Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Âm Dương Miện

Chương 427: Chung cực tất sát kỹ của Liệt Diễm

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Vừa nói, Liệt Diễm vừa nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nàng tuy không có được nước mắt như nhân loại, nhưng hiện tại nàng thật sự muốn khóc. Nàng tuy đã cứu được tính mạng của Cơ Động, nhưng nàng cũng muốn…

-Aaaaaaa

Một tiếng reo hò như muốn phát tiết vang lên trong miệng Liệt Diễm, thanh âm của nàng tràn đầy sự không cam lòng cùng bi thương, trong phút chốc, cả bầu trời như tối sầm lại, cả biển cả rộng lớn xung quanh Thánh Tà cũng trở nên yên lặng trong nháy mắt, không hề ba động dù chỉ một chút, nhưng một khắc sau, tất cả sóng biển đồng thời gầm lên mãnh liệt, tất cả đánh thẳng vào đảo tạo thành vô số tiếng nổ vang, bởi nước trong biển cả vốn không hê tinh khiết, mà trên thế giới này cũng không hề có nước hoàn toàn tinh khiết tồn tại. Vạn Lôi kiếp ngục giới khi đồ thán sinh linh, không chỉ giết hại tất cả sinh vật trên mặt biển, mà cả những con ma thú còn sống hơn trăm ngàn năm dưới đáy biển cũng hủy diệt nốt.

Đáng tiếc, lúc này không còn một ai thuộc Quang Minh Ngũ Hành đại lục trên bờ biển Đông Hải có thể thấy được kỳ cảnh này, chỉ có hơn trăm vạn hùng binh bên Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, khi đã không còn vạn lôi kiếp ngục giới bao phủ mới có thể thấy được. Mà trong tầm mắt của bọn chúng hiện giờ, biển cả rộng lớn tựa hồ biến thành một viên Hồng Bảo Thạch, chợt rực sáng lên.

Mặt trời màu vàng bắt đầu phát sinh sự thay đổi, dần dần biến thành màu đỏ, mà một mặt trăng màu đỏ cũng đồng thời xuất hiện.

-Liệt Diễm, muội đây là…

Cơ Động ngơ ngác nhìn Liệt Diễm trên không.

Liệt Diễm không trả lời hắn, nhưng trên mặt lại toát lên vẻ buồn bã, hai tay khẽ giơ lên, ngay lập tức bổn mạng Hồng Liên bay lên, hướng thẳng về phương hướng của ngũ thánh sơn, cũng là nơi quan trọng nhất trên Thánh Tà đảo.

Cùng lúc đó, Liệt Diễm khẽ quay người lại, hai tay đan nhẹ lại với nhau, làm hiện lên một hồng quang ấm áp, bao phủ lấy toàn bộ đám người Cơ Động cùng Cúc Hoa Thánh Trư, cuốn họ bay lên không trung.

Nhưng luồng hồng quang đột ngột tách ra một hồng cầu nho nhỏ chứa đựng Cơ Động, đem hắn bay đến trước mặt Liệt Diễm, hai người lặng lẽ nhìn nhau, nhìn thấy Cơ Động Liệt Diễm tựa hồ cảm thấy được có gì rơi ra từ trong mắt mình, nàng kinh ngạc nhận ra, không ngờ đó lại là hai giọt nước mắt trong suốt.

Đó là giọt nước mắt của tình yêu sao? Là nước mắt của loài người sao? Đôi tay nàng run rẩy tiếp lấy hai giọt nước măt kia, cho dù khi đối mặt với chung cực tất sát kỹ, thì nàng vẫn chưa cảm thấy xúc động mạnh mẽ như lúc nhìn thấy hai giọt nước mắt này.

-Liệt Diễm…

Cơ Động giơ tay ra, như muốn ôm lấy nàng, nhưng mà, tay của hắn lại dừng ở giữa không trung, sâu thẳm trong lòng hắn cảm thấy mình và Liệt Diễm tựa hồ không bao giờ vượt qua được làn hồng quang mỏng manh này.

Mình thật sự có tư cách để ôm nàng sao?

Nhưng mà Cơ Động đã không kịp suy nghĩ nhiều như vậy, trước mặt mọi người, Liệt Diễm đã ôm chặt lấy hắn, rúc đầu vào trong lồng ngực rộng rãi của hắn, thân nhiệt của Liệt Diễm rất ấm áp, như sưởi ấm cho cả tâm hồn hắn, Cơ Động thậm chí còn có thể cảm thấy được thân thể nàng đang run rẩy.

-Liệt Diễm, thân thể muội không khỏe sao?

Cơ Động lo lắng hỏi.

-Không, không…

Liệt Diễm nghẹn ngào lắc đầu, trong đôi mắt nàng hiện lên sự ôn nhu vô hạn cùng tình yêu say đắm. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

-Cơ Động, nhảy với muội một lát được không? Tựa như lúc chúng ta ở Thiên Can học viện vậy đó.

Cơ Động khẽ sửng sốt, hắn không ngờ rằng tại lúc này, Liệt Diễm lại có yêu cầu như vậy. Nhưng trước giờ đối với bất kỳ yêu cầu gì của Liệt Diễm, thì hắn căn bản không hề có ý niệm cự tuyệt.

-Được.

Hắn kéo lấy tay nàng, ôm lấy vòng eo hoàn hảo của nàng, cảm nhận được những đường cong hoàn mỹ trên cơ thể nàng, ánh mắt của Cơ Động nhất thời ngây dại, trái tim của hắn không thể khống chế mà đập kịch liệt. Đây là nơi nào không còn quan trọng, không thể làm một cách hoàn mỹ thì sao? Trong mắt hắn bây giờ chỉ còn lại Liệt Diễm trong lồng ngực, chỉ còn lại luồng quang mang hồng sắc bao phủ lấy hai người.

Liệt Diễm rất tự nhiên đưa tay phải của mình khoác lên vai Cơ Động, thân thể của nàng càng lúc càng rung rẩy, nhưng khuôn mặt của nàng vẫn rúc sâu vào trong lồng ngực của Cơ Động, sâu thật sâu.

Từng làn hơi thở nóng rực của Liệt Diễm mang theo hương lan thơm ngát tràn vào chóp mũi Cơ Động, nàng đồng thời cũng cảm nhận được tâm tình kích động của Cơ Động, khuôn mặt trắng nõn như bạch ngọc của nàng lập tức hiện lên vẻ đỏ ửng nhàn nhạt, lúc này nàng đã không còn là đóa Hồng Liên thanh u cao quý nữa, mà là một đóa hoa hồng nở rộ tràn đầy sức sống, dường như muốn đem cả Cơ Động hòa tan đi, hòa làm một với thân thể mình.

Cơ Động không biết âm nhạc từ đâu tới, chỉ biết rằng đó là bản nhạc đẹp nhất trong đời hắn, giống hệt với giai điệu mà hắn nghe được khi đang khiêu vũ cùngLiệt Diễm ở Thiên Can học viện trước đây.

Chìm đắm trong giai điệu tuyệt mỹ đó, Cơ Động bước chân về hư không bên trái, bàn tay ôm lấy hông Liệt Diễm khẽ dùng sức, Liệt Diễm được hắn kéo đi, thân thể tựa như không có trọng lượng mà phối hợp hoàn mỹ với hắn. Mỗi một điệu nhảy, Cơ Động đều cảm giác được đây sẽ là điệu nhảy tuyệt mỹ nhất trong đời mình, mà hồng quanh tràn ngập trên không trung chính là sàn nhảy của hắn cùng Liệt Diễm.

Những người khác thấy được cảnh đó đều vô cùng sửng sốt, bọn họ cũng không rõ vì sao vào lúc này Cơ Động và Liệt Diễm lại khiêu vũ với nhau.

Nhưng mà khi nhìn thấy điệu nhảy tuyệt mỹ như thế, hoàn hảo như thế cũng đủ khiến cho hô hấp của bọn họ như ngừng lại

Liệt Diễm rất dịu dàng lả lướt, nhưng lại cực kỳ nóng bỏng, bây giờ Cơ Động cảm thấy cho dù cả cơ thể hòa tan lẫn vào linh hồn, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Một một bước nhảy của Cơ Động đều mang khí chất cao quý mà ưu nhã, tất cả đều thể hiện kỹ thuật nhất đẳng, mà vũ đạo của Liệt Diễm lại mang tính khinh linh ưu mỹ, cả người khẽ tựa vào trong lòng hắn, phối hợp hoàn hảo với hắn.

Trong lòng bọn họ bây giờ chỉ còn lại tình yêu thuần khiết nhất. Tâm tình của Cơ Động cũng dần đắm chìm vào trong vũ đạo. Tất cả bất an lúc trước tựa hồ cũng từ từ biến mất. Một khắc này, hắn phảng phất đã có thể cảm nhận được trái tim của Liệt Diễm đang hòa nhịp cùng mình, không thể chia lìa được nữa.

Vào lúc Cơ Động khiêu vũ với Liệt Diễm trên không, vô số vòng hồng quang lấy bọn họ làm trung tâm không ngừng tản ra ngoài. Hồng quang nồng đậm kia tựa hồ hướng về ngũ thánh sơn. Không ai biết được luồng sáng kia bay đi có ý nghĩa gì, bọn họ tuy có thể nhìn xuyên qua vòng hồng quang đó, nhưng không hề cảm thụ được nửa phần ma lực ba động. Mỗi một vòng sáng bay vào không trung, sẽ biến thành một cánh hóa sen khổng lồ, phiêu diêu bay về trước.

Vạn lôi kiếp ngục giới tuy có uy lực khủng bố, cơ hồ đã phá hủy cả một nữa Ngũ Thánh sơn, nhưng lúc này, đúng vào vị trí của nó lại hiện lên một luồng sáng hồng sắc. Cả vùng đất tựa như sôi trào, nổ oanh một tiếng, Ngũ Thánh sơn toàn bộ bị phá hủy, ánh lửa kim hồng sắc khổng lồ từ dưới mặt đất bay thẳng lên trời cao, chọc thẳng vào giữa không trung.

Mặc dù tất cả mọi người thuộc Quang Minh Ngũ Hành đại lục đều được Liệt Diễm dùng hồng quang bao phủ, nên không cách nào cảm nhận được uy lực kinh khủng của vụ nổ kia, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm cho bọn họ vô cùng kinh hãi.

Ngũ sơn đồng loạt nổ tung, tạo nên vô tận hỏa diễm bắn lên trời cao, chẳng lẽ là do cánh hóa sen của Liệt Diễm thả ra lúc trước sao?

Nhưng mà, điều làm bọn họ giật mình còn ở phía sau, cột lửa khổng lồ sau khi bắn lên cao lại nhanh chóng ngưng tụ thành hình, vô số cánh hoa bay ra từ trên người Liệt Diễm đều bay đến dung nhập vào đó. Cả vùng đất đều đang run rẩy kịch liệt, Thánh Tà đảo tựa hồ đang rên rỉ thống khổ vì vụ nổ kinh hoàng kia.

Chỉ có Cơ Động là không hề để ý tới cảnh tượng kinh khủng kia, thân thể của hắn đã hoàn toàn chìm đắm vào vũ điệu với Liệt Diễm, dưới sự bao phủ của hồng quang, hắn chỉ nghe được vũ khúc tuyệt diệu kia, mà không hề nhận ra sự huyên náo bên ngoài.

Cột lửa khổng lồ bốc lên từ vị trí vốn là Ngũ Thánh sơn trước đây, bỗng ngưng tụ thành một đóa Hồng Liên khổng lồ, chỉ nhìn sơ qua đã có thể thấy được đường kính của đóa Hồng Liên kia ít nhất cũng hơn ngàn thước. Trong tầm mắt của mọi người, tất cả ánh sáng đều trở nên vặn vẹo, mặt trời trên cao tựa hồ cũng trở thành một lòng đỏ trứng ảm đạm, mà đóa Hồng Liên có đường kính hơn ngàn thước kia mới chính là trung tâm của thế giới này.

Vũ khúc cuối cùng đã kết thúc, hai cánh tay Liệt Diễm khẽ ư trượt lên trên cổ Cơ Động, nàng ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt chứa chan nhu tình vô hạn nhìn hắn, ngắm nhìn thật sâu, tựa như đóa Hồng Liên kinh khủng phía sau không hề có nửa phần quan hệ với nàng cùng Cơ Động.

-Cơ Động, hôn muội đi.

Liệt Diễm thì thầm nho nhỏ.

Tâm tình của Cơ Động cũng vô cùng xúc động, sao lại có thể từ chối lời thỉnh cầu như vậy. Hắn khẽ cúi đầu xuống, nhẹ hôn vào đôi môi mềm mại bên dưới, cứ như sợ rằng động tác thô lỗ của mình xúc phạm tới Liệt Diễm vậy.

Đôi môi của nàng tuy nóng bỏng nhưng cũng thật ướt át, thậm chí còn xen lẫn vài phần run rẩy. Hai mắt Liệt Diễm chậm rãi nhắm lại, đôi lông my thon dài trên mí khẽ run rẩy.

Oanh oanh oanh…Đóa Hồng Liên hơn ngàn thước kia rốt cuộc đã nổ tung, phát ra hồng quang chói mắt, làm cho bất luận là bầu trời hay dưới đất đều biến thành màu đỏ rực rỡ. Mà màu đỏ đó lại trở thành bối cảnh cho nụ hôn của Liệt Diễm cùng Cơ Động.

Cơ Động đột nhiên cảm giác được trong miệng mình hơi mặn mặn, giật mình tỉnh dậy từ trong sự luyến ái, rời đôi môi nàng nhìn qua, thì ra đó chính là hai hàng nước mắt trong suốt của Liệt Diễm.

Nhìn thấy dung nhan Liệt Diễm, Cơ Động giật mình nói:

-Liệt Diễm, muội làm sao vậy?

Hắn lúc này mới chú ý tới, cả đất trời xung quanh đều được màu đỏ bao phủ, vẻ mặt nhất thời có chút ngây ngốc.

Liệt Diễm nhẹ nhàng nghiêng nghiêng đầu, mặc cho dòng lệ tuôn rơi trên mặt, mỉm cười nhìn Cơ Động nói:

-Muội không hề gì, chỉ qua là rất vui thôi. Cơ Động, huynh thấy màu đỏ này có đẹp không? Đây là màu chỉ thuộc về chúng ta thôi. Vạn lôi kiếp ngục là chung cực tất sát kỹ, vậy để hôm nay muội sẽ cho huynh thấy chung cực tất sát kỹ của muội.

Nhẹ nhàng lướt đi một cái, Liệt Diễm đã tránh thoái khỏi sự ôm ấp của Cơ Động, thân thể mềm mại bay về hướng Ngũ Thánh sơn, nhìn về màu đỏ mỹ lệ trên không, còn có đóa Hồng Liên đường kính hơn ngàn thước kia, ánh mắt nàng vẫn bình tĩnh mà nhu hòa như trước. Cơ Động chỉ cảm thấy linh hồn tuyền qua của mình giờ phút này như đình chỉ chuyển động, một khắc sau, hắn mơ hồ thấy được, trong con ngươi của Liệt Diễm tỏa ra một loại quang mang thâm thúy vô tận.

-Hồng Liên.

Chỉ hai chữ đơn giản nhưng Liệt Diễm lại đọc lên vô cùng chậm rãi, trong ánh mắt nhu hòa của nàng lại hiện lên sự kiên định chưa từng có.

Hai tay nhẹ nhàng nâng lên, sau đó hạ xuống, làm thành động tác trảm xuống như muốn chia Thánh Tà đảo làm hai.

Trên bầu trời, Hồng Liên hơn ngàn thước trong nháy mắt chuyển động, vô số quang mang chói mắt hiện lên trên không, nếu như nói, vạn lôi kiếp ngục giới chính là chung cực tất sát kỹ thuộc tính lôi, thì thứ hiện lên trước mặt Cơ Động cùng những người thuộc Quang Minh Ngũ Hành đại lục chính là chung cực tất sát kỹ thuộc tính hỏa. Hơn nữa, còn mạnh hơn cả chung cực tất sát kỹ vạn lôi kiếp ngục giới.

-Đây là chung cực tất sát kỹ của muội. Vạn lôi kiếp ngục giới tuy biến mất, nhưng các huynh cần một bình chướng khác ngăn trở địch nhân, muội tuy không kịp giúp mọi người tiêu diệt đối thủ, hơn nữa cũng không muốn tạo quá nhiều sát nghiệt, cho nên muội quyết định sẽ dựng lên cho mọi người một bình chướng khác.

Hai luồng kim quang như hóa thành thực chất bắn ra từ trong con ngươi của Liệt Diễm, bắn thẳng vào vị trí trung tâm của đóa Hồng Liên hơn ngàn thước trên cao. Khi luồng kim quang chạm phải Hồng Liên, thiên địa bỗng kịch chấn, cảnh vật xung quanh vốn bị vặn vẹo do nhiệt độ quá cao cũng trở nên bình thường, mọi người đều đã có thể nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Tất cả màu đỏ trên bầu trời tựa như trăm sông đổ về biển, tất cả ùa về đóa Hồng Liên khổng lồ trên cao, sau đó đóa Hồng Liên bể tan tành, hóa thành vô số cánh sen bay lượn trên trời, một một cánh hoa đều như có một sinh mạng riêng, bình thản giãn ra giữa không trung, vốn độ dài hơn ngàn thước trong nháy mắt bị khuếch đại lên.

Kim quang trong đôi mắt Liệt Diễm lại lóe lên, vô số cánh hoa sen khổng lồ theo sự khống chế của nàng sắp thành hàng chỉnh tề giữa không trung.

Một đóa hoa Hồng Liên có đường kính hơn ngàn thước sẽ có bao nhiêu cánh hoa? Sợ rằng trừ Liệt Diễm ra, không ai có thể biết chính xác được, vô số cánh hoa màu vàng xếp thành hàng chỉnh tề tạo thành một đường kim tuyến dài không thấy đâu là điểm cuối. Tất cả tạo thành một cảnh quan vô cùng hoành tráng.

Liệt Diễm nhẹ giọng niệm:

-Hồng Liên vi dẫn, thiên địa vi môi, tinh nguyệt luân chuyển, đại nhật yểm ánh, dĩ ngã địa tâm chi nguyên , khai khải thiên hỏa chi môn. Nhiên thiêu ba, ngã đích hồng liên. Hóa vi trở cách nhất thiết chi thiên mạc hỏa diễm, thiên thổ địa hạ, vô khả du việt.

Tạm dịch là: Lấy Hồng Liên làm vật dẫn, lấy trời đất làm dung môi, tinh nguyệt luân luân chuyển, thái dương tuần hoàn, dùng bổn nguyên của ta, mở ra đi Thiên Hỏa chi môn. Thêu đốt đi, Hồng Liên của ta. Hãy hóa thành ngọn lửa có thể ngăn trở tất cả, cả đất trời cũng không thể vượt qua. (Đoạn này đoán ý là chủ yếu, có gì sai sót mong các bạn thông cảm)

Mỗi một chữ thốt ra, hai tay của Liệt Diễm lại thực hiện một động tác kỳ dị trước ngực, Cơ Động có thể thấy rõ, sau lưng Liệt Diễm hiện lên một ký hiệu màu đỏ sáng ngời, mà ứng với mỗi động tác lại xuất hiện một ký hiệu mới thay thế ký hiêu cũ. Vô số cánh sen trên trời như nghe thấy thanh âm của Liệt Diễm, mỗi khi một ký hiệu mới xuất hiện thì kim hồng sắc quang mang trên người chúng càng sáng lên kịch liệt.

Rốt cuộc, sau khi bốn chữ vô khả du việt được thốt lên, Liệt Diễm khẽ cười, hai mắt nàng nhắm lại, ngửa đầu lên không trung, phảng như đang cảm nhận mỗi một sự ba động dù là nhỏ nhất của hỏa nguyên tố, dưới thanh âm ôn nhu kết thúc tràng niệm chú.

Hồng Liên Thiên Hỏa – đúng vậy, đây chính là chung cực tất sát kỹ của Liệt Diễm, Hồng Liên Thiên Hỏa. Ngay sau khi bốn tiếng niệm chú cuối cùng kết thúc, ánh sáng như ngọc tỏa ra rực rỡ từ đóa Hồng Liên.

Kim hồng sắc ngọn lửa, lấy đường kim tuyến trên không làm điểm mở đầu, bộc phát lan ra khắp cả trời đất, trong phút chốc, ánh lửa rực rỡ đã im lìm chia cắt Thánh Tà đảo cùng đại dương xung quanh làm hai. Kim quang sáng ngời, không nhìn rõ đâu là cuối cùng.

Chọn tập
Bình luận