Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 176: Tái thứ biến thân

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

“Lão đại.” Tiếng Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi một tay nắm Hắc Ngọc trọng kiếm, chân điểm nhẹ một cái cả người liền bay lùi lại, đồng thời truyền âm nói: “Bối Bối, ngươi đừng vội vàng. Trước tiên để ta cùng hắc báo thần bí này đấu một trận. Nếu như đấu không lại, mới để ngươi xuất thủ cũng không muộn. Ngươi chính là chiêu sát thủ tối hậu của ta a.”
Bối Bối minh bạch, cũng rút lui bay ngược sang một bên.
Trong lòng Lâm Lôi lúc này chiến ý đại thịnh, ở Ma Thú sơn mạch lâu như vậy rồi mà thực sự đã lâu không có đối thủ khiến hắn có thể hoàn toàn phát huy thực lực. Thánh vực ma thú quá mạnh, còn cửu cấp ma thú bình thường, Lâm Lôi bây giờ hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ đàn áp đối phương.
Chỉ có thần bí hắc báo này, tốc độ so với Lâm Lôi còn nhanh hơn.
“Hống …” Hắc báo khổng lồ này vừa rơi xuống, mục quang u lãnh hoàn toàn tập trung vào Lâm Lôi.
Khóe miệng Lâm Lôi hiện lên một nụ cười.
“Thể tích biến lớn, tốc độ của hắc báo này lại chậm lại một chút.” Hắn phát hiện rõ ràng, lúc này tốc độ của hắc báo đã chậm lại đại khái hai, ba thành, Lâm Lôi bản thân gia trì thêm ma pháp phụ trợ ‘Cực Tốc’, đã hoàn toàn có tự tin ứng đối được.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ.
Thể tích biến lớn, tốc độ chậm lại, nhưng lực công kích của hắc báo đó sợ rằng đã tăng thêm. Hắc báo với thể hình bình thường đã có thể cào rách lân giáp của mình rồi, lúc này Lâm Lôi không dám để cho hắc báo này cào thêm một lần nữa.
Thần bí hắc báo đó “Vèo” một tiếng lại cực tốc lao tới Lâm Lôi, chớp mắt đã đến trước mặt hắn.
“Phù.”
Đúng lúc này, Lâm Lôi rạp người xuống mặt tuyết, nhảy phốc một cái thoát qua dưới bụng hắc Báo vừa lao tới. Đồng thời, trọng kiếm của hắn cũng đâm tới bụng hắc báo …
“Keng …”
Trọng kiếm của Lâm Lôi lại va chạm với lợi trảo của hắc báo. Thể tích biến lớn, tốc độ hắc báo tuy chậm lại một chút, nhưng tốc độ của lợi trảo này vẫn rất kinh người.
“Vù!” Cái đuôi của hắc sắc báo dài khoảng bảy, tám mét xé rách không khí, hung hãn quật tới Lâm Lôi.
Chân phải dẫm mạnh xuống mặt đất, cả người bay chếch tới một cây đại thụ ba, bốn người ôm ở bên cạnh. Hai chân Lâm Lôi hung hãn đạp vào thân cây một cái …
“Rắc!” Đại thụ gãy rời ầm ầm đổ xuống. Các cành cây dày đặc to lớn cũng hỗn loạn gãy đổ.
Còn Lâm Lôi lại với đà lao kinh người nhắm thẳng vào thần bí hắc báo đó, đồng thời hai tay nắm chặt Hắc Ngọc trọng kiếm từ trên cao hung hãn chém xuống thân thể của hắc báo.
“Kít …” Cực tốc chém xuống, Hắc ngọc trọng kiếm xé rách không khí phát ra âm thanh chói tai.
Nhưng hắc báo khổng lồ đó lúc này lại quay đầu nhìn Lâm Lôi, không ngờ vẫn đứng nguyên chỗ cũ không buồn nhúc nhích, mặc cho Lâm Lôi công kích tới. Hắc báo này hiển nhiên hiểu rõ thể tích biến lớn, tốc độ của nó đã không thể áp chế được Lâm Lôi nữa.
“Vèo~”
Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi đột nhiên phiêu hốt, tựa hồ như nhẹ nhàng vô lực, kiếm phong không ngừng chấn động, tốc độ lại càng nhanh.
“Phốc!” Trọng kiếm bổ lên thân thể hắc báo.
Ánh mắt vốn lãnh ngạo của hắc báo lộ ra một tia kinh ngạc. Bởi vì Hắc Ngọc trọng kiếm này không có một chút lực công kích. Hắc báo không chút do dự, cái đuôi dài bảy, tám mét hung hãn quét tới.
“Bôn lôi.” Ánh mắt vốn lạnh lùng của Lâm Lôi như phóng ra những tia chớp.
Hắc báo cũng đột ngột cảm thấy, Hắc Ngọc trọng kiếm chạm tới lưng nó đột nhiên bạo phát một luồng sức mạnh cực kỳ khủng bố. Luồng sức mạnh đó giống như núi lửa bạo phát, phóng ra sức mạnh cuồng bạo, cực nhanh.
“Phốc.”
Bốn chân hắc báo nhũn ra, cả người đột nhiên khuỵu xuống một khoảng. Mao bì phát ra ánh sáng đen bóng của nó trong chớp mắt run lên giống như những gợn sóng.
“Hống …” Khóe miệng của hắc báo chảy ra một tia máu tươi.
Cảnh giới công kích Cử trọng nhược khinh này, là một kiểu vận dụng sức mạnh và đấu khí tuyệt diệu, không phải cứ cứng nhắc chém xuống, mà là đem loại xung kích lực đó bạo phát trong chớp mắt, cho dù hắc báo phòng ngự vô cùng khủng bố, mao bì cũng trong nháy mắt đã làm tán mất hơn nửa lực công kích, nhưng vẫn có không ít sức mạnh truyền vào trong cơ thể, khiến cho hắc báo thụ thương.
“Phách!”
Cái đuôi dài nhỏ giống như trường tiên vũ động hung hãn cuốn tới người Lâm Lôi, khiến lân giáp ở eo hắn vỡ nát, cả người bị cuốn bay.
Chỉ thấy Lâm Lôi va vào một cây đại thụ, tay phải Lâm Lôi vươn ra, giống như cương trảo trực tiếp chộp lấy thân đại thụ, cả người dựa vào thân cây trên cao dễ dàng như đứng trên đất bằng.
“Quả nhiên sau khi thể tích biến lớn, lực công kích của hắc báo này tăng lên rất nhiều.” Lâm Lôi nhìn lân giáp vỡ nát ở eo, máu tươi thấm ra, trong lòng đối với thực lực của thần bí hắc báo này đã hiểu rõ thêm một chút, “Còn phòng ngự, trái lại không có biến hóa quá lớn.”
Sau khi thể tích biến lớn, phòng ngự của hắc báo này không có gì biến hóa, tốc độ chậm lại, công kích tăng cường.
“Hiện tại xem ra, chiêu Bôn lôi vẫn có hữu hiệu.” Lâm Lôi rất hài lòng với công kích của Bôn lôi.
Phòng ngự của hắc báo này rất đáng sợ, kể cả loại công kích bạo phát trong chớp mắt như Bôn lôi mà mao bì của hắc báo đó không ngờ vẫn có thể làm tán mất hơn nửa lực công kích, bản thân mao bì lại càng không có một chút thương tích nào.
Nếu như là sức mạnh thuần túy, đấu khí công kích, sợ rằng căn bản không thể đả thương hắc báo này tẹo nào.
“Nên dùng ma pháp rồi.”
Lâm Lôi bắt đầu mặc niệm ma pháp chú ngữ, lúc này hắn đang đứng trên một thân cổ thụ, cách mặt đất ba mươi mét, hắc báo ở phía dưới ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Lâm Lôi, thấy hắn ở phía trên không ngờ không xuống, thân là cửu cấp đỉnh phong ma thú, trí tuệ của hắc báo này tự nhiên kinh người, chớp mắt liền phán định được hình thức.
Ngươi không xuống, ta lên!
“Vù. “Hắc báo khổng lồ cao năm mét chân điểm một cái, không ngờ trực tiếp nhảy tới phía Lâm Lôi. Một bước nhảy hơn ba mươi mét, lực nhảy này thực đáng sợ.
Lâm Lôi tâm tĩnh như nước.
Kể cả nhìn thấy hắc báo ở phía dưới nhảy lên, hắn vẫn niệm động ma pháp chú ngữ. Chỉ là tay phải đột nhiên vỗ vào thân cây, cả người liền cực tốc bay chếch sang bên.
Thân cây vừa bị Lâm Lôi vỗ trúng trực tiếp bị chấn gãy rời.
“Rầm!” Thân đại thụ đó ầm ầm đổ xuống.
Với thể tích của thân đại thụ, khiến không gian chung quanh bị chiếm hơn một nửa. Đối với kẻ có thể tích nhỏ như Lâm Lôi thì chẳng sao, nhưng với thân hình to lớn cao năm mét, dài mười mét như hắc báo mà nói, không thể không phải vung móng vuốt để quật ngã thân cây xuống.
Lợi dụng thời gian đó, Lâm Lôi cuối cùng đã hoàn toàn niệm xong đoạn ma pháp chú ngữ này.
“Oong …” Lưng Lâm Lôi đột nhiên hiện lên một đôi cánh thanh sắc trong suốt, đôi cánh nổi lên vầng sáng thanh sắc vô cùng rực rỡ, nhẹ nhàng vỗ cánh, Lâm Lôi liền bay lên không trung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Phong hệ bát cấp ma pháp – Phong chi tường dực!
Nhìn thấy cảnh này, hắc báo khổng lồ nhất thời giận dữ rống lên một tiếng, mau chóng nhảy bổ tới Lâm Lôi lần nữa, song Lâm Lôi đã lập tức bay thẳng lên phía trên.
“Phốc.” Hắc báo khổng lồ mặc dù thể tích lớn, nhưng lại rất linh hoạt, một lần nhảy mấy chục mét, nhẹ nhàng mượn lực ở thân cây, nó không ngừng truy đuổi Lâm Lôi ở phía trên.
Chỉ năm, sáu lần nhảy.
Hắc báo khổng lồ nhảy ra khỏi những cây đại thụ cao vút đó, còn lúc này Lâm Lôi bản thân cũng đang vẫy động đôi cánh trong suốt, bay lượn phía trên bầu trời Ma Thú sơn mạch.
“Hiện tại đến lúc ta chà đạp ngươi rồi.” Lâm Lôi nhìn hắc báo khổng lồ đó nhảy ra khỏi những cây đại thụ, sau cùng bởi vì không có vật gì có thể nương vào, chỉ có thể bất lực rơi xuống.
Chính vào lúc rơi xuống đó …
“Vụt!” Lâm Lôi đột nhiên vỗ cánh, cả người lập tức lao xuống, tốc độ nhanh đến kinh người.
Hắn dựa vào đôi cánh cực tốc lao xuống rất nhanh đã đuổi tới chỗ hắc báo khổng lồ đang rơi tự do, hắc báo khổng lồ tức giận nhìn Lâm Lôi, nhưng ở giữa không trung, nó căn bản không có gì để dựa vào.
“A!” Lâm Lôi đột nhiên thôi động Long huyết đấu khí trong cơ thể.
Long huyết đấu khí này bùng lên trong chớp mắt đạt tới giới hạn chịu đựng của kinh mạch, hai tay nắm chặt Hắc Ngọc trọng kiếm với thế của vạn quân hung hãn chém tới hắc báo đang ở giữa không trung không thể mượn lực.
“Keng!” Lợi trảo của hắc báo lại cùng Hắc ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi giao kích.
Lâm Lôi lại tự tin huy vũ Hắc Ngọc trọng kiếm một lần nữa, lúc này Hắc ngọc trọng kiếm của hắn múa thành một trận gió, trong một giây ngắn ngủi dã chém xuống mười mấy kiếm.
Mỗi một kiếm đều vận dụng thủ pháp Bôn lôi.
“Ầm!” “Ầm!”
Hắc báo lần đầu tiên bị kiếm chém trúng lợi trảo, liền tăng tốc rơi xuống. Nhưng Lâm Lôi dựa vào đôi cánh vẫn đuổi theo nó, từng kiếm chém xuống …
Dưới cảm giác của hắc báo, Hắc Ngọc trọng kiếm này của Lâm Lôi, kiếm sau nặng hơn kiếm trước, mỗi kiếm đều như hồng thủy vỡ đê bùng phát ra, chấn động cả nội phủ trong thân thể nó.
Liên tục mười mấy kiếm, hắc báo khổng lồ cả người không ngờ bị Lâm Lôi chém cho lún xuống mặt đất.
“Bùm!”
Một cái hố sâu khổng lồ xuất hiện, mặt đất nứt tung ra khắp bốn phương tám hướng, từng cây đại thụ ở chung quanh đều lộ ra những bộ rễ rối tung.
Chính giữa hố sâu, miệng hắc báo khổng lồ đó chảy ra một lượng máu lớn, thậm chí cả mao bì cũng thấm ra những điểm màu đỏ như máu. Những phát trọng kiếm liên tục của Lâm Lôi khiến cho mao bì của hắc báo không thể hoàn toàn tán đi lực công kích.
“Hắc báo.” Lâm Lôi ở trên mười mấy mét giữa không trung, đôi cánh trong suốt vỗ nhẹ, “Ta biết ngươi hiểu rõ ngôn ngữ của nhân loại, hiện tại ta cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi thần phục ta, ta tha mạng cho ngươi.”
Tới bây giờ Lâm Lôi thực sự muốn thu phục ma thú này.
Hắn vẫn thiếu một tọa kỵ. Quan trọng nhất chính là dưới mắt Lâm Lôi, hắc báo này đối với hắn đích xác là vô cùng hữu ích, đặc biệt sau khi thể tích biến lớn, thân thể khổng lồ cao gần hai tầng lầu đó, cộng thêm tốc độ, phòng ngự kinh người, hoàn toàn là một cỗ máy chiến tranh a.
“Hống …”
Hắc báo khổng lồ đứng dậy, đôi mắt u lãnh chằm chằm nhìn Lâm Lôi, trong mắt vô cùng tức giận. Tới lúc này nó vẫn ngẩng cao đầu. Nó làm sao có thể dễ dàng khuất phục? Nhưng lúc này hắc báo hiểu rõ, nhân loại chiến sĩ trước mắt căn bản không phải là con mồi như nó nghĩ. Một chiến sĩ thực lực đáng sợ như vậy, còn có thể sử dụng phong hệ ma pháp ‘Phong Chi Tường Dực’ cao thâm như thế. Cao thủ như vậy, trong xã hội của nhân loại cũng cực kỳ ít ỏi.
“Ngươi có nguyện ý thần phục hay không?” Lâm Lôi ở trên cao hỏi lớn.
Đối với ma thú, chỉ cần dùng vũ lực hoàn toàn chinh phục nó, mới có khả năng khiến nó khuất phục. Chỉ có điều càng là ma thú cao cấp, để khiến nó khuất phục thì độ khó lại càng cao.
“Hống!” Hắc báo khổng lồ tức giận rống lên một tiếng.
“Không phục, ta đánh tới lúc ngươi phục.” Lâm Lôi tự tin quát.
Ma pháp kết hợp với năng lực chiến sĩ, thực lực tăng thêm vô cùng kinh người, như Lâm Lôi gia trì thêm đôi cánh trên người, hoàn toàn chiếm ưu thế trên không trung rồi.
“Vèo!” Lâm Lôi lại lao xuống.
Đôi cánh phi hành tốc độ so với tứ chi di động còn nhanh hơn, cơ hồ trong nháy mắt hắn đã tới trước mặt hắc báo khổng lồ, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay lại trùng trùng bổ xuống.
Hắc báo cực tốc lùi về phía sau mười mấy mét, sau đó liền lao về phía trước một cái …
Hai cánh vỗ nhẹ, Lâm Lôi không ngừng né tránh giữa không trung vô cùng linh hoạt, Hắc Ngọc trọng kiếm càng không ngừng bổ tới hắc báo, mỗi kiếm đều có uy lực khủng bố có thể phá hủy một ngọn núi nhỏ.
“Phốc.”
Hắc báo khổng lồ cả thân thể lại bị đánh bay sang một bên, máu tươi nhuộm đỏ cả bộ lông. Lúc này Lâm Lôi tự tin đứng giữa không trung, Hắc Ngọc trọng kiếm nắm trong tay lúc nào cũng sẵn sàng công kích hắc báo một lần nữa.
“Phục hay không phục?” Lâm Lôi trầm giọng hỏi.
Hắc báo lại một lần nữa đứng dậy, lạnh lùng nhìn Lâm Lôi. Đột nhiên … cả người hắc báo bắt đầu thu nhỏ lại, một lần nữa thu nhỏ thành hình dạng bình thường cao gần hai mét, dài bốn mét, nhưng điều quỷ dị chính là, bề mặt toàn thân hắc báo này không ngờ lại nổi lên vầng sáng quỷ dị hắc sắc, bạch sắc.
“Có chuyện gì vậy?” Lâm Lôi cảm thấy không ổn, lập tức vỗ cánh bay cao hơn một chút, cảnh giác nhìn xuống phía dưới.
Vầng sáng hắc sắc, bạch sắc đó biến mất, hắc báo toàn thân vốn phủ đầy hắc sắc hoa văn, nửa thân trên xuất hiện vài đường hắc sắc hoa văn thưa thớt, còn lông ở bốn chân không ngờ biến thành trắng như tuyết.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Lôi hít một hơi lạnh: “Hắc văn vân báo, Hắc văn vân báo trong truyền thuyết?”
 

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky