Hắn lấy lại chút bình tĩnh, ngạc nhiên hỏi:

– Ngươi muốn thuê ta?

Trần Tư Tuyền gật đầu:

– Cơ Động lão sư, mặc dù ngươi không muốn tiếp nhận tình cảm của ta, nhưng ta hi vọng có thể thuê ngài giúp ta lần này. Xin ngài giả làm người yêu của ta, cùng ta trở về Đông Mộc đế quốc xử lý chuyện từ hôn này cho xong. Đến lúc đó chuyện thuê mướn này cũng sẽ kết thúc.

– Không được.

Cơ Động không chút do dự cự tuyệt. Hắn có thể cảm nhận được sức chống cự của mình đối với Trần Tư Tuyền đang ngày một giảm sút, nếu không hắn đã không phải mạnh mẽ cự tuyệt như vậy. Hắn không hề nguyện ý lún sâu vào đoạn tình cảm này.

– Tư Tuyền, ngươi có thể nhờ bất cứ ai hỗ trợ, nhưng ta thì tuyệt đối không được.

Cơ Động xoay người đi, không dám nhìn Trần Tư Tuyền lần nữa, hắn sợ mình sẽ mềm lòng khi nhìn vào đôi mắt tràn ngập u oán cùng ôn nhu kia.

Trần Tư Tuyền khẽ lắc đầu nói:

– Không, những người khác đều không được. Phụ hoàng ta chỉ cần nhìn thôi cũng có thể biết được ta có tình cảm với người ta mang về hay không. Chỉ có ngài mới có thể giúp ta. Cơ Động lão sư, ngươi không cần phải cự tuyệt ta ngay vậy đâu, trước hết nghe ta nói điều kiện đã, được chứ?

Từ sau khi Cơ Động cự tuyệt Trần Tư Tuyền, Thiên Can Thánh Đồ không có một ai lên tiếng nữa, dù sao chuyện tình cảm cũng là chuyện riêng của bọn họ.

– Cơ Động lão sư, nếu ta nhớ không nhầm thì ngài đã nói hằng năm ngài đều dùng một trong Thập đại Danh tửu để tế bái Liệt Diễm. Danh sách đó Chu Tiểu Tiểu đã cho chúng ta xem qua một lần. Trong tay ngài hiện tại có sáu bình, xếp hạng theo thứ tự là hạng hai Lam Sắc U Linh Dịch, hạng ba Hãn Hải Quỳnh Tương, hạng tư Sinh Mệnh Chi Nguyên, hạng năm Cửu Chuyển Diễm Diễm Tương, hạng bảy Kim Hi Ngọc Dịch và hạng chín Tịch Mịch Như Nguyệt. Trong số đó, ngài đã dùng Sinh Mệnh Chi Nguyên để tế Liệt Diễm rồi. Trong tay ngài chỉ còn năm loại, vẫn còn thiếu tới bốn loại, mà bốn loại này đều có xuất xứ tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.

Cơ Động thản nhiên nói:

– Ngươi nói mấy chuyện này làm gì. Đây là chuyện của riêng ta.

Trần Tư Tuyền nói:

– Đây là chuyện của riêng ngài, nhưng nếu ta nói thù lao lần này chính là một trong bốn loại rượu còn lại thì sao? Có thể thuê ngài hay không?

Vừa nghe thấy thế, Cơ Động ngay lập tức xoay người, nhìn về phía Trần Tư Tuyền:

– Ngươi nói là một trong bốn loại kia? Không thể nào, bốn loại kia đều sản xuất tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cơ mà.

Trần Tư Tuyền hít sâu, thầm nghĩ trong lòng “Cơ Động ơi Cơ Động, chỉ vì theo đuổi chàng mà ta phải tốn bao công sức. Chàng có biết hay không, hiện tại ta muốn làm nhất là hai việc, một việc là lao vào ngực chàng, ôm chặt lấy chàng, một lần nữa cảm thụ hơi ấm mà chàng mang lại; còn chuyện kia chính là tận sức đánh chàng một trận cho hả tức!”

– Cơ Động lão sư, ngươi nhớ lại đi, Đông Mộc đế quốc chính là quốc gia gần với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục nhất, cũng là vùng biên giới với Thánh Tà đảo. Khi Thánh Tà chiến còn chưa diễn ra, hai phiến đại lục vốn cũng đã phát sinh chiến tranh. Trong kho tàng của hoàng thất của Đông Mộc đế quốc từ đó cũng lưu giữ một bình rượu, tên của nó là U Minh Đông Thanh, xếp hạng tám trong Thập đại Danh tửu.

Lần này Cơ Động thật sự động tâm, để có được sáu loại trong Thập đại Danh tửu cũng đã phải cảm tạ vận khí của hắn rồi. Hắn hoàn toàn hiểu rõ muốn tìm được bốn loại rượu còn lại tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục là một chuyện vô cùng khó khăn. Đáp ứng yêu cầu của Trần Tư Tuyền, nhiều nhất cũng chỉ mất một tháng là có thể hoàn thành, lúc đó lập tức sẽ có thêm một bình rượu. Hơn nữa hắn cũng không thể khẳng định ở Hắc Ám Ngũ Hành đại lục còn tồn tại loại rượu này hay không. Mặc dù Thập đại Danh tửu có xếp hạng trước sau, nhưng nếu bàn về độ trân quý thì không thể phân cao thấp. Cứ tìm thêm được một bình, thì khoảng cách đến lúc hoàn thành tâm nguyện của Liệt Diễm lại gần thêm một bước. Cơ hội đến như thế làm sao hắn có thể bỏ qua được đây. Mặc dù biết rõ Trần Tư Tuyền thuê hắn chỉ bởi vì muốn tiếp cận hắn thì hắn cũng không thể nào từ chối nàng được.

Chăm chú nhìn Trần Tư Tuyền, Cơ Động trầm giọng nói:

– Khi nào chúng ta rời đi?

Trần Tư Tuyền thở phào nhẹ nhõm, hạ tấm sa che mặt xuống, khẽ mỉm cười, để lộ ra gương mặt bụ bẫm hoàn mĩ khiến cho nhóm Thiên Can Thánh đồ không phân biệt nam nữ đều phải ngẩn ngơ.

– Không vội. Nửa năm sau chúng ta trở về vẫn kịp.

– Được rồi, ta tiếp nhận đề nghị của ngươi.

Cơ Động trầm giọng nói. Nói xong hắn quay người hướng về bên trong động bước đi.

Nhìn theo bóng lưng của Cơ Động, Miểu Miểu tiến lại gần Trần Tư Tuyền, thấp giọng nói:

– Như vậy cũng được sao? Cuối cùng người này cũng vào khuôn khổ. Tư Tuyền, ngươi cần phải cố gắng hơn nha!

Trên gương mặt xinh đẹp của Trần Tư Tuyền toát ra vẻ mỉm cười:

– Thật ra ta đã sớm đoán được rằng nói chuyện tình cảm với hắn là vô dụng, chỉ có dùng điều kiện này mới khiến cho hắn không cách nào cự tuyệt, chịu đi cùng ta một chuyến.

Phất Thụy nói:

– Có muốn ta đi cùng các ngươi không? Dù sao người các ngươi phải đối phó với hai gã chí tôn cường giả đó.

Trần Tư Tuyền lắc đầu nói:

– Cám ơn Phất Thụy đại ca, nhưng không cần đâu. Mặc dù đối phương là gia tộc cường thế nhưng dù sao chúng ta cũng là một đế quốc, có Cơ Động theo ta trở về là đủ rồi. Trong mắt ta, chỉ mình Cơ Động cũng đã đủ để đối chọi lại bất kì một gã Chí Tôn cường giả nào rồi. Huống hồ còn có ta nữa.

Sáng sớm hôm sau, làm các Thiên Can Thánh Đồ của chúng ta ngạc nhiên chính là vị khách đầu tiên bọn họ nghênh đón không phải là Hỏa Long Vương, người có quan hệ mật thiết với Cơ Động mà lại là chính thê của Long Hoàng: Kim Cương Long Vương.

Hình thể của Kim Cương Long Vương nhỏ hơn Long Hoàng khá nhiều, ngoại trừ không có vương miện Long Hoàng màu vàng trên đỉnh đầu thì thân thể nàng cũng giống với Long Hoàng: trong suốt, cao quý, ưu nhã, tựa như một vị quý phu nhân.

Trời vừa hửng sáng, Kim Cương Long Vương đã tới đánh thức các Thiên Can Thánh Đồ từ trong quá trình tu luyện.

– Xin lỗi vì đã quấy rầy các ngươi, các vị khách nhân loại.

Kim Cương Long Vương cất lên thanh âm ôn nhu, nghe cực kỳ thoải mái. Nếu như chỉ nghe thanh âm, không ai nghĩ nàng là Long vương của Long tộc. Phải biết rằng vị Kim Cương Long vương trước mắt chính là một trong số thập giai ma thú cường đại, cho dù so sánh với Thiên Can Thần Thú cũng không khác biệt gì.

Nghe thấy thanh âm đó, Cơ Động là người đầu tiên bước ra nghênh đón. Hắn ngẩng đầu nhìn Kim Cương Long Vương nói:

– Buổi sáng tốt lành, Kim Cương Long Vương tiền bối, có chuyện gì mà ngài tìm chúng ta sớm như vậy?

Kim Cương Long Vương nhẹ nhàng nói:

– Ngươi khỏe chứ, Cơ Động tiểu hữu. Các ngươi cứ trực tiếp gọi tên ta đi, ta là Y Lệ Na. Lần này ta đến đây là có việc muốn nhờ các ngươi.

Vừa nói nàng vừa đem thân thể khổng lồ của mình hạ thấp xuống hành lễ, sau đó đưa đầu rồng tới sát trước mặt Cơ Động. Cơ Động có thể nhìn thấy rõ ràng trong mắt Kim Cương Long vương một tầng hơi nước mỏng manh, có thể thấy rõ tâm tình của nàng đang hết sức lo lắng.

Cơ Động chặn lại nói:

– Đừng như thế, Y Lệ Na tiền bối, có chuyện gì ngài cứ nói đi. Nếu như ta có đủ khả năng, nhất định ta sẽ giúp ngài.

Y Lệ Na khẽ gật đầu. Nàng lại lên tiếng, nhưng trong thanh âm lúc này lại mang theo vài phần nức nở:

– Cơ Động, hôm qua Long Hoàng đã nói với ngươi, hắn chỉ có hai người con, một đứa là do Ngõa Ny Toa sinh hạ, đứa con này thất lạc ba nghìn năm mới tìm được trở về. Đứa còn lại chính là con của ta, mặc dù vẫn luôn ở bên cạnh chúng ta, thế nhưng cũng là biến dị, cho đến tận bây giờ vẫn chưa thể ấp nở thành công. Hiện tại cũng chỉ có một biện pháp chưa thử qua, biện pháp này có lẽ sẽ thành công.

Cơ Động thoáng cái đã hiểu được ý tứ của Y Lệ Na:

– Ý ngài là muốn cho hài tử của ngài cùng một người trong số chúng ta ký kết khế ước, bằng vào năng lực của khế ước giúp hài tử của ngài phá trứng mà ra phải không?

Y Lệ Na lập tức gật đầu, nói:

– Chúng ta đã nghĩ đến ý tưởng này từ lâu rồi, nhưng cũng không thể tùy tiện đem hài tử của mình thiết lập khế ước với một người bất kỳ nào đó được. Con của chúng ta chính là người thừa kế huyết thống Long Hoàng nhất mạch. Nếu ngươi đã có thể giúp con của Ngõa Ny Toa xua đi hàn khí để ấp nở thành công thì nhất định lần này các ngươi cũng có thể làm được mà. Phải vậy không?

Đôi mắt to của nàng lúc này tràn ngập vẻ mong chờ, thậm chí đã có những giọt nước mắt sắp sửa chảy ra.

Cơ Động nghiêm mặt nói:

– Y Lệ Na tiền bối. Chuyện gì ta có thể giúp ngài, nhất định ta sẽ giúp. Nhưng chuyện này thật sự ta không thể hứa với ngài là sẽ thành công.

Y Lệ Na thở dài, từ khóe mắt nàng lăn xuống hai giọt nước mắt trong suốt mà to lớn.

– Ta biết, đứa con này của ta muốn nở ra thật sự là vô cùng khó khăn, đến cả ta cùng với bệ hạ cũng không tìm ra được cách nào, chỉ còn hi vọng này nữa thôi. Không biết trong số các ngươi, có vị nào nguyện ý cùng hài tử của ta ký kết khế ước không?

Phải quyết định chuyện này đối với Cơ Động cũng là một việc vô cùng khó khăn. Điều này cũng đồng nghĩa với một canh bạc, nếu quả thật có thể thành công ấp nở trứng hài tử của Long Hoàng, có sự đảm bảo của khế ước, đối với Thiên Can thánh đồ liền như hổ thêm cánh, vì đây chính là một con Kim Cương Long có tiềm lực đạt tới thánh cấp. Nhưng nếu như không ấp nở được thì sao? Nên nhớ một Ma sư cũng chỉ có thể ký kết khế ước một lần duy nhất trong đời. Cơ Động không thể bắt buộc bất kỳ đồng bạn nào của mình phải mạo hiểm.

– Y Lệ Na tiền bối, không biết hài tử của ngài cùng Long Hoàng sở hữu thuộc tính gì? Âm Thổ hay Dương Thổ?

Y Lệ Na trả lời ngay lập tức:

– Là Kỷ Thổ, chính là Âm Thổ. Nó có cùng thuộc tính với ta.

Cơ Động khẽ nhíu mày, mà Lang Thiên Ý ở phía sau hắn cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nếu như con của Kim Cương Long Vương cùng Long Hoàng có thuộc tính Dương Thổ, không nghi ngờ chút nào là thích hợp nhất với hắn. Cơ Động biết đây là mạo hiểm, hắn cũng biết. Bản thân hắn không muốn mạo hiểm. Nếu như thật sự là Dương Thổ, chắc chắn hắn sẽ đành phải đồng ý, bởi hắn không muốn làm Cơ Động phải khó xử.

Cơ Động nói:

– Vậy thì phiền phức rồi, Y Lệ Na tiền bối ạ. Hẳn ngài cũng biết, nhân loại chỉ ký kết khế ước với ma thú có cùng thuộc tính. Nhưng trong chúng ta, Miểu Miểu có thuộc tính Kỷ Thổ đã ký kết khế ước rồi, nàng đã có ma thú đồng bọn, chính là một con Ngân Dực Hải Đông Thanh.

– Vậy những người khác thì sao?

Y Lệ Na gấp gáp hỏi.

Ánh mắt Cơ Động nhìn nàng có chút khó xử, cuối cùng hắn cũng phải quyết định, hắn không thể để cho đồng bọn phải mạo hiểm được, cho dù phải đắc tội với Long tộc cũng không hối hận.

Y Lệ Na nhìn sắc mặt Cơ Động, ánh măt dần dần lộ rõ vẻ thất vọng, thở dài nói:

– Thật sự xin lỗi. Ta biết yêu cầu của ta rất quá đáng.

Chọn tập
Bình luận