Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Âm Dương Miện

Chương 193: Uy thế của Lôi Đế

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Tử Lôi Diệt Thiên Long phi hành cao trên bầu trời, từ dưới mặt đất căn bản là không nhìn thấy được thân ảnh của nó.

Bờ biển Đông Hải mặc dù rộng lớn, nhưng Âm Triêu Dương nhận trách nhiệm thủ hộ Thánh Tà Thông Đạo, chỗ ở của hắn tự nhiên cũng không quá cách xa cửa vào của Thánh Tà Thông Đạo, nếu không cũng không thể nhờ vào mắt thường có thể mơ hồ nhìn thấy được mảnh đại lục bên kia.

Tử Lôi Diệu Thiên Long là tọa kỵ của Phất Thụy, khi thực lực Phất Thụy tăng lên, ma lực của nó cũng gia tăng không ít. Mặc dù còn xa mới đạt đến trình độ Cửu giai, nhưng tốc độ phi hành lại tăng nhanh không ít.

Phất Thụy ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, thân hình khôi vĩ rộng lớn của hắn hoàn toàn che phủ thân thể Cơ Động phía sau. Cho dù không có ma lực bảo hộ của Tử Lôi Diệu Thiên Long phát ra, chỉ sợ gió mạnh cũng không cách nào thổi đến trên người hắn được.

– Tiểu sư đệ, chúng ta sắp đến nơi rồi. Ta đoán là người của Thiên Can Học Viện cũng đã đến đây rồi. Khi gặp lại bọn họ ngươi không cần phải nói gì cả, mọi chuyện cứ để cho ta. Bạn đang xem tại Truyện FULL – sachvui.com

– Vâng.

Cơ Động hấp háy hai mắt, cảm nhận được biến hóa của nguyên tố ma lực trong không trung, hắn bắt đầu cảm thấy nôn nao. Đối với Thánh Tà Chiến Trường, hắn cảm thấy vô cùng hứng thứ, nhưng càng làm hắn nôn nóng hơn chính là, sau lần Thánh Tà Chiến Trường này chấm dứt, Liệt Diễm sẽ xuất quan, mình sẽ có thể mỗi ngày gặp được nàng ấy. Nghĩ đến đây, trong lòng hắn liền choáng đầy sự hưng phấn.

Mây mù dưới chân hai người bắt đầu tản ra, Tử Lôi Diệu Thiên Long bắt đầu hạ xuống.

Cơ Động có chút kinh ngạc hỏi:

– Nhanh vậy sao?

Phất Thụy cười hắc hắc:

– Ngươi nghĩ rằng xa lắm sao? Nhìn xem kìa.

Lúc này, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã xuyên qua tầng mây, Phất Thụy đưa tay chỉ xuống phía dưới.

Từ trên bầu trời quan sát biển rộng, nhất là ở chỗ này nhìn lại, không khỏi cảm giác được một sự rung động mạnh liệt, uy thế choáng ngợp của thiên địa tràn ngập trong mắt. Đầu tiên đập vào mắt cũng không phải là Thánh Tà Thông Đạo hay Thánh Tà Đảo gì, mà là một tầng mây đen ùng ùng cùng với ánh chớp lôi điện không ngừng lóe lên. Trong đó thậm chí còn có thể nhìn thấy được vô số lốc vòi rồng khổng lồ thổi quét không ngừng. Bên trong đại hải sóng dữ thét gào, vô số cơn sóng lớn cao hơn trăm thước lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Khí thế cuồn cuộn như vậy giống như là thiên nhiên đang cuồng nộ vậy.

Phất Thụy nói:

– Ở những nơi khác của Đông Hải, chủ yếu là các Hải ma thú cường đại trong biển là bức tường phòng ngự. Chỉ khi nào ngươi xâm nhập vào đại hải mới có thể gặp được hiện tượng thiên địa dị biến. Duy chỉ có ở nơi này là khác, nơi này bất cứ lúc nào cũng có thiên lực tự nhiên khủng bố. Phiến hải vực khủng bố này được gọi là Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Ý nghĩa của nó chính là lấy ngàn vạn lôi đình ngưng tụ làm kiếp nạn, một cái kết giới khủng bố giống như là kiếp ngục vậy. Cho dù là cường giả cửu giai tiến vào trong đó, nhất thời một giờ ba khắc cũng khó tránh khỏi vận mệnh hình thần câu diệt.

Cơ Động hỏi:

– Sư huynh, vậy còn người thì sao? Bản thân ngươi chính là ma sư Lôi thuộc tính, cộng thêm Tử Lôi Diệu Thiên Long của ngươi nữa, có thể xâm nhập vào đó hay không?

Phất Thụy cười hắc hắc, nói:

– Chuyện này rất khó nói. Bất quá, cho dù muốn thử nghiệm, cũng phải đợi đến ta đạt đến cảnh giới Cửu quan, Lôi Đình tiến hóa đến giai đoạn Thập Giai rồi hãy nói. Trong Vạn Lôi Cướp Ngục Giới này cũng không chỉ có Dương Lôi mà thôi, cũng ẩn chứ lực lượng Âm Lôi khổng lồ nữa, lại còn vô số lốc vòi rồng lôi điện. Cũng không phải dễ dàng vượt qua như vậy được. Nếu như ngươi có hứng thú, đợi sau khi huynh đệ chúng ta đều đột phá Cửu Quan, chúng ta có thể thử đột phá nó xem sao.

Cơ Động hỏi:

– Sư huynh, sao ta cũng không có nhìn thấy Thánh Tà Thông Đạo?

Sau khi hắn chú ý biến hóa của thiên văn dị tượng, ánh mắt hắn liền chú ý đến trên mặt biển. Nhưng khiến hắn kinh ngạc chính là, trên mặt biển cũng không hề có bất cứ đảo nhỏ hay là thông đạo gì cả, cũng chỉ có vô vàn sóng biến dồn dập mà thôi.

Phất Thụy nói:

– Thánh Tà Thông Đạo năm năm mới mở ra một lần, lúc này còn chưa đến lúc. Nó cũng không phải ở trên mặt biển, muốn nhìn là nhìn được. Đến lúc đó ngươi sẽ hiểu thôi.

Không ở trên mặt biển? Những lời này khiến lòng hiếu kỳ của Phất Thụy càng tăng lên thêm nhiều. Ánh mắt của hắn từ đại hải chuyển sang phía đất liền. Lúc này đây, cái hắn nhìn thấy chính là doanh trại mênh mông vô bờ.

Nhưng doang trại có màu sắc khác nhau sẽ đại biểu cho các quốc gia khác nhau. Trong số đó, nhiều nhất chính là màu xanh cùng với màu vàng nâu. Hiển nhiên là Đông Mộc Đế Quốc và Trung Thổ Đế Quốc đóng quân ở đây là nhiều nhất. Bao nhiêu đây doanh trại đóng quân ở đây, không cần phải nói, lượng lương thực tiêu hao mỗi ngày cũng là một con số khổng lồ. Đúng là chỉ có thể Ngũ Đại Đế Quốc chung tay lại, mới có thể bảo trì binh chủng đóng quân ở đây hằng năm như vậy. Cũng chính là bởi vì có sự uy hiếp mạnh mẽ từ bên ngoài Đông Hải như vậy, suốt nhiều năm nay trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục mới có thể thủy chung bảo trì sự cân bằng đối với các quốc gia như vậy.

Nếu từ phương diện này mà xét, sự tồn tại của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng không phải là chuyện xấu. Dù sao từng ấy năm tới nay, các bình dân bá tánh trên đại lục cũng có thể hưởng được cuộc sống hòa bình an lạc như vậy.

Ngay tại trung tâm của đại quân Ngũ Đại Đế Quốc, còn có một mảnh doanh địa đặc biệt. Phiến doanh trại này, toàn bộ đều là do lều trại màu vàng kim tạo thành. So sánh với đại quân khác bên ngoài, đám lều trại này có số lượng ít hơn rất nhiều, nhưng lại gây cho người khác cảm giác như là Quần Tinh Ủng Nguyệt vậy.

Phất Thụy nhìn theo ánh mắt của Cơ Động:

– Cái ngươi đang nhìn, phiến lều trại màu vàng kim kia chính là nơi đóng quân của Thiên Can Học Viện. Hàng năm đều có các đệ tử hoàn thành nhiệm vụ đồn trú năm năm ở đây rời đi, cũng sẽ có một đám mới tiến vào. Từ khi thành lập đến nay, tổng số đệ tử Thiên Can Học Viện trấn thủ ở đây thủy chung vẫn luôn bảo trì ở con số hơn một ngàn năm trăm người. Những lúc nhiều nhất, có thể tăng quá hai ngàn người nữa, tu vi toàn bộ đều trên bốn quan. Mặc dù trong liên quân của các đế quốc, cũng có không ít các ma sư cường giả. Nhưng không hề nghi ngờ, các ma sư của Thiên Can Học Viện mới là lực lượng chủ đạo chân chính nhất.

Nói đến đây, Phất Thụy có chút cười cười:

– Ta quên khuấy đi mất, ta đã không còn là người của Thiên Can Học Viện nữa rồi. Lúc trước, khi lần đầu tiên ta tham gia Thánh Tà Chi Chiến, cũng từng ở nơi này trấn thủ năm năm. Tiểu sư đệ, ngươi biết không. Kỳ thực trong thời gian năm năm trấn thủ ở đây, việc tu luyện của ta thậm chí còn có hiệu quả tốt hơn so với ở trong học việc rất nhiều. Bởi vì cuộc sống ở đây vô cùng buồn tẻ, cũng không thể tùy tiện rời đi, nên ngoại trừ việc tu luyện ra cũng đâu thể làm được gì khác nữa. Hơn nữa ở đây cũng có nhiều học trưởng chỉ điểm và trợ giúp. Mỗi một đệ tử Thiên Can Học Viện sau khi hoàn thành năm năm trấn thủ nơi này, lúc tách rời, ma lực cũng đã đột phá bốn quan, tiếp cận năm quan. Nếu là đệ tử của Âm Dương Học Đường, còn không ai không đột phá năm quan. Bởi vậy, chỗ này mặc dù là phòng tuyến của biên cương, thế nhưng cũng đồng thời là cái nôi của các ma sư cao cấp của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta. Tích lũy ngàn năm cũng tạo thành một tình huống đặc thù, đó chính là tuyệt đại bộ phận quý tộc trên đại lục đều là ma sư, hơn nữa còn có rất nhiều là ma sư đẳng cấp cao. Chính là bởi vì bản thân bọn họ hoặc là các tổ tiên bọn họ đều đã từng có mặt ở nơi này.

Cơ Động nhướng mày:

– Các quý tộc đều có thực lực cường đại, kẻ bị hiếp đáp chỉ có thể là bá tánh bình dân mà thôi.

Phất Thụy có chút kinh ngạc nhìn hắn, nói:

– Ngươi cũng để ý đến điểm này sao? Hiện tại đại lục của chúng ta cũng không yên tĩnh như bề ngoài. Sự mâu thuẫn giữa tầng lớp quý tộc và bình dân bá tánh đã càng ngày càng trở nên gay gắt hơn. Chẳng qua là thực lực hai bên chênh lệch nhau quá lớn, nên mới không có chân chính thể hiện ra mà thôi. Vì hòa bình của đại lục, Thánh Tà Chi Chiến tự nhiên không thể bị lơ là được, nếu không, chỉ sợ một khi người của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục tấn công sang đại lục của chúng ta, sợ là có một bộ phận trong chính chúng ta sẽ tan rã ra mất.

Trên mặt Cơ Động toát ra một tia thần sắc quái dị:

– Vì hòa bình của đại lục? Sư huynh, theo như lời ngươi nói, chỉ sợ chân chính phải là hòa bình của quý tộc thì đúng hơn.

Phất Thụy sửng sống một chút:

– Ta hiểu rõ ý của ngươi, nhưng mà, ngươi cũng phải biết, chuyện này căn bản không phải chỉ mình ta và ngươi có thể thay đổi được. Tệ nạn đã sinh trưởng suốt cả ngàn năm qua, đã sớm thâm căn cố đế rồi. Cái chúng ta có khả năng làm, chính là tận lực duy trì sự cân bằng này mà thôi.

Cơ Động cười lạnh, nói tiếp:

– Bệnh gì không trị dứt tận gốc, càng ngày sẽ càng nặng hơn. Đến lúc nào đó không thể duy trì được thế cân bằng nữa, chỉ sợ là toàn bộ đại lục sẽ đảo điên mất. Đến lúc đó sợ rằng sẽ không thể cứu vãn nổi nữa. Có lẽ vài chục năm hay vài trăm năm nữa còn chưa sau, thế nhưng cứ tình hình như thế kéo dài, nhất định sẽ có một ngày nào đó xảy ra thôi.

Phất Thụy trầm mặc một lúc, nhưng cũng không có trả lời Cơ Động. Chợt hắn chỉ tay xuống phía dưới:

– Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta rồi.

Quả nhiên từ phía đại doanh bên dưới, có mấy thân ảnh phóng thẳng lên, trong nháy mắt đã phóng đến. Tổng cộng có ba đạo thân ảnh, làm thành thế tam giác, bao vây Tử Lôi Diệu Thiên Long vào chính giữa. Bọn họ đều tự mình phóng xuất ra ma lực bản thân, rõ ràng là ba gã Lục quan Thiên Sĩ cường giả. Hơn nữa mỗi người đều có ma thú tọa kỵ dạng phi hành.

Ba người này nhìn qua đều khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, phân biệt là Dương Thủy Hệ, Âm Thổ Hệ và Dương Mộc Hệ. Chỉ bất quá tọa kỵ của bọn họ cũng không phải là Cự Long như Phất Thụy, mà chỉ là những Phi Điểu lục giai ma thú mà thôi. Đồng dạng đều có mặc áo giáp, thế nhưng uy thế lại kém hơn Phất Thụy rất nhiều. Dù vậy bọn họ đều là cường giả sáu quan, hơn nữa đều có ma thú tọa kỵ phi hành, trên đại lục cũng có thể tính là các nhân vật cao cấp.

Phất Thụy ngạo nghễ ngồi thẳng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, quay sang gã Lục Quan Nhâm Thủy Hệ Thiên Sĩ kia nói:

– Lý sư huynh, năm năm không gặp, phong thái vẫn như xưa a!

Gã Nhâm Thủy Hệ Thiên Sĩ cười lạnh một tiếng:

– Không dám nhận tiếng sư huynh của Lôi Đế. Nghe nói ngươi đã rời khỏi Âm Dương Học Đường rồi. Ngươi giải thích thế nào đây?

Thủy Hệ và Hỏa Hệ trước giờ đều có quan hệ không tốt, nhất là Dương Thủy Hệ và Dương Hỏa Hệ.

Ánh mắt Phất Thụy ngưng đọng lại:

– Lý Hách Thông, nếu như ngươi muốn chết, ta không ngại thành toàn cho ngươi. Chuyện của ta, cho dù là viện trưởng cũng không có tư cách quản lý, ngươi tính là cái gì?

Chỉ khi nào Lôi Đế đối diện với sư trưởng và tiểu sư đệ Cơ Động, hắn mới thể hiện vẻ ôn hòa, đối mặt với người khác, lúc nào cũng hiển lộ bản sắc ngang tàng của Lôi Đế.

Nhâm Thủy Thiên Sĩ Lý Hách Thông hừ lạnh một tiếng:

– Phất Thụy, ngươi cho rằng chúng ta sợ ngươi hay sao? Nhìn rõ không, chúng ta cũng đã đột phá cấp bậc sáu quan, cũng đồng dạng có ma thú tọa kỵ. Nơi này là cửa vào của Thánh Tà Thông Đạo, chỗ đóng quân của liên quân Ngũ Đại Đế Quốc, chẳng phải ngươi không biết. Những kẻ đến đây gây sự, giết chết không tha.

Rất rõ ràng, kẻ này cùng với Phất Thụy vốn có thù cũ, lúc này mới ỷ thế đông người, mạnh miệng gây chuyện.

Phất Thụy cười lạnh một tiếng:

– Chỉ bằng vào ba gã bị thịt các ngươi sao?

Điện quang nháy mắt bùng phát mãnh liệt, Dương Miện màu trắng chợt hiện lên trên đỉnh đầu hắn. Bảy dấu ấn hình tia chớp trên Dương Miện phát ra quang mang mãnh liệt. Khí tức Lôi Đến nháy mắt cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long bên dưới dung hợp thành một thể. Một cỗ khí tức uy áp khủng bố gần như Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới chợt bộc phát ra mãnh liệt.

Xét phương diện hòa hợp với ma thú tọa kỵ, rất ít người có khả năng so sánh với Phất Thụy, nguyên nhân bởi vì đồ đằng ma lực của bản thân hắn là do chính hắn sáng tạo ra, chính là ma thú Tử Lôi Diệu Thiên Long này của hắn. Một người một rồng đã sớm hòa hợp thành nhất thể. Càng huống chi lúc này thực lực hắn đã hơn bảy quan, cộng thêm Tử Lôi Diệu Thiên Long Bát Giai, lần này phóng thích khí thế toàn diện, nhất thời tạo thành cảnh tượng cực kỳ khủng bố.

Toàn bộ không trung nháy mắt tối sầm lại. Cơ hồ trong nháy mắt, vô số mây đen đã nhanh chóng tụ hợp lại trên không trung, Lôi nguyên tố khủng bố điên cuồng thay thế cho các nguyên tố ma lực khác. Trong không khí tràn ngập khí tức áp chế, khí thế Thái sơn áp đỉnh cô động, nhất thời làm cho ba gã cường giả cấp bậc Thiên Sĩ kia choáng đầy sợ hãi. Đám tọa kỵ bên dưới của bọn họ nhất thời bất an lui nhanh về phía sau. Nhất là đầu ma thú Dương Mộc Hệ kia, thân thể không ngừng run rẩy mãnh liệt.

– Bảy quan, ngươi đột phá bảy quan rồi sao?

Nhâm Thủy Thiên Sĩ Lý Hách Thông lắp bắp nói.

Phất Thụy lạnh lùng:

– Đến đây đi! Để ta xem thử xem sau năm năm ngươi đã tiến bộ đến mức nào. Có thể tiếp được ba chiêu của ta, tính là ngươi thắng, ta để mặc cho ngươi xử lý.

Lý Hách Thông nuốt một ngụm nước bọt. Nếu như Phất Thụy vẫn còn cấp bậc sáu quan, hắn còn có thể dựa vào thực lực sáu quan của ba người cộng thêm ba đầu ma thú Lục giai, còn có lực liều mạng. Nhưng mà, hiện tại trước mặt bọn họ lại là Lôi Đế bảy quan. Một quan chênh lệch này có thể nói là cách biệt một trời một vực. Hiện tại tuy rằng ngoài mặt bọn họ còn cứng cỏi, nhưng trong lòng cũng đã có xu thế ngoài mạnh trong yếu.

– Dừng tay!

Một tiếng hét to từ bên dưới vang lên. Lúc này tuy rằng Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng đã hạ thấp xuống, nhưng vẫn còn cách mặt đất hơn năm trăm thước hơn, từ mặt đất có thể đem thanh âm truyền lên trời cao mà không có tiêu tán mất, có thể thấy được thực lực của chủ nhân thanh âm này không tệ.

Ngân quang chợt lóe lên, Cơ Động ngồi sau lưng Phất Thụy cơ hồ chưa kịp nhìn rõ, đối diện Phất Thụy cũng đã có thêm một người nữa. Người này thân hình cao lớn, nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ thấp hơn Phất Thụy nửa cái đầu mà thôi. Hình dáng bề ngoài khoảng năm, sáu mươi tuổi, cưỡi trên một đầu Ngân Long chiều dài hơn bảy thước. Trên thân người này mặc một bộ khải giáp toàn thân màu bạc. Khuôn mặt chữ điền, râu quai nón rậm rạp, ánh mắt không giận mà uy.

– Các ngươi làm gì đó? Xuống hết cho ta.

Ngân Long kỵ sĩ kia quay sang ba gã Thiên Sĩ quát lớn một tiếng.

Lý Hách Thông âm thầm thở ra một hơi. Tuy rằng có chút không cam lòng, nhưng vẫn vội vàng cùng hai đồng bọn tiu ríu thu cánh hạ xuống.

Đợi bọn họ xuống hết, Ngân Long kỵ sĩ mới quay sang Phất Thụy, ha ha cười, nói:

– Phất Thụy, tiểu tử thúi nhà ngươi, vừa mới đến đã ra tay dằn mặt ta một cái hay sao?

Phất Thụy cười nhẹ, nói:

– Hứa sư huynh, cái này cũng không phải là ta muốn dằn mặt ngươi, mà là bọn họ muốn dằn mặt ta mới đúng.

Ngân Long kỵ sĩ được gọi là Hứa sư huynh kia ha ha cười, nói:

– Được rồi, được rồi. Không nói đến chuyện này nữa, mau xuống dưới trước rồi nói sau. Thánh Tà Thông Đạo sắp mở ra, vừa rồi đám chúng ta đi thăm dò tình hình cả, nếu không cũng không đến lượt đám tiểu tử kia đến đây lên mặt. Tiểu tử nhà ngươi suốt năm năm cũng không thu xếp đến thăm các huynh đệ chúng ta một lần. Ta vẫn không tin ngươi phản bội như đám Thiên Can Học Viện kia nói đâu. Kẻ nào dám lại đây lảm nhảm, lão tử đầu tiên là người thu thập hắn.

Nghe xong Hứa sư huynh nói, sắc mặt Phất Thụy mới dịu bớt vài phần:

– Sư huynh, ta còn tưởng rằng ngay cả ngươi cũng không thừa nhận ta là huynh đệ nữa chứ.

Hứa sư huynh tức giận nói:

– Tiểu tử thúi nhà ngươi chắc muốn ăn đòn. Đừng tưởng là ngươi đã đột phá bảy quan thì ta sẽ không dám đánh ngươi a. Mau theo ta xuống đây nhanh lên. Có mấy người chúng ta ở đây, cho dù là đích thân Viện trưởng đến đây bắt ngươi cũng cần phải cân nhắc cẩn thận nữa là. Là ai đã từng trải qua thập tử nhất sinh trên Thánh Tà Chiến Trường cơ chứ? Không cần nói nhiều nữa, Lục Long chúng ta lần này tụ hợp lại, tối nay nhất định phải uống một trận không say không về mới được.

Phất Thụy ha ha cười, nói:

– Được thôi. So về thực lực ta không bằng mấy vị sư huynh, luận về tửu lượng, năm người các ngươi cứ đến đây, hai sư huynh đệ chúng ta sẵn sàng bồi tiếp.

Chọn tập
Bình luận