Nhìn Địch Áo đang lớn tiếng kêu gào, lại nhìn vào đoàn đội của bọn họ, các Thiên Can thánh đồ đều đổ dồn ánh mắt lên người Cơ Động.
Cơ Động nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó theo lời của Địch Áo lui về sau mấy bước.
Nhận định của hắn đối với nhóm người Địch Áo quả nhiên không sai. Lúc này, những Địa Long bình thường kia rất thích hợp để bọn họ gia tăng kinh nghiệm thực chiến.
Ba con Thiết Giáp Long quả thật có huyết mạch Long Tộc trong người, thân hình cao lớn chừng ba thước, chiều dài thân thể cũng quá bảy thước, toàn thân bao trùm bởi một tầng lân giáp màu thép xám. Bắt mắt nhất chính là đôi mắt màu nâu đỏ của chúng, nhìn qua vô cùng hung tợn.
– Đây là Thiết Giáp Long, là chủng loại ma thú đặc thù ở Tam Hợp Sơn Mạch, rất hiếm khi nhìn thấy ở nơi khác. Chúng không có bất kì kỹ năng nào, chỉ là dựa vào thân thể cường tráng cùng lực lượng mạnh mẽ tiến hành công kích. Lực phòng ngự của chúng rất không tầm thường, được xếp vào hệ ma thú đứng đầu trong tứ giai ma thú.
Người vừa nói chính là Phất Thụy, nhìn thì có vẻ như hắn đang giới thiệu với các đồng bạn của mình về Thiết Giáp Long, nhưng thực ra là đang ngầm nhắc nhở nhóm người Địch Áo bên kia.
Phía Địch Áo hiển nhiên là biết đây chính là Thiết Giáp Long. Dám đến Tam Hợp Sơn Mạch, bọn họ đã nghiên cứu rất kỹ lưỡng về đám Cự Long ở nơi này.
Ba con Thiết Giáp Long vừa xuất hiện, lập tức liền xông thẳng về phía bọn Địch Áo. Mặc dù bị Thập hệ Ngũ Hành áp chế của bọn Địch Áo cản trở, nhưng tốc độ của chúng vẫn không hề giảm sút. Loại tứ giai Địa Long này có trí khôn rất thấp, chúng là động vật ăn thịt nên luôn tiến hành công kích bất cứ địch nhân nào dám xâm nhập lãnh địa của mình. Chỉ có những Địa Long thuộc thượng vị Long Tộc mới có thể tạo thành áp chế đối với bọn chúng. Những Địa Long còn lại mặc dù cấp bậc có cao hơn, cũng không thể nào cạnh tranh nổi với đám Thiết Giáp Long này.
Mười người bên Địch Áo phối hợp tương đối ăn ý, đối mặt với xung kích của ba con Thiết Giáp Long, ngoại trừ lúc ban đầu còn hơi lúng túng, nhưng sau tiếng quát to của Địch Áo đã rất nhanh bình tĩnh trở lại. Hai gã Thổ hệ ma sư đồng thời tiến lên, tung ra hai quầng sáng màu vàng đất và xám tro đồng loạt nở rộ trên không trung.
Một bức tường đất dầy cộm nặng nề bất chợt xuất hiện, cản đường tiến của con Thiết Giáp Long. Trong tiếng ầm ầm nổ vang, ba con Thiết Giáp Long đã hung mãnh phá tan bức tường đất cách trở, nhưng tốc độ của chúng cũng theo đó mà giảm xuống.
Ngay lập tức, phía sau bức tường đất là một vùng đất mềm nhũn lầy lội đón chờ chúng.
Đôi lúc lấy nhu thắng cương mới là lựa chọn tốt nhất, Thiết Giáp Long bản thân thuộc về Canh Kim hệ ma thú, một khi đụng phải Thổ hệ mềm mại, liền lộ ra nhược điểm của mình.
Bọn chúng mặc dù là tứ giai ma thú, nhưng sự mạnh mẽ của chúng cũng chỉ được đánh giá dựa vào lực lượng thân thể. Vì vậy, ba con Thiết Giáp Long một khi đã sa mình vào đầm lầy, chẳng những khí thế lao tới trước đột nhiên giảm sút, mà lại còn ngã sấp ngã ngửa ra đất. Nhờ đó, nguy cơ của mười người Địch Áo cũng trở nên dễ giải quyết hơn nhiều.
Mặc dù nói thực lực của tứ giai ma thú chỉ tương đương với tam quan ma sư, nhưng đó chỉ là nói về thực lực tổng hợp. Một khi bị loại Thiết Giáp Long có cường độ thân thể mạnh nhất trong tứ giai ma thú này cận công, nhóm người Địch Áo cũng sẽ trả giá khá nhiều.
Địch Áo hét lớn:
– Mộc sinh Hỏa. Hỏa Cầu Thuật.
Vừa hét, hắn cùng với nữ ma sư Ất Mộc hệ di chuyển đến phía sau hai gã đồng bạn Hỏa hệ. Hiệu quả của Mộc sinh Hỏa trong nháy mắt đã hiện ra, một đỏ một lam, hai hỏa cầu to lớn đồng thời nở rộ, phóng thẳng tới ba con Thiết Giáp Long kia. Nhưng rất hiển nhiên, hỏa cầu của hai người bọn họ không cách nào hoàn thành dung hợp lẫn nhau. Hỏa hầu khống chế của bọn hắn còn xa xa mới đủ.
Nhưng dù có như vậy, đối với ba con Thiết Giáp Long kia mà nói, cũng tuyệt đối không thể thừa nhận nổi.
Hai hỏa cầu lam và đỏ chia ra đánh vào trên người một con Thiết Giáp Long. Mặc dù hai gã Hỏa hệ ma sư chỉ mới có tu vi ba quan nhưng Địch Áo và nữ Ất Mộc hệ ma sư đều có tu vi tứ quan. Tứ quan phụ trợ cho tam quan, khiến cho lực công kích của bọn hắn tăng lên trên diện rộng. Trong tiếng nổ vang mãnh liệt, Thiết Giáp Long mặc dù phòng ngự kinh người nhưng dưới oanh kích của Bính Hỏa cầu, vẫn bị đánh cho bay ngược về phía sau, lân giáp toàn thân bị xé toạc bay toán loạn. Một con Thiết Giáp Long khác còn thê thảm hơn, bị hỏa diễm màu lam bao phủ toàn thân, biến nó thành món rồng nướng, không ngừng thống khổ gào thét.
– Băng trùy!
Địch Áo một lần nữa hét lớn, hai gã Thủy hệ ma sư lập tức hô ứng, nhưng công kích của bọn hắn lại bất đồng với hai gã Hỏa hệ ma sư lúc trước. Hai gã Thủy hệ ma sư đan chặt bốn bàn tay vào nhau, đồng thời phát ra hai quang cầu màu đen và tím, chỉ trong giây lát liền biến thành một băng trùy dài chừng một thước trôi lơ lửng giữa không trung.
Quang thải lưỡng sắc vừa xuất hiện, liền khiến nhiệt độ trong không khí giảm xuống một cách rõ rệt. Hơn nữa hai gã Thủy hệ ma sư đều có tu vi tứ quan, băng trùy dung hợp lực lượng của hai người đừng nói là hai con Thiết Giáp Long đang bị hỏa cầu thiêu đốt, cho dù là Thiết Giáp Long hoàn toàn khỏe mạnh cũng chưa chắc ngăn cản được. Công kích của họ đã đạt tới ngưỡng công kích của Ngũ quan ma sư, làm sao tứ giai ma thú có thể chống lại. Rất rõ ràng, tiểu đội của Địch Áo không hề hứng thú với ba con Thiết Giáp Long này, nên có ý định giết sạch chúng, thu lấy tinh hạch.
– Dừng tay.
Cơ Động đột nhiên quát lớn. Thân hình vừa chợt lóe lên, hắn đã đi tới trước mặt hai gã Thủy hệ ma sư, ngăn cản không cho bọn họ tấn công.
– Ngươi định làm gì?
Gã Nhâm Thủy hệ ma sư giận dữ nói:
– Các ngươi không giúp đỡ còn chưa tính, giờ còn ngăn cản chúng ta là sao?
Địch Áo cùng những đồng bạn đều nhìn chăm chú vào Cơ Động. Lúc này kỹ năng Chiểu Trạch Thuật đang phát huy tác dụng, nên ba con Thiết Giáp Long tạm thời không tạo thành nguy hiểm gì với bọn họ.
Cơ Động thản nhiên nói:
– Nếu như các ngươi muốn sống mà rời khỏi nơi này, không nên sát hại bất kỳ một con Địa Long nào. Long Tộc tuy không đoàn kết, nhưng nơi này là Tam Hợp Sơn Mạch, là nơi Long Tộc tụ cư. Chưa cần nói đến Cự Long chân chính, dù chỉ là Địa Long, các ngươi liệu có thoát khỏi sự truy sát của đại lượng Địa Long không? Thuần phục Địa Long hẳn là không thành vấn đề, nhưng nếu các ngươi có hành động liệp sát Địa Long ở nơi đây mà nói…. Trừ phi các ngươi tuyệt đối tự tin có thể tự vệ, bằng không ba con Thiết Giáp Long này đã phát tín hiệu cầu cứu rồi, không rời khỏi nơi này e rằng không kịp cứu mạng mình đâu.
Gã Nhâm Thủy hệ sửng sốt:
– Tại sao chúng ta phải tin tưởng những lời ngươi nói là sự thật? Ai biết được có phải ngươi đang định lợi dụng chiếm tiện nghi, thừa dịp chúng ta bỏ đi liền giết ba con Thiết Giáp Long này, cướp lấy tinh hạch.
– Phổ Lạp Đạt, câm mồm đi!
Địch Áo buông tiếng hét lớn, ngăn cản không cho tên Nhâm Thủy hệ Phổ Lạp Đạt nói tiếp.
Phổ Lạp Đạt sửng sốt, đưa mắt nhìn Địch Áo. Địch Áo sắc mặt lộ ra vẻ khó coi, lấy ra một thứ trông giống như bản đồ, chăm chú quan sát một lúc, rồi nghi ngờ hỏi Cơ Động:
– Cơ Động huynh đệ, chẳng lẽ nếu chúng ta không giết ba con Thiết Giáp Long này, những Địa Long kia sẽ không công kích chúng ta sao?
Cơ Động nói:
– Công kích nhất định là có, nhưng ít ra sẽ không đuổi tận giết tuyệt các ngươi. Hiện tại tìm một phương hướng đột phá vẫn còn kịp. Nhớ kỹ, không được giết bất cứ một con Địa Long nào.
– Đi mau!
Địch Áo hét lớn, lập tức dẫn theo đồng bọn của hắn phóng đi về một hướng.
Phất Thụy tới bên cạnh Cơ Động, mỉm cười nói:
– Tiểu sư đệ, ngươi cũng đừng đùa dai như vậy. Địa Long mặc dù sẽ đuổi giết, nhưng chỉ có Thiết Giáp Long đồng tộc mới đuổi giết những kẻ sát hại đồng tộc của chúng, không phải là tất cả Địa Long đều đuổi giết đâu.
Cơ Động nói:
– Sư huynh, mục đích của chúng ta lần này không phải là chọc điên Long tộc, bọn họ đi cùng đường với chúng ta, tự nhiên món nợ giết Địa Long cũng sẽ đổ lên đầu chúng ta. Đệ không muốn chọc cho Long tộc nổi khùng, đối với chúng ta không có chỗ nào tốt cả. Đi thôi, chúng ta cũng theo sau bọn họ. Đám Địa Long phía trước cũng không phải là dễ đối phó như vậy, chỉ sợ bọn họ ứng phó không nổi. Ta hiện tại có thể khẳng định, nhóm người Địch Áo nhất định là cùng học chung một học viện. Kinh nghiệm của bọn hắn vẫn chưa nhiều, nhưng tuyệt đối là được dạy dỗ bài bản. Sau khi trải qua đợt huấn luyện này, sẽ trở thành những ma sư có tiền đồ. Chỉ có điều bọn hắn quá tự tin, Tam Hợp Sơn Mạch cũng không phải là nơi để vui đùa. Ta cảm thấy những nơi như núi A Nhĩ Mạn Tư mới thích hợp cho bọn hắn.
Phất Thụy mỉm cười nói:
– Nghé con không sợ cọp mà, có thể lý giải được hành động của bọn hắn. Ngươi lần đầu tiên ở Thánh Tà chiến trường mới đạt bao nhiêu cấp chứ? Vậy mà có thể khiến cho Hắc Ám Ngũ Hành đại lục kinh ngạc quá lớn.
Vừa nói, mọi người vừa di chuyển theo sau. Nhóm Thiên Can thánh đồ thấy Cơ Động có ý định giúp bọn Địch Áo, nên cũng vui vẻ, thoải mái hơn tí chút.
Quả nhiên, giống như Cơ Động đã dự liệu, mới rời khỏi được chừng trăm thước, nhóm người Địch Áo liền gặp phải đại phiền toái. Lần này không chỉ là một con Địa Long đơn lẻ, mà là bảy con chặn đường rút của bọn hắn.
Bảy con Địa Long này mặc dù không thuộc về một chủng loại, nhưng rất rõ ràng bọn chúng là cùng một nhóm.
Cầm đầu là một Địa Long khổng lồ, cao hơn năm thước, chiều dài toàn thân đã tới chín thước. Mặc dù vẫn không thể so sánh với Long Tộc chân chính, nhưng con Địa Long này cũng không có xê xích bao nhiêu, đã thuộc về loại tồn tại gần như vô địch trong đồng cấp. Trên người nó là một tầng lân phiến dầy cộm nặng nề, cặp mắt lập lòe quang mang đỏ sậm.
Bên này, Canh Kim hệ ma sư vui mừng quá đỗi:
– Lão đại, đây là Thiết Giáp Long vương, lục giai ma thú. Cùng bọn chúng kí kết khế ước nhận chủ cũng là lựa chọn không tồi. Một khi có thể thuần phục được nó mà nói… Thực lực của ta có thể đề cao ít nhất là gấp đôi a!
Nghe những lời nói đó, nhóm Thiên Can thánh đồ ở phía sau không khỏi nhếch miệng cười. Quả nhiên không hổ là thanh niên khí thịnh, lúc này mà vẫn còn muốn thuần phục Địa Long trước mắt. Bảy con Địa Long kia nào có thể dễ giải quyết như vậy?
Địch Áo sắc mặt nghiêm trọng:
– Cổ Kỳ, ngươi câm miệng cho ta. Vượt qua cửa ải trước mắt rồi hãy nói. Cơ Động huynh đệ, bảy con Địa Long này sợ là chúng ta không thể đối phó, các ngươi có thể trợ giúp chúng ta ngăn trở vài con hay không?
Cơ Động không lên tiếng, mà lúc này dưới sự chỉ huy của Thiết Giáp Long vương, bảy con Địa Long đã đồng loạt phát động công kích về phía bọn Địch Áo.
Địch Áo trong lòng thầm mắng mình kết bạn nhầm người. Không thấy Cơ Động trả lời, hắn tự nhiên hiểu bọn Cơ Động không có ý định xuất thủ. Từ đầu đến giờ, toàn là do hắn và đồng bạn của mình ra tay. Không biết làm sao, Địch Áo đành phải ra lệnh cho đồng bạn khởi động Ngũ Hành áp chế một lần nữa.
Không thể không nói việc tập hợp đủ mười loại thuộc tính Ngũ Hành là việc cực kỳ hữu dụng trên chiến trường. Nhưng chỉ sợ đám Địa Long trước mắt này, nhất là Thiết Giáp Long vương, tu vi đều vượt xa bọn hắn. Đối mặt với Ngũ Hành áp chế, tốc độ và lực công kích của chúng chỉ giảm đi rất ít.
Hai luồng Long tức nóng bỏng như hỏa diễm đồng thời đánh tới, đó là công kích của hai con Địa Hỏa Long. Long tức của chúng tuy không chân chính bằng Hỏa Long, có thể làm tan chảy cả sắt thép, nhưng công kích của hai con Ngũ giai Địa Hỏa Long cũng không hề kém cạnh, trong nháy mắt làm nhiệt độ xung quanh tăng vọt.
Tầng phòng ngực của hai gã Thổ hệ bên này đã không còn dễ dàng thi triển như trước. Sức nóng mãnh liệt khiến cho Ngũ Hành áp chế của bọn hắn bị trì trệ không ít. Ngay lúc đó, Thiết Giáp Long vương đã xông thẳng về phía trước.
Nguyên nhân khiến Chiểu Trạch Thuật mất đi hiệu lực rất đơn giản, hai gã Thổ hệ ma sư lúc này đã cạn kiệt ma lực, Chiểu Trạch Thuật không đủ độ sâu để ngăn cản Thiết Giáp Long Vương, chỉ có thể làm tốc độ của nó trì hoãn lại một chút mà thôi.
Thiết Giáp Long vương hạ thấp đầu xuống, lúc này mọi người mới thấy trên đỉnh đầu của nó có một cái sừng dài chừng một thước, cực kỳ tráng kiện. Không nghi ngờ chút nào, một khi bị thân thể cao lớn của nó đụng vào, kết quả chắc chắn sẽ là thịt nát xương tan.
Trừ Thiết Giáp Long vương và hai con Địa Hỏa Long, bốn con Địa Long khác cũng lần lượt đánh tới.
Đang lúc nguy cấp này, hai mắt Địch Áo đột nhiên trở nên sáng bừng. Từng làn, từng làn thanh quang từ trên người hắn lan rộng ra xung quanh. Vô số cây cối, cành lá trong phạm vi thanh quang bao phủ bỗng dưng kéo dài trong nháy mắt, hóa thành một tấm lưới đằng mạn chằng chịt, ngăn cản đường tiến lên của Thiết Giáp Long vương và Tấn Mãnh Long.
Chứng kiến cảnh tượng đó, Diêu Khiêm Thư không khỏi có chút kinh ngạc: Text được lấy tại Truyện FULL
– Giáp Mộc hóa Ất thuật. Thiên phú không tồi à nha!
Một Giáp Mộc ma sư mà có thể thi triển các kỹ năng tương tự với Ất Mộc ma sư, đó cũng không phải là sự biến hóa của thuộc tính, mà là thể hiện kỹ năng khống chế ma lực vô cùng nhuần nhuyễn. Chỉ có những ma sư có hiểu biết sâu sắc về Mộc thuộc tính mới có thể làm được điều này. Diêu Khiêm Thư thân là Thiên Can Giáp Mộc thánh đồ, vậy mà vẫn phải buột miệng tán thưởng, chứng tỏ thiên phú về Mộc thuộc tính của Địch Áo không phải tầm thường.
Một tiếng “phịch” trầm đục vang lên. Nhu đã thắng cương, va chạm của Thiết Giáp Long vương mặc dù mãnh liệt, nhưng lại bị đằng mạn mềm dẻo hóa giải hoàn toàn. Đây là lần đầu tiên đằng mạn không bị vỡ nát, thành công ngăn cản địch nhân.
Bốn con Tấn Mãnh Long cũng không ngoại lệ, đều loạng choạng thân thể như muốn té ngã. Địch Áo miễn cưỡng quát lên:
– Mau! Mọi người triệt thoái về phía sau. Ta không ngăn được lâu thêm nữa. Đi nhanh, ta cản hậu!
Giờ khắc này, trong mắt của hắn chỉ còn sự hối hận. Nhưng hối hận có giúp hắn toàn mạng hay không?
Chân chính đối mặt với nguy cơ trước mắt, hắn mới hiểu Tam Hợp Sơn Mạch đáng sợ đến chừng nào.