Lý Vĩnh Hạo đang dẫn theo Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ chạy tới trung tâm Thánh Tà Đảo. Hắn không ngờ chính mình dẫn theo toàn bộ Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ lại bị hai người ngăn cản, hơn nữa khi hắn nhìn rõ ràng hai người kia thì không khỏi chấn động trong lòng.
Phía trước cách Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cùng với Lý Vĩnh Hạo không xa là hai người mặc bạch y, một nam một nữ từ bề ngoài không có bất kỳ ma lực hay vũ khí gì. Hấp dẫn người ta nhất chính là nữ tử, kiều nhan tinh xảo hoàn mỹ, da thịt trắng như bạch ngọc, số đo ba vòng khiến người ta động lòng. Nàng giống như là một khối mỹ ngọc hoàn mỹ tìm không thấy nửa phần khuyết điểm. Chỉ là ánh mắt ôn nhu của nàng chỉ dành cho nam nhân bên cạnh, từ đầu đến cuối, nàng đều không có nhìn Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ lấy một cái.
Nữ tử hoàn mỹ mặc dù rất hấp dẫn người khác, nhưng khi mọi người thấy được hai người thì đem ánh mắt đều ngưng tụ ở trên người nam tử kia, nguyên nhân rất đơn giản vì đó là người chỉ bằng sức một mình dẫn theo Quang Minh Thiên can Thánh đồ quấy cho Hắc Ám Ngũ Hành đại lục long trời lỡ đất, hắn – chính là Thiên can Thánh Vương đời này, Bạo Quân Cơ Động ngay cả Lý Vĩnh Hạo – kẻ có tối chung binh khí Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương cũng phải tự thẹn không bằng.
Lúc trước cùng Quang Minh Thiên can Thánh đồ đàm phán, Lý Vĩnh Hạo không thấy Cơ Động và Trần Tư Tuyền xuất hiện. Cho dù Thiên Cơ đã phát thệ lấy được tín nhiệm của hắn, nhưng lúc sau Lý Vĩnh Hạo cẩn thận suy nghĩ thì thực sự phát hiện một ít sơ hở bên trong. Thân là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương, hắn đương nhiên là kẻ thông minh, sao không nghe ra từ ngữ ẩn giấu của Thiên Cơ?
Nhưng mà giờ này khắc này khi hắn chính thức chứng kiến Cơ Động xuất hiện ở trước mặt mình thì ý nghĩ may mắn không còn sót lại chút gì. Hắn quả nhiên không có chết, vẫn còn sống, hơn nữa tất cả Quang Minh Thiên can Thánh đồ cũng đều còn sống. Thẳng thắn nói, từ góc độ nội tâm của Lý Vĩnh Hạo thì lúc này hắn đang khiếp sợ tới tột đỉnh. Hắn rất khó tin tưởng sau khi đánh chết Hắc Ám Tử Vệ cường đại như vậy mà Cơ Động cùng Quang Minh Thiên can thánh đồ lại vẫn có thể bảo trì không tổn hao gì, đây là chuyện khó tin tới cỡ nào? Thay đổi Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ thì Lý Vĩnh Hạo tin tưởng, coi như là toàn lực ứng phó vẫn không thể bằng một phần năm chiến tích của bọn họ. Hắn biết một số chỗ đáng sợ củ Hắc Ám Tử Vệ nhưng hiện tại trong lòng hắn đang nghi ngờ, thực lực của Quang Minh Thiên can Thánh đồ thật sự đã đạt đến trình độ như vậy sao? Phải biết bây giờ ở trong số Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, tu vi đột phá Cửu Quan chỉ có ba người. Tuy rằng những người khác cũng đều đột phá Bát quan, nhưng so với Quang Minh Thiên can Thánh đồ thì không chỉ kém một tầng. Lần trước nhìn thấy đám người Thiên Cơ, tất cả Quang Minh Thánh Đồ đều đã đột phá tu vi Cửu Quan. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
– Cơ Động huynh, đã lâu không gặp.
Lý Vĩnh Hạo cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, hắn khẽ cười nói thân thiết như kiểu bạn bè lâu ngày mới gặp lại.
Cơ Động cười nhạt một tiếng:
– Đúng vậy a! Đã lâu không gặp. Bất quá, ta nên xưng hô với ngươi là Hắc Ám Thánh Vương hay gọi là Lý hội trưởng?
Sắc mặt Lý Vĩnh Hạo hơi đổi, hắn nói:
– Cơ Động huynh hay là trực tiếp xưng hô tên của ta đi. Chắc hẳn cuộc đàm phán giữa ta và Thánh đồ quý phương, ngươi cũng đã biết. Chúng ta xác định phương hướng hợp tác, không biết Cơ Động huynh lúc này ngăn cản đường đi của chúng ta là vì cái gì?
Sau phút thất thần ngắn ngủi, Lý Vĩnh Hạo đã hoàn toàn bình tĩnh lại, tuy thực lực của Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền rất mạnh, nhưng mà bọn họ tập trung đủ Thánh đồ. Cho dù tu vi của Cơ Động mạnh hơn mình thì tối đa cũng chỉ có thể toàn thân thoát đi, hắn hiện tại muốn biết mục đích Cơ Động lần này tới đây để làm gì?
Cơ Động mỉm cười, hắn đương nhiên không có khả năng biết Lý Vĩnh Hạo cùng Thiên Cơ đã nói những gì nhưng ít ra cũng đoán được đại khái. Sau khi mấy người Thiên Cơ từ trong hôn mê dần dần tỉnh lại, quá trình này kéo dài suốt mười ngày.
Cơ Động muốn tỉnh lại phải giải khai phong bế linh hồn cùng thân thể rồi để chúng dung hợp lại, hơn nữa hoàn toàn thích ứng với biến hóa của thân thể. Coi như là Hắc Ám Thiên Cơ cũng không thể làm được được, ở nhân gian chỉ có một mình Trần Tư Tuyền mới làm nổi, bởi vì nàng còn có một ít lực lượng của thần. Nhờ thần thức dẫn đạo, Trần Tư Tuyền chậm rãi giải phóng linh hồn ngủ say của Cơ Động cùng thân thể của hắn tiến hành dung hợp, trải qua mười ngày nghỉ ngơi, hồi phục và thích ứng. TÍnh toán thời gian chính xác Hồng Liên Thiên Hỏa dập tắt thì Trần Tư Tuyền mới cùng Cơ Động xuất phát.
Lúc trước Trần Tư Tuyền sở dĩ không cho Cơ Động từ trong hôn mê tỉnh lại bởi vì nàng chỉ muốn có thêm một chút thời gian ở cùng hắn. Thân thể Cơ Động bị thương quá nghiêm trọng, tuy đã được trị liệu khôi phục nhưng muốn ổn định lại thì cần có một thời gian dài. Nếu để cho Cơ Động sớm tỉnh lại, Trần Tư Tuyền biết chắc chắn hắn sẽ không nghỉ ngơi mà mang theo Quang Minh Thánh Đồ tiến thêm một bước đả kích Hắc Ám đại quân. Và lúc đó thân thể hắn sẽ lưu lại ẩn họa, Cơ Động cũng không cách nào hấp thụ hết ma lực ẩn chứa trong chín miếng bổn mạng Hồng Liên. Trần Tư Tuyền có thể khống chế thời gian tỉnh dậy của Cơ Động, tự nhiên sẽ không để tình huống này phát sinh.
Cơ Động từ trong hôn mê tỉnh lại thì biết đám người Thiên Cơ đã đi rồi, muốn liên lạc với họ rất khó. Theo lý thường thì hắn không thể biết được hành tung của Lý Vĩnh Hạo, tuy hắn không liên lạc được với Thiên Cơ nhưng hắn có người “nằm vùng”, sư huynh Đó chính là hắn Lôi Đế Phất Thụy.
Thông qua vạn dặm truyền âm thạch, Cơ Động liên hệ cùng Phất Thụy, thông tri tin tức mình chưa chết cho hắn biết. Đồng thời hắn cũng đã nhận được Hồng Liên Thiên Hỏa sắp dập tắt, hơn nữa Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ chuẩn bị từ cứ điểm hắc ám chạy về.
Cơ Động mang theo Trần Tư Tuyền trước tiên thông qua truyền tống đi tới cứ điểm hắc ám phụ cận sau đó trong hai ngày ngắn ngủi, hắn đã làm rất nhiều sự tình, chỉ là không kịp nói cho ai biết. Làm xong những chuyện này hắn mới trở về Thánh Tà Đảo chờ Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đi ngang qua đây.
Dựa theo tính toán của Cơ Động, Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ có lẽ phải tới sớm hơn, nhất là hắn đã được Phất Thụy thông tri Hồng Liên Thiên Hỏa biến mất thì càng thêm chắc chắn. Chỉ là Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ lại chậm chạp không tới khiến hắn mơ hồ có thể đoán được tình hình của Lý Vĩnh Hạo. Bởi vậy cho dù hắn không biết Lý Vĩnh Hạo cùng Thiên Cơ đàm luận điều gì cũng không sợ.
Phất Thụy bị Hắc Ám Thiên Cơ phân phó đi thống soái quân đội thủy chung đều bảo trì liên hệ cùng Cơ Động, vì thế Huyền Thiên có thể biết được tình hình của tiền tuyến. Nguyên bản hắn là chuẩn bị bỏ ý định chặn đường Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ mà chạy tới chiến trường, nhưng Phất Thụy truyền tin tức đến nói Quang Minh Long Hoàng chiến thắng, Quang Minh đại quân dựa vào Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn Trận Pháp làm cho chiến cuộc lâm vào thế cân bằng. Cứ tiếp tục như vậy, hắn không cần phải vội. Từ nơi này đuổi tới tiền tuyến không mất quá nhiều thời gian, lúc này giải quyết uy hiếp từ Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ thì không phải càng tốt sao?
Nhìn Lý Vĩnh Hạo, Cơ Động mỉm cười nói:
– Ta chỉ muốn, nếu song phương hợp tác thì mục tiêu cuối cùng nhất là để cho Thánh Tà Đảo một lần nữa trở thành bình chướng ngăn cách hai phiến đại lục, mà quý phương Hắc Ám đại quân hiện tại lại chiếm cứ ưu thế, các vị không cần tới tiền tuyến nữa. Hãy ở lại nơi này chờ kết quả, sau khi Quang Minh đại quân ta đánh tan Hắc Ám đại quân cùng với Hắc Ám Thiên Cơ tự nhiên sẽ mời các vị cùng Quang Minh Thiên can Thánh đồ chúng ta đến trùng kiến bình chướng. Các vị thấy thế nào?
Sắc mặt Lý Vĩnh Hạo hơi đổi:
– Cơ Động huynh, ngươi có cái gì để ta tin tưởng các ngươi? Nếu như Quang Minh đại quân các ngươi chiến thắng, có thể sẽ theo đó tiến vào Hắc Ám đại lục chúng ta hay không?
Cơ Động lạnh nhạt nói:
– Ngươi cho rằng ai cũng có tâm tư như ngươi sao? Ngươi ngay không nói vòng vèo, ta cũng vậy, rất rõ ràng nếu như Hắc Ám Thiên Cơ toàn thắng thì ngươi vẫn cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ tiếp tục làm chó săn của nghươi. Nếu như Hắc Ám Thiên Cơ cùng chúng ta lưỡng bại câu thương, đó là kết quả ngươi muốn nhất, sau đó sẽ tiếp nhận vị trí của Hắc Ám Thiên Cơ đánh vào Quang Minh đại lục. Kỳ thật trong lòng ngươi không muốn nhìn thấy nhất là Hắc Ám Thiên Cơ bị tiêu diệt, ngươi lo lắng chúng ta cũng đánh vào Hắc Ám đại lục phải không?
Lý Vĩnh Hạo biết Cơ Động có thể sẽ đoán được toan tính của mình nhưng không ngờ Cơ Động lại nói toẹt cám lợn như thế, hắn biến sắc lạnh lùng nói:
– Chẳng lẽ ngươi không nghĩ thế? Cho dù mục đích của ngươi không thống nhất Quang Minh Ngũ Hành đại lục, nhưng mà chẳng lẽ không phải cuối cùng là thế? Hủy diệt Hắc Ám Thiên Cơ xong thì không tiến đánh hắc ám đại lục ?
– Không!
Cơ Động nói ra từ này với vẻ vô cùng kiên định khiến Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ không khỏi kinh ngạc.
Cơ Động thản nhiên nói:
– Mục đích của chúng ta bất đồng với các ngươi, ta không có hứng thú tranh bá thế giới. Ta chỉ muốn hòa bình trên hai đại lục, chỉ có như vậy, bình dân mới đình chỉ đổ máu. Chiến tranh là sự tàn khốc nhất trên thế giới , các ngươi có nghĩ tới vì ích lợi của mình mà phát động chiến tranh sẽ có bao nhiêu bình dân gặp nạn, có bao nhiêu quân nhân chết trên chiến trường?
Lý Vĩnh Hạo hừ một tiếng khinh thường:
– Người chết trên tay ngươi chẳng lẽ ít? Có lẽ phải gấp trăm ngàn lần ta, còn dám nói hiên ngang lẫm liệt như thế? Cơ Động, đừng để ta xem thường ngươi.
Cơ Động cười nhạt một tiếng:
– Ngươi xem thường ta hay không ta không cần biết, ta không nói dối như bất kỳ điều gì. Đúng vậy ta giết rất nhiều người, ngươi cũng lấy danh nghĩa của ta mà tính toán lấy mạng họ, chẳng lẽ không? Ta làm như vậy là muốn nhiều người được sống, nếu để cho Hắc Ám đại quân các ngươi đánh vào Quang Minh đại lục ta thì sẽ còn bao nhiêu người phải chết? Không phải tộc loại của ta, chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm. Loại ý nghĩ này cũng không phải chỉ có Hắc Ám Thiên Cơ mới có.
Hàn quang lập loè trong mắt Lý Vĩnh Hạo:
– Không hợp nửa câu thì có tranh luận cũng vô nghĩa, hiện giờ ta chỉ muốn ngươi tránh đường, ta không quan tâm Quang Minh Thánh Đồ thiếu Thánh Vương. Chẳng lẽ bằng vào hai người các ngươi có thể ngăn cản toàn thể Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ chúng ta sao?
Cơ Động lắc đầu:
– Đương nhiên không phải hai người.
Lý Vĩnh Hạo sững sờ, trong lòng lập tức trầm xuống thầm nghĩ: Chẳng lẽ tất cả Quang Minh Thiên can Thánh đồ đều ở phụ cận hay sao? Nếu nói như vậy quân mình thật sự nguy hiểm. Nhưng mà Cơ Động nói câu kế tiếp khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc:
– Chỉ cần một mình ta thôi.
Cơ Động mỉm cười, vỗ vỗ vai Trần Tư Tuyền. Thân hình Trần Tư Tuyền lóe lên tạo thành một đạo bích quang bay ra xa. Giờ khắc này, không ai rõ thực lực của Cơ Động hơn nàng.
Lần này không đợi Lý Vĩnh Hạo mở miệng, Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử bên cạnh hắn cũng đã nhịn không được, nổi giận nói:
– Cơ Động ngươi đừng quá kiêu ngạo. Ngươi cho rằng bằng một mình ngươi có thể ngăn cản chúng ta sao?
Cơ Động mỉm cười:
– Không thử làm sao biết?
Hắn cũng không nóng nảy, tiền tuyến đã ổn định thế cục, đừng nói hiện tại Quang Minh Ma Sư giằng co với Hắc Ám Ma Quân . Coi như là không ngăn được hắn cũng có hậu thủ, chỉ duy nhất lo lắng là Hắc Ám Thiên Cơ xuất thủ. Trong trận Thánh chiến này, thực lực là Thánh cấp đỉnh phong là độc nhất vô nhị nhưng Huyền Thiên cũng tin tưởng, các cường giả Quang Minh tạm thời vẫn có năng lực chặn Hắc Ám Thiên Cơ. Ít nhất có thể kiên trì cho tới lúc hăn giải quyết Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ trở lại.
Lý Vĩnh Hạo không muốn động thủ cùng Cơ Động, hắn tự nhiên biết rõ thực lực của Cơ Động phi phàm. Hắn chỉ muốn đi xem Cơ Động dẫn theo Quang Minh Thiên can Thánh đồ vây công Hắc Ám Thiên Cơ. Dù sao thì không chỉ là Quang Minh Thiên can Thánh đồ kiêng kị Hắc Ám Thiên Cơ, mà ngay cả Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương hắn cũng thế. Không giết chết Hắc Ám Thiên Cơ, hắn không dám có bất kỳ hành động chân chính nào, chỉ là hắn lại không nghĩ rằng Cơ Động cố ý muốn ngăn cản đường đi của bọn hắn, ở thời điểm này thân là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương, hắn không có lựa chọn khác, bất luận như thế nào đều phải đánh bại Cơ Động.
Nghĩ tới đây sắc mặt Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương có tối chung binh khí bình tĩnh quát lớn;