Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 638: Đề tỉnh, Rắn và cây

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Toàn bộ đại sảnh bỗng rơi vào tĩnh lặng. Vừa rồi hồng phát thiếu nữ hiển lộ thực lực đã khiến họ sợ ngây người, một khi ngư tuyến phát động thì lập tức phủ kín một vùng không gian, lấp lánh như vô số tiểu tuyền không ngừng hội tụ. Thực quá mức quỉ dị
“Quá mạnh” – Các thượng vị thần trong sảnh đều vỡ lẽ tại sao U Minh tửu điếm không cho động thủ bên trong tửu điếm.
“Hừ!”
Tử phát thanh niên tức giận hừ một tiếng, toàn thân bộc phát ra lôi dòng điện, chớp mắt cả người tựa hồ biến thành lôi điện công phá ngư tuyến. Ngư tuyến lập tức lóe lên quang mang màu xanh biếc đối kháng lại khiến tử phát thanh niên không thể trốn thoát.
“Làm loạn tại tửu điếm của ta! Ngươi thực là lớn mật!”
Hồng phát thiếu nữ hừ lạnh, đoạn nói tiếp:
“Ta không cần ngươi bồi hoàn, nhưng ngươi giờ phải làm mồi câu cho ta!”
Dứt lời, hồng phát thiếu nữ xách cần câu thẳng tới hồ nước ngay đại môn tửu điếm. Chỉ nghe phốc một tử phát thanh niên đã chìm trong làn nước trong xanh.
“Thực sự là lấy tên đó làm mồi câu?”
Bối Bối kinh ngạc:
“Lão đại, nữ tử này thực là … ách, lão đại!”
Bối Bối kinh ngạc phát hiện Lâm Lôi hiện đang nhắm mắt, thân thể không hề nhúc nhích.
Giờ phút này trong đầu Lâm Lôi đang hiển hiện tràng cảnh làm kinh hãi chúng nhân vừa rồi. Ngư tuyến phảng phất như vô vàn suối chảy lấp loáng, xoay tròn, liên miên không dứt. Lâm Lôi tu luyện nhiều năm thủy hệ nguyên tố pháp tắc, chỉ còn lại huyền ảo thứ sáu là viên nhu huyền ảo đã đạt tới bình cảnh từ lâu mà chưa đột phá.
Thủy nguyên tố pháp tắc viên nhu huyền ảo này tương đối dễ dàng nhập môn, nhưng lại có khó khăn nếu muốn đạt tới đại thành.
Thủy, chí nhu!
Một cây ngư tuyến mềm nhẹ, dao động trong không gian như suối nguồn lưu động, hình thành vô số không gian ti tuyến, kết thành không gian ngư võng chụp lấy đối thủ trói buộc bao vây. Đạt tới bậc này chứng tỏ đã tu luyện thủy nguyên tố pháp tắc tới mức cực kỳ đáng sợ.
Một màn giao phong vừa rồi khiến linh quang chợt lóe lên trong đầu Lâm Lôi.
Bỗng nhiên đốn ngộ!
“Ông”
Một cổ thiên địa pháp tắc ba động đột ngột phủ xuống đại sảnh tửu điếm. Một lượng lớn thủy hệ nguyên tố tụ lại phía trên Lâm Lôi, hình thành một đám vụ khí, một cổ uy áp đáng sợ phát tán ra. Cỗ uy áp này vừa mạnh mẽ vừa cao cao tại thượng khiến những kẻ chứng kiến phải có tâm thế tự nhiên thần phục.
Từ trong thân thể Lâm Lôi bỗng tách ra thủy hệ phân thân màu lục.
“Lão đại đột phá?”
Bối Bối vẻ mặt kinh hãi khẽ la lên.
Lúc này ngoài tửu điếm, hồng phát thiếu nữ đang dùng tử phát thanh niên làm mồi câu bỗng nhướng mày, quay đầu kinh ngạc nhìn thoáng vào đại sảnh:
“Chỉ xem ta thi triển này một chiêu cũng đã có đột phá? Khả năng lĩnh ngộ của người này thực là kinh người.”
Tuy vậy, hồng phát thiếu nữ vẫn huy động cần câu đặt sang một bên. Tử phát thanh lập tức đứng lên.
“Tốt lắm, ta không còn tâm tư trừng phạt ngươi nữa!”
Hồng phát thiếu nữ lạnh lùng nói
“Như đã nói, tửu điếm chúng ta không cho phép nhiễu loạn. Lần đầu tiên ta tạm thời trừng phạt sơ qua. Nếu tái phạm … ta sẽ lập tức trực tiếp sát tử ngươi!”
Hắc bào tử phát thanh niên trầm mặc liếc nàng một cái rồi đi thẳng tới một địa điểm cách đó không xa, đoạn nhắm mắt khoanh chân ngồi ngay trên mặt đất.
Hồng phát thiếu nữ thấy vạy cũng cất cần câu, đi về hướng khách sảnh.
Trong đại sảnh lúc này nhân viên phục vụ gấp rút sửa sang. Trong phòng ăn, không ít thượng vị thần môn đang mải mê bàn luận về tràng cảnh vừa qua, hầu hết nói về hồng phát thiếu nữ cùng Lâm Lôi và tử phát thanh niên mấy người.
“Giờ đây xem ra không có hy vọng gì. Cho dù có may mắn thấy được U Minh quả thì cũng không thể địch lại ngoại nhân à!”
“Thực lực hai kẻ đến từ Địa Ngục thực sự là mạnh à!”
“Đừng sớm từ bỏ! Vụ khí bên trong U Minh rất lợi hại, mọi người lại tán loạn triển khai tìm kiếm, thành ra việc này không phải là không thể. Đâu phải cứ thực lực cao cường là được U Minh quả đâu! Nói không chừng, ai đó trong số chúng ta có vận khí tốt vẫn đoạt được kì bảo đó.”
Những kẻ này chứng kiến thực lực của tử phát thanh niên, Lâm Lôi mấy người nên tự biết không lại. Có điều vẫn như trước không chịu từ bỏ giấc mộng U Minh quả. Thực lực tuy quan trọng nhưng cũng chỉ là một phương diện. Vận khí tốt hay không cũng rất trọng yếu. Vô số năm qua, mới xuất hiện ba khỏa U Minh quả, xác suất thành công là cực thấp, nhưng bọn họ vẫn cứ muốn thử thời vận. Nếu không thử, bọn họ vẫn như trước là các thượng vị thần bình thường tại Minh giới mà thôi. Phải thử, không còn cách nào khác. Nếu thành công, thực lực đại tiến, trở thành chủ thần sứ giả, liền một bước lên đỉnh cao phong quang vô hạn tại Minh giới à.
“Lão đại, chúc mừng!”
Bối Bối vui vẻ nâng chén, đồng thời cũng tạo ra thần chi lĩnh vực, không để người khác nghe được.
“Xem ra ta bây giờ vận khí không tệ!”
Lâm Lôi mỉm cười
“Thủy hệ phân thân đạt hiện cũng đạt tới thượng vị thần cảnh giới. Có lẽ đêm nay chúng ta đi U Minh sơn sẽ có cơ hội thành công!”
“Vâng, nhất định phải thành công!”
Bối Bối cũng nói.
Tiến nhập U Minh sơn, gặp chủ thần! Khó khăn đích xác quá lớn. Dù là Lâm Lôi cùng Bối Bối thì trong lòng vẫn lo lắng không thôi.
“Sao?” Lâm Lôi quay đầu nhìn lại thấy hồng phát thiếu nữ đang thẳng tới phía Lâm Lôi và Bối Bối, đoạn kéo một chiếc ghế rồi ngồi xuống cùng bàn với Lâm Lôi và Bối Bối. Hồng phát thiếu nữ sau đó nâng một chén rượu hướng tới mời bọn Lâm Lôi, không nói hai lời, trực tiếp cạn chén.
Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi nghi hoặc nhìn hồng phát thiếu nữ.
“Tiểu tử!”
Hồng phát thiếu nữ nhìn về phía Lâm Lôi, khóe miệng kiêu ngạo
“Ngươi vừa rồi thủy hệ đạt tới thượng vị thần cảnh giới, có đúng hay không là nhờ ta?”
“Đúng!”
Lâm Lôi tươi cười nâng chén
“Đích xác phải cám ơn ngươi. Nếu không ta không biết lúc nào mới có thể đột phá.”
“Lão đại, ý tứ cô gái này là gì?”
Bối Bối nghi hoặc truyền âm, mà Lâm Lôi trong lòng cũng lấy làm khó hiểu truyền âm đáp:
“Bối Bối, ta cũng cảm thấy thiếu nữ rất quỷ dị khó lường. Người này có thực lực tựa hồ ngang vớ Tu La cao thủ ở Địa Ngục mà lại mở tửu điếm tại đây. Thực làm cho người ta đoán không ra.”
Hồng phát thiếu nữ lại vừa ngửa cổ cạn thêm mấy chén.
“Hai người các ngươi tới đây cũng vì U Minh quả?”
Hồng phát thiếu nữ đạm cười nói tiếp
“Ta xem thực lực hai người tối thiểu cũng là thất tinh ác ma. Như vậy xem như các ngươi dường như không cần đến nơi này thử vận khí với U Minh quả nữa? Với thực lực hiện tại, vô luận là ở Địa Ngục hay ở Minh giới, các ngươi đã đủ sức hùng cứ một phương!”
“Không ai hiềm rằng thực lực mình lại quá mạnh mẽ!” Lâm Lôi cười nhạt đáp. Hắn tuyệt đối không muốn lộ ra với người ngoài mục đích bái kiến chủ thần chút nào.
“Nga!”
Hồng phát thiếu nữ gật đầu:
“Bất quá ta khuyên các ngươi một câu. Tốt nhất là nên rời khỏi U Minh sơn ngay!”
“Ý ngươi là gì? Bên trong rất nguy hiểm?”
Lâm Lôi liền hỏi lại. Hồng phát thiếu nữ khẽ cười nói:
“Rất nguy hiểm! U Minh quả ở Minh giới từ trước tới nay mới xuất hiện ba khỏa. Không biết nhiều ít bao nhiêu nhưng ức năm mới xuất hiện một khỏa. Nay các ngươi lại muốn tìm U Minh quả! …”
Hồng phát thiếu nữ nhìn về đám người bên cạnh
“Tại Minh giới hỗn loạn này, hầu hết đều mơ về U Minh quả, chạy đến đây thử thời vận! Tiếc là ngay cả thực lực cường đại như các ngươi một khi vao U Minh sơn gần như cầm chắc cái chết!”
Lập tức, đôi mắt Lâm Lôi không khỏi nheo lại.
“Các ngươi thực lực quá đủ để tung hoành tại Minh giới, sao lại phải vất vả tới đây chỉ vì một khỏa U Minh quả ư?”
Hồng phát thiếu nữ nói.
Lâm Lôi gật đầu.
Như những thượng vị thần bình thường đạt mức ngũ tinh ác ma hoặc lục tinh ác ma, mặc dù có thể coi là mạnh nhưng thực chất không có khả năng phát triển để đứng trên đỉnh Minh giới. Chỉ những người này mới liều mạng lại đây thử vận một lần. Còn những kẻ thực lực gần bằng trình độ Tu La cao thủ sẽ tuyệt không làm liều như vậy Với bọn họ, tính mệnh mới là trân quý!
“Chúng ta nguyện ý tới mà!”
Bối Bối cũng cười cười
“Chúng ta đang rất tò mò không hiểu U Minh sơn có bao nhiêu nguy hiểm đây!.”
“Ta chỉ là khuyến các ngươi mà thôi. Các ngươi có đi hay không, sống chết thế nào không liên quan đến ta!”
Hồng phát thiếu nữ lạnh nhạt cười
“Chỉ là nhiều năm như vậy, số người đã tiến vào U Minh sơn rất nhiều, nhiều lắm!”
“Hãy nói cho ta biết, U Minh sơn bên trong có gì nguy hiểm vậy?”
Lâm Lôi chợt hỏi.
Thiếu nữ này dám mở tửu điếm ngay nơi này, hơn nữa tựa hồ có quan hệ hữu hảo thân cận với tam bảo chủ của Lục diệp thành, thậm chí có thể là trong đó một trong số họ. Nên dám chắc nàng đối với U Minh sơn hiểu rất nhiều.
“Dựa vào cái gì mà ta phải nói cho các ngươi biết?” Hồng phát thiếu nữ liền hỏi lại.
Lâm Lôi và Bối Bối lập tức cứng lưỡi.
Hồng phát thiếu nữ cười dài rồi đứng lên:
“U Minh sơn có Tam sắc mây mù, càng lên cao, càng nguy hiểm! Nhớ kỹ phải đề phòng rắn và cây”
Nói xong, hồng phát thiếu nữ quay đầu rời đi, lưu lại một đầu Lâm Lôi và Bối Bối hai người một màn sương mù nghi hoặc. «U Minh sơn càng lên cao càng nguy hiểm» thì bọn Lâm Lôi đã sớm có chuẩn bị. Chỉ là …
“Rắn? … Cây?” Bối Bối nói thầm.
“Thâm sơn nào mà chẳng nhiều rắn và cây? Chẳng lẽ chúng ta phải đề phòng tất cả? Thế thì chúng ta lên núi bằng cách nào đây?”
“Đừng nghĩ nhiều nữa. Tóm lại là chúng ta phải để tâm lưu ý rắn và cây! Tuy nhiên các giống loại khác cũng không thể bất cẩn coi thường!” Lâm Lôi lại nói tiếp
“Thiếu nữ này có lẽ đối U Minh sơn có nhiều điều hiểu rõ, tuy nhiên U Minh sơn tới cùng có bao nhiêu nguy hiểm thì nàng cũng không nhất định nắm chắc!”
Vầng trăng đã lên cao, ánh trăng chiếu sáng muôn nơi, phủ xuống U Minh sơn thành ra một tầng hồng sắc quang mang nhàn nhạt.
Chính lúc này tại chân núi phía bắc xuất hiện ức vạn đạo đạo lôi điện tỏa liên từ trên đỉnh núi đánh xuống dày đặc như một thác điện quang. Kỳ lạ là nơi chân núi phía bắc có một đạo sơn môn cao chừng mười thước có khắc các phù điêu kì lạ với dầy đặc lôi điện xunh quang nhưng trong sơn môn lại không có lấy một tia lôi điện.
Giờ phút này cũng xuất hiện chừng hơn mười người ngay tại cửa sơn môn.
“Đây hẳn là lối vào duy nhất rồi!”
Bối Bối nói thầm
“Ta thực ra còn muốn từ chỗ khác đi vào xem lôi điện lợi hại ra sao kìa!”
“Cẩn thận một chút không thừa đâu!”
Lâm Lôi giờ cũng đang ngửa đầu nhìn quái trạng nơi U Minh sơn. Quả nhiên lớp lớp mây mù bao phủ thâm sơn có nhạt đi một chút.
“Tứ vị huynh đệ!”
Ngay bên cạnh là năm thượng vị thần đang tụ cùng một chỗ, trong đó một người sắc mặt trịnh trọng
“Nhiều năm như vậy, lần này chúng ta tất cả đều quyết tâm truy tìm kỳ bảo! Nếu không thành công thì tử vong. Còn nếu vị huynh đệ nào thành công, phải giúp những huynh đệ khác, không được quên huynh đệ! »
Yên tâm đi đại ca!
Ánh mắt mấy người đó lập tức kiên định, rồi tất cả tiến vào sơn môn, chính thức bước vào U Minh sơn.
Đúng là đi chịu chết!” Một thanh âm âm nhu vang lên.
Kẻ vừa phát thoại chính là ngân phát âm nhu nam tử:
Bọn họ cũng đòi có U Minh quả?
Ngân phát âm nhu nam tử cũng lập tức đi vào U Minh sơn. Sau đó chỉ thấy đám thượng vị thần lần lượt trước sau cách nhau một ít, cùng xâm nhập U Minh sơn. Chọn đi tìm U Minh quả thực sự là đã liều mạng rồi.
U Minh quả?” Hắc bào tử phát thanh niên cũng nhanh chóng bước vào sơn môn.
Oanh!
Lâm Lôi trong nháy mắt long hóa, long lân màu vàng bao trùm toàn thân, gai dữ tợn cũng xuất hiện trên lưng, trước trán và khủy tay, hơn nữa còn lật tay, trong tay liền xuất hiện một thanh trường kiếm gần như trong suốt
Đi thôi, Bối Bối.
Lâm Lôi cùng Bối Bối tức thì tiến vào U Minh sơn.
Lâm Lôi đột nhiên long hóa khiến những kẻ khác trông thấy sợ đến mức muốn nhảy lên.
Nguyên lai người này còn che giấu thực lực
Thanh kiếm kia thoạt nhìn cũng biết là bảo bối.
Tuy nhiên các thượng vị thần này có khiếp sợ, nhưng vẫn dám bước vào sơn môn.
Chỉ chốc lát, ngoài sơn môn chỉ còn lại hai người là hồng phát thiếu nữ và lục bào phụ nhân.
lão bản, hai kẻ tới từ Địa Ngục thực lực thực mạnh à!
Lục bào phụ nhân nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hồng phát thiếu nữ khóe miệng tạo nên một nụ cười mê hồn:
Nếu ta không nhìn lầm, vũ khí trong tay tên Thanh Long nhất tộc tộc nhân kia đích thị do Bối Lỗ Đặc luyện chế, là địa thần cách binh khí! Thực sự là thần cách binh khí hiếm thấy! Như vậy thanh niên này cùng Bối Lỗ Đặc có quan hệ không tầm thường. Ngoài ra còn tên thiếu niên tay không chụp được một kiếm của một thất tinh ác ma mà không tổn thương, mà bên ngoài lại không có khí tức của chủ thần khí. Phỏng chừng hắn chính là hậu bối của Bối Lỗ Đặc trong truyền thuyết, Phệ Thần thử đệ nhị!
Ách, mau trở về đi.
Hồng phát thiếu nữ xoay người bước đi.
lão bản, người nói bọn họ có mấy người có khả năng sống sót?
Lục bào phụ nhân hỏi.
Cứ theo như qui luật từ trước cùng khả năng đám người này thì cũng có vài kẻ còn sống. Nhưng nếu tham lam muốn đoạt U Minh quả thì không tên nào giữ toàn mạng được!
Hồng phát thiếu nữ nhàn nhạt tiếp lời
Kệ bọn chúng! Nơi Minh giới này chuyện sinh tử của một nhóm người đâu có quan trọng!”
Lục bào phụ nhân lúc này đã đi theo hồng phát thiếu nữ hướng về phía tửu điếm.
 

Chọn tập
Bình luận