Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Công Tử Điên Khùng

Chương 464: Lý Cầu Đạo

Tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Chọn tập

– Xin lỗi rồi, ta không hề có hứng thú với cái gì bí mật kinh thiên.

Lâm Vân đã nhìn thấy Lý Dương dấu tay vào ống tay áo, liền không chút do dự phóng Phệ Hồn Thương đâm thủng người Lý Dương.

Đã tới tu vị Đại Thừa Kỳ, thì toàn là hạng không dễ chơi. Lâm Vân sẽ không vì bọn chúng bị trọng thương mà bỏ qua. Một khi bọn chúng có bất kỳ cử động khác lạ nào, hắn đều không do dự giết chết.

– Ngươi…

Lý Dương dùng một cánh tay còn lại chỉ về phía Lâm Vân. Nhưng chỉ nói dược một chữ, Nguyên Hồn của hắn đã bị Phệ Hồn Thương đánh cho nát bấy. Sau đó nằm vật xuống đất, đồng thời một thẻ ngọc rơi ở bên cạnh.

Lâm Vân không chút do dự thu giới chỉ và cái thẻ ngọc lại. Rồi lạnh lùng nhìn Lý Cầu Đạo và Thường Giác.

– Ngươi dám không giữ lời hứa? Ngươi, ngươi…

Lý Cầu Đạo không còn cách nào bảo trì vẻ bình tĩnh nữa. Một thương này của Lâm Vân đã khiến cho y tức giận đến phát run. Đồng thơi trong lòng cũng sợ hãi uy thế của Lâm Vân. Mặc dù Lý Dương bị thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng bằng một thương đã giết được Lý Dương, thì người này không đơn giản.

Lâm Vân hừ lạnh một tiếng:

– Lời hứa gì? Ta đã đáp ứng với ngươi cái gì đâu? Mà Tử Vân Điện của các ngươi cũng chẳng tốt lành gì. Ngay cả một hành tinh cũng có thể giết.

Lý Cầu Đạo bị những lời này của Lâm Vân làm cho nghẹn họng. Đúng là Lâm Vân còn chưa đáp ứng y cái gì. Thậm chí hắn còn không có chút hứng thú với bí mật kia.

Vừa nghĩ tới đây, Lý Cầu Đạo liền đổ mồ hôi. Y đã tu luyện tới Đại Thừa Kỳ, việc phi thăng lên Tiên Giới chỉ là thời gian. Cho dù hiện tại y bị thương rất nặng, nhưng đây đều là do y cố tình bị thế. Y còn mưu đồ lớn khác.

Y vốn không để Lâm Vân vào mắt. Nhưng y không ngờ thương pháp của Lâm Vân lại khủng bố như vậy. Cho dù y đã là Đại Thừa Kỳ, tuy bị thương, nhưng y vẫn cảm thấy một thương kia như muốn phá nát linh hồn vậy.

Lần này Tử Vân Điện phái mười bốn cường giả siêu cấp đi tới Úy tinh. Lúc trở lại chỉ có ba người mang theo thương thế rất nặng. Hiện tại lại bị Lâm Vân giết chết một vị Điện Chủ. Lý Cầu Đạo có một loại cảm giác, mình không phải là đối thủ của hắn.

Nghĩ tới lần này đi tới Úy tinh đã lấy được thứ mà y cần. Mặc dù đã chết nhiều tinh anh của Tử Vân Điện như vậy, nhưng y không hề quan tâm. Bởi vì việc truyền thừa của Tử Vân Điện không quan trọng với y. Chỉ là y không ngờ, vừa mới trở về đã gặp phải một chuyện vượt quá phạm vi khống chế của y. Mạng của y cũng sắp mất. Lý Cầu Đạo sao có thể cam lòng.

Nghĩ tới đây, Lý Cầu Đạo liền bình tĩnh lại. Việc trước mắt là bảo vệ cái mạng đã rồi nói sau. Y không muốn việc tu luyện mấy nghìn năm lại bị hủy hoại trong chốc lát. Tiên Giới đang ở trước mặt, y thực sư không cam lòng.

– Cậu có hứng thú hay không, chờ tôi nói đã rồi cậu quyết định. Tôi đoán chắc cậu không xa lạ gì với khái niệm Tiểu Thế Giới…

Lý Cầu Đạo nói tới đây, dừng một lát, nhìn sắc mặt của Lâm Vân.

Lâm Vân giật mình. Hắn biết một ít về Tiểu Thế Giới. Hỗn Độn Sơn Hà Đồ có thể coi như là một Tiểu Thế Giới, nhưng không phải là một thế giới đầy đủ. Mà chỉ là một pháp bảo không gian mà thôi. Tinh Thần Châu của hắn cũng như vậy, còn không bằng Hỗn Độn Sơn Hà Đồ. Tuy nhiên, khuôn mặt của Lâm Vân vẫn không tỏ vẻ gì cả, cũng không ngắt lời của Lý Cầu Đạo.

Trong lòng Lý Cầu Đạo âm thầm run sợ. Y phát hiện mình đã xem thường người Lâm Vân này. Bởi vì khí nhắc tới Tiểu Thế Giới, phần lớn mọi người đều biểu lộ vui mừng. Nhưng thần sắc của Lâm Vân không thay đổi chút nào. Đủ biết người này làm người trầm ồn, không quan tâm hơn thua.

Hơn nữa lúc hắn giết Lý Dương, không hề có chút do dự nào. Nếu là vì hắn nhìn ra Lý Dương là người có sức chiến đấu đầy đủ nhất trong ba người nên mới giết ông ta, thì người này thật là đáng sợ. Là một đối thủ rất khó đối phó.

– Tôi tin rẳng tất cả các tu sĩ đều sẽ trả giá hết thảy để tìm được một Tiểu Thế Giới. Nhưng thứ tôi nói không phải là một Tiểu Thế Giới, cũng không phải là Đại Thế Giới, mà là một thế giới hỗn độn. Một khi tìm được thứ đó, chính là có được một thế giới hỗn độn. Trong thế giới đó, ngươi chính là chúa tể.

Lý Cầu Đạo lại dừng lời, nhìn sắc mặt của Lâm Vân.

Lâm Vân rốt cuộc đã biến sắc. Hắn đã từng nghe nói qua về thế giới hỗn độn. Có thể nói, hiện tại tất cả hành tinh và thiên hà đều do một thế giới hỗn độn tạo thành. Tuy nhiên, thế giới này đã được thành hình từ muôn đời trước. Lâm Vân có thể khẳng định, thế giới này không có chúa tể. Mà theo lời của Lý Cầu Đạo. vẫn còn một thế giới hỗn độn có thể bị khống chế. Điều này một khi bị tiết lộ ra ngoài, cả thế giới Tu Chân và Tiên Giới đều điên cuồng.

– Ngươi làm sao biết? Nếu ngươi muốn dựa vào nói dối để bảo vệ tính mạng, thì ngươi đã tìm nhầm đối tượng rồi. Bởi vì ngươi sẽ như người bên cạnh mà thôi.

Lâm Vân phóng một thương, giết chết Thường Giác.

Như biết Lâm Vân sẽ giết Thường Giác, nên Lý Cầu Đạo không tỏ vẻ gì cả, một bộ bo bo giữ mình.

Mà Lâm Vân nhìn thấy vậy, trong lòng cảm thấy có chút không ổn. Bộ dáng hiện tại của người này khác quá xa so với lúc hắn giết Lý Dương.

Lâm Vân đoán chừng y là một tên che dấu sâu nhất của Tử Vân Điện. Vừa nãy lúc mình giết Lý Dương, nói không chừng trong lòng y âm thầm cao hứng, chứ không phải là thất vọng hay phẫn nộ. Lần đầu tiên Lâm Vân có cảm giác sợ hãi một người, thậm chí chỉ muốn một thương giết chết y.

Lâm Vân lại nghĩ tới một điều, tâm tư của Lý Cầu Đạo đã sâu như vậy, vì sao y lại bị thương nặng nhất? Khí tức trong người y rất là yếu.

Điều này hoàn toàn không hợp lý. Còn nữa, tâm tư của Điện Chủ Lý Dương không bằng Lý Cầu Đạo. Nhưng vì sao Lý Cầu Đạo chỉ làm Nhị Điện Chủ? Chứng tỏ tên này có mưu đồ gì khác. Nói chính xác hơn, lúc Lý Dương bị giết, biểu hiện của Lý Cầu Đạo chỉ là giả vờ.

Có lẽ trong lòng y đã ước gì Lý Dương chết sớm một chút.

Đã có lòng hoài nhi với Lý Cầu Đạo. Lâm Vân vô ý thức tạo Tinh Mang bảo hộ. Rồi không chút do dự sử dụng Tinh Dời. Một cảm giác phi thường nguy hiểm xuất hiện trong đầu.

– Oành….

Một tiếng nổ cực lớn vang lên. Bốn đao khí màu đen đồng thời bao vây vị trí mà Lâm Vân vừa đứng, rồi chém xuống.

Lâm Vân còn chưa từng gặp qua một vụ nổ khủng bố như vậy. Lúc hắn bị đánh lén ở Úy tinh, uy lực cũng kém hơn cái này rất nhiều. Cái đó rốt cuộc là cái gì mà lực sát thương kinh khủng như vậy? Ngay cả tinh thần của hắn cũng bị ảnh hưởng.

– Rắc, rắc…

Tinh Mang bảo hộ của Lâm Vân dần dần vỡ vụn.

Nhưng nhờ Tinh Dời, hắn đã cách vị trí vừa nãy vài trăm mét. Cho dù như vậy, vòng bảo hộ của hắn vẫn bị phá nát. Đúng là nghìn cân treo sợi tóc.

Lâm Vân âm thầm đổ mồ hôi. Thủ đoạn của Lý Cầu Đạo thật là lợi hại. Có thể tưởng tượng, nếu Lâm Vân vẫn còn đứng ở vị trí đó, thì thế giới này đã không còn hắn nữa rồi.

Chọn tập
Bình luận