Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Công Tử Điên Khùng

Chương 287: Đàm phán

Tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Chọn tập

– Cậu là một tài năng đã vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Cũng may cậu là người của quốc gia chúng tôi, nên chúng tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cậu có biết, một quốc gia không thể nắm giữ thông tin qua lại, là một chuyện kinh khủng như thế nào không? Đây chả khác gì một hồi tai nạn đối với các quốc gia.

– Lúc trước chúng tôi còn chưa ý thức được một chiếc điện thoại Vân Tinh Linh lại mạnh mẽ như vậy. THậm chí đến mức không có cách nào phá giải. Vốn tính toán sau khi phá giải xong hệ thống viễn thông của Vân Môn, thì mới cùng cậu thương lượng chuyện này. Nhưng hiện tại Vân Tinh Linh đã phổ cập, chuyện này đã như lửa xém lông mày. Không chỉ quốc gia của chúng ta sốt ruột, mà toàn bộ các quốc gia đều sốt ruột.

– Cậu sắp thành kẻ địch của toàn bộ quốc gia rồi. Ha ha. Cho nên chúng tôi hy vọng cậu có thể hợp tác với quốc gia, sát nhập công ty viễn thông Vân Môn thành một ngành thông tin của quốc gia. Ít nhất phải để cho quốc gia khống chế loại sóng truyền tin này. Đương nhiên, quốc gia sẽ không thiệt thòi cho tập đoàn Vân Môn của cậu.

Lão già này nói xong, vài vị ngồi ở đây đều có chút mong chờ nhìn Lâm Vân. Đương nhiên bọn họ đều hy vọng Lâm Vân đáp ứng. Nếu Lâm Vân không đáp ứng, thì đôi bên coi như muốn vạch mặt. Nếu bức Lâm Vân di rời tới nước ngoài, thì đây chính là một tổn thất lớn với quốc gia. Chuyện Lâm Vân diệt cả tổ chức Hắc Thủ Băng Đao, những người ngồi ở đây không ai là không biết. Nên ai có thể khẳng định lưu lại được Lâm Vân? Huống hồ, Lâm Vân còn là cháu trai của Lâm Lộ Trọng.

Lâm Vân cười nhạt, trầm mặc một lát. Hắn suy nghĩ, kỹ thuật này không thể không giao ra được rồi. Cho dù không giao cho nước này, thì tới nước khác cũng không tránh được kết quả như vậy. Nếu không giao thì tập đoàn của hắn sẽ trở thành nơi mà cả dư luận thế giới đả kích.

Giao cho bọn họ thì có thể, nhưng giao như thế nào mới là vấn đề lớn nhất. Mình chắc chắn sẽ không chịu thiệt thòi. Cũng tuyệt đối không để điện thoại của công ty bị bất kỳ kẻ nào nghe trộm.

Xem ra chỉ có thể lấy tiền để đổi. Lâm Vân thầm than một tiếng. Tuy mình không hứng thú gì với tiền bạc, nhưng cũng không thể miễn phí giao kỹ thuật cho người khác. Đây không phải là tính cách của Lâm Vân.

Tốt nhất là lưu lại một trăm số điện thoại cho mình dùng, còn lại thì giao cho quốc gia xử lý. Cũng không thể ăn hết một chén cơm, kiểu gì cũng phải chia bớt cho người khác. Có một trăm số điện thoại này là được, không phải lo kẻ khác nghe trộm.

– Như vậy đi, tôi nguyện ý giao kênh Vân Tinh Linh, kỹ thuật sóng ngắn cùng với hệ thống điện số cho các ông. Tùy các ông sử dụng. Công ty của chúng tôi sẽ không tham dự. Từ nay về sau công ty của chúng tôi chỉ phụ trách việc sản xuất điện thoại Vân Tinh Linh. Còn quốc gia thì cung cấp đầu số và hệ thống truyền tin. Tuy nhiên, không được thu chi phí truyền sóng.

– Về phần các quốc gia khác, tôi cũng nguyện ý giao hệ thống và kỹ thuật, đương nhiên tiền là không thể thiếu. Ba ngày sau công ty của chúng tôi sẽ tổ chức một cuộc họp báo, tuyên bố bán kỹ thuật truyền sóng cỉa Vân Tinh Linh ra ngoài. Đương nhiên, tôi chỉ bán cho các chính phủ quốc gia, sẽ không tùy tiện bán cho bất kỳ công ty tư nhân nào.

Lâm Vân âm thầm tự nhủ, chỉ có thể làm như vậy. Bằng không một khi thư từ qua lại của thế giới bị lộn xộn, sẽ xuất hiện các nhân tốt không ổn định.

Hắn tin tưởng, mặc kệ hệ thống này bao nhiều tiền, bất kỳ quốc gia nào cũng đều muốn mua.

Nghe Lâm Vân nói như vậy, vài vị ở đây mới thở phào một cái. Làm như vậy là tốt nhất, chỉ cần có kỹ thuật này là được. Vốn sợ Lâm Vân không đồng ý, xem ra Lâm Vân vẫn tương đối phối hợp. Bởi vi Lâm Vân đang nắm trong tay một tổ chức có thể tiêu diệt toàn bộ tổ chức Hắc Thủ Băng Đao mà không để lại dấu vết. Đây là một cỗ lực lượng mà không ai là không dè chừng.

Tuy bọn họ đã từng điều tra tổ chức sau lưng Lâm Vân rồi, nhưng lại không hề tìm được dấu vết nào. Xem ra tổ chức kia là ở nước ngoài, chứ không ở trong quốc nội.

Thấy chuyện thứ nhất đã đàm phán ổn thỏa, hào khí trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Lâm Lộ Trọng cũng thở phào một hơi. Nói thật, tuy Lâm Vân là cháu trai của ông ta, nhưng ông ta biết mình không có cách nào chi phối được nó. Bản lãnh và suy nghĩ của đứa cháu trai này đã không cần phải ông ta chỉ dạy cái gì. Có lẽ ông ta chỉ có thể giúp đỡ nó ở một số ít chi tiết. Việc lớn thì Lâm Vân căn bản không cần ông ta hỗ trợ giải quyết.

Giống như chuyện liên quan tới Tần gia lần trước, tuy ông ta muốn giúp đỡ, nhưng còn chưa có đợi sự trợ giúp của ông ta, Lâm Vân đã một mình giải quyết rồi. Nghĩ tới đây, Lâm Lộ Trọng ho khan một tiếng:

– Tiểu Vân, vị này là Từ gia gia. Cháu gái của ông ta, Từ Nhân chắc cháu cũng quen biết.

– Ha ha, tốt, quả nhiên là một nhân vật phong vân, vừa tuấn tú lại lịch sự. Khó trách cháu gái tôi luôn nhắc tới cậu. Tuy nhiên lần này tôi lại có một việc cần cậu hỗ trợ.

Thanh âm của Từ Trường Thâm rất to rõ.

Lâm Vân cười khổ một tiếng. Từ Trường Thâm đã lên tiếng thì chắc có liên quan tới quân ủy. Nếu là quân ủy thì hắn không dễ cự tuyệt. Muốn cự tuyệt thì phải thừa dịp ông ta còn chưa nói ra thì cự tuyệt trước.

Nghĩ tới đây, Lâm Vân liền vội vàng đứng lên, lễ phép nói:

– Nguyên lai là Từ gia gia. Tôi đã nghe Tam gia gia đã nói về ông nhiều lần. Có thể làm việc cho Từ gia gia, trong lòng tôi cầu còn không được….

Lâm Vân nói tới đây, vài lão gia hỏa thầm kêu không ổn. Tên tiểu tử này quá khôn khóe và dối trá. Rõ ràng thừa dịp lão Từ còn chưa nói ra yêu cầu, định ngăn cản trước. Xem ra hắn căn bản không muốn ra sức cho quốc gia.

Quả nhiên Lâm Vân nói tiếp:

– Chỉ là, em gái của vợ tôi đã mất tích vài năm. Vợ của tôi rất nhớ con bé. Hôm qua tôi cũng đã đáp ứng cô ấy đi tìm em vợ. Cho nên….

– Khoan, đừng vội cự tuyệt, chuyện này đương nhiên sẽ không để cậu bị thiệt thòi. Nhất định sẽ khiến cho cậu thỏa mãn. Ha ha, lão Lâm, ông nói xem.

Nói chuyện là người mà Lâm Vân cho là khôn khéo nhất, bộ trưởng bộ quốc phòng, lão Lưu.

Lâm Lộ Trọng nhấc chén trà lên uống nhằm che dấu tâm tư của mình. Trong lòng tự nhủ, nếu tôi có thể sai khiến được đứa cháu kia, thì đâu cần ông phải nhắc. Tuy nhiên, đã nhắc tới mình, thì cũng không thể không lên tiếng. Đành phải nhìn Lâm Vân, cười khổ nói:

– Kỳ thực, việc lần này cũng không tốn quá nhiều thời gian của cháu đâu. Hơn nữa, cháu không cần phải lập tức đi làm. Nếu không cháu nghe Từ gia gia nói một chút.

Trong lòng Lâm Vân âm thầm căm tức. Đã là gia gia thì phải hướng về cháu trai mới đúng. Liền âm thầm quyết định, nếu là chuyện nguy hiểm, tuyệt đối không đi làm

Từ Trường Thâm thấy Lâm Vân không có ý phản bác, lập tức thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói:

– Long Ảnh là do cậu huấn luyện nên cậu phải biết chuyện này.

Lâm Vân không thể không bội phục khẩu tài của lão Từ. Câu đầu tiên đã cắt đường lui của mình. Khiến mình không thể không để ý. Thời gian mình ở cùng các đội viên Long Ảnh tuy chỉ là ngắn ngủi mấy tháng, nhưng đã bị sự nhiệt huyết và tình cảm huynh đệ của bọn họ khi ở rừng rậm Amazon làm cho cảm động. Thậm chí còn có vài người đội viên đang làm cho công ty của mình.

Nếu như có liên quan tới Long Ảnh, Lâm Vân thật không tốt cự tuyệt.

Từ Trường Thâm thấy thần sắc của Lâm Vân quả nhiên chuyển thành chú ý, mới mỉm cười, nói tiếp:

– Lần này Long Ảnh liên tiếp mất đi năm người đội viên. Ngay cả đội trưởng Thái Giang cũng bị trọng thương…

Lông mi của Lâm Vân giương lên, nếu không phải người nói chuyện là Từ Trường Thâm thì hắn đã nhấc cổ lên hỏi rồi. Rõ ràng mất liên tiếp năm người huynh đệ Long Ảnh, là ai mà có thể lợi hại như vậy?

Về công về tư, Lâm Vân cũng sẽ không để hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Lúc trước tổ chức Hắc Thủ Băng Đao mới bắt cóc Vũ Tích, đã bị Lâm Vân hủy diệt. Tuy Lâm Vân không phải là người có thù tất báo, nhưng là một người ân oán phân minh. Huống hồ Long Ảnh là do hắn tốn công sức đào tạo.

Thấy lông mày của Lâm Vân nhăn lại, Từ Trường Thâm tiếp tục nói:

– Lúc đầu quân ủy cũng cho rằng là do các đội quân đặc công khác ám toán. Nhưng về sau mới phát hiện không phải là như vậy. Lần hành động mang tính quốc tế kia, biểu hiện của Long Ảnh chúng ta là tốt nhất.

– Hổ Nha chỉ có một nửa số người trở về. Thậm chí có mấy đội đặc công của mấy quốc gia tham gia, chỉ trở về một hai người…

Lâm Vân nghe vậy, liền suy nghĩ không biết là ai có sức chiến đấu cường đại như vậy? Là tu sĩ sao? Hay là cái đĩa bay lần trước? Lẽ ra cái đĩa bay kia sẽ không nhanh chóng trở về mới đúng. Theo như phỏng đoán của Lâm Vân, ít nhất phải vài năm nó mới quay lại. Chẳng lẽ thực sự có nền khoa học kỹ thuật vượt qua tất cả mọi hành tinh? Chỉ cần một thời gian ngắn ngủi mấy tháng là có thể di chuyển tới Địa Cầu? Tuy có nhiều nghi vấn, nhưng Lâm Vân không lên tiếng hỏi.

Chọn tập
Bình luận