Mỗi một cánh hoa của Sáng Thế Lục Hợp bắt đầu lay động với biên độ rất nhỏ, cực hạn Ất Mộc ma lực dần dần trở nên không ổn định. Điều này khiến ba gã Tử Bào Đại Tế Ti sợ hết hồn. Ngay lập tức cả ba bất động trong không trung, không dám động đậy. Bởi vì bọn họ biết, một khi vật này nổ tung, bọn họ chính là người ra đi đầu tiên.
Lúc này, ma sư có tọa kỵ ở sáu kho hàng lớn cũng từ từ chạy tới, khoảng cách đang ngày một gần. Nhưng trên mặt cả ba cũng chẳng thoải mái hơn chút nào. Vật này quá đáng sợ, một khi dẫn phát thì chẳng khác gì một vụ đại hủy diệt.
Đồng thời, Sáng Thế Lục Hợp càng cường đại, ma sư mộc hệ bị hút khô ma lực ngày càng nhiều.
Chung Cực Tất Sát Kỹ là cấp độ của thần, nếu không có thần thao túng, muốn đạt được Chung Cực Tất Sát Kỹ nhất định rất khó. Ma lực Sáng Thế Lục Hợp cũng đang nhích gần tới trình độ Chung Cực Tất Sát Kỹ nhưng nó muốn đột phá từ Đỉnh Cấp Tất Sát Kỹ lên Chung Cực Tất Sát Kỹ cũng không dễ dàng gì.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã mang Quang Minh Thiên Can Thánh đồ rời xa Thánh Tà đảo. Cho dù vậy, bọn họ vẫn còn cảm thấy ma lực kinh khủng của Sáng Thế Lục Hợp.
Diêu Khiêm Thư và Trần Tư Tuyền vẫn còn đang hôn mê. Ma lực cả bọn họ đã tiêu hao sạch sẽ, lúc này thì chẳng thể truyền tống tập thể được nữa. Bất quá, Cơ Động không lo lắng, Sáng Thế Lục Hợp đã thành hình, hơn nữa còn kinh khủng hơn so với dự đoán của hắn. Nếu Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ hay Hắc Ám Thiên Cơ đã nhìn thấy nó rồi thì tuyệt đối không còn rảnh rỗi đối phó với bọn hắn nữa.
Việc bọn họ cần làm bây giờ là chạy thật nhanh khỏi Thánh Tà đảo. Về phần truyền tống thì nóng lòng cũng chẳng ích gì.
Trước khi rời khỏi Thánh Tà dảo, tất cả mọi người vẫn hết sức khẩn trương, nhưng ngoài khẩn trương chính là cực kỳ hưng phấn. Bọn họ có thể nghe rõ ràng những tiếng tim đập kích động của bạn bè. Tất cả nhìn Cơ Động đều thêm vài phần sùng kính. Mặc dù tuổi của bọn họ không khác biệt lắm nhưng Cơ Động lại là người gần như nhỏ nhất. Vậy nhưng giờ khắc này, trong mắt bọn họ, địa vị của Cơ Động đã tăng lên một tầng thứ khác. Khi ở bảo khố dưới lòng đất của thương hội Ngốc Có Tiền, bọn họ đều đã thấy qua Sáng Thế Lục Hợp của Trần Tư Tuyền, nhưng liệu có ai nghĩ như Cơ Đông? Có ai nghĩ đến việc dùng kỹ năng này tấn công Hắc Ám đại quân đâu!
Từ lần hành động này có thể nhìn ra, không phải Cơ Động nhất thời nảy lòng tham mà đã có kế hoạch từ trước, chẳng qua tới giờ mới sử dụng mà thôi. Nếu không thì hắn cũng chẳng thể an bài hoàn hảo như thế. Khi bọn hắn rời khỏi Thánh Tà đảo, ai cũng có thể thấy Sáng Thế Lục Hợp kinh khủng, nhưng có thể khẳng định, lần hành động này nhất định sẽ vang dội hơn hai lần trước ở Hắc Ám Thần miếu. Cho dù không thể quét ngang Thánh Tà đảo, chỉ cần Sáng Thế Lục Hợp nổ tung, với cường độ hiện tại thì bao trùm phạm vi trăm dặm tuyệt đối không có vấn đề gì. Nhất định những kho hàng Hắc Ám Thiên Cơ bố trí tại Thánh Tà đảo sẽ bị hủy diệt.
– Cơ Động, Sáng Thế Lục Hợp có thể nổ tung không? Liệu nó có bị Hắc Ám ma sư triệt tiêu không?
Sau khi rời khỏi phạm vi Thánh Tà đảo, tâm tình mọi người cũng bớt khẩn trương nhiều, dù sao cũng đã đi rất xa rồi, chỉ dựa vào Ngũ Hành Âm Dương Giới, ít nhất bọn họ cũng sẽ không chết bởi Sáng Thế Lục Hợp. Cho dù là Chung Cực Tất Sát Kỹ thì cũng phải có phạm vi nhất định. Người vừa mở miệng hỏi chính là Thiên Cơ, hắn mới được Cơ Động thả ra khỏi Chu Tước Thủ Trạc. Hắn vừa ra, Cơ Động ngay lập tức tiến hành linh hồn dung hợp. Thiên Cơ vẫn có cảm giác Cơ Động định dùng linh hồn lực làm gì đó nhưng thủy chung vẫn không biết cụ thể là gì.
Cơ Động khẽ mỉm cười nói:
– Yên tâm đi. Đã mất công tặng đại lễ cho bọn họ thì nhất định phải để họ biết lễ vật tốt hay xấu chứ. Lúc chúng ta rời đi, ma lực của Sáng Thế Lục Hợp đã vượt quá tầm ngăn cản của những Hắc Ám ma sư bình thường rồi, cho dù Hắc Ám Thiên Cơ tự chạy tới cũng không thể làm gì. Muốn hòa tan ma lực của Sáng Thế Lục Hợp chỉ có cách dùng ma lực hỏa thuộc tính dung hòa từng chút, từng chút một, hơn nữa cường độ ma lực còn phải vượt qua Sáng Thế Lục Hợp nữa. Hắc Ám Thiên Cơ còn bó tay thì bọn họ tìm đâu ra người làm việc đó chứ. Nếu như Lý Vĩnh Hạo thông minh thì nhất định Hắc Ám Thiên Cơ đã lên tới Thánh Tà đảo. Hiện tại ta chỉ muốn nhìn vẻ mặt của hắn thôi. Còn về phần Sáng Thế Lục Hợp, nó có thể nổ tung không ư? Cái này mọi người không cần phải lo lắng.
Vẻ mặt của Hắc Ám Thiên Cơ như thế nào ư? Chắc là khó coi vô cùng, bởi Lý Vĩnh Hạo cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ nhìn thấy hắn cũng câm như hến, chẳng dám ho he gì cả.
Vâng! Hắc Ám Thiên Cơ lúc này đã giận xanh cả mặt. Thậm chí cơ thịt trên mặt còn giật liên hồi. Sau khi hắn truyền tống tới Thánh Tà đảo, ngay lập tức liền lao thẳng về phía Sáng Thế Lục Hợp. Ngay khi thấy được Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ, hắn liền tát mạnh Lý Vĩnh Hạo một cái, khiến Lý Vĩnh Hạo văng hẳn ra khỏi Hắc Long, cũng may tên này đã đột phá cửu quan, nếu không thì giờ đã tan xác rồi.
– Ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi còn chưa rõ ràng tình huống hiện tại? Nhanh đưa bọn hắn trở về, đồng thời ra lệnh cho tất cả ma sư, chiến sĩ chạy thật nhanh về phía Hồng Liên Thiên Hỏa. Nếu còn chưa bị Hồng Liên Thiên Hỏa thiêu đốt thì cố gắng tiến lại gần sát nó. Ở đó chờ ta về tính sổ.
Thanh âm tức giận của Hắc Ám Thiên Cơ làm các Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ im thin thít, không dám hé răng nói nửa lời. Lý Vĩnh Hạo liền nhảy trở lại lưng của Hắc Long, lúc này má trái của hắn đã sưng như chiếc bánh bao. Còn Hắc Ám Thiên Cơ, sau khi lưu lại những lời đó liền lao vút đi như tia chớp đen, biến mất tại bầu trời đêm.
– Ca, ca không sao chứ?
Hạt Tử nhìn ca ca ân cần, lòng đầy lo lắng cùng tức giận.
Lý Vĩnh Hạo phun ra hai cái răng, gương mặt lạnh lùng, trầm giọng nói:
– Lui về, cứ làm theo lời của Thiên Cơ đại nhân.
Cũng không phải chỉ mình Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đi tìm hiểu nguyên nhân, mà để chắc chắn, Lý Vĩnh Hạo còn mang theo bốn gã Tử Bào Đại Tế Ti, hai gã hồng bào đại tế ti đang trú đóng ở đại doanh, những người này đều là lực lượng trung thành nhất của bọn họ trong doanh địa.
– Ca, Thiên Cơ đại nhân chẳng công bằng gì cả, chẳng phải ca đã báo cho hắn rồi sao. Ta…
Hạt Tử vô cùng bất mãn nhìn theo phương hướng Hắc Ám Thiên Cơ vừa rời đi. Nỗi oán hận trong lòng nàng cũng không chỉ bởi lần này. Không chỉ là nàng, tất cả Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đều nhìn Lý Vĩnh Hạo, mà sắc mặt mỗi người đều vô cùng khó coi.
– Hắn đối xử với chúng ta như chó giữ nhà vậy.
Hắc Ám Bính Hỏa Thánh đồ phẫn nộ gầm nhẹ.
– Đủ rồi!
Lý Vĩnh Hạo giận dữ quát, ánh mắt sắc bén quét qua mọi người.
– Các ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu không có Thiên Cơ đại nhân thì đã không có chúng ta rồi. Bất luận Thiên Cơ đại nhân đối xử với chúng ta ra sao, chúng ta cũng vẫn là những thuộc hạ trung thành nhất của hắn. Mau trở về truyền đạt lại mệnh lệnh của Thiên Cơ đại nhân thôi.
Vừa nói hắn vừa điều khiển Hắc Long, dẫn các Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ trở về đại doanh. Mặc dù trên miệng hắn nói thế nhưng trong lòng nghĩ như thế nào cũng chỉ có mình hắn mới biết.
Bốn loại ma lực trong cơ thể Hắc Ám Thiên Cơ toàn lực vận chuyển, làm cho tốc độ của mình tăng tới mức tối đa, với tu vi thánh cấp đỉnh của hắn, mặc dù không thể chạy nhanh như tia chớp nhưng cũng vượt qua hẳn tốc đọ thông thường của cửu quan ma sư. Tốc độ của hắn lúc này hoàn toàn sánh ngang với tốc độ của Cơ Động khi thi triển Đằng Xà Thiểm.
Tuy tốc độ bây giờ của hắn đã rất nhanh nhưng cũng không thể làm giảm bớt lo lắng. Thậm chí lúc này hắn còn có chút run sợ. Với tu vi của hắn, ngay khi đặt chân lên Thánh Tà đảo, hắn đã cảm nhận được cấp bậc của Sáng Thế Lục Hợp. Mặc dù đoán được đây không phải do thần cấp thi triển nhưng chỉ với việc Sáng Thế Lục Hợp không ngừng hấp thu ma lực bên ngoài cũng đủ để lòng hắn rối loạn. Nếu không thì hắn đã chẳng bạt tai Lý Vĩnh Hạo ngay khi vừa thấy mặt. Đúng như Cơ Động nói, Thánh Tà đảo mới là địa phương quan trọng nhất đối với Hắc Ám Thiên Cơ. Hắn cực kỳ hiếu chiến, tụ tập mấy trăm vạn đại quân ở đây, hơn nữa còn mang tới đây số lượng lương thảo, quân trang để bằng đấy người dùng trong ba năm. Cũng chính bởi vì hắn mạnh mẽ chiếm dụng nhiều tài nguyên vậy mới làm cả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục chịu cảnh lầm than. Thử hỏi, lượng tài nguyên có thể ảnh hưởng đến cả đại lục phải lớn như thế nào chứ? Truyện được copy tại Truyện FULL
Trừ Hắc Ám đại quân cùng Hắc Ám ma quân, các phương diện hậu cần khác cũng vô cùng khủng bố, tổng số lượng còn hơn binh lính. Cộng tất cả lại, số lượng đã vượt qua ngàn vạn người. Dù cho nói Hắc Ám Thiên Cơ đã tụ tập tất cả tinh hoa tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cũng không ngoa. Hắc Ám Thiên Cơ cũng quá tự tin, cho dù Liệt Diễm xuất hiện cũng không ảnh hưởng đến sự tự tin của hắn. Bởi vì trước kia hắn chỉ bị Liệt Diễm đuổi đi, cộng thêm sự xuất hiện của Hồng Liên Thiên Hỏa, nên Hắc Ám Thiên Cơ đã ý thức được vị nữ thần kia nhất định có hạn chế rất lớn, nếu không đã chẳng dễ dàng bỏ qua cho hắn. Hắn lại càng không tin có thần nhân trợ giúp Quang Minh Ngũ Hành đại lục.
Mấy năm Hồng Liên Thiên Hỏa xuất hiện, chẳng những Hắc Ám Thiên Cơ không tiêu giảm quân phí, ngược lại càng ngày càng tăng cao, điên cuồng thu sưu cao thuế nặng làm cho Hắc Ám đại quân càng ngày càng khủng bố. Đây chính là tài phú của mười đời Hắc Ám Thiên Cơ. Lượng ma sư đông đảo như thế hoàn toàn vượt qua Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Nói chuẩn xác thì Hắc Ám Thiên Cơ đã nhịn quá lâu rồi, một khi Hồng Liên Thiên Hỏa bị dập tắt, nhất định hắn sẽ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai để quét sạch mọi lưc lượng phản kháng trên Quang Minh Ngũ Hành đại lục, thống nhất toàn bộ thế giới.
Hắn cũng tâm sự với Phất Thụy, sau khi thống nhất hắn sẽ giao quyền thống trị cho Phất Thụy, bởi vì hắn cũng chẳng am hiểu việc này. Khi đó hắn sẽ đi tìm Cúc Hoa Trư, tấn thăng làm thần, sau đó sẽ trở thành Thái Thượng Hoàng của cả thế giới, vĩnh viễn thống trị tất cả. Về tình huống của thần giới hắn không biết, nhưng hắn cũng rõ ràng thần giới chắc chắn không can thiệp vào việc loài người tu thành thần.
Lúc đó, có lẽ hắn là chúa tể vĩnh viễn của thế giới. Đây cũng là ước mơ lớn nhất của hắn, mà theo hắn, khoảng cách thành hiện thực cũng đã rất gần. Nhưng vào lúc này, tại Thánh Tà đảo, hắn đã cảm nhận được hơi thở của Chung Cực Tất Sát Kỹ, điều này thật sự làm hắn kinh hãi muốn chết.
Chung Cực Tất Sát Kỹ, chỉ thuộc về thần. Mặc dù hiện tại Hắc Ám Thiên Cơ có tu vi thánh cấp đỉnh, nhưng cũng không thể thi triển được Chung Cực Tất Sát Kỹ. Với ma lực của mình, hắn có thể thi triển được mười cái Đỉnh Cấp Siêu Tất Sát Kỹ, nhưng tuyệt không thể hoàn thành được một cái Chung Cực Tất Sát Kỹ được. Hắn hết sức rõ ràng, một khi Chung Cực Tất Sát Kỹ này bùng nổ, vậy thì tất cả người của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục trên Thánh Tà đảo chẳng có ai còn sống cả, kể cả chính bản thân hắn cũng chưa chắc có thể yên ổn tránh thoát. Thậm chí cả bên kia eo biển cũng có thể chịu ảnh hưởng. Loại tổn thất như vậy hắn không chịu nổi, mà cả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cũng không chịu nổi. Mặc dù hắn đã đánh giá các Quang Minh Thiên Can Thánh đồ rất cao rồi, nhưng thật sự hắn chẳng thể nghĩ đến việc Quang Minh Thiên Can Thánh đồ có thể tạo ra được một cái kỹ năng có thể tự động hấp thu ma lưc xung quanh để phát triển thành Chung Cực Tất Sát Kỹ như vậy cả.
Rốt cuộc, sau một khắc toàn lực phi hành, Hắc Ám Thiên Cơ đã thấy được ánh sáng kinh khủng đó, hắn nhanh chóng giảm tốc độ. Lúc này, trước mặt Hắc Ám Thiên Cơ là mấy ngàn ma sư đang thức thủ vô sách trước Sáng Thế Lục Hợp, hơn nữa, trên mặt đất cũng nằm la liệt hắc ám ma sư, dĩ nhiên, tất cả đều là ma sư mộc hệ.
Chỉ cần liếc qua Sáng Thế Lục Hợp,
Hắc Ám Thiên Cơ đã có thể biết được lai lịch cùng trình độ kinh khủng của kỹ năng này. Dù sao hắn cũng là thánh cấp đỉnh cường giả, trừ Trần Tư Tuyền ra, hắn hiểu rõ Chung Cực Tất Sát Kỹ hơn bất kì một gã Quang Minh Thiên Can Thánh đồ nào.
Sáng Thế Lục Hợp vẫn đang tiếp tục hấp thu mộc nguyên tố trong không khí, chỉ là tốc độ tăng thể tích của nó đã chậm lại rất nhiều. Mộc nguyên tố gần nó đã sớm bị cắn nuốt, mà ở xa hơn, chỉ có những ma sư mộc hệ đang canh giữ gần Hồng Liên Thiên Hỏa mới có dồi dào Mộc nguyên tố. Nhưng cũng bởi vì khoảng cách xa mà nó cũng cần thời gian hấp thụ dài hơn.