Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 247: Dị vị diện cường giả

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ cùng cả nhóm người đều nghi hoặc, bạch phát lão giả là ai? Mà đến cả thánh vực đệ nhất cường giả ‘Hắc Đức Sâm” cũng phải khiêm tốn vậy?
Chẳng lẻ là Vũ thần?” Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
Có thể làm cho Hắc Đức Sâm khiêm tốn như vậy, chỉ sợ phải là thần cấp cường giả. Hơn nữa Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa rõ ràng đều có nhận ra bạch phát lão giả này, phỏng chừng có thể là Vũ thần.
Thêm một cái ghế nữa.” quản gia Hi Lý lập tức lên tiếng với người làm bên cạnh.
Lâm Lôi trong lúc này bước lên một bước, mĩm cười nói: “
tiên sinh người tới tham dự đại lễ đính hôn của đệ đệ ta, hai anh em ta thực là vinh hạnh, chỉ là không biết tiên sinh người là?
Ta?” bạch phát lão giả mĩm cười liếc nhìn Lâm Lôi, “ta được gọi là Hoắc Đan!
Hoắc Đan?” Lâm Lôi nhanh chóng lượt lại trong đầu, nhưng trong ký ức chàng tuyệt đối không hề có cường giả nào tên gọi Hoắc Đan.
Lâm Lôi, không nên hỏi nhiều quá, Hoắc Đan đại nhân hôm nay tới đây, thực là một đại hỷ sự. Mọi người hãy ngồi xuống trước đã.” Bàn Thạch kiếm thánh ‘Hắc Đức Sâm’ cười nói.
Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ bọn người họ mặc dù trong lòng mơ hồ, nhưng cũng đều ngồi xuống.
đại nhân, hai huynh đệ chúng ta kính người một ly.” Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người nâng ly.
đại nhân?
Lâm Lôi trong lòng hơi động.
Trước hết, để cho thánh vực cường giả xưng hô đại nhân, cũng phải là thần cấp cường giả. Đồng thời … Tạp Tư La Đặc hai người xưng hô là đại nhân thì không phải là sư phụ của bọn họ, có thể đoán lão giả không phải là Vũ thần.
Trong đại lục ngũ đại thần cấp cường giả, Lâm Lôi có gặp qua Đế Lâm và Hi Tắc. Nhưng mà đại tế ti, Vũ thần cùng với Hắc Ám Chi Sâm vương giả đều chưa từng thấy, cái vị bạch phát lão giả là người nào trong số họ.
Bây giờ có thể xác định là không phải Vũ thần.
Nếu không phải Đại tế ti, có thể là Hắc Ám Chi Sâm vương giả.
“nhưng mà, hai vị thần cấp cường giả này đã không hề hiện thân nhiều năm lắm rồi, vậy làm sao mà Hắc Đức Sâm, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa ba người lại nhận ra chứ?” Lâm Lôi thực không tin.
Diện kiến thần cấp cường giả, đâu có dễ gì gặp.
Lâm Lôi.” bạch phát lão giả ‘Hoắc Đan’ này nâng chén cười nói, “lại đây, chúng ta làm một chén.
Lâm Lôi vội vã nâng chén.
Nhìn thấy Lâm Lôi ngươi. Ta lại nghĩ tới chuyện về các long huyết chiến sĩ của Ba Lỗ Khắc gia tộc, ha ha, không ngờ rằng, đảo mắt một cái đã mấy ngàn năm rồi. Hoắc đan cười nói.
Vừa nghe những lời này trái tim Lâm Lôi nhảy thình thịch.
“Các long huyết chiến sĩ của Ba Lỗ Khắc gia tộc ta? Mấy ngàn năm trước?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn về Hoắc Đan.
Lịch sử gia tộc mình, ba thế hệ đầu tiên đều liên tục có long huyết chiến sĩ, nhưng sau này phải cách hơn ngàn năm mới xuất hiện một người.
Nhưng theo cách nói của lão giả này, mấy ngàn năm trước hắn đã gặp vài người.
“Thực không ngờ là Hoắc Đan tiền bối có biết về các vị tiền bối trong gia tộc ta.” Lâm Lôi mĩm cười nói.
“Đó là đương nhiên. Tộc trưởng Ba Lỗ Khắc của gia tộc ngươi, quả thực là một nhân vật lợi hại a.” Hoắc Đan cảm thán nói, “chỉ là gia tộc ngươi hiện tại đã bị suy thối, năm xưa hơn mười vị long huyết chiến sĩ, ai dám chọc vào? Đáng tiếc, đáng tiếc …”
Lâm Lôi trợn mắt.
“hơn mười vị long huyết chiến sĩ?” Lâm Lôi, Ốc Đốn đều giật mình nhìn về Hoắc Đan.
“Thế nào, ngoài ý nghĩ hả?” Hoác Đan liếc mắt nhìn Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người.
Hắc Đức Sâm liền nói: “đại nhân, chuyện này nói ở chổ khác đi. Nơi này đông người quá.” Những chuyện bí mật này đừng để cho những quý tộc bình thường biết.
“Không sao đâu, người ở bàn này nghe được thôi, còn những người khác trong sảnh. Chúng ta nói lớn tiếng, bọn họ cũng không nghe được đâu.” Hoác Đan cười khà khà nói.
Ở bàn này có tám người, ngoại trừ Ốc Đốn, Kiều An Bệ Hạ, Môn La & Đạo Sâm, những người khác bản thân đều là thánh vực thực lực. Đặc biệt làbạch phát lão giả, thực là thâm sâu khó lường.
“Hơn mười vị long huyết chiến sĩ?”
Lâm Lôi, Ốc Đốn thực sự không dám tin.
Trong tộc phổ của gia tộc có ghi lại rất rõ ràng. Lúc ban đầu ba thế hệ liên tục xuất hiện ba vị long huyết chiến sĩ, sau đó đều là cách một ngàn năm mới có một người. Tổng cộng là năm người. Vào mấy ngàn năm trước, làm sau mà có tới mười người chứ?
Tứ đại chung cực chiến sĩ gia tộc. Ai da … đều bị suy thối thảm thương. Năm đó tứ đại chung cực chiến sĩ gia tộc huy hoàng làm sao.” Hoắc Đan cảm khái than.
Lâm Lôi xúc động trong lòng.
Chàng nhớ lại trong Long Huyết Mật Điển có nói rằng nếu trở thành long huyết chiến sĩ, dùng phương pháp thứ hai, là uống vào hoạt long huyết. Dựa vào tộc phổ ghi lại, có cả thảy ba long huyết chiến sĩ là bẩm sinh.
Nếu thiệt như phương pháp thứ hai không thành công, tại sao long huyết mật điển lại có ghi lại?
Lúc ban đầu Lâm Lôi và Đức Lâm Kha Ốc Đặc, đều hoài nghi là bổn tịch gia tộc có khả năng đã bị sữa đổi lại. Trong chính gia tộc mình nên có chuyện sau khi thôn phệ hoạt long huyết thì sinh ra long huyết chiến sĩ.
“Không nghĩ tới có hơn mười người a!” Lâm Lôi, Ốc Đốn trong lòng cực kỳ chấn động.
ồ, tiểu cô nương Nina đã tới rồi kìa.” bạch phát lão giả ‘Hoắc Đan’ cười ha hả lên tiếng, làm cho Lâm Lôi đang chấn động trong lòng và những người khác đều quay đầu lại nhìn.
Lâm Lôi các người đều đứng lên, Ốc Đốn thì đi thẳng tới Nina.
Ốc Đốn, Ni Na hai người tay trong tay, mời rượu các người trên bàn. Nhưng vào giây phút này của Ốc Đốn, Lâm Lôi vẫn đang ngồi yên tại chổ đều tâm tư rối bời.
Lịch sử của gia tộc mình, rõ ràng không có đơn giản như mình nghĩ.
Lại có …
Thánh vực cường giả mệnh thọ dài đáng sợ, nhưng sao gia tộc long huyết chiến sĩ như thế nào lại đều không thấy. Hơn nữa không chỉ có gia tộc mình, gồm cả Bất Tử chiến sĩ gia tộc, Tử Diễm chiến sĩ gia tộc, Hổ Văn chiến sĩ gia tộc đều giống như vậy. Gia tộc của tứ đại chung cực chiến sĩ tất cả đều suy thối một cách quỷ dị.
“Bí mật …” Lâm Lôi hiểu rõ, lịch sử đại lục tuyệt đối không phải như được công bố ở hiện tại.
Như sát thủ chi vương ‘Hi Tắc’ đã từng nói qua với Lâm Lôi, năm ngàn năm trước, có rất nhiều vị diện cường giả đều tới Ngọc Lan đại lục vị diện. Nhưng trong ký lục ghi tải lịch sử của đại lục, lại không có ghi lại chuyện này.
Ở buổi tiệc đính hôn này, Lâm Lôi có chút sợ hãi mất hồn. Chàng không ngừng tự hỏi.
Chàng còn muốn một mình nói chuyện với bạch phát lão giả gọi là ‘Hoắc Đan’ này.
Thực quá rõ ràng, cái vị bạch phát lão giả tên gọi ‘Hoắc Đan’ này, biết rất nhiều về chuyện năm đó a.
Sau giờ ăn trưa, đại đa số các quý tộc tụ tập trong đại sảnh để nhàn đàm. Nhưng trước đó Lâm Lôi đã nghe được một câu nhắn nhủ vang trong tai.
“Lâm Lôi, ngươi đi theo ta, ta có chuyện cần nói với ngươi.
Không ngờ được Hoắc Đan lại chủ động yêu cầu Lâm Lôi nói chuyện riêng với ông ta.
Ôc Đốn nhìn về phía ca ca mình, Lâm Lôi giao phó cho Ốc Đốn: “
Ốc Đốn, trước tiên em ở lại đây, sau đó đưa nina trở về. Còn về Hoắc đan, huynh sẽ tiếp đãi.” Nói xong, Lâm Lôi cùng Hoắc Đan rời khỏi đại sảnh.
Hắc Đức Sâm, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa ba người nhìn nhau.
không biết Lâm Lôi sẽ lựa chọn như thế nào.” Hắc Đức Sâm thở dài một hơi.
oOo
Hoắc Đan, Lâm Lôi hai ngươi rời khỏi sảnh đường. Hoắc Đan vừa đi vừa lên tiếng: “
Lâm Lôi, hai thánh vực ma thú của ngươi đâu rồi? Kêu bọn họ lại đây đi.”
Lâm Lôi cả kinh.
Làm sao mà Hoắc Đan này chuyện gì cũng biết cả vậy?
Ốc Đốn, tên của Ni Na, ông ta biết, mà bây giờ tới chuyện mình có hai ma thú, cùng với Bối Bối là thánh vực ma thú ông ta cũng rành.
Lâm Lôi cũng không hề phủ nhận, trực tiếp dùng linh hồn truyền âm gọi Bối Bối, Hắc Lỗ mau tới, Hôm nay bởi vì có thánh vực cường giả tới, nên Lâm Lôi không có để cho Bối Bối, Hắc Lỗ tới phòng khách.
“Tới sân luyện công đằng sau phủ đệ đi, nơi đó không có ai.” Hoắc đan cười khà khà nói.
hống~
Bối Bối, Hắc Lỗ chỉ một chút đã tới bên cạnh Lâm Lôi.
chi chi~” Bối Bối ngồi ngay ngắn.
Tiểu gia hỏa. Ta biết ngươi là ma thú, còn kêu chi chi” Hoắc Đan cười cười rờ đầu Bối Bối, Bối Bối muốn né, nhưng lại hết hồn nhận ra mình không có cách nào di động được. Chỉ có thể để cho ông ta rờ đầu mình một chút.
Lâm Lôi đáy lòng thất kinh.
Không còn ngờ vực gì nữa, Hoắc Đan chính là thần cấp cường giả.
Nếu thực chân chính thần cấp cường giả, đại lục tổng cộng có bao nhiêu vị?” Lâm Lôi suy nghĩ trong lòng, đồng thời cũng đi theo Hoắc Đan tới sân luyện công ở hậu viện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lão đại, lão gia này là ai vậy? Sao mà mạnh vậy?” Bối Bối hiện tại cũng không dám láo đáo nữa. Trông có vẻ rất nhu thuận.
Hắc Lỗ cũng thành tâm theo sau Lâm Lôi.
Đóng cửa lại, không có lệnh ta, không cho ai tiến vào.” Lâm Lôi ra lệnh cho thủ vệ ở hậu viện. Rồi Hoắc Đan trực tiếp đi tới chiếc ghế đá ngồi xuống.
Ngươi cũng ngồi xuống đây.” Hoắc Đan chỉ vào chổ ngồi đối diện.
Lâm Lôi thành thực ngồi xuống, khiêm tốn nói: “
Hoắc Đan tiên sanh, ta bây giờ như ở trong sương mù, người có thể giải thích rõ ràng cho ta không?
Hôm nay ta tới đây, chủ yếu là vì hai thánh vực ma thú của ngươi.” Hoắc Đan mĩm cười nói. “Đương nhiên, ngươi với ba vị bất tử chiến sĩ có thánh vực thực lực, cũng miễn cưỡng được coi là mục tiêu của ta.
“Hả?” Lâm Lôi nhìn Hoắc Đan đầy nghi ngờ.
Hoắc Đan cười nhẹ nói: “Lâm Lôi, vô số năm qua ở Ngọc Lan đại lục, có biết bao nhiêu là nhân tài. Cho dù là một trăm năm mới có một nhân tài, vậy cả mười vạn năm, phải có khoảng ngàn người. Nhưng bây giờ ở Ngọc Lan đại lục thì có được bao nhiêu vị chứ, một đế quốc mới có hơn mười vị thôi.
Thánh vực cao thủ thọ tới mười vạn năm sao?” Lâm Lôi giật mình hỏi.
“Thánh vực cao thủ, chỉ cần là không bị giết chết đi, sống tới mười vạn năm dễ dàng thôi mà.” Hoắc Đan cười nói: “đạt tới thánh vực, gần như là trường sinh bất tử. Tuy nhiên, bị người giết đi thì không kể.”
Lâm Lôi cũng nghi ngờ.
Nếu tính vậy, tại sao thánh vực cao thủ lại ít ỏi như thế? Nói cho cùng, cứ mỗi trăm năm, trên cả Ngọc Lan đại lục không chỉ có một thánh vực cao thủ xuất hiện.
Vậy nguyên nhân là gì?” Lâm Lôi truy hỏi.
Đó là bởi vì … bọn họ đều đi tới một vị diện khác.” Hoắc Đan cười trả lời.
Vị diện khác.” Lâm Lôi ngẩn người.
Lâm Lôi trong lòng máy động, chàng đột nhiên hiểu ra, liền hỏi tới: “
chẳng lẻ, các vị tiền bối trong Ba Lỗ Khắc gia tộc của ta cũng đều tới các vị diện khác?
Đúng vậy, Ba Lỗ Khắc gia tộc nhà ngươi có tới hơn mười vị long huyết chiến sĩ đi tới tứ đại chí cao vị diện ‘Địa Ngục’, năm đó ta và tổ tiên Ba Lỗ Khắc ở Địa Ngục có uống rượu với nhau.” Hoắc Đan cười ha hả.
Địa Ngục, Hoắc Đan tiên sinh, ngươi tới từ Địa Ngục sao?” Lâm Lôi cảm thấy như được mở mắt về một diện thần bí nhất ở thế giới này.
Hoắc Đan gật đầu: “
đúng vậy. Lâm Lôi, theo ngươi nói … ở vật chất vị diện phổ thông. Sinh vật chỉ cần đạt tới cấp thánh vực. Họ sẽ có đủ quyền lực để tiến nhập hoặc là Tứ Đại Chí Cao vị diện, hay Thất Đại Thần vị diện để tu hành sinh hoạt.
Trong lịch sử Ngọc Lan đại lục, có nhiều thánh vực cường giả đều ly khai Ngọc Lan đại lục, chọn con đường tiến nhập Tứ Đại Chí Cao vị diện hay Thất Đại Thần vị diện.” Hoắc Đan mĩm cười tiếp tục.
Lâm Lôi gật đầu tỏ ý hiểu rõ.
Nói cho chính xác, ngươi cùng với ba bất tử chiến sĩ đang lánh mặt, mặc dù có thánh vực thực lực. Nhưng mà ở trong trạng thái nhân loại vẫn chưa đạt tới mức này. Ta kỳ thực không cần kiếm các ngươi, ta tới chỉ vì hai thánh vực ma thú. Bọn hắn đã đạt tới thánh vực, có thể lựa chọn rồi … hoặc là tiếp tục ở lại Ngọc Lan đại lục, hay tiến nhập vào vị diện khác.
Hoắc Đan lại vội vã nói: “
tứ đại chí cao vị diện, khẳng định là tốt hơn Thất Đại Thần vị diện nhiều. Tỷ như ở Chí Cao vị diện, cao thủ vô số kể, thánh vực cao thủ chỉ là bình thường, ở đó các ngươi có thể tu hành tốt nhất, hơn nữa bảo vật còn nhiều như nước a. Không gian giới chỉ và những thứ khác, nhiều tới phát sợ.
Lâm Lôi hiểu rõ.
Đạt tới thánh vực, thì mới có đủ tư cách tiến vào chí cao vị diện. Tự nhiên là ở tứ đại chí cao vị diện thì cường giả đông như lá mùa thu, cỡ thánh vực cấp chỉ là bình thường thôi.
Ta không đi, ta đi theo lão đại.” Bối Bối lắc đầu nói.
Ta cũng không đi, ta đi theo chủ nhân.” Hắc Lỗ đáp.
Hoắc Đan nhìn Lâm Lôi, cười nói: “
Lâm Lôi, ngươi chân chính thực lực cũng là thánh vực đỉnh cao, hoàn toàn có thể tiến nhập chí cao vị diện. Ngươi có muốn đi không?
Lâm Lôi chưa trả lời, mà lại chăm chú nhìn Hoắc Đan: “
còn chưa biết Hoắc Đan tiên sinh là ai đây?
Ta, ái chà, quên nói chứ.” Hoắc Đan cười cười nhìn Lâm Lôi, “ta là ‘giám thủ giả’ ở Ngọc Lan đại lục vật chất vị diện này.”
 

Chọn tập
Bình luận